Chương 1: Bảy năm sau
Tần Liệt được đưa về Hành Tinh Trung Ương trong tình trạng hôn mê.
Bộ phận ngoại giao của quân bộ đã công bố rằng hắn bị thương nặng khi di tích sụp đổ nên cần một thời gian điều trị khép kín.
Nhưng nếu chỉ là trị thương, sẽ không đến mức biến mất suốt một năm chứ?
Hàng loạt những lời đồn thổi bắt đầu bùng lên. Trong đó, chiếm 60% sự đồng ý của mọi người nghĩ rằng Tần Liệt đã mất đi cái danh thiên tài mà bọn họ ngưỡng vọng.
Tần Liệt ẩn mình càng lâu, bọn họ càng nghi ngờ, cho tới khi con số đồng tình đã tăng lên 80%, người đó mới cường thế xuất hiện, đập tan mọi điều tiếng trên tinh võng.
Sau khi trở lại thì Tần Liệt bắt đầu đến học viện như bình thường tựa chưa có chuyện gì xảy ra.
Ba năm tiếp theo, sự xung đột giữa Liên Bang và Đế Quốc không thể vãn hồi thêm nữa. Liên Bang với binh lực chiếm thế đông hơn đã giữ lấy Hành Tinh Trung Ương và đổi thành Quân Đô Đệ Nhất.
Đế Quốc cũng như các bộ phận liên quan chuyển rời đến một hành tinh trù phú không kém khác, rồi đổi tên là Đế Đô Tinh.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, tính từ ngày Trịnh Bân mất tích, ấy vậy mà đã bảy năm.
Diễn đàn trên tinh võng lúc nào cũng náo nhiệt, những chủ đề bàn luận thì có đến hàng trăm, hàng vạn thứ. Nhưng hôm nay có một tin tức mà một người đặc biệt chú ý.
[Tần thiếu tướng vô địch! Quân đoàn Lôi Báo vô địch!]
[Ai mà nghĩ tới thiếu niên thiên tài năm ấy đã trưởng thành đến trình độ này. Tui có cảm giác như nuôi con trai thành công vậy.]
Tần Liệt đã tiến vào quân bộ ngay khi học viện công nhận thành tích của hắn trong chiến sự bảo vệ phòng tuyến trùng động X182, đích thân thiếu tướng Hồng Nương còn đưa ra lời khen ngợi và phong hàm hắn làm trung úy.
Vinh dự này không phải ai cũng có được. Tần Liệt chưa từng phụ sự kỳ vọng của mọi người, liên tiếp dành được chiến công gây tiếng vang lớn.
Từ hàm úy lên hàm tá, từ hàm tá lên hàm tướng, Tần Liệt nhanh chóng soán ngôi Hồng Nương, trở thành thiếu tướng trẻ nhất tinh hệ Từ Á khi mới hai mươi bảy tuổi và tạo ra quân đoàn tinh nhuệ cho mình.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cùng Ba Ba Xuyên Ngược Văn Phá Án
2. Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y
3. Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc Kịch Bản BE
4. Mây Bay Trăng Chuyển
=====================================
[Thím ở trên đừng có tưởng bở nữa. Tần thiếu tướng là của nhà Tần nguyên soái nhé!]
[Tui tưởng bở chút thì có sao? Nhưng ngẫm lại thì Tần thiếu tưởng không thể làm con tui được, làm chồng tui càng thích hợp hơn.]
[Thím hết thuốc chữa rồi. Tôi bó tay.]
[Đừng lạc đề nữa mọi người ơi! Chúng ta không phải đang nói về chiến tích càn quét ổ trùng tộc ở phòng tuyến trùng động Y31 sao?]
[Đúng đúng! Nghe nói lần này cầm đầu đám trùng tộc là một quái trùng cấp tám, năng lực khống chế cực cao, phía quân đội đã ăn không ít thiệt từ nó đấy.]
[Cấp tám thì đã là gì? Đừng quên hiện tại Tần thiếu tương đã là Chiến Sĩ và Ma Pháp Sư song đỉnh cấp, các chuyên gia tại viện nghiên cứu còn khẳng định ngài ấy sẽ là người đầu tiên đột phá giới hạn sức mạnh bao năm qua. Chỉ cần ngài ấy ra tay, đừng nói một con cấp tám, thêm một con cấp chín vẫn thừa sức xử lý.]
[Nhưng tôi nghe nói, sức mạnh của Tần thiếu tướng không ổn định. Ngài ấy chưa từng chiến đấu toàn lực, vì sợ sự bùng nổ của mình sẽ gây thiệt hại cho cả người bên mình.]
[Đừng đồn linh tinh. Tần thiếu tướng từ hồi còn ở Học Viện Quân Sự Liên Bang đã nổi tiếng với khả năng thao túng ma pháp và chiến đấu cực kỳ xuất sắc rồi. Ngài ấy không dùng toàn lực vì kẻ địch không xứng đáng để ra tay mà thôi.]
[Tôi không có đồn linh tinh. Mọi người hẳn còn nhớ di tích sụp đổ ở tinh cầu A145 chứ? Lần đó Tần thiếu tướng bị thương nặng phải tĩnh dưỡng một năm còn gì. Có thông tin thương tổn đó chưa hoàn toàn chữa khỏi.]
[Nói tới vụ đó, Trịnh gia đã dừng việc tìm kiếm Trịnh Thành Hi chưa vậy? Đã bảy năm rồi đấy.]
[Dừng từ hai năm trước rồi. Tôi thấy Trịnh lão cũng kiên trì thật. Không ngừng nghỉ tìm kiếm năm năm trời, nửa điểm tin tức cũng không có, là ai cũng sẽ chết tâm thôi.]
Sự kiện đoàn Tần Liệt gặp nạn ở Lam Ảnh tinh cầu tuy đã được quân bộ cố gắng áp chế, nhưng Trịnh gia là nhà duy nhất không tìm được người nhà quyết không buông tha vụ việc này.
Trịnh Thành Hi không chỉ là con cháu của Trịnh gia với tư cách người thừa kế duy nhất, mà còn là học trò cưng của thiết kế sư đỉnh cấp Trần Sương.
Trần đại sư bất ngờ đứng cùng chiến tuyến với Trịnh gia chủ, tin rằng Trịnh Thành Hi vẫn còn sống, mặc kệ mọi chuyện sẽ phát triển theo hướng tồi tệ, cũng muốn quật mười tấc đất di tích để tìm được người về.
Nhưng cả kể bỏ ra bao công sức đi chăng nữa, thiếu niên ấy như bốc hơi khỏi thế gian vậy.
[Còn may trong nhà còn Trịnh tiểu thư xinh đẹp thông tuệ, đã thế chiến lực không hề thua kém cánh mày râu. Trong ba năm trở thành thiếu tá bộ phận chỉ huy thuộc quân đoàn Lôi Báo. Ai cũng nói chỉ có cô ấy mới thích hợp làm một nửa của Tần thiếu tướng.]
[Nếu là người xứng với Tần thiếu tướng thì Ninh đại sư cũng không tệ đâu. Cậu ấy là thiết kế sư cao cấp trẻ tuổi nhất tinh hệ, từng dõng dạc tuyên bố chỉ chế tạo cơ giáp cho mình Tần thiếu tướng. Đây nào khác lời tỏ tình đâu?]
[Mặc ai nói ngả nói nghiêng, tôi vẫn thích Trịnh tiểu thư làm Tần thiếu phu nhân tương lai hơn!]
[Tôi chọn Ninh đại sư!]
[Trịnh thiếu tá!]
[Ninh đại sư!]
[...]
Cuộc thảo luận vốn bình thường bỗng chuyển hướng sang cuộc đối chiến gay gắt khi mọi người cố lựa chọn một nửa của Tần Liệt sẽ là ai.
Trong văn phòng làm việc của quân khu số chín, Mạnh Dật Hiên mỉm cười đóng diễn đàn tinh võng lại, đi tới một văn phòng khác có diện tích lớn hơn ngay vị trí đối diện.
“Thiếu tướng thân mến, giờ đã là quá trưa rồi. Nếu ngài còn không chịu đi ăn, mẹ ngài ở nhà sẽ không bỏ qua cho tôi đâu.”
Tần Liệt đang xem xét tài liệu, nghe thấy giọng điệu thiếu đòn bao năm không đổi của tên nào đó thì ném tới một cái trừng mắt, chẳng qua hắn không định ngồi lâu thêm, sau khi đặt bút ký xuống thì chậm rãi đứng dậy, lấy áo khoác dài treo ở móc phủ lên quân phục của mình rồi mới đi về hướng đối phương.
“Đi thôi.”
Mạnh Dật Hiên gật đầu, cùng Tần Liệt đi tới căn tin.
Giờ này hầu hết mọi người đã ăn xong nên khá vắng vẻ, còn may Mạnh Dật Hiên đã dặn trước nhà bếp để phần suất cơm cho họ, nếu không khẳng định sẽ phải nhịn đói mà quay về.
“Đúng rồi. Hôm nay tôi xem được một thứ hay lắm!”
Tần Liệt không phản ứng với lời nói của Mạnh Dật Hiên, nhưng bước đi của hắn thoáng chậm lại, cho thấy bản thân cũng khá để ý.
“Chúng ta đại thắng sau trận càn quét trùng tộc tại trùng động Y31, mọi người đều tán thưởng về chiến công này. Tuy nhiên sau đó câu chuyện lại chuyển hướng sang chọn vợ cho cậu. Theo thống kê tôi xem qua, Trịnh Hâm có vẻ đang chiếm lợi thế đấy.”
Bộ phận ngoại giao của quân bộ đã công bố rằng hắn bị thương nặng khi di tích sụp đổ nên cần một thời gian điều trị khép kín.
Nhưng nếu chỉ là trị thương, sẽ không đến mức biến mất suốt một năm chứ?
Hàng loạt những lời đồn thổi bắt đầu bùng lên. Trong đó, chiếm 60% sự đồng ý của mọi người nghĩ rằng Tần Liệt đã mất đi cái danh thiên tài mà bọn họ ngưỡng vọng.
Tần Liệt ẩn mình càng lâu, bọn họ càng nghi ngờ, cho tới khi con số đồng tình đã tăng lên 80%, người đó mới cường thế xuất hiện, đập tan mọi điều tiếng trên tinh võng.
Sau khi trở lại thì Tần Liệt bắt đầu đến học viện như bình thường tựa chưa có chuyện gì xảy ra.
Ba năm tiếp theo, sự xung đột giữa Liên Bang và Đế Quốc không thể vãn hồi thêm nữa. Liên Bang với binh lực chiếm thế đông hơn đã giữ lấy Hành Tinh Trung Ương và đổi thành Quân Đô Đệ Nhất.
Đế Quốc cũng như các bộ phận liên quan chuyển rời đến một hành tinh trù phú không kém khác, rồi đổi tên là Đế Đô Tinh.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, tính từ ngày Trịnh Bân mất tích, ấy vậy mà đã bảy năm.
Diễn đàn trên tinh võng lúc nào cũng náo nhiệt, những chủ đề bàn luận thì có đến hàng trăm, hàng vạn thứ. Nhưng hôm nay có một tin tức mà một người đặc biệt chú ý.
[Tần thiếu tướng vô địch! Quân đoàn Lôi Báo vô địch!]
[Ai mà nghĩ tới thiếu niên thiên tài năm ấy đã trưởng thành đến trình độ này. Tui có cảm giác như nuôi con trai thành công vậy.]
Tần Liệt đã tiến vào quân bộ ngay khi học viện công nhận thành tích của hắn trong chiến sự bảo vệ phòng tuyến trùng động X182, đích thân thiếu tướng Hồng Nương còn đưa ra lời khen ngợi và phong hàm hắn làm trung úy.
Vinh dự này không phải ai cũng có được. Tần Liệt chưa từng phụ sự kỳ vọng của mọi người, liên tiếp dành được chiến công gây tiếng vang lớn.
Từ hàm úy lên hàm tá, từ hàm tá lên hàm tướng, Tần Liệt nhanh chóng soán ngôi Hồng Nương, trở thành thiếu tướng trẻ nhất tinh hệ Từ Á khi mới hai mươi bảy tuổi và tạo ra quân đoàn tinh nhuệ cho mình.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cùng Ba Ba Xuyên Ngược Văn Phá Án
2. Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y
3. Hắc Nguyệt Quang Cầm Chắc Kịch Bản BE
4. Mây Bay Trăng Chuyển
=====================================
[Thím ở trên đừng có tưởng bở nữa. Tần thiếu tướng là của nhà Tần nguyên soái nhé!]
[Tui tưởng bở chút thì có sao? Nhưng ngẫm lại thì Tần thiếu tưởng không thể làm con tui được, làm chồng tui càng thích hợp hơn.]
[Thím hết thuốc chữa rồi. Tôi bó tay.]
[Đừng lạc đề nữa mọi người ơi! Chúng ta không phải đang nói về chiến tích càn quét ổ trùng tộc ở phòng tuyến trùng động Y31 sao?]
[Đúng đúng! Nghe nói lần này cầm đầu đám trùng tộc là một quái trùng cấp tám, năng lực khống chế cực cao, phía quân đội đã ăn không ít thiệt từ nó đấy.]
[Cấp tám thì đã là gì? Đừng quên hiện tại Tần thiếu tương đã là Chiến Sĩ và Ma Pháp Sư song đỉnh cấp, các chuyên gia tại viện nghiên cứu còn khẳng định ngài ấy sẽ là người đầu tiên đột phá giới hạn sức mạnh bao năm qua. Chỉ cần ngài ấy ra tay, đừng nói một con cấp tám, thêm một con cấp chín vẫn thừa sức xử lý.]
[Nhưng tôi nghe nói, sức mạnh của Tần thiếu tướng không ổn định. Ngài ấy chưa từng chiến đấu toàn lực, vì sợ sự bùng nổ của mình sẽ gây thiệt hại cho cả người bên mình.]
[Đừng đồn linh tinh. Tần thiếu tướng từ hồi còn ở Học Viện Quân Sự Liên Bang đã nổi tiếng với khả năng thao túng ma pháp và chiến đấu cực kỳ xuất sắc rồi. Ngài ấy không dùng toàn lực vì kẻ địch không xứng đáng để ra tay mà thôi.]
[Tôi không có đồn linh tinh. Mọi người hẳn còn nhớ di tích sụp đổ ở tinh cầu A145 chứ? Lần đó Tần thiếu tướng bị thương nặng phải tĩnh dưỡng một năm còn gì. Có thông tin thương tổn đó chưa hoàn toàn chữa khỏi.]
[Nói tới vụ đó, Trịnh gia đã dừng việc tìm kiếm Trịnh Thành Hi chưa vậy? Đã bảy năm rồi đấy.]
[Dừng từ hai năm trước rồi. Tôi thấy Trịnh lão cũng kiên trì thật. Không ngừng nghỉ tìm kiếm năm năm trời, nửa điểm tin tức cũng không có, là ai cũng sẽ chết tâm thôi.]
Sự kiện đoàn Tần Liệt gặp nạn ở Lam Ảnh tinh cầu tuy đã được quân bộ cố gắng áp chế, nhưng Trịnh gia là nhà duy nhất không tìm được người nhà quyết không buông tha vụ việc này.
Trịnh Thành Hi không chỉ là con cháu của Trịnh gia với tư cách người thừa kế duy nhất, mà còn là học trò cưng của thiết kế sư đỉnh cấp Trần Sương.
Trần đại sư bất ngờ đứng cùng chiến tuyến với Trịnh gia chủ, tin rằng Trịnh Thành Hi vẫn còn sống, mặc kệ mọi chuyện sẽ phát triển theo hướng tồi tệ, cũng muốn quật mười tấc đất di tích để tìm được người về.
Nhưng cả kể bỏ ra bao công sức đi chăng nữa, thiếu niên ấy như bốc hơi khỏi thế gian vậy.
[Còn may trong nhà còn Trịnh tiểu thư xinh đẹp thông tuệ, đã thế chiến lực không hề thua kém cánh mày râu. Trong ba năm trở thành thiếu tá bộ phận chỉ huy thuộc quân đoàn Lôi Báo. Ai cũng nói chỉ có cô ấy mới thích hợp làm một nửa của Tần thiếu tướng.]
[Nếu là người xứng với Tần thiếu tướng thì Ninh đại sư cũng không tệ đâu. Cậu ấy là thiết kế sư cao cấp trẻ tuổi nhất tinh hệ, từng dõng dạc tuyên bố chỉ chế tạo cơ giáp cho mình Tần thiếu tướng. Đây nào khác lời tỏ tình đâu?]
[Mặc ai nói ngả nói nghiêng, tôi vẫn thích Trịnh tiểu thư làm Tần thiếu phu nhân tương lai hơn!]
[Tôi chọn Ninh đại sư!]
[Trịnh thiếu tá!]
[Ninh đại sư!]
[...]
Cuộc thảo luận vốn bình thường bỗng chuyển hướng sang cuộc đối chiến gay gắt khi mọi người cố lựa chọn một nửa của Tần Liệt sẽ là ai.
Trong văn phòng làm việc của quân khu số chín, Mạnh Dật Hiên mỉm cười đóng diễn đàn tinh võng lại, đi tới một văn phòng khác có diện tích lớn hơn ngay vị trí đối diện.
“Thiếu tướng thân mến, giờ đã là quá trưa rồi. Nếu ngài còn không chịu đi ăn, mẹ ngài ở nhà sẽ không bỏ qua cho tôi đâu.”
Tần Liệt đang xem xét tài liệu, nghe thấy giọng điệu thiếu đòn bao năm không đổi của tên nào đó thì ném tới một cái trừng mắt, chẳng qua hắn không định ngồi lâu thêm, sau khi đặt bút ký xuống thì chậm rãi đứng dậy, lấy áo khoác dài treo ở móc phủ lên quân phục của mình rồi mới đi về hướng đối phương.
“Đi thôi.”
Mạnh Dật Hiên gật đầu, cùng Tần Liệt đi tới căn tin.
Giờ này hầu hết mọi người đã ăn xong nên khá vắng vẻ, còn may Mạnh Dật Hiên đã dặn trước nhà bếp để phần suất cơm cho họ, nếu không khẳng định sẽ phải nhịn đói mà quay về.
“Đúng rồi. Hôm nay tôi xem được một thứ hay lắm!”
Tần Liệt không phản ứng với lời nói của Mạnh Dật Hiên, nhưng bước đi của hắn thoáng chậm lại, cho thấy bản thân cũng khá để ý.
“Chúng ta đại thắng sau trận càn quét trùng tộc tại trùng động Y31, mọi người đều tán thưởng về chiến công này. Tuy nhiên sau đó câu chuyện lại chuyển hướng sang chọn vợ cho cậu. Theo thống kê tôi xem qua, Trịnh Hâm có vẻ đang chiếm lợi thế đấy.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất