Quyển 38 Chương 6: MARGA NHẦM LẪN
Tứ quái bước lên cầu thang Tổng nha vào lúc chiều xuống. Cùng đi với chúng là một gã trai trẻ tuổi thuộc loại công tử bột con nhà giàu no cơm rửng mỡ. Tên “tù nhân” bị bọn chúng quản thúc kè kè đó là Fritz Engelma, quý tử của nhà buôn rượu Heinrich Engelma. Thằng này cao gần bằng Tarzan, tóc xoăn vàng óng, có bộ mặt khá điển trai. Nó phải cố lắm để không bật khóc.
Gaby nhanh nhẹn đưa tay gõ cửa văn phòng thanh tra Glockner. Giọng ba cô thật thân mật khi nghe ám hiệu quen thuộc.
- TKKG đó hả? Chờ một chút, ta đang có khách.
Chưa đến năm giây, một người đàn ông từ trong phòng bước ra, đầu cúi gằm. Ông ta thất thểu đi về phía cầu thang.
Tarzan nhanh nhảu:
- Xin chào ông Bracht!
Người đàn ông dừng chân, nhìn bọn trẻ. Ông chào đáp lại, tuy thực ra trong đám ông chỉ biết mỗi mình Gaby.
Tarzan hỏi thăm:
- Tụi cháu có được biết về chuyện không may của Ilona. Chị ấy giờ đỡ hơn chút nào không ạ?
- Vẫn bất tỉnh cháu ạ. Nhưng bác sĩ nói rồi nó sẽ tỉnh lại.
- Vậy thì tụi cháu chúc chị ấy sớm bình phục.
- Cảm ơn các cháu.
Ông Bracht thoáng mỉm cười rồi hấp tấp bước tiếp khiến đứa nào cũng ngậm ngùi. Tròn Vo lẩm bẩm:
- Thì ra ông ấy là bố chị Ilona.
Tarzan giận dữ huých Fritz Engelma:
- Mày thấy ông Bracth và chị Ilona khốn khổ đến chừng nào không hả? Chị ấy cũng bị chấn thương như ông Hagen đó. Hay cũng chính mày đã cán phải Ilona, hả?
Fritz rối rít:
- Không! Không phải tôi! Thề có Chúa, tôi nói thật đấy.
Đúng lúc đó, tiếng ông thanh tra Glockner vọng ra:
- Có chuyện gì ầm ĩ thế. Vô đây đi các cháu.
Ông thanh tra ngồi sau chiếc bàn rộng, cà-vạt nới lỏng. Gaby ôm cổ bố hôn. Cả bọn cất tiếng chào, trừ Fritz.
Ông thanh tra vui vẻ:
- Nào, nhân vật trẻ tuổi này là ai vậy, TKKG có thêm một thành viên mới à?
Tarzan đáp:
- Thưa chú, đây là Fritz Engelma, mười sáu tuổi, chưa có bằng lái ô-tô. Cậu ta đã nhận lỗi rồi. Fritz đã lén lấy chiếc Porsche của ông bố, một nhà buôn rượu ở phố Severin, số nhà 15, để tập làm anh hùng xa lộ. Với tốc độ 140 cây số một giờ, Fritz đã đụng phải một người đi bộ, tên là Hagen. Ông này hiện nay đang nằm trong bệnh viện, có lẽ vẫn còn bất tỉnh. Tụi cháu tình cờ phát hiện thấy nạn nhân. Còn công tử Fritz đây thì bỏ trốn, phóng xe nhanh tới mức lao vọt qua tụi cháu và thiếu chút nữa thì Gaby cũng đã bị tai nạn.
Gaby nói liền:
- Ba à, không có Tarzan lao vào xe con và gạt con ra ngoài thì con nguy rồi đó. Con sợ quá, bủn rủn cả chân tay.
Ông thanh tra không nói gì, nhưng nheo mắt nhìn Tarzan trìu mến. Tarzan lảng tránh ánh mắt đó của ông, nói tiếp:
- Dạ, nhờ Karl nhớ được số xe chiếc Porsche đỏ nên tụi cháu đã tìm ra địa chỉ số 15 phố Severin. Lúc tụi cháu ập vào cũng là lúc Fritz Engelma đang tìm cách xóa những vết sây xước trên xe. Lúc đầu cậu ta tính gây gổ nhưng sau đã thú nhận mọi chuyện.
Ông Glockner quay sang cậu công tử bột:
- Gia đình cậu có biết chuyện vừa rồi không hả?
- Dạ không… cháu rất lấy làm tiếc…
- Cậu đã làm cho một người bị thương nặng.
- Dạ, cháu… cháu… không muốn vậy.
- Cậu có hay lấy trộm xe đi chơi không?
- Thưa, chỉ thỉnh thoảng thôi ạ.
- Thỉnh thoảng là sao?
- Khoảng vài chục lần.
- Và cậu thường đi vào trong phố?
- Dạ, thường. Nhưng cũng có một lần cháu chạy trên xa lộ.
- Chiếc xe Porsche đó có tốc độ tối đa bao nhiêu?
Mắt Fritz sáng lên đầy hãnh diện:
- Thưa bác, có khi tới 230 cây số giờ.
- Hừ, thế mà cậu lại chưa có bằng lái xe. Đáng ra cậu phải biết cậu không được phép sử dụng xe chứ. Thôi, qua phòng bên ngồi chờ. Tôi sẽ báo tin cho ba cậu biết.
Fritz ngoan ngoãn đi ra, trong khi ông thanh tra nhấc máy điện thoại.
Tarzan không khỏi cười thầm: Rốt cuộc thì Marga đã nhầm về kẻ gây tai nạn cho Hagen. Nhưng cũng chính vì thế thì chị ấy mới đủ quyết tâm tố cáo tội lỗi của Frey và Hagen. Vậy đó, sự thật đôi khi lại được sáng tỏ do nhầm lẫn.
*
Bây giờ chỉ còn năm ba con chú cháu đối diện nhau. Giọng thanh tra Glockner trầm trầm:
- Kết quả điều tra của các cháu làm chú ngạc nhiên đó. Hồi nãy cô Marga đã tố cáo tiến sĩ Frey có âm mưu sát hại Hagen. Nhưng lúc chú và đội đặc nhiệm đến nhà Frey thì gã đã vù đi Zuyrich. Bà giúp việc có thông báo rằng đã có bốn đứa trẻ tới đó hỏi bà ta đủ điều. Ái chà, lại một lần nữa tính qua mặt cảnh sát hả?
Tarzan ngượng nghịu:
- Vụ này đầu đuôi là do chị Marga lộn thôi, chú ạ. Làm tụi cháu cũng nhầm. Nhưng giờ thì mọi việc đã sáng tỏ. À, chú cho phép cháu tò mò một chuyện. Ông Rudolf Bracht, ba chị Ilona, vừa ở đây xong, ông ấy có nghi ai là thủ phạm gây tai nạn cho chị ấy không ạ?
- Chúng tôi cũng đang giậm chân tại chỗ đây Tarzan. Vừa rồi ông Bracht gặp chú để trao đổi một vấn đề khác. Ông ấy quan tâm đến việc Jan Zeckel bị bắt vì phạm tội gì…
- Lạ thật…
Tarzan chép miệng. Rõ ràng có cái gì đó không ổn. Thằng Jan Zeckel này có thể là chìa khóa của một bí mật gì chăng? Ừnhỉ, tại sao một thằng du côn tầm cỡ như gã lại chịu xộ khám quá dễ dàng, không mảy may tìm cách chối tội khi bị buộc tội chứ? Và tại sao gã lại khai báo y xì như Tarzan đã hỏi chứ? Thôi được, hi vọng sẽ phát hiện được điều gì đó khá hơn ở nhân vật này. Ông Bracht, phải rồi…
Tarzan đứng dậy:
- Có lẽ tụi cháu nên báo với chị Marga về mọi việc. Rằng ông Frey không phải là tên sát nhân mà chỉ là một kẻ khủng hoảng thần kinh sau khi bị đổ bể vụ bán bí mật của hãng thôi. Và ông ta đã bỏ chạy.
Ông Glockner gật đầu:
- Frey đã hành động thật dại dột. Có lẽ lão bị thần kinh chăng?
*
Trời chạng vạng. Kế toán trưởng Rode từ trên phố đi về công ti BRUCHSEIDL. Ông ta xuống xe và lững thững đi vào ngôi nhà đồ sộ cao chín tầng. Chợt ông ta khựng lại vì phát hiện ra một thanh niên tóc hung đỏ có bộ mặt dữ dằn đang đứng ngay cạnh cổng hãng. Gã này ngước mắt ngắm ngôi nhà chẳng khác chi các du khách đứng trước một kì quan thứ… tám của thế giới. Nhìn gã, Rode thầm ớn lạnh: ngữ này chỉ có thể là một kẻ gây rối chuyên nghiệp. Thật ra, ông ta đâu có nhầm, vì đó chính là Leo Zeckel chớ ai.
Có điều, Leo đứng đó làm gì thì Rode cách chi mà biết được. Ông ta gật đầu chào người thường trực và bấm nút thang máy lên tầng chín, tầng của các sếp, theo cách nói của nhân viên trong hãng.
Thang máy ngừng, Rode bước ra cũng vừa lúc nữ thư kí trưởng Marga đang sửa soạn đi đâu với chiếc áo khoác trên tay.
- Chào Marga. Vụ Hagen ra sao rồi?
- Chào ông Rode. Tôi mới ở bịnh viện về. Hagen đã tỉnh, may mà không bị chấn thương sọ não nhưng cũng bị khâu mấy mũi. Âu cũng là luật vay trả. Ông ta đã tự trả giá cho hành động tống tiền của mình. Này Rode, nếu mọi người biết rằng tiến sĩ Frey đã thanh toán ông ta thì hãng chúng ta coi như tiêu tan uy tín.
Rode nhíu mày:
- Cô nói đúng. Thế mà tôi chưa nghĩ ra đấy. Tất nhiên, ai mà còn muốn nói đến chuyện mua bán, làm nhà làm cửa với cái hãng đã xảy ra những việc đê tiện như tống tiền, giết người chứ!
Marga quay lại thực tế:
- Ủa, hôm nay ông lại phải làm ngoài giờ ư?
- Vâng. Tôi còn chút việc phải làm.
Rode móc túi lấy bao thuốc lá, nhưng chỉ còn cái vỏ. Ông ta vội đi về phía phòng pha cà phê. Ở đó có máy bán thuốc lá tự động. Đi qua phòng thủ quỹ, Rode chợt phát hiện cửa còn để ngỏ. Rode thầm trách nhân viên tài vụ Doebl từ ngày vợ đẻ làm ăn bê trễ. Ông ta tính sập cửa phòng đó thì há hốc mồm lần nữa trước cánh cửa két cũng để ngỏ nốt. Rode biết chắc có 940.000 mark để ngày mai trả lương cho công nhân trong cái két đó.
Mắt Rode chợt nhíu lại. Rồi ông ta bước vội vào phòng pha cà phê, lấy bao thuốc lá và cố gắng bình tĩnh châm thuốc hút.
Trở lại hành lang, Rode thấy Marga vẫn chưa vào thang máy. Cô nhìn ông ta ái ngại:
- Ông cũng đừng làm việc quá khuya, ông Rode ạ.
Rode như người chết đuối vớ được cọc, đáp liền:
- Cảm ơn cô. Tôi cũng đã nghĩ lại rồi. Thời tiết đẹp thế này, quả thật chỉ một gã ngốc mới ngồi lại phòng làm việc. Xin cô chờ cho một chút. Tôi lấy cái áo khoác rồi ta cùng xuống vậy.
Hai người rời văn phòng hãng. Chỉ còn lại người gác cổng trong căn phòng lắp kính. Và trên tầng chín là khoản tiền 940.000 mark nằm trong một cái két để ngỏ.
*
Tarzan và ba chiến hữu phóng xe như bay đến công ti BRUCHSEIDL mà suýt chút nữa phải trở về tay trắng. Chạy ngược chiều chúng là một chiếc Opel lù lù khiến thằng Karl kêu lên:
- Ông kế toán trưởng Rode kìa. Hỏi thăm ông ấy coi chị Marga còn ở hãng không đại ca?
Chiếc Opel vọt luôn làm Máy Tính xịu mặt:
Thằng mập có vẻ hên hơn quân sư. Nó la muốn bể phố xá:
- Nhìn kìa, chiếc xe chạy sau là xe chị Marga đó!
Đúng y chang như Kloesenn đã phát hiện, chiếc xe hơi nối đuôi thứ hai sau xe Rode cỡ vài chục mét đã tấp vô lề khi nhận ra đám trẻ. Marga thò đầu ra khỏi cửa xe:
- Có chuyện gì vậy các em?
Tarzan lại gần nói luôn:
- Tụi em được biết chị đã kể mọi chuyện về Hagen và tiến sĩ Frey với ông thanh tra. Nhưng chị chưa biết những tin mới nhất. Tiến sĩ Frey đã trốn sang Thụy Sĩ đem theo nhiều vàng bạc của cải. Có điều ông ta lại chẳng liên quan gì đến vụ tai nạn của ông Hagen cả.
- Sao? Không dính líu mà ông ta bỏ trốn ư?
- Không, chị à. Nhưng dù sao ông ta vẫn là một con người tồi tệ.
Marga rơm rớm nước mắt:
- Phải, tôi thật không ngờ tiến sĩ Frey lại là một con người như thế.
Ngay lúc đó tiếng huýt sáo của Karl vang lên. Tarzan tạm biệt Marga và hẹn sẽ gặp lại.
Gaby nhanh nhẹn đưa tay gõ cửa văn phòng thanh tra Glockner. Giọng ba cô thật thân mật khi nghe ám hiệu quen thuộc.
- TKKG đó hả? Chờ một chút, ta đang có khách.
Chưa đến năm giây, một người đàn ông từ trong phòng bước ra, đầu cúi gằm. Ông ta thất thểu đi về phía cầu thang.
Tarzan nhanh nhảu:
- Xin chào ông Bracht!
Người đàn ông dừng chân, nhìn bọn trẻ. Ông chào đáp lại, tuy thực ra trong đám ông chỉ biết mỗi mình Gaby.
Tarzan hỏi thăm:
- Tụi cháu có được biết về chuyện không may của Ilona. Chị ấy giờ đỡ hơn chút nào không ạ?
- Vẫn bất tỉnh cháu ạ. Nhưng bác sĩ nói rồi nó sẽ tỉnh lại.
- Vậy thì tụi cháu chúc chị ấy sớm bình phục.
- Cảm ơn các cháu.
Ông Bracht thoáng mỉm cười rồi hấp tấp bước tiếp khiến đứa nào cũng ngậm ngùi. Tròn Vo lẩm bẩm:
- Thì ra ông ấy là bố chị Ilona.
Tarzan giận dữ huých Fritz Engelma:
- Mày thấy ông Bracth và chị Ilona khốn khổ đến chừng nào không hả? Chị ấy cũng bị chấn thương như ông Hagen đó. Hay cũng chính mày đã cán phải Ilona, hả?
Fritz rối rít:
- Không! Không phải tôi! Thề có Chúa, tôi nói thật đấy.
Đúng lúc đó, tiếng ông thanh tra Glockner vọng ra:
- Có chuyện gì ầm ĩ thế. Vô đây đi các cháu.
Ông thanh tra ngồi sau chiếc bàn rộng, cà-vạt nới lỏng. Gaby ôm cổ bố hôn. Cả bọn cất tiếng chào, trừ Fritz.
Ông thanh tra vui vẻ:
- Nào, nhân vật trẻ tuổi này là ai vậy, TKKG có thêm một thành viên mới à?
Tarzan đáp:
- Thưa chú, đây là Fritz Engelma, mười sáu tuổi, chưa có bằng lái ô-tô. Cậu ta đã nhận lỗi rồi. Fritz đã lén lấy chiếc Porsche của ông bố, một nhà buôn rượu ở phố Severin, số nhà 15, để tập làm anh hùng xa lộ. Với tốc độ 140 cây số một giờ, Fritz đã đụng phải một người đi bộ, tên là Hagen. Ông này hiện nay đang nằm trong bệnh viện, có lẽ vẫn còn bất tỉnh. Tụi cháu tình cờ phát hiện thấy nạn nhân. Còn công tử Fritz đây thì bỏ trốn, phóng xe nhanh tới mức lao vọt qua tụi cháu và thiếu chút nữa thì Gaby cũng đã bị tai nạn.
Gaby nói liền:
- Ba à, không có Tarzan lao vào xe con và gạt con ra ngoài thì con nguy rồi đó. Con sợ quá, bủn rủn cả chân tay.
Ông thanh tra không nói gì, nhưng nheo mắt nhìn Tarzan trìu mến. Tarzan lảng tránh ánh mắt đó của ông, nói tiếp:
- Dạ, nhờ Karl nhớ được số xe chiếc Porsche đỏ nên tụi cháu đã tìm ra địa chỉ số 15 phố Severin. Lúc tụi cháu ập vào cũng là lúc Fritz Engelma đang tìm cách xóa những vết sây xước trên xe. Lúc đầu cậu ta tính gây gổ nhưng sau đã thú nhận mọi chuyện.
Ông Glockner quay sang cậu công tử bột:
- Gia đình cậu có biết chuyện vừa rồi không hả?
- Dạ không… cháu rất lấy làm tiếc…
- Cậu đã làm cho một người bị thương nặng.
- Dạ, cháu… cháu… không muốn vậy.
- Cậu có hay lấy trộm xe đi chơi không?
- Thưa, chỉ thỉnh thoảng thôi ạ.
- Thỉnh thoảng là sao?
- Khoảng vài chục lần.
- Và cậu thường đi vào trong phố?
- Dạ, thường. Nhưng cũng có một lần cháu chạy trên xa lộ.
- Chiếc xe Porsche đó có tốc độ tối đa bao nhiêu?
Mắt Fritz sáng lên đầy hãnh diện:
- Thưa bác, có khi tới 230 cây số giờ.
- Hừ, thế mà cậu lại chưa có bằng lái xe. Đáng ra cậu phải biết cậu không được phép sử dụng xe chứ. Thôi, qua phòng bên ngồi chờ. Tôi sẽ báo tin cho ba cậu biết.
Fritz ngoan ngoãn đi ra, trong khi ông thanh tra nhấc máy điện thoại.
Tarzan không khỏi cười thầm: Rốt cuộc thì Marga đã nhầm về kẻ gây tai nạn cho Hagen. Nhưng cũng chính vì thế thì chị ấy mới đủ quyết tâm tố cáo tội lỗi của Frey và Hagen. Vậy đó, sự thật đôi khi lại được sáng tỏ do nhầm lẫn.
*
Bây giờ chỉ còn năm ba con chú cháu đối diện nhau. Giọng thanh tra Glockner trầm trầm:
- Kết quả điều tra của các cháu làm chú ngạc nhiên đó. Hồi nãy cô Marga đã tố cáo tiến sĩ Frey có âm mưu sát hại Hagen. Nhưng lúc chú và đội đặc nhiệm đến nhà Frey thì gã đã vù đi Zuyrich. Bà giúp việc có thông báo rằng đã có bốn đứa trẻ tới đó hỏi bà ta đủ điều. Ái chà, lại một lần nữa tính qua mặt cảnh sát hả?
Tarzan ngượng nghịu:
- Vụ này đầu đuôi là do chị Marga lộn thôi, chú ạ. Làm tụi cháu cũng nhầm. Nhưng giờ thì mọi việc đã sáng tỏ. À, chú cho phép cháu tò mò một chuyện. Ông Rudolf Bracht, ba chị Ilona, vừa ở đây xong, ông ấy có nghi ai là thủ phạm gây tai nạn cho chị ấy không ạ?
- Chúng tôi cũng đang giậm chân tại chỗ đây Tarzan. Vừa rồi ông Bracht gặp chú để trao đổi một vấn đề khác. Ông ấy quan tâm đến việc Jan Zeckel bị bắt vì phạm tội gì…
- Lạ thật…
Tarzan chép miệng. Rõ ràng có cái gì đó không ổn. Thằng Jan Zeckel này có thể là chìa khóa của một bí mật gì chăng? Ừnhỉ, tại sao một thằng du côn tầm cỡ như gã lại chịu xộ khám quá dễ dàng, không mảy may tìm cách chối tội khi bị buộc tội chứ? Và tại sao gã lại khai báo y xì như Tarzan đã hỏi chứ? Thôi được, hi vọng sẽ phát hiện được điều gì đó khá hơn ở nhân vật này. Ông Bracht, phải rồi…
Tarzan đứng dậy:
- Có lẽ tụi cháu nên báo với chị Marga về mọi việc. Rằng ông Frey không phải là tên sát nhân mà chỉ là một kẻ khủng hoảng thần kinh sau khi bị đổ bể vụ bán bí mật của hãng thôi. Và ông ta đã bỏ chạy.
Ông Glockner gật đầu:
- Frey đã hành động thật dại dột. Có lẽ lão bị thần kinh chăng?
*
Trời chạng vạng. Kế toán trưởng Rode từ trên phố đi về công ti BRUCHSEIDL. Ông ta xuống xe và lững thững đi vào ngôi nhà đồ sộ cao chín tầng. Chợt ông ta khựng lại vì phát hiện ra một thanh niên tóc hung đỏ có bộ mặt dữ dằn đang đứng ngay cạnh cổng hãng. Gã này ngước mắt ngắm ngôi nhà chẳng khác chi các du khách đứng trước một kì quan thứ… tám của thế giới. Nhìn gã, Rode thầm ớn lạnh: ngữ này chỉ có thể là một kẻ gây rối chuyên nghiệp. Thật ra, ông ta đâu có nhầm, vì đó chính là Leo Zeckel chớ ai.
Có điều, Leo đứng đó làm gì thì Rode cách chi mà biết được. Ông ta gật đầu chào người thường trực và bấm nút thang máy lên tầng chín, tầng của các sếp, theo cách nói của nhân viên trong hãng.
Thang máy ngừng, Rode bước ra cũng vừa lúc nữ thư kí trưởng Marga đang sửa soạn đi đâu với chiếc áo khoác trên tay.
- Chào Marga. Vụ Hagen ra sao rồi?
- Chào ông Rode. Tôi mới ở bịnh viện về. Hagen đã tỉnh, may mà không bị chấn thương sọ não nhưng cũng bị khâu mấy mũi. Âu cũng là luật vay trả. Ông ta đã tự trả giá cho hành động tống tiền của mình. Này Rode, nếu mọi người biết rằng tiến sĩ Frey đã thanh toán ông ta thì hãng chúng ta coi như tiêu tan uy tín.
Rode nhíu mày:
- Cô nói đúng. Thế mà tôi chưa nghĩ ra đấy. Tất nhiên, ai mà còn muốn nói đến chuyện mua bán, làm nhà làm cửa với cái hãng đã xảy ra những việc đê tiện như tống tiền, giết người chứ!
Marga quay lại thực tế:
- Ủa, hôm nay ông lại phải làm ngoài giờ ư?
- Vâng. Tôi còn chút việc phải làm.
Rode móc túi lấy bao thuốc lá, nhưng chỉ còn cái vỏ. Ông ta vội đi về phía phòng pha cà phê. Ở đó có máy bán thuốc lá tự động. Đi qua phòng thủ quỹ, Rode chợt phát hiện cửa còn để ngỏ. Rode thầm trách nhân viên tài vụ Doebl từ ngày vợ đẻ làm ăn bê trễ. Ông ta tính sập cửa phòng đó thì há hốc mồm lần nữa trước cánh cửa két cũng để ngỏ nốt. Rode biết chắc có 940.000 mark để ngày mai trả lương cho công nhân trong cái két đó.
Mắt Rode chợt nhíu lại. Rồi ông ta bước vội vào phòng pha cà phê, lấy bao thuốc lá và cố gắng bình tĩnh châm thuốc hút.
Trở lại hành lang, Rode thấy Marga vẫn chưa vào thang máy. Cô nhìn ông ta ái ngại:
- Ông cũng đừng làm việc quá khuya, ông Rode ạ.
Rode như người chết đuối vớ được cọc, đáp liền:
- Cảm ơn cô. Tôi cũng đã nghĩ lại rồi. Thời tiết đẹp thế này, quả thật chỉ một gã ngốc mới ngồi lại phòng làm việc. Xin cô chờ cho một chút. Tôi lấy cái áo khoác rồi ta cùng xuống vậy.
Hai người rời văn phòng hãng. Chỉ còn lại người gác cổng trong căn phòng lắp kính. Và trên tầng chín là khoản tiền 940.000 mark nằm trong một cái két để ngỏ.
*
Tarzan và ba chiến hữu phóng xe như bay đến công ti BRUCHSEIDL mà suýt chút nữa phải trở về tay trắng. Chạy ngược chiều chúng là một chiếc Opel lù lù khiến thằng Karl kêu lên:
- Ông kế toán trưởng Rode kìa. Hỏi thăm ông ấy coi chị Marga còn ở hãng không đại ca?
Chiếc Opel vọt luôn làm Máy Tính xịu mặt:
Thằng mập có vẻ hên hơn quân sư. Nó la muốn bể phố xá:
- Nhìn kìa, chiếc xe chạy sau là xe chị Marga đó!
Đúng y chang như Kloesenn đã phát hiện, chiếc xe hơi nối đuôi thứ hai sau xe Rode cỡ vài chục mét đã tấp vô lề khi nhận ra đám trẻ. Marga thò đầu ra khỏi cửa xe:
- Có chuyện gì vậy các em?
Tarzan lại gần nói luôn:
- Tụi em được biết chị đã kể mọi chuyện về Hagen và tiến sĩ Frey với ông thanh tra. Nhưng chị chưa biết những tin mới nhất. Tiến sĩ Frey đã trốn sang Thụy Sĩ đem theo nhiều vàng bạc của cải. Có điều ông ta lại chẳng liên quan gì đến vụ tai nạn của ông Hagen cả.
- Sao? Không dính líu mà ông ta bỏ trốn ư?
- Không, chị à. Nhưng dù sao ông ta vẫn là một con người tồi tệ.
Marga rơm rớm nước mắt:
- Phải, tôi thật không ngờ tiến sĩ Frey lại là một con người như thế.
Ngay lúc đó tiếng huýt sáo của Karl vang lên. Tarzan tạm biệt Marga và hẹn sẽ gặp lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất