Idol Quốc Dân Là Xã Hội Đen

Chương 61: Trợ Ca

Trước Sau
Nhạc dạo vừa vang, ánh đèn sân khấu cũng chiếu xuống, Lưu Ý xuất hiện bằng một cú lộn nhào. Phải tận dụng ưu thế của lớ Dance hết mức có thể, nên Lưu Ngọc Luy đã gợi ý cho cậu ta vài chiêu làm nóng sân khấu, gây ấn tượng đầu tiên.

“Đừng gọi anh daddy-”

“Gọi anh ông chủ~”

“Nhặt cây bút chì when I C U~”

“Không tệ.” Giang Noah nhướng mày, giọng hát còn xơ cưng nhưng không tệ, không lệch tone, có thể chấp nhận được. Đối với một đứa mà ngay cả Đồ Rê Mi Pha Son cũng không biết như Lưu Ý, đã rất không tệ rồi.

Thật ra lên sân khấu đầu tiên hay cuối cùng đều có rủi ro, nếu Lưu Ý biểu diễn không tốt chắc chắn sẽ bị những người biểu diễn sau làm mờ nhạt.

Nhưng Lưu Ngọc Luy không lo, đối với nhảy thì ai vượt mặt Lưu Ý được, chỉ có cậu và Lee Gyul thôi. Phần đầu bài hát cậu cũng đã lược bớt phần hát thay vào đó là nhạc không lời để Lưu Ý có thể tận dụng thêm chút ưu thế của mình.

Lưu Ý chỉ cần làm đúng như những gì cậu nói, có thể sẽ không bị loại sớm. Vì đối thủ của cậu ta, cậu chắc chắn họ sẽ hát tiếng Việt không hay bằng dân bản xứ đâu.

Trước đó cũng có nói qua, bốn thí sinh bốc trùng bài hát sẽ đối đầu với nhau, chỉ một người được chọn. Nhưng ba người còn lại không hẳn là loại hết, sẽ có một vòng hồi sinh cứu vớt lại.

[…Phải Ý không vậy bây??]

[Làm fan mấy năm, lần đầu thấy Ý nó đẹp vậy luôn! Kinh!]

[Thuê stlyist ở đâu vậy Ý!]

[Choáy nhất đêm nay rồi Ý ơi!]

[Xinh cá!]

[Trông cool kiểu gì á?]

[Tao không quen style này của chồng iu lắm, nhưng đẹp vãi ò!]

Lưu Ngọc Luy nếu nhìn thấy những dòng bình luận này chắc sẽ đắc ý vểnh đuôi tận trời cao.



Lưu Ý thường được gắn cái mác cá tính, vì phong cách ăn mặc lẫn kiểu tóc khá nổi bật. Thử nghĩ xem, có thể biến một Lưu Ngọc Luy có gương mặt xinh đẹp thành cái bộ dạng dọa chết người nhìn thì sẽ có con mắt nghệ thuật tinh tường ư?

Không hề nhé.

Lưu Ý còn có fans ủng hộ toàn dựa vào gương mặt mộc xinh trai và gia sản bạc tỷ cứu vớt lại.

Lưu Ngọc Luy nhịn không được tâm hồn muốn mọi thứ đẹp hơn, cuối cùng cũng ra tay, biến Lưu Ý thành mỹ nhân sắc nét.

Đương nhiên là cả trang phục đậm phong cách chó táp cũng bị cậu thay đổi thành Tech-wear, một chiếc áo khoác dài màu trắng làm điểm nhấn, kết hợp với áo thun quần đùi vẫn sang. Lợi thế là vũ đạo thì nên khoe đôi chân khoe giày để người xem có thể thấy rõ.

Lương Hàn Văn chắc đang chết mê chết mệt nhan sắc ngút ngàn của crush rồi chứ gì, anh thiếu cậu một lời cảm ơn đấy.

Giang Noah gõ tay lên ghế vịn, cười cười.

Lưu Ý hát không tệ, nhưng chỉ dừng ở cái mức trung bình, nếu không có điểm sáng tạo nào, hoặc sự phá cách trong lời hát, thì dù vào được vòng tiếp theo cũng sẽ không nổi bật. Hắn xem trọng tài năng của bé yêu, nhưng không xem trọng khả năng dẫn dắt của em ấy.

Giang Noah cũng chỉ mới nghe Lưu Ngọc Luy hát vài ba lần, chưa thể nào đánh giá sát sao năng lực của cậu-

“I know-”

Hửm? Hắn nghi hoặc.

Giang Noah như nhận ra gì đó, vội quay đầu nhìn sang hàng ghế giám khảo, mở to mắt.

“우린 사랑해서-” (Em hiểu rằng tình ta vốn sâu đậm)

“We don’t talk together~” (Dẫu không thể trò chuyện với nhau)

“여전히 난 너인걸-” (Em vẫn luôn là của anh)

“Why don’t you? 인정하기 싫은걸~” (Tại sao anh lại cố chấp không chịu nghe?)

“Why don’t you? 보낼 수가 없는걸~” (Tại sao em, lại không thể buông tay anh?)

Lưu Ngọc Luy tay cầm micro, hát từng chữ một thật truyền cảm, từ hàng ghế giám khảo lan tỏa đến từng ngóc ngách trong tòa cung điện. Màu giọng ấm và ưu buồn thể hiện được cái hồn của một ca sĩ về nội dung của bài hát, một cuộc tình tan vỡ.



Mỗi một bài nhạc Rap ở đoạn kết thường sẽ có một giọng nữ hát thêm vào gây ấn tượng mạnh cho cả bài, cậu cũng đang làm tương tự như vậy. Cậu có thể nâng high tone cao ngất, cũng có thể hạ tone một cách tự nhiên, đã hứa sẽ giúp Lưu Ý tất nhiên không thể không nghiêm túc.

Lựa chọn Mashup với một bài hát khác, cậu đã suy nghĩ đến phản ứng của khán giả và mọi người. Show quay ở Hàn Quốc, tất nhiên phải chọn một bài hát mà đa số người đều nghe hiểu để Lưu Ý có thêm phiếu bầu từ những người bản xứ. Hơn nữa hai bài có chủ đề khá giống, đều hay và đặc sắc như nhau.

Bốn vị giảm khảo đều quay đầu nhìn Lưu Ngọc Luy, bắt đầu dè chừng, ngồi gần cậu là Lee Gyul, hát tiếng Hàn và cao độ chuẩn tới nổi làm cậu ta nổi da gà.

Siêu thật, cậu ta còn không hát được như vậy nữa.

[!!!?]

[Giọng ai mà ngọt sớt vậy?]

[Giọng nữ thu sẵn à??]

[Nam mà men, hơi ma mị tí thoi!]

[Lưu lại để dành nghe mới được!]

[…Hình như Lưu Lu hát ó?]

[???]

[Bớt giỡn đi!]

Trong khi Lưu Ngọc Luy hát đoạn kết, Lưu Ý từ phong cách hip hop chuyển sang vũ đạo nhẹ nhàng hợp với giai điệu đầy mãn nhãn.

Màn biểu diễn bốn phút đi đến kết cục.

Có người còn chưa dứt ra khỏi giọng ca nội lực thâm hậu của Lưu Ngọc Luy, có ảo giác như bên tai vẫn còn vang.

Giang Noah thích dáng vẻ Lưu Ngọc Luy hoạt động năng nổ trên sân khấu, nhưng hắn cũng thích nghe cậu ngồi kề bên hát lời tâm tình.

Thích càng thêm thích.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau