Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ
Chương 136: Ngày Thi Tuyển Sinh (2)
Chương bonus do có một người anh em ủng hộ
(。•̀ᴗ-)۶
༺ Ngày Thi Tuyển Sinh (2) ༻
"Công chúa, dùng bữa trước khi đi nhé?"
"Nghe hay đấy! Ehehe."
Sau khi rời khỏi Duke Hall nơi tổ chức kỳ thi thực hành, Công chúa Snow White gượng cười đáp lại lời mời dùng bữa của Merlin Astrean.
Bây giờ tất cả đều là nước dưới cầu. White quyết định thưởng thức vài món ăn ngon tại căng tin của Học viện rồi quay trở lại.
Chắc chắn, tốt hơn hết là hãy quên đi thực tế chết băm này và thưởng thức bữa ăn. Sau cùng thì mọi chuyện sẽ do bản thân mình trong tương lai lo liệu.
Khi cô đi ngang qua nhiều thí sinh đang tụ tập quanh Duke Hall...
Đột nhiên, Merlin để ý đến bốn thí sinh. Họ đều trạc tuổi White và ở những khu vực khác nhau trong khuôn viên trường.
Merlin nhanh chóng quét họ.
"..."
Trong Gia tộc Astrean, có một điều mà Thánh Kiếm Gerald Astrean nhấn mạnh khi Merlin gia nhập Hiệp Sĩ Đế Quốc.
'Hãy nuôi dưỡng thói quen liên tục quan sát và phân tích môi trường xung quanh. Bằng cách này, có thể ngăn chặn một nửa số cuộc khủng hoảng.'
Sở dĩ bốn thí sinh thu hút sự chú ý của Merlin là vì mỗi người trong số họ đều có những dấu vết cụ thể trên cơ thể.
Từ bài thi viết của Orphin Hall đến bài thi thực hành của Duke Hall, việc liên tục đồng hành cùng White và quan sát chặt chẽ các thí sinh đã dẫn đến một nhận thức.
Merlin, bằng tầm nhìn nhạy bén của mình, đã xem xét kỹ lưỡng những dấu hiệu đó. Tất cả đều là biểu tượng Trump.
Họ nhận thấy ánh mắt của Merlin nhưng cố tình giả vờ như không. Merlin, nhận ra điều này, lại hướng mắt về phía trước.
'Những kẻ này dường như không quan tâm liệu Công chúa White có ở đây hay không'
White là Công Chúa Đế Quốc này. Mỗi thí sinh đều thể hiện tình cảm đặc biệt đối với cô.
Nhưng bốn thí sinh với biểu tượng Trump không hề biểu lộ cảm xúc đặc biệt nào đối với Công chúa, Nữ Tu Sĩ hay Thánh Nữ.
Dù họ là ai, Merlin không thể không có một cảm giác đáng ngại từ họ.
"Nhân tiện, đối với một nơi mà ác quỷ đã xuất hiện nhiều lần thì nó vẫn còn khá nguyên vẹn. Thành thật mà nói, ta đã tưởng tượng ra những tàn tích trước khi đến đây. Và ta nghĩ sẽ có những biểu ngữ lớn treo dòng chữ 'Học viện của chúng tôi đang hoạt động tốt' hoặc những thứ tương tự..."
"Tất nhiên là không rồi, thưa Công chúa."
Sau khi đáp lại lời nói của White một cách ngắn gọn, Merlin cẩn thận chú ý đến bốn người có biểu tượng Trump.
"Tiểu thư Miya!!"
Phù Thuỷ hộ tống cá nhân chạy điên cuồng khắp khuôn viên trường.
Nữ Tu Sĩ Miya đã biến mất, chỉ để lại ngọn lửa cáo.
Đó là một ma thuật tạo ra một bản sao tạm thời và sẽ tiêu tan theo thời gian. Miya đã đi nơi khác từ lâu rồi.
"Hứcc, Tiểu thư Miya!! Ngài lại đi đâu nữa vậy!!"
Đã đến lúc quay trở lại cỗ xe được canh giữ bởi những người hộ tống của Horan, nhưng Nữ Tu Sĩ đã biến mất đi đâu?
Phù Thuỷ hộ tống cá nhân tìm kiếm Nữ Tu Sĩ Miya trong khi đang nức nở. Nếu có chuyện gì xảy ra với Miya, đầu cô sẽ gặp nguy hiểm.
Ở góc Vườn Bướm,
Tôi dựa vào Cây Zelkova và nở một [Băng Hoả] trên tay phải.
Hôm nay là ngày thi tuyển sinh dành cho tân học viên nên tôi không thể sử dụng sân tập. Vì vậy, tôi quyết định tập luyện ở góc Vườn Bướm, giống như trước đây.
Tuy nhiên, tôi cần kiểm tra xem có vấn đề gì không, nên tôi đang quan sát Học viện bằng [Thấu Thị].
'Các nhân vật chính và phụ đều ổn.'
Công chúa White thuần khiết, Snow White von Kairos Eifelto.
Không đáng kể nhưng có phần lành mạnh. Nhân vật chính cốt lõi Năm Hai của Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen. Để ngăn chặn một Bad Ending, tôi phải dính líu đến người này bằng mọi giá.
Nữ Tu Sĩ của Hoa Tiêu Hoả, Miya.
Tôi không đặc biệt thích tính cách xã hội và phân biệt đối xử của cô ta. Lưu ý rằng việc không có họ trong tên là vì lý do tôn giáo, người ta không nên gán ý nghĩa việc được sinh ra cho một con người từ 'Nữ Thần'.
Đặc Vụ của Chúa, Bianca Entourage.
Cô ấy à... mình thực sự không muốn dính líu trừ khi thực sự cần thiết.
Có vẻ như những nhân vật phụ khác mà tôi chào đón đều đã vượt qua kỳ thi tuyển sinh thành công mà không gặp vấn đề gì.
Đúng như dự đoán, có một sai lệch đáng kể đã không phản bội lại sự mong đợi của tôi.
"Các Paladin..."
Những Boss giữa của 「Loạn Chiến Khuất Phục Alice」.
Những hiệp sĩ hàng đầu trong lực lượng Trump của Alice Carroll; Tứ Paladin.
Họ đến để tham gia kỳ thi tuyển sinh vào Học viện Märchen.
Đó là một cảnh hoàn toàn khác với cốt truyện trong Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen mà tôi biết.
'Đúng như mình mong đợi.'
Tôi không hoảng sợ. Tôi đã dự đoán trước những biến động như vậy.
Cốt truyện game mà tôi biết chỉ là một yếu tố cần xem xét, giống như con số dự đoán xổ số. Việc xem xét tất cả các loại biến số là điều tự nhiên.
Alice đang ở trong tình trạng phải thận trọng tìm kiếm và ám sát Quái Vật Đen. Hơn nữa, với tư cách là Hội trưởng Hội học sinh, cô nắm rõ lịch trình học tập của học kỳ tiếp theo.
Điều này có nghĩa là cô ấy sẽ cần một đồng minh có thể tự do di chuyển trong Học viện, hoàn thành lịch trình học tập và tương tác với các học viên hiện tại, đồng thời có thể được điều khiển như một chi và cũng rất mạnh mẽ...
Thật vậy, không có gì khác xuất hiện trong đầu ngoại trừ các Paladin.
'Họ không cảm thấy tội lỗi khi nói dối về tuổi của mình sao?'
Tôi không phải là người hay nói chuyện, nhưng rõ ràng là họ đã vượt quá giới hạn khi nói dối về ngoại hình và tuổi tác của mình. Khoảng cách tuổi tác giữa chúng tôi rất đáng kể, kéo dài vài thập kỷ.
Để tham khảo, các Paladin là con người. Ngay cả khi tôi đã đổ chỉ số vào [Sức Chiến Đấu Với Nhân Tộc], tôi không chắc liệu mình có thể đạt được các chỉ số để đánh bại họ bằng vũ lực vào thời điểm 「Loạn Chiến Khuất Phục Alice」 hay không.
Ban đầu, bạn phải tăng tối đa [Sức Chiến Đấu Với Quỷ Tộc] để tận dụng tối đa [Thợ Săn]. Không đạt chỉ số 100 trong [Sức Chiến Đấu Với Nhân Tộc], sẽ là quá đáng nếu mong đợi bất kỳ hiệu ứng kịch tính nào.
Hơn nữa, tôi còn phải chuẩn bị cho cuộc chiến chống lại các thực thể trên trời, nên tôi không thể chỉ tập trung vào [Sức Chiến Đấu Với Nhân Tộc].
Khi Tứ Paladin hợp tác với Alice, việc giám sát họ một cách bất cẩn sẽ trở nên nguy hiểm vì Cheshire, người có thể theo dõi [Thấu Thị].
Sử dụng [Thấu Thị] để giám sát Học viện hôm nay là một lựa chọn đúng đắn.
Tôi ngừng sử dụng [Thấu Thị], nắm chặt tay và dập tắt [Băng Hoả].
Tất cả những gì còn lại là tìm cách đối phó với Alice, người đã mang các Paladin theo mình.
'Mình cần phải nghĩ ra biện pháp đối phó...'
"Này, có điều này tôi muốn hỏi."
"Hửmm?"
Đột nhiên, một giọng nói nhẹ nhàng cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi. Tôi quay đầu về phía phát ra âm thanh.
Với kiểu trang điểm mắt mèo màu đỏ, một cô gái xinh đẹp với mái tóc đen màu ngọc bích đang nhìn tôi.
Đó là Nữ Tu Sĩ Miya.
————————————————————————
[Miya]
—————————
Lv: 155
Chủng Tộc: Con Người
Hệ: Hoả
Độ Nguy Hiểm: X
Tâm Trí: [Coi bạn là một loài sâu bọ có vẻ ngoài ưa nhìn.]
————————————————————————
'Tại sao cô ta ở đây?'
Tôi ngạc nhiên một lúc.
Cửu Vĩ Hồ, sử ma của Miya, có thể đã cảm nhận được [Thấu Thị] của tôi, nhưng nó không có khả năng theo dõi nó như cách Lôi Đế hay Cheshire đã làm. Đó là lý do tại sao tôi chỉ đang nhàn nhã xem trước đó...
Ánh mắt tôi tự nhiên lướt đến móng tay trỏ bên phải của Miya, nơi sẽ có Cửu Vĩ Hồ, rồi nhanh chóng quay lại khuôn mặt của cô. Tốt hơn hết là tránh thu hút sự chú ý của con cáo càng nhiều càng tốt.
"Nơi này là ở đâu?"
'Aaa, đúng rồi, cô ta không giỏi quen đường.'
Những đặc điểm của cô hiện lên trong tâm trí. Bây giờ tôi thậm chí còn không thắc mắc tại sao Phù Thuỷ hộ tống riêng của cô lại bị bỏ lại.
Trong Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen, Nữ Tu Sĩ Miya thường trốn khỏi Phù Thuỷ hộ tống cá nhân của mình và đi lang thang một mình. Sẽ không có vấn đề gì nếu cô giỏi tìm đường, nhưng cô thường xuyên bị lạc, điều này luôn khiến Phù Thuỷ hộ tống cá nhân của cô phải đau đầu.
Tâm trí của cô cũng không hề suy giảm. Cô coi những kẻ yếu hơn mình là côn trùng và không để ý đến họ.
Điều này còn kịch tính hơn nhiều so với thói quen không lắng nghe những cá nhân yếu hơn của Lisetta. Ít nhất Lisetta không coi họ là lợn.
Dù sao thì,
Vì tôi đã sử dụng [Thấu Thị] cho đến lúc này nên chắc chắn tôi đã phát ra mana và cô chắc chắn đã cảm nhận được điều đó. Cô sẽ nhận ra rằng tôi yếu hơn cô rất nhiều.
"Đây là Vườn Bướm. Em bị lạc sao?"
Tôi nở một nụ cười thân thiện. Tôi thực sự không muốn sử dụng kính ngữ, vì cô là một Nữ Tu Sĩ đến từ Đông Quốc. Mọi người đều có niềm tự hào của họ.
Vì thế tôi quyết định giả vờ như không biết cô là ai.
Suy cho cùng, tôi chỉ có thể viện cớ mình là một thường dân nghèo thất học, chỉ học thi đầu vào sau khi rời quê hương.
"...Ngươi là Tiền bối phải không? Ngươi nghĩ mình là ai mà dám nói chuyện thân mật với ta thế hả?"
Ranh con này...
Đúng như dự đoán, không có dấu vết của cách cư xử.
May mắn thay, vẻ mặt của tôi không hề nao núng. Tôi chỉ mỉm cười như thể tôi hơi bối rối.
"Lần gặp đầu tiên chúng ta phải nói chuyện một cách thân mật."
"Ô hô, điều đó có lý đấy. Ta quên mất đây là Học viện. Chắc chắn phải có những phong tục độc đáo ở nơi này."
Haaa.
"Và tại sao tôi lại là Tiền bối?"
"Ta sắp được nhận vào đây. Chuyện đã xong nên không có vấn đề gì phải không?"
Có rất nhiều vấn đề với những gì cô đang nói đấy, đồ ngốc.
Tuy nhiên, cô đã đúng khi tự tin về việc nhập học của mình. Trong Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen, cô là Thủ khoa năm nhất.
"Quan trọng hơn, đây không phải lúc nói chuyện với ngươi. Ta cảm nhận được ánh mắt của Hoàng tử..."
"Hoàng tử?"
"Anh Hùng Vô Danh. Chắc chắn là ngài ấy đang theo dõi ta...!"
"Aaa, Quái Vật Đen. Làm sao em biết về—?"
"Đồ súc vật."
Nữ Tu Sĩ Miya nhìn tôi với ánh mắt khinh thường và thái độ thay đổi nhanh chóng. Đôi mắt dịu dàng của cô nheo lại, và giọng nói có chút dễ thương của cô trở nên uy quyền ngay lập tức.
"Ngươi nghĩ mình đang gọi ai là quái vật vậy? Đúng là một thằng ngu học."
"..."
Đó là giọng điệu uy quyền mà cô sử dụng khi còn là một Nữ Tu Sĩ đến từ Đông Quốc. Cô nói với giọng điệu này khi tức giận nên nó đã trở thành thói quen.
"...Tôi xin lỗi vì cách diễn đạt của mình. Có vẻ như em rất thích 'Hoàng tử'."
"Hứm, ta thực sự thích ngài ấy. Không thể phủ nhận sức mạnh quét sạch ác quỷ và một tay hạ gục Đảo Nổi có sức hấp dẫn không thể phủ nhận. Ngài ấy không phải là người có thể bị gọi một cách thô lỗ là quái vật."
Sau khi hạ Đảo Nổi, tôi nghe nói những người tôn thờ Anh Hùng Vô Danh mọc lên như tre sau mưa.
Ban đầu, thuật ngữ 'Anh Hùng Vô Danh' được đặt ra để ngăn chặn việc gọi người đã cứu nhân loại là 'Quái Vật Đen', vì vậy rõ ràng những người tôn thờ thích gọi anh là gì hơn.
Cô chắc hẳn cũng là tín đồ của Anh Hùng Vô Danh. Khi tôi sử dụng [Thấu Hiểu Tâm Trí], có vẻ như tôi đã thoáng nhìn thấy trái tim của một người hâm mộ yêu mến một người nổi tiếng.
"Haa, đủ rồi. Ta đã vô tình ban cho ngươi vinh dự được trò chuyện lâu dài. Nếu lần đầu tiên gặp một Tiền bối, ta sẽ mong đợi một người như Tiểu thư Luce Eltania hay Lục Bảo Tiểu Tiên Phù Thủy. Nghĩ đến một tên con trai như này sẽ là người đầu tiên của ta... Vận may của ta thật kém cỏi."
"Là vậy sao..."
Kaya được mệnh danh là Lục Bảo Tiểu Tiên Phù Thuỷ. Cô ấy có biệt danh này nhờ việc đánh thức Thảo nguyên tố và tiếp nối dòng dõi của Sylphia, Lục Bảo Tiểu Tiên.
Luce cuối cùng sẽ có được biệt danh 'Thẳm Vực Nữ Vương', nhưng đó là câu chuyện sau này.
Vào thời điểm đó, Luce và Kaya khá nổi tiếng.
Khi Học viện Märchen trở thành trung tâm của sự chú ý, chiến công của những cá nhân tài năng, sau Anh Hùng Vô Danh, đã trở thành chủ đề bàn tán của thế giới.
Hầu hết các thí sinh tham dự kỳ thi tuyển sinh ngày hôm đó đều thần tượng họ.
"Ta ước gì mình có thể nhìn thấy khuôn mặt Hoàng tử của mình thay vì thế này. Hehe."
Miya, dường như rất vui mừng khi nghĩ đến Anh Hùng Vô Danh, nhắm đôi mắt trông ngây thơ của mình lại, ấn một chiếc quạt đen gấp lại vào má và phát ra một tiếng rên rỉ bẽn lẽn.
Cô dường như vẫn không quan tâm đến sự đánh giá của người khác...
'...Cô ta đang cố tình làm điều đó.'
Có lẽ cô đang cố gắng làm rõ rằng thứ cô đang tìm kiếm không phải là một người tầm thường như tôi, mà là người mạnh nhất trong số những Anh Hùng Vô Danh mạnh mẽ và hùng mạnh nhất.
Một lần nữa tôi nhận ra rằng cụm từ 'một con búp bê xinh đẹp hoàn hảo' hoàn toàn phù hợp với cô, mặc dù tính cách của cô rất tệ.
Sau đó, Miya nhìn tôi và thở dài khó chịu.
"Ai như ngươi."
Cô nói rồi bước đi.
"Haa, thật đấy à."
Thật không thể tin được.
[Miya.]
"Cái gì?"
Bên dưới bầu trời tràn ngập màu sắc rực rỡ của hoàng hôn.
Sau khi rời khỏi Isaac, Nữ Tu Sĩ Miya bước đi, trầm ngâm suy nghĩ xem Anh Hùng Vô Danh có thể ở đâu.
Một giọng nữ trưởng thành và thần bí vang lên trong đầu cô.
[Cậu không cảm thấy gì khi gặp chàng trai có mái tóc màu lam bạc trước đó sao?]
"Có gì để cảm nhận về một tên sâu bọ chứ?"
[Lúc đầu cậu ta nhìn về phía tôi. Sau đó, tôi cảm thấy như thể cậu ta đang cố tình tránh ánh mắt của tôi.]
Sử ma của Miya, Cửu Vĩ Hồ, nằm bên trong móng tay trỏ bên phải của cô dưới dạng một thực thể mana mờ nhạt.
Đó là một hình thức khó phát hiện với khả năng nhận biết mana trung bình.
"Làm sao một con lợn chỉ có mức mana như vậy lại biết được vị trí của ngươi? Cố tình tránh ánh nhìn à? Chắc hẳn là một sự trùng hợp ngẫu nhiên... Ngươi không cho rằng hắn là Hoàng tử của ta phải không?"
Miya nhìn chằm chằm vào móng tay phải của mình với ánh mắt dữ tợn. Một ngọn lửa nhỏ màu xanh bập bùng trên móng tay cô, tỏa ra ánh sáng màu đỏ bên trong.
"Hoàng tử của ta có phong thái lạnh lùng, tóc ngắn, cao hơn 2 mét và cơ bắp cuồn cuộn – một chàng trai nam tính hoàn toàn. Đó là những gì các nhân chứng đã làm chứng. Đó là một người khác với tên trông yếu ớt, mỏng manh mà ta thấy trước đó, một người hoàn toàn khác."
[Aaa...]
"Aaa, Hoàng tử của em. Hãy để em chạm vào những cơ bắp cánh tay khổng lồ đó không ngừng... hoặc liếm chúng..."
Giọng nói vốn đã dịu dàng của cô đột nhiên trở nên quyến rũ. Miya thường lạc vào thế giới riêng của mình mà không quan tâm gì hết.
Cửu Vĩ Hồ không trả lời.
Không có kinh nghiệm với đàn ông do cuộc đời làm Nữ Tu Sĩ, Miya đã củng cố hình ảnh Anh Hùng Vô Danh qua vô số tưởng tượng. Dù có nói gì đi nữa, trí tưởng tượng của cô sẽ không bị phá vỡ trừ khi cô tận mắt chứng kiến Anh Hùng Vô Danh.
Tuy nhiên, Cửu Vĩ Hồ quyết định nhớ đến chàng trai tóc lam bạc đó.
Bởi vì sự bất an mà nó cảm thấy cho đến nay chưa bao giờ là vô căn cứ... dù chỉ một lần.
(。•̀ᴗ-)۶
༺ Ngày Thi Tuyển Sinh (2) ༻
"Công chúa, dùng bữa trước khi đi nhé?"
"Nghe hay đấy! Ehehe."
Sau khi rời khỏi Duke Hall nơi tổ chức kỳ thi thực hành, Công chúa Snow White gượng cười đáp lại lời mời dùng bữa của Merlin Astrean.
Bây giờ tất cả đều là nước dưới cầu. White quyết định thưởng thức vài món ăn ngon tại căng tin của Học viện rồi quay trở lại.
Chắc chắn, tốt hơn hết là hãy quên đi thực tế chết băm này và thưởng thức bữa ăn. Sau cùng thì mọi chuyện sẽ do bản thân mình trong tương lai lo liệu.
Khi cô đi ngang qua nhiều thí sinh đang tụ tập quanh Duke Hall...
Đột nhiên, Merlin để ý đến bốn thí sinh. Họ đều trạc tuổi White và ở những khu vực khác nhau trong khuôn viên trường.
Merlin nhanh chóng quét họ.
"..."
Trong Gia tộc Astrean, có một điều mà Thánh Kiếm Gerald Astrean nhấn mạnh khi Merlin gia nhập Hiệp Sĩ Đế Quốc.
'Hãy nuôi dưỡng thói quen liên tục quan sát và phân tích môi trường xung quanh. Bằng cách này, có thể ngăn chặn một nửa số cuộc khủng hoảng.'
Sở dĩ bốn thí sinh thu hút sự chú ý của Merlin là vì mỗi người trong số họ đều có những dấu vết cụ thể trên cơ thể.
Từ bài thi viết của Orphin Hall đến bài thi thực hành của Duke Hall, việc liên tục đồng hành cùng White và quan sát chặt chẽ các thí sinh đã dẫn đến một nhận thức.
Merlin, bằng tầm nhìn nhạy bén của mình, đã xem xét kỹ lưỡng những dấu hiệu đó. Tất cả đều là biểu tượng Trump.
Họ nhận thấy ánh mắt của Merlin nhưng cố tình giả vờ như không. Merlin, nhận ra điều này, lại hướng mắt về phía trước.
'Những kẻ này dường như không quan tâm liệu Công chúa White có ở đây hay không'
White là Công Chúa Đế Quốc này. Mỗi thí sinh đều thể hiện tình cảm đặc biệt đối với cô.
Nhưng bốn thí sinh với biểu tượng Trump không hề biểu lộ cảm xúc đặc biệt nào đối với Công chúa, Nữ Tu Sĩ hay Thánh Nữ.
Dù họ là ai, Merlin không thể không có một cảm giác đáng ngại từ họ.
"Nhân tiện, đối với một nơi mà ác quỷ đã xuất hiện nhiều lần thì nó vẫn còn khá nguyên vẹn. Thành thật mà nói, ta đã tưởng tượng ra những tàn tích trước khi đến đây. Và ta nghĩ sẽ có những biểu ngữ lớn treo dòng chữ 'Học viện của chúng tôi đang hoạt động tốt' hoặc những thứ tương tự..."
"Tất nhiên là không rồi, thưa Công chúa."
Sau khi đáp lại lời nói của White một cách ngắn gọn, Merlin cẩn thận chú ý đến bốn người có biểu tượng Trump.
"Tiểu thư Miya!!"
Phù Thuỷ hộ tống cá nhân chạy điên cuồng khắp khuôn viên trường.
Nữ Tu Sĩ Miya đã biến mất, chỉ để lại ngọn lửa cáo.
Đó là một ma thuật tạo ra một bản sao tạm thời và sẽ tiêu tan theo thời gian. Miya đã đi nơi khác từ lâu rồi.
"Hứcc, Tiểu thư Miya!! Ngài lại đi đâu nữa vậy!!"
Đã đến lúc quay trở lại cỗ xe được canh giữ bởi những người hộ tống của Horan, nhưng Nữ Tu Sĩ đã biến mất đi đâu?
Phù Thuỷ hộ tống cá nhân tìm kiếm Nữ Tu Sĩ Miya trong khi đang nức nở. Nếu có chuyện gì xảy ra với Miya, đầu cô sẽ gặp nguy hiểm.
Ở góc Vườn Bướm,
Tôi dựa vào Cây Zelkova và nở một [Băng Hoả] trên tay phải.
Hôm nay là ngày thi tuyển sinh dành cho tân học viên nên tôi không thể sử dụng sân tập. Vì vậy, tôi quyết định tập luyện ở góc Vườn Bướm, giống như trước đây.
Tuy nhiên, tôi cần kiểm tra xem có vấn đề gì không, nên tôi đang quan sát Học viện bằng [Thấu Thị].
'Các nhân vật chính và phụ đều ổn.'
Công chúa White thuần khiết, Snow White von Kairos Eifelto.
Không đáng kể nhưng có phần lành mạnh. Nhân vật chính cốt lõi Năm Hai của Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen. Để ngăn chặn một Bad Ending, tôi phải dính líu đến người này bằng mọi giá.
Nữ Tu Sĩ của Hoa Tiêu Hoả, Miya.
Tôi không đặc biệt thích tính cách xã hội và phân biệt đối xử của cô ta. Lưu ý rằng việc không có họ trong tên là vì lý do tôn giáo, người ta không nên gán ý nghĩa việc được sinh ra cho một con người từ 'Nữ Thần'.
Đặc Vụ của Chúa, Bianca Entourage.
Cô ấy à... mình thực sự không muốn dính líu trừ khi thực sự cần thiết.
Có vẻ như những nhân vật phụ khác mà tôi chào đón đều đã vượt qua kỳ thi tuyển sinh thành công mà không gặp vấn đề gì.
Đúng như dự đoán, có một sai lệch đáng kể đã không phản bội lại sự mong đợi của tôi.
"Các Paladin..."
Những Boss giữa của 「Loạn Chiến Khuất Phục Alice」.
Những hiệp sĩ hàng đầu trong lực lượng Trump của Alice Carroll; Tứ Paladin.
Họ đến để tham gia kỳ thi tuyển sinh vào Học viện Märchen.
Đó là một cảnh hoàn toàn khác với cốt truyện trong Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen mà tôi biết.
'Đúng như mình mong đợi.'
Tôi không hoảng sợ. Tôi đã dự đoán trước những biến động như vậy.
Cốt truyện game mà tôi biết chỉ là một yếu tố cần xem xét, giống như con số dự đoán xổ số. Việc xem xét tất cả các loại biến số là điều tự nhiên.
Alice đang ở trong tình trạng phải thận trọng tìm kiếm và ám sát Quái Vật Đen. Hơn nữa, với tư cách là Hội trưởng Hội học sinh, cô nắm rõ lịch trình học tập của học kỳ tiếp theo.
Điều này có nghĩa là cô ấy sẽ cần một đồng minh có thể tự do di chuyển trong Học viện, hoàn thành lịch trình học tập và tương tác với các học viên hiện tại, đồng thời có thể được điều khiển như một chi và cũng rất mạnh mẽ...
Thật vậy, không có gì khác xuất hiện trong đầu ngoại trừ các Paladin.
'Họ không cảm thấy tội lỗi khi nói dối về tuổi của mình sao?'
Tôi không phải là người hay nói chuyện, nhưng rõ ràng là họ đã vượt quá giới hạn khi nói dối về ngoại hình và tuổi tác của mình. Khoảng cách tuổi tác giữa chúng tôi rất đáng kể, kéo dài vài thập kỷ.
Để tham khảo, các Paladin là con người. Ngay cả khi tôi đã đổ chỉ số vào [Sức Chiến Đấu Với Nhân Tộc], tôi không chắc liệu mình có thể đạt được các chỉ số để đánh bại họ bằng vũ lực vào thời điểm 「Loạn Chiến Khuất Phục Alice」 hay không.
Ban đầu, bạn phải tăng tối đa [Sức Chiến Đấu Với Quỷ Tộc] để tận dụng tối đa [Thợ Săn]. Không đạt chỉ số 100 trong [Sức Chiến Đấu Với Nhân Tộc], sẽ là quá đáng nếu mong đợi bất kỳ hiệu ứng kịch tính nào.
Hơn nữa, tôi còn phải chuẩn bị cho cuộc chiến chống lại các thực thể trên trời, nên tôi không thể chỉ tập trung vào [Sức Chiến Đấu Với Nhân Tộc].
Khi Tứ Paladin hợp tác với Alice, việc giám sát họ một cách bất cẩn sẽ trở nên nguy hiểm vì Cheshire, người có thể theo dõi [Thấu Thị].
Sử dụng [Thấu Thị] để giám sát Học viện hôm nay là một lựa chọn đúng đắn.
Tôi ngừng sử dụng [Thấu Thị], nắm chặt tay và dập tắt [Băng Hoả].
Tất cả những gì còn lại là tìm cách đối phó với Alice, người đã mang các Paladin theo mình.
'Mình cần phải nghĩ ra biện pháp đối phó...'
"Này, có điều này tôi muốn hỏi."
"Hửmm?"
Đột nhiên, một giọng nói nhẹ nhàng cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi. Tôi quay đầu về phía phát ra âm thanh.
Với kiểu trang điểm mắt mèo màu đỏ, một cô gái xinh đẹp với mái tóc đen màu ngọc bích đang nhìn tôi.
Đó là Nữ Tu Sĩ Miya.
————————————————————————
[Miya]
—————————
Lv: 155
Chủng Tộc: Con Người
Hệ: Hoả
Độ Nguy Hiểm: X
Tâm Trí: [Coi bạn là một loài sâu bọ có vẻ ngoài ưa nhìn.]
————————————————————————
'Tại sao cô ta ở đây?'
Tôi ngạc nhiên một lúc.
Cửu Vĩ Hồ, sử ma của Miya, có thể đã cảm nhận được [Thấu Thị] của tôi, nhưng nó không có khả năng theo dõi nó như cách Lôi Đế hay Cheshire đã làm. Đó là lý do tại sao tôi chỉ đang nhàn nhã xem trước đó...
Ánh mắt tôi tự nhiên lướt đến móng tay trỏ bên phải của Miya, nơi sẽ có Cửu Vĩ Hồ, rồi nhanh chóng quay lại khuôn mặt của cô. Tốt hơn hết là tránh thu hút sự chú ý của con cáo càng nhiều càng tốt.
"Nơi này là ở đâu?"
'Aaa, đúng rồi, cô ta không giỏi quen đường.'
Những đặc điểm của cô hiện lên trong tâm trí. Bây giờ tôi thậm chí còn không thắc mắc tại sao Phù Thuỷ hộ tống riêng của cô lại bị bỏ lại.
Trong Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen, Nữ Tu Sĩ Miya thường trốn khỏi Phù Thuỷ hộ tống cá nhân của mình và đi lang thang một mình. Sẽ không có vấn đề gì nếu cô giỏi tìm đường, nhưng cô thường xuyên bị lạc, điều này luôn khiến Phù Thuỷ hộ tống cá nhân của cô phải đau đầu.
Tâm trí của cô cũng không hề suy giảm. Cô coi những kẻ yếu hơn mình là côn trùng và không để ý đến họ.
Điều này còn kịch tính hơn nhiều so với thói quen không lắng nghe những cá nhân yếu hơn của Lisetta. Ít nhất Lisetta không coi họ là lợn.
Dù sao thì,
Vì tôi đã sử dụng [Thấu Thị] cho đến lúc này nên chắc chắn tôi đã phát ra mana và cô chắc chắn đã cảm nhận được điều đó. Cô sẽ nhận ra rằng tôi yếu hơn cô rất nhiều.
"Đây là Vườn Bướm. Em bị lạc sao?"
Tôi nở một nụ cười thân thiện. Tôi thực sự không muốn sử dụng kính ngữ, vì cô là một Nữ Tu Sĩ đến từ Đông Quốc. Mọi người đều có niềm tự hào của họ.
Vì thế tôi quyết định giả vờ như không biết cô là ai.
Suy cho cùng, tôi chỉ có thể viện cớ mình là một thường dân nghèo thất học, chỉ học thi đầu vào sau khi rời quê hương.
"...Ngươi là Tiền bối phải không? Ngươi nghĩ mình là ai mà dám nói chuyện thân mật với ta thế hả?"
Ranh con này...
Đúng như dự đoán, không có dấu vết của cách cư xử.
May mắn thay, vẻ mặt của tôi không hề nao núng. Tôi chỉ mỉm cười như thể tôi hơi bối rối.
"Lần gặp đầu tiên chúng ta phải nói chuyện một cách thân mật."
"Ô hô, điều đó có lý đấy. Ta quên mất đây là Học viện. Chắc chắn phải có những phong tục độc đáo ở nơi này."
Haaa.
"Và tại sao tôi lại là Tiền bối?"
"Ta sắp được nhận vào đây. Chuyện đã xong nên không có vấn đề gì phải không?"
Có rất nhiều vấn đề với những gì cô đang nói đấy, đồ ngốc.
Tuy nhiên, cô đã đúng khi tự tin về việc nhập học của mình. Trong Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen, cô là Thủ khoa năm nhất.
"Quan trọng hơn, đây không phải lúc nói chuyện với ngươi. Ta cảm nhận được ánh mắt của Hoàng tử..."
"Hoàng tử?"
"Anh Hùng Vô Danh. Chắc chắn là ngài ấy đang theo dõi ta...!"
"Aaa, Quái Vật Đen. Làm sao em biết về—?"
"Đồ súc vật."
Nữ Tu Sĩ Miya nhìn tôi với ánh mắt khinh thường và thái độ thay đổi nhanh chóng. Đôi mắt dịu dàng của cô nheo lại, và giọng nói có chút dễ thương của cô trở nên uy quyền ngay lập tức.
"Ngươi nghĩ mình đang gọi ai là quái vật vậy? Đúng là một thằng ngu học."
"..."
Đó là giọng điệu uy quyền mà cô sử dụng khi còn là một Nữ Tu Sĩ đến từ Đông Quốc. Cô nói với giọng điệu này khi tức giận nên nó đã trở thành thói quen.
"...Tôi xin lỗi vì cách diễn đạt của mình. Có vẻ như em rất thích 'Hoàng tử'."
"Hứm, ta thực sự thích ngài ấy. Không thể phủ nhận sức mạnh quét sạch ác quỷ và một tay hạ gục Đảo Nổi có sức hấp dẫn không thể phủ nhận. Ngài ấy không phải là người có thể bị gọi một cách thô lỗ là quái vật."
Sau khi hạ Đảo Nổi, tôi nghe nói những người tôn thờ Anh Hùng Vô Danh mọc lên như tre sau mưa.
Ban đầu, thuật ngữ 'Anh Hùng Vô Danh' được đặt ra để ngăn chặn việc gọi người đã cứu nhân loại là 'Quái Vật Đen', vì vậy rõ ràng những người tôn thờ thích gọi anh là gì hơn.
Cô chắc hẳn cũng là tín đồ của Anh Hùng Vô Danh. Khi tôi sử dụng [Thấu Hiểu Tâm Trí], có vẻ như tôi đã thoáng nhìn thấy trái tim của một người hâm mộ yêu mến một người nổi tiếng.
"Haa, đủ rồi. Ta đã vô tình ban cho ngươi vinh dự được trò chuyện lâu dài. Nếu lần đầu tiên gặp một Tiền bối, ta sẽ mong đợi một người như Tiểu thư Luce Eltania hay Lục Bảo Tiểu Tiên Phù Thủy. Nghĩ đến một tên con trai như này sẽ là người đầu tiên của ta... Vận may của ta thật kém cỏi."
"Là vậy sao..."
Kaya được mệnh danh là Lục Bảo Tiểu Tiên Phù Thuỷ. Cô ấy có biệt danh này nhờ việc đánh thức Thảo nguyên tố và tiếp nối dòng dõi của Sylphia, Lục Bảo Tiểu Tiên.
Luce cuối cùng sẽ có được biệt danh 'Thẳm Vực Nữ Vương', nhưng đó là câu chuyện sau này.
Vào thời điểm đó, Luce và Kaya khá nổi tiếng.
Khi Học viện Märchen trở thành trung tâm của sự chú ý, chiến công của những cá nhân tài năng, sau Anh Hùng Vô Danh, đã trở thành chủ đề bàn tán của thế giới.
Hầu hết các thí sinh tham dự kỳ thi tuyển sinh ngày hôm đó đều thần tượng họ.
"Ta ước gì mình có thể nhìn thấy khuôn mặt Hoàng tử của mình thay vì thế này. Hehe."
Miya, dường như rất vui mừng khi nghĩ đến Anh Hùng Vô Danh, nhắm đôi mắt trông ngây thơ của mình lại, ấn một chiếc quạt đen gấp lại vào má và phát ra một tiếng rên rỉ bẽn lẽn.
Cô dường như vẫn không quan tâm đến sự đánh giá của người khác...
'...Cô ta đang cố tình làm điều đó.'
Có lẽ cô đang cố gắng làm rõ rằng thứ cô đang tìm kiếm không phải là một người tầm thường như tôi, mà là người mạnh nhất trong số những Anh Hùng Vô Danh mạnh mẽ và hùng mạnh nhất.
Một lần nữa tôi nhận ra rằng cụm từ 'một con búp bê xinh đẹp hoàn hảo' hoàn toàn phù hợp với cô, mặc dù tính cách của cô rất tệ.
Sau đó, Miya nhìn tôi và thở dài khó chịu.
"Ai như ngươi."
Cô nói rồi bước đi.
"Haa, thật đấy à."
Thật không thể tin được.
[Miya.]
"Cái gì?"
Bên dưới bầu trời tràn ngập màu sắc rực rỡ của hoàng hôn.
Sau khi rời khỏi Isaac, Nữ Tu Sĩ Miya bước đi, trầm ngâm suy nghĩ xem Anh Hùng Vô Danh có thể ở đâu.
Một giọng nữ trưởng thành và thần bí vang lên trong đầu cô.
[Cậu không cảm thấy gì khi gặp chàng trai có mái tóc màu lam bạc trước đó sao?]
"Có gì để cảm nhận về một tên sâu bọ chứ?"
[Lúc đầu cậu ta nhìn về phía tôi. Sau đó, tôi cảm thấy như thể cậu ta đang cố tình tránh ánh mắt của tôi.]
Sử ma của Miya, Cửu Vĩ Hồ, nằm bên trong móng tay trỏ bên phải của cô dưới dạng một thực thể mana mờ nhạt.
Đó là một hình thức khó phát hiện với khả năng nhận biết mana trung bình.
"Làm sao một con lợn chỉ có mức mana như vậy lại biết được vị trí của ngươi? Cố tình tránh ánh nhìn à? Chắc hẳn là một sự trùng hợp ngẫu nhiên... Ngươi không cho rằng hắn là Hoàng tử của ta phải không?"
Miya nhìn chằm chằm vào móng tay phải của mình với ánh mắt dữ tợn. Một ngọn lửa nhỏ màu xanh bập bùng trên móng tay cô, tỏa ra ánh sáng màu đỏ bên trong.
"Hoàng tử của ta có phong thái lạnh lùng, tóc ngắn, cao hơn 2 mét và cơ bắp cuồn cuộn – một chàng trai nam tính hoàn toàn. Đó là những gì các nhân chứng đã làm chứng. Đó là một người khác với tên trông yếu ớt, mỏng manh mà ta thấy trước đó, một người hoàn toàn khác."
[Aaa...]
"Aaa, Hoàng tử của em. Hãy để em chạm vào những cơ bắp cánh tay khổng lồ đó không ngừng... hoặc liếm chúng..."
Giọng nói vốn đã dịu dàng của cô đột nhiên trở nên quyến rũ. Miya thường lạc vào thế giới riêng của mình mà không quan tâm gì hết.
Cửu Vĩ Hồ không trả lời.
Không có kinh nghiệm với đàn ông do cuộc đời làm Nữ Tu Sĩ, Miya đã củng cố hình ảnh Anh Hùng Vô Danh qua vô số tưởng tượng. Dù có nói gì đi nữa, trí tưởng tượng của cô sẽ không bị phá vỡ trừ khi cô tận mắt chứng kiến Anh Hùng Vô Danh.
Tuy nhiên, Cửu Vĩ Hồ quyết định nhớ đến chàng trai tóc lam bạc đó.
Bởi vì sự bất an mà nó cảm thấy cho đến nay chưa bao giờ là vô căn cứ... dù chỉ một lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất