Quyển 49 Chương 8: CHUYẾN HÀNG CUỐI CÙNG
Ba tù nhân trẻ vẫn ngồi trong phòng giam. Caroline đã thôi khóc, nhưng dù hai quái có đùa kiểu gì, cô bé cũng không nhếch miệng cười nổi. Caroline ôm hai tay vào người, rùng mình vì lạnh.
Tròn Vo thắc mắc:
- Ở đây có buồng vệ sinh không nhỉ?
Tarzan đi ra cửa, gào lên:
- Có ai ngoài ấy không? Chúng tôi cần đi sau, và đói nữa.
Không tiếng trả lời.
Tarzan lại đu người nhòm qua cửa sổ:
- Có một chiếc xe tải cũ… chỉ buồng lái có cửa sổ. Thùng xe kín mít. Mình không thể thấy người ngồi trên xe. Ồ, các bạn ơi… kẻ ngồi bên tay lái là Achim! Bây giờ mình còn nhìn thấy cả Friedhelm, gã cầm lái. Mày hiểu ra không, Willi? Tụi mình nhờ hai tên này mà đến được đây. Tao cuộc rằng chúng đã chở tụi mình trên chiếc xe đó. Thôi giờ khuất rồi, chấm hết.
Tarzan tụt xuống.
Hồi lâu sau, có tiếng những bước chân lại gần.
- Suỵt! – Tarzan vội nằm xuống – Tụi mình giả vờ ngủ, như thể thuốc mê chưa tan. Cả hai tên nếu biết tụi mình đã tỉnh, sẽ thận trọng, vì chúng biết võ nghệ của mình rồi. Nhưng mê man thì còn lo gì ra đòn.
- Để xem. – Tròn Vo lẩm bẩm.
Sáu mắt cùng nhắm. Nhưng sáu cái tai dỏng lên nghe ngóng.
Quả nhiên sau những tiếng bước chân thình thịch là tiếng đấm cửa:
- Hê, mấy đứa trong kia! – Giọng Friedhelm oang oang – Tỉnh rồi chứ?
Không ai đáp.
Friedhelm đấm cửa lần nữa:
- Vẫn còn ngủ à?
Hãy mở cửa ra, vào đây! Tarzan thầm nghĩ. Nào, mở cửa bước vào đây! Mở cửa…
Tiếng chốt sắt ken két. Cánh cửa thận trọng mở ra.
Tarzan hé mắt liếc.
Friedhelm do dự, đoạn bước qua ngưỡng cửa. Gã đã lỡ trớn một bước.
Tarzan lao vào gã như một trái phá. Friedhelm được nếm lần thứ hai ngón đá phương Đông. Cú này còn mạnh và hiệu quả hơn cú thử tối qua. Trong khi tên tội phạm lăn quay ra, Tròn Vo bèn xông vào vụt chảo lia lịa. Đầu Friedhelm lên một cái bướu bằng quả trứng vịt, sau này hắn ngồi tù mãi mà cái bướu vẫn chưa xẹp cho.
- Các bạn ơi! Chạy ra buồng vệ sinh thôi!
Ai nấy vơ vội áo xống lao ra ngoài. Tarzan đóng sập cửa lại, cài then sắt rõ chắc, nhốt Friedhelm trong đó. Đoạn hắn mon men đi đầu.
Kia rồi, Achim đang đi tới đi lui bên chiếc xe tải, mồm phì phèo thuốc lá. Hai cánh cửa sau thùng xe mở toang. Lần nào đi ra sau đuôi xe, Achim cũng ngó vào.
Tarzan ở cách chiếc xe khoảng 30 mét. Hắn phi tới!
Achim nhận ra hắn quá muộn, hoảng vía thọc vội tay dưới áo choàng nhờn mỡ, hình như để rút vũ khí. Tarzan húc tên tội phạm bay người, lăn lông lốc đi rõ xa, rồi nằm thẳng cẳng, mắt trợn ngược.
- Bạn… làm… gì… ở… đây?
Tarzan nghe một giọng yếu ớt cất lên sau lưng mình. Đối với hắn, đó là giọng nói thân thương nhất trần gian. Hắn quay phắt lại, nhìn vào thùng xe, ngỡ mình hoa mắt.
Andy Bernholt và gã lang thang Thêo Weber ngủ say sưa. Karl vừa trở mình, nhưng vẫn chưa tỉnh. Gaby ngồi dậy. Cặp mắt xanh vẫn nhìn lơ mơ. Tuy vậy, cô bé nhận ra đại ca của mình.
Tarzan không thốt nên lời. Nhưng việc hắn ôm Gaby vào lòng đã nói lên tất cả.
*
Gaby gọi điện cho bố. Tarzan ngạc nhiên về nửa triệu mark trong cái túi du lịch sang trọng của Achim. Tròn Vo lay Karl và Andy kì tỉnh thì thôi. Thêo Weber tự thoát khỏi cơn mê.
Trong khi tìm kiếm buồng vệ sinh, lũ trẻ phát hiện cả tá buồng giam và mười một “tù nhân”, toàn là thiếu niên lang thang. Chín đứa chỉ nói tiếng Hà Lan. Hai là người thành phố này.
Trong lúc chờ cảnh sát đến, Tarzan tranh thủ hỏi cung Achim. Gã tồng tộc khai ra hết. Tứ quái, Andy và Caroline ngỡ đang nghe chuyện cổ tích. Nhưng đó là sự thật trần trụi… về Wutawia, về Wendelin Wiegand, Petra Dalmig, lão bố dượng Ludwig Bernholt của Andy, cũng như hai tên tay sai Friedhelm và Achim. Tên hai kẻ săn người ở Amsterdam và Barcelona cũng được kể ra.
*
Nội nhật hôm đó, mọi tên tội phạm liên quan đều bị bắt. Riêng du thuyền “Hi Vọng” không còn ở cảng Marseille. Tạm thời không ai biết Hintermeier ở đâu. Tuy nhiên, vấn đề giải phóng các nô lệ của lão và lũ bộ sậu gồm 39 tên chỉ còn là chuyện nay mai.
Thoạt đầu, Hintermeier và tay chân của lão thoát khỏi tay cảnh sát. Nửa năm sau, chúng bị bắt gọn tại Canada. Án chung thân dành cho cả bọn. Wendelin Wiegand sẽ phải ngồi tù đến già. Số phận Bernholt và Achim, Friedhelm cũng chẳng khá hơn. Petra Dalmig bị trừng phạt nhẹ hơn, có lẽ một phần vì ả tố cáo chính Oswald Muller là kẻ bắt cóc Caroline, tuy gã không dính dáng gì tới Wutawia.
Tròn Vo vui vẻ tuyên bố:
- Vụ đánh cuộc giữa mình và Andy coi như bất phân thắng bại vì lí do khách quan. Thế là tiền của đứa nào vẫn của đứa ấy. Andy còn nguyên chiếc xe đạp leo núi, và mình tiếp tục chén sô-cô-la thả phanh.
GIỚI THIỆU TẬP SAUTứ quái được gia đình một cậu bạn cùng lớp mời đến nghỉ cùng họ ở gần Florenz.
Không ngờ, cuộc du lịch trên chiếc xe hơi sang trọng biến thành một chuyến đi hãi hùng. Bọn tội phạm bám theo chiếc Rolls Royce này từng chặng, từng chặng…
Tất nhiên, chúng làm sao biết được rằng trên xe còn có TKKG!
Tròn Vo thắc mắc:
- Ở đây có buồng vệ sinh không nhỉ?
Tarzan đi ra cửa, gào lên:
- Có ai ngoài ấy không? Chúng tôi cần đi sau, và đói nữa.
Không tiếng trả lời.
Tarzan lại đu người nhòm qua cửa sổ:
- Có một chiếc xe tải cũ… chỉ buồng lái có cửa sổ. Thùng xe kín mít. Mình không thể thấy người ngồi trên xe. Ồ, các bạn ơi… kẻ ngồi bên tay lái là Achim! Bây giờ mình còn nhìn thấy cả Friedhelm, gã cầm lái. Mày hiểu ra không, Willi? Tụi mình nhờ hai tên này mà đến được đây. Tao cuộc rằng chúng đã chở tụi mình trên chiếc xe đó. Thôi giờ khuất rồi, chấm hết.
Tarzan tụt xuống.
Hồi lâu sau, có tiếng những bước chân lại gần.
- Suỵt! – Tarzan vội nằm xuống – Tụi mình giả vờ ngủ, như thể thuốc mê chưa tan. Cả hai tên nếu biết tụi mình đã tỉnh, sẽ thận trọng, vì chúng biết võ nghệ của mình rồi. Nhưng mê man thì còn lo gì ra đòn.
- Để xem. – Tròn Vo lẩm bẩm.
Sáu mắt cùng nhắm. Nhưng sáu cái tai dỏng lên nghe ngóng.
Quả nhiên sau những tiếng bước chân thình thịch là tiếng đấm cửa:
- Hê, mấy đứa trong kia! – Giọng Friedhelm oang oang – Tỉnh rồi chứ?
Không ai đáp.
Friedhelm đấm cửa lần nữa:
- Vẫn còn ngủ à?
Hãy mở cửa ra, vào đây! Tarzan thầm nghĩ. Nào, mở cửa bước vào đây! Mở cửa…
Tiếng chốt sắt ken két. Cánh cửa thận trọng mở ra.
Tarzan hé mắt liếc.
Friedhelm do dự, đoạn bước qua ngưỡng cửa. Gã đã lỡ trớn một bước.
Tarzan lao vào gã như một trái phá. Friedhelm được nếm lần thứ hai ngón đá phương Đông. Cú này còn mạnh và hiệu quả hơn cú thử tối qua. Trong khi tên tội phạm lăn quay ra, Tròn Vo bèn xông vào vụt chảo lia lịa. Đầu Friedhelm lên một cái bướu bằng quả trứng vịt, sau này hắn ngồi tù mãi mà cái bướu vẫn chưa xẹp cho.
- Các bạn ơi! Chạy ra buồng vệ sinh thôi!
Ai nấy vơ vội áo xống lao ra ngoài. Tarzan đóng sập cửa lại, cài then sắt rõ chắc, nhốt Friedhelm trong đó. Đoạn hắn mon men đi đầu.
Kia rồi, Achim đang đi tới đi lui bên chiếc xe tải, mồm phì phèo thuốc lá. Hai cánh cửa sau thùng xe mở toang. Lần nào đi ra sau đuôi xe, Achim cũng ngó vào.
Tarzan ở cách chiếc xe khoảng 30 mét. Hắn phi tới!
Achim nhận ra hắn quá muộn, hoảng vía thọc vội tay dưới áo choàng nhờn mỡ, hình như để rút vũ khí. Tarzan húc tên tội phạm bay người, lăn lông lốc đi rõ xa, rồi nằm thẳng cẳng, mắt trợn ngược.
- Bạn… làm… gì… ở… đây?
Tarzan nghe một giọng yếu ớt cất lên sau lưng mình. Đối với hắn, đó là giọng nói thân thương nhất trần gian. Hắn quay phắt lại, nhìn vào thùng xe, ngỡ mình hoa mắt.
Andy Bernholt và gã lang thang Thêo Weber ngủ say sưa. Karl vừa trở mình, nhưng vẫn chưa tỉnh. Gaby ngồi dậy. Cặp mắt xanh vẫn nhìn lơ mơ. Tuy vậy, cô bé nhận ra đại ca của mình.
Tarzan không thốt nên lời. Nhưng việc hắn ôm Gaby vào lòng đã nói lên tất cả.
*
Gaby gọi điện cho bố. Tarzan ngạc nhiên về nửa triệu mark trong cái túi du lịch sang trọng của Achim. Tròn Vo lay Karl và Andy kì tỉnh thì thôi. Thêo Weber tự thoát khỏi cơn mê.
Trong khi tìm kiếm buồng vệ sinh, lũ trẻ phát hiện cả tá buồng giam và mười một “tù nhân”, toàn là thiếu niên lang thang. Chín đứa chỉ nói tiếng Hà Lan. Hai là người thành phố này.
Trong lúc chờ cảnh sát đến, Tarzan tranh thủ hỏi cung Achim. Gã tồng tộc khai ra hết. Tứ quái, Andy và Caroline ngỡ đang nghe chuyện cổ tích. Nhưng đó là sự thật trần trụi… về Wutawia, về Wendelin Wiegand, Petra Dalmig, lão bố dượng Ludwig Bernholt của Andy, cũng như hai tên tay sai Friedhelm và Achim. Tên hai kẻ săn người ở Amsterdam và Barcelona cũng được kể ra.
*
Nội nhật hôm đó, mọi tên tội phạm liên quan đều bị bắt. Riêng du thuyền “Hi Vọng” không còn ở cảng Marseille. Tạm thời không ai biết Hintermeier ở đâu. Tuy nhiên, vấn đề giải phóng các nô lệ của lão và lũ bộ sậu gồm 39 tên chỉ còn là chuyện nay mai.
Thoạt đầu, Hintermeier và tay chân của lão thoát khỏi tay cảnh sát. Nửa năm sau, chúng bị bắt gọn tại Canada. Án chung thân dành cho cả bọn. Wendelin Wiegand sẽ phải ngồi tù đến già. Số phận Bernholt và Achim, Friedhelm cũng chẳng khá hơn. Petra Dalmig bị trừng phạt nhẹ hơn, có lẽ một phần vì ả tố cáo chính Oswald Muller là kẻ bắt cóc Caroline, tuy gã không dính dáng gì tới Wutawia.
Tròn Vo vui vẻ tuyên bố:
- Vụ đánh cuộc giữa mình và Andy coi như bất phân thắng bại vì lí do khách quan. Thế là tiền của đứa nào vẫn của đứa ấy. Andy còn nguyên chiếc xe đạp leo núi, và mình tiếp tục chén sô-cô-la thả phanh.
GIỚI THIỆU TẬP SAUTứ quái được gia đình một cậu bạn cùng lớp mời đến nghỉ cùng họ ở gần Florenz.
Không ngờ, cuộc du lịch trên chiếc xe hơi sang trọng biến thành một chuyến đi hãi hùng. Bọn tội phạm bám theo chiếc Rolls Royce này từng chặng, từng chặng…
Tất nhiên, chúng làm sao biết được rằng trên xe còn có TKKG!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất