Chương 19: Có biến
Anh nhìn qua thôi đủ biết cô nói dối,điều này phải thừa nhận cô nói dối rất dở bởi lúc nói dối cô luôn cười để cho qua.Anh cũng phải cười thầm vì sự ngốc nghếch này.
Lên tầng 2 ngồi ở gần cửa sổ ngắm hoa bỗng điện thoại cô có tin nhắn nội dung là.
-Chào chị Trương em là Lâm Khải 21 tuổi nhân viên mới chuyển sang phòng thông tin,Chị Giang bảo em chào chị một tiếng.
Cô liền ồ một tiếng bỗng nhiên lại có một cậu bé nhỏ hơn cô một tuổi chuyển vào.Cô cũng chỉ nhắn tin chào lại cậu ấy nhưng hình như không đơn giản giác quan của phụ nữ cho cô biết hình như cậu ta có cảm tình với cô rồi.
-Chị Trương em có thấy chị bên ngoài trong rất xinh xắn không biết chị có bạn trai chưa ạ!-Lâm Khải
Đúng là không giấu giếm gì hết.Cô đáp lại "Vẫn chưa".Có lẽ bên kia khá vui vẻ rồi.
-Vậy em thì có thể không!
-Không được!
Cô đáp thẳng thừng bên kia cũng không nhắn nữa chỉ thả mặt buồn.Cô thì lại thấy cậu bé này tính cách có hơi thẳng thắn rồi,khá buồn cười.Vừa thoát tin nhắn thì chị Giang gọi đến.
-Em nghe ạ.
-Tối nay có thêm một người em không phiền chứ.
-Không đâu ạ mọi người cứ quyết định đi em đồng ý hết.
-Vậy được 9 giờ tối nay nhớ có mặt địa chỉ chị gửi em rồi đấy nhé.
Nói rồi chị Giang cúp máy.Cô cũng đoán ra được người đó là Lâm Khải rồi.Loay hoay chăm hoa rồi dùng bữa trưa với anh xong một lúc đã xế chiều.Cô đi xuống phòng khách lại thấy anh ngồi làm việc trên sofa,vì lúc đi bà có dặn tuần này không được để anh làm việc phải là một tuần nghỉ ngơi nên cô liền đi đến.
-Tổng giám đốc!bà có nói tuần này công việc của anh đã có người xử lý anh không được làm nữa.
Anh ta bỏ qua lời của cô xem như không nghe thấy.Cô liền cầm lấy laptop của anh mà đóng lại.Nghiêm túc nhắc lại lời vừa nói.Vẻ mặt anh hơi khó chịu rồi,anh ta ngước lên nhìn cô.
-Mau trả lại cho tôi.
-Không được!!!
Tình hình có vẻ căng thẳng cô cũng hơi rén rồi.Vẻ mặt anh thật sự hơi căng làm cô dù là tỏ ra vẻ không sợ gì nhưng tay đã sớm ôm chặt laptop rồi.
-Trương Lệ Hoa!mau đưa laptop lại cho tôi,tôi không muốn nhắc lại với cô đâu.
Cô hơi run rồi,anh ta hung dữ quá...nhưng mà không muốn bà thất vọng cô phải cố gắng khuyên anh thôi dù bây giờ cô cũng rén ra mặt rồi.
-Nhưng mà...bà có nói là tôi
Chưa nói hết câu anh đưa tay ra nhìn cô nói .
-Cô không có quyền quản tôi!
Câu nói này khiến cô cứng đơ người nhìn anh,rồi từ từ trả lại chiếc laptop mà anh đang làm việc.Cô chôn chân ở đó hồi lâu rồi cũng im lặng mà đi lên phòng.
Đầu dây bên kia là Trợ lí Tô nghe được hết thẩy.
-Lục tổng! Tôi thấy cô Trương cũng chỉ lo cho anh thôi đừng hung dữ như vậy!
-Trừ lương!
-Lục Tổng anh nở lòng nào...thật là
Suy nghĩ,câu nói của anh không phải to tiếng hay quát cô chỉ là câu nói bình thường nhưng mà...như một gáo nước lạnh đổ vào mặt cô khiến cô nhớ ra mối quan hệ giữa hai người chỉ là hợp đồng thôi,tại vì cô rung động trước anh nên ảo tưởng thân phận rồi.Tim cô lúc đó như chậm lại một nhịp bừng tỉnh ra mình chỉ là nhân viên nhỏ thôi quả thật lấy đâu ra cái quyền quản anh ta chứ.Cô vỗ vỗ vào mặt mình rồi lấy lại tâm trạng vừa xem đồng hồ đã gần 9 giờ tối rồi.
Cô chuẩn bị tất cả xong xuôi rồi vui vẻ đi xuống.Thấy anh vẫn còn ngồi làm việc cô mặt kệ đi thẳng đến chậu cây nhỏ của mình.Cô tưới ít nước rồi đi ra cửa.
-Cô đi đâu vậy!
Nói là lấy lại tâm trạng nhưng vừa nghe tiếng anh cô liền nhẹ giọng hẳn.
-tôi có tiệc cùng mọi người ở phòng thông tin.
-Trời tối rồi chú ý an toàn.
Cô không muốn trả lời dài dòng nữa trực tiếp đi luôn.
Đến nơi mọi người đều đông đủ,cô vừa bước vào đã vì gương mặt lạ mà chú ý.
-Đây là Lâm Khải vừa mới chuyển sang đó!-Chị Mỹ Giang
Cô chào mọi người bắt tay với Lâm Khải rồi cùng mọi người ngồi vào bàn.
-Hôm nay tiệc vui sao thiếu được rượu chứ để anh mời mọi người!-Châu Bắc
Anh Châu Bắc rót cho mọi người đầy một ly rượu mạnh.
-Chúc cho phòng của chúng ta ngày càng phát triển thuận lợi!-Minh Ngọc
-Chúc mọi người làm việc suông sẻ ngày càng thăng chức!-Lâm Khải
-Chúc phòng thông tin càng nhiều phúc lợi,tăng lương,thăng chức!-Trương Lệ Hoa
-Chúng ta cùng nhau làm việc thuận lợi hoà thuận nha!-Chị Mỹ Giang
-Anh chúc mọi người công việc tăng lương sớm có được hạnh phúc nữa nha-Châu Bắc
Mọi người cụng ly để bắt đầu tiệc.Trong bàn mọi người đều cạn ly xong nhìn vào ly của cô còn hơn một nửa.
-À...-Trương Lệ Hoa
Cô cố uống hết một lượt,thú thật cô không giỏi uống rượu tửu lượng chưa đến hai chai.
Vào tiệc mọi người nói chuyện sôi nổi với nhau,có điều ngoài việc nói về tiểu Ngọc thì cậu nhóc Lâm Khải thể hiện rõ là có thành ý với cô mọi người đều để bụng rồi.
Lên tầng 2 ngồi ở gần cửa sổ ngắm hoa bỗng điện thoại cô có tin nhắn nội dung là.
-Chào chị Trương em là Lâm Khải 21 tuổi nhân viên mới chuyển sang phòng thông tin,Chị Giang bảo em chào chị một tiếng.
Cô liền ồ một tiếng bỗng nhiên lại có một cậu bé nhỏ hơn cô một tuổi chuyển vào.Cô cũng chỉ nhắn tin chào lại cậu ấy nhưng hình như không đơn giản giác quan của phụ nữ cho cô biết hình như cậu ta có cảm tình với cô rồi.
-Chị Trương em có thấy chị bên ngoài trong rất xinh xắn không biết chị có bạn trai chưa ạ!-Lâm Khải
Đúng là không giấu giếm gì hết.Cô đáp lại "Vẫn chưa".Có lẽ bên kia khá vui vẻ rồi.
-Vậy em thì có thể không!
-Không được!
Cô đáp thẳng thừng bên kia cũng không nhắn nữa chỉ thả mặt buồn.Cô thì lại thấy cậu bé này tính cách có hơi thẳng thắn rồi,khá buồn cười.Vừa thoát tin nhắn thì chị Giang gọi đến.
-Em nghe ạ.
-Tối nay có thêm một người em không phiền chứ.
-Không đâu ạ mọi người cứ quyết định đi em đồng ý hết.
-Vậy được 9 giờ tối nay nhớ có mặt địa chỉ chị gửi em rồi đấy nhé.
Nói rồi chị Giang cúp máy.Cô cũng đoán ra được người đó là Lâm Khải rồi.Loay hoay chăm hoa rồi dùng bữa trưa với anh xong một lúc đã xế chiều.Cô đi xuống phòng khách lại thấy anh ngồi làm việc trên sofa,vì lúc đi bà có dặn tuần này không được để anh làm việc phải là một tuần nghỉ ngơi nên cô liền đi đến.
-Tổng giám đốc!bà có nói tuần này công việc của anh đã có người xử lý anh không được làm nữa.
Anh ta bỏ qua lời của cô xem như không nghe thấy.Cô liền cầm lấy laptop của anh mà đóng lại.Nghiêm túc nhắc lại lời vừa nói.Vẻ mặt anh hơi khó chịu rồi,anh ta ngước lên nhìn cô.
-Mau trả lại cho tôi.
-Không được!!!
Tình hình có vẻ căng thẳng cô cũng hơi rén rồi.Vẻ mặt anh thật sự hơi căng làm cô dù là tỏ ra vẻ không sợ gì nhưng tay đã sớm ôm chặt laptop rồi.
-Trương Lệ Hoa!mau đưa laptop lại cho tôi,tôi không muốn nhắc lại với cô đâu.
Cô hơi run rồi,anh ta hung dữ quá...nhưng mà không muốn bà thất vọng cô phải cố gắng khuyên anh thôi dù bây giờ cô cũng rén ra mặt rồi.
-Nhưng mà...bà có nói là tôi
Chưa nói hết câu anh đưa tay ra nhìn cô nói .
-Cô không có quyền quản tôi!
Câu nói này khiến cô cứng đơ người nhìn anh,rồi từ từ trả lại chiếc laptop mà anh đang làm việc.Cô chôn chân ở đó hồi lâu rồi cũng im lặng mà đi lên phòng.
Đầu dây bên kia là Trợ lí Tô nghe được hết thẩy.
-Lục tổng! Tôi thấy cô Trương cũng chỉ lo cho anh thôi đừng hung dữ như vậy!
-Trừ lương!
-Lục Tổng anh nở lòng nào...thật là
Suy nghĩ,câu nói của anh không phải to tiếng hay quát cô chỉ là câu nói bình thường nhưng mà...như một gáo nước lạnh đổ vào mặt cô khiến cô nhớ ra mối quan hệ giữa hai người chỉ là hợp đồng thôi,tại vì cô rung động trước anh nên ảo tưởng thân phận rồi.Tim cô lúc đó như chậm lại một nhịp bừng tỉnh ra mình chỉ là nhân viên nhỏ thôi quả thật lấy đâu ra cái quyền quản anh ta chứ.Cô vỗ vỗ vào mặt mình rồi lấy lại tâm trạng vừa xem đồng hồ đã gần 9 giờ tối rồi.
Cô chuẩn bị tất cả xong xuôi rồi vui vẻ đi xuống.Thấy anh vẫn còn ngồi làm việc cô mặt kệ đi thẳng đến chậu cây nhỏ của mình.Cô tưới ít nước rồi đi ra cửa.
-Cô đi đâu vậy!
Nói là lấy lại tâm trạng nhưng vừa nghe tiếng anh cô liền nhẹ giọng hẳn.
-tôi có tiệc cùng mọi người ở phòng thông tin.
-Trời tối rồi chú ý an toàn.
Cô không muốn trả lời dài dòng nữa trực tiếp đi luôn.
Đến nơi mọi người đều đông đủ,cô vừa bước vào đã vì gương mặt lạ mà chú ý.
-Đây là Lâm Khải vừa mới chuyển sang đó!-Chị Mỹ Giang
Cô chào mọi người bắt tay với Lâm Khải rồi cùng mọi người ngồi vào bàn.
-Hôm nay tiệc vui sao thiếu được rượu chứ để anh mời mọi người!-Châu Bắc
Anh Châu Bắc rót cho mọi người đầy một ly rượu mạnh.
-Chúc cho phòng của chúng ta ngày càng phát triển thuận lợi!-Minh Ngọc
-Chúc mọi người làm việc suông sẻ ngày càng thăng chức!-Lâm Khải
-Chúc phòng thông tin càng nhiều phúc lợi,tăng lương,thăng chức!-Trương Lệ Hoa
-Chúng ta cùng nhau làm việc thuận lợi hoà thuận nha!-Chị Mỹ Giang
-Anh chúc mọi người công việc tăng lương sớm có được hạnh phúc nữa nha-Châu Bắc
Mọi người cụng ly để bắt đầu tiệc.Trong bàn mọi người đều cạn ly xong nhìn vào ly của cô còn hơn một nửa.
-À...-Trương Lệ Hoa
Cô cố uống hết một lượt,thú thật cô không giỏi uống rượu tửu lượng chưa đến hai chai.
Vào tiệc mọi người nói chuyện sôi nổi với nhau,có điều ngoài việc nói về tiểu Ngọc thì cậu nhóc Lâm Khải thể hiện rõ là có thành ý với cô mọi người đều để bụng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất