Chương 6: Bị Đâm
Ba người đàn ông lúc đầu còn phản đối kịch liệt, hiện tại im phăng phắt, lưỡng lự suy nghĩ.
Jo Seo Yun đã bị ném vào băng Bạch Hồ từ thời còn cởi truồng tắm mưa, cho nên có tình cảm sâu nặng với bang phái. Ngoài tài năng thiên bẩm về võ thuật, cậu ta cũng muốn chứng minh khả năng lãnh đạo bang phái của mình. Giống như học sinh giỏi chuyên tự nhiên nhưng lại muốn thi xã hội.
Lương gia là nhà giàu mới nổi lên, đối thủ trên thương trường có rất nhiều. Ba Lương đưa Lương Hàn Văn đến làm cháu Lưu Vạn Xuân cũng là muốn bảo vệ con, cũng như lôi kéo quan hệ với nhà họ Lưu, nhờ đó mà bảo vệ được tính mạng. Nếu Lương Hàn Văn nắm một nửa bang phái trong tay, nghiệp vụ nhà anh có thể mở rộng hơn nữa.
Còn Giang Noah thì, hắn không có hứng thú kế thừa gia gia nghiệp hay bang phái gì, chỉ muốn vào làng giải trí chơi. Nhưng hắn sẽ không nói gì, sở thích của hắn là khuấy nước đục, xen vào góp vui mà.
Lưu Ngọc Luy nhìn cốc nước trà trước mặt, nuốt nước miếng. Lúc nãy ăn cơm cậu bị quản gia giục, cậu sợ tới nổi tái mét không dám ăn nữa, chưa kịp uống một ngụm nào đã tốc tốc tới.
Cậu khẽ liếc nhìn bốn người trong phòng, thấy bọn họ đang tập trung nói chuyện, khẽ thò tay chọc chọc cốc nước, kéo từ từ qua.
Lưu Vạn Xuân uống trà, là Deachu, là trà nấu từ táo và nhân sâm, uống ấm bụng, tốt cho sức khỏe, không bị đắng miệng, mùi cũng thơm. Thành thử ra, cậu cũng muốn thử một ngụm.
"Ngọc Luy, ý của con thế nào?"
Lưu Ngọc Luy dùng hai tay cầm lấy cốc nước, vừa mới kê lên môi, nghe được giọng nói nghiêm nghị của ông nội, hồn vía xuất khiếu một nửa, tay cầm cốc run cầm cập, nước trà đổ xuống quần, mùi trà bốn phía.
"..." Sợ nhất không khí đột nhiên tỉnh lặng.
Lương Hàn Văn ngồi cách cậu gần nhất, thấy cả quá trình, nhấp miệng: "..." Thật ngớ ngẩn.
Dưới cái nhìn chằm chằm của ông nội Lưu, cậu rất sợ bị phát hiện không phải là chính chủ, bị xử lý. Lưu Ngọc Luy hít một hơi, trả lời: "...Dạ, con thì, con thấy á là là là, anh mắt kính nói đúng ạ!" Bố mẹ Lưu Ngọc Luy bị thế lực thù địch trả thù cho nên đã qua đời, nhà họ Lưu chỉ còn một cây mầm là cậu thôi. Ông nội muốn nhà họ Lưu đoạn tử tuyệt tôn á?
Anh mắt kính? Lương Hàn Văn?
Gì vậy, bình thường Lưu Ngọc Luy toàn gọi anh Oppa, Oppốn, anh mắt kính là xưng hô gì nữa?
Lương Hàn Văn nghe mà không nói gì, chỉ cho là cậu đang thả con tép bắt con tôm, lạt mềm buộc chặt. Anh còn không rõ tính cách của cậu chắc, đe dọa thậm chí là ra tay đánh những người có ý định tiếp cận anh, không thì cũng khóc lóc thắt cổ đòi hẹn hò cho bằng được.
Cạch!
Ông nội Lưu đặt mạnh cốc nước xuống bàn: "Lưu Ngọc Luy, con nói con thích đàn ông, ông đồng ý vì con chọn rể. Bây giờ con lại đổi ý? Con đã 18, cũng nên chịu trách nhiệm với lời mình đã nói chứ."
Khi Lưu Ngọc Luy được 8 tuổi, bố mẹ qua đời, ông nội cậu một tay nuôi nấng giáo dục. Ông rất nghiêm khắc, cũng có nguyên tắc, luôn dạy cháu mình điều đúng đắn, nhưng Lưu Ngọc Luy càng lớn càng phản nghịch, lệch lạc. Cũng có thể là do môi trường sống ảnh hưởng, cho nên cậu mới điên như vậy.
Là ông trùm băng đảng xã hội đen khét tiếng, mất người thân làm ông bị đả kích lớn, từ từ ẩn lui khỏi giới hắc đạo, muốn rửa tay gác kiếm, tẩy trắng để con cháu hưởng phúc.
Lưu Ngọc Luy bị răn dạy, vâng vâng dạ dạ cúi đầu, khóc không ra nước mắt. Cậu đâu có biết bức thư tình gửi cho Lương Hàn Văn, Lương Hàn Văn là tên của đực hay cái đâu.
Giang Noah cảm thấy thú vị, thay cậu nói vài lời: "Ông cũng thông cảm cho bé Luy nha, ẻm cũng vừa mới thất tình cho nên cảm xúc không ổn định, đừng kích thích ẻm..." Không biết là đang giúp cậu hay đang châm chọt mỉa mai nữa.
Bé Luy? Thằng Noah Fake này làm như thân thiết lắm vậy.
Cậu biết Idol của mình có gương mặt đẹp như thần thánh, visual tuyệt trần, style cũng phong cách, rất nhiều người đều bắt chước theo. Nhưng mà phẫu thuật sửa mặt y chang Noah thì làm cậu phản cảm lắm nha.
Tuổi tác của Lưu Ngọc Luy và ba người cách nhau không nhiều, hiện tại cậu và Jo Seo Yun đang học lớp 12 cùng một trường, 18 tuổi. Lương Hàn Văn lớn nhất, 26 tuổi, hiện tại đang làm việc tại công ty của gia đình, mục tiêu là mở công ty riêng cho mình. Giang Noah có một nửa quốc tịch Ý, ngôi sao quốc tế nổi tiếng hoạt động rộng khắp Châu Á, năm nay 24. Hắn nhanh chóng được toàn cầu réo tên là vì những bản hit độc tấu tự sáng tác và từng tham gia đóng phim ở Vollywood.
Người hầu nữ thấy nước trà vươn vãi ra bàn, nhanh chóng lấy khăn lau, Lưu Ngọc Luy thấy vậy xấu hổ, hơi tránh ra cho cô ta tiện tay hơn.
Biến cố lúc này mới xảy ra.
Phập!
Lưu Ngọc Luy trơ mắt nhìn bàn tay máu chảy đầm đìa của Giang Noah cách mình gần sát.
Thì ra người hầu giấu dao trong ống tay áo hòng ám sát cậu, hắn phát hiện bất thường, trước khi dao đâm xuống, vươn tay bàn tay ra bắt lấy mũi dao.
Máu đỏ tươi, có mùi tanh, vài giọt bắn lên mặt Lưu Ngọc Luy.
Cậu đứng ngây ra một lúc, trợn mắt, xỉu cái đùng.
"??"
"...Này này!"
Jo Seo Yun đã bị ném vào băng Bạch Hồ từ thời còn cởi truồng tắm mưa, cho nên có tình cảm sâu nặng với bang phái. Ngoài tài năng thiên bẩm về võ thuật, cậu ta cũng muốn chứng minh khả năng lãnh đạo bang phái của mình. Giống như học sinh giỏi chuyên tự nhiên nhưng lại muốn thi xã hội.
Lương gia là nhà giàu mới nổi lên, đối thủ trên thương trường có rất nhiều. Ba Lương đưa Lương Hàn Văn đến làm cháu Lưu Vạn Xuân cũng là muốn bảo vệ con, cũng như lôi kéo quan hệ với nhà họ Lưu, nhờ đó mà bảo vệ được tính mạng. Nếu Lương Hàn Văn nắm một nửa bang phái trong tay, nghiệp vụ nhà anh có thể mở rộng hơn nữa.
Còn Giang Noah thì, hắn không có hứng thú kế thừa gia gia nghiệp hay bang phái gì, chỉ muốn vào làng giải trí chơi. Nhưng hắn sẽ không nói gì, sở thích của hắn là khuấy nước đục, xen vào góp vui mà.
Lưu Ngọc Luy nhìn cốc nước trà trước mặt, nuốt nước miếng. Lúc nãy ăn cơm cậu bị quản gia giục, cậu sợ tới nổi tái mét không dám ăn nữa, chưa kịp uống một ngụm nào đã tốc tốc tới.
Cậu khẽ liếc nhìn bốn người trong phòng, thấy bọn họ đang tập trung nói chuyện, khẽ thò tay chọc chọc cốc nước, kéo từ từ qua.
Lưu Vạn Xuân uống trà, là Deachu, là trà nấu từ táo và nhân sâm, uống ấm bụng, tốt cho sức khỏe, không bị đắng miệng, mùi cũng thơm. Thành thử ra, cậu cũng muốn thử một ngụm.
"Ngọc Luy, ý của con thế nào?"
Lưu Ngọc Luy dùng hai tay cầm lấy cốc nước, vừa mới kê lên môi, nghe được giọng nói nghiêm nghị của ông nội, hồn vía xuất khiếu một nửa, tay cầm cốc run cầm cập, nước trà đổ xuống quần, mùi trà bốn phía.
"..." Sợ nhất không khí đột nhiên tỉnh lặng.
Lương Hàn Văn ngồi cách cậu gần nhất, thấy cả quá trình, nhấp miệng: "..." Thật ngớ ngẩn.
Dưới cái nhìn chằm chằm của ông nội Lưu, cậu rất sợ bị phát hiện không phải là chính chủ, bị xử lý. Lưu Ngọc Luy hít một hơi, trả lời: "...Dạ, con thì, con thấy á là là là, anh mắt kính nói đúng ạ!" Bố mẹ Lưu Ngọc Luy bị thế lực thù địch trả thù cho nên đã qua đời, nhà họ Lưu chỉ còn một cây mầm là cậu thôi. Ông nội muốn nhà họ Lưu đoạn tử tuyệt tôn á?
Anh mắt kính? Lương Hàn Văn?
Gì vậy, bình thường Lưu Ngọc Luy toàn gọi anh Oppa, Oppốn, anh mắt kính là xưng hô gì nữa?
Lương Hàn Văn nghe mà không nói gì, chỉ cho là cậu đang thả con tép bắt con tôm, lạt mềm buộc chặt. Anh còn không rõ tính cách của cậu chắc, đe dọa thậm chí là ra tay đánh những người có ý định tiếp cận anh, không thì cũng khóc lóc thắt cổ đòi hẹn hò cho bằng được.
Cạch!
Ông nội Lưu đặt mạnh cốc nước xuống bàn: "Lưu Ngọc Luy, con nói con thích đàn ông, ông đồng ý vì con chọn rể. Bây giờ con lại đổi ý? Con đã 18, cũng nên chịu trách nhiệm với lời mình đã nói chứ."
Khi Lưu Ngọc Luy được 8 tuổi, bố mẹ qua đời, ông nội cậu một tay nuôi nấng giáo dục. Ông rất nghiêm khắc, cũng có nguyên tắc, luôn dạy cháu mình điều đúng đắn, nhưng Lưu Ngọc Luy càng lớn càng phản nghịch, lệch lạc. Cũng có thể là do môi trường sống ảnh hưởng, cho nên cậu mới điên như vậy.
Là ông trùm băng đảng xã hội đen khét tiếng, mất người thân làm ông bị đả kích lớn, từ từ ẩn lui khỏi giới hắc đạo, muốn rửa tay gác kiếm, tẩy trắng để con cháu hưởng phúc.
Lưu Ngọc Luy bị răn dạy, vâng vâng dạ dạ cúi đầu, khóc không ra nước mắt. Cậu đâu có biết bức thư tình gửi cho Lương Hàn Văn, Lương Hàn Văn là tên của đực hay cái đâu.
Giang Noah cảm thấy thú vị, thay cậu nói vài lời: "Ông cũng thông cảm cho bé Luy nha, ẻm cũng vừa mới thất tình cho nên cảm xúc không ổn định, đừng kích thích ẻm..." Không biết là đang giúp cậu hay đang châm chọt mỉa mai nữa.
Bé Luy? Thằng Noah Fake này làm như thân thiết lắm vậy.
Cậu biết Idol của mình có gương mặt đẹp như thần thánh, visual tuyệt trần, style cũng phong cách, rất nhiều người đều bắt chước theo. Nhưng mà phẫu thuật sửa mặt y chang Noah thì làm cậu phản cảm lắm nha.
Tuổi tác của Lưu Ngọc Luy và ba người cách nhau không nhiều, hiện tại cậu và Jo Seo Yun đang học lớp 12 cùng một trường, 18 tuổi. Lương Hàn Văn lớn nhất, 26 tuổi, hiện tại đang làm việc tại công ty của gia đình, mục tiêu là mở công ty riêng cho mình. Giang Noah có một nửa quốc tịch Ý, ngôi sao quốc tế nổi tiếng hoạt động rộng khắp Châu Á, năm nay 24. Hắn nhanh chóng được toàn cầu réo tên là vì những bản hit độc tấu tự sáng tác và từng tham gia đóng phim ở Vollywood.
Người hầu nữ thấy nước trà vươn vãi ra bàn, nhanh chóng lấy khăn lau, Lưu Ngọc Luy thấy vậy xấu hổ, hơi tránh ra cho cô ta tiện tay hơn.
Biến cố lúc này mới xảy ra.
Phập!
Lưu Ngọc Luy trơ mắt nhìn bàn tay máu chảy đầm đìa của Giang Noah cách mình gần sát.
Thì ra người hầu giấu dao trong ống tay áo hòng ám sát cậu, hắn phát hiện bất thường, trước khi dao đâm xuống, vươn tay bàn tay ra bắt lấy mũi dao.
Máu đỏ tươi, có mùi tanh, vài giọt bắn lên mặt Lưu Ngọc Luy.
Cậu đứng ngây ra một lúc, trợn mắt, xỉu cái đùng.
"??"
"...Này này!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất