Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ
Chương 19: Hang Kiến (2)
༺ Hang Kiến (2) ༻
Đó là vào đêm khuya.
Khi tôi xuống xe, hình ảnh một hẻm núi đập vào mắt tôi. Trời tối, chỉ có ánh trăng chiếu qua, nhưng ngay cả khi đó, đây vẫn là một cảnh tượng tráng lệ đến khó tin, vì nó chỉ cách Học viện 4 giờ đồng hồ.
Lối vào Hang ngầm Tantak ở ngay trước mặt tôi. Nó có vẻ là một lối vào hang động điển hình, nhưng khi bạn bước vào, một con đường tối đen như mực dẫn xuống dốc sẽ xuất hiện.
"Học viên ơi, cậu thực sự sẽ ổn chứ?" Người đánh xe hỏi, giọng lo lắng.
Tôi ổn thật mà... Dù vậy, tôi không thể thô lỗ với người đang lo lắng cho tôi.
Với một nụ cười nhẹ, tôi gật đầu, "Không sao đâu. Về nhà an toàn nhé."
"Học viên..."
Sau khi nhận được số tiền tôi đưa, người đánh xe bắt đầu lái xe trở về.
Trước khi tôi biết điều đó, tôi đã đến. Sau khi hít một hơi thật sâu, tôi bước vào cửa hang.
...Trời tối quá.
Tôi lấy ra một chiếc đèn phát quang từ túi ma thuật của mình. Chiếc đèn cầm tay tiện dụng tỏa ra ánh sáng giúp chiếu sáng cảnh quan xung quanh.
————————————————————————
[Đèn Phát Quang Di Động]
———————————————
Một chiếc đèn chứa đá phát quang. Nó rất thuận tiện để mang theo.
Hạng: Bậc 9
————————————————————————
Phập–!
"Uwaa!"
Khi tôi chiếu ngọn đèn phát quang lên trần nhà, những con dơi đang treo mình đồng loạt đập cánh trước ánh sáng.
Xém đái mẹ trong quần rồi...
Mình không giỏi với những thứ đáng sợ...
"Haa, mình sợ vãi..."
Đặt tay lên ngực, tôi hít một hơi thật sâu.
Dù tôi có đến vào ban ngày thì trời cũng tối. Tôi không nên hối tiếc vì đã đến đây vào lúc này; rốt cuộc đó là sự lựa chọn của tôi...
Dù sao đi nữa, không phải lúc nào nó cũng tối tăm và đáng sợ. Nếu tôi đi sâu hơn, sẽ có những viên đá phát sáng được làm từ mana của Garzia để đánh dấu đường đi.
Hãy cố gắng cầm cự cho đến lúc đó. Rốt cuộc thì không có vẻ gì là có ma cả.
Tôi từ từ tiến về phía trước.
"..."
Khi tôi bước đi, một con đường xuống dốc xuất hiện. Đó là một con dốc thoai thoải. Nếu tôi đi hết quãng đường từ đây xuống, tôi sẽ đến một mê cung dưới lòng đất.
Tôi đã ghi nhớ tất cả mọi thứ về mê cung dưới lòng đất, điều này là đương nhiên vì tôi là một người chơi Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen kỳ cựu.
Để chắc chắn rằng mình không bị trượt và ngã, tôi bắt đầu cẩn thận đi xuống dốc.
"..."
Aaa, nhưng thực sự...
Thật đáng sợ khi trời tối.
Đèn chiếu sáng có phạm vi hạn chế. Ngoài phạm vi đó, chỉ còn là bóng tối đen như mực.
Đột nhiên, tôi tưởng tượng ra khuôn mặt đáng sợ đáng sợ của một con ma hiện ra từ bóng tối trong tâm trí tôi.
Nếu điều đó xảy ra, chắc chắn tôi sẽ ngất đi. Vâng, tôi sẽ bất tỉnh.
Tôi nuốt nước bọt. Tôi di chuyển đôi chân một cách thầm lặng và lặng lẽ giữa sự căng thẳng tưởng như sẽ khiến tim tôi ngừng đập.
...Chính lúc đó.
──Gyaaa─!!
──Kwadaang───!!
".........!!"
Sau lưng tôi vang lên một tiếng hét đinh tai nhức óc, sau đó là tiếng đá sụp đổ.
Trong khoảnh khắc, trái tim tôi chùng xuống. Tôi gần như sắp ngất đi nhưng tôi vẫn giữ được bình tĩnh.
Đó chỉ là tiếng hét của một cô gái. Không thể nào là ma được...
Tôi quay lại và bắt đầu chạy lên dốc về phía cửa hang.
"...?"
Leo hết đoạn dốc lên, tôi thấy xung quanh cửa hang có những tảng đá vỡ vụn.
Sau đó, khi tôi chiếu ngọn đèn phát quang trước mặt, hình bóng quen thuộc của một nữ sinh ngồi giữa hang hiện ra.
Nữ sinh với bím tóc màu lục nhạt, mặc đồng phục Học viện Märchen giống tôi, đang run rẩy.
Cô nhìn tôi rồi quay đầu sang một bên, lau nước mắt.
————————————————————————
[Kaya Astrean]
—————————
Lv: 91
Chủng Tộc: Con Người
Hệ: Phong, Băng
Độ Nguy Hiểm: X
Tâm Trí: [Thật xấu hổ khi cho bạn thấy một cảnh tượng đáng xấu hổ như vậy.]
————————————————————————
Tại sao Kaya lại ở đây...?
"Kaya...?"
"Aaa, ngài Isaac. E-Em..."
Dù sao thì em ấy mới là người vừa hét lên phải không?
Hay thuộc hạ của Garzia đã xuất hiện?
Tôi lao tới chỗ Kaya, quỳ một gối xuống và nhìn thẳng vào mắt cô.
"Điều gì làm cậu giật mình đến vậy?"
"..."
"Có lẽ cậu đã gặp phải một con kiến khổng lồ..."
"D-Dơi..."
"Hả?"
"Vì lũ dơi... em đã sợ..."
...Mình hiểu rồi.
"Em xin lỗi..."
Kaya xin lỗi với giọng chán nản. Nhưng không cần thiết phải xin lỗi.
Dù sao thì, miễn là nó không phải là vấn đề nguy hiểm thì không sao cả.
"Không sao đâu. Nhưng tại sao cậu lại theo dõi tôi?"
"...!"
Tại sao Kaya lại ở đây? Thấy cô xuất hiện vào lúc này, có vẻ như cô đang theo dõi tôi. Và phản ứng giật mình của cô đã làm rõ điều đó.
'Tại sao?'
Tôi biết sự ngưỡng mộ của cô dành cho tôi, nhưng Kaya có phải là loại người theo dõi người cô ngưỡng mộ không?
"Em cũng có lý do để ở đây..."
"Cậu đã bám đuôi tôi."
"Ư ư, chuyện đó... em không thể nói cho ngài biết tại sao."
Có lẽ tôi đã nhìn thấy một khía cạnh khác của Kaya mà trước đây tôi chưa từng thấy. Nếu đó là lý do cô không muốn nói về chuyện đó thì không sao cả. Tôi không có ý ép cô phải nói ngay.
"Cậu có thể đứng dậy không?"
"..."
"...?"
Khi tôi đưa tay ra, Kaya, người đang giấu vẻ mặt suốt thời gian qua, đột nhiên nhìn tôi ngơ ngác.
————————————————————————
[Kaya Astrean]
—————————
Tâm Trí: [Cảm thấy thái độ hòa đồng của bạn thật khó xử.]
————————————————————————
Ờ ha. Tôi đã đối xử với Kaya bằng thái độ lạnh lùng, cố tình giả vờ mạnh mẽ và hành động như thể tôi đã bộc lộ bản chất thật của mình.
Đầu tiên, tôi đang ở trong tình thế không thể tiết lộ danh tính thực sự của mình cho Kaya. Đó là vì tôi sợ hậu quả nếu cô phát hiện ra tôi thực sự yếu đuối.
Cần phải duy trì "thái độ mạnh mẽ nhưng bộc lộ" thông thường để không gây ra những nghi ngờ không đáng có.
"Hàa," tôi thở dài.
"Cậu không đến để làm phiền tôi phải chứ?" Tôi hỏi với giọng hoài nghi.
Chỉ khi đó Kaya mới thả lỏng vẻ mặt nghi ngờ và nhìn tôi với vẻ vừa ngưỡng mộ vừa sợ hãi.
"Aaa, không...! Không đời nào!"
Kaya nhảy dựng lên và đứng ngay lập tức như thể cơ thể cô nhớ lại kỷ luật quân đội của cha cô.
Tôi phớt lờ cô và lại bắt đầu đi xuống dốc. Kaya đuổi theo tôi.
"Nhân tiện, ngài Isaac, tại sao ngài lại ở đây...?"
Tôi không cần phải che giấu mục đích của mình nên tôi quyết định thành thật trả lời: "Để đánh bại một ác quỷ".
"Là vậy ạ!" Kaya trả lời như thể cô đã nghi ngờ rất nhiều.
"Vậy ra có một ác quỷ ở đây..."
"Đáng lẽ cậu không nên đến nơi này."
Kaya sẽ gặp nguy hiểm nếu ở lại đây. Garzia, ngay cả khi không ở trạng thái sung mãn nhất, vẫn ở Lv cao hơn Kaya.
"Không, em cũng sẽ giúp."
Kaya đến bên tôi và nhìn tôi với vẻ mặt kiên quyết.
"Để bảo vệ Học viện."
————————————————————————
[Kaya Astrean]
—————————
Tâm Trí: [Cảm thấy thật tuyệt khi bảo vệ sự bình yên của Học viện.]
————————————————————————
Em đang tưởng tượng cái gì thế...?
Tôi không chắc nó là gì, nhưng tôi có thể nói rằng cô có trí tưởng tượng rất sống động.
Mình sẽ dấn thân vào bóng tối phía sau Học viện và đánh bại thế lực tà ác để bảo vệ các học viên.
Tôi tự hỏi liệu cô có đang tưởng tượng điều gì đó như thế này không. Nghĩ lại thì, có Kaya ở đây cũng không tệ.
Bên kia con đường xuống dốc trong bóng tối này là lãnh thổ chưa được khám phá. Nói cách khác, tôi không thể giải quyết được tất cả các biến số.
Ngoài ra, khả năng của Kaya cũng rất đặc biệt. Ngay cả khi có những tình huống không lường trước được xảy ra, cô vẫn có khả năng che chở cho tôi.
Nếu Garzia tấn công, tôi sẽ phải bảo vệ cô ấy.
"...Muốn làm gì thì làm," tôi trả lời với cảm giác miễn cưỡng chấp nhận.
Mặt Kaya sáng lên. Cô gật đầu và quay lại nhìn về phía trước.
Kaya lấy ra một cây đũa phép khảm ma thạch màu xanh lá cây và cảnh giác cao độ. Cô có vẻ đáng tin cậy.
Chúng tôi đi bộ xuống dốc trong 20 phút, dựa vào ánh sáng từ đèn huỳnh quang.
Bên kia con đường xuống dốc là lối đi mờ mịt. Đó là lối vào 'mê cung dưới lòng đất'.
"Chúng ta đang ở đâu vậy ạ?"
"Một mê cung dưới lòng đất. Rất dễ bị lạc nên hãy theo sát tôi."
"Ồ, vâng...!"
Tôi vội vã bước đi khi Kaya đi theo tôi.
Ngay khi chúng tôi bước vào mê cung dưới lòng đất, những viên đá phát sáng màu nâu nhạt được sắp xếp một cách có trật tự trên tường hiện ra trong tầm mắt. Chúng được tạo ra bằng Nham Ma Pháp của Garzia để dễ dàng phân biệt đường đi.
Điều này giúp có thể phân biệt môi trường xung quanh mà không cần sử dụng đèn phát sáng.
Tôi đặt một miếng vải lên ngọn đèn phát sáng và đặt nó vào chiếc túi ma thuật.
Tôi nín thở và bước qua mê cung. Bất cứ khi nào chúng tôi phải quyết định nên đi theo hướng nào, trước khi Kaya kịp chần chừ, tôi nhanh chóng chọn một con đường và đi tiếp.
Xét cho cùng thì cấu trúc cũng không khác gì khi tôi chơi Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen.
Tôi có thể dễ dàng đến trung tâm.
"Ngài Isaac."
Kaya đột ngột dừng lại và gọi tên tôi.
"Em đã cảm thấy như vậy từ trước rồi, nhưng làm sao ngài lại biết rõ đường đi đến vậy ạ?"
"..."
...Hả?
Đợi tí.
'Có phải mình đang bị nghi ngờ ngay bây giờ không?'
Tôi liếc nhìn Kaya và mở cửa sổ trạng thái của cô ấy.
————————————————————————
[Kaya Astrean]
—————————
Tâm Trí: [Cảm thấy nghi ngờ bạn là ác quỷ và sau đó quyết định chiến đấu chống lại quỷ.]
————————————————————————
Đây lại là kiểu kịch bản gì thế này...?
Nhờ trí tưởng tượng phong phú của mình, Kaya luôn nảy ra những ý tưởng kỳ quái. Điều này có thể nhanh chóng dẫn đến một tình huống khó quản lý.
Nó phải được trả lời một cách rõ ràng.
Mình nên nói gì đây? Chà...
Ồ, hãy giải quyết như thế này nhé.
"Tôi chỉ đang cảm nhận mana của ác quỷ và lần theo nó. Tôi đã cảm nhận được mana ngay từ đầu, kể từ khi tôi còn ở Học viện."
Tôi đã nói vậy nhưng thực ra đó chỉ là chuyện vớ vẩn.
Làm sao ai đó có thể cảm nhận được mana từ hang động ngầm này khi ở tận Học viện chứ? Ngay từ đầu, phạm vi mana có thể cảm nhận được là rất nhỏ. Đó là một điều rất ngớ ngẩn.
Tuy nhiên, đúng như dự đoán, Kaya có vẻ tin vào điều đó.
"Wow..."
Cô tỏ ra ngạc nhiên.
"Em không thể cảm nhận được bất cứ thứ gì... Đây có phải là khả năng cảm nhận mana của một Archwizard không?" Kaya kinh ngạc kêu lên, miệng há hốc.
Đúng như dự đoán, cô có đầu óc quá đơn giản.
"Cậu sẽ có thể cảm nhận được nó dần dần."
Kaya và tôi lại bắt đầu di chuyển.
Cô nhìn tôi một lúc với ánh mắt lấp lánh.
Aaa, đôi mắt long lanh đó. Nó chói lóa như ánh sao nên mình ái náy ghê.
─Chính lúc đó.
Sakaksakaksakak...
Âm thanh của thứ gì đó sắc nhọn cào vào nhau, đá bị ném đi và râu cọ xát vào nhau.
Kaya và tôi đều dừng lại và nhìn về phía trước.
Sakaksakaksakak...
Garzia có rất nhiều thuộc hạ hay còn gọi là "Kiến Tai Ương" – một trong những yếu tố làm tăng độ khó của Màn 2, Chương 4 lên đáng kể.
Sakaksakaksakak...
Kiến Tai Ương có trí thông minh tập thể tuyệt vời; đó là một khối u đã gây áp lực cho người chơi bằng đủ loại chiến lược và chiến thuật. Khi lần đầu chơi độ khó Địa Ngục, tôi đã gặp khó khăn vì chúng.
Nếu Garzia đang ẩn náu ở đây, thì việc một quân đoàn Kiến Tai Ương đang bảo vệ mê cung này là điều đương nhiên. Trong hang động ngầm này, có thể có tới 300 con.
Sakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksaka sakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakak───
Trước mặt tôi, xuyên qua bóng tối, một con côn trùng lớn nhảy ra.
Đang chạy trốn với những chiếc râu nhấp nháy, một con kiến đen lớn xuất hiện trong khi liên tục đóng và mở những chiếc càng sắc nhọn ở phía trước miệng. Đôi mắt mở to của nó phát ra ánh sáng đỏ – đó là Kiến Tai Ương.
————————————————————————
[Kiến Tai Ương]
—————————
Lv: 70
Chủng Tộc: Ác Quỷ
Hệ: Ám, Nham
Độ Nguy Hiểm: Trên Trung Bình
Tâm Trí: [Muốn giết kẻ đột nhập.]
————————————————————————
"Cái gì thế?" Kaya hỏi, giật mình vì con côn trùng khổng lồ.
May mắn thay, trước mặt chúng tôi chỉ có một con Kiến Tai Ương. Có vẻ như nó đang tuần tra khu vực.
Thật nguy hiểm khi lũ Kiến Tai Ương tụ tập lại với nhau. Tôi không chắc chúng sẽ sử dụng loại chiến lược nào để gây áp lực cho tôi, mặc dù thực tế tôi là Khắc Tinh Của Quỷ.
[Ác quỷ đã được công nhận là kẻ thù.]
[Đặc tính độc nhất [Thợ Săn] đã được kích hoạt!]
[Cấp độ và chỉ số tạm thời được tăng cường đáng kể!]
[Cây kỹ năng tạm thời +10!]
Lúc đó chỉ còn một cách.
Khi tôi tiến lên một bước, tôi đưa tay về phía Kaya và truyền mana của mình ra.
Một tấm màn mỏng được treo quanh cô. Đó là một lớp băng trong mờ với những tinh thể băng tuyệt đẹp lơ lửng xung quanh.
「Kết Giới Băng Giá (Hệ Băng, 6)」
"Ngài Isaac định làm gì...?"
Sakaksakaksakaksakaksakaksa──!
Kiến Tai Ương nhanh chóng phóng tới, chạy bằng cả sáu chân. Đồng thời, tôi khuỵu một đầu gối và đặt tay phải xuống sàn.
"Đóng băng toàn bộ mê cung."
Và sau đó.
Tôi giải phóng Băng mana của mình.
───── 「Sóng Sương Giá (Hệ Băng, 6 )
Charakkkkkkk————!!!
Luồng khí lạnh khổng lồ từ tay tôi ngay lập tức nhấn chìm toàn bộ mê cung dưới lòng đất, đóng băng hoàn toàn Kiến Tai Ương và biến chúng thành những bức tượng băng.
Trong phút chốc, toàn bộ hang động biến thành một hang băng lạnh lẽo, như thể vẫn luôn như vậy.
"Ha."
Một dòng khí lạnh thoát ra khỏi phổi tôi.
Nếu có một quân đoàn kiến có trí tuệ tập thể xuất sắc, tất cả những gì tôi phải làm là đóng băng tất cả chúng trước khi chúng kịp tung ra chiến thuật.
Nhấn vote sao ⭐️và Follow ngay nếu không sẽ bị Yandere Luce nhốt vào lồng
Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.
Đó là vào đêm khuya.
Khi tôi xuống xe, hình ảnh một hẻm núi đập vào mắt tôi. Trời tối, chỉ có ánh trăng chiếu qua, nhưng ngay cả khi đó, đây vẫn là một cảnh tượng tráng lệ đến khó tin, vì nó chỉ cách Học viện 4 giờ đồng hồ.
Lối vào Hang ngầm Tantak ở ngay trước mặt tôi. Nó có vẻ là một lối vào hang động điển hình, nhưng khi bạn bước vào, một con đường tối đen như mực dẫn xuống dốc sẽ xuất hiện.
"Học viên ơi, cậu thực sự sẽ ổn chứ?" Người đánh xe hỏi, giọng lo lắng.
Tôi ổn thật mà... Dù vậy, tôi không thể thô lỗ với người đang lo lắng cho tôi.
Với một nụ cười nhẹ, tôi gật đầu, "Không sao đâu. Về nhà an toàn nhé."
"Học viên..."
Sau khi nhận được số tiền tôi đưa, người đánh xe bắt đầu lái xe trở về.
Trước khi tôi biết điều đó, tôi đã đến. Sau khi hít một hơi thật sâu, tôi bước vào cửa hang.
...Trời tối quá.
Tôi lấy ra một chiếc đèn phát quang từ túi ma thuật của mình. Chiếc đèn cầm tay tiện dụng tỏa ra ánh sáng giúp chiếu sáng cảnh quan xung quanh.
————————————————————————
[Đèn Phát Quang Di Động]
———————————————
Một chiếc đèn chứa đá phát quang. Nó rất thuận tiện để mang theo.
Hạng: Bậc 9
————————————————————————
Phập–!
"Uwaa!"
Khi tôi chiếu ngọn đèn phát quang lên trần nhà, những con dơi đang treo mình đồng loạt đập cánh trước ánh sáng.
Xém đái mẹ trong quần rồi...
Mình không giỏi với những thứ đáng sợ...
"Haa, mình sợ vãi..."
Đặt tay lên ngực, tôi hít một hơi thật sâu.
Dù tôi có đến vào ban ngày thì trời cũng tối. Tôi không nên hối tiếc vì đã đến đây vào lúc này; rốt cuộc đó là sự lựa chọn của tôi...
Dù sao đi nữa, không phải lúc nào nó cũng tối tăm và đáng sợ. Nếu tôi đi sâu hơn, sẽ có những viên đá phát sáng được làm từ mana của Garzia để đánh dấu đường đi.
Hãy cố gắng cầm cự cho đến lúc đó. Rốt cuộc thì không có vẻ gì là có ma cả.
Tôi từ từ tiến về phía trước.
"..."
Khi tôi bước đi, một con đường xuống dốc xuất hiện. Đó là một con dốc thoai thoải. Nếu tôi đi hết quãng đường từ đây xuống, tôi sẽ đến một mê cung dưới lòng đất.
Tôi đã ghi nhớ tất cả mọi thứ về mê cung dưới lòng đất, điều này là đương nhiên vì tôi là một người chơi Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen kỳ cựu.
Để chắc chắn rằng mình không bị trượt và ngã, tôi bắt đầu cẩn thận đi xuống dốc.
"..."
Aaa, nhưng thực sự...
Thật đáng sợ khi trời tối.
Đèn chiếu sáng có phạm vi hạn chế. Ngoài phạm vi đó, chỉ còn là bóng tối đen như mực.
Đột nhiên, tôi tưởng tượng ra khuôn mặt đáng sợ đáng sợ của một con ma hiện ra từ bóng tối trong tâm trí tôi.
Nếu điều đó xảy ra, chắc chắn tôi sẽ ngất đi. Vâng, tôi sẽ bất tỉnh.
Tôi nuốt nước bọt. Tôi di chuyển đôi chân một cách thầm lặng và lặng lẽ giữa sự căng thẳng tưởng như sẽ khiến tim tôi ngừng đập.
...Chính lúc đó.
──Gyaaa─!!
──Kwadaang───!!
".........!!"
Sau lưng tôi vang lên một tiếng hét đinh tai nhức óc, sau đó là tiếng đá sụp đổ.
Trong khoảnh khắc, trái tim tôi chùng xuống. Tôi gần như sắp ngất đi nhưng tôi vẫn giữ được bình tĩnh.
Đó chỉ là tiếng hét của một cô gái. Không thể nào là ma được...
Tôi quay lại và bắt đầu chạy lên dốc về phía cửa hang.
"...?"
Leo hết đoạn dốc lên, tôi thấy xung quanh cửa hang có những tảng đá vỡ vụn.
Sau đó, khi tôi chiếu ngọn đèn phát quang trước mặt, hình bóng quen thuộc của một nữ sinh ngồi giữa hang hiện ra.
Nữ sinh với bím tóc màu lục nhạt, mặc đồng phục Học viện Märchen giống tôi, đang run rẩy.
Cô nhìn tôi rồi quay đầu sang một bên, lau nước mắt.
————————————————————————
[Kaya Astrean]
—————————
Lv: 91
Chủng Tộc: Con Người
Hệ: Phong, Băng
Độ Nguy Hiểm: X
Tâm Trí: [Thật xấu hổ khi cho bạn thấy một cảnh tượng đáng xấu hổ như vậy.]
————————————————————————
Tại sao Kaya lại ở đây...?
"Kaya...?"
"Aaa, ngài Isaac. E-Em..."
Dù sao thì em ấy mới là người vừa hét lên phải không?
Hay thuộc hạ của Garzia đã xuất hiện?
Tôi lao tới chỗ Kaya, quỳ một gối xuống và nhìn thẳng vào mắt cô.
"Điều gì làm cậu giật mình đến vậy?"
"..."
"Có lẽ cậu đã gặp phải một con kiến khổng lồ..."
"D-Dơi..."
"Hả?"
"Vì lũ dơi... em đã sợ..."
...Mình hiểu rồi.
"Em xin lỗi..."
Kaya xin lỗi với giọng chán nản. Nhưng không cần thiết phải xin lỗi.
Dù sao thì, miễn là nó không phải là vấn đề nguy hiểm thì không sao cả.
"Không sao đâu. Nhưng tại sao cậu lại theo dõi tôi?"
"...!"
Tại sao Kaya lại ở đây? Thấy cô xuất hiện vào lúc này, có vẻ như cô đang theo dõi tôi. Và phản ứng giật mình của cô đã làm rõ điều đó.
'Tại sao?'
Tôi biết sự ngưỡng mộ của cô dành cho tôi, nhưng Kaya có phải là loại người theo dõi người cô ngưỡng mộ không?
"Em cũng có lý do để ở đây..."
"Cậu đã bám đuôi tôi."
"Ư ư, chuyện đó... em không thể nói cho ngài biết tại sao."
Có lẽ tôi đã nhìn thấy một khía cạnh khác của Kaya mà trước đây tôi chưa từng thấy. Nếu đó là lý do cô không muốn nói về chuyện đó thì không sao cả. Tôi không có ý ép cô phải nói ngay.
"Cậu có thể đứng dậy không?"
"..."
"...?"
Khi tôi đưa tay ra, Kaya, người đang giấu vẻ mặt suốt thời gian qua, đột nhiên nhìn tôi ngơ ngác.
————————————————————————
[Kaya Astrean]
—————————
Tâm Trí: [Cảm thấy thái độ hòa đồng của bạn thật khó xử.]
————————————————————————
Ờ ha. Tôi đã đối xử với Kaya bằng thái độ lạnh lùng, cố tình giả vờ mạnh mẽ và hành động như thể tôi đã bộc lộ bản chất thật của mình.
Đầu tiên, tôi đang ở trong tình thế không thể tiết lộ danh tính thực sự của mình cho Kaya. Đó là vì tôi sợ hậu quả nếu cô phát hiện ra tôi thực sự yếu đuối.
Cần phải duy trì "thái độ mạnh mẽ nhưng bộc lộ" thông thường để không gây ra những nghi ngờ không đáng có.
"Hàa," tôi thở dài.
"Cậu không đến để làm phiền tôi phải chứ?" Tôi hỏi với giọng hoài nghi.
Chỉ khi đó Kaya mới thả lỏng vẻ mặt nghi ngờ và nhìn tôi với vẻ vừa ngưỡng mộ vừa sợ hãi.
"Aaa, không...! Không đời nào!"
Kaya nhảy dựng lên và đứng ngay lập tức như thể cơ thể cô nhớ lại kỷ luật quân đội của cha cô.
Tôi phớt lờ cô và lại bắt đầu đi xuống dốc. Kaya đuổi theo tôi.
"Nhân tiện, ngài Isaac, tại sao ngài lại ở đây...?"
Tôi không cần phải che giấu mục đích của mình nên tôi quyết định thành thật trả lời: "Để đánh bại một ác quỷ".
"Là vậy ạ!" Kaya trả lời như thể cô đã nghi ngờ rất nhiều.
"Vậy ra có một ác quỷ ở đây..."
"Đáng lẽ cậu không nên đến nơi này."
Kaya sẽ gặp nguy hiểm nếu ở lại đây. Garzia, ngay cả khi không ở trạng thái sung mãn nhất, vẫn ở Lv cao hơn Kaya.
"Không, em cũng sẽ giúp."
Kaya đến bên tôi và nhìn tôi với vẻ mặt kiên quyết.
"Để bảo vệ Học viện."
————————————————————————
[Kaya Astrean]
—————————
Tâm Trí: [Cảm thấy thật tuyệt khi bảo vệ sự bình yên của Học viện.]
————————————————————————
Em đang tưởng tượng cái gì thế...?
Tôi không chắc nó là gì, nhưng tôi có thể nói rằng cô có trí tưởng tượng rất sống động.
Mình sẽ dấn thân vào bóng tối phía sau Học viện và đánh bại thế lực tà ác để bảo vệ các học viên.
Tôi tự hỏi liệu cô có đang tưởng tượng điều gì đó như thế này không. Nghĩ lại thì, có Kaya ở đây cũng không tệ.
Bên kia con đường xuống dốc trong bóng tối này là lãnh thổ chưa được khám phá. Nói cách khác, tôi không thể giải quyết được tất cả các biến số.
Ngoài ra, khả năng của Kaya cũng rất đặc biệt. Ngay cả khi có những tình huống không lường trước được xảy ra, cô vẫn có khả năng che chở cho tôi.
Nếu Garzia tấn công, tôi sẽ phải bảo vệ cô ấy.
"...Muốn làm gì thì làm," tôi trả lời với cảm giác miễn cưỡng chấp nhận.
Mặt Kaya sáng lên. Cô gật đầu và quay lại nhìn về phía trước.
Kaya lấy ra một cây đũa phép khảm ma thạch màu xanh lá cây và cảnh giác cao độ. Cô có vẻ đáng tin cậy.
Chúng tôi đi bộ xuống dốc trong 20 phút, dựa vào ánh sáng từ đèn huỳnh quang.
Bên kia con đường xuống dốc là lối đi mờ mịt. Đó là lối vào 'mê cung dưới lòng đất'.
"Chúng ta đang ở đâu vậy ạ?"
"Một mê cung dưới lòng đất. Rất dễ bị lạc nên hãy theo sát tôi."
"Ồ, vâng...!"
Tôi vội vã bước đi khi Kaya đi theo tôi.
Ngay khi chúng tôi bước vào mê cung dưới lòng đất, những viên đá phát sáng màu nâu nhạt được sắp xếp một cách có trật tự trên tường hiện ra trong tầm mắt. Chúng được tạo ra bằng Nham Ma Pháp của Garzia để dễ dàng phân biệt đường đi.
Điều này giúp có thể phân biệt môi trường xung quanh mà không cần sử dụng đèn phát sáng.
Tôi đặt một miếng vải lên ngọn đèn phát sáng và đặt nó vào chiếc túi ma thuật.
Tôi nín thở và bước qua mê cung. Bất cứ khi nào chúng tôi phải quyết định nên đi theo hướng nào, trước khi Kaya kịp chần chừ, tôi nhanh chóng chọn một con đường và đi tiếp.
Xét cho cùng thì cấu trúc cũng không khác gì khi tôi chơi Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen.
Tôi có thể dễ dàng đến trung tâm.
"Ngài Isaac."
Kaya đột ngột dừng lại và gọi tên tôi.
"Em đã cảm thấy như vậy từ trước rồi, nhưng làm sao ngài lại biết rõ đường đi đến vậy ạ?"
"..."
...Hả?
Đợi tí.
'Có phải mình đang bị nghi ngờ ngay bây giờ không?'
Tôi liếc nhìn Kaya và mở cửa sổ trạng thái của cô ấy.
————————————————————————
[Kaya Astrean]
—————————
Tâm Trí: [Cảm thấy nghi ngờ bạn là ác quỷ và sau đó quyết định chiến đấu chống lại quỷ.]
————————————————————————
Đây lại là kiểu kịch bản gì thế này...?
Nhờ trí tưởng tượng phong phú của mình, Kaya luôn nảy ra những ý tưởng kỳ quái. Điều này có thể nhanh chóng dẫn đến một tình huống khó quản lý.
Nó phải được trả lời một cách rõ ràng.
Mình nên nói gì đây? Chà...
Ồ, hãy giải quyết như thế này nhé.
"Tôi chỉ đang cảm nhận mana của ác quỷ và lần theo nó. Tôi đã cảm nhận được mana ngay từ đầu, kể từ khi tôi còn ở Học viện."
Tôi đã nói vậy nhưng thực ra đó chỉ là chuyện vớ vẩn.
Làm sao ai đó có thể cảm nhận được mana từ hang động ngầm này khi ở tận Học viện chứ? Ngay từ đầu, phạm vi mana có thể cảm nhận được là rất nhỏ. Đó là một điều rất ngớ ngẩn.
Tuy nhiên, đúng như dự đoán, Kaya có vẻ tin vào điều đó.
"Wow..."
Cô tỏ ra ngạc nhiên.
"Em không thể cảm nhận được bất cứ thứ gì... Đây có phải là khả năng cảm nhận mana của một Archwizard không?" Kaya kinh ngạc kêu lên, miệng há hốc.
Đúng như dự đoán, cô có đầu óc quá đơn giản.
"Cậu sẽ có thể cảm nhận được nó dần dần."
Kaya và tôi lại bắt đầu di chuyển.
Cô nhìn tôi một lúc với ánh mắt lấp lánh.
Aaa, đôi mắt long lanh đó. Nó chói lóa như ánh sao nên mình ái náy ghê.
─Chính lúc đó.
Sakaksakaksakak...
Âm thanh của thứ gì đó sắc nhọn cào vào nhau, đá bị ném đi và râu cọ xát vào nhau.
Kaya và tôi đều dừng lại và nhìn về phía trước.
Sakaksakaksakak...
Garzia có rất nhiều thuộc hạ hay còn gọi là "Kiến Tai Ương" – một trong những yếu tố làm tăng độ khó của Màn 2, Chương 4 lên đáng kể.
Sakaksakaksakak...
Kiến Tai Ương có trí thông minh tập thể tuyệt vời; đó là một khối u đã gây áp lực cho người chơi bằng đủ loại chiến lược và chiến thuật. Khi lần đầu chơi độ khó Địa Ngục, tôi đã gặp khó khăn vì chúng.
Nếu Garzia đang ẩn náu ở đây, thì việc một quân đoàn Kiến Tai Ương đang bảo vệ mê cung này là điều đương nhiên. Trong hang động ngầm này, có thể có tới 300 con.
Sakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksaka sakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakaksakak───
Trước mặt tôi, xuyên qua bóng tối, một con côn trùng lớn nhảy ra.
Đang chạy trốn với những chiếc râu nhấp nháy, một con kiến đen lớn xuất hiện trong khi liên tục đóng và mở những chiếc càng sắc nhọn ở phía trước miệng. Đôi mắt mở to của nó phát ra ánh sáng đỏ – đó là Kiến Tai Ương.
————————————————————————
[Kiến Tai Ương]
—————————
Lv: 70
Chủng Tộc: Ác Quỷ
Hệ: Ám, Nham
Độ Nguy Hiểm: Trên Trung Bình
Tâm Trí: [Muốn giết kẻ đột nhập.]
————————————————————————
"Cái gì thế?" Kaya hỏi, giật mình vì con côn trùng khổng lồ.
May mắn thay, trước mặt chúng tôi chỉ có một con Kiến Tai Ương. Có vẻ như nó đang tuần tra khu vực.
Thật nguy hiểm khi lũ Kiến Tai Ương tụ tập lại với nhau. Tôi không chắc chúng sẽ sử dụng loại chiến lược nào để gây áp lực cho tôi, mặc dù thực tế tôi là Khắc Tinh Của Quỷ.
[Ác quỷ đã được công nhận là kẻ thù.]
[Đặc tính độc nhất [Thợ Săn] đã được kích hoạt!]
[Cấp độ và chỉ số tạm thời được tăng cường đáng kể!]
[Cây kỹ năng tạm thời +10!]
Lúc đó chỉ còn một cách.
Khi tôi tiến lên một bước, tôi đưa tay về phía Kaya và truyền mana của mình ra.
Một tấm màn mỏng được treo quanh cô. Đó là một lớp băng trong mờ với những tinh thể băng tuyệt đẹp lơ lửng xung quanh.
「Kết Giới Băng Giá (Hệ Băng, 6)」
"Ngài Isaac định làm gì...?"
Sakaksakaksakaksakaksakaksa──!
Kiến Tai Ương nhanh chóng phóng tới, chạy bằng cả sáu chân. Đồng thời, tôi khuỵu một đầu gối và đặt tay phải xuống sàn.
"Đóng băng toàn bộ mê cung."
Và sau đó.
Tôi giải phóng Băng mana của mình.
───── 「Sóng Sương Giá (Hệ Băng, 6 )
Charakkkkkkk————!!!
Luồng khí lạnh khổng lồ từ tay tôi ngay lập tức nhấn chìm toàn bộ mê cung dưới lòng đất, đóng băng hoàn toàn Kiến Tai Ương và biến chúng thành những bức tượng băng.
Trong phút chốc, toàn bộ hang động biến thành một hang băng lạnh lẽo, như thể vẫn luôn như vậy.
"Ha."
Một dòng khí lạnh thoát ra khỏi phổi tôi.
Nếu có một quân đoàn kiến có trí tuệ tập thể xuất sắc, tất cả những gì tôi phải làm là đóng băng tất cả chúng trước khi chúng kịp tung ra chiến thuật.
Nhấn vote sao ⭐️và Follow ngay nếu không sẽ bị Yandere Luce nhốt vào lồng
Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất