Hủ Mộc Sung Đống Lương

Quyển 7 Chương 6: TRỞ LẠI HẦM RƯỢU NHO

Trước Sau
Sáng chủ nhật, sau khi dùng điểm tâm xong, hai hiệp sĩ Tarzan, Kloesen phóng lại nhà cũ của Máy Tính Điện Tử. Một chiếc xe vận tải chở số đồ đạc cuối cùng vừa chuyển bánh đến ngôi biệt thự. Gaby đã đợi sẵn chúng từ bao giờ.

Mắt cô bé long lanh chưa từng thấy:

- Ba chiến sĩ thật là xứng đáng, không làm xấu hổ TKKG. Nhưng đó chỉ mới hồi… một nghe, còn hồi hai… mời quân sư Karl lên tiếng.

Tarzan gãi đầu:

- Bộ có chuyện không ổn hả?

Khuôn mặt Karl Máy Tính đầy đăm chiêu:

- Cũng không hẳn vậy. Lúc cảnh sát đến, việc đầu tiên là hỏi cung Dainingke để truy tìm thằng Kaupa, nhưng thằng này đã lặn sâu không để lại một chút dấu vết.

- Còn con mồi của lão Labutzka?

- Ấy là việc thứ hai. Từ một giờ đêm tới sáng, các chuyên viên của cảnh sát đã “đối thoại” với các bức tường và các sàn nhà. Họ có máy móc đủ rà được một cây kim nhỏ xíu. Thật vô ích, kể cả tầng hầm nhà kho. Trong biệt thự không có con mồi nào hết.

Tròn Vo buồn thiu:

- Ôi, bí mật của bí mật…

Đúng lúc chán nản đó, một chiếc xe Jaguar sang trọng thắng gấp trước vỉa hè. Trời ạ, ông chủ tiệm kim hoàn Adenman bảnh bao đang từ trên xe bước xuống vội vã.

Ông ta rất ngạc nhiên khi nhìn thấy hai ân nhân cũ: Tarzan và Kloesen.

- Chào hai cháu, cháu có biết gia đình giáo sư Vierstein ở đâu không?

Máy Tính Điện Tử xưng tên họ:

- Cháu là Karl, đại diện nhà Vierstein đây. Ba mẹ cháu hiện giờ không có mặt.

- Ồ, chào người hùng tý hon. Cháu thật đáng nể, tướng tá cận thị thư sinh hiền lành mà lại hạ được thằng Dainingke…

Máy Tính Điện Tử hiểu ra… vấn đề. Nó đỏ mặt ấp úng:

- Cháu chỉ là một người phụ việc thôi, thưa ông Adenman. Tarzan, bạn cháu mới làm gã Dainingke thúc thủ. Còn Tròn Vo nữa. Nhưng về chi tiết quan trọng này, tụi cháu buộc phải giữ bí mật. Một sự tế nhị mang tính nội bộ.

Ông chủ tiệm vàng ngắm nghía đám trẻ như một kỳ quan:

- Lại anh chàng Tarzan này hả? Ai mà ngờ. Các cháu hình như ai cũng giỏi, cả cô bé xinh đẹp này nữa. Tôi thật hạnh phúc khi biết được Tarzan chọn sợi dây chuyền bạc chữ G là để dành cho cháu.

Gaby liếc cặp mắt xanh biếc xuống món trang sức ở cổ, có trời mà biết Công Chúa nghĩ gì.

Ông Adenman tiếp tục niềm vui của mình:

- Nếu các cháu tìm ra được số tài sản của tôi bị cướp thì phần thưởng 15.000 mark sẽ thuộc về các cháu. Tôi tin là các cháu sẽ thắng lợi, tôi có linh tính như vậy.

Tròn Vo reo lên:

- Cảm ơn ông Adenman. Tụi cháu sẽ tha hồ vùng vẫy trong mùa hè với số tiền lớn đó.

Adenman mỉm cười hài lòng. Ông ta tạm biệt đám trẻ mà vẫn không ngừng vẫy tay chúc lành mọi người khi chiếc Jaguar vọt đi.



Lúc còn lại bốn quái, Tarzan mới lim dim đôi mắt như kẻ xuất hồn:

- Bây giờ thì nhức đầu đây. Nào, con mồi của Labutzka thực sự ở đâu? Và tên khốn kiếp Horst Kaupa nữa?

Công Chúa giải quyết sự thắc mắc của hắn dễ ợt:

- Cảnh sát sẽ lo liệu hai vụ đó.

- Đâu có đơn giản vậy. Cảnh sát làm sao biết được trên đời này thằng Horst đã từng bước vào quán Hầm Rượu Nho và thảo kế hoạch hành động với nàng bô-hê-miêng Dolores. Ái chà, quán Hầm Rượu Nho…

Tròn Vo xen vào:

- Tôi biết quán này. Mình lên đường ngay chớ đại ca?

- Ừ, bà chủ quán Hầm Rượu Nho tên là Elli, tôi đã nghe thằng Horst gọi một lần. Chúng ta sẽ “trắc nghiệm” bà chủ.

Trời nóng như đổ lửa. Tứ quái dựng xe đạp cùng con chó Oskar bước vào Hầm Rượu Nho. Quán vắng hoe và mát lạnh nhưng nét mặt cau có của bà chủ quán Elli muôn đời vẫn không hề thay đổi. Có điều lúc này nét mặt cau có của bà ta không trút vào xấp hóa đơn mang những con số mà trút vào Oskar:

- Trời ơi, ai cho phép dẫn chó vào đây. Không thấy cái bảng đề “cấm súc vật vô quán” sao?

Công Chúa không một chút mảy may nóng nảy:

- Người ta đuổi mình đó Oskar. Tao với mày ra ngoài đợi.

Người đàn bà trề môi nguýt dài. Bà ta vừa mới bước sang tuổi trung niên nhưng có vẻ tàn tạ. Đôi mắt bà ta không chút thân thiện. Đôi mắt ấy nhìn Tarzan chằm chằm:

- Sao? Các cậu bé muốn tìm hiểu gì nào? Cà phê, nước ngọt hay kẹo bánh?

- Thưa bà Elli, thực phẩm của chúng tôi là gã Horst Kaupa!

- Hả? Kaupa? Tôi không biết thứ thức ăn đó!

Người đàn bà liếc Tarzan bằng nửa con mắt tóe lửa. Hắn vẫn bình tĩnh hơn bao giờ. Cuộc “trắc nghiệm” với bà Elli chỉ ở giai đoạn bắt đầu. Hắn giải thích rất thong thả:

- Trưa hôm qua Horst ngồi ở trong lô kia cùng Dolores. Gã đã uống rượu ghi sổ của bà. Bà chẳng những đồng ý mà còn gọi tên gã thân mật. Cạnh gã là cô gái bô-hê-miêng xinh đẹp, trang phục toàn màu đỏ.

- Được rồi, đó là Horst.

- Cảm ơn bà Elli, bà cho biết về gã…

Người đàn bà đanh đá rít qua hai hàm răng đa số đã bịt vàng:

- Chỉ có cảnh sát mới có quyền hỏi tôi câu đó, cậu biết không đồ nhãi nhép.

- Thì cảnh sát trước sau gì cũng sẽ hỏi, và chỉ có chúng tôi mới làm cho họ bỏ qua quán này nếu bà chịu… đối thoại. À này, đêm qua Kaupa và đồng đảng của gã là Ecvin Dainingke đã thực hiện một vố trộm lớn nhưng thất bại. Dainingke bị bắt, Kaupa đào tẩu. Bà hiểu vấn đề rồi chớ?

Elli tê tái cúi đầu. Trán bà ta lấm tấm mồ hôi:

- Mọi sự không liên quan gì đến tôi.

- Sẽ liên quan nếu tụi tôi gọi điện cho cảnh sát và đương nhiên họ sẽ đến đây sau mười phút với những câu hỏi còn khó chịu hơn những điều chúng tôi vừa đề cập nhiều.



Cuộc “trắc nghiệm” đã có tác dụng. Quán nào có cảnh sát thăm hỏi là quán đó ế ẩm như chơi. Bà Elli không còn lối thoát nào khác hơn việc đặt ba ly bia “ngoại giao” trên quầy. Bà ta nói lúc Tarzan móc tiền ra:

- Ba ly bia này tôi mời ba cậu. Uống hay không thì tùy. Tuy nhiên tên Horst Kaupa kia chỉ là một chuyên gia đếm lịch không hơn không kém.

- Đếm lịch ư?

- Ừ, một tay ngồi tù chuyên nghiệp không đếm từng tờ lịch để chờ ngày thả ra thì đếm cái gì nữa.

- Vậy tại sao bà dám cho gã ký sổ?

- Dolores bảo đảm cho gã.

Kloesen đứng kế Tarzan nhấp nhỏm không yên và cố chế ngự mình bằng một hớp bia. Nó nhăn mặt phun ra phì phì khiến người đàn bà hét lớn:

- Dơ quầy của tôi, đồ…

Tarzan cản ngay cơn thịnh nộ của bà ta lại:

- Tôi muốn biết về Dolores!

Bà ta vẫn chưa nguôi giận dữ, nhưng lời lẽ đã mềm mỏng hơn:

- Cô nàng tên Dolores Pophau, 21 tuổi. Dân du mục. Sống giang hồ trong khu trại ven đường đê. Cô nàng không chỉ có một gã kép Horst Kaupa…

- Tôi cũng đoán như thế, Dolores chắc có nhiều gã theo đuổi…

- Người đàn ông ăn ý với cô nàng hơn cả Horst chính là Otto Ganste. Hai đứa như cặp bài trùng.

Tarzan há hốc miệng sững sờ. Otto Ganste. Trời đất.

- Cậu biết gã Otto Ganste ư?

Ký ức chập chờn thành hình ảnh. Nào, Otto Ganste, gã tóc vàng say rượu với chiến công thứ… 26 chưa hoàn thành đã bị Tarzan hạ đo ván sau giờ học lặn ở hồ bơi. Nào, chính cảnh sát đã xác định gã xuất thân từ dân lưu lạc tứ xứ bô-hê-miêng vô gia cư nghề nghiệp. Mọi việc ăn khớp với nhau thật bất ngờ, rõ ràng Otto Ganste và Dolores cùng một nguồn gốc, và thói bạc tình cũng y hệt như nhau: nếu Dolores có thêm gã “kép” Horst Kaupa thì Otto Ganste cũng tỉnh bơ đi săn đuổi những cô gái khác.

Tarzan thở dài:

- Rất cảm ơn bà. Chúng tôi sẽ trả bao nhiêu tiền cho ba ly bia đây?

Bà chủ quán khoát tay:

- Cả bia và cuộc nói chuyện đều không mất tiền. Đừng để cảnh sát làm phiền quán của tôi là được.

Ba đứa bước ra khỏi quán Hầm Rượu Nho. Công Chúa và Oskar nhảy xổ đến hỏi han tíu tít:

- Kết quả ra sao Tarzan?

- Vượt chỉ tiêu mong đợi.

Hắn tường thuật cuộc đấu trí với bà Elli cho Gaby. Cô bé nghe xong đổi hẳn sắc mặt:

- Vậy là bước đầu đã có manh mối. Chắc chắn thằng cha Kaupa trốn ở nhà Dolores chứ không ai khác. Chúng ta phải thám hiểm khu lều trại du mục ven đường đê. Tarzan nghĩ sao?

- Tôi còn dám nghĩ ngợi gì hả Gaby? Ý kiến của bạn bao giờ lại chẳng là một… mệnh lệnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau