Chương 39:
Editor: L’espoir
*
Môi Lâm Thời Hằng giật giật mà không nói gì, trực tiếp nắm tay cô đưa vào quần đùi thể thao của mình, đầu tiên là để cô chạm vào cách một lớp quần lót, nhận thấy cô có dấu hiệu rút lui, hắn bao lấy bàn tay nhỏ bé của cô trực tiếp nắm lấy nó.
Thịt dài nóng bỏng đang nằm trong tay mình, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Yên đỏ bừng, xấu hổ đến mức ngón chân cuộn lại, hơn nữa, thứ này còn đang cương cứng, nó là của ba, thứ mà cô chưa từng nhìn thấy.
Cô theo bản năng muốn tránh thoát, nhưng Lâm Thời Hằng lại không cho phép, ngược lại còn nắm theo tay cô dạy vuốt ve gậy thịt lên xuống.
Dương vật cứng rắn như sắt có quy mô rất lớn, thông qua tầng vải quần, Lâm Yên vẫn có thể cảm nhận được từng đường mạch máu và kinh mạch phồng lên xung quanh thân gậy, cũng như phần góc cạnh tráng kiện ở trên cùng thân gậy.
Cô vô thức nắm chặt nó, cái miệng hồng hào non mềm hơi há hình chữ O nhỏ, hàm răng trắng nõn như ẩn như hiện giữa cánh môi đỏ thẫm.
Woa, lớn thật!
Lâm Thời Hằng cười nhẹ ra tiếng.
Tai Lâm Yên nóng lên, buông lỏng tay ra.
Đang ảo não, bàn tay nhỏ bé lại bị hắn giữ lấy, cô còn chưa kịp phản ứng, tay đã bị bàn tay xương gón bỏ vào trong quần lót hắn.
“!!!”
Trong tay đang nắm một cây gậy thịt vừa to lại lớn, cô hưm một tiếng, muốn rút tay ra.
Lâm Thời Hằng đè tay cô lại, nhẹ giọng trấn an: “Nắm lấy nó.”
Lòng bàn tay bị nhúm lông mu cứng rắn của hắn chọc vào cực kỳ không thoải mái, Lâm Yên vô thức cử động tay, đầu ngón tay vừa vặn cọ vào trứng dái ở gốc thân thịt của hắn, đầu óc cô ong ong, nhất thời trống rỗng.
Chờ khi cô khôi phục lại ý thức, bàn tay nhỏ bé đã nắm chặt toàn bộ dương vật của hắn, ngón tay nắm cột thịt, lay động lên xuống có tiết tấu.
Lâm Thời Hằng thở hổn hển bên tai cô: “Sờ ở phần đầu trên…”
“Yên Yên ngoan quá, hừ, dùng ngón tay vân vê mắt ngựa nào.”
Hắn chỉ huy ‘đâu vào đấy’, trong lòng Lâm Yên cuồng phong quá cảnh, thất linh bát loạn.
Cô không thể hiểu tại sao mình thực sự sờ nó.
Không chỉ sờ, hiện tại cô còn trấn an dục vọng của hắn theo sự chỉ huy của hắn như bị trúng bùa.
Thứ này thật lớn, một tay cô lại nắm không xuể, thường tập trung vào phần trước, nhưng phần gốc lại không thể chăm sóc, vật thô trong lòng bàn tay giống như mỏ hàn nóng đỏ, hơi nóng xuyên thấu qua làn da truyền thẳng đến trái tim khiến da đầu cô tê dại, trái tim mềm nhũn.
Đột nhiên, vật thịt kia không thể chờ nổi nhảy hai cái, nóng lòng muốn thử ‘va chạm’ lòng bàn tay cô.
“Nắm chặt…” Giọng của Lâm Thời Hằng gợi cảm và khàn khàn.
Lâm Yên ngoan ngoãn làm theo.
Đầu thịt to lớn đâm chọc vào bàn tay cô, Lâm Thời Hằng nắm tay cô nhanh chóng tuốt lên xuống, eo bụng thon gầy nhưng rắn chắc đồng thời nhanh chóng đẩy lên, kéo theo cô trên người phập phồng lên xuống, rên rỉ ưm ư.
Cuối cùng——
Theo sau tiếng kêu rên của Lâm Thời Hằng, một lượng lớn chất lỏng nóng xoạt xoạt bắn ra, đầu tiên là bắn vào tay Lâm Yên, sau đó mới thấm vào quần lót từng chút một.
Lâm Yên nắm tay chất nóng thiêu đốt trong tay, cả người ngây ngốc.
Mãi cho đến khi Lâm Thời Hằng nhéo nhéo xương tay cô qua lớp quần, cô mới sực tỉnh lại như một giấc mơ.
Cúi đầu nhìn lại, bàn tay mình vẫn còn nằm trong quần của hắn.
Kề sát bên tay chính là dục vọng vẫn còn nóng hầm hập như trước của hắn, Lâm Yên cử động tay, từng giọt lớn chất lỏng sền sệt nhỏ xuống theo ngón tay cô.
Lúc này cô chợt nhận ra thứ trên tay mình là cái gì, nhận ra vừa rồi mình đã làm gì, ngay lập tức mặt nóng như lửa đốt, rút hai tay ra, chạy về phòng.
Dù cô đã rửa tay bằng nước rửa vô số lần.
Nhưng cái cảm giác nóng bỏng khi chạm vàp ấy, cái cảm giác sền sệt này, vẫn tồn đọng trên tay thật lâu không tan.
Lâm Yên đỡ mặt bàn bồn rửa tay, sụp đổ hét to trong lòng, vừa ngẩng đầu, đôi mắt của người trong gương như sóng xuân nước biếc, lăn tăn không ngớt.
*
Môi Lâm Thời Hằng giật giật mà không nói gì, trực tiếp nắm tay cô đưa vào quần đùi thể thao của mình, đầu tiên là để cô chạm vào cách một lớp quần lót, nhận thấy cô có dấu hiệu rút lui, hắn bao lấy bàn tay nhỏ bé của cô trực tiếp nắm lấy nó.
Thịt dài nóng bỏng đang nằm trong tay mình, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Yên đỏ bừng, xấu hổ đến mức ngón chân cuộn lại, hơn nữa, thứ này còn đang cương cứng, nó là của ba, thứ mà cô chưa từng nhìn thấy.
Cô theo bản năng muốn tránh thoát, nhưng Lâm Thời Hằng lại không cho phép, ngược lại còn nắm theo tay cô dạy vuốt ve gậy thịt lên xuống.
Dương vật cứng rắn như sắt có quy mô rất lớn, thông qua tầng vải quần, Lâm Yên vẫn có thể cảm nhận được từng đường mạch máu và kinh mạch phồng lên xung quanh thân gậy, cũng như phần góc cạnh tráng kiện ở trên cùng thân gậy.
Cô vô thức nắm chặt nó, cái miệng hồng hào non mềm hơi há hình chữ O nhỏ, hàm răng trắng nõn như ẩn như hiện giữa cánh môi đỏ thẫm.
Woa, lớn thật!
Lâm Thời Hằng cười nhẹ ra tiếng.
Tai Lâm Yên nóng lên, buông lỏng tay ra.
Đang ảo não, bàn tay nhỏ bé lại bị hắn giữ lấy, cô còn chưa kịp phản ứng, tay đã bị bàn tay xương gón bỏ vào trong quần lót hắn.
“!!!”
Trong tay đang nắm một cây gậy thịt vừa to lại lớn, cô hưm một tiếng, muốn rút tay ra.
Lâm Thời Hằng đè tay cô lại, nhẹ giọng trấn an: “Nắm lấy nó.”
Lòng bàn tay bị nhúm lông mu cứng rắn của hắn chọc vào cực kỳ không thoải mái, Lâm Yên vô thức cử động tay, đầu ngón tay vừa vặn cọ vào trứng dái ở gốc thân thịt của hắn, đầu óc cô ong ong, nhất thời trống rỗng.
Chờ khi cô khôi phục lại ý thức, bàn tay nhỏ bé đã nắm chặt toàn bộ dương vật của hắn, ngón tay nắm cột thịt, lay động lên xuống có tiết tấu.
Lâm Thời Hằng thở hổn hển bên tai cô: “Sờ ở phần đầu trên…”
“Yên Yên ngoan quá, hừ, dùng ngón tay vân vê mắt ngựa nào.”
Hắn chỉ huy ‘đâu vào đấy’, trong lòng Lâm Yên cuồng phong quá cảnh, thất linh bát loạn.
Cô không thể hiểu tại sao mình thực sự sờ nó.
Không chỉ sờ, hiện tại cô còn trấn an dục vọng của hắn theo sự chỉ huy của hắn như bị trúng bùa.
Thứ này thật lớn, một tay cô lại nắm không xuể, thường tập trung vào phần trước, nhưng phần gốc lại không thể chăm sóc, vật thô trong lòng bàn tay giống như mỏ hàn nóng đỏ, hơi nóng xuyên thấu qua làn da truyền thẳng đến trái tim khiến da đầu cô tê dại, trái tim mềm nhũn.
Đột nhiên, vật thịt kia không thể chờ nổi nhảy hai cái, nóng lòng muốn thử ‘va chạm’ lòng bàn tay cô.
“Nắm chặt…” Giọng của Lâm Thời Hằng gợi cảm và khàn khàn.
Lâm Yên ngoan ngoãn làm theo.
Đầu thịt to lớn đâm chọc vào bàn tay cô, Lâm Thời Hằng nắm tay cô nhanh chóng tuốt lên xuống, eo bụng thon gầy nhưng rắn chắc đồng thời nhanh chóng đẩy lên, kéo theo cô trên người phập phồng lên xuống, rên rỉ ưm ư.
Cuối cùng——
Theo sau tiếng kêu rên của Lâm Thời Hằng, một lượng lớn chất lỏng nóng xoạt xoạt bắn ra, đầu tiên là bắn vào tay Lâm Yên, sau đó mới thấm vào quần lót từng chút một.
Lâm Yên nắm tay chất nóng thiêu đốt trong tay, cả người ngây ngốc.
Mãi cho đến khi Lâm Thời Hằng nhéo nhéo xương tay cô qua lớp quần, cô mới sực tỉnh lại như một giấc mơ.
Cúi đầu nhìn lại, bàn tay mình vẫn còn nằm trong quần của hắn.
Kề sát bên tay chính là dục vọng vẫn còn nóng hầm hập như trước của hắn, Lâm Yên cử động tay, từng giọt lớn chất lỏng sền sệt nhỏ xuống theo ngón tay cô.
Lúc này cô chợt nhận ra thứ trên tay mình là cái gì, nhận ra vừa rồi mình đã làm gì, ngay lập tức mặt nóng như lửa đốt, rút hai tay ra, chạy về phòng.
Dù cô đã rửa tay bằng nước rửa vô số lần.
Nhưng cái cảm giác nóng bỏng khi chạm vàp ấy, cái cảm giác sền sệt này, vẫn tồn đọng trên tay thật lâu không tan.
Lâm Yên đỡ mặt bàn bồn rửa tay, sụp đổ hét to trong lòng, vừa ngẩng đầu, đôi mắt của người trong gương như sóng xuân nước biếc, lăn tăn không ngớt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất