Khoái Xuyên Chi Hoa Thần Chi Ái 1
Quyển 1 Chương 125: Thế Giới 4 Đối đầu Sinh Tử
Sau khi Dạ Vũ cùng Băng Cướp Ngân Hà rời khỏi sảnh chính lễ đường, Hàn Thiên Dật cùng Quý Tử Hiên rơi vào tình thế vô cùng khó xử, Hàn Nguyên soái quyết không nhân nhượng cho con trai kết hôn với tên gián điệp kia, dù không là Quân Cẩm, cũng không thể là Qúy Tử Hiên.
"Lòng cha đã quyết, ý của con cũng không thay đổi, đắc tội." Hàn Thiên Dật điều động Dị năng, cùng Quý Tử Hiên hạ uy áp lên những người có mặt ở đây, lợi dụng một giây sơ hở, theo sát bọn Dạ Vũ lên Phi Thuyền.
"Con mau quay lại cho ta." Hàn Nguyên soái dùng Dị năng phóng theo dấu đứa con trai bỏ nhà theo vợ, tiếc là không nhanh bằng tốc độ Không gian hữu tính của Cố Huyền Mặc, chỉ trong nháy mắt, đem cả Phi Thuyền dịch chuyển ra ngoài cự ly không trông thấy.
"Ôi đôi uyên ương khổ mệnh, thật là đáng thương, đáng thương." Dạ Vũ nhập vai vị khách qua đường trầm trồ thương tiếc. Bất quá trong lòng vô cùng vui mừng khi nghe hệ thống thông báo nhiệm vụ hoàn thành, ôi chu choa, rốt cuộc cũng thành công rồi.
[Nhiệm vụ thế giới thứ 4 hoàn thành.
Nhận được Tinh thần Nguyệt quý.
Ký chủ có thể rời khỏi thế giới này bất cứ lúc nào]
Dạ Vũ lập tức đem tin mừng này nói ngay cho Cố Huyền Mặc, hắn liền bàn giao toàn bộ chuyện trên phi thuyền lại cho Rick cùng Hàn Thiên Dật, chuẩn bị cùng tiểu kiều thê xuyên đến thế giới kế tiếp.
Theo mong muốn của lão bà, trước khi rời khỏi, bọn họ còn tổ chức một buổi hôn lễ hoành tráng, xa hoa cho hai người Hàn Thiên Dật cùng Quý Tử Hiên, với sự góp mặt đông đủ của nguyên đoàn Cướp Ngân Hà hùng hậu cùng với Tổ đội Người lai tạo – nay dưới sự giúp đỡ của Quý Tử Hiên đã trở thành Binh đoàn Dị năng giả tự do không chịu sự khống chế của bất kỳ thế lực nào, lại thêm vài người thân quen trong binh đoàn Thiên Tử, còn có Thượng Cẩn, cứ như vậy, tin tức đồn xa, ngay cả cha mẹ Hàn Thiên Dật cũng xuất hiện.
Sau bao ngày được vợ yêu trường kỳ thông não, rốt cuộc Hàn Nguyên soái cũng chấp nhận sự thật đứa con trai yêu quý của ông quyết tâm đời này kiếp này ở bên cạnh thiếu niên kia. Thành tích của Quý Tử Hiên tại Đế Quốc lý nào Hàn Nguyên soái lại không rõ, thậm chí có lúc ông còn đánh giá cao cậu trai này hơn cả con mình, tiếc rằng là người của Liên Bang. Giờ khắc này, nhìn kỹ cũng không tệ mắt lắm, hai đứa khá là xứng đôi đi.
Dạ Vũ vui mừng như gả được con gái lớn đã ế bấy lâu ra ngoài, xoa xoa đôi mắt không có tí nước nào, hướng đôi tân nhân phẩy phẩy khăn tay.
Đây là lần thứ hai bọn họ chứng kiến hôn lễ cùng thời đại, lần đầu là của Tử Lê, lần này là Quý Tử Hiên. Nhìn thấy tiểu kiều thê nhà mình hai mắt sáng rỡ không khác gì tiệc cưới của hai người họ, "Rất nhanh, sẽ đến lượt chúng ta." Cố Huyền Mặc nắm tay y, trịnh trọng tuyên bố.
"Em sẽ chờ." Dạ Vũ cười tít mắt, hướng lão công đặt nhẹ nụ hôn đong đầy tình cảm lên môi hắn.
"Người đâu, mau tới đây." Trong phòng nghiên cứu, điện tâm đồ cùng các thông số trí não của Dạ Vũ đột nhiên dao động không ngừng.
Cố Thanh Huyền từ phòng điều khiển trung tâm hối hả chạy đến, hốt hoảng đánh giá tình trạng sức khỏe của anh dâu.
Người trên giường bệnh một mái tóc màu khói ánh bạch kim cứ như đang yên tĩnh nằm ngủ, hoàn toàn tách biệt với thế giới này, phảng phất có thể rời khỏi bất kỳ lúc nào. Bất chợt, Dạ Vũ mở ra đôi mắt vốn nhắm nghiền đã lâu, chớp chớp làm quen với ánh sáng chói mắt trong phòng.
"Tiểu, tiểu Vũ.. anh tỉnh rồi sao?" Cố Thanh Huyền mừng đến phát khóc khi thấy người nọ tỉnh lại.
Dạ Vũ thấy đứa em chồng thân thiết thì lập tức vui vẻ, nói như vậy, tức là y đã hoàn thành nhiệm vụ đúng không? Là hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ của các thế giới nên mới có thể tỉnh dậy?
"Thanh Huyền, đã làm phiền em bấy lâu. Phải rồi, Huyền Mặc đâu?" Dạ Vũ còn chưa trông thấy Cố lão công nhà mình, hắn thấy y tỉnh hẳn là người vui mừng nhất đi.
"Anh.. anh trai.." Cố Thanh Huyền ấp úng không biết phải đáp lời thế nào, cậu cũng không hiểu vì nguyên nhân gì, lại hoàn toàn đánh mất tín hiệu của anh trai tại các hệ thống truyền tin, dù đã thâm nhập vào trung tâm điều khiển trí não, cũng không có bất kỳ tin tức nào của Cố Huyền Mặc.
"Có chuyện gì, em mau nói cho anh biết." Dạ Vũ nắm lấy hai vai của Cố Thanh Huyền lay mạnh, do bất chợt ngồi bật dậy, máu chưa kịp truyền lên não, cảm giác hoa mắt choáng váng ập đến làm Dạ Vũ ngã xuống, may mắn được Cố Thanh Huyền đỡ lấy.
Cậu sợ sệt thuật lại toàn bộ sự tình kể từ lúc hai người hoàn thành thế giới thứ 4, lẽ ra theo thường lệ, Cố Huyền Mặc sau khi truyền tin tức về trung tâm điều khiển cho em trai, cậu sẽ tiến hành quá trình đánh thức hắn, để chuẩn bị tiến đến thế giới kế tiếp cùng anh dâu.
Có điều lần này đột nhiên khác biệt, làm thế nào hắn cũng không tỉnh lại, cậu quay lại thời không nhìn xem sóng điện não của Cố Huyền Mặc thì toàn bộ đều không có tăm hơi. Như biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này, anh trai cùng anh dâu cứ thay phiên nhau hôn mê sâu, tâm hồn của bảo bảo Cố Thanh Huyền muốn khóc thét thật to.
"Lòng cha đã quyết, ý của con cũng không thay đổi, đắc tội." Hàn Thiên Dật điều động Dị năng, cùng Quý Tử Hiên hạ uy áp lên những người có mặt ở đây, lợi dụng một giây sơ hở, theo sát bọn Dạ Vũ lên Phi Thuyền.
"Con mau quay lại cho ta." Hàn Nguyên soái dùng Dị năng phóng theo dấu đứa con trai bỏ nhà theo vợ, tiếc là không nhanh bằng tốc độ Không gian hữu tính của Cố Huyền Mặc, chỉ trong nháy mắt, đem cả Phi Thuyền dịch chuyển ra ngoài cự ly không trông thấy.
"Ôi đôi uyên ương khổ mệnh, thật là đáng thương, đáng thương." Dạ Vũ nhập vai vị khách qua đường trầm trồ thương tiếc. Bất quá trong lòng vô cùng vui mừng khi nghe hệ thống thông báo nhiệm vụ hoàn thành, ôi chu choa, rốt cuộc cũng thành công rồi.
[Nhiệm vụ thế giới thứ 4 hoàn thành.
Nhận được Tinh thần Nguyệt quý.
Ký chủ có thể rời khỏi thế giới này bất cứ lúc nào]
Dạ Vũ lập tức đem tin mừng này nói ngay cho Cố Huyền Mặc, hắn liền bàn giao toàn bộ chuyện trên phi thuyền lại cho Rick cùng Hàn Thiên Dật, chuẩn bị cùng tiểu kiều thê xuyên đến thế giới kế tiếp.
Theo mong muốn của lão bà, trước khi rời khỏi, bọn họ còn tổ chức một buổi hôn lễ hoành tráng, xa hoa cho hai người Hàn Thiên Dật cùng Quý Tử Hiên, với sự góp mặt đông đủ của nguyên đoàn Cướp Ngân Hà hùng hậu cùng với Tổ đội Người lai tạo – nay dưới sự giúp đỡ của Quý Tử Hiên đã trở thành Binh đoàn Dị năng giả tự do không chịu sự khống chế của bất kỳ thế lực nào, lại thêm vài người thân quen trong binh đoàn Thiên Tử, còn có Thượng Cẩn, cứ như vậy, tin tức đồn xa, ngay cả cha mẹ Hàn Thiên Dật cũng xuất hiện.
Sau bao ngày được vợ yêu trường kỳ thông não, rốt cuộc Hàn Nguyên soái cũng chấp nhận sự thật đứa con trai yêu quý của ông quyết tâm đời này kiếp này ở bên cạnh thiếu niên kia. Thành tích của Quý Tử Hiên tại Đế Quốc lý nào Hàn Nguyên soái lại không rõ, thậm chí có lúc ông còn đánh giá cao cậu trai này hơn cả con mình, tiếc rằng là người của Liên Bang. Giờ khắc này, nhìn kỹ cũng không tệ mắt lắm, hai đứa khá là xứng đôi đi.
Dạ Vũ vui mừng như gả được con gái lớn đã ế bấy lâu ra ngoài, xoa xoa đôi mắt không có tí nước nào, hướng đôi tân nhân phẩy phẩy khăn tay.
Đây là lần thứ hai bọn họ chứng kiến hôn lễ cùng thời đại, lần đầu là của Tử Lê, lần này là Quý Tử Hiên. Nhìn thấy tiểu kiều thê nhà mình hai mắt sáng rỡ không khác gì tiệc cưới của hai người họ, "Rất nhanh, sẽ đến lượt chúng ta." Cố Huyền Mặc nắm tay y, trịnh trọng tuyên bố.
"Em sẽ chờ." Dạ Vũ cười tít mắt, hướng lão công đặt nhẹ nụ hôn đong đầy tình cảm lên môi hắn.
"Người đâu, mau tới đây." Trong phòng nghiên cứu, điện tâm đồ cùng các thông số trí não của Dạ Vũ đột nhiên dao động không ngừng.
Cố Thanh Huyền từ phòng điều khiển trung tâm hối hả chạy đến, hốt hoảng đánh giá tình trạng sức khỏe của anh dâu.
Người trên giường bệnh một mái tóc màu khói ánh bạch kim cứ như đang yên tĩnh nằm ngủ, hoàn toàn tách biệt với thế giới này, phảng phất có thể rời khỏi bất kỳ lúc nào. Bất chợt, Dạ Vũ mở ra đôi mắt vốn nhắm nghiền đã lâu, chớp chớp làm quen với ánh sáng chói mắt trong phòng.
"Tiểu, tiểu Vũ.. anh tỉnh rồi sao?" Cố Thanh Huyền mừng đến phát khóc khi thấy người nọ tỉnh lại.
Dạ Vũ thấy đứa em chồng thân thiết thì lập tức vui vẻ, nói như vậy, tức là y đã hoàn thành nhiệm vụ đúng không? Là hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ của các thế giới nên mới có thể tỉnh dậy?
"Thanh Huyền, đã làm phiền em bấy lâu. Phải rồi, Huyền Mặc đâu?" Dạ Vũ còn chưa trông thấy Cố lão công nhà mình, hắn thấy y tỉnh hẳn là người vui mừng nhất đi.
"Anh.. anh trai.." Cố Thanh Huyền ấp úng không biết phải đáp lời thế nào, cậu cũng không hiểu vì nguyên nhân gì, lại hoàn toàn đánh mất tín hiệu của anh trai tại các hệ thống truyền tin, dù đã thâm nhập vào trung tâm điều khiển trí não, cũng không có bất kỳ tin tức nào của Cố Huyền Mặc.
"Có chuyện gì, em mau nói cho anh biết." Dạ Vũ nắm lấy hai vai của Cố Thanh Huyền lay mạnh, do bất chợt ngồi bật dậy, máu chưa kịp truyền lên não, cảm giác hoa mắt choáng váng ập đến làm Dạ Vũ ngã xuống, may mắn được Cố Thanh Huyền đỡ lấy.
Cậu sợ sệt thuật lại toàn bộ sự tình kể từ lúc hai người hoàn thành thế giới thứ 4, lẽ ra theo thường lệ, Cố Huyền Mặc sau khi truyền tin tức về trung tâm điều khiển cho em trai, cậu sẽ tiến hành quá trình đánh thức hắn, để chuẩn bị tiến đến thế giới kế tiếp cùng anh dâu.
Có điều lần này đột nhiên khác biệt, làm thế nào hắn cũng không tỉnh lại, cậu quay lại thời không nhìn xem sóng điện não của Cố Huyền Mặc thì toàn bộ đều không có tăm hơi. Như biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này, anh trai cùng anh dâu cứ thay phiên nhau hôn mê sâu, tâm hồn của bảo bảo Cố Thanh Huyền muốn khóc thét thật to.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất