Khi Kẻ Đi Săn Lại Trở Thành Con Mồi
Chương 6: Chiến thuật bẻ cong
Trình Dục Bân cùng Cao Tùng sau khi xong tiết học buổi chiều đã đi tới quán bar. Nơi đây quả thực như lời đồn, đông người náo nhiệt, đã thế trai xinh gái đẹp lại không thiếu. Trình Dục Bân chỉ nhìn sơ qua một lượt liền chọn trúng được vài người rồi.
"Lạc Thần, Thừa Trạch! Ở đây!". Cao Tùng cố sức hô lớn, điên cuồng vẫy tay. Chỉ là tiếng nhạc ở đây quá lớn, hai người kia mãi một lúc mới nhìn thấy bọn họ.
"Hôm nay có tiết buổi tối, nên tan hơi muộn một chút!". Lạc Thần ngồi xuống ghế, tùy ý rót một ly rượu rồi một hơi uống cạn. Thoải mái thở ra một hơi.
"Uống ít thôi, mai còn có tiết vào sáng sớm đấy!". Cố Thừa Trạch cũng nhấp một ngụm rượu, sau đó nhìn Lạc Thần mà nhàn nhạt nhắc nhở.
"Nào nào, uống ít cái gì chứ? Có tiết thì nghỉ một buổi, cũng có sao đâu. Chẳng phải đã nói hôm nay chơi tới bến một hôm à?.
Êy này, Bân Bân uống từ từ thôi. Thất tình hay gì mà uống rượu như nước lã thế này?!". Cao Tùng đang nói chuyện với mấy người Lạc Thần, dư quang ánh mắt liếc về phía Trình Dục Bân liền không khỏi kêu lên.
"Trình Dục Bân tôi mà lại bị thất tình? Cậu nghĩ sao vậy? Tôi mà thất tình, vậy thì cậu cũng chuẩn bị sẵn sàng ế cả đời đi nhé!".
Trình Dục Bân hãnh diện mang trên mình chiến tích đào hoa, cao thủ tình trường cua ai chưa từng bị thất bại. Hồi cấp ba, cho dù là hoa khôi trường cao ngạo lạnh lùng cũng phải đổ gục dưới chân y. Cho nên nói y thất tình, chuyện này nghe thế nào cũng thật nực cười.
Cao Tùng nghe hắn nhắc đến chiến tích 'ế' bền vững của mình liền tức giận, nháo đến một hồi ầm ĩ. Chỉ là chẳng được bao lâu, cả hai lại sáp vào nhau thầm thì.
"Này, nhìn bên kia, mỹ nhân a~". Cao Tùng hất hất cằm, ánh mắt nhìn chằm chằm một phương hướng, sau đó tấm tắc khen ngợi.
Trình Dục Bân đang vùi đầu uống rượu, đã có chút hơi men trong người. Nghe Cao Tùng nói vậy, y liền ngẩn đầu, ánh mắt vừa hay va phải một cặp mắt hoa đào vô cùng xinh đẹp.
Gần đây Trình Dục Bân đổi gu, không ăn nam, chỉ chuyên ăn nữ. Vừa nghe Cao Tùng gọi hai tiếng 'mỹ nhân', y còn tưởng là mỹ nữ xinh đẹp nào, hóa ra lại là con trai.
Chỉ là, người này gọi hai từ 'mỹ nhân' cũng không quá, đích thị là đẹp phi giới tính. Nếu không phải nhìn thấy yết hầu thấp thoáng động, y còn cho rằng người nọ là nữ cải nam trang.
Dáng người tương đối, da lại trắng. Nhất là cặp mắt kia, rất trong sáng, nhưng lại đặc biệt câu nhân. Gương mặt cũng thuộc dạng nhỏ nhắn, bề ngoài thế kia quả đúng là chuẩn gu của Trình Dục Bân.
Hơn nữa người nọ còn đến đây một mình, ngồi ở quầy bar uống rượu, vậy hẳn là còn độc thân. Trình Dục Bân nhấp một ngụm rượu, ánh mắt mỵ hoặc nhìn Lâm Linh ở cách đó không xa.
"Đừng nói cậu nhìn trúng người ta rồi đấy nhé!". Trình Dục Bân đột ngột đứng dậy, Cao Tùng nhìn thấy ánh mắt này của y, trong lòng liền biết sắp có một con mồi sẽ phải sập bẫy của tên thợ săn lão luyện Trình Dục Bân.
Trình Dục Bân không đáp, nhưng cái nhếch môi đầy ý vị kia đã trả lời cho tất cả. Y từng bước chậm rãi đi tới quầy bar, Lâm Linh vẫn đang ngồi một mình nhấp từng ngụm rượu.
"Tôi ngồi ở đây được chứ?!". Trình Dục Bân nở trên môi một nụ cười hết sức lịch thiệp, rất ra dáng một quý ông mà tiếp cận Lâm Linh.
"Ừm". Lâm Linh chính là cái một thẳng nam sắt thép chính hiệu, tới đây chỉ với một mục đích duy nhất chính là tìm bạn gái, chỉ vậy thôi.
Cho nên hiện tại bị một người đàn ông xa lạ tiếp cận, y cảm thấy cũng không có việc gì. Tâm lí của một thẳng nam, không bao giờ đủ tinh ý để phát hiện ra tâm tư của con sói gian xảo Trình Dục Bân.
"Em tới đây một mình à?!". Trình Dục Bân nâng ly rượu, khẽ chạm cốc với Lâm Linh, sau đó bằng những câu cơ bản nhất mà bắt chuyện.
"Đúng vậy!". Lâm Linh tầm mắt nhắm trúng được một em gái khá hợp gu, cho nên trả lời Trình Dục Bân có chút qua loa cho có lệ.
"Vậy hẳn là còn độc thân nhỉ?!". Trình Dục Bân cũng phát hiện Lâm Linh không tập trung, tầm mắt nhìn thấy y đang chăm chú ngắm nhìn một nữ nhân, liền rất dễ dàng đoán ra đây là một cái thẳng nam.
Bất quá, dù có thẳng tới đâu, vào tay y cũng phải cong thôi.
"Tôi đến đây để tìm bạn gái, dù sao làm cẩu độc thân cũng lâu như vậy rồi!. Còn anh? Cũng giống như tôi à? Tới đây để tìm bạn gái?!". Lâm Linh lúc này mới chú tâm tới Trình Dục Bân một chút.
Dù sao người trước mắt này cũng thực lịch thiệp, y trả lời hời hợt như vậy cũng không phải phép. Huống hồ, con người đối với những thứ xinh đẹp đều đặc biệt ưu ái, cho nên dù mới gặp, nhưng Lâm Linh cũng không hề bày xích Trình Dục Bân chút nào.
"Đúng vậy, tôi là đến đây để tìm người yêu!". Trình Dục Bân cười cười, chỉ là, y không hề nói mình tới đây để tìm 'bạn gái', chỉ gói gọn trong hai từ 'người yêu'. Y biết rõ, một thẳng nam như vậy, rất bày xích mấy chuyện đồng tính luyến ái.
Cho nên cần phải có một câu trả lời thật khôn ngoan.
Nói chuyện qua lại một lúc, đợi cho Lâm Linh cảm thấy thân thuộc dần với mình, Trình Dục Bân mới ngõ ý xin phương thức liên lạc.
Lâm Linh ban đầu còn hơi chút do dự, nhưng xét thấy cũng không có việc gì, hơn nữa hai người nãy giờ nói chuyện cũng hợp nhau như vậy. Nếu có thể làm bạn thì cũng xem như không tệ.
"Vậy tôi đi trước một bước nhé! Bên kia còn mấy người bạn đang đợi tôi!". Trình Dục Bân chỉ chỉ mấy người Cao Tùng, sau đó vẫy tay chào Lâm Linh rồi rời đi.
Thả dây dài câu cá lớn, chính là thế này. Đối với từng loại con mồi, phải có cách câu dẫn khác nhau.
Thẳng nam thế này là con mồi tương đối khó, cho nên tuyệt đối không thể cắn mãi không buông. Lằng nhằng bám riết khiến người ta sinh ra nghi hoặc, sau đó bày xích, vậy thì đồng nghĩa với thất bại.
Đổi lại, sau khi có được phương thức liên lạc, Trình Dục Bân liền đi trước một bước. Hành động này khiến người ta không nảy sinh nghi ngờ bản thân y tiếp cận có ý đồ khác, mà còn đơn thuần khiến con mồi mất cảnh giác.
Muốn bẻ cong một thẳng nam, trước hết phải bắt đầu bằng tình bạn. Loại con mồi này, muốn 'ăn' được thì không thể gấp gáp. Chỉ là, đối với mấy chuyện này, Trình Dục Bân có rất nhiều kiên nhẫn. Càng khó có được, tính khiêu chiến mới càng cao, y mới càng phấn khích.
Tựa như một con công xinh đẹp kiêu ngạo, lại cam tâm tình nguyện khuất phục ở dưới thân mình vậy.
# Sorry mụi người, hai hôm nay toi bận thi giữa kì nên khum ra chap mới đượttt????. Mà nói chung thi onl đỉm cao bao nhiêu thì thi off đỉm thấp bấy nhiu. Giờ toi hong dám dò đỉm luôn á, thi tổ hợp tự nhiên lụi toàn tập. Toang thậc gòyyyy????????????.
"Lạc Thần, Thừa Trạch! Ở đây!". Cao Tùng cố sức hô lớn, điên cuồng vẫy tay. Chỉ là tiếng nhạc ở đây quá lớn, hai người kia mãi một lúc mới nhìn thấy bọn họ.
"Hôm nay có tiết buổi tối, nên tan hơi muộn một chút!". Lạc Thần ngồi xuống ghế, tùy ý rót một ly rượu rồi một hơi uống cạn. Thoải mái thở ra một hơi.
"Uống ít thôi, mai còn có tiết vào sáng sớm đấy!". Cố Thừa Trạch cũng nhấp một ngụm rượu, sau đó nhìn Lạc Thần mà nhàn nhạt nhắc nhở.
"Nào nào, uống ít cái gì chứ? Có tiết thì nghỉ một buổi, cũng có sao đâu. Chẳng phải đã nói hôm nay chơi tới bến một hôm à?.
Êy này, Bân Bân uống từ từ thôi. Thất tình hay gì mà uống rượu như nước lã thế này?!". Cao Tùng đang nói chuyện với mấy người Lạc Thần, dư quang ánh mắt liếc về phía Trình Dục Bân liền không khỏi kêu lên.
"Trình Dục Bân tôi mà lại bị thất tình? Cậu nghĩ sao vậy? Tôi mà thất tình, vậy thì cậu cũng chuẩn bị sẵn sàng ế cả đời đi nhé!".
Trình Dục Bân hãnh diện mang trên mình chiến tích đào hoa, cao thủ tình trường cua ai chưa từng bị thất bại. Hồi cấp ba, cho dù là hoa khôi trường cao ngạo lạnh lùng cũng phải đổ gục dưới chân y. Cho nên nói y thất tình, chuyện này nghe thế nào cũng thật nực cười.
Cao Tùng nghe hắn nhắc đến chiến tích 'ế' bền vững của mình liền tức giận, nháo đến một hồi ầm ĩ. Chỉ là chẳng được bao lâu, cả hai lại sáp vào nhau thầm thì.
"Này, nhìn bên kia, mỹ nhân a~". Cao Tùng hất hất cằm, ánh mắt nhìn chằm chằm một phương hướng, sau đó tấm tắc khen ngợi.
Trình Dục Bân đang vùi đầu uống rượu, đã có chút hơi men trong người. Nghe Cao Tùng nói vậy, y liền ngẩn đầu, ánh mắt vừa hay va phải một cặp mắt hoa đào vô cùng xinh đẹp.
Gần đây Trình Dục Bân đổi gu, không ăn nam, chỉ chuyên ăn nữ. Vừa nghe Cao Tùng gọi hai tiếng 'mỹ nhân', y còn tưởng là mỹ nữ xinh đẹp nào, hóa ra lại là con trai.
Chỉ là, người này gọi hai từ 'mỹ nhân' cũng không quá, đích thị là đẹp phi giới tính. Nếu không phải nhìn thấy yết hầu thấp thoáng động, y còn cho rằng người nọ là nữ cải nam trang.
Dáng người tương đối, da lại trắng. Nhất là cặp mắt kia, rất trong sáng, nhưng lại đặc biệt câu nhân. Gương mặt cũng thuộc dạng nhỏ nhắn, bề ngoài thế kia quả đúng là chuẩn gu của Trình Dục Bân.
Hơn nữa người nọ còn đến đây một mình, ngồi ở quầy bar uống rượu, vậy hẳn là còn độc thân. Trình Dục Bân nhấp một ngụm rượu, ánh mắt mỵ hoặc nhìn Lâm Linh ở cách đó không xa.
"Đừng nói cậu nhìn trúng người ta rồi đấy nhé!". Trình Dục Bân đột ngột đứng dậy, Cao Tùng nhìn thấy ánh mắt này của y, trong lòng liền biết sắp có một con mồi sẽ phải sập bẫy của tên thợ săn lão luyện Trình Dục Bân.
Trình Dục Bân không đáp, nhưng cái nhếch môi đầy ý vị kia đã trả lời cho tất cả. Y từng bước chậm rãi đi tới quầy bar, Lâm Linh vẫn đang ngồi một mình nhấp từng ngụm rượu.
"Tôi ngồi ở đây được chứ?!". Trình Dục Bân nở trên môi một nụ cười hết sức lịch thiệp, rất ra dáng một quý ông mà tiếp cận Lâm Linh.
"Ừm". Lâm Linh chính là cái một thẳng nam sắt thép chính hiệu, tới đây chỉ với một mục đích duy nhất chính là tìm bạn gái, chỉ vậy thôi.
Cho nên hiện tại bị một người đàn ông xa lạ tiếp cận, y cảm thấy cũng không có việc gì. Tâm lí của một thẳng nam, không bao giờ đủ tinh ý để phát hiện ra tâm tư của con sói gian xảo Trình Dục Bân.
"Em tới đây một mình à?!". Trình Dục Bân nâng ly rượu, khẽ chạm cốc với Lâm Linh, sau đó bằng những câu cơ bản nhất mà bắt chuyện.
"Đúng vậy!". Lâm Linh tầm mắt nhắm trúng được một em gái khá hợp gu, cho nên trả lời Trình Dục Bân có chút qua loa cho có lệ.
"Vậy hẳn là còn độc thân nhỉ?!". Trình Dục Bân cũng phát hiện Lâm Linh không tập trung, tầm mắt nhìn thấy y đang chăm chú ngắm nhìn một nữ nhân, liền rất dễ dàng đoán ra đây là một cái thẳng nam.
Bất quá, dù có thẳng tới đâu, vào tay y cũng phải cong thôi.
"Tôi đến đây để tìm bạn gái, dù sao làm cẩu độc thân cũng lâu như vậy rồi!. Còn anh? Cũng giống như tôi à? Tới đây để tìm bạn gái?!". Lâm Linh lúc này mới chú tâm tới Trình Dục Bân một chút.
Dù sao người trước mắt này cũng thực lịch thiệp, y trả lời hời hợt như vậy cũng không phải phép. Huống hồ, con người đối với những thứ xinh đẹp đều đặc biệt ưu ái, cho nên dù mới gặp, nhưng Lâm Linh cũng không hề bày xích Trình Dục Bân chút nào.
"Đúng vậy, tôi là đến đây để tìm người yêu!". Trình Dục Bân cười cười, chỉ là, y không hề nói mình tới đây để tìm 'bạn gái', chỉ gói gọn trong hai từ 'người yêu'. Y biết rõ, một thẳng nam như vậy, rất bày xích mấy chuyện đồng tính luyến ái.
Cho nên cần phải có một câu trả lời thật khôn ngoan.
Nói chuyện qua lại một lúc, đợi cho Lâm Linh cảm thấy thân thuộc dần với mình, Trình Dục Bân mới ngõ ý xin phương thức liên lạc.
Lâm Linh ban đầu còn hơi chút do dự, nhưng xét thấy cũng không có việc gì, hơn nữa hai người nãy giờ nói chuyện cũng hợp nhau như vậy. Nếu có thể làm bạn thì cũng xem như không tệ.
"Vậy tôi đi trước một bước nhé! Bên kia còn mấy người bạn đang đợi tôi!". Trình Dục Bân chỉ chỉ mấy người Cao Tùng, sau đó vẫy tay chào Lâm Linh rồi rời đi.
Thả dây dài câu cá lớn, chính là thế này. Đối với từng loại con mồi, phải có cách câu dẫn khác nhau.
Thẳng nam thế này là con mồi tương đối khó, cho nên tuyệt đối không thể cắn mãi không buông. Lằng nhằng bám riết khiến người ta sinh ra nghi hoặc, sau đó bày xích, vậy thì đồng nghĩa với thất bại.
Đổi lại, sau khi có được phương thức liên lạc, Trình Dục Bân liền đi trước một bước. Hành động này khiến người ta không nảy sinh nghi ngờ bản thân y tiếp cận có ý đồ khác, mà còn đơn thuần khiến con mồi mất cảnh giác.
Muốn bẻ cong một thẳng nam, trước hết phải bắt đầu bằng tình bạn. Loại con mồi này, muốn 'ăn' được thì không thể gấp gáp. Chỉ là, đối với mấy chuyện này, Trình Dục Bân có rất nhiều kiên nhẫn. Càng khó có được, tính khiêu chiến mới càng cao, y mới càng phấn khích.
Tựa như một con công xinh đẹp kiêu ngạo, lại cam tâm tình nguyện khuất phục ở dưới thân mình vậy.
# Sorry mụi người, hai hôm nay toi bận thi giữa kì nên khum ra chap mới đượttt????. Mà nói chung thi onl đỉm cao bao nhiêu thì thi off đỉm thấp bấy nhiu. Giờ toi hong dám dò đỉm luôn á, thi tổ hợp tự nhiên lụi toàn tập. Toang thậc gòyyyy????????????.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất