Chương 29: Thể Hiện Tài Năng
Lưu Ngọc Luy tự mình trang điểm tự mình làm stylist cho chính mình, cậu trang điểm nhẹ, dặm một lớp phấn nền cho da thêm trắng cùng che đi một ít khuyết điểm. Dưỡng da làm đẹp là việc lâu dài, cậu cũng đâu thể làm cho mình trắng nõn như trứng vịt nhanh được. Chân mày đã đậm sẵn nên không cần vẽ thêm, màu son cậu chọn dùng màu hồng nhạt, làm cho khuôn mặt thêm tươi sáng hơn.
Về trang phục, cậu chọn mặc một cái áo thun hai màu trắng xanh dương có thiết kế giống với đồng phục thủy thủ, phối với quần ngắn ngang đầu gối trùng màu và giày thể thao màu trắng.
Để đối phó với mái tóc hay vểnh và chỉa của mình, cậu đội thêm một cái mũ nồi hình tròn mềm che đi phần tóc phía sau gáy, tóc mái thì uốn nhẹ, làm cho sợi tóc mềm mại hơn. Cái nón có tai thỏ này là cậu được một thí sinh nữ cho mượn dùng.
Lúc đầu, cậu tính đi theo concept ngầu lòi tự tin khoe cá tính thể hiện trình hip hop dance của mình. Nhưng nhìn thấy những thí sinh nữ khác trong phòng chuẩn bị, cô nào cô nấy cũng ăn mặc trong sáng dễ thương, theo đuổi phong cách baby girl. Nghĩ rằng đây là yêu cầu của chương trình, thế là cậu yên lặng cất áo khoác đen, kính đen, quần đen vào trong ba lô, lập tức thay đổi phong cách.
Hiện tại, chúng ta có Lưu Ngọc Luy vì hợp với nhóm thi của mình mà giả non. Trước kia cậu đều theo concept tiên nam nhỏ ăn sương sớm uống mật hoa, hay còn gọi là thần tiên ca ca, ăn mặc kín đáo trưởng thành theo phong cách Hàn Quốc.
Nói thật thì phong cách lần này khác hoàn toàn với bộ dáng cũ, cậu không những không thấy không quen mà còn thích ứng rất tốt. Vừa lên sân khấu đã cười tươi với ban giám khảo.
Lưu Ngọc Luy đáng yêu thật chứ!
Giang Noah kinh ngạc muốn rớt cằm, lập tức ngồi thẳng lưng, mắt hướng về phía sân khấu, vừa buồn cười vừa cảm thấy dễ thương. Vài hôm trước hắn cũng đến nhà cậu chơi vài lần, nhưng lần nào cũng không thấy bóng dáng cậu đâu. Lại được quản gia cho hay tin bé yêu nhà mình tham gia tuyển chọn, hắn ngoài kinh ngạc ra còn cảm thấy thú vị.
Hắn đã đến vài chương trình tuyển chọn dành cho nam làm khách mới nhưng lại vồ hụt, có hơi tiếc. Nhưng không ngờ là ở đây. Nếu không phải hôm nay Lưu Ý muốn đến quay phim, hắn cũng không định vào Đài Truyền hình.
…Em ấy có biết mình ghi danh nhầm chương trình không nhỉ?
Tổ chương trình cũng ác thật, vì muốn giật tít mà không loại hồ sơ của Lưu Ngọc Luy ra khỏi vòng loại.
Sau khi tập này phát sóng, với tiêu đề đã PR trước đó như là hay <Cậu trai đầu tiên dám tham gia Idol: Pick Me! >…Chỉ cần có đề tài để thảo luận, tỉ suất người xem tàm tạm cũng thành số nhiều.
Tuy vậy, cậu cũng sẽ hot lên được một thời gian, lúc này nếu tiến quân showbiz cũng không khó. Pick Me tuy là chương trình không nhiều người xem lắm nhưng được cái ổn định, phát sóng ở khung giờ vàng, có fans thâm niên của chương trình.
[…Nếu tui không lé thì em tóc đỏ là trai!]
[Ai cũng biết, đừng có nói điều hiển nhiên như vậy!]
[Ẻm đi lộn tiệm thiệt hay có kịch bản vậy??]
[Đẹp là được!]
[Hơi bị cute á!]
[Cute hơn Ý nhiều!]
[Baby Boy!!!]
Lưu Ý cảm thấy quen mắt nhưng nhất thời không nghĩ ra Lưu Ngọc Luy là ai, cậu ta nhăn mặt, tập trung nhìn về phía cậu trai tóc đỏ. Camera cũng giống như chủ nhân, lấy cậu làm tâm điểm chính của ống kính.
Lưu Ngọc Luy cũng cảm thấy sai sai nhưng cậu vẫn chưa thể hiện điều gì, một khi đã đứng trên sân khấu thì mọi suy nghĩ của cậu đều chỉ có một nội dung: Làm hài lòng người xem với màn biểu diễn của mình.
Nhạc dạo đầu vừa vang lên, sáu người xếp thành hai hàng ba người đứng phía trước, ba người đứng phía sau, đứng so le nhau. Cậu cũng thuộc dạng không thấp người, cho nên đứng ở hàng phía sau ngoài bìa.
Giám khảo dựa vào số báo danh trên áo của thí sinh để chỉ định từng người hát một đoạn. Chưa gì mà cậu đã nhìn thấy các cô ấy cầm lấy dãy số của mình trên tay.
Chắc là muốn loại cậu sớm đây mà.
“Baby, I’m just trying to play it cool-”
“But I just can’t hide that-”
“I want you~”
Lưu Ngọc Luy mất hai giây để định hình được lời bài hát và vũ đạo, cảm thán đi theo style trong sáng là đúng bài.
“Wait a minute, 이게 뭐지? (Cái gì vậy nè?)~”
“내 심장이 lub-dub, 자꾸만 뛰어-(Trái tim mình cứ đập liên hồi không ngừng luôn)-”
Không ngoài dự đoán của cậu là mấy, bài hát dự thi của nhóm mình cũng là một bài hot với giai điệu bắt tai, tiết tấu nhanh, nội dung dễ thương dành cho thiếu nữ, dance hơi nhanh nhưng dễ nhớ, chuyển động tay nhiều.
Magnetic, bài hát Debut của một nhóm nhạc nữ thành công vang dội, bởi ca từ và dance. Cậu đã từng luyện tập với bài hát này rất nhiều lần, dù nó là dance dành cho nữ.
“This time, I want-”
Số 44 Lưu Ngọc Luy bị chỉ định!
Giám khảo quả nhiên giao cho cậu phần điệp khúc của bài hát. Phần này không khó, khó ở cách xử lý bài hát và đồng thời vũ đạo nhanh. Đoạn hay nhất của bài hát, nếu hát lỗi là hỏng một khúc hay.
Lưu Ngọc Luy hít sâu lấy hơi, di chuyển đến vị trí trung tâm, vào sẵn tư thế nhảy chân trước chân sau cùng đôi tay làm hình con thỏ.
Bật ra tiếng hát đầu tiên mềm mượt như nhung, khuấy động, làm náo nhiệt bầu không khí căng thẳng trên sân khấu.
“You, you, you, you,”
“Like it’s magnetic-”
Động tác tay lại biến đổi nhanh hơn, vừa nghiêng người qua vừa bước chéo chân. Nếu trước đó không luyện qua, đoạn này chắc chắn fail.
“You, you, you, you, you, you…”
“Super 이끌림 (Siêu cuốn hút luôn í)~”
Bằng giọng hát nhẹ nhàng và trong lành, cậu vừa diễn vừa hát, như thật sự trở thành một cô nữ sinh đang thầm thương trộm nhớ một anh chàng mãi mà không dám bày tỏ.
Lưu Ngọc Luy không hề cảm thấy áp lực như các thí sinh khác, cậu biểu diễn rất tự nhiên, không gò bó không căng thẳng, giống như đã quen với không khí nóng trên sân khấu.
…Tuyệt thật!
Về trang phục, cậu chọn mặc một cái áo thun hai màu trắng xanh dương có thiết kế giống với đồng phục thủy thủ, phối với quần ngắn ngang đầu gối trùng màu và giày thể thao màu trắng.
Để đối phó với mái tóc hay vểnh và chỉa của mình, cậu đội thêm một cái mũ nồi hình tròn mềm che đi phần tóc phía sau gáy, tóc mái thì uốn nhẹ, làm cho sợi tóc mềm mại hơn. Cái nón có tai thỏ này là cậu được một thí sinh nữ cho mượn dùng.
Lúc đầu, cậu tính đi theo concept ngầu lòi tự tin khoe cá tính thể hiện trình hip hop dance của mình. Nhưng nhìn thấy những thí sinh nữ khác trong phòng chuẩn bị, cô nào cô nấy cũng ăn mặc trong sáng dễ thương, theo đuổi phong cách baby girl. Nghĩ rằng đây là yêu cầu của chương trình, thế là cậu yên lặng cất áo khoác đen, kính đen, quần đen vào trong ba lô, lập tức thay đổi phong cách.
Hiện tại, chúng ta có Lưu Ngọc Luy vì hợp với nhóm thi của mình mà giả non. Trước kia cậu đều theo concept tiên nam nhỏ ăn sương sớm uống mật hoa, hay còn gọi là thần tiên ca ca, ăn mặc kín đáo trưởng thành theo phong cách Hàn Quốc.
Nói thật thì phong cách lần này khác hoàn toàn với bộ dáng cũ, cậu không những không thấy không quen mà còn thích ứng rất tốt. Vừa lên sân khấu đã cười tươi với ban giám khảo.
Lưu Ngọc Luy đáng yêu thật chứ!
Giang Noah kinh ngạc muốn rớt cằm, lập tức ngồi thẳng lưng, mắt hướng về phía sân khấu, vừa buồn cười vừa cảm thấy dễ thương. Vài hôm trước hắn cũng đến nhà cậu chơi vài lần, nhưng lần nào cũng không thấy bóng dáng cậu đâu. Lại được quản gia cho hay tin bé yêu nhà mình tham gia tuyển chọn, hắn ngoài kinh ngạc ra còn cảm thấy thú vị.
Hắn đã đến vài chương trình tuyển chọn dành cho nam làm khách mới nhưng lại vồ hụt, có hơi tiếc. Nhưng không ngờ là ở đây. Nếu không phải hôm nay Lưu Ý muốn đến quay phim, hắn cũng không định vào Đài Truyền hình.
…Em ấy có biết mình ghi danh nhầm chương trình không nhỉ?
Tổ chương trình cũng ác thật, vì muốn giật tít mà không loại hồ sơ của Lưu Ngọc Luy ra khỏi vòng loại.
Sau khi tập này phát sóng, với tiêu đề đã PR trước đó như là hay <Cậu trai đầu tiên dám tham gia Idol: Pick Me! >…Chỉ cần có đề tài để thảo luận, tỉ suất người xem tàm tạm cũng thành số nhiều.
Tuy vậy, cậu cũng sẽ hot lên được một thời gian, lúc này nếu tiến quân showbiz cũng không khó. Pick Me tuy là chương trình không nhiều người xem lắm nhưng được cái ổn định, phát sóng ở khung giờ vàng, có fans thâm niên của chương trình.
[…Nếu tui không lé thì em tóc đỏ là trai!]
[Ai cũng biết, đừng có nói điều hiển nhiên như vậy!]
[Ẻm đi lộn tiệm thiệt hay có kịch bản vậy??]
[Đẹp là được!]
[Hơi bị cute á!]
[Cute hơn Ý nhiều!]
[Baby Boy!!!]
Lưu Ý cảm thấy quen mắt nhưng nhất thời không nghĩ ra Lưu Ngọc Luy là ai, cậu ta nhăn mặt, tập trung nhìn về phía cậu trai tóc đỏ. Camera cũng giống như chủ nhân, lấy cậu làm tâm điểm chính của ống kính.
Lưu Ngọc Luy cũng cảm thấy sai sai nhưng cậu vẫn chưa thể hiện điều gì, một khi đã đứng trên sân khấu thì mọi suy nghĩ của cậu đều chỉ có một nội dung: Làm hài lòng người xem với màn biểu diễn của mình.
Nhạc dạo đầu vừa vang lên, sáu người xếp thành hai hàng ba người đứng phía trước, ba người đứng phía sau, đứng so le nhau. Cậu cũng thuộc dạng không thấp người, cho nên đứng ở hàng phía sau ngoài bìa.
Giám khảo dựa vào số báo danh trên áo của thí sinh để chỉ định từng người hát một đoạn. Chưa gì mà cậu đã nhìn thấy các cô ấy cầm lấy dãy số của mình trên tay.
Chắc là muốn loại cậu sớm đây mà.
“Baby, I’m just trying to play it cool-”
“But I just can’t hide that-”
“I want you~”
Lưu Ngọc Luy mất hai giây để định hình được lời bài hát và vũ đạo, cảm thán đi theo style trong sáng là đúng bài.
“Wait a minute, 이게 뭐지? (Cái gì vậy nè?)~”
“내 심장이 lub-dub, 자꾸만 뛰어-(Trái tim mình cứ đập liên hồi không ngừng luôn)-”
Không ngoài dự đoán của cậu là mấy, bài hát dự thi của nhóm mình cũng là một bài hot với giai điệu bắt tai, tiết tấu nhanh, nội dung dễ thương dành cho thiếu nữ, dance hơi nhanh nhưng dễ nhớ, chuyển động tay nhiều.
Magnetic, bài hát Debut của một nhóm nhạc nữ thành công vang dội, bởi ca từ và dance. Cậu đã từng luyện tập với bài hát này rất nhiều lần, dù nó là dance dành cho nữ.
“This time, I want-”
Số 44 Lưu Ngọc Luy bị chỉ định!
Giám khảo quả nhiên giao cho cậu phần điệp khúc của bài hát. Phần này không khó, khó ở cách xử lý bài hát và đồng thời vũ đạo nhanh. Đoạn hay nhất của bài hát, nếu hát lỗi là hỏng một khúc hay.
Lưu Ngọc Luy hít sâu lấy hơi, di chuyển đến vị trí trung tâm, vào sẵn tư thế nhảy chân trước chân sau cùng đôi tay làm hình con thỏ.
Bật ra tiếng hát đầu tiên mềm mượt như nhung, khuấy động, làm náo nhiệt bầu không khí căng thẳng trên sân khấu.
“You, you, you, you,”
“Like it’s magnetic-”
Động tác tay lại biến đổi nhanh hơn, vừa nghiêng người qua vừa bước chéo chân. Nếu trước đó không luyện qua, đoạn này chắc chắn fail.
“You, you, you, you, you, you…”
“Super 이끌림 (Siêu cuốn hút luôn í)~”
Bằng giọng hát nhẹ nhàng và trong lành, cậu vừa diễn vừa hát, như thật sự trở thành một cô nữ sinh đang thầm thương trộm nhớ một anh chàng mãi mà không dám bày tỏ.
Lưu Ngọc Luy không hề cảm thấy áp lực như các thí sinh khác, cậu biểu diễn rất tự nhiên, không gò bó không căng thẳng, giống như đã quen với không khí nóng trên sân khấu.
…Tuyệt thật!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất