Chương 59: Điệu Waltz
Chu Ngôn Dụ đương nhiên sẽ không để một mình Thẩm Hi đi lấy hai phần đồ ăn, anh cũng không nghĩ sẽ ngồi yên đợi người dâng đến miệng. Phía sau bàn dài là nhóm đầu bếp đang bận rộn, có nhiều món ăn phải dùng nóng mới ngon, ví dụ như pizza. Cho nên Thẩm Hi cùng Chu Ngôn Dụ đợi một lát, sau đó mỗi người lấy một phần mình thích. Lấy xong salad cùng trái cây, lại đến món chính, Chu Ngôn Dụ chọn một phần chân dê nướng, Thẩm Hi nhìn trúng mì ống thịt bò, cuối cùng bọn họ đều uống rượu vang đỏ.
Hai người vừa trở lại chỗ ngồi liền có người tiến đến, vị này chuẩn bị tới Trung Quốc du lịch. Thẩm Hi cùng Chu Ngôn Dụ không có quá nhiều kinh nghiệm du lịch nên đã giới thiệu Thương Chất Úc, mấy năm nay Thương Chất Úc đã sớm chạy khắp nam bắc, kinh nghiệm vô cùng phong phú.
Đến tận khi buổi tiệc kết thúc vẫn không có không gian riêng dành cho bọn họ, Thẩm Hi chỉ có thể từ bỏ. Trên thực tế buổi tối còn có một tiệc nữa, Thẩm Hi muốn ngày đặc biệt này phải đủ náo nhiệt, muốn khắc sâu niềm hạnh phúc này vào trí nhớ của thật nhiều người. Chu Ngôn Dụ hoàn toàn không biết những việc Thẩm Hi đã an bài, anh là một du khách bỗng nhiên biến thành tân lang, nhưng mà không thể không nói năng lực thích ứng của Chu Ngôn Dụ thật sự xuất sắc. Anh rất nhanh đã có thể tiếp nhận vai trò của mình, ở tiệc tối bình tĩnh cùng Thẩm Hi nhảy điệu mở màn. Thẳng đến thời khắc này Thẩm Hi mới có cơ hội lặng lẽ hỏi anh một câu.
"Hôm nay có dọa đến em không?".
Thật ra hắn muốn hỏi được cầu hôn có phải rất vui vẻ hay không nhưng nghĩ lại Thẩm Hi có thể khẳng định Chu Ngôn Dụ kinh hách* nhiều hơn kinh hỉ**. Thẩm Hi cảm thấy tình huống của mình là độc nhất vô nhị, người khác trước yêu đương sau kết hôn, tới lượt hắn yêu đương còn chưa có bắt đầu, mới "come out" liền cầu hôn thuận lợi như vậy.
(*hoảng sợ, kinh hãi)
(**vui mừng, vui sướng)
Hai người nhảy chính là điệu Waltz***, nhớ đến tiệc sinh nhật năm bảy tuổi của Thẩm Hi, khi đó Chu Ngôn Dụ còn chưa chịu nói chuyện, nâng khuôn mặt nhỏ ngồi xổm ở bên cạnh xem Thẩm Hi cùng một bé gái khác tập khiêu vũ. Tiệc sinh nhật có vũ hội, Thẩm Hi lại là vai chính, phải lên sân khấu nhảy điệu mở màn. Ai ngờ bé gái tập khiêu vũ cùng Thẩm Hi hôm đó bị đau bụng, đến sát buổi tiệc rồi mới nói không đến được, khi đó Chu Ngôn Dụ bỗng nhiên đứng dậy, vươn tay vỗ vỗ Thẩm Hi, rồi sau đó chỉ chỉ chính mình. Ngay cả Thẩm Hi cũng không nghĩ tới, Chu Ngôn Dụ chỉ ngồi nhìn mấy ngày thế nhưng lại có thể đem điệu nhảy đều nhớ kỹ, chẳng qua anh sống chết cũng không chịu mặc váy dài của nữ, cuối cùng đành phải để anh diện một thân tây trang. Bộ dáng tiểu Chu Ngôn Dụ mặt không biểu tình khiêu vũ quả thật đáng yêu đến muốn mệnh, chỉ tiếc nhảy xong rồi anh giống như đã hoàn thành nhiệm vụ, trốn ở phía sau Thẩm Hi nói như nào cũng không chịu lộ mặt.
Tên của điệu waltz bắt nguồn từ Ðức là walzen, có nghĩa là “quay trở lại”. Cũng có ý kiến cho rằng điệu khiêu vũ này phát triển dựa trên âm nhạc dân gian đến từ vùng Tyrol, miền Tây nước Áo. Nguồn gốc chính xác của điệu Waltz vẫn còn gây tranh cãi nhưng đến khoảng cuối những năm 1700, điệu waltz đã lan rộng khắp châu Âu. Ðiệu nhảy này được các cô gái, chàng trai trẻ ở tầng lớp trung lưu, giàu có yêu thích. Thời bấy giờ, việc nhảy điệu waltz hoàn hảo được xem là biểu hiện của một giai cấp trẻ trung, tự tin và gạt bớt đi những nghi lễ ràng cổ hủ của những thế hệ trước đó. Ðiệu waltz có những điểm tương đồng với điệu múa minuet. Thông thường thì người nhảy phải giữ đầu cánh tay của người khác. Ðiệu waltz cho phép người nhảy được gần nhau hơn bằng đặt cánh tay vòng qua người bạn nhảy)
Đã qua nhiều năm như vậy vẫn nhớ mãi không quên điệu nhảy này, Chu Ngôn Dụ cùng Thẩm Hi có thể hoàn toàn hòa làm một, giống như sự ăn ý từ nhỏ đến lớn của hai người, thể hiện ra một điệu nhảy hoàn hảo. Sau khi hai người tách ra, Chu Ngôn Dụ mới thành thật gật đầu trả lời hắn.
"Có chút ngoài ý muốn".
Thẩm Hi ôm eo anh, dạo từng vòng theo tiếng nhạc. Đến khi điệu nhảy gần kết thúc, hai người đối diện, mặt dán mặt, liền nghe Thẩm Hi lại nói.
"Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta, em có sợ không?".
Hai người vừa trở lại chỗ ngồi liền có người tiến đến, vị này chuẩn bị tới Trung Quốc du lịch. Thẩm Hi cùng Chu Ngôn Dụ không có quá nhiều kinh nghiệm du lịch nên đã giới thiệu Thương Chất Úc, mấy năm nay Thương Chất Úc đã sớm chạy khắp nam bắc, kinh nghiệm vô cùng phong phú.
Đến tận khi buổi tiệc kết thúc vẫn không có không gian riêng dành cho bọn họ, Thẩm Hi chỉ có thể từ bỏ. Trên thực tế buổi tối còn có một tiệc nữa, Thẩm Hi muốn ngày đặc biệt này phải đủ náo nhiệt, muốn khắc sâu niềm hạnh phúc này vào trí nhớ của thật nhiều người. Chu Ngôn Dụ hoàn toàn không biết những việc Thẩm Hi đã an bài, anh là một du khách bỗng nhiên biến thành tân lang, nhưng mà không thể không nói năng lực thích ứng của Chu Ngôn Dụ thật sự xuất sắc. Anh rất nhanh đã có thể tiếp nhận vai trò của mình, ở tiệc tối bình tĩnh cùng Thẩm Hi nhảy điệu mở màn. Thẳng đến thời khắc này Thẩm Hi mới có cơ hội lặng lẽ hỏi anh một câu.
"Hôm nay có dọa đến em không?".
Thật ra hắn muốn hỏi được cầu hôn có phải rất vui vẻ hay không nhưng nghĩ lại Thẩm Hi có thể khẳng định Chu Ngôn Dụ kinh hách* nhiều hơn kinh hỉ**. Thẩm Hi cảm thấy tình huống của mình là độc nhất vô nhị, người khác trước yêu đương sau kết hôn, tới lượt hắn yêu đương còn chưa có bắt đầu, mới "come out" liền cầu hôn thuận lợi như vậy.
(*hoảng sợ, kinh hãi)
(**vui mừng, vui sướng)
Hai người nhảy chính là điệu Waltz***, nhớ đến tiệc sinh nhật năm bảy tuổi của Thẩm Hi, khi đó Chu Ngôn Dụ còn chưa chịu nói chuyện, nâng khuôn mặt nhỏ ngồi xổm ở bên cạnh xem Thẩm Hi cùng một bé gái khác tập khiêu vũ. Tiệc sinh nhật có vũ hội, Thẩm Hi lại là vai chính, phải lên sân khấu nhảy điệu mở màn. Ai ngờ bé gái tập khiêu vũ cùng Thẩm Hi hôm đó bị đau bụng, đến sát buổi tiệc rồi mới nói không đến được, khi đó Chu Ngôn Dụ bỗng nhiên đứng dậy, vươn tay vỗ vỗ Thẩm Hi, rồi sau đó chỉ chỉ chính mình. Ngay cả Thẩm Hi cũng không nghĩ tới, Chu Ngôn Dụ chỉ ngồi nhìn mấy ngày thế nhưng lại có thể đem điệu nhảy đều nhớ kỹ, chẳng qua anh sống chết cũng không chịu mặc váy dài của nữ, cuối cùng đành phải để anh diện một thân tây trang. Bộ dáng tiểu Chu Ngôn Dụ mặt không biểu tình khiêu vũ quả thật đáng yêu đến muốn mệnh, chỉ tiếc nhảy xong rồi anh giống như đã hoàn thành nhiệm vụ, trốn ở phía sau Thẩm Hi nói như nào cũng không chịu lộ mặt.
Tên của điệu waltz bắt nguồn từ Ðức là walzen, có nghĩa là “quay trở lại”. Cũng có ý kiến cho rằng điệu khiêu vũ này phát triển dựa trên âm nhạc dân gian đến từ vùng Tyrol, miền Tây nước Áo. Nguồn gốc chính xác của điệu Waltz vẫn còn gây tranh cãi nhưng đến khoảng cuối những năm 1700, điệu waltz đã lan rộng khắp châu Âu. Ðiệu nhảy này được các cô gái, chàng trai trẻ ở tầng lớp trung lưu, giàu có yêu thích. Thời bấy giờ, việc nhảy điệu waltz hoàn hảo được xem là biểu hiện của một giai cấp trẻ trung, tự tin và gạt bớt đi những nghi lễ ràng cổ hủ của những thế hệ trước đó. Ðiệu waltz có những điểm tương đồng với điệu múa minuet. Thông thường thì người nhảy phải giữ đầu cánh tay của người khác. Ðiệu waltz cho phép người nhảy được gần nhau hơn bằng đặt cánh tay vòng qua người bạn nhảy)
Đã qua nhiều năm như vậy vẫn nhớ mãi không quên điệu nhảy này, Chu Ngôn Dụ cùng Thẩm Hi có thể hoàn toàn hòa làm một, giống như sự ăn ý từ nhỏ đến lớn của hai người, thể hiện ra một điệu nhảy hoàn hảo. Sau khi hai người tách ra, Chu Ngôn Dụ mới thành thật gật đầu trả lời hắn.
"Có chút ngoài ý muốn".
Thẩm Hi ôm eo anh, dạo từng vòng theo tiếng nhạc. Đến khi điệu nhảy gần kết thúc, hai người đối diện, mặt dán mặt, liền nghe Thẩm Hi lại nói.
"Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta, em có sợ không?".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất