Quyển 61 Chương 4: DẤU VẾT BỊ XÓA
Tarzan liếc đồng hồ. Coi, thanh tra Glockner và viên trợ lý hình sự của ông phải tốn tới 23 phút để làm việc với lão Bleschke. Nhìn lão chủ nhà máy rác thải khom mình đi tiễn hai quan chức cảnh sát ra chiếc BMW, hắn nghĩ: phải chăng những khó khăn đang đè nặng lên người lão?
Ông thanh tra bảo Tứ quái:
- Nào lên xe đi.
Đám quái thi hành mệnh lệnh cái rụp. Đáng tiếc là toàn bộ xe đạp không nhét được vào cốp nên bốn đứa đành khóa chung với nhau bằng sợi dây xích vòng vô cây thông lớn bên đường. Tụi nhóc chiếm hết băng sau chiếc BMW chớ còn phải hỏi.
Xe chạy, ông Glockner kể lại câu chuyện tống tiền và chìa 6 bức ảnh ra. Câu chuyện của ông về lão Bleschke làm Tarzan ngạc nhiên. Hắn thắc mắc:
- Thưa chú, tại sao thằng Igor nãy giờ không thấy đâu cả ạ?
Glockner
- Không biết nó biến đi đâu.
- Bọn cháu ngồi suốt từ sáng chỉ thấy mỗi chiếc xe tải màu xám vọt ra phía rừng đấy.
Ông thanh tra hỏi:
- Các cháu xem ảnh có nhận xét gì không?
Tarzan nói:
- Tụi cháu chỉ thấy chiếc xe tải chớ không thấy Igor.
- Chú cũng thấy lạ về chuyện đó.
- Chú có bao giờ nghĩ rằng Igor và một tên đồng bọn là chủ nhân của 6 tấm ảnh này không? Này nhé, trên ảnh, chúng ta chỉ thấy có chiếc xe chở rác thải, nếu không phải gã chụp ảnh thì xe ắt đã có hình gã.
- Tuyệt. Cháu định nói là gã hoặc băng nhóm của gã có ý định tống tiền lão chủ Bleschke bằng những tấm ảnh này chớ gì?
Tarzan huýt sáo.
- Và bây giờ Igor mất tích buộc người ta phải đặt câu hỏi: Igor đã trốn hay bị trừ khử rồi? Chắc không phải Igor bị bại lộ đâu, vì tại sao Bleschke lại báo cho cảnh sát nhanh như thế, phải chăng lão đã dàn xếp để biến Igor thành vật tế thần và trông chờ cảnh sát sẽ tóm được bọn tống tiền. Lão tin là sẽ thành công, vì việc vu oan cho người khác là sở trường của lão, ít ra cũng từ ngày xây dựng nhà máy sản xuất khí độc.
Trợ lý hình sự Mechlbum gật gù:
- Suy nghĩ của cháu trùng với suy nghĩ của cảnh sát đó. Các chú muốn khám xét nhà Igor trước khi phát lệnh truy nã.
Tarzan hỏi:
- Chẳng lẽ lão Bleschke dám giết Igor?
Ông thanh tra trả lời:
- Đây là điều không thể loại trừ.
Tarzan mắt sáng rực:
- Nếu đúng như giả thuyết vừa rồi của chúng ta thì chiếc xe tải mà thằng con trai lão Bleschke phóng như điên về hướng rừng chắc chắn chở theo xác Igor. Cũng có thể y sẽ tuôn gã xuống chỗ nào đó cùng với các thùng chứa chất độc.
Thanh tra Glockner búng tay:
- Chúng ta sẽ khám nhà Igor để biết rõ nội vụ.
Phái đoàn 6 người quay đầu xe dừng trước nhà Igor. Tư gia gã ở thuộc chung cư 14 hộ. Bà quản gia già chát không hề gây cản trở lúc phái đoàn bước vào nhà. Chà, căn hộ bẩn thỉu và hôi hám hết chỗ nói, những vỏ bia chai nằm lăn lóc dưới sàn nhà như những trái bom.
Mechlbum reo lên khi lôi cái vali dơ dáy dưới gầm giường ra:
- Đây rồi. Trong vali có máy chụp ảnh, phim có độ nhạy cao và 6 bức ảnh y chang những bức chúng ta đã thấy. Chà chà, ai mà ngờ gậy ông đập lưng ông chớ.
*
Trên đường về, khuôn mặt Tarzan lộ vẻ không vui. Thanh tra Glockner nhìn qua kính chiếu hậu hỏi:
- Có chuyện gì không vui vậy Tarzan?
Tarzan nói:
- Dạ, cháu nghĩ thế này, việc Igor mất tích có liên quan đến Bleschke. Rõ ràng cha con tên tội phạm gây ô nhiễm môi trường tệ hại này là hai kẻ đáng ngờ nhất trong việc thủ tiêu Igor. Cháu nghĩ rằng cảnh sát sẽ bắt lão Bleschke để tra hỏi. Lão sẽ bị tạm giam để chờ ngày ra tòa. Chính vì thế mà cháu hết còn dịp tiếp cận với lão Bleschke. Không khai thác được lão thì nỗi oan ba cháu vẫn còn đó.
- Ừ… ừm, cháu chớ lo Tarzan. Trong khi thẩm vấn lão, chú sẽ thay cháu đặt vấn đề về chuyện đó. Nói rằng nếu lão thành khẩn thì sẽ được hưởng lượng khoan hồng. Nhưng không chắc có ăn thua gì không.
Tarzan cười buồn:
- Cháu nghĩ rằng Bleschke sẽ chẳng chịu khai đâu. Lão thà im lặng bị bắt vì tội phá hoại môi trường bằng rác thải còn hơn là chịu liên lụy trong một bản cáo trạng câu kết với một quốc gia khủng bố.
Lúc này Mechlbum đã bẻ vô-lăng chiếc BMW ngoặc sang xưởng rác thải của
Bleschke, chiếc xe phóng thẳng tới trước cửa nhà v phòng.
Từ trên xe Tứ quái được chứng kiến cảnh Bleschke bị tóm cổ. Lão không tìm cách chống cự. Nhiều lần lão xoa tay lên ngực trái, có lẽ bị đau tim vì quá bất ngờ, sợ hãi. Lão rút khăn tay lau mồ hôi trán liên tục.
Một lát sau, cựu phó tổng giám đốc công ty WU BAU riu ríu ra xe với hai cổ tay bị còng. Bản mặt phì nộm của lão ngó thật đần độn.
Mechlbum chạy ra cổng thò đầu vô xe phấn khởi nói to:
- Bleschke đã khai hết âm mưu bắt cóc Igor. Lão đã chỉ đạo cho thằng quý tử Lorenz đánh thuốc mê tên đày tớ Igor và chở đến túp lều săn trong rừng. Cả hai bố con lão sẽ phải ngồi nhà đá.
*
Chiếc BMW thả Tứ quái xuống chỗ cây thông lớn. Bốn đứa vừa lấy xe đạp xong là Tarzan đã triển khai kế hoạch:
- Nào các bạn, chúng ta có thể quên Bleschke nhưng trong bản danh sách của tôi còn đến ba mạng khác. Đó là lão sếp Wustenher, bà Magaretta Keinemweh và ông Gred Kinsell. Gaby nè, bạn đã hẹn với Tanja nên phải tấn công vào mũi này trước.
Gaby đồng ý:
- Tụi mình sẽ đi tới đó, đường chẳng xa đâu.
Gia đình Tanja Wustenher ở trong một khu biệt thự đẹp nhất thành phố. Diện tích của căn biệt thự lộng lẫy số 37 này khoảng 1.600 mét vuông. Lối vào biệt thự không có cổng sắt kiên cố mà chỉ đơn giản là hai cột đá với một sợi dây xích to nối hai cột với nh
Lúc Tứ quái xuất hiện cũng là lúc cô bé 15 tuổi tên Tanja đang lúi húi cào lá khô trong khu vườn trước nhà. Gaby nói to:
- Chào Tanja.
Khuôn mặt của Tanja như bừng sáng, cô bé quẳng chiếc cào cỏ vào gốc cây, nhảy qua sợi xích, bắt tay từng bạn một.
Tanja chớp chớp mắt làm duyên:
- Nhà có thợ làm vườn mà bà già cứ hành mình hoài. Chủ yếu bà già sợ mình nghỉ nhiều sinh lười biếng.
Gaby hỏi thăm:
- Bố của bạn khỏe rồi chứ?
Mắt Tanja nhìn chằm chằm vào Tarzan. Coi như xung quanh chẳng còn ai.
- Ờ ờ, hơi hơi khỏe. Chắc mai mốt là ổng về nhà.
Tarzan quàng vai Gaby, điều này khiến Tanja phật ý, nhưng cô bé nén không để lộ ra. Tarzan mỉm cười với Tanja:
- Ba của bạn bị tai nạn ra sao Tanja?
Nụ cười của hắn như thôi miên cô bé. Cứ thế, Tanja kể vanh vách về cuộc trấn lột trong nhà gửi xe hơi. Bọn ăn cướp thật trắng trợn. Tarzan hạ giọng:
- Bọn cướp đáng bị trừng tr
- Thế hả, hồi nãy chúng mới gọi điện đến nhà mình.
- Gọi về đây à?
Tanja gật đầu:
- Nhưng Gaby phải hứa sẽ không kể lại cho ba bạn ấy.
- Mình sẽ hứa nếu đó không phải là chuyện phi pháp.
Tanja đăm đắm nhìn Tarzan:
- Bọn chúng không xưng tên họ nhưng đặt điều kiện cho gia đình mình chuộc lại đồ trang sức bị cướp với giá 50.000 mark. Nhà mình có nên chuộc chăng khi món đồ trị giá tới 250.000 mark?
Tarzan ngó... đám mây trên trời:
- Nhà bạn có chấp nhận không
- Chấp nhận quá đi chứ. Đó là những đồ trang sức mà mẹ mình rất quý. Mỗi một món đồ đều gắn với một kỷ niệm không thể nào quên.
- Ba bạn trực tiếp nói chuyện với chúng à?
- Mẹ mình. Sau đó mẹ mình phóng ngay vào bịnh viện hội ý cùng ổng.
Tarzan hỏi tiếp:
- Bọn lưu manh có nói đến cách thức chuộc lại món đồ không, chẳng h đâu và bao giờ?
Tanja chớp mi yểu điệu:
- Mình chỉ biết bọn cướp yêu cầu phải trao tiền cho Knud Tetloff, cái tên thộn cũng có mặt ở nhà gửi xe lúc đó, gã sợ đến nỗi vãi cả ra quần.
Tarzan sực nhớ rằng hôm qua Tanja đã kể rằng Knud Tetloff làm việc trong hãng của bố cô ta.
Gaby hỏi:
- Gã nhát lắm à?
- Ừ. Nhìn mặt gã là đã thấy khó cảm tình. Mới ngoài 20 tuổi mà màu da vàng ệch như bị bịnh nặng. Trông gớm chết.
Tanja lại đưa mắt nhìn Tarzan:
- Mình khoái kết mô đen với những người cao lớn, tóc đen. Tóc mình cũng đen mà.
Tarzan nghĩ thầm: cô bạn bạo mồm gớm, chẳng lẽ tôi lại nói toạc ra là tôi chỉ ưa người tóc vàng. Hắn hỏi:
- Cả Tetloff cũng phải nằm viện à?
Tanja trả lời:
- Tetloff hiện giờ cũng nằm bịnh viện như ông già, chỉ khác là bố mình nằm phòng riêng và có một giáo sư chăm sóc.
Tarzan gật đầu:
- Vấn đề là đồng tiền chứ đâu phải con người. Cám ơn Tanja về những điều bạn đã kể. Xin ngỏ lời thông cảm với gia đình bạn.
Tròn Vo, nãy giờ đắm đuối nhìn về quán dồi rán ở cổng công viên, trong quán bán cả bia, kem và các loại nước giải khát, giờ mới reo lên khi cả bọn đã ra khỏi tư gia nhà Tanja:
- Hãy coi kìa, đây mới là nơi yêu dấu của ta.
Hai gã đàn ông biếng nhác, râu ria bờm xờm, hau háu nhìn Tròn Vo đang đếm tiền. Những đồng tiền mới tinh kêu sột soạt.
Ngay lập tức, một gã tiến đến sát Tròn Vo, mặt gã đầy râu đỏ như gà chọi:
- Này anh bạn, hãy bao tôi và anh bạn đây một chầu đi.
Tròn Vo giật mình lùi lại:
- Cái gì? Ông cần gì?
- Xì tiền ra, chọi con!
Tarzan đưa xe đạp cho Karl rồi đi về phía Tròn Vo:
- Này, các ông đừng làm phiền tụi tôi. Tụi tôi biết phân biệt người nghèo khổ với kẻ du đãng đó. Xin các ông biến cho.
Gã râu đỏ giả bộ lè nhè:
- Thằng này láo, muốn ăn bạt tai phỏng?
Gã giơ tay đánh Tarzan, hắn đẩy nhẹ làm gã ngã lăn quay và không tài nào đứng lên nổi. Thằng bạn phải đến xốc gã dậy. Hai thằng khệnh khạng đi, không quên cuỗm theo mấy chai bia.
Ông chủ quán thở dài:
- Khổ, chúng tôi có được quyền chọn khách hàng đâu.
Ông ta đưa gói khoai tây rán cho Tròn Vo. Cả bọn cùng nhấm nháp những miếng khoai tây giòn tan, thơm lựng. Tarzan nói:
- Tụi mình cần tìm hiểu kỹ về Tetloff, tôi có cảm giác gã đồng lõa với vụ cướp này.
Gaby hỏi:
- Đại ca cho rằng gã đã tia cho đồng đảng đến tấn công sếp mình sao?
Tarzan gật đầu.
*
Giọng Máy Tính khúc triết:
- Theo tao, Tetloff chính là một ca của Tứ quái. Chúng ta phải dính theo gã. Một là chúng ta sẽ lột mặt nạ gã nếu gã bắt tay với bọn cướp, hai là nhân dịp này chúng ta có cơ hội gây cảm tình và tiếp cận được lão Wustenher.
Tròn Vo chỉ tay:
- Tụi mình ghé bưu điện kia và tìm địa chỉ Tetloff trong danh bạ điện thoại nha.
Địa chỉ “tên lính quèn” của Wustenher không xa đây bao nhiêu, Tứ quái chỉ cần năm phạp xế điếc là tới nơi.
Coi, trước mặt bốn thám tử là một ngôi nhà 4 tầng, tường quét vôi màu xám và có hai cửa ra vào. Tarzan mau mắn tìm thấy nút chuông riêng của Tetloff trong ngôi nhà tập thể.
Karl và Tròn Vo đứng trông xe còn Tarzan và Gaby đi vào nhà.
Tetloff ở tầng thứ 3, căn hộ của gã đóng kín, mấy tờ quảng cáo nhét dưới khe cửa, chứng tỏ gã không có nhà. Tarzan và Gaby quay lại, thấy một người phụ nữ ở nhà bên bước ra cửa.
Tarzan cười tươi tắn:
- Chào bác, tụi cháu muốn tìm anh Tetloff.
Người phụ nữ vừa khóa cửa vừa trả lời:
- Các bạn hỏi thăm Tetloff hả, ngày kia anh ấy mới xuất viện, hai cháu không hay anh ta bị tai nạn sao?
- Dạ, không hay ạ.
- Tetloff bị cướp đánh một cái chùy vào đầu. Nghe nói anh ấy bị cướp đánh lầm, cũng do tình cờ có mặt ở đó nên lãnh tật. Thật tội nghiệp.
- Vậy ngày kia chúng cháu sẽ tới.
Người đàn bà và hai đứa cùng xuống cầu thang. Bà ta cho biết thêm rằng Tetloff là một người hậu đậu, đến cái bóng đèn cũng không biết thay, mà chỉ làm vỡ thêm.
Vậy là một lần nữa, Tứ quái lạiấp nhận kết quả điều tra nghèo nàn của mình.
Tarzan ngao ngán:
- Trong bản danh sách thì Bleschke coi như bị xóa sổ, lão Wustenher và Tetloff tới ngày kia mới ra viện. Bây giờ phải tìm cho ra ông Gred Kinsell.
Gaby hỏi:
- Gred Kinsell có thể chứng minh ba bạn là người vô tội?
- Mình hy vọng ổng sẽ chứng minh rằng ba mình không dính líu đến việc nhà máy hơi độc vì thời điểm đó ba mình không ở đó. Ổng bây giờ làm nghề sản xuất pháo.
Hai quái đã xuống đến dưới đường. Sau một hồi trao đổi, Máy Tính gật gù:
- Vậy là Kinsell ở Ziegenmec chớ không còn chỗ nào khác. Nơi đó là cả một làng làm pháo, mình nhớ mơ hồ rằng ở đó có một xưởng pháo mang tên KINSELL. Sau khi công ty WU BAU giải thể, ai nấy đều đổi nghề hết. Wustenher phụ trách một công ty tư vấn, Bleschke thì xử lý rác thải, còn ông Kinsell làm pháo. Không một ai tiếp tục làm nghề xây dựng cả.
Ông thanh tra bảo Tứ quái:
- Nào lên xe đi.
Đám quái thi hành mệnh lệnh cái rụp. Đáng tiếc là toàn bộ xe đạp không nhét được vào cốp nên bốn đứa đành khóa chung với nhau bằng sợi dây xích vòng vô cây thông lớn bên đường. Tụi nhóc chiếm hết băng sau chiếc BMW chớ còn phải hỏi.
Xe chạy, ông Glockner kể lại câu chuyện tống tiền và chìa 6 bức ảnh ra. Câu chuyện của ông về lão Bleschke làm Tarzan ngạc nhiên. Hắn thắc mắc:
- Thưa chú, tại sao thằng Igor nãy giờ không thấy đâu cả ạ?
Glockner
- Không biết nó biến đi đâu.
- Bọn cháu ngồi suốt từ sáng chỉ thấy mỗi chiếc xe tải màu xám vọt ra phía rừng đấy.
Ông thanh tra hỏi:
- Các cháu xem ảnh có nhận xét gì không?
Tarzan nói:
- Tụi cháu chỉ thấy chiếc xe tải chớ không thấy Igor.
- Chú cũng thấy lạ về chuyện đó.
- Chú có bao giờ nghĩ rằng Igor và một tên đồng bọn là chủ nhân của 6 tấm ảnh này không? Này nhé, trên ảnh, chúng ta chỉ thấy có chiếc xe chở rác thải, nếu không phải gã chụp ảnh thì xe ắt đã có hình gã.
- Tuyệt. Cháu định nói là gã hoặc băng nhóm của gã có ý định tống tiền lão chủ Bleschke bằng những tấm ảnh này chớ gì?
Tarzan huýt sáo.
- Và bây giờ Igor mất tích buộc người ta phải đặt câu hỏi: Igor đã trốn hay bị trừ khử rồi? Chắc không phải Igor bị bại lộ đâu, vì tại sao Bleschke lại báo cho cảnh sát nhanh như thế, phải chăng lão đã dàn xếp để biến Igor thành vật tế thần và trông chờ cảnh sát sẽ tóm được bọn tống tiền. Lão tin là sẽ thành công, vì việc vu oan cho người khác là sở trường của lão, ít ra cũng từ ngày xây dựng nhà máy sản xuất khí độc.
Trợ lý hình sự Mechlbum gật gù:
- Suy nghĩ của cháu trùng với suy nghĩ của cảnh sát đó. Các chú muốn khám xét nhà Igor trước khi phát lệnh truy nã.
Tarzan hỏi:
- Chẳng lẽ lão Bleschke dám giết Igor?
Ông thanh tra trả lời:
- Đây là điều không thể loại trừ.
Tarzan mắt sáng rực:
- Nếu đúng như giả thuyết vừa rồi của chúng ta thì chiếc xe tải mà thằng con trai lão Bleschke phóng như điên về hướng rừng chắc chắn chở theo xác Igor. Cũng có thể y sẽ tuôn gã xuống chỗ nào đó cùng với các thùng chứa chất độc.
Thanh tra Glockner búng tay:
- Chúng ta sẽ khám nhà Igor để biết rõ nội vụ.
Phái đoàn 6 người quay đầu xe dừng trước nhà Igor. Tư gia gã ở thuộc chung cư 14 hộ. Bà quản gia già chát không hề gây cản trở lúc phái đoàn bước vào nhà. Chà, căn hộ bẩn thỉu và hôi hám hết chỗ nói, những vỏ bia chai nằm lăn lóc dưới sàn nhà như những trái bom.
Mechlbum reo lên khi lôi cái vali dơ dáy dưới gầm giường ra:
- Đây rồi. Trong vali có máy chụp ảnh, phim có độ nhạy cao và 6 bức ảnh y chang những bức chúng ta đã thấy. Chà chà, ai mà ngờ gậy ông đập lưng ông chớ.
*
Trên đường về, khuôn mặt Tarzan lộ vẻ không vui. Thanh tra Glockner nhìn qua kính chiếu hậu hỏi:
- Có chuyện gì không vui vậy Tarzan?
Tarzan nói:
- Dạ, cháu nghĩ thế này, việc Igor mất tích có liên quan đến Bleschke. Rõ ràng cha con tên tội phạm gây ô nhiễm môi trường tệ hại này là hai kẻ đáng ngờ nhất trong việc thủ tiêu Igor. Cháu nghĩ rằng cảnh sát sẽ bắt lão Bleschke để tra hỏi. Lão sẽ bị tạm giam để chờ ngày ra tòa. Chính vì thế mà cháu hết còn dịp tiếp cận với lão Bleschke. Không khai thác được lão thì nỗi oan ba cháu vẫn còn đó.
- Ừ… ừm, cháu chớ lo Tarzan. Trong khi thẩm vấn lão, chú sẽ thay cháu đặt vấn đề về chuyện đó. Nói rằng nếu lão thành khẩn thì sẽ được hưởng lượng khoan hồng. Nhưng không chắc có ăn thua gì không.
Tarzan cười buồn:
- Cháu nghĩ rằng Bleschke sẽ chẳng chịu khai đâu. Lão thà im lặng bị bắt vì tội phá hoại môi trường bằng rác thải còn hơn là chịu liên lụy trong một bản cáo trạng câu kết với một quốc gia khủng bố.
Lúc này Mechlbum đã bẻ vô-lăng chiếc BMW ngoặc sang xưởng rác thải của
Bleschke, chiếc xe phóng thẳng tới trước cửa nhà v phòng.
Từ trên xe Tứ quái được chứng kiến cảnh Bleschke bị tóm cổ. Lão không tìm cách chống cự. Nhiều lần lão xoa tay lên ngực trái, có lẽ bị đau tim vì quá bất ngờ, sợ hãi. Lão rút khăn tay lau mồ hôi trán liên tục.
Một lát sau, cựu phó tổng giám đốc công ty WU BAU riu ríu ra xe với hai cổ tay bị còng. Bản mặt phì nộm của lão ngó thật đần độn.
Mechlbum chạy ra cổng thò đầu vô xe phấn khởi nói to:
- Bleschke đã khai hết âm mưu bắt cóc Igor. Lão đã chỉ đạo cho thằng quý tử Lorenz đánh thuốc mê tên đày tớ Igor và chở đến túp lều săn trong rừng. Cả hai bố con lão sẽ phải ngồi nhà đá.
*
Chiếc BMW thả Tứ quái xuống chỗ cây thông lớn. Bốn đứa vừa lấy xe đạp xong là Tarzan đã triển khai kế hoạch:
- Nào các bạn, chúng ta có thể quên Bleschke nhưng trong bản danh sách của tôi còn đến ba mạng khác. Đó là lão sếp Wustenher, bà Magaretta Keinemweh và ông Gred Kinsell. Gaby nè, bạn đã hẹn với Tanja nên phải tấn công vào mũi này trước.
Gaby đồng ý:
- Tụi mình sẽ đi tới đó, đường chẳng xa đâu.
Gia đình Tanja Wustenher ở trong một khu biệt thự đẹp nhất thành phố. Diện tích của căn biệt thự lộng lẫy số 37 này khoảng 1.600 mét vuông. Lối vào biệt thự không có cổng sắt kiên cố mà chỉ đơn giản là hai cột đá với một sợi dây xích to nối hai cột với nh
Lúc Tứ quái xuất hiện cũng là lúc cô bé 15 tuổi tên Tanja đang lúi húi cào lá khô trong khu vườn trước nhà. Gaby nói to:
- Chào Tanja.
Khuôn mặt của Tanja như bừng sáng, cô bé quẳng chiếc cào cỏ vào gốc cây, nhảy qua sợi xích, bắt tay từng bạn một.
Tanja chớp chớp mắt làm duyên:
- Nhà có thợ làm vườn mà bà già cứ hành mình hoài. Chủ yếu bà già sợ mình nghỉ nhiều sinh lười biếng.
Gaby hỏi thăm:
- Bố của bạn khỏe rồi chứ?
Mắt Tanja nhìn chằm chằm vào Tarzan. Coi như xung quanh chẳng còn ai.
- Ờ ờ, hơi hơi khỏe. Chắc mai mốt là ổng về nhà.
Tarzan quàng vai Gaby, điều này khiến Tanja phật ý, nhưng cô bé nén không để lộ ra. Tarzan mỉm cười với Tanja:
- Ba của bạn bị tai nạn ra sao Tanja?
Nụ cười của hắn như thôi miên cô bé. Cứ thế, Tanja kể vanh vách về cuộc trấn lột trong nhà gửi xe hơi. Bọn ăn cướp thật trắng trợn. Tarzan hạ giọng:
- Bọn cướp đáng bị trừng tr
- Thế hả, hồi nãy chúng mới gọi điện đến nhà mình.
- Gọi về đây à?
Tanja gật đầu:
- Nhưng Gaby phải hứa sẽ không kể lại cho ba bạn ấy.
- Mình sẽ hứa nếu đó không phải là chuyện phi pháp.
Tanja đăm đắm nhìn Tarzan:
- Bọn chúng không xưng tên họ nhưng đặt điều kiện cho gia đình mình chuộc lại đồ trang sức bị cướp với giá 50.000 mark. Nhà mình có nên chuộc chăng khi món đồ trị giá tới 250.000 mark?
Tarzan ngó... đám mây trên trời:
- Nhà bạn có chấp nhận không
- Chấp nhận quá đi chứ. Đó là những đồ trang sức mà mẹ mình rất quý. Mỗi một món đồ đều gắn với một kỷ niệm không thể nào quên.
- Ba bạn trực tiếp nói chuyện với chúng à?
- Mẹ mình. Sau đó mẹ mình phóng ngay vào bịnh viện hội ý cùng ổng.
Tarzan hỏi tiếp:
- Bọn lưu manh có nói đến cách thức chuộc lại món đồ không, chẳng h đâu và bao giờ?
Tanja chớp mi yểu điệu:
- Mình chỉ biết bọn cướp yêu cầu phải trao tiền cho Knud Tetloff, cái tên thộn cũng có mặt ở nhà gửi xe lúc đó, gã sợ đến nỗi vãi cả ra quần.
Tarzan sực nhớ rằng hôm qua Tanja đã kể rằng Knud Tetloff làm việc trong hãng của bố cô ta.
Gaby hỏi:
- Gã nhát lắm à?
- Ừ. Nhìn mặt gã là đã thấy khó cảm tình. Mới ngoài 20 tuổi mà màu da vàng ệch như bị bịnh nặng. Trông gớm chết.
Tanja lại đưa mắt nhìn Tarzan:
- Mình khoái kết mô đen với những người cao lớn, tóc đen. Tóc mình cũng đen mà.
Tarzan nghĩ thầm: cô bạn bạo mồm gớm, chẳng lẽ tôi lại nói toạc ra là tôi chỉ ưa người tóc vàng. Hắn hỏi:
- Cả Tetloff cũng phải nằm viện à?
Tanja trả lời:
- Tetloff hiện giờ cũng nằm bịnh viện như ông già, chỉ khác là bố mình nằm phòng riêng và có một giáo sư chăm sóc.
Tarzan gật đầu:
- Vấn đề là đồng tiền chứ đâu phải con người. Cám ơn Tanja về những điều bạn đã kể. Xin ngỏ lời thông cảm với gia đình bạn.
Tròn Vo, nãy giờ đắm đuối nhìn về quán dồi rán ở cổng công viên, trong quán bán cả bia, kem và các loại nước giải khát, giờ mới reo lên khi cả bọn đã ra khỏi tư gia nhà Tanja:
- Hãy coi kìa, đây mới là nơi yêu dấu của ta.
Hai gã đàn ông biếng nhác, râu ria bờm xờm, hau háu nhìn Tròn Vo đang đếm tiền. Những đồng tiền mới tinh kêu sột soạt.
Ngay lập tức, một gã tiến đến sát Tròn Vo, mặt gã đầy râu đỏ như gà chọi:
- Này anh bạn, hãy bao tôi và anh bạn đây một chầu đi.
Tròn Vo giật mình lùi lại:
- Cái gì? Ông cần gì?
- Xì tiền ra, chọi con!
Tarzan đưa xe đạp cho Karl rồi đi về phía Tròn Vo:
- Này, các ông đừng làm phiền tụi tôi. Tụi tôi biết phân biệt người nghèo khổ với kẻ du đãng đó. Xin các ông biến cho.
Gã râu đỏ giả bộ lè nhè:
- Thằng này láo, muốn ăn bạt tai phỏng?
Gã giơ tay đánh Tarzan, hắn đẩy nhẹ làm gã ngã lăn quay và không tài nào đứng lên nổi. Thằng bạn phải đến xốc gã dậy. Hai thằng khệnh khạng đi, không quên cuỗm theo mấy chai bia.
Ông chủ quán thở dài:
- Khổ, chúng tôi có được quyền chọn khách hàng đâu.
Ông ta đưa gói khoai tây rán cho Tròn Vo. Cả bọn cùng nhấm nháp những miếng khoai tây giòn tan, thơm lựng. Tarzan nói:
- Tụi mình cần tìm hiểu kỹ về Tetloff, tôi có cảm giác gã đồng lõa với vụ cướp này.
Gaby hỏi:
- Đại ca cho rằng gã đã tia cho đồng đảng đến tấn công sếp mình sao?
Tarzan gật đầu.
*
Giọng Máy Tính khúc triết:
- Theo tao, Tetloff chính là một ca của Tứ quái. Chúng ta phải dính theo gã. Một là chúng ta sẽ lột mặt nạ gã nếu gã bắt tay với bọn cướp, hai là nhân dịp này chúng ta có cơ hội gây cảm tình và tiếp cận được lão Wustenher.
Tròn Vo chỉ tay:
- Tụi mình ghé bưu điện kia và tìm địa chỉ Tetloff trong danh bạ điện thoại nha.
Địa chỉ “tên lính quèn” của Wustenher không xa đây bao nhiêu, Tứ quái chỉ cần năm phạp xế điếc là tới nơi.
Coi, trước mặt bốn thám tử là một ngôi nhà 4 tầng, tường quét vôi màu xám và có hai cửa ra vào. Tarzan mau mắn tìm thấy nút chuông riêng của Tetloff trong ngôi nhà tập thể.
Karl và Tròn Vo đứng trông xe còn Tarzan và Gaby đi vào nhà.
Tetloff ở tầng thứ 3, căn hộ của gã đóng kín, mấy tờ quảng cáo nhét dưới khe cửa, chứng tỏ gã không có nhà. Tarzan và Gaby quay lại, thấy một người phụ nữ ở nhà bên bước ra cửa.
Tarzan cười tươi tắn:
- Chào bác, tụi cháu muốn tìm anh Tetloff.
Người phụ nữ vừa khóa cửa vừa trả lời:
- Các bạn hỏi thăm Tetloff hả, ngày kia anh ấy mới xuất viện, hai cháu không hay anh ta bị tai nạn sao?
- Dạ, không hay ạ.
- Tetloff bị cướp đánh một cái chùy vào đầu. Nghe nói anh ấy bị cướp đánh lầm, cũng do tình cờ có mặt ở đó nên lãnh tật. Thật tội nghiệp.
- Vậy ngày kia chúng cháu sẽ tới.
Người đàn bà và hai đứa cùng xuống cầu thang. Bà ta cho biết thêm rằng Tetloff là một người hậu đậu, đến cái bóng đèn cũng không biết thay, mà chỉ làm vỡ thêm.
Vậy là một lần nữa, Tứ quái lạiấp nhận kết quả điều tra nghèo nàn của mình.
Tarzan ngao ngán:
- Trong bản danh sách thì Bleschke coi như bị xóa sổ, lão Wustenher và Tetloff tới ngày kia mới ra viện. Bây giờ phải tìm cho ra ông Gred Kinsell.
Gaby hỏi:
- Gred Kinsell có thể chứng minh ba bạn là người vô tội?
- Mình hy vọng ổng sẽ chứng minh rằng ba mình không dính líu đến việc nhà máy hơi độc vì thời điểm đó ba mình không ở đó. Ổng bây giờ làm nghề sản xuất pháo.
Hai quái đã xuống đến dưới đường. Sau một hồi trao đổi, Máy Tính gật gù:
- Vậy là Kinsell ở Ziegenmec chớ không còn chỗ nào khác. Nơi đó là cả một làng làm pháo, mình nhớ mơ hồ rằng ở đó có một xưởng pháo mang tên KINSELL. Sau khi công ty WU BAU giải thể, ai nấy đều đổi nghề hết. Wustenher phụ trách một công ty tư vấn, Bleschke thì xử lý rác thải, còn ông Kinsell làm pháo. Không một ai tiếp tục làm nghề xây dựng cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất