Huyết Vực Mê Đồ

Chương 76: Thiên sứ trốn chạy

Trước Sau
"Ta thay đổi ngài?" Danny không thể tin nổi, "Nhưng cái gì ta cũng không làm."

"Ngươi rất ấm áp, cũng rất thiện lương." Sami Keener ở bên tai hắn nói nhỏ, "Vậy là đủ rồi."

Kỳ thật dục vọng cũng không đáng sợ, bóng ma cũng hoàn toàn không đáng sợ, mặc dù là thiên sứ cũng không có khả năng trăm phần trăm hoàn mỹ không tì vết, tiếp thu khuyết điểm của chính mình, kỳ thật còn hữu dụng hơn so với trốn tránh. Khi mình rốt cuộc có thể thản nhiên đối mặt với khuyết điểm, Sami Keener lại kinh ngạc phát hiện,' hắn ' không còn xuất hiện nữa.

Đôi cánh thuần trắng trên lưng có vài cọng linh vũ đen như cũ. Danny duỗi tay sờ sờ, có chút kinh ngạc nhìn hắn.

"Có thể bởi vậy mà chán ghét ta hay không?" Sami Keener điểm điểm mũi cậu, "Ta không phải là Đại Thiên Sứ cao quý đến mức phải ngước nhìn trong lòng ngươi, ta cũng có khuyết điểm, cũng sẽ tức giận."

Danny lắc đầu, "Đương nhiên là không."

Sami Keener cười cười, hôn hôn chóp mũi nho nhỏ của cậu.

Bóng tối sâu thẳm, Danny rúc ở trong chăn, ngủ rất thơm.

Sami Keener cầm gót chân nhỏ nhét trở lại ổ chăn, nhẹ nhàng xoay người xuống giường.

Sân thượng rộng lớn phủ kín cát sỏi, Sami Keener đi chân trần qua, nhìn một thân thiên sứ trắng tinh trong góc kia.

"Sami." Bối Nhã quay đầu lại, cười khẽ nhìn hắn, giống như trăm ngàn năm trước vừa thuần khiết vừa sáng lạn.

Đáng tiếc dừng ở trong mắt Sami Keener, lại không có ấm áp và an tâm như xưa.

"Vì sao muốn làm như vậy?" Sami Keener hỏi.

"Cái gì?" Đáy mắt Bối Nhã có chút khó hiểu.

"Vì sao muốn hắc hóa?" Sami Keener cùng hắn đối diện.

"Đã nhìn ra?" Bối Nhã đang cười như cũ.

"Đây là việc ta không hy vọng nhìn thấy nhất." Sami Keener có chút tức giận.

Bối Nhã nhìn phương xa, thanh âm rất nhỏ, "Ngươi có thể thả ta hay không?"

Sami Keener không trả lời.

"Ta biết ngươi sẽ không, cho dù ta đã từng yêu ngươi như vậy, ngươi cũng sẽ không." Bối Nhã cười có chút tự giễu, "Ngươi vẫn luôn lạnh lùng như thế."

"Lúc trước quân đoàn thứ năm tập thể hắc hóa, cũng bao gồm cả ngươi." Sami Keener nhéo cằm hắn, cưỡng bách hắn đối diện với mình, "Hoặc có thể nói căn bản ngươi dẫn dắt bọn họ đọa thiên, ngươi căn bản không bị gió xé nát, kia hết thảy đều là ảo giác của ngươi, có phải hay không?" Mình sao có thể quên, hắn là quang thiên sứ, am hiểu nhất là chế tạo ảo ảnh!

"Đúng." Bối Nhã an tĩnh nhìn hắn, "Ta không thích thiên đường, trước nay đều chưa từng thích; ta cũng ghét Ma giới, ta ghét những ác ma và quỷ hút máu tự cho mình là cao quý đó."

"Cho nên ngươi lựa chọn gia nhập Vu Yêu Quốc?" Thanh âm Sami Keener lạnh lẽo.

"Prune Tucker chỉ là kẻ ngốc mê luyến Sera." Vẻ mặt Bối Nhã khinh thường, "Nếu không phải hắn trầm mê với sắc dục, kết giới xung quanh Vu Yêu Quốc căn bản không có khả năng bị đánh nát, phiến đại lục này cũng không có khả năng bị chiếm lĩnh."

"Cùng ta về thiên đường!" Sami Keener nắm cổ tay hắn, "Đi thỉnh cầu Phụ Thần tha thứ."

"Phụ Thần?" Bối Nhã tránh khỏi tay của hắn, "Đi cầu cái quang ảnh hư ảo vĩnh viễn không lộ diện kia?"

"Bối Nhã!" Sami Keener rống giận.

"Vậy mà có thể nhìn thấy bộ dáng ngươi tức giận." Bối Nhã cười cười, "Ta sẽ không về thiên đường, chết cũng sẽ không."

"Vì sao?" Sami Keener nhìn hắn, "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, làm ngươi biến thành như vậy?"

"Ta vẫn luôn như vậy!" Mặt Bối Nhã bị sương lạnh bao trùm, "Ta ghét cái tên thần ích kỷ kia! Hắn vĩnh viễn đều chỉ biết chiếu cố số ít thiên sứ, mà đối với những người còn lại làm như không thấy!"



"Phụ Thần sẽ dẫn đường mỗi một hài tử của ông ấy!" Sami Keener ngắt lời hắn.

"Ngươi là thánh tử hắn sủng ái nhất, đương nhiên sẽ không hiểu! Còn có Tát La, còn có Lê Tư Đặc trốn chạy khỏi Thần giới, hắn dựa vào cái gì có thể có được nhiều như vậy?" Cảm xúc Bối Nhã kích động, "Mà ta đã từng nỗ lực như vậy, hắn liếc mắt cũng không liếc mắt một cái, vẫn luôn để ta ngàn vạn năm ở thánh điện thủ một nhúm lửa, thống lĩnh quân đoàn thứ năm sức chiến đấu kém cỏi nhất!"

Sami Keener không nói nữa, chỉ là yên lặng nhìn hắn, đáy mắt có chút thương xót.

"Ít nhất, ta có thể ở Vu Yêu Quốc có được quyền lợi vô thượng." Đôi mắt Bối Nhã đen nhánh.

"Ít nhất, Phụ Thần không cho ngươi bóng ma bám vào linh hồn." Sami Keener mở cánh trên lưng, "Học được cách dùng ma pháp che dấu màu sắc trên cánh, ta còn sớm hơn ngươi ngàn vạn năm, thậm chí từ khi sinh ra đã bắt đầu như vậy."

Nhìn linh vũ màu đen rải rác kia, đáy mắt Bối Nhã có chút kinh ngạc.

"Linh hồn vẫn luôn có khuyết tật, nhưng ta cũng không cho rằng đây là trách nhiệm của Phụ Thần." Sami Keener nhìn hắn, "Ta cũng từng đắm chìm ở trong thống khổ, thấy ngươi rơi vào những tầng mây ngay trước mắt, ta thậm chí cũng bị bóng tối cắn nuốt, suýt nữa đọa thiên giống ngươi."

"Linh hồn ngươi có khuyết điểm." Bối Nhã lẩm bẩm nói, "Mặc dù như vậy, hắn vẫn chiếu cố ngươi nhất, để ngươi có được địa vị cao quý nhất, quyền lợi không thể lay động nhất, đây còn không phải thiên vị?"

"Ta muốn nói cho ngươi, Phụ Thần sẽ không từ bỏ hài tử có khuyết điểm." Sami Keener thu hồi cánh, "Về thiên đường đi, ta sẽ giúp ngươi."

"Bị giam giữ ở thánh tuyền, ngày qua ngày dùng thánh thơ gột rửa linh hồn, sau đó lại về Thần Điện canh giữ lửa?" Bối Nhã cười lạnh.

"Làm chuyện sai lầm, nên vì việc mình đã làm mà sám hối!" Sami Keener nói, "Ngươi có nghĩ tới, hành vi lúc trước của mình đã tạo thành bao nhiêu thương vong hay không?!"

"Vậy ngươi còn nguyện ý cùng ta ở bên nhau không?" Bối Nhã nhìn hắn, "Nếu ta trở lại thiên đường, ngươi còn có thể muốn ta hay không?"

"Xin lỗi." Sami Keener lắc đầu.

"Vì tiểu hồ ly hèn mọn kia?" Bối Nhã trào phúng, "Chúng ta ở bên nhau lâu như vậy, ngươi cũng không si mê ta như vậy."

"Ta đã từng rất yêu ngươi." Sami Keener nói.

"Tình yêu lạnh nhạt giống như ngươi vậy?" Bối Nhã khinh thường, "Mỉm cười với ta, cùng dắt tay nhau, ngẫu nhiên hôn môi, đó chính là tình yêu?"

"Đối với ta khi đó mà nói, đúng là vậy." Sami Keener nhìn hắn, "Có lẽ ngươi không cảm giác được, nhưng ta rất yêu ngươi."

"A." Bối Nhã lắc đầu, đột nhiên mở cánh, dùng tốc độ như mũi tên hướng nơi xa lao đi.

So với hắn còn nhanh hơn, là ma pháp của Jonas.

"Nghe lén người khác nói chuyện cũng không phải hành vi có giáo dưỡng." Sami Keener nhàn nhạt nói.

"Ta là Ma Vương, giáo dưỡng và lễ nghi chỉ thuộc về Thần giới." Jonas từ bóng tối đi ra.

"Còn có Huyết tộc." Sera theo phía sau bất mãn oán giận, "Ta cũng rất có giáo dưỡng nha, vừa rồi là ngươi cưỡng bách ta nghe lén."

Jonas câm nín nhìn hắn một cái, vừa rồi là ai la lối khóc lóc lăn lộn một hai phải dẫn hắn cùng nghe lén.

"Nếu nói trắng ra áo ngủ cũng coi như là giáo dưỡng duy nhất, vậy ngươi xác thật rất có giáo dưỡng." Sami Keener nói.

"...... Ngươi thật đáng ghét." Sera nhìn áo ngủ của mình, yên lặng trốn đến phía sau Jonas, "Ta muốn đoạt Danny về Ma giới!"

"Người phía sau lưng Prune Tucker là ai?" Jonas hỏi.

Cánh Bối Nhã vừa rồi bị đả thương, ngậm chặt miệng không nói một lời.

"Không nói thì đem ngươi ném xuống vực sâu ác ma." Sera uy hiếp hắn, "Có rất nhiều ác linh nhão nhão dính dính nga, sẽ cắn đầu ngón chân ngươi!"

"Ta muốn dẫn hắn về thiên đường." Sami Keener ngắt lời cậu.

"Thật sự không thể nghiêm hình bức cung một chút sao?" Sera thất vọng, "Ta muốn nhìn."

Bối Nhã phẫn nộ nhìn cậu một cái.



"Nga, thật hung hãn, công chúa mỹ lệ bị dọa rồi!" Sera mảnh mai che lại ngực, ngã xuống trong lồng ngực Nas.

Bối Nhã:......

Ai có thể nói cho hắn, cái tên Huyết tộc giống bệnh tâm thần này đến tột cùng có cái gì tốt, có thể làm Prune Tucker trăm ngàn năm qua nhớ mãi không quên?

"Cái gì ta cũng sẽ không nói!" Bối Nhã khiêu khích nhìn Jonas, "Tộc nhân của ngươi ngày qua ngày sẽ bị vu thuật cắn nuốt, sau đó trong lúc hôn mê chết đi! Ngươi vĩnh viễn cũng đừng nghĩ trùng kiến Ám Dạ thành!"

"Nhưng chúng ta căn bản là không thân, vì sao ngươi phải nhớ hận Ám Linh?" Sera buồn bực.

"Ta ghét hết thảy những chủng tộc cường đại!" Trong mắt Bối Nhã che kín tơ máu, "Càng ghét những Kẻ Thống Trị tự cho mình là cường đại!" Ám Linh vương Jonas ngàn vạn năm trước, thậm chí cả Thần giới cũng phải kiêng kị! Thật buồn cười, thiên sứ lại sợ hãi sinh vật dơ bẩn trên phiến đại lục kia!

"Tư duy của ngươi quả thực không thể hiểu được." Sera dùng ánh mắt xem kẻ điên nhìn hắn, "Đáng tiếc chúng ta đã dùng ma dược xua tan hết vu thuật, tất cả Ám Linh ba ngày sau sẽ tỉnh lại."

"Không có khả năng." Bối Nhã khinh thường, "Trừ phi ngươi cắt hết trái tim bọn họ!"

"Cho nên Hắc Vu thuật là ăn mòn trái tim bọn họ, chứ không phải linh hồn?" Sera bừng tỉnh đại ngộ, "Trách không được ma dược gột rửa vô dụng."

...... Chẳng lẽ bọn họ lúc trước cũng không biết chuyện này? Bối Nhã hơi muốn tát cho mình một cái.

"Hắc Vu thuật bám vào trái tim, có phương pháp gì có thể giải quyết hay không?" Sera nhìn Jonas.

"Làm thịt Vu sư." Jonas trả lời, "Trái tim vĩnh viễn sẽ không bị ăn mòn, chỉ có thể bị vu thuật tạm thời điều khiển, cho nên gột rửa cũng không cần."

"Nghe thì giống như rất đơn giản." Sera nhẹ nhàng thở ra.

"Các ngươi vĩnh viễn sẽ không tìm ra người kia!" Bối Nhã bén nhọn nói, "Ta thật sự hy vọng có thể chính mắt thấy những Ám Linh đó tử vong!"

"Vừa rồi biểu tình ngươi thật biến thái." Sera chán ghét nhìn hắn, "Giống như avion thành tinh ở đế quốc Tasima trong chuyện cổ, ngươi có biết đó là thứ gì hay không?"

Bối Nhã không để ý đến cậu, trên thực tế hắn vĩnh viễn không hy vọng nghe cái tên bệnh tâm thần này nói chuyện.

"Chính là một loại bướm có cánh rất dài." Sera nghiêm túc khoa tay múa chân, "Mông căng tròn...... Ai nha mông ngươi thật bằng phẳng."

Bối Nhã thật sự rất muốn bịt miệng cậu lại.

Sami Keener dứt khoát ném Bối Nhã không gian thôi miên của mình.

"Ta còn chưa nói xong nha!" Sera bất mãn.

"Ngươi có thể tiếp tục nói." Sami Keener trở về, "Ngủ ngon."

"Chúng ta còn chưa tìm được Prune Tucker cùng người thao túng phía sau!" Sera oán giận, "Ngươi không thể đi!"

"Đó là việc Ám Linh vương muốn làm." Sami Keener cũng không quay đầu lại.

"Nhưng hắn còn có thứ khác muốn làm." Sera đúng lý hợp tình xoa eo, "Tỷ như nói ta!"

......

Sami Keener quyết định, vĩnh viễn sẽ không để tiểu hồ ly cùng Sera ở chung một chỗ vượt quá năm phút!

"Thiên sứ thật đáng ghét nha." Nhìn bóng dáng Sami Keener, Sera vô hạn tiếc nuối.

"Hiện tại tâm tình Sami không tốt." Jonas xoa xoa đầu cậu, "Đừng miễn cưỡng hắn."

"Chúng ta bây giờ phải làm gì?" Sera chu miệng.

"Nghỉ ngơi cho tốt." Jonas nói, "Sáng mai cùng ta về biên cảnh, đi xem Carl Gadeok bên kia có tin tức gì hay không."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau