Không Nói Mà Dụ

Chương 57: Đáng giá

Trước Sau
"Năm đó chúng tôi đều cảm thấy hai người hẳn là một đôi, vậy mà cả hai cố tình đều đi tìm bạn gái, cho nên rốt cuộc là chuyện như thế nào?".

Christy nâng ly rượu hỏi. Thời học sinh hắn ta vô cùng mê chơi, được phong danh lãng tử, nhưng lãng tử không có nghĩa luôn bất cần đời, hắn ta chỉ là vẫn luôn tìm kiếm một tình yêu thuộc về chính mình. À, quên nói, hắn ta cũng là đồng tính luyến ái.

"Là tôi kéo em ấy lên con đường này".

Trên mặt Thẩm Hi vẫn luôn treo nụ cười, liếc mắt nhìn Chu Ngôn Dụ đang bị bạn học vây quanh, đối Christy nói.

Hôm nay trang viên Lan Đặc đã được Thẩm Hi bao trọn để tổ chức "Lễ cầu hôn", ngay sau khi Thẩm Hi hướng Chu Ngôn Dụ cầu hôn xong, không chỉ có các bạn học tới mà nhân viên trang trí, đầu bếp, còn cả dàn nhạc hết thảy đều tới. Trang trí cũng không tốn quá nhiều thời gian, thật nhanh trang viên Lan Đặc đã tràn đầy không khí vui mừng, những điều này đã nói lên Thẩm Hi sớm có chuẩn bị, cũng cho biết hắn đối với chuyện này coi trọng đến mức nào, càng nói rõ khát vọng chân thật nhất nơi đáy lòng hắn. Hắn muốn cho bạn bè thân thích đều biết, hắn đã từng chỉ có thể lặng lẽ chôn giấu tình yêu của mình ở tận đáy lòng, nhưng rốt cuộc cũng có một ngày mộng tưởng không thật đó đơm hoa kết trái.

"Cậu cảm thấy cậu là trời sinh còn cậu ấy thì không phải, đúng không?".

Christy nhẹ nhàng lắc ly rượu, cười nói.

"Kỳ thật nào có thứ gì là trời sinh, phải xem người mình yêu như thế nào, nếu người đó là khác phái, vậy cậu chính là khác phái luyến, còn nếu người đó là đồng tính luyến ái, thì dù cậu có là khác phái luyến cũng sẽ tự mình hoài nghi bản thân, thay đổi bản thân".

"Cậu nói không phải không đúng, nhưng điều kiện tiên quyết là cả hai bên đều phải có thể tiếp thu đối phương. Ở rất nhiều trường hợp, chỉ cậu cảm thấy mình đã gặp đúng người, đối phương có cảm thấy giống cậu hay không còn phải xem lại, chỉ cậu chấp nhận khác lạ, đối phương có chấp nhận hay không còn chưa dám chắc, chuyện gì cũng phải đứng trên lập trường của cả hai mà suy xét. Nói trắng ra, nếu năm đó người tôi kết giao là một nam sinh thì có thể sẽ không có cái gọi là mười năm này".

"Cũng đúng, tình yêu chân chính nếu chỉ suy xét vì chính mình là ích kỷ, cũng liền không thể lâu dài".

Christy lẩm bẩm.

"Christy, đừng mãi chỉ đi tìm, dừng chân lại dùng tâm quan sát những người bên cạnh, tránh không cẩn thận mà bỏ lỡ người chân tình".

Thẩm Hi vỗ vỗ bờ vai của hắn ta nói.

"Có đôi khi, rất khó để phân rõ tình bạn cùng tình yêu, nhưng nếu đã nhận ra rồi liền càng thêm trân quý".

Christy dường như ý thức được điều gì đó, hắn ta nhìn về phía một người đang lẫn trong đám người cách đó không xa, người kia cúi đầu, đá mấy viên đá dưới chân. Tựa như cảm giác được tầm mắt của Christy, cậu ta bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lại đây, chạm phải ánh mắt của Christy liền cuống quýt quay đi. Christy là một tay già đời trong tình trường, vừa thấy vậy liền hiểu hết mọi chuyện, huống chi Thẩm Hi còn vừa mới nhắc nhở hắn ta trắng trợn như vậy.



"Bắt đầu từ khi nào?".

Christy nhịn không được hỏi Thẩm Hi. Thẩm Hi lắc đầu, cũng không rõ lắm, chỉ nói.

"Cậu ấy không có nghĩa vụ phải luôn chờ đợi, cậu không ngại thì cẩn thận suy nghĩ một chút xem hai người có khả năng hay không, nếu không thì vẫn là duy trì quan hệ như bây giờ, đừng dễ dàng cho cậu ấy cơ hội, tránh phá huỷ hình tượng tốt đẹp nhất của cậu trong mắt cậu ấy".

Christy cười lên, lại nói.

"Người phương đông các cậu luôn có thói quen nói chuyện lựa lời như vậy, đáng tiếc người phương tây chúng tôi không thể làm được. Hơn nữa nếu phá hủy cái nhìn tốt đẹp của cậu ấy về tôi ngược lại có thể làm cậu ấy nhanh chóng quên đi đoạn tình cảm này".

Thẩm Hi nghe vậy cũng không ngoài ý muốn, cười nói.

"Tôi có thể hiểu, cũng có thể chấp nhận, cho nên đây là điểm khác nhau giữa tôi và cậu. Bất quá hôm nay là ngày lành của tôi, cho nên tôi hy vọng mỗi người đều có thể tìm được hạnh phúc thuộc về chính mình".

"Vậy nếu cậu ấy vẫn luôn không thông suốt thì sao?".

Christy lại hỏi Thẩm Hi, "cậu ấy" trong câu hỏi của hắn ta đương nhiên chính là Chu Ngôn Dụ.

"Không sao, em ấy là người đáng để tôi trả cái giá lớn nhất".

Tầm mắt Thẩm Hi chuyển hướng qua Chu Ngôn Dụ, nhẹ nhàng mà nói.

"Nhưng tôi luôn tin chắc rằng chỉ cần em ấy cảm nhận được nhất định sẽ tìm mọi cách hồi đáp tôi, bởi vậy tôi chưa bao giờ lo lắng về điều này".

...

Ôi, chuyện tình cảm của các cặp phụ cũng hay quá đi, không biết đến cuối cùng có được kết thúc có hậu như ông Thẩm với anh Chu nhà mình không nữa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau