Không Gian Độn Hóa: Ở Mạt Thế Gian Nan Cầu Sinh
Chương 3: Dự Trữ Hàng 1
Ngoài gạo Diệp Phù còn đặt mua thêm 5 tấn bột mì, trả một nửa tiền đặt cọc, để địa chỉ kho lại cho ông chủ, sau khi kết bạn wechat với ông chủ xong, Diệp Phù lại đến cửa hàng bán buôn dầu ăn.
Cô thống nhất lấy cớ là muốn mở một cái siêu thị ở quê, ông chủ còn góp ý với cô là không nên chỉ lấy một loại, có thể lấy nhiều loại dầu ăn và lương thực khác nhau, mỗi thứ lấy một ít.
Diệp Phù nghe theo lời khuyên, nên lúc chọn mua dầu ăn nên mỗi loại cô đều đặt mua 200 thùng.
Muối, tương, giấm, các loại gia vị, hương liệu, gói gia vị, Diệp Phù cũng đặt mua mỗi thứ một ít, đặc biệt là muốn, lập tức mua mấy tấn.
Đi qua cửa hàng hạt giống lương thực và cửa hàng hạt giống rau, Diệp Phù cũng mua sạch các loại hạt giống ở trong cửa hàng, nhưng thế này vẫn chưa đủ, cô vẫn phải mua một số hạt giống cây ăn quả và hạt giống cây thuốc, cô không biết bao giờ thì thiên tai mới kết thúc, có thể là 10 năm, cũng có thể là 100 năm, sau khi nhiệt độ tăng lên, thực vật sẽ chết khô chỉ trong một đêm, nhưng chỉ cần có hạt giống thì tương lai chính là hy vọng.
Nhìn thấy một quán rượu trắng, Diệp Phù bước vào, ông chủ nghe cô nói muốn mua 2 vại rượu trắng lớn thì cả người sững sờ mất một lúc, còn quan sát Diệp Phù hồi lâu, có điều có khách bước vào thì làm gì có chuyện không bán hàng, nhận tiền, ông chủ vỗ ngực ngỏ ý là ngày mai sẽ giao hàng tới tận nhà cho cô.
Diệp Phù dành cả một ngày để đi mua sắm ở chợ đầu mối và tới lò mổ trước lúc trời tối.
Lan Thành có không ít lò mổ, có điều đây là lần đầu tiên Diệp Phù đến một nơi như thế này.
Đứng ở cửa liền có thể ngửi thấy mùi tanh nồng đậm, Diệp Phù tra ở trên mạng giá thịt gần đây nhất, trong lòng đã có tính toán sơ bộ.
Quả nhiên, cô vừa bày tỏ là muốn mua một lượng lớn thịt tươi, ông chủ của lò mổ liền dùng ánh mắt giống như nhìn một kẻ ngốc để nhìn cô.
“Cô ở chợ nào vậy? Tôi chưa từng nhìn thấy cô.”
Diệp Phù nở nụ cười: “Được người quen giới thiệu đến, tôi không phải người ở chợ, nhà tôi muốn mở một xưởng đồ hộp, có người giới thiệu tôi đến đặt mua thịt tơi ở đây.”
Ông chủ vừa nghe câu xong câu này liền gật đầu.
“Cô muốn bao nhiêu?”
“Con số này.” Diệp Phù nói ra một con số, ánh mắt ông chủ nhìn cô một lần nữa lại thay đổi, có điều sau khi trả tiền cọc, ông chủ cũng không hỏi gì nữa mà vui vẻ bày tỏ là sẽ giao đến kho cho cô đúng hẹn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cô thống nhất lấy cớ là muốn mở một cái siêu thị ở quê, ông chủ còn góp ý với cô là không nên chỉ lấy một loại, có thể lấy nhiều loại dầu ăn và lương thực khác nhau, mỗi thứ lấy một ít.
Diệp Phù nghe theo lời khuyên, nên lúc chọn mua dầu ăn nên mỗi loại cô đều đặt mua 200 thùng.
Muối, tương, giấm, các loại gia vị, hương liệu, gói gia vị, Diệp Phù cũng đặt mua mỗi thứ một ít, đặc biệt là muốn, lập tức mua mấy tấn.
Đi qua cửa hàng hạt giống lương thực và cửa hàng hạt giống rau, Diệp Phù cũng mua sạch các loại hạt giống ở trong cửa hàng, nhưng thế này vẫn chưa đủ, cô vẫn phải mua một số hạt giống cây ăn quả và hạt giống cây thuốc, cô không biết bao giờ thì thiên tai mới kết thúc, có thể là 10 năm, cũng có thể là 100 năm, sau khi nhiệt độ tăng lên, thực vật sẽ chết khô chỉ trong một đêm, nhưng chỉ cần có hạt giống thì tương lai chính là hy vọng.
Nhìn thấy một quán rượu trắng, Diệp Phù bước vào, ông chủ nghe cô nói muốn mua 2 vại rượu trắng lớn thì cả người sững sờ mất một lúc, còn quan sát Diệp Phù hồi lâu, có điều có khách bước vào thì làm gì có chuyện không bán hàng, nhận tiền, ông chủ vỗ ngực ngỏ ý là ngày mai sẽ giao hàng tới tận nhà cho cô.
Diệp Phù dành cả một ngày để đi mua sắm ở chợ đầu mối và tới lò mổ trước lúc trời tối.
Lan Thành có không ít lò mổ, có điều đây là lần đầu tiên Diệp Phù đến một nơi như thế này.
Đứng ở cửa liền có thể ngửi thấy mùi tanh nồng đậm, Diệp Phù tra ở trên mạng giá thịt gần đây nhất, trong lòng đã có tính toán sơ bộ.
Quả nhiên, cô vừa bày tỏ là muốn mua một lượng lớn thịt tươi, ông chủ của lò mổ liền dùng ánh mắt giống như nhìn một kẻ ngốc để nhìn cô.
“Cô ở chợ nào vậy? Tôi chưa từng nhìn thấy cô.”
Diệp Phù nở nụ cười: “Được người quen giới thiệu đến, tôi không phải người ở chợ, nhà tôi muốn mở một xưởng đồ hộp, có người giới thiệu tôi đến đặt mua thịt tơi ở đây.”
Ông chủ vừa nghe câu xong câu này liền gật đầu.
“Cô muốn bao nhiêu?”
“Con số này.” Diệp Phù nói ra một con số, ánh mắt ông chủ nhìn cô một lần nữa lại thay đổi, có điều sau khi trả tiền cọc, ông chủ cũng không hỏi gì nữa mà vui vẻ bày tỏ là sẽ giao đến kho cho cô đúng hẹn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất