Kế Hoạch Chia Tay Của Tổng Tài Bá Đạo
Chương 75
Phụ diện tin tức đầu tiên đánh giá có thể thanh thế lớn đến loại trình độ này, hơn nữa tốc độ lan truyền nhanh như vậy, hơn phân nửa là có thủy quân đang trong âm thầm thúc đẩy, các truyền thông lớn rất nhanh liền chú ý tới, truyền thông chính quy sẽ không hoàn toàn theo gió đưa tin, trước khi chân tướng chưa rõ, bọn họ sẽ đứng ở góc độ tương đối trung lập đi chất vấn.
Mà một vài dã lộ tử (*), dựa vào mánh khóe thu hút lượt view kiếm doanh tiêu đâu quản được nhiều như vậy, big V trên weibo forward tin tức truyền thông bát quái này đếm không xuể, ánh sáng của Trung Quốc bỗng chốc biết thành sỉ nhục của Trung Quốc, cho dù ai cũng muốn oanh tạc.
((*) dã tử lộ: báo lá cải)
Ánh mắt quần chúng là sáng như tuyết, những lời này trong cuộc sống thực tại chính là nói nhảm, nhìn đám bạn có chút nhược trí và forward theo phong trào kia một chút liền biết, các loại tin vịt cộng thêm vài cái tiêu đề giật gân, tốc độ lan truyền chính là cực nhanh, có thể có mấy người là chân chính hiểu biết hội họa, trong tin tức nhìn qua có lý có cứ một lần, người qua đường rất nhiều liền tin.
"Trời ạ, ta nói phong cách trước sau làm sao thay đổi nhiều như vậy, hóa ra không phải một người vẽ, thật đáng sợ."
"ĐM, đại âm mưu kinh thiên, thương thủ Thẩm Ninh tìm cũng đủ NB, lại còn để cho hắn hai giải thưởng, thế này còn làm thương thủ làm cái gì a, tự mình đi ra ngoài xông xáo không phải tốt hơn, ngu vl a."
"Đáng sợ, quá là đáng sợ, trái đất thật là đáng sợ, bảo bảo muốn trở lại sao hỏa."
"Loạn thất bát tao cái gì, giả dối đi, ta không tin Thẩm Ninh mù."
"Hu hu hu lừa gạt tình cảm của ta, hai hôm trước ta còn cùng bạn bè điên cuồng Amway kia mà (*), hóa ra đóa là một tên lừa đảo?!"
((*) Amway: chắc thím nào cũng biết Amway là tập đoàn đa cấp nhể, nghĩa câu này chỉ đơn giản là mù quáng chạy theo nhưng sau đó mới biết bị lừa)
"Chỉ đáng thương Hạ Lập Nhân, quyết một lòng thích một đại lừa đảo."
"Hắn sẽ bị kiện a? Đây cũng không phải là gạt người đơn giản như vậy."
"Vô sỉ, quá vô sỉ rồi!"
"Các ngươi thích chút khẩu đức, người ta dù sao cũng bị mù a, khi dễ một người tàn tật coi là cái gì, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, hắn cũng là vạn bất đắc dĩ đi."
"Đũy thánh mẫu thật là đáng sợ, ngươi nhược ngươi có lý a, tên lừa đảo chính là tên lừa đảo, người mù trên cái thế giới này rất nhiều, sao không thấy người khác gạt người như vậy a, hắn nhưng là họa sĩ nổi tiếng, tố chất này, chậc chậc......"
"Lượng forward đã sớm quá năm trăm rồi, cái này nếu là bịa đặt có thể nhìn ra được, ta thấy Thẩm Ninh không giống người như thế, cả nhà chúng ta đều là fan của hắn, ta không tin hắn sẽ làm ra chuyện như vậy."
......
Trên mạng nói gì cũng có, có nói Thẩm Ninh ác tâm không biết xấu hổ, cũng có vì anh nói đây là tin đồn, ngoài ra còn có người cảm thấy tin tức là thật, nhưng bọn họ có thể hiểu cách làm của Thẩm Ninh, các loại loạn thất bát tao, trong mười hot tìm kiếm weibo có 4 cái đều là liên quan tới sự kiện này, có thể thấy được trình độ náo nhiệt.
Mấy tin đồn loạn thất bát tao này Hạ Lập Nhân cũng không có nhìn thấy, hắn chỉ nhìn chằm chằm hai chữ mù (*) trong tin tức, màn hình di động đều sắp bị hăn bóp nát.
((*) mù: 失明)
A Ninh của hắn, A Ninh của hắn...... A Ninh của hắn không nhìn thấy sao......
Hạ Lập Nhân bây giờ cái gì cũng hiểu rõ ràng, tại sao đột nhiên Thẩm Ninh muốn chia tay với hắn, tại sao gặp hắn còn không cho phép mở đèn, tại sao sau này thậm chí không chịu gặp hắn......
Tại sao hắn đến bây giờ mới hiểu được chứ, hắn thời gian dài như vậy đều ở đây làm gì, tại sao cho tới bây giờ không phát giác có cái gì không đúng, tại sao tại thời điểm Thẩm Ninh cần hắn không có ở bên cạnh em ấy, tại thời điểm Thẩm Ninh thống khổ nhất hắn đều là cái gì!
Hắn tự cho là đúng đi giả bộ xem mắt với Hàn Văn Quân, lại tự cho là đúng cho rằng Thẩm Ninh thay lòng, thậm chí còn tự cho là đúng đi dây dưa với Tiết Mạch, hắn điều tra tất cả mọi người một lần, chính là không muốn quan tâm thân thể Thẩm Ninh, hắn và Thẩm Ninh sớm chiều ở chung 7 năm, thậm chí ngay cả mắt đối phương có vấn đề cũng không biết, cả thế giới tìm không được người yêu thất trách hơn hắn.
Ban đầu Thẩm Ninh nói chia tay với hắn nhất định là hạ quyết tâm cực lớn, nhưng hắn, cái gì cũng không biết, liền đơn giản nói "Được" như vậy, hắn có thể tưởng tượng Thẩm Ninh lúc ấy sẽ có bao thống khổ, một họa sĩ mất đi đôi mắt, vậy trong thể giới của em ấy còn dư lại cái gì, bản thân tuyệt vọng, mà mình, lại dễ dàng từ bỏ em ấy......
Luôn miệng nói yêu Thẩm Ninh, chuyện mình tự nhận là chính xác tự mình cảm động, nhưng một chút cũng nhìn không thấy thống khổ và dày vò của đối phương.
Quả nhiên bách vô nhất dụng thị thâm tình (*)......
((*) không cần thiết trả giá nhất chính là thâm tình)
"Hạ đổng, Hạ đổng!" Đường Tuyết ở một bên nhắc nhở Hạ Lập Nhân.
Hạ Lập Nhân phục hồi tinh thần lại, hắn lấy mắt kính xuống che hai mắt mình, nước mắt từ giữa khe ngón tay hắn chảy xuống, đau lòng tới sắp nứt ra rồi, A Ninh của hắn, tại sao A Ninh của hắn phải gặp phải chuyện như vậy......
"......" Đường Tuyết ở bên cạnh Hạ Lập Nhân rất nhiều năm, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Lập Nhân khóc, cô cũng nhịn không được hốc mắt đỏ, boss nhà mình và Thẩm Ninh tình cảm nhiều năm như vậy cô là một đường nhìn tới, cô so với ai khác đều muốn rõ ràng hơn, đại boss nhà mình thích Thẩm Ninh bao nhiêu, ban đầu lúc Thẩm Ninh rời đi trong lòng cô không phải là không oán giận, thật sự không nghĩ tới chân tướng sẽ là như vậy.
"Hạ đổng, chuyện trước trước tiên bỏ xuống đi, hiện tại các truyền thông lớn đều đang đưa tin tin tức này, rõ ràng cho thấy có người cố ý bày ra, chúng ta phải mau chóng sớm xử lý." Đường Tuyết lãnh tĩnh phân thích.
Cái khác cô không dám nói, nhưng có một điểm cô có thể khẳng định, Thẩm Ninh tuyệt đối sẽ không tìm thương thủ, anh không thiếu tiền, căn bản không cần vì sinh hoạt gánh nguy hiểm lớn như vậy, chủ yếu nhất là, anh muốn thật sự là lừa đảo mua danh cầu lợi này, ban đầu cũng sẽ không rời khỏi Hạ Lập Nhân, Hạ Lập Nhân có thể cho anh so với bất kỳ thương thủ nào hơn rất nhiều, bày đặt núi vàng không cần muốn đi làm trộm?
Cô cảm thấy nhân phẩm phương diện vẽ của Thẩm Ninh hẳn là tuyệt đối không thành vấn đề.
"Đúng, cô nói rất đúng." Hạ Lập Nhân một lần nữa đeo kính lên, "Cô hiện tại liền cho người đi liên lạc mấy nhà truyền thông thường hợp tác với chúng ta, hơn nữa viết mấy trang bản thảo bác bỏ tin đồn." A Ninh của hắn mới sẽ không làm loại chuyện đó, A Ninh của hắn là họa sĩ giỏi nhất, hắn nhất định sẽ điều tra ra là ai ở sau lưng sinh sự! Trong lòng hắn đã có đối tượng hoài nghi sơ bộ, nhìn Thẩm Ninh không vừa mắt cũng chỉ có mấy người như vậy, có thể có bản lĩnh lớn như vậy liền càng ít.
Tốc độ của Hạ Lập Nhân rất nhanh, tin tức bác bỏ tin đồn đăng vài trang, thậm chí còn tìm mấy họa sĩ khác bình thường quan hệ với Thẩm Ninh không tệ tới làm chứng, trong đó còn có giáo viên trường học cũ của Thẩm Ninh, từ kỹ xảo bố cục họa tác cùng với nhân phẩm của Thẩm Ninh các phương diện hạ thủ, biểu thị Thẩm Ninh tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện tìm thương thủ như vậy, anh là một họa sĩ tài ba có tôn nghiêm.
Đặc biệt là hai tác phẩm đoạt giả, từ ý nghĩa chính của tác phẩm cùng với thị giác xúc mục kinh tâm cảm nhận được rung động mang đến cho mọi người, có thể cho thấy đây là nguyên sang của Thẩm Ninh, chính bởi vì anh mù, cho nên trong tác phẩm của anh mới hiện ra mỹ cảm tuyệt vọng làm cho người ta rung động, anh đối với hi vọng và tuyệt vọng hiểu hoàn toàn khác người thường, khát vọng đối diện với ánh sáng lại càng đâm vào trái tim người, tác phẩm của anh miêu tả cho mọi người thế giới trong mắt người mất đi ánh sáng, là góc độ người bình thường nhìn không thấy, cho nên mới đặc biệt dao động lòng người.
Nếu như anh thật sự là một tên lừa đảo theo lời của mọi người, anh sao không đi lừa gạt Hạ Lập Nhân, một bức tranh mới có thể bán bao nhiêu tiền, nếu như nói muốn danh tiếng, anh và Hạ Lập Nhân ở chung một chỗ bảy năm, có rất nhiều biện pháp dùng tiền mua danh tiếng, cần gì phải sau khi mù mới bắt đầu hao tổn tâm huyết.
Mà bản thân Hạ Lập Nhân cũng rất nhanh đăng thanh minh, biểu thị tuyệt đối tin tưởng Thẩm Ninh, hơn nữa còn truy cứu chuyện này đến cùng.
Hắn ở trên weibo của mình viết:
"Em ấy là người yêu vẽ nhất mà tôi từng gặp, vẽ đối với em ấy mà nói là chuyện thiêng liêng mà tốt đẹp, bất kể em ấy trải qua cái gì, tôi tin em ấy cũng tuyệt đối sẽ không đi bôi nhọ thánh thổ trong suy nghĩ của em ấy."
Bác bỏ tin đồn vẫn có chút hiệu quả, nhưng mọi người luôn là đối với scandal cảm thấy hứng thú hơn, bất kể scandal gì, tốc độ truyền bá bác bỏ tin đồn cũng không nhanh bằng tốc độ truyền bá lời đồn, lượng truyền bá thì càng không cần phải nói, bất quá bác bỏ tin đồn phần lớn là nền tảng có lực công bằng tin tưởng hơn, cộng thêm có nhân sĩ nổi danh thêm vào chống đỡ, người trung lập và tin tưởng Thẩm Ninh từ từ nhiều hơn.
"Ta lúc trước bị đánh mặt quá nhiều lần, làm cho bây giờ nhìn thấy tin tức đều muốn xem xét mới tiếp tục forward, làm không tốt sẽ bị đánh mặt."
"Truyền thông và ký giả bây giờ quá vô lương rồi, nghe gió chính là mưa, hoàn toàn không biết nên tin ai, ta chờ Thẩm Ninh xuất hiện tiếp tục xếp hàng."
"Hạ Lập Nhân thật là bạn trai tốt của Trung Quốc, nha không đúng, bạn trai cũ tốt của Trung Quốc! Mẹ nó xưng hô này sao kỳ quái như thế, hai người bọn họ rốt cuộc có chia hay không a?"
"Ta đã nói là giả rồi mà, tin đồn xuất hiện như vậy ta đã không tin, Thẩm Ninh hắn cũng không phải là loại người như vậy, nhất định là có người ghen tỵ với hắn!"
"Đều nói như thật vậy, cái gì có tin hay không, hắn mù a, mù có thể vẽ ra cái lông, các ngươi thông minh?! Phục các ngươi rồi, một bang fan não tàn ngu ngốc."
"Hạ Lập Nhân nói tin các ngươi liền tin, hắn một kẻ có tiền đại gian đại ác hiểu vẽ vời cái cọng lông, các ngươi bảo hắn nhắm mắt lại vẽ chút xem, chuyện này ai cũng không làm được, không nhìn thấy hắn liền khẳng định vẽ tranh không được, cái này còn phải hoài nghi sao? Thật sự cho rằng viết tiểu thuyết hả, còn mang theo bàn tay vàng."
"Hạ Lập Nhân đối với Thẩm Ninh đây mới thật là chân ái a, cho phép ta não bộ một chút, Thẩm Ninh sẽ không bởi vì chính mình không nhìn thấy mới nói chia tay a? Không muốn làm nỡ đối phương gì gì đó, úi chà chà, quả thực giống như quay phim truyền hình, ngược luyến tình thâm a!"
......
Theo bác bỏ tin đồn, tình yêu của Hạ Lập Nhân và Thẩm Ninh lại bị nhắc tới, bất luận Thẩm Ninh có gạt người hay không, nhưng Hạ Lập Nhân đối với Thẩm Ninh tuyệt bích là chân ái, đây là không thể nghi ngờ, thoáng cái mấy lời kiểu "Ta lại tin tưởng vào tình yêu rồi" lại náo nhiệt lên.
Liễu Dật là ở giữa trưa ngày thứ hai mới nhìn thấy tin tức này, lúc ăn cơm Maynard nói với hắn, hắn lúc này mới phát hiện điện thoại di động của mình hết pin, không trách được bắt đầu từ hôm qua một cú điện thoại cũng không nhận được, đều là Maynard làm lỡ hắn, luôn quấn lấy hắn, làm cho hắn đều không có tâm tư làm chuyện khác.
Sau khi xem qua sơ lược trong lòng Liễu Dật là đờ mờ đờ mờ, cái này ai làm vậy, cùng Thẩm Ninh là có đại thù a mới hại người như vậy! Khi dễ một người tàn tật a!
Thẩm Ninh mù lâu như vậy hắn vẫn luôn bên cạnh nhìn, thống khổ và không dễ dàng của Thẩm Ninh hắn tất cả đều nhìn ở trong mắt, hai tác phẩm đoạt giải kia như xuất hiện như thế nào hắn đều nhất thanh nhị sở, mắt một đại nam nhân hồi đó đều lau nước mắt được chứ, đừng để hắn biết là ai, nhất định chém chết!
Đờ mờ quá chọc giận người, Liễu Dật cơm cũng ăn không vô, thiếu chút nữa đập phá điện thoại của Maynard, bất quá nghĩ đến điện thoại di động của mình hết pin liền thu tay lại, hắn cầm lấy điện thoại của Maynard gọi cho Hạ Lập Nhân.
Sau hai tiếng vang lên điện thoạt bị cúp.
"Đệt!" Liễu Dật lại muốn đập điện thoại, bất quá cuối cùng vẫn là nhịn, sau đó gửi tin nhắn qua: Tao là Liễu Dật, mày tên ngu này mau nhận điện thoại của tao!
Hắn hiếm thấy dùng loại ngữ khí ngày nói chuyện với Hạ Lập Nhân, nhưng hiện tại hắn nhìn ai cũng đều là ngu, trong lòng cực kỳ tức giận.
Không quá vài giây đồng hồ điện thoại của Maynard liền vang lên, là Hạ Lập Nhân gọi lại.
"Mày làm cái gì mà cúp điện thoại của tao?!" Liễu Dật ào ào chỉ trích một trận.
"Xin lỗi, từ bắt đầu hôm qua điện thoại đặc biệt nhiều, tớ vừa nhìn là không quen liền cúp." Hạ Lập Nhân nhu nhu huyệt thái dương, hắn một đêm không ngủ, "Tớ hôm qua vẫn luôn gọi điện thoại cho cậu, nhưng gọi không thông, cậu rốt cuộc cái tình huống gì, A Ninh đâu?"
"Cậu ấy rất tốt, cậu ấy căn bản không biết chuyện trên mạng, tớ cũng vừa mới xem qua, lúc trước điện thoại di động hết pin, chuyện này rốt cuộc ai làm?"
"Tớ đang tra, tớ đoán chừng hơn phân nửa có liên quan vớ Hàn Văn Quân."
"Đệt, tớ liền biết là cô ta! Con đàn bà này thật đúng là không thấy quan tài thì vẫn không đổ lệ, cô ta đều như vậy rồi còn tác quái!"
"Cậu trước tiên giấu A Ninh, chờ tớ tới Nhật Bản rồi nói tiếp."
"Phi, giấu diếm cái đầu cậu a, tớ nói với cậu, cậu lúc này bác bỏ tin đồn không được, liền biết mặt tớ!"
"Có ý gì?"
"Cậu tới nhà Thẩm Ninh một chuyến, tìm ba bảo mẫu kia của cậu ấy, bảo bọn họ muốn video."
"Video gì?"
"Ban đầu tớ nghĩ tới đi, có lẽ Thẩm Ninh có một ngày có thể một lần nữa nhìn thấy, không chừng sẽ gặp được một bác sĩ thiên tài chữa khỏi cho cậu ấy, cho nên tớ liền trưng cầu ý kiến của cậu ấy, ghi chép lại bộ dáng cậu ấy bình thường vẽ tranh, để cho cậu ấy sau này hồi phục thị lực có thể xem một chút bộ dáng mình lúc đó như thế nào, coi như là giữ lại kỷ niệm đặc biệt đi, hiện tại tốt rồi, vô ý lại biến thành có lợi, đây coi như là căn cứ chứng cứ mang tính quyết định đi? Ngoài hai bức tranh đoạt giả kia ra, trong khoảng thời gian cậu ấy không nhìn thấy vẽ không ít đâu, nói ít cũng phải trên trăm bức đấy, cậu ấy nói tặng tôi tùy tiện cầm tôi đều ngại, đều là bảo bối, tôi đâu tùy tiện cầm."
"Để cho mấy đứa ngu kia nhìn thật kỹ, xem một chút thiên tài thế giới là cái dạng gì!" Liễu Dật cảm giác mình thật sự là có khả năng dự đoán, "Ai còn nói Thẩm Ninh là tìm thương thủ tớ liền xé nát cái miệng của nó! Lúc cậu ấy vẽ bao cực khổ mấy đứa chỉ trích kia hiểu cái lông ấy!"
"Không được tớ càng nói càng tức giận, tớ nói với cậu, cậu ngàn vạn không thể tiện nghi con tiện nhân Hàn Văn Quân kia, tớ thật sự cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy phụ nữ nào đáng ghét như vậy, còn là phụ nữ mang thai, cô ta cũng không vì đứa con trong bụng mình tích chút đức sao!"
Liễu Dật nói tới hưng phấn, hoàn toàn không biết Hạ Lập Nhân đầu bên kia điện thoại đã rời đi rồi, ngay cả điện thoại cũng không kịp cúp, hắn đã khẩn cấp chạy tới nhà Thẩm Ninh......
Mà một vài dã lộ tử (*), dựa vào mánh khóe thu hút lượt view kiếm doanh tiêu đâu quản được nhiều như vậy, big V trên weibo forward tin tức truyền thông bát quái này đếm không xuể, ánh sáng của Trung Quốc bỗng chốc biết thành sỉ nhục của Trung Quốc, cho dù ai cũng muốn oanh tạc.
((*) dã tử lộ: báo lá cải)
Ánh mắt quần chúng là sáng như tuyết, những lời này trong cuộc sống thực tại chính là nói nhảm, nhìn đám bạn có chút nhược trí và forward theo phong trào kia một chút liền biết, các loại tin vịt cộng thêm vài cái tiêu đề giật gân, tốc độ lan truyền chính là cực nhanh, có thể có mấy người là chân chính hiểu biết hội họa, trong tin tức nhìn qua có lý có cứ một lần, người qua đường rất nhiều liền tin.
"Trời ạ, ta nói phong cách trước sau làm sao thay đổi nhiều như vậy, hóa ra không phải một người vẽ, thật đáng sợ."
"ĐM, đại âm mưu kinh thiên, thương thủ Thẩm Ninh tìm cũng đủ NB, lại còn để cho hắn hai giải thưởng, thế này còn làm thương thủ làm cái gì a, tự mình đi ra ngoài xông xáo không phải tốt hơn, ngu vl a."
"Đáng sợ, quá là đáng sợ, trái đất thật là đáng sợ, bảo bảo muốn trở lại sao hỏa."
"Loạn thất bát tao cái gì, giả dối đi, ta không tin Thẩm Ninh mù."
"Hu hu hu lừa gạt tình cảm của ta, hai hôm trước ta còn cùng bạn bè điên cuồng Amway kia mà (*), hóa ra đóa là một tên lừa đảo?!"
((*) Amway: chắc thím nào cũng biết Amway là tập đoàn đa cấp nhể, nghĩa câu này chỉ đơn giản là mù quáng chạy theo nhưng sau đó mới biết bị lừa)
"Chỉ đáng thương Hạ Lập Nhân, quyết một lòng thích một đại lừa đảo."
"Hắn sẽ bị kiện a? Đây cũng không phải là gạt người đơn giản như vậy."
"Vô sỉ, quá vô sỉ rồi!"
"Các ngươi thích chút khẩu đức, người ta dù sao cũng bị mù a, khi dễ một người tàn tật coi là cái gì, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, hắn cũng là vạn bất đắc dĩ đi."
"Đũy thánh mẫu thật là đáng sợ, ngươi nhược ngươi có lý a, tên lừa đảo chính là tên lừa đảo, người mù trên cái thế giới này rất nhiều, sao không thấy người khác gạt người như vậy a, hắn nhưng là họa sĩ nổi tiếng, tố chất này, chậc chậc......"
"Lượng forward đã sớm quá năm trăm rồi, cái này nếu là bịa đặt có thể nhìn ra được, ta thấy Thẩm Ninh không giống người như thế, cả nhà chúng ta đều là fan của hắn, ta không tin hắn sẽ làm ra chuyện như vậy."
......
Trên mạng nói gì cũng có, có nói Thẩm Ninh ác tâm không biết xấu hổ, cũng có vì anh nói đây là tin đồn, ngoài ra còn có người cảm thấy tin tức là thật, nhưng bọn họ có thể hiểu cách làm của Thẩm Ninh, các loại loạn thất bát tao, trong mười hot tìm kiếm weibo có 4 cái đều là liên quan tới sự kiện này, có thể thấy được trình độ náo nhiệt.
Mấy tin đồn loạn thất bát tao này Hạ Lập Nhân cũng không có nhìn thấy, hắn chỉ nhìn chằm chằm hai chữ mù (*) trong tin tức, màn hình di động đều sắp bị hăn bóp nát.
((*) mù: 失明)
A Ninh của hắn, A Ninh của hắn...... A Ninh của hắn không nhìn thấy sao......
Hạ Lập Nhân bây giờ cái gì cũng hiểu rõ ràng, tại sao đột nhiên Thẩm Ninh muốn chia tay với hắn, tại sao gặp hắn còn không cho phép mở đèn, tại sao sau này thậm chí không chịu gặp hắn......
Tại sao hắn đến bây giờ mới hiểu được chứ, hắn thời gian dài như vậy đều ở đây làm gì, tại sao cho tới bây giờ không phát giác có cái gì không đúng, tại sao tại thời điểm Thẩm Ninh cần hắn không có ở bên cạnh em ấy, tại thời điểm Thẩm Ninh thống khổ nhất hắn đều là cái gì!
Hắn tự cho là đúng đi giả bộ xem mắt với Hàn Văn Quân, lại tự cho là đúng cho rằng Thẩm Ninh thay lòng, thậm chí còn tự cho là đúng đi dây dưa với Tiết Mạch, hắn điều tra tất cả mọi người một lần, chính là không muốn quan tâm thân thể Thẩm Ninh, hắn và Thẩm Ninh sớm chiều ở chung 7 năm, thậm chí ngay cả mắt đối phương có vấn đề cũng không biết, cả thế giới tìm không được người yêu thất trách hơn hắn.
Ban đầu Thẩm Ninh nói chia tay với hắn nhất định là hạ quyết tâm cực lớn, nhưng hắn, cái gì cũng không biết, liền đơn giản nói "Được" như vậy, hắn có thể tưởng tượng Thẩm Ninh lúc ấy sẽ có bao thống khổ, một họa sĩ mất đi đôi mắt, vậy trong thể giới của em ấy còn dư lại cái gì, bản thân tuyệt vọng, mà mình, lại dễ dàng từ bỏ em ấy......
Luôn miệng nói yêu Thẩm Ninh, chuyện mình tự nhận là chính xác tự mình cảm động, nhưng một chút cũng nhìn không thấy thống khổ và dày vò của đối phương.
Quả nhiên bách vô nhất dụng thị thâm tình (*)......
((*) không cần thiết trả giá nhất chính là thâm tình)
"Hạ đổng, Hạ đổng!" Đường Tuyết ở một bên nhắc nhở Hạ Lập Nhân.
Hạ Lập Nhân phục hồi tinh thần lại, hắn lấy mắt kính xuống che hai mắt mình, nước mắt từ giữa khe ngón tay hắn chảy xuống, đau lòng tới sắp nứt ra rồi, A Ninh của hắn, tại sao A Ninh của hắn phải gặp phải chuyện như vậy......
"......" Đường Tuyết ở bên cạnh Hạ Lập Nhân rất nhiều năm, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Lập Nhân khóc, cô cũng nhịn không được hốc mắt đỏ, boss nhà mình và Thẩm Ninh tình cảm nhiều năm như vậy cô là một đường nhìn tới, cô so với ai khác đều muốn rõ ràng hơn, đại boss nhà mình thích Thẩm Ninh bao nhiêu, ban đầu lúc Thẩm Ninh rời đi trong lòng cô không phải là không oán giận, thật sự không nghĩ tới chân tướng sẽ là như vậy.
"Hạ đổng, chuyện trước trước tiên bỏ xuống đi, hiện tại các truyền thông lớn đều đang đưa tin tin tức này, rõ ràng cho thấy có người cố ý bày ra, chúng ta phải mau chóng sớm xử lý." Đường Tuyết lãnh tĩnh phân thích.
Cái khác cô không dám nói, nhưng có một điểm cô có thể khẳng định, Thẩm Ninh tuyệt đối sẽ không tìm thương thủ, anh không thiếu tiền, căn bản không cần vì sinh hoạt gánh nguy hiểm lớn như vậy, chủ yếu nhất là, anh muốn thật sự là lừa đảo mua danh cầu lợi này, ban đầu cũng sẽ không rời khỏi Hạ Lập Nhân, Hạ Lập Nhân có thể cho anh so với bất kỳ thương thủ nào hơn rất nhiều, bày đặt núi vàng không cần muốn đi làm trộm?
Cô cảm thấy nhân phẩm phương diện vẽ của Thẩm Ninh hẳn là tuyệt đối không thành vấn đề.
"Đúng, cô nói rất đúng." Hạ Lập Nhân một lần nữa đeo kính lên, "Cô hiện tại liền cho người đi liên lạc mấy nhà truyền thông thường hợp tác với chúng ta, hơn nữa viết mấy trang bản thảo bác bỏ tin đồn." A Ninh của hắn mới sẽ không làm loại chuyện đó, A Ninh của hắn là họa sĩ giỏi nhất, hắn nhất định sẽ điều tra ra là ai ở sau lưng sinh sự! Trong lòng hắn đã có đối tượng hoài nghi sơ bộ, nhìn Thẩm Ninh không vừa mắt cũng chỉ có mấy người như vậy, có thể có bản lĩnh lớn như vậy liền càng ít.
Tốc độ của Hạ Lập Nhân rất nhanh, tin tức bác bỏ tin đồn đăng vài trang, thậm chí còn tìm mấy họa sĩ khác bình thường quan hệ với Thẩm Ninh không tệ tới làm chứng, trong đó còn có giáo viên trường học cũ của Thẩm Ninh, từ kỹ xảo bố cục họa tác cùng với nhân phẩm của Thẩm Ninh các phương diện hạ thủ, biểu thị Thẩm Ninh tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện tìm thương thủ như vậy, anh là một họa sĩ tài ba có tôn nghiêm.
Đặc biệt là hai tác phẩm đoạt giả, từ ý nghĩa chính của tác phẩm cùng với thị giác xúc mục kinh tâm cảm nhận được rung động mang đến cho mọi người, có thể cho thấy đây là nguyên sang của Thẩm Ninh, chính bởi vì anh mù, cho nên trong tác phẩm của anh mới hiện ra mỹ cảm tuyệt vọng làm cho người ta rung động, anh đối với hi vọng và tuyệt vọng hiểu hoàn toàn khác người thường, khát vọng đối diện với ánh sáng lại càng đâm vào trái tim người, tác phẩm của anh miêu tả cho mọi người thế giới trong mắt người mất đi ánh sáng, là góc độ người bình thường nhìn không thấy, cho nên mới đặc biệt dao động lòng người.
Nếu như anh thật sự là một tên lừa đảo theo lời của mọi người, anh sao không đi lừa gạt Hạ Lập Nhân, một bức tranh mới có thể bán bao nhiêu tiền, nếu như nói muốn danh tiếng, anh và Hạ Lập Nhân ở chung một chỗ bảy năm, có rất nhiều biện pháp dùng tiền mua danh tiếng, cần gì phải sau khi mù mới bắt đầu hao tổn tâm huyết.
Mà bản thân Hạ Lập Nhân cũng rất nhanh đăng thanh minh, biểu thị tuyệt đối tin tưởng Thẩm Ninh, hơn nữa còn truy cứu chuyện này đến cùng.
Hắn ở trên weibo của mình viết:
"Em ấy là người yêu vẽ nhất mà tôi từng gặp, vẽ đối với em ấy mà nói là chuyện thiêng liêng mà tốt đẹp, bất kể em ấy trải qua cái gì, tôi tin em ấy cũng tuyệt đối sẽ không đi bôi nhọ thánh thổ trong suy nghĩ của em ấy."
Bác bỏ tin đồn vẫn có chút hiệu quả, nhưng mọi người luôn là đối với scandal cảm thấy hứng thú hơn, bất kể scandal gì, tốc độ truyền bá bác bỏ tin đồn cũng không nhanh bằng tốc độ truyền bá lời đồn, lượng truyền bá thì càng không cần phải nói, bất quá bác bỏ tin đồn phần lớn là nền tảng có lực công bằng tin tưởng hơn, cộng thêm có nhân sĩ nổi danh thêm vào chống đỡ, người trung lập và tin tưởng Thẩm Ninh từ từ nhiều hơn.
"Ta lúc trước bị đánh mặt quá nhiều lần, làm cho bây giờ nhìn thấy tin tức đều muốn xem xét mới tiếp tục forward, làm không tốt sẽ bị đánh mặt."
"Truyền thông và ký giả bây giờ quá vô lương rồi, nghe gió chính là mưa, hoàn toàn không biết nên tin ai, ta chờ Thẩm Ninh xuất hiện tiếp tục xếp hàng."
"Hạ Lập Nhân thật là bạn trai tốt của Trung Quốc, nha không đúng, bạn trai cũ tốt của Trung Quốc! Mẹ nó xưng hô này sao kỳ quái như thế, hai người bọn họ rốt cuộc có chia hay không a?"
"Ta đã nói là giả rồi mà, tin đồn xuất hiện như vậy ta đã không tin, Thẩm Ninh hắn cũng không phải là loại người như vậy, nhất định là có người ghen tỵ với hắn!"
"Đều nói như thật vậy, cái gì có tin hay không, hắn mù a, mù có thể vẽ ra cái lông, các ngươi thông minh?! Phục các ngươi rồi, một bang fan não tàn ngu ngốc."
"Hạ Lập Nhân nói tin các ngươi liền tin, hắn một kẻ có tiền đại gian đại ác hiểu vẽ vời cái cọng lông, các ngươi bảo hắn nhắm mắt lại vẽ chút xem, chuyện này ai cũng không làm được, không nhìn thấy hắn liền khẳng định vẽ tranh không được, cái này còn phải hoài nghi sao? Thật sự cho rằng viết tiểu thuyết hả, còn mang theo bàn tay vàng."
"Hạ Lập Nhân đối với Thẩm Ninh đây mới thật là chân ái a, cho phép ta não bộ một chút, Thẩm Ninh sẽ không bởi vì chính mình không nhìn thấy mới nói chia tay a? Không muốn làm nỡ đối phương gì gì đó, úi chà chà, quả thực giống như quay phim truyền hình, ngược luyến tình thâm a!"
......
Theo bác bỏ tin đồn, tình yêu của Hạ Lập Nhân và Thẩm Ninh lại bị nhắc tới, bất luận Thẩm Ninh có gạt người hay không, nhưng Hạ Lập Nhân đối với Thẩm Ninh tuyệt bích là chân ái, đây là không thể nghi ngờ, thoáng cái mấy lời kiểu "Ta lại tin tưởng vào tình yêu rồi" lại náo nhiệt lên.
Liễu Dật là ở giữa trưa ngày thứ hai mới nhìn thấy tin tức này, lúc ăn cơm Maynard nói với hắn, hắn lúc này mới phát hiện điện thoại di động của mình hết pin, không trách được bắt đầu từ hôm qua một cú điện thoại cũng không nhận được, đều là Maynard làm lỡ hắn, luôn quấn lấy hắn, làm cho hắn đều không có tâm tư làm chuyện khác.
Sau khi xem qua sơ lược trong lòng Liễu Dật là đờ mờ đờ mờ, cái này ai làm vậy, cùng Thẩm Ninh là có đại thù a mới hại người như vậy! Khi dễ một người tàn tật a!
Thẩm Ninh mù lâu như vậy hắn vẫn luôn bên cạnh nhìn, thống khổ và không dễ dàng của Thẩm Ninh hắn tất cả đều nhìn ở trong mắt, hai tác phẩm đoạt giải kia như xuất hiện như thế nào hắn đều nhất thanh nhị sở, mắt một đại nam nhân hồi đó đều lau nước mắt được chứ, đừng để hắn biết là ai, nhất định chém chết!
Đờ mờ quá chọc giận người, Liễu Dật cơm cũng ăn không vô, thiếu chút nữa đập phá điện thoại của Maynard, bất quá nghĩ đến điện thoại di động của mình hết pin liền thu tay lại, hắn cầm lấy điện thoại của Maynard gọi cho Hạ Lập Nhân.
Sau hai tiếng vang lên điện thoạt bị cúp.
"Đệt!" Liễu Dật lại muốn đập điện thoại, bất quá cuối cùng vẫn là nhịn, sau đó gửi tin nhắn qua: Tao là Liễu Dật, mày tên ngu này mau nhận điện thoại của tao!
Hắn hiếm thấy dùng loại ngữ khí ngày nói chuyện với Hạ Lập Nhân, nhưng hiện tại hắn nhìn ai cũng đều là ngu, trong lòng cực kỳ tức giận.
Không quá vài giây đồng hồ điện thoại của Maynard liền vang lên, là Hạ Lập Nhân gọi lại.
"Mày làm cái gì mà cúp điện thoại của tao?!" Liễu Dật ào ào chỉ trích một trận.
"Xin lỗi, từ bắt đầu hôm qua điện thoại đặc biệt nhiều, tớ vừa nhìn là không quen liền cúp." Hạ Lập Nhân nhu nhu huyệt thái dương, hắn một đêm không ngủ, "Tớ hôm qua vẫn luôn gọi điện thoại cho cậu, nhưng gọi không thông, cậu rốt cuộc cái tình huống gì, A Ninh đâu?"
"Cậu ấy rất tốt, cậu ấy căn bản không biết chuyện trên mạng, tớ cũng vừa mới xem qua, lúc trước điện thoại di động hết pin, chuyện này rốt cuộc ai làm?"
"Tớ đang tra, tớ đoán chừng hơn phân nửa có liên quan vớ Hàn Văn Quân."
"Đệt, tớ liền biết là cô ta! Con đàn bà này thật đúng là không thấy quan tài thì vẫn không đổ lệ, cô ta đều như vậy rồi còn tác quái!"
"Cậu trước tiên giấu A Ninh, chờ tớ tới Nhật Bản rồi nói tiếp."
"Phi, giấu diếm cái đầu cậu a, tớ nói với cậu, cậu lúc này bác bỏ tin đồn không được, liền biết mặt tớ!"
"Có ý gì?"
"Cậu tới nhà Thẩm Ninh một chuyến, tìm ba bảo mẫu kia của cậu ấy, bảo bọn họ muốn video."
"Video gì?"
"Ban đầu tớ nghĩ tới đi, có lẽ Thẩm Ninh có một ngày có thể một lần nữa nhìn thấy, không chừng sẽ gặp được một bác sĩ thiên tài chữa khỏi cho cậu ấy, cho nên tớ liền trưng cầu ý kiến của cậu ấy, ghi chép lại bộ dáng cậu ấy bình thường vẽ tranh, để cho cậu ấy sau này hồi phục thị lực có thể xem một chút bộ dáng mình lúc đó như thế nào, coi như là giữ lại kỷ niệm đặc biệt đi, hiện tại tốt rồi, vô ý lại biến thành có lợi, đây coi như là căn cứ chứng cứ mang tính quyết định đi? Ngoài hai bức tranh đoạt giả kia ra, trong khoảng thời gian cậu ấy không nhìn thấy vẽ không ít đâu, nói ít cũng phải trên trăm bức đấy, cậu ấy nói tặng tôi tùy tiện cầm tôi đều ngại, đều là bảo bối, tôi đâu tùy tiện cầm."
"Để cho mấy đứa ngu kia nhìn thật kỹ, xem một chút thiên tài thế giới là cái dạng gì!" Liễu Dật cảm giác mình thật sự là có khả năng dự đoán, "Ai còn nói Thẩm Ninh là tìm thương thủ tớ liền xé nát cái miệng của nó! Lúc cậu ấy vẽ bao cực khổ mấy đứa chỉ trích kia hiểu cái lông ấy!"
"Không được tớ càng nói càng tức giận, tớ nói với cậu, cậu ngàn vạn không thể tiện nghi con tiện nhân Hàn Văn Quân kia, tớ thật sự cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy phụ nữ nào đáng ghét như vậy, còn là phụ nữ mang thai, cô ta cũng không vì đứa con trong bụng mình tích chút đức sao!"
Liễu Dật nói tới hưng phấn, hoàn toàn không biết Hạ Lập Nhân đầu bên kia điện thoại đã rời đi rồi, ngay cả điện thoại cũng không kịp cúp, hắn đã khẩn cấp chạy tới nhà Thẩm Ninh......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất