Chương 49: Câu Dẫn Con Riêng Đáng Thương (21)
Victor rất lo lắng những lời bàn tàn đó sẽ ảnh hưởng tới Cố Diệc Linh, nhưng rất nhanh anh đã nhận ra sai lầm của bản thân.
Vẻ ngoài của Cố Diệc Linh không khác gì những Omega khác, đều có cơ thể nhỏ xinh và khuôn mặt xinh đẹp, giống như một đóa hoa yếu ớt, nếu không dựa vào Alpha sẽ không sống được. Nhưng thật ra cậu lại có được một cơ thể mạnh mẽ, hơn nữa còn có một trái tim của kẻ mạnh.
Hai mắt cậu luôn tràn ngập sự dứt khoát, không hề sợ hãi những lời bàn tán hay ánh mắt của kẻ khác, cậu chỉ sống theo những gì mình muốn.
Ý trời là gì? Ngay khi cậu trở thành bầu trời, lời nói của cậu chính là đạo lý, cũng là ý trời.
Sau cuộc thi viết, hiển nhiên Cố Diệc Linh là người đứng đầu. Đợi tới ngày thực chiến, vì phòng ngừa các học sinh vô cớ đánh nhau, toàn bộ quá trình đều được phát trực tiếp trên tinh võng, gần như toàn bộ cư dân mạng đều chờ thấy dáng vẻ thảm hại của Cố Diệc Linh.
Phi thuyền vũ trụ đưa mọi người tới một hành tinh nhỏ nguyên thủy chưa được khai phá, nơi đó có một mảng rừng rậm nguyên thủy với những sinh vật kỳ dị, mặc dù học viện đã tiêu diệt toàn bộ những sinh vật có năng lực cao hơn học sinh, nhưng mỗi năm đều có rất nhiều học sinh chết trong lần thực chiến này, thế nên trước khi học sinh đi vào khu rừng đều sẽ ký một đơn sinh tử.
Trong toàn bộ học sinh chỉ có ba bốn Beta, ngoại trừ Cố Diệc Linh thì không còn Omega nào khác.
Lúc bắt cặp, không ai chịu chung nhóm với Cố Diệc Linh, họ cảm thấy có một Omega trong nhóm là một sự trói buộc. Nhưng Cố Diệc Linh không thèm để ý, nhẹ nhàng lau chùi cây dao năng lực ánh sáng do mình chế tạo.
Có rất nhiều người mời Victor, một là muốn có quan hệ tốt với người thừa kế đột nhiên xuất hiện của gia tộc Deauville, hai là mọi người đều thấy rõ năng lực của Victor, có thêm một kẻ mạnh thì tính mạng của bọn họ sẽ được bảo đảm hơn.
Đối với những học sinh phát huy mạnh mẽ trong cuộc thi cơ giáp như Victor và Caroll đều sẽ được học viện Vinh Diệu để ý, tham gia cuộc thi tuyển chọn chỉ là cưỡi ngựa xem hoa mà thôi.
Victor khéo léo từ chối mọi người, tất nhiên anh chỉ muốn chung nhóm với Cố Diệc Linh. Cho dù đã biết rõ khả năng của cậu, anh cũng không thể yên tâm khi để Cố Diệc Linh lang thang một mình trong rừng. Bất kỳ lúc nào, anh cũng muốn bản thân đứng bên cạnh Cố Diệc Linh.
Caroll vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng, Cố Diệc Trạch từ đầu tới cuối không cho hai người một chút sắc mặt tốt.
Caroll không ngờ Cố Diệc Linh thật sự dám tới học viện quân sự Vinh Diệu. Cậu ta đã đồng ý lời tỏ tình của Ethan, lại càng thích một Omega trong sáng như tờ giấy giống Ethan, chỉ có điều chuyện Ethan giết hại cha mẹ đã bị tuồn ra ngoài, trang giấy trắng dính lên vết bẩn, nếu nói Caroll không cảm thấy ngại thì là giả.
Khi Cố Diệc Linh càng ngày càng trở nên chói mắt, cậu ta cũng không nhịn được bắt đầu so sánh Cố Diệc Linh và Ethan, càng ngày càng cảm thấy Ethan thua kém Cố Diệc Linh rất nhiều, nhưng Cố Diệc Linh cũng đã bị người khác ôm vào trong lòng.
Victor không xứng với Cố Diệc Linh, chắc chắn cậu ta sẽ đoạt Cố Diệc Linh lại!
Rừng rậm của hành tinh nguyên thủy vừa bí ẩn lại nguy hiểm, những cành cây kỳ dị tản ra ánh sáng màu xanh lục u ám, dây leo to bằng mấy vòng người tràn lan khắp rừng rậm.
Sông suối chảy xiết, vách núi sâu thẳm, các loại sinh vật biến dị chứa đầy độc tố, toàn bộ mọi thứ đều khiến cư dân mạng cách một màn hình cũng phải thấy rợn người, không kể tới các học sinh đối mặt trực tiếp.
Các học sinh vừa nói chuyện dọc đường đi vừa nghiêm túc quan sát khắp nơi, họ đã bị phân tán khắp nơi trong rừng rậm, kết đội thành nhóm ba năm người xuyên qua rễ cây to lớn và dây leo rậm rạp.
Vẻ ngoài của Cố Diệc Linh không khác gì những Omega khác, đều có cơ thể nhỏ xinh và khuôn mặt xinh đẹp, giống như một đóa hoa yếu ớt, nếu không dựa vào Alpha sẽ không sống được. Nhưng thật ra cậu lại có được một cơ thể mạnh mẽ, hơn nữa còn có một trái tim của kẻ mạnh.
Hai mắt cậu luôn tràn ngập sự dứt khoát, không hề sợ hãi những lời bàn tán hay ánh mắt của kẻ khác, cậu chỉ sống theo những gì mình muốn.
Ý trời là gì? Ngay khi cậu trở thành bầu trời, lời nói của cậu chính là đạo lý, cũng là ý trời.
Sau cuộc thi viết, hiển nhiên Cố Diệc Linh là người đứng đầu. Đợi tới ngày thực chiến, vì phòng ngừa các học sinh vô cớ đánh nhau, toàn bộ quá trình đều được phát trực tiếp trên tinh võng, gần như toàn bộ cư dân mạng đều chờ thấy dáng vẻ thảm hại của Cố Diệc Linh.
Phi thuyền vũ trụ đưa mọi người tới một hành tinh nhỏ nguyên thủy chưa được khai phá, nơi đó có một mảng rừng rậm nguyên thủy với những sinh vật kỳ dị, mặc dù học viện đã tiêu diệt toàn bộ những sinh vật có năng lực cao hơn học sinh, nhưng mỗi năm đều có rất nhiều học sinh chết trong lần thực chiến này, thế nên trước khi học sinh đi vào khu rừng đều sẽ ký một đơn sinh tử.
Trong toàn bộ học sinh chỉ có ba bốn Beta, ngoại trừ Cố Diệc Linh thì không còn Omega nào khác.
Lúc bắt cặp, không ai chịu chung nhóm với Cố Diệc Linh, họ cảm thấy có một Omega trong nhóm là một sự trói buộc. Nhưng Cố Diệc Linh không thèm để ý, nhẹ nhàng lau chùi cây dao năng lực ánh sáng do mình chế tạo.
Có rất nhiều người mời Victor, một là muốn có quan hệ tốt với người thừa kế đột nhiên xuất hiện của gia tộc Deauville, hai là mọi người đều thấy rõ năng lực của Victor, có thêm một kẻ mạnh thì tính mạng của bọn họ sẽ được bảo đảm hơn.
Đối với những học sinh phát huy mạnh mẽ trong cuộc thi cơ giáp như Victor và Caroll đều sẽ được học viện Vinh Diệu để ý, tham gia cuộc thi tuyển chọn chỉ là cưỡi ngựa xem hoa mà thôi.
Victor khéo léo từ chối mọi người, tất nhiên anh chỉ muốn chung nhóm với Cố Diệc Linh. Cho dù đã biết rõ khả năng của cậu, anh cũng không thể yên tâm khi để Cố Diệc Linh lang thang một mình trong rừng. Bất kỳ lúc nào, anh cũng muốn bản thân đứng bên cạnh Cố Diệc Linh.
Caroll vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng, Cố Diệc Trạch từ đầu tới cuối không cho hai người một chút sắc mặt tốt.
Caroll không ngờ Cố Diệc Linh thật sự dám tới học viện quân sự Vinh Diệu. Cậu ta đã đồng ý lời tỏ tình của Ethan, lại càng thích một Omega trong sáng như tờ giấy giống Ethan, chỉ có điều chuyện Ethan giết hại cha mẹ đã bị tuồn ra ngoài, trang giấy trắng dính lên vết bẩn, nếu nói Caroll không cảm thấy ngại thì là giả.
Khi Cố Diệc Linh càng ngày càng trở nên chói mắt, cậu ta cũng không nhịn được bắt đầu so sánh Cố Diệc Linh và Ethan, càng ngày càng cảm thấy Ethan thua kém Cố Diệc Linh rất nhiều, nhưng Cố Diệc Linh cũng đã bị người khác ôm vào trong lòng.
Victor không xứng với Cố Diệc Linh, chắc chắn cậu ta sẽ đoạt Cố Diệc Linh lại!
Rừng rậm của hành tinh nguyên thủy vừa bí ẩn lại nguy hiểm, những cành cây kỳ dị tản ra ánh sáng màu xanh lục u ám, dây leo to bằng mấy vòng người tràn lan khắp rừng rậm.
Sông suối chảy xiết, vách núi sâu thẳm, các loại sinh vật biến dị chứa đầy độc tố, toàn bộ mọi thứ đều khiến cư dân mạng cách một màn hình cũng phải thấy rợn người, không kể tới các học sinh đối mặt trực tiếp.
Các học sinh vừa nói chuyện dọc đường đi vừa nghiêm túc quan sát khắp nơi, họ đã bị phân tán khắp nơi trong rừng rậm, kết đội thành nhóm ba năm người xuyên qua rễ cây to lớn và dây leo rậm rạp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất