Khoái Xuyên Chi Hoa Thần Chi Ái 1
Quyển 1 Chương 34: TG2 Thế thân khuynh thành
[THẾ THÂN KHUYNH THÀNH]
"Bạch gia song tử tư niệm nhất
Nhất niệm si tình, nhất niệm bi."
Vừa tỉnh dậy ra thấy mình đã ở trong gian phòng xa hoa lộng lẫy, trướng rủ màn che, minh châu đầy ngợp, Dạ Vũ bị sự ưu đãi của số phận khiến y có cảm giác mình đang ảo tưởng.
[Hẳn là cách thức ta mở mắt ra không đúng đi.] Chăm chú nhắm mắt lại, lần nữa mở ra đôi mắt to long lanh, lấp lánh như sao trời, không gian vẫn như cũ, chưa bị đổi thành khu ổ chuột hay trong hình phòng, đại lao; Dạ Vũ rất không tin tưởng đi.
[Ký chủ không có nhìn nhầm, thân phận của ký chủ lần này cực cao nha.] Hệ thống vui vẻ.
Tiêu rồi, tiêu rồi, Hệ thống chuyên bỏ hố y, nhất định sẽ cho y ngon ngọt làm y không đề phòng, rồi giáng một cú thật mạnh khiến y từ trên trời rơi xuống địa ngục, đúng vậy, chính là như vậy. Dạ Vũ cực kỳ ý thức được số nhọ trời sinh của mình. Cho nên nói, con người ta một khi đã quá xui xẻo rồi, thì không còn tin vào chuyện may mắn đi.
"Cho ta xem nội dung thế giới lần này đi." Y cần phải xem, rốt cuộc Hệ thống muốn bỏ bom y chỗ nào.
Ký chủ nào đó vẫn luôn suy nghĩ ác ý về mình đi, Hệ thống vô cùng "thiện lương" u sầu.
[Bối cảnh thế giới lần này chính là cổ đại, cụ thể là Thiên triều, dưới sự trị vì của Quân gia, đặc biệt hơn chính là vị diện này vậy mà còn có chuyện nam nam sinh tử. Vừa nghe đến đã thấy nơi nào đó đặc biệt đau. Lão Quân vương hiện tại có không ít con nối dòng, nhưng trong đó xuất sắc nhất phải nói đến Tứ hoàng tử Quân Ngạo cùng Thái tử Quân Duệ.
Quân Ngạo từ nhỏ đã tâm duyệt đích tử của Thừa tướng Bạch gia – Bạch Trì, không tiếc vì người đó làm hết thảy mọi thứ, chỉ cầu nhận được nụ cười của mỹ nhân.
Xét về tài nghệ thì tất cả các hoàng tử không ai qua được Quân Ngạo, sở hữu thân võ công cao cường, khôi ngô tuấn tú, năng lực hơn người, vốn dĩ là ứng cử viên sáng giá cho vị trí thừa kế ngai vàng kia thì đấng quân vương lại một lòng một dạ bảo vệ Thái tử Quân Duệ âm nhu suy nhược, anh ta mang thân bệnh tật, làm sao có thể trị vì giang sơn được.
Vì để xoa dịu triều thần, đế vương không ngại ban hôn cho Bạch Trì cùng Quân Duệ, nhằm lôi kéo phe phái Thừa tướng về phía Thái Tử. Quân Ngạo nào biết được phụ vương thiên vị cho Thái tử như vậy, lại còn bổng đả uyên ương, chia rẽ hắn cùng Bạch Trì, vậy nên hắn ta không ngừng lên kế hoạch diệt trừ Thái tử. Mắt thấy ngày đại hôn đã gần kề, lại không thể hạ bệ anh, hắn đành sử dụng quân bài tẩy mình che giấu từ trước đến giờ. . Googl???? nga???? ????гang # ????г????m????г u????????n﹒????n #
Ngay từ lúc đem lòng si mê Bạch Trì, Quân Ngạo đã vì ái nhân mà chuẩn bị sẵn thế thân để thay người yêu cản hết thảy tai mắt thiên hạ, lúc này đây đã phải dùng rồi, người đó chính là Ly Huyên, tiểu ca nhi mồ côi mười năm trước được hắn cứu trên đường, rồi từ đó huấn luyện cậu thành một bản sao không tì vết của Bạch Trì. Thời khắc này chính là lúc để cậu báo đáp hắn.
Ly Huyên từ trước đến giờ đều biết tồn tại của mình có ý nghĩa như thế nào, cậu chỉ vì ái nhân của chủ tử mà sống đến tận bây giờ, cậu cũng biết nếu mình không mang gương mặt có vài nét tương đồng với vị kia, làm sao hắn sẽ bằng lòng cứu cậu, còn dưỡng cậu đến hôm nay.
Dẫu biết tất cả đều là hồi âm mưu, mình chỉ là quân cờ trong trò chơi vương quyền, nhưng con người nào phải cỏ cây, đứng trước người tài ba, trác tuyệt như Quân Ngạo, làm sao có thể không động lòng, nào biết một lần này thua, không chỉ thua trái tim, còn thua cả sinh mệnh của mình.
Ly Huyên thay Bạch Trì gả vào phủ Thái tử, sớm biết chuyện tình ý của Bạch Trì cùng Quân Ngạo, còn biết cậu đến đây hẳn làm nội gián cho hắn đi, Thái tử đối xử cậu thập phần lạnh nhạt. Bên cạnh đó, anh vốn đã có chính thê là công chúa phiên bang, nổi danh hung dữ, ỷ thế hiếp người, mỗi ngày đều sai nô bộc tìm cách hành hạ, khi dễ cậu, chuỗi ngày sống ở Thái tử phủ phải nói là một cơn ác mộng.
Đến lúc Quân vương qua đời, Quân Ngạo tạo phản, Thái tử phủ chìm trong biển lửa, tiếc thay cho thân ca nhi bạc mệnh, một quân cờ bị người đời lãng quên, yêu sai người, đổi lại kết cuộc đau thương, bi thống.
Hiện tại chính là lúc Ly Huyên vào phủ Thái tử được 10 ngày.
Giá trị vui vẻ của cậu là -50, mong ký chủ nhanh chóng nâng chỉ số đó lên 100, đồng thời bảo vệ tính mạng của cậu sau cuộc đảo chính kia.]
Đọc sơ lượt toàn bộ cốt truyện, Dạ Vũ liều mạng đoán: [Ta chắc chắn mình là tên nô bộc bám váy công chúa, mỗi ngày hành hạ Ly Huyên kia.]
[Không đúng] Hệ thống phủ quyết lần 1
[Vậy ta chính là kẻ tiểu nhân châm mồi lửa thiêu rụi Thái tử phủ sau này.] Dạ Vũ loại suy.
[Cũng không đúng] Hệ thống phủ quyết lần 2
[Đậu xanh, mày đừng nói tao hiện tại đang là trắc phi hay thị thiếp của vị hoàng tử nào nha, tao tuyệt đối không thể phản bội lão công đâu huhuhu] Dạ Vũ ôm mặt.
[Ký chủ chính là Cửu hoàng tử Quân Dạ Vũ cùng thân sinh mẫu thân với Thái tử Quân Duệ] Hệ thống không thể chấp nhận ký chủ của nó càng đoán càng xa, tại sao lại tự hạ thấp thân phận của mình như vậy.
"Bạch gia song tử tư niệm nhất
Nhất niệm si tình, nhất niệm bi."
Vừa tỉnh dậy ra thấy mình đã ở trong gian phòng xa hoa lộng lẫy, trướng rủ màn che, minh châu đầy ngợp, Dạ Vũ bị sự ưu đãi của số phận khiến y có cảm giác mình đang ảo tưởng.
[Hẳn là cách thức ta mở mắt ra không đúng đi.] Chăm chú nhắm mắt lại, lần nữa mở ra đôi mắt to long lanh, lấp lánh như sao trời, không gian vẫn như cũ, chưa bị đổi thành khu ổ chuột hay trong hình phòng, đại lao; Dạ Vũ rất không tin tưởng đi.
[Ký chủ không có nhìn nhầm, thân phận của ký chủ lần này cực cao nha.] Hệ thống vui vẻ.
Tiêu rồi, tiêu rồi, Hệ thống chuyên bỏ hố y, nhất định sẽ cho y ngon ngọt làm y không đề phòng, rồi giáng một cú thật mạnh khiến y từ trên trời rơi xuống địa ngục, đúng vậy, chính là như vậy. Dạ Vũ cực kỳ ý thức được số nhọ trời sinh của mình. Cho nên nói, con người ta một khi đã quá xui xẻo rồi, thì không còn tin vào chuyện may mắn đi.
"Cho ta xem nội dung thế giới lần này đi." Y cần phải xem, rốt cuộc Hệ thống muốn bỏ bom y chỗ nào.
Ký chủ nào đó vẫn luôn suy nghĩ ác ý về mình đi, Hệ thống vô cùng "thiện lương" u sầu.
[Bối cảnh thế giới lần này chính là cổ đại, cụ thể là Thiên triều, dưới sự trị vì của Quân gia, đặc biệt hơn chính là vị diện này vậy mà còn có chuyện nam nam sinh tử. Vừa nghe đến đã thấy nơi nào đó đặc biệt đau. Lão Quân vương hiện tại có không ít con nối dòng, nhưng trong đó xuất sắc nhất phải nói đến Tứ hoàng tử Quân Ngạo cùng Thái tử Quân Duệ.
Quân Ngạo từ nhỏ đã tâm duyệt đích tử của Thừa tướng Bạch gia – Bạch Trì, không tiếc vì người đó làm hết thảy mọi thứ, chỉ cầu nhận được nụ cười của mỹ nhân.
Xét về tài nghệ thì tất cả các hoàng tử không ai qua được Quân Ngạo, sở hữu thân võ công cao cường, khôi ngô tuấn tú, năng lực hơn người, vốn dĩ là ứng cử viên sáng giá cho vị trí thừa kế ngai vàng kia thì đấng quân vương lại một lòng một dạ bảo vệ Thái tử Quân Duệ âm nhu suy nhược, anh ta mang thân bệnh tật, làm sao có thể trị vì giang sơn được.
Vì để xoa dịu triều thần, đế vương không ngại ban hôn cho Bạch Trì cùng Quân Duệ, nhằm lôi kéo phe phái Thừa tướng về phía Thái Tử. Quân Ngạo nào biết được phụ vương thiên vị cho Thái tử như vậy, lại còn bổng đả uyên ương, chia rẽ hắn cùng Bạch Trì, vậy nên hắn ta không ngừng lên kế hoạch diệt trừ Thái tử. Mắt thấy ngày đại hôn đã gần kề, lại không thể hạ bệ anh, hắn đành sử dụng quân bài tẩy mình che giấu từ trước đến giờ. . Googl???? nga???? ????гang # ????г????m????г u????????n﹒????n #
Ngay từ lúc đem lòng si mê Bạch Trì, Quân Ngạo đã vì ái nhân mà chuẩn bị sẵn thế thân để thay người yêu cản hết thảy tai mắt thiên hạ, lúc này đây đã phải dùng rồi, người đó chính là Ly Huyên, tiểu ca nhi mồ côi mười năm trước được hắn cứu trên đường, rồi từ đó huấn luyện cậu thành một bản sao không tì vết của Bạch Trì. Thời khắc này chính là lúc để cậu báo đáp hắn.
Ly Huyên từ trước đến giờ đều biết tồn tại của mình có ý nghĩa như thế nào, cậu chỉ vì ái nhân của chủ tử mà sống đến tận bây giờ, cậu cũng biết nếu mình không mang gương mặt có vài nét tương đồng với vị kia, làm sao hắn sẽ bằng lòng cứu cậu, còn dưỡng cậu đến hôm nay.
Dẫu biết tất cả đều là hồi âm mưu, mình chỉ là quân cờ trong trò chơi vương quyền, nhưng con người nào phải cỏ cây, đứng trước người tài ba, trác tuyệt như Quân Ngạo, làm sao có thể không động lòng, nào biết một lần này thua, không chỉ thua trái tim, còn thua cả sinh mệnh của mình.
Ly Huyên thay Bạch Trì gả vào phủ Thái tử, sớm biết chuyện tình ý của Bạch Trì cùng Quân Ngạo, còn biết cậu đến đây hẳn làm nội gián cho hắn đi, Thái tử đối xử cậu thập phần lạnh nhạt. Bên cạnh đó, anh vốn đã có chính thê là công chúa phiên bang, nổi danh hung dữ, ỷ thế hiếp người, mỗi ngày đều sai nô bộc tìm cách hành hạ, khi dễ cậu, chuỗi ngày sống ở Thái tử phủ phải nói là một cơn ác mộng.
Đến lúc Quân vương qua đời, Quân Ngạo tạo phản, Thái tử phủ chìm trong biển lửa, tiếc thay cho thân ca nhi bạc mệnh, một quân cờ bị người đời lãng quên, yêu sai người, đổi lại kết cuộc đau thương, bi thống.
Hiện tại chính là lúc Ly Huyên vào phủ Thái tử được 10 ngày.
Giá trị vui vẻ của cậu là -50, mong ký chủ nhanh chóng nâng chỉ số đó lên 100, đồng thời bảo vệ tính mạng của cậu sau cuộc đảo chính kia.]
Đọc sơ lượt toàn bộ cốt truyện, Dạ Vũ liều mạng đoán: [Ta chắc chắn mình là tên nô bộc bám váy công chúa, mỗi ngày hành hạ Ly Huyên kia.]
[Không đúng] Hệ thống phủ quyết lần 1
[Vậy ta chính là kẻ tiểu nhân châm mồi lửa thiêu rụi Thái tử phủ sau này.] Dạ Vũ loại suy.
[Cũng không đúng] Hệ thống phủ quyết lần 2
[Đậu xanh, mày đừng nói tao hiện tại đang là trắc phi hay thị thiếp của vị hoàng tử nào nha, tao tuyệt đối không thể phản bội lão công đâu huhuhu] Dạ Vũ ôm mặt.
[Ký chủ chính là Cửu hoàng tử Quân Dạ Vũ cùng thân sinh mẫu thân với Thái tử Quân Duệ] Hệ thống không thể chấp nhận ký chủ của nó càng đoán càng xa, tại sao lại tự hạ thấp thân phận của mình như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất