Khai Phá Tổ Sư

Chương 33

Trước Sau
Lão liền lập tưc dân lên một quyển sách trong khá cũ kĩ.

- Thứ này chắc chắn sẽ khẳn định được thân phận của ngài.

Thoạc nhìn thì cũng chẳng có gì đặc biệt, vừa dân đến tay một luồn u lam nhàn nhạt được tản mát ra bên ngoài. Lạc Trần liền cảm nhận được loại khí tức thân thuộc với bản thân, chính xác đấy là một tia tiên khí của thể chất tiên linh nhưng lại vô cùng yếu ớt.

Lạc Trần trong lòng có chút điên đảo:

- Sao lại có chuyện này! Tiên Linh chi thể cũng chỉ có thể truyền thừa huyết mạch thoi mà, thế thì thứ này từ đâu mà ra?

Đảo mắt lại nhìn đến quyển sách, hắn chợt kinh hãi:

- Thiên… Thiên thư Nhân tự quyển.

Đạo giáo có ba quyển thiên thư chia làm Nhân, Địa và Thiên nghe đồn mỗi quyển ẩn chứ một loại thần thông vô cùng kinh khủng. Khi tụ đủ ba quyển có thể dễ dàng dời non lắp biển, nhưng thư này vốn đã thất lạc từ lâu, chỉ được ghi chép trong các điển tịch cổ.

Giờ này nó đang được cầm trên tay hắn, đôi tay có đôi phần run rẩy do kích động nhất thời cũng khó mà ổn định. Lạ thay cùng với đó là tia tiên khía kia càng làm mọi chuyện trở nên kì lạ.

Dẹp đóng suy nghĩ đó sang bên Lạc Trần bèn cất tiếng:

- Vật này quả có liên quan đến ta. Nhưng đâu ai biết được là ngươi có thật sự trung thành.

Xác thật được danh tính của hắn, lão tiền dập đầu thề:

- Pháp lực cả đời ta đều do người này truyền lại. Tâm nguyện mà ngài ấy giao ta chắn chắn sẽ thực hiện.

Dứt lời lão có chút rưng rưng nhưn nhanh chóng tay điểm lên ấn đường. Hai hồn phách cứ thế mà bay ra:

- Nay ta nguyện giao ra hai phần hồn phách để chứng thực lời ta nói.

Con người có tam hồn thất phách. Nếu bị mất đi hai hồn nhẹ thì hồn trí tán loạn nặng thì thân tử đạo tiêu. Nên phương thức này rất hữu hiệu trong giới pháp thuật.

Vẫn gương mặt điềm nhiên, Lạc Trần liết mắt nhìn về phía hai hồn phách.

- Ta nhận lễ này.

Ngay phút chóc chúng liền chui tọt vào thức thải hắn. Mang theo tên tuổi và các thông tin cá nhân tràn vào não bộ



Tính danh: Vương Bác Đảng

Tuổi: 106( tuổi thọ của địa tiên có thể lên đến tận 150)

Xuất thân: Trung Quốc

Bài vị: Địa tiên

Sao lúc đầu hỏng dậy đi. Làm nói tiếng Nhật mêt thấy bà, trong làm cũng chỉ oán trách vải câu:

- Trương Bác Đảng

Lão cũng ngớ người, ngài là người Trung, Lạc Trần lắc đầu

- Ta là người Việt

Lại càng nhức đầu hơn nữa khi nói về quốc tịch. Thôi cứ tạm bỏ qua vụ này

- Từ nay ngươi sẽ về dưới trướng của ta

- Ngươi có phục

Lão Trương bèn cất giọng đáp:

- Nguyện hết lòng vì thiếu chủ, dù có hi sinh cái mạng già này ta cũng sẽ cố gắng.

Lạc Trần hưởng thụ sự nịnh hót này nhưng không được lâu

- Ta có điều muốn hỏi?

Lạc Trần nói:

- Cứ tự nhiên

Thấy yên tâm, lão Trương mới ngẩn mặt lên hỏi:

- Thiều chủ tuổi ngài đã cao, thực lực đã có thể sánh ngang với địa tiên vì sao lại không thăng bài vị để kéo dài tuổi thọ!



- Tiểu nhân cũng không muốn vừa nhận chủ đã…

Nghe đến đây hắn liền cao mày.

- Thiên địa ràng buộc thôi?

- Mà ngươi nói ai sắp chết hả! Nhìn kĩ lại xem

Làn gió xuân phe phẩy cuốn theo lớp huyễn thuật cũng dần phai. Để lộ ra một gương mặt thanh niên nam tuần tiêu sái, khí chất thoát cùng cùng với bộ trường bào đung đưa theo gió.

Lão Trương nhìn đến mức há mồm:

- Thuật dịch dung này cũng quá là cao thâm đi

- Thiếu chủ người tuổi trẻ mà lại có thật lực đến vậy. Đúng là khiến ta phải thán phục!

Lúc đầu lão thấy chủ của mình tuổi đã gần đất xa trời liền có ý định làm phản. Nhưng vừa mới nãy thì đã nuốt ngược vào trong.

Lạc Trần cũng không để ý:

- Sau này gọi ta là tiên sinh là được rồi!

- Ngươi có cách nào gỡ bỏ giới hạn của thiên địa không

( Đạt đến bài vị địa tiên có thể bắt đầu điều động được thiên địa linh khí, nhưng đồng thời sử dụng quá nhiều có thể giảm tuổi thọ. Hắn hiện tại là Luyện khí tầng 2 thực lực ngang với thiên sư nhưng vì hấp thụ linh khí nên cảm nhận được bản thân đang dần đồng hóa với phiến thiên địa này cũng không tài nào đột phá được tầng tiếp theo.)

Lão Trương liền trả lời:

- Ta cũng mới đột phá địa tiên cách đây không lâu nên không quá rõ về vấn đề này

- Có thể trong thiên thư sẽ có cách cho tiên sinh.

Nhắc lại mới nhớ trên tay bản thân vẫn đang cầm nó, giờ cũng không tiện mở ra xem nên đành cất vào trong áo.

- Ngẫm lại mới thấy tia tiên khí này chỉ có thể là của người có cùng huyết mạch. Hay đó là bố mẹ cũng có thể là cô dì chú bác cũng không biết nữa?

Càng làm cho hắn thêm phần tò mò về thân thế bản thân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau