Khi Pháo Hoa Vây Thành

Chương 47:

Trước Sau
Editor: L’espoir

*

“Thả lỏng nào, Yên Yên.” Cậu thử hôn cô, hôn rất thô bạo, đầu lưỡi dùng sức khuấy đảo trong miệng cô, hôn tới mức cơ thể cô nhũn ra, hai chân mềm nhũn, cậu nhanh tay lẹ mắt nhân cơ hội đưa một ngón tay vào trong.

“Ưm——”

Ngón tay lớn dài xé toạc hai mảnh môi thịt ướt át, thăm dò mò mẫn từng chút một ở hành lang mềm mại.

Cổ họng Lâm Yên khẩn trương nghẹn lại, nắm chặt cánh tay cậu, cắn môi, nhắm mắt vùi vào cổ hắn.

Động tác ngón tay dưới thân càng lúc càng càn rỡ, không chỉ đưa vào, còn đưa ra đẩy vào, thỉnh thoảng cong ngón tay bới móc vách trong mềm mại ẩm ướt và nóng bỏng…

Lâm Yên bị hắn chơi đùa mặt mũi đỏ lừ, thở hồng hộc, tức giận há miệng hung hăng cắn một cái trên vai cậu.

Nào ngờ người đàn ông này ‘vô sỉ’ như vậy, bị cô cắn xong không chỉ không xem lại mà còn càng cho thêm một ngón tay vào, hai ngón tay thọc vào, cắm đầy lỗ nhỏ nước sắp tràn ra khỏi miệng động, sóng tình dâng trào.

“Ướt quá…”

Cảm giác cô thở dốc càng ngày càng yêu kiều, tần suất run rẩy của cơ thể cũng dần dần mất cân bằng, Trịnh Húc cười si mê rút ngón tay ra, giơ ngón tay đầm đìa nước cho cô xem.

Trịnh Húc cười hừ xấu hổ, không đợi cô ‘nổi giận’ trở tay đẩy cô ngã xuống sô pha, lấy thế nhanh như chớp, sét đánh không kịp bưng tai cởi váy đồng phục học sinh của cô xuống, tách hai chân thon dài của cô ra, ngậm vào phần thịt trai ướt sũng.



“… !!!” Lâm Yên phát ra một tiếng hoảng hốt nghẹn lại trong cổ họng, bị cậu nắm bắt chỗ yếu điểm, hai mắt dần dần tan rã, cổ tay đẩy đẩy nắm chặt tóc ngắn của cậu nắm rồi buông, rồi nắm lấy khoảng không, mặc cho là vô ích, còn bị cậu dùng đầu lưỡi hút liếm chọc thủng, chơi cơ thể mềm mại của cô run rẩy.

Có thể cảm nhận Trịnh Húc đang rất ra sức lấy lòng cô, cho dù động tác vẫn còn vụng về, nhưng khả năng tiếp thu của cậu rất mạnh, chỉ dựa vào một vài thực tiễn ít tới đáng thương đã khám phá ra kinh nghiệm.

Ví dụ như, cậu biết, cô thích cậu liếm những hạt thịt nhô lên, nếu như có thể dùng răng cắn nhẹ, rồi lại dịu dàng mút một hơi, có lẽ cô sẽ cảm thấy toàn thân và tinh thần mình thoải mái, tiếng lêu lúc này cũng vô cùng quyến rũ, ví dụ như, hôn đến lỗ thịt nhỏ đỏ tươi e ấp kia, cô lại thích cậu thỉnh thoảng thô bạo một chút, tốt nhất là cuộn đầu lưỡi lên, mô phỏng tư thế quan hệ tình dục mà dùng sức chọc vài cái, lúc này cô sẽ sảng khoái đến tận xương tủy, cổ tay gầy gò sẽ liên tục ra sức, nắm chặt ga giường dưới thân, ngón chân dùng sức cuộn tròn, hừ hừ lẩm bẩm, tiếng kêu vừa ngọt ngào vừa phóng túng.

Nhận thấy cô sắp đến cực hạn, Trịnh Húc tăng tốc độ.

Ngón tay xoa xoa âm vật cương cứng, đầu lưỡi trượt lên trượt xuống, liếm càng dùng sức hơn.

Cuối cùng, khi đầu lưỡi hắn cắm vào huyệt đong đưa thật nhanh, Lâm Yên khẽ kêu một tiếng, ưỡn bụng dưới lên, ngẩng đầu trút ra.

Phun dịch yêu trong suốt vào miệng cậu.

Trịnh Húc cười cười, cúi đầu liếm láp nhẹ nhàng xung quanh miệng huyệt, dịu dàng dọn dẹp cho cô.

Lâm Yên đỏ mặt nói không nên lời, mái tóc trước trán bị mồ hôi thấm ướt đẫm, ngoan ngoãn dán lên gò má, khiến cô càng thêm nhỏ nhắn đáng yêu.

“Yên Yên…”

Trịnh Húc không kịp yêu thương, đã nắm lấy tay cô cầm lấy thân rễ to đùng đang ngẩng đầu kêu gào của cậu, cổ họng khàn đi như hút hai gói thuốc lá liên tục, động tình nói: “Giúp tớ với…”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau