Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ
Chương 178: Âm Mưu (2)
༺ Âm Mưu (2) ༻
“Em có ổn không? Trông em khá mệt mỏi.”
“Aaa? Vâng vâng! Em ổn ạ! Em không sao đâu ạ...!”
“...”
Thông thường, nơi tôi gặp Kaya Astrean đã được ấn định.
Dưới bầu trời đêm, trong một thung lũng khá xa khuôn viên Học viện. Tiếng suối chảy nghe thật dễ chịu.
Kaya và tôi đang ngồi cạnh nhau trên một chiếc ghế nhỏ, với một chiếc đèn tỏa sáng đặt trên giá cạnh chúng tôi.
Tôi đang cầm một mảnh giấy da, giải thích điều gì sẽ xảy ra tiếp theo và chúng tôi nên tiến hành như thế nào. Nói cách khác, tôi đến đây để nói chuyện với nhỏ.
'Nó sẽ an toàn vì chúng ta đã đi xa đến thế này.'
Tuy nhiên, hôm nay Kaya có vẻ mệt mỏi một cách bất thường.
Đầu nhỏ gật gù và lắc lư. Hôm nay nhỏ không để tóc hai bím như thường lệ nên mái tóc dài màu xanh lá cây đung đưa nhẹ quanh đầu.
Với quầng thâm sâu dưới mắt. Rõ ràng là nhỏ đã ngủ không ngon giấc.
Đọc tâm trí nhỏ lúc trước, có vẻ như nhỏ đã không ngủ cả đêm.
Có lẽ nhỏ đang tưởng tượng về việc làm đủ thứ chuyện dâm đảng với tôi trong trí tưởng tượng của mình. Tôi nghĩ đó là điều không thể tránh khỏi vì nhỏ chưa có kinh nghiệm gì với người đàn ông khác ngoài tôi nên tôi quay đầu lại nhìn tờ giấy da.
Sau khi nâng kính lên, tôi nói.
“Kẻ thù tiếp theo là Nữ Tu Sĩ. Chính xác hơn là ác quỷ ẩn náu trong bóng tối của Nữ Tu Sĩ. Hiện tại, nó đã được tích hợp với cái bóng nên không ai có thể chạm vào nhưng nó cũng không thể làm gì được. Nó sẽ lộ diện khi Nữ Tu Sĩ sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình sau khi giải phóng Cửu Vĩ Hồ. Ồ, cảm ơn em.”
Kaya đưa ra một miếng trái cây ở bên cạnh, và tôi vừa ăn vừa dán mắt vào tờ giấy da. Nhỏ đã mang trái cây phòng trường hợp chúng tôi đói.
Quao, nó được cắt rất tốt. Thậm chí còn tốt hơn cả chị gái nhỏ, Merlin.
“Nữ Tu Sĩ của Đông Quốc. Em chỉ nghe những câu chuyện. Cô ấy là đàn em đã thi đấu với Isaac phải không ạ? Tim em như thắt lại khi nghe tin Isaac giành chiến thắng trước Nữ Tu Sĩ... Em tự hỏi liệu anh có lộ diện hay không.”
“Không phải vậy đâu. Vẫn chưa.”
“Chưa...”
Tôi ăn thêm một miếng trái cây nữa từ tay Kaya.
Tôi vẫn chưa nói cho Kaya biết tại sao tôi vẫn chưa tiết lộ danh tính của mình. Tôi chỉ mơ hồ đề cập đến 'có lý do'.
Tất nhiên, ngay từ đầu đã không có danh tính nào được tiết lộ. Đây chỉ là toàn bộ sức mạnh của tôi.
Tôi không muốn tiết lộ bất kỳ bí mật nào của mình ở những lĩnh vực nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi, ít nhất là cho đến khi Alice bị khuất phục...
...Ngay cả khi đó là Kaya đáng tin cậy.
Lý do duy nhất khiến tôi tiết lộ hầu hết bí mật của mình cho Dorothy là vì tôi bị bắt quả tang và không còn lựa chọn nào khác.
May mắn thay, Kaya không tò mò quá nhiều, điều đó thật nhẹ nhõm. Nhỏ chắc chắn là người tin tưởng tôi hơn bất cứ ai khác.
“Dù sao thì ác quỷ sẽ sử dụng sức mạnh của Nữ Tu Sĩ. Và trên hết là Ám Ma Pháp, nên giả sử nó sẽ mạnh hơn Nữ Tu Sĩ.”
“Em hiểu ý chính rồi. Chúng ta phải ngăn chặn Quỷ Bóng Tối và bảo vệ mọi người trong Học viện. Đó là lý do anh trở thành Thành Viên Danh Dự Hội Học Sinh. Cảnh giác với người trong cuộc là điều hiển nhiên... Nhân tiện, Nữ Tu Sĩ mạnh đến mức nào ạ?”
“Bằng trình độ của Luce khi chúng ta còn là năm nhất.”
“Em hiểu rồi...”
Kaya đã lấy Luce Eltania làm chuẩn mực cho mình. Nhỏ tò mò xem ai sẽ mạnh hơn nếu nhỏ, người đã trở nên mạnh mẽ hơn, đối mặt với học viên năm nhất Luce.
“Isaac, đây nè. Aaan...”
“Aaan, cảm ơn...”
Kaya đưa ra một miếng trái cây khác. Tôi cảm ơn và đưa miệng ra ăn.
Nhưng không hiểu sao, miếng trái cây đó bắt đầu di chuyển ra xa, và một mùi hương quyến rũ xộc thẳng vào mũi tôi khiến tôi nghi ngờ nên tôi hướng ánh mắt về phía Kaya.
Mái tóc dài màu xanh lá cây của nhỏ xõa xuống lưng. Kaya nghiêng đầu, nhắm mắt lại từ khoảng cách gần.
Đôi môi nhỏ mím lại một cách vụng về, run rẩy vì lo lắng. Nhỏ trông giống như một người đang chờ đợi nụ hôn lần đầu với người yêu đầu tiên.
“...”
Tôi gần như xém hôn nhỏ. Một cái bẫy được đặt rất tốt và có góc được tính toán hợp lý, điều sốc hơn nữa là nó thậm chí còn không phải do Dark Kaya thực hiện. Nhỏ chắc hẳn đã thu thập được chút can đảm.
Chắc chắn đó là sự xúi giục của Dark Kaya. Nó trông giống hệt kiểu trò đùa mà nhỏ đó sẽ chơi.
Tự hỏi tại sao sau một thời gian, môi của chúng tôi vẫn chưa chạm nhau, Kaya thận trọng mở mắt ra và ánh mắt chúng tôi chạm nhau.
“Em đang làm gì thế?”
Một tiếng cười hoài nghi thoát ra khỏi miệng tôi.
Môi Kaya mím lại. Mặt nhỏ nhanh chóng đỏ bừng như quả táo chín.
“Ấyy, Aaa... chuyện này, ờm...!
“Em xin lỗi ạ...!”
Kaya ngửa đầu ra sau nhanh như gió và trở nên cứng đơ. Sự xấu hổ và hối tiếc tràn ngập nhỏ khi kế hoạch thất bại.
Nhưng ý chí của nhỏ không hề phai nhạt. Với vẻ mặt đầy nước mắt, Kaya quay khuôn mặt đỏ bừng về phía tôi.
“Đ-Đã lâu rồi chúng ta mới ở riêng với nhau... Nó rất tuyệt... Nên hãy thoải mái khám phá đôi môi của em bao nhiêu tùy thích, bất cứ lúc nào anh muốn, giống như trước đây ạ...! Em thực sự không bận tâm chút nào đâu ạ...!”
“...”
Hai ta đã như thế bao giờ đâu mà trước đây hả nhỏ kia?
Tôi thấy thương nhỏ vì đã cố gắng bắt chước tính cách của Dark Kaya một cách cẩu thả.
Nhỏ đang quyến rũ tôi một cách trơ trẽn, khéo léo khơi dậy ham muốn của tôi.
Tôi tự hỏi liệu nhỏ có nhờ Dark Kaya giúp nói những câu đó không.
Mặc dù trông giống nhau nhưng nhỏ không có vẻ gợi cảm và quyết đoán như Dark Kaya. Ngược lại, nhỏ trông thực sự rất quý giá.
Dù thế nào đi nữa tôi cũng không thể không ngưỡng mộ nhỏ.
“Chúng ta chưa từng làm điều đó trước đây.”
Tôi lắc đầu và bình tĩnh trả lời.
Tôi đã vẽ một đường. Tôi nhìn chằm chằm vào tờ giấy da chứa kế hoạch của chúng tôi.
Dù sao đi nữa, lãng mạn là một vấn đề nghiêm túc. Để đánh bại Tà Thần, cần phải tạm dừng chuyện tình cảm trong một thời gian.
“Chuyện đó...!”
“Em là người anh tin tưởng nhất.”
“Cái gì?”
Tôi tháo kính ra và lau chúng trên gấu áo sơ mi.
Tôi nói với một chút lo lắng vì đã lâu không gặp nhau và một chút thành thật.
“Anh sẽ nhớ em sau khi chúng ta tốt nghiệp Học viện, vì vậy đừng buồn vì chúng ta không gặp nhau thường xuyên.”
Đôi mắt của Kaya còn mở to hơn nữa. Nhỏ đột ngột lắc đầu, thẳng lưng.
Mái tóc lục của nhỏ bồng bềnh như thể được tích tĩnh điện. Ngay cả suy nghĩ của nhỏ dường như cũng dừng lại.
Mình không biết điều gì sẽ xảy ra sau khi đánh bại Tà Thần.
Mình sẽ ở lại thế giới này hay trở về thế giới ban đầu của mình?
Nhưng tôi biết tôi sẽ nhớ cô gái này. Đó chính là ý nghĩa của Kaya đối với tôi.
“Aaa, hả...? Ờmmm...?”
Mặt Kaya đỏ bừng như sắp nổ tung.
Đôi mắt nhỏ run rẩy, cơ thể cũng run rẩy như đôi mắt ấy.
Tôi đang bối rối nên nhìn Kaya và cười ngượng nghịu.
“Chà, dù sao thì...”
“Heee...!”
Poong.
Có vẻ như nụ cười của tôi đã vô tình giáng đòn chí mạng khi Kaya cuối cùng cũng bật ra. Như thể pháo hoa đang nổ trên khuôn mặt đỏ rực của nhỏ.
Đột nhiên, cơ thể nhỏ mềm nhũn và ngã ngửa ra sau.
Không thể chịu đựng được làn sóng xấu hổ dữ dội, nhỏ ngất đi.
“...Hả?”
Tôi bối rối vê lơ ra.
Mình biết em ấy không quen với đàn ông, nhưng đến mức này thì...?
“Cái gì? Kaya, em ổn chứ?! Dậy mau! Này!”
Tình hình có vẻ nghiêm trọng.
Tôi lao tới chỗ Kaya đang nằm gục.
Tôi lay vai và gọi nhỏ nhiều lần.
Kaya nhắm mắt lại với nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt như thể em ấy không cần quan tâm đến thế giới.
Nhỏ mới 18 tuổi thôi đấy.
“Pierre, cậu đã làm xong bài tập về nhà chưa?”
“Hôm nay cậu rảnh không? Cậu có muốn đi chơi chứ?”
“Pierre, cậu có thể giúp tôi bài này được không? Tôi không thể hiểu được ~.”
Giờ ăn trưa. Orphin Hall của Khoa Ma Thuật, tại Lớp B.
Nếu ta chọn nam sinh nổi tiếng nhất trong số các học viên năm nhất Khoa Ma Thuật, mọi người sẽ nghĩ đến cùng một người.
Pierre Flanche. Một nam sinh đẹp trai với mái tóc màu be mịn và đôi mắt xanh nhạt bí ẩn. Hắn là một trong những cấp dưới của Alice Carroll, Paladin Nhép.
Hắn luôn nở nụ cười trầm tư như Alice.
Và gần gũi với học viên nhờ tính hòa đồng.
Hắn cũng rất giỏi ma thuật và đang chạy đua để trở thành Hội Trưởng Hội Học Sinh.
Hắn đặc biệt nổi tiếng với các nữ sinh năm nhất, có độ nổi tiếng ngang bằng với Giáo sư Fernando Frost. Các cô gái được chia thành hai phe, phe Fernando lạnh lùng và phe Pierre chu đáo.
Mỗi giờ giải lao, các nữ sinh lại tụ tập quanh Paladin Nhép, Pierre. Và với thái độ vui vẻ của mình, hắn đã đối xử tử tế với từng người trong số họ, khiến họ phải lòng.
“Sao cậu bận thế, Pierre? Tôi thực sự muốn trả ơn cậu vì đã dạy tôi trước đây. Hôm nay cậu thực sự không có thời gian à? Hử?”
Một nữ sinh hỏi một cách tán tỉnh, đặt tay lên bờ vai rộng của Pierre.
Pierre nhẹ nhàng gạt tay cô ra và nở một nụ cười thật tươi.
“Ừm, hôm nay tôi không thể. Tôi xin lỗi.”
“Ôi trời, không! Đừng xin lỗi, Pierre. Chỉ cần nói cho tôi biết khi nào cậu rảnh. Uhu.”
Chỉ nhìn thấy mặt Pierre thôi cũng khiến nữ sinh cười khúc khích thích thú.
Những cái nhìn ghen tị của các chàng trai đổ dồn vào Pierre.
'Rất khó chịu.'
Mọi thứ đều trở nên cồng kềnh đối với Pierre.
Hắn không cảm thấy bị thu hút bởi bất kỳ cô gái nào ở đây. Khoảng cách tuổi tác quá lớn khiến hắn có cảm giác như họ đều là trẻ con.
Việc những đứa trẻ đó bám lấy hắn và nói chuyện với hắn hàng ngày chỉ khiến hắn bực bội và ghê tởm. Pierre không phải là loại người thích chơi với trẻ con.
“Các bạn nữ, tôi cần đi vệ sinh.”
Pierre nở nụ cười đẹp trai và đứng dậy. Các cô gái hào hứng nhường chỗ cho hắn, gật đầu háo hức với khuôn mặt đỏ bừng.
Pierre bước ra khỏi lớp học. Nhưng hắn đi đến đâu cũng nhận được những ánh mắt trìu mến từ các nữ sinh khiến hắn khó chịu.
“Chậc.”
Hắn tặc lưỡi lặng lẽ để không ai có thể nghe thấy.
Hắn là một người ngoài cuộc đến Học viện Märchen để tiêu diệt Quái Vật Đen. Điều cần thiết là hắn phải hòa nhập vào Học viện, tạo ra các đồng minh và đánh đuổi hoặc ám sát Quái Vật Đen. Mối quan hệ xã hội tốt là rất quan trọng.
Tuy nhiên, đúng như dự đoán, nó thật nhàm chán và rắc rối.
Đôi khi hắn nghĩ đến việc sống như Paladin Cơ, Shera Hectorica.
Nhưng hắn lo lắng điều đó sẽ xúc phạm đến Nữ Hoàng Alice nên hắn không còn cách nào khác ngoài việc cẩn thận với hành động của mình.
“...”
Pierre tìm đường đến một nơi trú ẩn bên ngoài. Và hắn nhìn thấy một nam sinh đi ngang qua hành lang ngoài trời.
Mái tóc màu lam bạc. Kính tròn. Đó là học viên năm hai, Isaac.
Pierre lắc đầu.
Isaac là người đã đơn phương đánh bại Nữ Tu Sĩ Miya trong Đánh Giá Quyết Đấu.
Cách chiến đấu của anh đủ nóng để khơi dậy khát khao chiến đấu trong Pierre.
Thật ngạc nhiên khi một học viên của Khoa Ma Thuật, người mơ ước trở thành Phù Thủy, lại thể hiện phong cách chiến đấu như vậy. Trận quyết đấu của Isaac vẫn còn trong tâm trí Pierre thậm chí một tuần sau khi Đánh Giá Quyết Đấu kết thúc.
Ngay cả khi đi dọc hành lang, anh vẫn chưa bao giờ lấy ma cụ ra khỏi tay mình. Hắn thấy thật tuyệt vời khi thấy anh không lãng phí dù chỉ một chút thời gian.
'Mình muốn chiến đấu với tên đó.'
Liệu phong cách chiến đấu của hắn có tác dụng với mình không? Liệu mình có thể tự vệ trước hắn không?
Pierre đã tò mò về điều này kể từ khi Đánh Giá Quyết Đấu.
'Hơn nữa, tên đó là...'
Người mà Nữ Hoàng Alice nghi ngờ chính là Quái Vật Đen. Một mục tiêu dưới sự hoạt động bí mật của Nữ Hoàng Alice.
Cuối cùng, Pierre không thể cưỡng lại việc bí mật điều tra Isaac. Nhiều thông tin khác nhau về Isaac đã hình thành trong đầu Pierre.
Hắn lục lọi thông tin về Isaac. Rồi đột nhiên, một ý nghĩ thoáng qua trong đầu Pierre.
'Nếu mình dồn ép hắn vào chân tường thì sao?'
Không chỉ để quyết đấu.
Điều gì sẽ xảy ra nếu hắn cho anh một lý do để chiến đấu 'chân chính', đồng thời xem anh có phải là Quái vật Đen hay không?
Điều đó sẽ ổn chứ?
'Ừ, điều đó sẽ ổn thôi.'
Dù có động cơ cá nhân nhưng cuối cùng mọi thứ đều vì Vương Quốc. Isaac, nam sinh này, bị nghi ngờ là một trong những trở ngại.
Vì vậy, nó không quan trọng. Pierre nghĩ ra lý do để chống lại Isaac.
Nam sinh đó sẽ không bao giờ nghĩ tới điều này. Thực tế là bản thân Pierre cũng là tín đồ của Alice Carroll, người cũng thần tượng chính mình, Paladin Nhép.
Cười nhếch mép.
Pierre rời mắt khỏi Isaac và bước nhanh. Lần đầu tiên kể từ khi vào Học viện, nụ cười chân thành đọng lại trên môi hắn.
Một nam sinh đi ngang qua nhìn thấy, giật mình giữ khoảng cách. Người đó quay mặt đi chỗ khác, giả vờ như không nhìn thấy hắn.
Tôi lén liếc nhìn.
Tôi ngay lập tức nhận thấy rằng Paladin Nhép đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Nhìn lướt qua tâm trí của hắn, tôi biết rằng hắn đang lên kế hoạch ngớ ngẩn để chống lại tôi.
'Nếu đúng là như vậy.'
...Mình sẽ dùng nó để chống lại hắn.
Aaaaaa, Paladin mà chứng kiến trận đấu giữa Isaac và Miya là “Paladin Nhép” chứ không phải “Paladin Bích” như mấy chương trước Tluc để nhaaaa (。•̀ᴗ-)۶
Con người ai cũng phải có phút giây lầm lỡ, bị người yêu đá thì cũng là do chọn nhầm người thôi:v
Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.
“Em có ổn không? Trông em khá mệt mỏi.”
“Aaa? Vâng vâng! Em ổn ạ! Em không sao đâu ạ...!”
“...”
Thông thường, nơi tôi gặp Kaya Astrean đã được ấn định.
Dưới bầu trời đêm, trong một thung lũng khá xa khuôn viên Học viện. Tiếng suối chảy nghe thật dễ chịu.
Kaya và tôi đang ngồi cạnh nhau trên một chiếc ghế nhỏ, với một chiếc đèn tỏa sáng đặt trên giá cạnh chúng tôi.
Tôi đang cầm một mảnh giấy da, giải thích điều gì sẽ xảy ra tiếp theo và chúng tôi nên tiến hành như thế nào. Nói cách khác, tôi đến đây để nói chuyện với nhỏ.
'Nó sẽ an toàn vì chúng ta đã đi xa đến thế này.'
Tuy nhiên, hôm nay Kaya có vẻ mệt mỏi một cách bất thường.
Đầu nhỏ gật gù và lắc lư. Hôm nay nhỏ không để tóc hai bím như thường lệ nên mái tóc dài màu xanh lá cây đung đưa nhẹ quanh đầu.
Với quầng thâm sâu dưới mắt. Rõ ràng là nhỏ đã ngủ không ngon giấc.
Đọc tâm trí nhỏ lúc trước, có vẻ như nhỏ đã không ngủ cả đêm.
Có lẽ nhỏ đang tưởng tượng về việc làm đủ thứ chuyện dâm đảng với tôi trong trí tưởng tượng của mình. Tôi nghĩ đó là điều không thể tránh khỏi vì nhỏ chưa có kinh nghiệm gì với người đàn ông khác ngoài tôi nên tôi quay đầu lại nhìn tờ giấy da.
Sau khi nâng kính lên, tôi nói.
“Kẻ thù tiếp theo là Nữ Tu Sĩ. Chính xác hơn là ác quỷ ẩn náu trong bóng tối của Nữ Tu Sĩ. Hiện tại, nó đã được tích hợp với cái bóng nên không ai có thể chạm vào nhưng nó cũng không thể làm gì được. Nó sẽ lộ diện khi Nữ Tu Sĩ sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình sau khi giải phóng Cửu Vĩ Hồ. Ồ, cảm ơn em.”
Kaya đưa ra một miếng trái cây ở bên cạnh, và tôi vừa ăn vừa dán mắt vào tờ giấy da. Nhỏ đã mang trái cây phòng trường hợp chúng tôi đói.
Quao, nó được cắt rất tốt. Thậm chí còn tốt hơn cả chị gái nhỏ, Merlin.
“Nữ Tu Sĩ của Đông Quốc. Em chỉ nghe những câu chuyện. Cô ấy là đàn em đã thi đấu với Isaac phải không ạ? Tim em như thắt lại khi nghe tin Isaac giành chiến thắng trước Nữ Tu Sĩ... Em tự hỏi liệu anh có lộ diện hay không.”
“Không phải vậy đâu. Vẫn chưa.”
“Chưa...”
Tôi ăn thêm một miếng trái cây nữa từ tay Kaya.
Tôi vẫn chưa nói cho Kaya biết tại sao tôi vẫn chưa tiết lộ danh tính của mình. Tôi chỉ mơ hồ đề cập đến 'có lý do'.
Tất nhiên, ngay từ đầu đã không có danh tính nào được tiết lộ. Đây chỉ là toàn bộ sức mạnh của tôi.
Tôi không muốn tiết lộ bất kỳ bí mật nào của mình ở những lĩnh vực nằm ngoài tầm kiểm soát của tôi, ít nhất là cho đến khi Alice bị khuất phục...
...Ngay cả khi đó là Kaya đáng tin cậy.
Lý do duy nhất khiến tôi tiết lộ hầu hết bí mật của mình cho Dorothy là vì tôi bị bắt quả tang và không còn lựa chọn nào khác.
May mắn thay, Kaya không tò mò quá nhiều, điều đó thật nhẹ nhõm. Nhỏ chắc chắn là người tin tưởng tôi hơn bất cứ ai khác.
“Dù sao thì ác quỷ sẽ sử dụng sức mạnh của Nữ Tu Sĩ. Và trên hết là Ám Ma Pháp, nên giả sử nó sẽ mạnh hơn Nữ Tu Sĩ.”
“Em hiểu ý chính rồi. Chúng ta phải ngăn chặn Quỷ Bóng Tối và bảo vệ mọi người trong Học viện. Đó là lý do anh trở thành Thành Viên Danh Dự Hội Học Sinh. Cảnh giác với người trong cuộc là điều hiển nhiên... Nhân tiện, Nữ Tu Sĩ mạnh đến mức nào ạ?”
“Bằng trình độ của Luce khi chúng ta còn là năm nhất.”
“Em hiểu rồi...”
Kaya đã lấy Luce Eltania làm chuẩn mực cho mình. Nhỏ tò mò xem ai sẽ mạnh hơn nếu nhỏ, người đã trở nên mạnh mẽ hơn, đối mặt với học viên năm nhất Luce.
“Isaac, đây nè. Aaan...”
“Aaan, cảm ơn...”
Kaya đưa ra một miếng trái cây khác. Tôi cảm ơn và đưa miệng ra ăn.
Nhưng không hiểu sao, miếng trái cây đó bắt đầu di chuyển ra xa, và một mùi hương quyến rũ xộc thẳng vào mũi tôi khiến tôi nghi ngờ nên tôi hướng ánh mắt về phía Kaya.
Mái tóc dài màu xanh lá cây của nhỏ xõa xuống lưng. Kaya nghiêng đầu, nhắm mắt lại từ khoảng cách gần.
Đôi môi nhỏ mím lại một cách vụng về, run rẩy vì lo lắng. Nhỏ trông giống như một người đang chờ đợi nụ hôn lần đầu với người yêu đầu tiên.
“...”
Tôi gần như xém hôn nhỏ. Một cái bẫy được đặt rất tốt và có góc được tính toán hợp lý, điều sốc hơn nữa là nó thậm chí còn không phải do Dark Kaya thực hiện. Nhỏ chắc hẳn đã thu thập được chút can đảm.
Chắc chắn đó là sự xúi giục của Dark Kaya. Nó trông giống hệt kiểu trò đùa mà nhỏ đó sẽ chơi.
Tự hỏi tại sao sau một thời gian, môi của chúng tôi vẫn chưa chạm nhau, Kaya thận trọng mở mắt ra và ánh mắt chúng tôi chạm nhau.
“Em đang làm gì thế?”
Một tiếng cười hoài nghi thoát ra khỏi miệng tôi.
Môi Kaya mím lại. Mặt nhỏ nhanh chóng đỏ bừng như quả táo chín.
“Ấyy, Aaa... chuyện này, ờm...!
“Em xin lỗi ạ...!”
Kaya ngửa đầu ra sau nhanh như gió và trở nên cứng đơ. Sự xấu hổ và hối tiếc tràn ngập nhỏ khi kế hoạch thất bại.
Nhưng ý chí của nhỏ không hề phai nhạt. Với vẻ mặt đầy nước mắt, Kaya quay khuôn mặt đỏ bừng về phía tôi.
“Đ-Đã lâu rồi chúng ta mới ở riêng với nhau... Nó rất tuyệt... Nên hãy thoải mái khám phá đôi môi của em bao nhiêu tùy thích, bất cứ lúc nào anh muốn, giống như trước đây ạ...! Em thực sự không bận tâm chút nào đâu ạ...!”
“...”
Hai ta đã như thế bao giờ đâu mà trước đây hả nhỏ kia?
Tôi thấy thương nhỏ vì đã cố gắng bắt chước tính cách của Dark Kaya một cách cẩu thả.
Nhỏ đang quyến rũ tôi một cách trơ trẽn, khéo léo khơi dậy ham muốn của tôi.
Tôi tự hỏi liệu nhỏ có nhờ Dark Kaya giúp nói những câu đó không.
Mặc dù trông giống nhau nhưng nhỏ không có vẻ gợi cảm và quyết đoán như Dark Kaya. Ngược lại, nhỏ trông thực sự rất quý giá.
Dù thế nào đi nữa tôi cũng không thể không ngưỡng mộ nhỏ.
“Chúng ta chưa từng làm điều đó trước đây.”
Tôi lắc đầu và bình tĩnh trả lời.
Tôi đã vẽ một đường. Tôi nhìn chằm chằm vào tờ giấy da chứa kế hoạch của chúng tôi.
Dù sao đi nữa, lãng mạn là một vấn đề nghiêm túc. Để đánh bại Tà Thần, cần phải tạm dừng chuyện tình cảm trong một thời gian.
“Chuyện đó...!”
“Em là người anh tin tưởng nhất.”
“Cái gì?”
Tôi tháo kính ra và lau chúng trên gấu áo sơ mi.
Tôi nói với một chút lo lắng vì đã lâu không gặp nhau và một chút thành thật.
“Anh sẽ nhớ em sau khi chúng ta tốt nghiệp Học viện, vì vậy đừng buồn vì chúng ta không gặp nhau thường xuyên.”
Đôi mắt của Kaya còn mở to hơn nữa. Nhỏ đột ngột lắc đầu, thẳng lưng.
Mái tóc lục của nhỏ bồng bềnh như thể được tích tĩnh điện. Ngay cả suy nghĩ của nhỏ dường như cũng dừng lại.
Mình không biết điều gì sẽ xảy ra sau khi đánh bại Tà Thần.
Mình sẽ ở lại thế giới này hay trở về thế giới ban đầu của mình?
Nhưng tôi biết tôi sẽ nhớ cô gái này. Đó chính là ý nghĩa của Kaya đối với tôi.
“Aaa, hả...? Ờmmm...?”
Mặt Kaya đỏ bừng như sắp nổ tung.
Đôi mắt nhỏ run rẩy, cơ thể cũng run rẩy như đôi mắt ấy.
Tôi đang bối rối nên nhìn Kaya và cười ngượng nghịu.
“Chà, dù sao thì...”
“Heee...!”
Poong.
Có vẻ như nụ cười của tôi đã vô tình giáng đòn chí mạng khi Kaya cuối cùng cũng bật ra. Như thể pháo hoa đang nổ trên khuôn mặt đỏ rực của nhỏ.
Đột nhiên, cơ thể nhỏ mềm nhũn và ngã ngửa ra sau.
Không thể chịu đựng được làn sóng xấu hổ dữ dội, nhỏ ngất đi.
“...Hả?”
Tôi bối rối vê lơ ra.
Mình biết em ấy không quen với đàn ông, nhưng đến mức này thì...?
“Cái gì? Kaya, em ổn chứ?! Dậy mau! Này!”
Tình hình có vẻ nghiêm trọng.
Tôi lao tới chỗ Kaya đang nằm gục.
Tôi lay vai và gọi nhỏ nhiều lần.
Kaya nhắm mắt lại với nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt như thể em ấy không cần quan tâm đến thế giới.
Nhỏ mới 18 tuổi thôi đấy.
“Pierre, cậu đã làm xong bài tập về nhà chưa?”
“Hôm nay cậu rảnh không? Cậu có muốn đi chơi chứ?”
“Pierre, cậu có thể giúp tôi bài này được không? Tôi không thể hiểu được ~.”
Giờ ăn trưa. Orphin Hall của Khoa Ma Thuật, tại Lớp B.
Nếu ta chọn nam sinh nổi tiếng nhất trong số các học viên năm nhất Khoa Ma Thuật, mọi người sẽ nghĩ đến cùng một người.
Pierre Flanche. Một nam sinh đẹp trai với mái tóc màu be mịn và đôi mắt xanh nhạt bí ẩn. Hắn là một trong những cấp dưới của Alice Carroll, Paladin Nhép.
Hắn luôn nở nụ cười trầm tư như Alice.
Và gần gũi với học viên nhờ tính hòa đồng.
Hắn cũng rất giỏi ma thuật và đang chạy đua để trở thành Hội Trưởng Hội Học Sinh.
Hắn đặc biệt nổi tiếng với các nữ sinh năm nhất, có độ nổi tiếng ngang bằng với Giáo sư Fernando Frost. Các cô gái được chia thành hai phe, phe Fernando lạnh lùng và phe Pierre chu đáo.
Mỗi giờ giải lao, các nữ sinh lại tụ tập quanh Paladin Nhép, Pierre. Và với thái độ vui vẻ của mình, hắn đã đối xử tử tế với từng người trong số họ, khiến họ phải lòng.
“Sao cậu bận thế, Pierre? Tôi thực sự muốn trả ơn cậu vì đã dạy tôi trước đây. Hôm nay cậu thực sự không có thời gian à? Hử?”
Một nữ sinh hỏi một cách tán tỉnh, đặt tay lên bờ vai rộng của Pierre.
Pierre nhẹ nhàng gạt tay cô ra và nở một nụ cười thật tươi.
“Ừm, hôm nay tôi không thể. Tôi xin lỗi.”
“Ôi trời, không! Đừng xin lỗi, Pierre. Chỉ cần nói cho tôi biết khi nào cậu rảnh. Uhu.”
Chỉ nhìn thấy mặt Pierre thôi cũng khiến nữ sinh cười khúc khích thích thú.
Những cái nhìn ghen tị của các chàng trai đổ dồn vào Pierre.
'Rất khó chịu.'
Mọi thứ đều trở nên cồng kềnh đối với Pierre.
Hắn không cảm thấy bị thu hút bởi bất kỳ cô gái nào ở đây. Khoảng cách tuổi tác quá lớn khiến hắn có cảm giác như họ đều là trẻ con.
Việc những đứa trẻ đó bám lấy hắn và nói chuyện với hắn hàng ngày chỉ khiến hắn bực bội và ghê tởm. Pierre không phải là loại người thích chơi với trẻ con.
“Các bạn nữ, tôi cần đi vệ sinh.”
Pierre nở nụ cười đẹp trai và đứng dậy. Các cô gái hào hứng nhường chỗ cho hắn, gật đầu háo hức với khuôn mặt đỏ bừng.
Pierre bước ra khỏi lớp học. Nhưng hắn đi đến đâu cũng nhận được những ánh mắt trìu mến từ các nữ sinh khiến hắn khó chịu.
“Chậc.”
Hắn tặc lưỡi lặng lẽ để không ai có thể nghe thấy.
Hắn là một người ngoài cuộc đến Học viện Märchen để tiêu diệt Quái Vật Đen. Điều cần thiết là hắn phải hòa nhập vào Học viện, tạo ra các đồng minh và đánh đuổi hoặc ám sát Quái Vật Đen. Mối quan hệ xã hội tốt là rất quan trọng.
Tuy nhiên, đúng như dự đoán, nó thật nhàm chán và rắc rối.
Đôi khi hắn nghĩ đến việc sống như Paladin Cơ, Shera Hectorica.
Nhưng hắn lo lắng điều đó sẽ xúc phạm đến Nữ Hoàng Alice nên hắn không còn cách nào khác ngoài việc cẩn thận với hành động của mình.
“...”
Pierre tìm đường đến một nơi trú ẩn bên ngoài. Và hắn nhìn thấy một nam sinh đi ngang qua hành lang ngoài trời.
Mái tóc màu lam bạc. Kính tròn. Đó là học viên năm hai, Isaac.
Pierre lắc đầu.
Isaac là người đã đơn phương đánh bại Nữ Tu Sĩ Miya trong Đánh Giá Quyết Đấu.
Cách chiến đấu của anh đủ nóng để khơi dậy khát khao chiến đấu trong Pierre.
Thật ngạc nhiên khi một học viên của Khoa Ma Thuật, người mơ ước trở thành Phù Thủy, lại thể hiện phong cách chiến đấu như vậy. Trận quyết đấu của Isaac vẫn còn trong tâm trí Pierre thậm chí một tuần sau khi Đánh Giá Quyết Đấu kết thúc.
Ngay cả khi đi dọc hành lang, anh vẫn chưa bao giờ lấy ma cụ ra khỏi tay mình. Hắn thấy thật tuyệt vời khi thấy anh không lãng phí dù chỉ một chút thời gian.
'Mình muốn chiến đấu với tên đó.'
Liệu phong cách chiến đấu của hắn có tác dụng với mình không? Liệu mình có thể tự vệ trước hắn không?
Pierre đã tò mò về điều này kể từ khi Đánh Giá Quyết Đấu.
'Hơn nữa, tên đó là...'
Người mà Nữ Hoàng Alice nghi ngờ chính là Quái Vật Đen. Một mục tiêu dưới sự hoạt động bí mật của Nữ Hoàng Alice.
Cuối cùng, Pierre không thể cưỡng lại việc bí mật điều tra Isaac. Nhiều thông tin khác nhau về Isaac đã hình thành trong đầu Pierre.
Hắn lục lọi thông tin về Isaac. Rồi đột nhiên, một ý nghĩ thoáng qua trong đầu Pierre.
'Nếu mình dồn ép hắn vào chân tường thì sao?'
Không chỉ để quyết đấu.
Điều gì sẽ xảy ra nếu hắn cho anh một lý do để chiến đấu 'chân chính', đồng thời xem anh có phải là Quái vật Đen hay không?
Điều đó sẽ ổn chứ?
'Ừ, điều đó sẽ ổn thôi.'
Dù có động cơ cá nhân nhưng cuối cùng mọi thứ đều vì Vương Quốc. Isaac, nam sinh này, bị nghi ngờ là một trong những trở ngại.
Vì vậy, nó không quan trọng. Pierre nghĩ ra lý do để chống lại Isaac.
Nam sinh đó sẽ không bao giờ nghĩ tới điều này. Thực tế là bản thân Pierre cũng là tín đồ của Alice Carroll, người cũng thần tượng chính mình, Paladin Nhép.
Cười nhếch mép.
Pierre rời mắt khỏi Isaac và bước nhanh. Lần đầu tiên kể từ khi vào Học viện, nụ cười chân thành đọng lại trên môi hắn.
Một nam sinh đi ngang qua nhìn thấy, giật mình giữ khoảng cách. Người đó quay mặt đi chỗ khác, giả vờ như không nhìn thấy hắn.
Tôi lén liếc nhìn.
Tôi ngay lập tức nhận thấy rằng Paladin Nhép đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Nhìn lướt qua tâm trí của hắn, tôi biết rằng hắn đang lên kế hoạch ngớ ngẩn để chống lại tôi.
'Nếu đúng là như vậy.'
...Mình sẽ dùng nó để chống lại hắn.
Aaaaaa, Paladin mà chứng kiến trận đấu giữa Isaac và Miya là “Paladin Nhép” chứ không phải “Paladin Bích” như mấy chương trước Tluc để nhaaaa (。•̀ᴗ-)۶
Con người ai cũng phải có phút giây lầm lỡ, bị người yêu đá thì cũng là do chọn nhầm người thôi:v
Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất