Chương 3: Quyển 1 Chương 2
"Tiểu Huyễn, em đi, bye!"
Huyền Diệu Khả tay nắm túi xách, chuẩn bị ra ngoài.
Huyền Huyễn ngẩng đầu từ quyển sách, nhìn thoáng Huyền Diệu Khả trang phục quỷ dị.
"Có công tác mới?"
"Ừ, tối qua nhận, phỏng chừng thù lao không ít."
"Nhớ cẩn thận. Chúng ta không thiếu tiền, có một số việc ứng phó không được không nên nhận."
"Yên tâm, là việc nhỏ, nếu em thật sự có gì, truy hồn gọi anh."
Huyền Diệu Khả vô tình phất tay, mở cửa ra ngoài.
Huyền Huyễn ăn xong bữa sáng, rửa chén, về phòng thay đồ, đeo kính, bỏ bút ký vào túi, ra ngoài.
...
Xe điện ngầm rất nhanh tới, bên tai là tiếng ma sát nặng nề của đường ray.
Huyền Huyễn dựa lưng vào cửa, tuỳ ý đứng.
Cảm giác có tí buồn chán, xuyên qua mặt kính quan sát xung quanh.
Cạnh Huyền Huyễn có hai nữ sinh, đang nhỏ giọng nói chuyện, thường phát ra một hai tiếng cười quái dị.
Nghĩ hiếu kỳ, Huyền Huyễn lưu ý đối thoại cả hai.
Hai nữ sinh mỗi người một câu kể chuyện ma Huyền Huyễn nghe có chút lạnh.
A nói: có một cái bánh bao tản bộ trên đường, bỗng đói bụng, ăn luôn mình.
B nói: có một chai nước lữ hành trên sa mạc, bỗng khát không thôi, uống luôn mình.
A nói: có một quỷ hút máu ngủ trong huyệt, vừa đói vừa khát, chảy máu mình, uống.
B nói: có nên sửa lại không? Cậu xem, vòng hoa bọn họ tặng tôi ghi sai tên.
A nói: tôi xuất thân rất hiển hách, cậu đọc gia phả tôi sẽ biết, chính là bản ——《Liêu Trai Chí Dị》.
B nói: nghe nói nhà này có ma?
Đừng nghe người nói mò, tôi thích an tĩnh, chưa từng quậy.
A nói: nhìn cậu đầy mồ hôi, nhanh lấy đầu xuống, tôi lau cho cậu.
.........
Nghe nghe, Huyền Huyễn nghĩ thú vị, lấy bút ký, ghi lại mấy câu cho hữu dụng.
Ghi xong, vừa vặn tới trạm, Huyền Huyễn khép bút ký lại, ra trạm.
Phía sau, hai nữ sinh phát ra trận cười quỷ dị.
"Thấy không, cậu ta ghi lại lời chúng ta nói? Nếu như cậu ta biết chúng ta là gì hẳn hù chết?"
"Ngu ngốc? Cậu ta nghe được chúng ta nói, như vậy cậu ta biết chúng ta là quỷ?"
.........
Huyền Huyễn mỉm cười, quay đầu quơ tay với hai tiểu thư quỷ.
Xe điện ngầm xây sâu dưới đất năm sáu mét, không có dương quang, rất âm lãnh, khó trách quỷ hồn thích.
Ra trạm, dương quang nóng bỏng, nắng mặt người rát đau.
Huyền Huyễn mị mắt, lui ở bóng râm, lật lật ba lô, cầm ra một cây dù, bung, xuất phát về phía mục tiêu.
Nếu không phải vì thu thập tư liệu kích phát linh cảm, đương nhiên, cũng vì kiếm tiền, Huyền Huyễn thực sự không muốn ra ngoài ở ngày nắng gắt này.
Đi trên đường, hơi nóng quất vào, không khí lơ lửng mùi khét cực nhạt.
Huyền Huyễn nhanh hơn bước chân, gió lạnh thổi tới, Huyền Huyễn nhất thời nghĩ mát mẻ.
Thu dù về ba lô, Huyền Huyễn nhìn trên dưới, định nhấc chân về phía thang máy, lúc này, điện thoại di động bỗng reo.
"Uy?"
"Đã có kết quả?" Đối phương khẩn cấp hỏi.
"Vẫn điều tra, đâu ra kết quả?"
Đối phương thất vọng, "Điều tra tới đâu?"
"Nga, thấy mục tiêu, chuẩn bị tiếp cận."
Đối phương trầm mặc một hồi, bạo phát, "Vẫn điều tra? Cậu căn bản chưa bắt đầu đi!"
"Làm sao sẽ? Tôi tới, là bắt đầu, nếu tôi không tới, mới là chưa bắt đầu." Huyền Huyễn vô tư trả lời.
Đối phương tức ngất, nửa ngày mới hộc ra một câu, "Cậu chừng nào có nhiệt tình?"
"Tôi mỗi ngày đều có nhiệt tình, bằng không, tôi lười tới."
"Lúc nào có kết quả?"
"Hai ba ngày sau."
"Chiếu cách cũ trả tiền?"
"Đương nhiên, hôm qua quên báo giá với anh, tất cả 5500 đôla."
"Thế nào tăng giá?"
"Không cách nào, mọi thứ đều tăng, tôi là theo trào lưu, bằng không sẽ bị nói lạc hậu."
Đối phương lần thứ hai tức ngất, "Hai anh em hút máu!"
"Cảm ơn lời khen! Có kết quả liên hệ sau, bye!"
Huyền Diệu Khả tay nắm túi xách, chuẩn bị ra ngoài.
Huyền Huyễn ngẩng đầu từ quyển sách, nhìn thoáng Huyền Diệu Khả trang phục quỷ dị.
"Có công tác mới?"
"Ừ, tối qua nhận, phỏng chừng thù lao không ít."
"Nhớ cẩn thận. Chúng ta không thiếu tiền, có một số việc ứng phó không được không nên nhận."
"Yên tâm, là việc nhỏ, nếu em thật sự có gì, truy hồn gọi anh."
Huyền Diệu Khả vô tình phất tay, mở cửa ra ngoài.
Huyền Huyễn ăn xong bữa sáng, rửa chén, về phòng thay đồ, đeo kính, bỏ bút ký vào túi, ra ngoài.
...
Xe điện ngầm rất nhanh tới, bên tai là tiếng ma sát nặng nề của đường ray.
Huyền Huyễn dựa lưng vào cửa, tuỳ ý đứng.
Cảm giác có tí buồn chán, xuyên qua mặt kính quan sát xung quanh.
Cạnh Huyền Huyễn có hai nữ sinh, đang nhỏ giọng nói chuyện, thường phát ra một hai tiếng cười quái dị.
Nghĩ hiếu kỳ, Huyền Huyễn lưu ý đối thoại cả hai.
Hai nữ sinh mỗi người một câu kể chuyện ma Huyền Huyễn nghe có chút lạnh.
A nói: có một cái bánh bao tản bộ trên đường, bỗng đói bụng, ăn luôn mình.
B nói: có một chai nước lữ hành trên sa mạc, bỗng khát không thôi, uống luôn mình.
A nói: có một quỷ hút máu ngủ trong huyệt, vừa đói vừa khát, chảy máu mình, uống.
B nói: có nên sửa lại không? Cậu xem, vòng hoa bọn họ tặng tôi ghi sai tên.
A nói: tôi xuất thân rất hiển hách, cậu đọc gia phả tôi sẽ biết, chính là bản ——《Liêu Trai Chí Dị》.
B nói: nghe nói nhà này có ma?
Đừng nghe người nói mò, tôi thích an tĩnh, chưa từng quậy.
A nói: nhìn cậu đầy mồ hôi, nhanh lấy đầu xuống, tôi lau cho cậu.
.........
Nghe nghe, Huyền Huyễn nghĩ thú vị, lấy bút ký, ghi lại mấy câu cho hữu dụng.
Ghi xong, vừa vặn tới trạm, Huyền Huyễn khép bút ký lại, ra trạm.
Phía sau, hai nữ sinh phát ra trận cười quỷ dị.
"Thấy không, cậu ta ghi lại lời chúng ta nói? Nếu như cậu ta biết chúng ta là gì hẳn hù chết?"
"Ngu ngốc? Cậu ta nghe được chúng ta nói, như vậy cậu ta biết chúng ta là quỷ?"
.........
Huyền Huyễn mỉm cười, quay đầu quơ tay với hai tiểu thư quỷ.
Xe điện ngầm xây sâu dưới đất năm sáu mét, không có dương quang, rất âm lãnh, khó trách quỷ hồn thích.
Ra trạm, dương quang nóng bỏng, nắng mặt người rát đau.
Huyền Huyễn mị mắt, lui ở bóng râm, lật lật ba lô, cầm ra một cây dù, bung, xuất phát về phía mục tiêu.
Nếu không phải vì thu thập tư liệu kích phát linh cảm, đương nhiên, cũng vì kiếm tiền, Huyền Huyễn thực sự không muốn ra ngoài ở ngày nắng gắt này.
Đi trên đường, hơi nóng quất vào, không khí lơ lửng mùi khét cực nhạt.
Huyền Huyễn nhanh hơn bước chân, gió lạnh thổi tới, Huyền Huyễn nhất thời nghĩ mát mẻ.
Thu dù về ba lô, Huyền Huyễn nhìn trên dưới, định nhấc chân về phía thang máy, lúc này, điện thoại di động bỗng reo.
"Uy?"
"Đã có kết quả?" Đối phương khẩn cấp hỏi.
"Vẫn điều tra, đâu ra kết quả?"
Đối phương thất vọng, "Điều tra tới đâu?"
"Nga, thấy mục tiêu, chuẩn bị tiếp cận."
Đối phương trầm mặc một hồi, bạo phát, "Vẫn điều tra? Cậu căn bản chưa bắt đầu đi!"
"Làm sao sẽ? Tôi tới, là bắt đầu, nếu tôi không tới, mới là chưa bắt đầu." Huyền Huyễn vô tư trả lời.
Đối phương tức ngất, nửa ngày mới hộc ra một câu, "Cậu chừng nào có nhiệt tình?"
"Tôi mỗi ngày đều có nhiệt tình, bằng không, tôi lười tới."
"Lúc nào có kết quả?"
"Hai ba ngày sau."
"Chiếu cách cũ trả tiền?"
"Đương nhiên, hôm qua quên báo giá với anh, tất cả 5500 đôla."
"Thế nào tăng giá?"
"Không cách nào, mọi thứ đều tăng, tôi là theo trào lưu, bằng không sẽ bị nói lạc hậu."
Đối phương lần thứ hai tức ngất, "Hai anh em hút máu!"
"Cảm ơn lời khen! Có kết quả liên hệ sau, bye!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất