Chương 79: Ngoại truyện 1
Edit: Ryal
Thi Hạ Dương hỏi: "Em thôi học nhé?".
"Đừng quậy". Uông Thịnh vừa tắm xong, mở laptop ra đặt trước mặt cậu.
"Em không muốn viết đâu". Thi Hạ Dương nói. "Anh có Plants vs. Zombies không?".
"Mai em phải nộp bài đúng không?". Uông Thịnh ngồi xuống bên cạnh cậu. "Viết cho xong đi rồi chơi".
Đã lên đại học rồi mà Thi Hạ Dương vẫn chẳng thay đổi gì mấy.
Lúc thi đại học cũng không có kì tích nào xảy ra – chuyện học sinh dốt nỗ lực một hai năm là thi đậu vào trường danh giá chỉ có trong truyện cổ tích mà thôi, rất tiếc là Thi Hạ Dương chẳng phải hoàng tử nhỏ hay công chúa xinh đẹp, thậm chí đến mẹ kế của công chúa cũng chẳng phải, cậu chỉ là một cây cải thìa không hề liên quan tới hai chữ "cổ tích".
Thi Hạ Dương khổ sở lắm mới đỗ được vào một trường đại học, cái tốt duy nhất là trường này gần trường Uông Thịnh.
Lúc trước Uông Thịnh cứ lo hai đứa vào đại học rồi không được gặp nhau mỗi ngày, chẳng ngờ Thi Hạ Dương lại như kí sinh trùng mọc ra trên người hắn, trở thành sinh viên ngoài biên chế của ngôi trường danh giá này.
Từ lúc khai giảng đến giờ hôm nào cậu cũng chạy tót sang đây, thậm chí còn từng đánh nhau với bạn cùng phòng của Uông Thịnh, xưng là anh em.
Mọi người đều biết mối quan hệ giữa hai đứa này, thi thoảng còn có đứa trêu Thi Hạ Dương bằng cách gọi cậu là "chị dâu", Thi Hạ Dương bèn hôn Uông Thịnh cái chụt rồi cười hì hì: "Tao mới là đại ca của chúng mày đấy!".
Uông Thịnh không hề phản bác, chỉ nhìn cậu cười cười.
Khi ấy mỗi lần hai đứa muốn làm tình là lại phải ra ngoài thuê phòng, vì ở lại kí túc xá thì mất nết lắm.
Thi Hạ Dương rõ nhiều chuyện, hay kêu là tối không có Uông Thịnh ôm thì ngủ không ngon.
Uông Thịnh chỉ cười: "Hồi trước tôi cũng có ôm em ngủ mỗi ngày đâu".
Thi Hạ Dương bĩu môi, chẳng thèm đáp.
Kết quả là đến kì hai năm nhất thì hai đứa thuê một căn trọ nhỏ cạnh trường, muốn làm chuyện dâm dục lúc nào cũng được. .
||||| Truyện đề cử: Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn |||||
Không ai muốn lãng phí căn phòng này, rảnh rỗi là lại làm một lần, có việc bận thì gấp gáp hoàn thành rồi tiếp tục làm.
Cả ngày Thi Hạ Dương cứ nói Uông Thịnh là dâm tặc, nhưng thực ra phần lớn thời gian cậu mới là đứa cứ sờ soạng mò mẫm người ta.
Sắp cuối kì rồi, Thi Hạ Dương và Uông Thịnh đều bắt đầu chuẩn bị thi.
Thi Hạ Dương có luận văn của một môn nọ làm thay bài thi học kì, sống chết không chịu viết, sắp phải nộp rồi mà chưa xong được đến một phần tư.
Uông Thịnh nhéo mông cậu: "Viết đi, chừng nào viết xong mới được làm tình".
Chiêu này rất có tác dụng với Thi Hạ Dương, nếu ngày xưa Uông Thịnh không uy hiếp như thế thì chắc cậu thi vào trường dạy nghề còn khó nữa là đại học chính quy.
Thi Hạ Dương nằm ngoài ra bàn, liếc nhìn cuốn sách Uông Thịnh vừa mở.
"Chồng ơi".
Uông Thịnh lau tóc, không hề dao động.
"Chồng à".
Tay Thi Hạ Dương mò xuống giữa hai chân hắn.
"Chồng của em ơi".
Uông Thịnh thở dài.
"Chồng ới ời". Thi Hạ Dương ngồi lên đùi hắn.
Cậu vòng tay qua cổ Uông Thịnh, cười hì hì: "Anh viết giúp em đi".
"... Có cần tôi sống hộ em luôn không?".
"Cái đấy thì thôi". Thi Hạ Dương cười. "Cuộc sống này ý nghĩa lắm, đặc biệt là lúc em làm tình với anh, không cần anh hộ đâu... anh chịch em là được".
Uông Thịnh ngoảnh mặt, tên nhãi này lại còn dám nói chuyện vô lí thành có lí.
"Chồng ơi, chồng viết giúp em đi!". Thi Hạ Dương uốn éo. "Anh giúp đi rồi em cho chơi kiểu mới nè".
Lúc trước cậu từng mua một cái gậy mát xa về để tăng thêm chút gia vị cho đời sống tình dục, trông cũng khá được, nhưng chưa có công dụng gì.
Có hai lần Uông Thịnh định dùng thứ đó trêu chọc Thi Hạ Dương trong lúc làm tình, nhưng cậu nhất quyết không chịu – cây gậy th*t nóng hừng hực của chồng chẳng lẽ lại không dũng mãnh hơn cái này?
"Viết giúp em đi mà". Thi Hạ Dương lại vặn mông, cười hì hì trong lòng Uông Thịnh. "Anh viết giúp em, em tự thẩm cho anh xem".
Thi Hạ Dương hỏi: "Em thôi học nhé?".
"Đừng quậy". Uông Thịnh vừa tắm xong, mở laptop ra đặt trước mặt cậu.
"Em không muốn viết đâu". Thi Hạ Dương nói. "Anh có Plants vs. Zombies không?".
"Mai em phải nộp bài đúng không?". Uông Thịnh ngồi xuống bên cạnh cậu. "Viết cho xong đi rồi chơi".
Đã lên đại học rồi mà Thi Hạ Dương vẫn chẳng thay đổi gì mấy.
Lúc thi đại học cũng không có kì tích nào xảy ra – chuyện học sinh dốt nỗ lực một hai năm là thi đậu vào trường danh giá chỉ có trong truyện cổ tích mà thôi, rất tiếc là Thi Hạ Dương chẳng phải hoàng tử nhỏ hay công chúa xinh đẹp, thậm chí đến mẹ kế của công chúa cũng chẳng phải, cậu chỉ là một cây cải thìa không hề liên quan tới hai chữ "cổ tích".
Thi Hạ Dương khổ sở lắm mới đỗ được vào một trường đại học, cái tốt duy nhất là trường này gần trường Uông Thịnh.
Lúc trước Uông Thịnh cứ lo hai đứa vào đại học rồi không được gặp nhau mỗi ngày, chẳng ngờ Thi Hạ Dương lại như kí sinh trùng mọc ra trên người hắn, trở thành sinh viên ngoài biên chế của ngôi trường danh giá này.
Từ lúc khai giảng đến giờ hôm nào cậu cũng chạy tót sang đây, thậm chí còn từng đánh nhau với bạn cùng phòng của Uông Thịnh, xưng là anh em.
Mọi người đều biết mối quan hệ giữa hai đứa này, thi thoảng còn có đứa trêu Thi Hạ Dương bằng cách gọi cậu là "chị dâu", Thi Hạ Dương bèn hôn Uông Thịnh cái chụt rồi cười hì hì: "Tao mới là đại ca của chúng mày đấy!".
Uông Thịnh không hề phản bác, chỉ nhìn cậu cười cười.
Khi ấy mỗi lần hai đứa muốn làm tình là lại phải ra ngoài thuê phòng, vì ở lại kí túc xá thì mất nết lắm.
Thi Hạ Dương rõ nhiều chuyện, hay kêu là tối không có Uông Thịnh ôm thì ngủ không ngon.
Uông Thịnh chỉ cười: "Hồi trước tôi cũng có ôm em ngủ mỗi ngày đâu".
Thi Hạ Dương bĩu môi, chẳng thèm đáp.
Kết quả là đến kì hai năm nhất thì hai đứa thuê một căn trọ nhỏ cạnh trường, muốn làm chuyện dâm dục lúc nào cũng được. .
||||| Truyện đề cử: Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn |||||
Không ai muốn lãng phí căn phòng này, rảnh rỗi là lại làm một lần, có việc bận thì gấp gáp hoàn thành rồi tiếp tục làm.
Cả ngày Thi Hạ Dương cứ nói Uông Thịnh là dâm tặc, nhưng thực ra phần lớn thời gian cậu mới là đứa cứ sờ soạng mò mẫm người ta.
Sắp cuối kì rồi, Thi Hạ Dương và Uông Thịnh đều bắt đầu chuẩn bị thi.
Thi Hạ Dương có luận văn của một môn nọ làm thay bài thi học kì, sống chết không chịu viết, sắp phải nộp rồi mà chưa xong được đến một phần tư.
Uông Thịnh nhéo mông cậu: "Viết đi, chừng nào viết xong mới được làm tình".
Chiêu này rất có tác dụng với Thi Hạ Dương, nếu ngày xưa Uông Thịnh không uy hiếp như thế thì chắc cậu thi vào trường dạy nghề còn khó nữa là đại học chính quy.
Thi Hạ Dương nằm ngoài ra bàn, liếc nhìn cuốn sách Uông Thịnh vừa mở.
"Chồng ơi".
Uông Thịnh lau tóc, không hề dao động.
"Chồng à".
Tay Thi Hạ Dương mò xuống giữa hai chân hắn.
"Chồng của em ơi".
Uông Thịnh thở dài.
"Chồng ới ời". Thi Hạ Dương ngồi lên đùi hắn.
Cậu vòng tay qua cổ Uông Thịnh, cười hì hì: "Anh viết giúp em đi".
"... Có cần tôi sống hộ em luôn không?".
"Cái đấy thì thôi". Thi Hạ Dương cười. "Cuộc sống này ý nghĩa lắm, đặc biệt là lúc em làm tình với anh, không cần anh hộ đâu... anh chịch em là được".
Uông Thịnh ngoảnh mặt, tên nhãi này lại còn dám nói chuyện vô lí thành có lí.
"Chồng ơi, chồng viết giúp em đi!". Thi Hạ Dương uốn éo. "Anh giúp đi rồi em cho chơi kiểu mới nè".
Lúc trước cậu từng mua một cái gậy mát xa về để tăng thêm chút gia vị cho đời sống tình dục, trông cũng khá được, nhưng chưa có công dụng gì.
Có hai lần Uông Thịnh định dùng thứ đó trêu chọc Thi Hạ Dương trong lúc làm tình, nhưng cậu nhất quyết không chịu – cây gậy th*t nóng hừng hực của chồng chẳng lẽ lại không dũng mãnh hơn cái này?
"Viết giúp em đi mà". Thi Hạ Dương lại vặn mông, cười hì hì trong lòng Uông Thịnh. "Anh viết giúp em, em tự thẩm cho anh xem".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất