Không Phải Cái Jj Nào Cũng Giống Như Máy Đóng Cọc
Chương 15: Có đàn áp tất có đấu tranh
Đầu lưỡi của hai người còn chưa quấn lấy nhau thì hàm răng đã không hài lòng mà va vào nhau trước.
Âu Khắc bị đẩy ngã là vì y căn bản không không ngờ rằng đối phương lại lên cơn động kinh, thế nên không kịp phòng bị.
Vừa va vào thì cả hai người đều bị đau. Tay Điền Nghị đang giữ tay đối phương vừa thả lỏng thì đối phương đã vùng ra.
Lúc này, trong đầu hắn chỉ tràn ngập hai chữ “vùng lên”, làm gì còn lo lắng nhiều như vậy, nên tiếp tục ấn Âu Khắc xuống mà hôn.
Thằng nào nói cưỡng hôn thực ra cũng rất con mẹ nó mang lại cảm xúc hả!!
Âu Khắc vẫn trốn tránh, kết quả bị nước miếng đầy mặt, giống hệt như bị một con chó to liếm vậy…
Chó to: Đôi cẩu nam nam hai người, tôi là bạn tốt của con người, đừng có phá hoại tình hữu nghị tốt đẹp hài hòa này chứ.
Chó lớn đáng thương nằm mà cũng trúng đạn, đó chỉ là ví dụ thôi, xin em đừng có coi là thật…
Điền Nghị lần này đã cứng cả “trứng” rồi, mặc kệ đối phương có tức giận hay không, hắn vẫn cứ lấy tư thế vô cùng mạnh bạo mà phản kích lại những khiêu khích ngốc nghếch của đối phương lúc nãy.
“Khốn kiếp… Anh cút mau… ưm… cút.” – Âu Khắc căn bản không thoát nổi sự cưỡng ép như phát điên của đối phương, trả lời y, chính là những nụ hôn liên tục rơi vào môi hoặc mặt mình.
Âu Khắc mới tắm xong chỉ mặc độc cái quần lót, giờ lại đang bị Điền Nghị đè dưới người.
Một bàn tay của Điền Nghị mò xuống dưới ve vuốt cái thứ vẫn chưa cương cứng của đối phương.
Mệnh căn đang nằm trong tay người khác đùa nghịch, bị xoa nắn cách một lớp vải.
Âu Khắc bị nắm lấy điểm yếu bị nên không dám phản kháng lộn xộn.
Quả nhiên, đàn ông có chỗ đó không tốt, tóm lấy JJ chính là tuyệt kỹ tất sát.
Điền Nghị tự nhận mình là một người rất lý trí. Nhưng hiện giờ hắn cảm thấy lý trí gì đó sớm muộn sẽ làm hắn hỏng mất. Vì thế hắn cứ thế mà vất bỏ lý trí, không nghĩ bất cứ thứ gì, cứ để tùy cho thân thể mình làm theo bản năng đi hôn hít, sờ soạng đối phương.
Hôn hôn hít hít thì thấy không đúng lắm…
“Lý trí” nằm ở điểm yếu đang bị đối phương tóm lấy vào giờ khắc đó bị “bản năng” lôi ra làm bia đỡ đạn.
Lần này, hai người cũng coi như đã ngang cơ nhau, mỗi người đều đang tóm lấy tính phúc cuối đời của đối phương.
Lý trí: Hức hức hức, bản năng, anh là đồ đê tiện. Sao lúc sướng thì là anh hưởng, còn vào thời điểm mấu chốt lại lôi tôi ra làm bia đỡ đạn chứ.
Bản năng: Anh tỉnh lại đi, chúng ta đang ngồi chung một thuyền. Trước cứ đoạt lại vũ khí từ tay đối phương rồi hãy đấu với tôi hức hức hức
Tay của Âu Khắc tóm lấy thứ đã cương cứng của đối phương. Điền Nghị thấy thật đau “trứng”. Hắn hoàn toàn không nghi ngờ, nếu hắn tiếp tục cưỡng ép thì đối phương sẽ bóp nát “trứng” của hắn.
Mấy quyển truyện đáng chết. Em thụ bị cưỡng hôn rồi cả người mềm nhũn như một vũng nước đang ở đâu hả? Sao em thụ nhà mình lại khó chơi thế chứ.
Cứng không được thì mềm. Điền Nghị từ bỏ, buông tay đang ở phía bụng dưới của đối phương ra, mà dần dần xoa lên trên lồng ngực, xoa nắn hai điểm trước ngực đối phương. Tư thế hung hăng hùng hổ hôn hôn cũng biến thành chạm nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước.
Hai hạt đậu đỏ trước ngực bị đối phương khẽ nắn, dùng hai ngón tay chà xát, hết lôi về bên trái rồi lại kéo sang bên phải. Cũng không biết từ lúc nào, bàn tay của Âu Khắc y đang nắm chặt lấy hung khí của đối phương thì lại đổi thành dán sát vào thứ đang cương cứng của y.
Thấy đối phương không tiếp tục phản kháng, Điền Nghị cúi đầu, ngậm lấy hạt đậu đỏ trước ngực đối phương, dùng đầu lưỡi liếm láp. Cái điểm nhỏ bé trên lồng ngực y bị nước miếng làm ẩm, tay hắn cũng không tiếp tục giữ lấy người đối phương mà đổi thành an ủi hạt đậu đỏ còn lại bị lạnh nhạt.
Sau khi mút hạt đậu bên trái sưng dựng đứng lên thì lại chăm sóc hạt đậu bên phải đang được ngón tay xoa nắn, bận rộn không biết trời đất ở đâu nữa.
Cơn đau nhẹ nhàng xen lẫn càng nhiều hơn là sự thích thú làm cho Âu Khắc không phản kháng nổi. Y cắn môi dưới, không nói gì cũng không phát ra âm thanh kỳ lạ nào, cúi đầu xuống thì thấy đối phương đang nhắm mắt, rất chăm chú tập trung ngậm lấy cái điểm trước ngực của y, không ngừng liếm mút. Cái thứ cương cứng của đối phương trong tay y cũng trở nên nóng phừng phừng. Y chợt nhớ tới lần mạnh mẽ điên cuồng va chạm cái đêm ấy, trong hậu huyệt bắt đầu thấy trống vắng. Cái thứ đã mềm oặt của y lúc nãy cũng từ từ đứng lên.
Đẩy đẩy đầu của Điền Nghị, đối phương lại không hề di chuyển, vẫn cứ say sửa biểu hiện.
“Anh có mút nữa mút mãi thì cũng không mút ra sữa được đâu, có còn muốn làm không vậy?” – Âu Khắc bất đắc dĩ đành lên tiếng nhắc nhở.
“….” – Ể? Thành công rồi sao? Điền Nghị mừng húm, vội vàng rời khỏi đôi đậu đỏ của đối phương.
“Anh nằm xuống, nhắm mắt lại, đừng cử động.”
Phản ứng đầu tiên của Điền Nghị là “Lẽ lại lại muốn trói nữa sao?”
Bờ vực của sự ám ảnh mà. Hắn kiên quyết sẽ không mắc phải một lần nữa đâu. Hắn sẽ hỏng mất.
Đương nhiên, Âu Khắc ngạo kiều như vậy, nếu như nói thế thì không biết chừng đối phương lại thẹn quá hóa giận. Tới lúc đó, người xui xẻo cũng chỉ có hắn. Thế nên hắn chỉ có thể thấp thỏm mà nhắm mắt lại.
“…” – Âu Khắc câm nín, cái vẻ mặt thấy chết không sờn của đối phương kia là sao? Không cần phải làm ra vẻ không hề để ý như thế chứ cái tên khốn kiếp này, lông mi của anh run run đã bại lộ nỗi bất an của anh rồi, còn có, cũng không cần phải nắm chắc tay để bày tỏ lòng quyết tâm của mình như vậy chứ?
Tiếng lòng: Đó là vì bị cậu chơi tới mức bị ám ảnh rồi (* ̄▽ ̄)y
Không xoắn xuýt về những thứ không vui vẻ này nữa. Âu Khắc đeo ba con sói mới cho hắn, tay phải tự mở rộng cho mình, tay trái dỗ dành thứ kia của đối phương, thỉnh thoảng lên xuống vài lần…
Lần trước ở khách sạn, Điền Nghị bị kẹt ba con sói. Đây vẫn là lần đầu tiên đeo hoàn chỉnh biện pháp an toàn ba con sói này…
Lần này không xuất hiện những tình huống khác lạ, đồ vật phía dưới bị ràng buộc lại làm cho trái tim của Điền Nghị cuối cùng cũng rơi xuống mặt đất. Rốt cuộc cũng không cần lo lắng đối phương lại tiếp tục chơi trò trói buộc nữa.
Sau khi Âu Khắc bôi trơn cẩn thận thì ngồi xổm phía trên Điền Nghị, để Điển Nghị tự mình giữ vật kia lại, còn tay của y thì cố gắng tách bờ mông, từ từ ngồi xuống cái thứ to lớn kia. Kể cả không lâu trước hậu huyệt đã bị chơi tới mức hiện giờ chưa kịp khép kín vào hoàn toàn thì cũng không thể ngay lập tức tiếp nhận cái thứ vừa thô vừa to của đối phương.
Đợi tới lúc không dễ dàng gì mới vào được, Âu Khắc đã thấy hai chân mình đã tê rần, hơn nữa, vị trí như thế này thực sự quá sâu nên có chút đau.
Sớm biết vậy thì để hắn tự tới là được rồi, đầu óc mình chắc nhất thời bị úng nước rồi nên mới muốn chơi tự cưỡi.
Đợi tới khi thích ứng thì y mới từ từ cử động. Tư thế này thực sự rất mệt, nhưng khi nhìn thấy lông mày của đối phương vì động tác của mình mà khi thì nhíu lại, khi thì giãn ra, sau khi y tìm được tiết tấu thì dần dần có loại cảm giác đang khống chế đối phương.
Đàn ông ai cũng có loại dục vọng muốn khống chế rất mãnh liệt, y phát hiện mình cũng không phải là ngoại lệ. Vốn nghĩ rằng chơi tự cưỡi cùng với việc tự sướng chẳng có khoái cảm gì nhưng khi làm thật thì lại phát hiện ra hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của mình.
Nhìn vẻ mặt của đối phương, khi thì sung sướng, khi thì nhẫn nại, động tác của y càng ngày càng ra sức. Đối phương dần dần theo tiết tấu của y mà cử động nửa người dưới, không ngừng ấn lên phía trên.
Điền Nghị mãn nguyện rồi, mấy thứ không vui tất cả đi gặp quỷ đi.
Không trách được, tính cách của hắn đã dễ dàng bị đối phương thâu tóm như vậy đấy, chỉ cần cho hắn một miếng thịt thì hắn sẽ cun cút chạy theo…
Tác giả có lời muốn nói: Đây vẫn chưa H được, chỉ vì tình tiết chương sau cần nên mới triển khai thôi.
Âu Khắc bị đẩy ngã là vì y căn bản không không ngờ rằng đối phương lại lên cơn động kinh, thế nên không kịp phòng bị.
Vừa va vào thì cả hai người đều bị đau. Tay Điền Nghị đang giữ tay đối phương vừa thả lỏng thì đối phương đã vùng ra.
Lúc này, trong đầu hắn chỉ tràn ngập hai chữ “vùng lên”, làm gì còn lo lắng nhiều như vậy, nên tiếp tục ấn Âu Khắc xuống mà hôn.
Thằng nào nói cưỡng hôn thực ra cũng rất con mẹ nó mang lại cảm xúc hả!!
Âu Khắc vẫn trốn tránh, kết quả bị nước miếng đầy mặt, giống hệt như bị một con chó to liếm vậy…
Chó to: Đôi cẩu nam nam hai người, tôi là bạn tốt của con người, đừng có phá hoại tình hữu nghị tốt đẹp hài hòa này chứ.
Chó lớn đáng thương nằm mà cũng trúng đạn, đó chỉ là ví dụ thôi, xin em đừng có coi là thật…
Điền Nghị lần này đã cứng cả “trứng” rồi, mặc kệ đối phương có tức giận hay không, hắn vẫn cứ lấy tư thế vô cùng mạnh bạo mà phản kích lại những khiêu khích ngốc nghếch của đối phương lúc nãy.
“Khốn kiếp… Anh cút mau… ưm… cút.” – Âu Khắc căn bản không thoát nổi sự cưỡng ép như phát điên của đối phương, trả lời y, chính là những nụ hôn liên tục rơi vào môi hoặc mặt mình.
Âu Khắc mới tắm xong chỉ mặc độc cái quần lót, giờ lại đang bị Điền Nghị đè dưới người.
Một bàn tay của Điền Nghị mò xuống dưới ve vuốt cái thứ vẫn chưa cương cứng của đối phương.
Mệnh căn đang nằm trong tay người khác đùa nghịch, bị xoa nắn cách một lớp vải.
Âu Khắc bị nắm lấy điểm yếu bị nên không dám phản kháng lộn xộn.
Quả nhiên, đàn ông có chỗ đó không tốt, tóm lấy JJ chính là tuyệt kỹ tất sát.
Điền Nghị tự nhận mình là một người rất lý trí. Nhưng hiện giờ hắn cảm thấy lý trí gì đó sớm muộn sẽ làm hắn hỏng mất. Vì thế hắn cứ thế mà vất bỏ lý trí, không nghĩ bất cứ thứ gì, cứ để tùy cho thân thể mình làm theo bản năng đi hôn hít, sờ soạng đối phương.
Hôn hôn hít hít thì thấy không đúng lắm…
“Lý trí” nằm ở điểm yếu đang bị đối phương tóm lấy vào giờ khắc đó bị “bản năng” lôi ra làm bia đỡ đạn.
Lần này, hai người cũng coi như đã ngang cơ nhau, mỗi người đều đang tóm lấy tính phúc cuối đời của đối phương.
Lý trí: Hức hức hức, bản năng, anh là đồ đê tiện. Sao lúc sướng thì là anh hưởng, còn vào thời điểm mấu chốt lại lôi tôi ra làm bia đỡ đạn chứ.
Bản năng: Anh tỉnh lại đi, chúng ta đang ngồi chung một thuyền. Trước cứ đoạt lại vũ khí từ tay đối phương rồi hãy đấu với tôi hức hức hức
Tay của Âu Khắc tóm lấy thứ đã cương cứng của đối phương. Điền Nghị thấy thật đau “trứng”. Hắn hoàn toàn không nghi ngờ, nếu hắn tiếp tục cưỡng ép thì đối phương sẽ bóp nát “trứng” của hắn.
Mấy quyển truyện đáng chết. Em thụ bị cưỡng hôn rồi cả người mềm nhũn như một vũng nước đang ở đâu hả? Sao em thụ nhà mình lại khó chơi thế chứ.
Cứng không được thì mềm. Điền Nghị từ bỏ, buông tay đang ở phía bụng dưới của đối phương ra, mà dần dần xoa lên trên lồng ngực, xoa nắn hai điểm trước ngực đối phương. Tư thế hung hăng hùng hổ hôn hôn cũng biến thành chạm nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước.
Hai hạt đậu đỏ trước ngực bị đối phương khẽ nắn, dùng hai ngón tay chà xát, hết lôi về bên trái rồi lại kéo sang bên phải. Cũng không biết từ lúc nào, bàn tay của Âu Khắc y đang nắm chặt lấy hung khí của đối phương thì lại đổi thành dán sát vào thứ đang cương cứng của y.
Thấy đối phương không tiếp tục phản kháng, Điền Nghị cúi đầu, ngậm lấy hạt đậu đỏ trước ngực đối phương, dùng đầu lưỡi liếm láp. Cái điểm nhỏ bé trên lồng ngực y bị nước miếng làm ẩm, tay hắn cũng không tiếp tục giữ lấy người đối phương mà đổi thành an ủi hạt đậu đỏ còn lại bị lạnh nhạt.
Sau khi mút hạt đậu bên trái sưng dựng đứng lên thì lại chăm sóc hạt đậu bên phải đang được ngón tay xoa nắn, bận rộn không biết trời đất ở đâu nữa.
Cơn đau nhẹ nhàng xen lẫn càng nhiều hơn là sự thích thú làm cho Âu Khắc không phản kháng nổi. Y cắn môi dưới, không nói gì cũng không phát ra âm thanh kỳ lạ nào, cúi đầu xuống thì thấy đối phương đang nhắm mắt, rất chăm chú tập trung ngậm lấy cái điểm trước ngực của y, không ngừng liếm mút. Cái thứ cương cứng của đối phương trong tay y cũng trở nên nóng phừng phừng. Y chợt nhớ tới lần mạnh mẽ điên cuồng va chạm cái đêm ấy, trong hậu huyệt bắt đầu thấy trống vắng. Cái thứ đã mềm oặt của y lúc nãy cũng từ từ đứng lên.
Đẩy đẩy đầu của Điền Nghị, đối phương lại không hề di chuyển, vẫn cứ say sửa biểu hiện.
“Anh có mút nữa mút mãi thì cũng không mút ra sữa được đâu, có còn muốn làm không vậy?” – Âu Khắc bất đắc dĩ đành lên tiếng nhắc nhở.
“….” – Ể? Thành công rồi sao? Điền Nghị mừng húm, vội vàng rời khỏi đôi đậu đỏ của đối phương.
“Anh nằm xuống, nhắm mắt lại, đừng cử động.”
Phản ứng đầu tiên của Điền Nghị là “Lẽ lại lại muốn trói nữa sao?”
Bờ vực của sự ám ảnh mà. Hắn kiên quyết sẽ không mắc phải một lần nữa đâu. Hắn sẽ hỏng mất.
Đương nhiên, Âu Khắc ngạo kiều như vậy, nếu như nói thế thì không biết chừng đối phương lại thẹn quá hóa giận. Tới lúc đó, người xui xẻo cũng chỉ có hắn. Thế nên hắn chỉ có thể thấp thỏm mà nhắm mắt lại.
“…” – Âu Khắc câm nín, cái vẻ mặt thấy chết không sờn của đối phương kia là sao? Không cần phải làm ra vẻ không hề để ý như thế chứ cái tên khốn kiếp này, lông mi của anh run run đã bại lộ nỗi bất an của anh rồi, còn có, cũng không cần phải nắm chắc tay để bày tỏ lòng quyết tâm của mình như vậy chứ?
Tiếng lòng: Đó là vì bị cậu chơi tới mức bị ám ảnh rồi (* ̄▽ ̄)y
Không xoắn xuýt về những thứ không vui vẻ này nữa. Âu Khắc đeo ba con sói mới cho hắn, tay phải tự mở rộng cho mình, tay trái dỗ dành thứ kia của đối phương, thỉnh thoảng lên xuống vài lần…
Lần trước ở khách sạn, Điền Nghị bị kẹt ba con sói. Đây vẫn là lần đầu tiên đeo hoàn chỉnh biện pháp an toàn ba con sói này…
Lần này không xuất hiện những tình huống khác lạ, đồ vật phía dưới bị ràng buộc lại làm cho trái tim của Điền Nghị cuối cùng cũng rơi xuống mặt đất. Rốt cuộc cũng không cần lo lắng đối phương lại tiếp tục chơi trò trói buộc nữa.
Sau khi Âu Khắc bôi trơn cẩn thận thì ngồi xổm phía trên Điền Nghị, để Điển Nghị tự mình giữ vật kia lại, còn tay của y thì cố gắng tách bờ mông, từ từ ngồi xuống cái thứ to lớn kia. Kể cả không lâu trước hậu huyệt đã bị chơi tới mức hiện giờ chưa kịp khép kín vào hoàn toàn thì cũng không thể ngay lập tức tiếp nhận cái thứ vừa thô vừa to của đối phương.
Đợi tới lúc không dễ dàng gì mới vào được, Âu Khắc đã thấy hai chân mình đã tê rần, hơn nữa, vị trí như thế này thực sự quá sâu nên có chút đau.
Sớm biết vậy thì để hắn tự tới là được rồi, đầu óc mình chắc nhất thời bị úng nước rồi nên mới muốn chơi tự cưỡi.
Đợi tới khi thích ứng thì y mới từ từ cử động. Tư thế này thực sự rất mệt, nhưng khi nhìn thấy lông mày của đối phương vì động tác của mình mà khi thì nhíu lại, khi thì giãn ra, sau khi y tìm được tiết tấu thì dần dần có loại cảm giác đang khống chế đối phương.
Đàn ông ai cũng có loại dục vọng muốn khống chế rất mãnh liệt, y phát hiện mình cũng không phải là ngoại lệ. Vốn nghĩ rằng chơi tự cưỡi cùng với việc tự sướng chẳng có khoái cảm gì nhưng khi làm thật thì lại phát hiện ra hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của mình.
Nhìn vẻ mặt của đối phương, khi thì sung sướng, khi thì nhẫn nại, động tác của y càng ngày càng ra sức. Đối phương dần dần theo tiết tấu của y mà cử động nửa người dưới, không ngừng ấn lên phía trên.
Điền Nghị mãn nguyện rồi, mấy thứ không vui tất cả đi gặp quỷ đi.
Không trách được, tính cách của hắn đã dễ dàng bị đối phương thâu tóm như vậy đấy, chỉ cần cho hắn một miếng thịt thì hắn sẽ cun cút chạy theo…
Tác giả có lời muốn nói: Đây vẫn chưa H được, chỉ vì tình tiết chương sau cần nên mới triển khai thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất