Không Gian Độn Hóa: Ở Mạt Thế Gian Nan Cầu Sinh
Chương 30: Mưa Lớn 18
Chị Lưu “a” một tiếng, vô cùng ngạc nhiên nhìn Diệp Phù.
“Không phải em cũng mua thuyền bơm hơi rồi sao?”
Diệp Phù gật đầu: “Mua rồi, nhưng em không cho người bên ngoài mượn được.”
Mặt chị Lưu lập tức trở nên khó coi, hai người bọn họ đều là người theo chủ nghĩa hình thức, chỉ cảm ơn bằng miệng, bây giờ thuyền bơm hơi là thứ khan hiếm, chị ấy đến cả việc bỏ tiền ra để thuê cũng không muốn, tham lam thật sự rất khó coi.
“Tiểu Diệp, nhà chị chỉ mượn có 2 tiếng thôi, không làm hỏng đâu.”
Diệp Phù vẫn là câu đó: “Tầng 8 có cho thuê.”
“Ngô Vạn Phát nhà 801 ra giá quá cao, một giờ thu 2500 rồi, thật sự là thấy tiền sáng mắt, đợi đội cứu hộ tới, chúng ta nhất định phải khiếu nại anh ta, Tiểu Diệp, chị biết là em sợ thuyền bơm hơi sẽ bị làm hỏng, em yên tâm đi, chị thề với em là chị sẽ giữ gìn cẩn thận.”
Mặt Diệp Phù không chút biểu cảm nhếch mép cười, trông cô giống con ngốc thế à? Sao mà cứ có người muốn lợi dụng cô vậy.
“Nghe nói chị Triệu biết bơi, chi bằng bơi tới đó đi.”
“Sao em lại nói như vậy, Tiểu Diệp, em thật ích kỷ, lúc trước em khám bệnh cho Ân Ân, chị còn tưởng rằng em là một người dễ gần, không ngờ em lại xấu tính và máu lạnh như vậy, chẳng trách mà cả nhà Lâu Huệ cũng bị em đuổi đi, hàng xóm với nhau, làm người không thể như vậy được.”
“Ha ha.” Cười khẩy một tiếng rồi Diệp Phù lập tức đóng cửa lại.
Chị Lưu ở ngoài cửa rất tức giận, đột nhiên chợt nhận ra con gái mình vẫn chưa khỏi hẳn, bố chồng bị bệnh tiểu đường, mẹ chồng bị cao huyết áp, vừa rồi chị ấy nhất thời đắc tội với Diệp Phù, nếu như Diệp Phù để bụng, sau này không khám bệnh cho nhà cô nữa thì phải làm sao?
Thôi vậy, lại tới gõ cửa nhà Khâu gia lần nữa vậy. Chị Lưu khoác áo phao lông vũ bó sát người, xoa xoa tay và tới nhà 901, nhưng chị ấy gọi mấy phút liền mà nhà họ Khâu không ai ra mở cửa, chị ấy không nhịn được mà đá vào cửa một cái, nổi giận đùng đùng trở về nhà mình.
Diệp Phù nhận được tin nhắn của Khâu Lan, hóa ra trước khi lên tầng 10, chị Lưu đã tới gõ cửa nhà họ Khâu trước rồi, nhà họ Khâu vốn muốn ra mở cửa nhưng bị bà ngăn lại.
Khâu Lan nói, bà cô từng nhìn thấy chị Lưu từng tát một cậu bé ở dưới khu chung cư, nguyên nhân chỉ là Ân Ân bà cậu bé đó va vào nhau và ngã ra.
Loại người này tốt nhất là ít tiếp xúc lại, nếu không sẽ gặp rất nhiều rắc rối.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Không phải em cũng mua thuyền bơm hơi rồi sao?”
Diệp Phù gật đầu: “Mua rồi, nhưng em không cho người bên ngoài mượn được.”
Mặt chị Lưu lập tức trở nên khó coi, hai người bọn họ đều là người theo chủ nghĩa hình thức, chỉ cảm ơn bằng miệng, bây giờ thuyền bơm hơi là thứ khan hiếm, chị ấy đến cả việc bỏ tiền ra để thuê cũng không muốn, tham lam thật sự rất khó coi.
“Tiểu Diệp, nhà chị chỉ mượn có 2 tiếng thôi, không làm hỏng đâu.”
Diệp Phù vẫn là câu đó: “Tầng 8 có cho thuê.”
“Ngô Vạn Phát nhà 801 ra giá quá cao, một giờ thu 2500 rồi, thật sự là thấy tiền sáng mắt, đợi đội cứu hộ tới, chúng ta nhất định phải khiếu nại anh ta, Tiểu Diệp, chị biết là em sợ thuyền bơm hơi sẽ bị làm hỏng, em yên tâm đi, chị thề với em là chị sẽ giữ gìn cẩn thận.”
Mặt Diệp Phù không chút biểu cảm nhếch mép cười, trông cô giống con ngốc thế à? Sao mà cứ có người muốn lợi dụng cô vậy.
“Nghe nói chị Triệu biết bơi, chi bằng bơi tới đó đi.”
“Sao em lại nói như vậy, Tiểu Diệp, em thật ích kỷ, lúc trước em khám bệnh cho Ân Ân, chị còn tưởng rằng em là một người dễ gần, không ngờ em lại xấu tính và máu lạnh như vậy, chẳng trách mà cả nhà Lâu Huệ cũng bị em đuổi đi, hàng xóm với nhau, làm người không thể như vậy được.”
“Ha ha.” Cười khẩy một tiếng rồi Diệp Phù lập tức đóng cửa lại.
Chị Lưu ở ngoài cửa rất tức giận, đột nhiên chợt nhận ra con gái mình vẫn chưa khỏi hẳn, bố chồng bị bệnh tiểu đường, mẹ chồng bị cao huyết áp, vừa rồi chị ấy nhất thời đắc tội với Diệp Phù, nếu như Diệp Phù để bụng, sau này không khám bệnh cho nhà cô nữa thì phải làm sao?
Thôi vậy, lại tới gõ cửa nhà Khâu gia lần nữa vậy. Chị Lưu khoác áo phao lông vũ bó sát người, xoa xoa tay và tới nhà 901, nhưng chị ấy gọi mấy phút liền mà nhà họ Khâu không ai ra mở cửa, chị ấy không nhịn được mà đá vào cửa một cái, nổi giận đùng đùng trở về nhà mình.
Diệp Phù nhận được tin nhắn của Khâu Lan, hóa ra trước khi lên tầng 10, chị Lưu đã tới gõ cửa nhà họ Khâu trước rồi, nhà họ Khâu vốn muốn ra mở cửa nhưng bị bà ngăn lại.
Khâu Lan nói, bà cô từng nhìn thấy chị Lưu từng tát một cậu bé ở dưới khu chung cư, nguyên nhân chỉ là Ân Ân bà cậu bé đó va vào nhau và ngã ra.
Loại người này tốt nhất là ít tiếp xúc lại, nếu không sẽ gặp rất nhiều rắc rối.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất