Chương 19
Quản gia tính toán rất tốt, chỉ với một bộ thẻ học chữ điện tử cho trẻ em liền thuận thuận lợi lợi bắt lấy trái tim của Leo tiểu thiếu gia làm tù binh.
Đương nhiên, Leo tiểu thiếu gia sẽ không thừa nhận bản thân dễ dàng bị lung lạc như vậy, chí ít cũng phải bonus thêm hai giờ xem phim hoạt hình mới được.
Tuy rằng nội dung có điểm ấu trĩ, nhưng đối với người mới học ngôn ngữ mà nói thì phim hoạt hình quả thực là một phương pháp học tập tốt.
Hơn nữa nội dung ngây thơ chất phác, cũng khiến cho tiểu Griffin - gần đây chỉ số thông minh cũng ngày càng tăng trưởng- xem đến có tư có vị, thời điểm kêu "Pi pi" cũng là bắt chước các loại lời thoại của nhân vật chính.
Hơn nữa còn có tiểu điểm tâm vô cùng mĩ vị do quản gia chuẩn bị tỉ mỉ( kỳ thực là do đầu bếp Bernard làm, quảm gia chỉ phụ trách gọi món), thực mau vị "Al gia gia" luôn cười ha hả lại cho bọn nó ăn điểm tâm ngon ngọt liền trở thành người mà tiểu Griffin thích nhất ngoại trừ Tổ Vũ.
Mà cái vị mang chúng nó về đây- Cecil Melved, một thời gian dài sau đó hai cái con non vẫn chưa từng gặp lại.
Nhưng hắn vẫn luôn tồn tại trong lời nói của quản gia.
Bởi vì muốn hai vị tiểu thiếu gia đối với tiên sinh nhà mình thành lập cảm tình thân mật, quản gia thích nhất là nói đến tình hình gần đây của vị nào đó.
Mỗi ngày dậy khi nào, bữa sáng ăn cái gì, khi nào ra cửa, công tác làm việc đến khi nào thì trở về, sau đó còn muốn ở trong thư phòng tăng ca vân vân....luôn là câu chuyện với đề tài cố định, nghe lâu, liền ngay cả tiểu Griffin cũng có đại khái nhận thức đối với thời khóa biểu hàng ngày của vị này.
Ở trong miệng quản gia, vị kia thức dậy sớm hơn gà, đi ngủ muộn hơn chó, vội đến mức xoay vòng như cái con quay. Mà sở dĩ hắn bận rộn như vậy, tất cả là bởi vì hắn là gia chủ của cái nhà này, phải chịu trách nhiệm nuôi dưỡng tất cả bọn họ.
Quản gia gia gia:"Đặc biệt là đồ chơi cùng điểm tâm của hai vị tiểu thiếu gia, đều là do tiên sinh mỗi ngày nỗ lực kiếm tiền mới có thể mua được, cho nên về sau mỗi lần các ngươi nhìn thấy tiên sinh đều cần phải thân cận hắn, hắn nhất định sẽ thật cao hứng."
Trước mắt, quản gia đang tận lực lừa gạt tiểu Griffin để thời điểm nó nhìn thấy tiên sinh liền dâng lên một cái hôn nhẹ moah moah.
......Đây đương nhiên cũng bởi vì hắn đã thu hoạch được moah moah của Ruin tiểu thiếu gia nên mới bằng lòng vì tiên sinh nhà mình mưu cầu chút phúc lợi.
Đáng tiếc không biết vì cái gì Leo tiểu thiếu gia lại vô cùng mâu thuẫn với loại hành vi thân mật này, mỗi lần quản gia muốn hắn moah moah hay muốn moah moah hắn đều sẽ bị đệm thịt vô tình chụp bay.
Ngây thơ vô tri, lại có chút hiểu biết ngôn ngữ ngoại tinh - tiểu Griffin rốt cuộc vẫn bị dụ dỗ, lập tức tỏ vẻ về sau gặp Cecil sẽ cho hắn một cái moah moah.
Về sau, tiểu Griffin liền vô sự tự thông, bắt đầu moah moah những người vẫn thường xuyên chăm sóc chiếu cố tụi nó, chọc đến mọi người đối với hai cái con non càng thêm yêu thích, các loại đồ chơi cùng đồ ăn vặt tựa như cung phụng mà đưa đến trước mặt tụi nó.
Tiểu Griffin được đến chỗ tốt đương nhiên càng thêm ra sức phụng hiến moah moah.
Quay đầu lại đối với Tổ Vũ kêu "Pi pi pi".
Chỉ có Tổ Vũ mới có thể hiểu những gì tiểu Griffin nói nguyên lai là cái dạng này: Mama, về sau chúng ta không cần vất vả đi săn nữa. Người nơi này thật nhỏ yếu, chỉ cần mổ bọn họ một chút liền có đồ ngon để ăn có đồ tốt để chơi a~(≧▽≦)/~
Tổ Vũ:"....."
[ phải gọi là ca ca.]
Hiện tại tiểu Griffin đang ngày càng thông minh, thế nên Tổ Vũ bắt đầu tận sức làm nó từ bỏ xưng hô " mama", miễn cho sau này bị lộ.
Phim hoạt hình mà quản gia cho bọn họ xem là hoạt hình trẻ con do chính Griffin tộc sản xuất, vai chính là một con Griffin non, nội dung chính chủ yếu giảng giải quá trình trưởng thành của con non Griffin sau khi nở.
Tổ Vũ mỗi ngày đều theo đuôi quản gia xem phim hoạt hình, từ bên trong học được không ít kiến thức về Griffin non.
Con non sau khi chào đời cái gì cũng không hiểu, nhưng sau một năm không sai biệt lắm chúng sẽ có thể hiểu được lời nói của người lớn. Vào lúc này, tuy rằng bởi vì vẫn là hình thú nên chúng không thể nói được tiếng Liên bang thông dụng, nhưng chúng lại có thể nói được một ít tiếng Griffin tộc đơn giản, tới lúc đó, Griffin trưởng thành đã có thể nghe hiểu được những gì chúng nói.
Tuy rằng hiện tại tiểu Griffin bất quá mới được hai tháng tuổi, nhưng dưới sự cải tạo của linh khí, nó so với con non cùng tuổi càng thêm thông minh, lớn lên cũng đặc biệt nhanh, khả năng không tới nửa năm nữa nó sẽ có thể nói được ngôn ngữ của tộc Griffin.
Mà những tộc nhân Griffin sống tại trang viên nhà Melved mà Tổ Vũ biết, ngoài tiểu Griffin ra còn có một con Griffin trưởng thành khác, nói không chừng còn không dừng lại ở con số đó.
Cho nên vì ngăn chặn nguy cơ bại lộ thân phận không biết ngày nào sẽ xảy ra, Tổ Vũ cho rằng từ giờ trở đi cần thiết phải cải chính lại cách xưng hô của tiểu Griffin.
Tiểu Griffin không chỉ thông minh mà còn rất nghe lời Tổ Vũ nói, tuy rằng có chút không vui, nhưng dưới sự kiên trì của Tổ Vũ nó vẫn phải đổi giọng gọi ca ca.
Bất quá nó thực thường xuyên quên điều này, thời điuểm đặc biệt cao hứng, "ca ca" luôn biến thành "mama", làm Tổ Vũ không thể không thường xuyên nhắc nhở nó.
Cũng may theo thời gian trôi đi, loại tình huống này xuất hiện càng ngày càng ít.
Bị nhắc nhở, tiểu Griffin luôn biết sai liền sửa:"Pi pi pi pi." [ ca ca, chúng ta đi chơi đi ~ ]
Trình độ ngôn ngữ con non của Tổ Vũ cũng là hạng nhất, dưới cái nhìn của một đám người, cầm đầu là quản gia, mặt không đổi sắc đáp lại một tiếng đồng dạng thanh thúy:"Pi pi?" [ chơi cái gì?]
Được đáp lại, tiểu Griffin liền hưng phấn đập đập cánh nhỏ xù xù:" Pi pi pi!" [ phải giống Lỗ Lỗ ( vai chính trong phim hoạt hình) đi thám hiểm ]
Thám hiểm? Tổ Vũ nghiêng đầu ( quản gia đứng bên cạnh ánh mắt sáng lên) tự hỏi một chút, đối với đề nghị của tiểu Griffin cảm thấy có chút hứng thú.
Từ khi bọn họ tiến vào nơi này tính ra cũng đã hai mươi ngày, nhưng trừ bỏ phòng của bọn họ, đại sảnh dùng để ăn cơm cùng xem ti vi và hoa viên, những địa phương khác cũng chưa từng đi qua.
Liền nơi ở của chính mình cũng không hiểu rõ, đây thật sự không phải một chuyện tốt.
Huống chi.....
Tổ Vũ nhìn nhìn tiểu Griffin bên người chính mình, con non lông xù xù mượt mà thoạt nhìn thực đáng yêu, nhưng là bụng nhỏ béo đô đô thật khiến người ta không thể tiếp nhận nổi.
Hắn cũng không quên lời bác sĩ nói trong đợt kiểm tra định kì lần trước.
Bọn họ siêu, nặng!!!
Tiểu Griffin lớn nhanh, vì phối hợp với nó, Tổ Vũ cũng chậm rãi đem thân hình của mình biến lớn lên, mà đối với tiêu chuẩn thân hình so với tiểu Griffin lớn hơn một vòng của hắn mà nói, tiểu Griffin bị nói nặng, hắn đương nhiên cũng nhận được lời bình tương tự.
Không còn có thể sử dụng vấn đề lông tơ dày tới thuyết phục chính mình, bọn họ đã từ tiểu Griffin tròn vo khỏe mạnh, biến thành tiểu phì pi càng thêm tròn vo nhưng không quá khỏe mạnh.
Này sao có thể!
Chính là hắn những năm đó làm trạch nam cũng chưa từng bị người ta nói béo bao giờ a!
Nghĩ đến đây, Tổ Vũ vung lên chân trước:" Pi!"
Tiểu Griffin thấy hắn đồng ý liền lập tức nhảy nhót chạy lên, chạy được vài bước thấy Tổ Vũ đi chậm, liền quay lại dùng đầu nhỏ đỉnh đỉnh giục hắn đi nhanh hơn.
Quản gia ngay từ đầu nghe bọn họ pi tới pi lui không biết đang thảo luận cái gì, chỉ cảm thấy bộ dáng kia đáng yêu cực kỳ, trong lòng cũng tự động suy đoán nội dung đối thoại của hai vị tiểu thiếu gia, hiện giờ thấy bọn nó muốn ra ngoài cũng không ngăn cản, chỉ cười ha hả theo sát phía sau, nhìn xem bọn họ muốn đi đâu.
Mọi người vốn là chơi đùa tại đại sảnh, bên ngoài có hoa viên cùng đài phun nước mà tụi nó vẫn hay dạo qua, lại hoàn toàn không biết phía sau hai hàng bụi cây được tu bổ chỉnh tề là một mảnh đất rộng lớn để chúng nó thám hiểm, chỉ biết đẩy Tổ Vũ hướng trong nhà mà đi.
Nó đã nghĩ kỹ, trước muốn đem những con đường thật dài ( hành lang) trước nay chưa đi qua cùng những cánh cửa luôn đóng lại kia xem hết một lần.
Cửa bị đóng tiểu Griffin đương nhiên mở không ra, thân cao không đủ, cánh nhỏ cũng chỉ là bài trí, liền tính là cố hết sức nhảy lên cũng không với tới tay then cửa.
Lúc này, chỉ có thể quay đầu lại nhìn quản gia vẫn đi theo bọn họ.
Quản gia gia gia phi thường hiểu ý giúp bọn họ mở cửa, liền nhận được một tiếng cảm ơn "Pi pi".
Melved trang viên phi thường rộng lớn, trừ bỏ có đồng ruộng rộng lớn, lượng kiến trúc cũng vô cùng nhiều, trong đó tại trung ương nhà chính tuy rằng chỉ có một vị chủ nhân cư trú, thế nhưng số phòng ở lại không dưới một trăm.
Toàn bộ trang viên trừ bỏ quản gia có thể ở phòng lớn, tôi tớ còn lại chỉ khi phải trực đêm mới có thể ở lại nhà chính nghỉ ngơi, những thời điểm khác, bọn họ sẽ ở tại nhà ký túc xá cho công nhân phía sau nhà chính.
Tổ Vũ đã từng xuyên qua cửa sổ nhìn đến tòa nhà ký túc xá kia, tuy rằng độ xa hoa so ra kém nhà chính, thế nhưng trình độ bài trí cũng là bậc nhất.
Suốt năm tầng nhà chính, bởi vì có cái chủ nhân thích thanh tĩnh cho nên dư ra rất nhiều phòng trống, nhưng những phòng ở do tổ tiên truyền xuống vô luận là phòng nào cũng đều được bố trí tỉ mỉ, tới hiện giờ, cho dù không có người sử dụng cũng sẽ được quét tước định kì.
Mà hôm này những căn phòng này liền trở thành khu vui chơi trong mắt tiểu Griffin.
Ngay cả Tổ Vũ mới đầu mang thái độ có thể có có thể không cũng biến thành hứng thú nồng đậm.
Trước khi mở cửa, ngươi nhất định sẽ không đoán được phía sau cánh cửa sẽ là phong cảnh như thế nào.
Theo như quản gia nói, trang viên này đã tồn tại từ ngàn năm trước, mỗi đời gia chủ đều có phong cách cùng yêu thích của chính mình, mà nhóm hậu nhân nhà Melved vẫn luôn giữ lại những căn phòng này không hề sửa đổi cải biến cũng vì muốn lấy đây làm vật kỉ niệm đối với tổ tiên.
Tòa nhà này đã từng có biết bao đời chủ nhân cư trú, liền có bấy nhiêu căn phòng được trang trí với phong cách bất đồng được lưu giữ đến nay.
Hoa lệ, đơn giản, ấm áp, mộng ảo, thời thượng,....., cần cái gì là có cái đó.
Thậm chí, trong đống phòng ở đó Tổ Vũ còn thấy được phong cách trang trí của Trung Hoa cổ đại, bên trong còn bài trí không ít đồ cổ vừa thấy liền biết niên đại xa xăm.
Mà lấy trình độ giàu có của nhà Melved, Tổ Vũ thậm chí còn hoài nghi tất cả những thứ này đều là hàng thật.
Hàng thật được mang đến từ Trung Hoa.
Chỉ điểm này thôi, đã khiến cho hắn đối với căn phòng này có một niềm yêu thương sâu sắc.
Bất quá bọn họ cũng không ngốc ở đó quá lâu, tiểu Griffin đối với mấy thứ kia hoàn toàn không có hứng thú, quản gia cũng lo lắng các vị tiểu thiếu gia sẽ đem mấy vật phẩm dễ vỡ kia làm hỏng khiến chính mình bị thương, rất nhanh liền đưa bọn họ sang những phòng khác tham quan.
Mà sau khi đem lầu một đến lầu bốn nhìn một lượt, Tổ Vũ vốn dĩ cho rằng chuyến tham quan hôm nay đã kết thúc, dù sao thì từ tình huống mà mọi người thường xuyên nhắc tới, được biết rằng tầng năm là lãnh địa của gia chủ đương nhiệm Cecil Melved, cho dù có là tôi tớ có thâm niên trong nhà cũng không thể đi lên.
Nhưng bọn họ lại được quản gia đem đi lên.
Tác giả có lời muốn nói: Sau khi được nhắc nhở mới phát hiện ra có một cái lỗ hổng, sửa lại thành quản gia không phải tộc Griffin.
..........
Đương nhiên, Leo tiểu thiếu gia sẽ không thừa nhận bản thân dễ dàng bị lung lạc như vậy, chí ít cũng phải bonus thêm hai giờ xem phim hoạt hình mới được.
Tuy rằng nội dung có điểm ấu trĩ, nhưng đối với người mới học ngôn ngữ mà nói thì phim hoạt hình quả thực là một phương pháp học tập tốt.
Hơn nữa nội dung ngây thơ chất phác, cũng khiến cho tiểu Griffin - gần đây chỉ số thông minh cũng ngày càng tăng trưởng- xem đến có tư có vị, thời điểm kêu "Pi pi" cũng là bắt chước các loại lời thoại của nhân vật chính.
Hơn nữa còn có tiểu điểm tâm vô cùng mĩ vị do quản gia chuẩn bị tỉ mỉ( kỳ thực là do đầu bếp Bernard làm, quảm gia chỉ phụ trách gọi món), thực mau vị "Al gia gia" luôn cười ha hả lại cho bọn nó ăn điểm tâm ngon ngọt liền trở thành người mà tiểu Griffin thích nhất ngoại trừ Tổ Vũ.
Mà cái vị mang chúng nó về đây- Cecil Melved, một thời gian dài sau đó hai cái con non vẫn chưa từng gặp lại.
Nhưng hắn vẫn luôn tồn tại trong lời nói của quản gia.
Bởi vì muốn hai vị tiểu thiếu gia đối với tiên sinh nhà mình thành lập cảm tình thân mật, quản gia thích nhất là nói đến tình hình gần đây của vị nào đó.
Mỗi ngày dậy khi nào, bữa sáng ăn cái gì, khi nào ra cửa, công tác làm việc đến khi nào thì trở về, sau đó còn muốn ở trong thư phòng tăng ca vân vân....luôn là câu chuyện với đề tài cố định, nghe lâu, liền ngay cả tiểu Griffin cũng có đại khái nhận thức đối với thời khóa biểu hàng ngày của vị này.
Ở trong miệng quản gia, vị kia thức dậy sớm hơn gà, đi ngủ muộn hơn chó, vội đến mức xoay vòng như cái con quay. Mà sở dĩ hắn bận rộn như vậy, tất cả là bởi vì hắn là gia chủ của cái nhà này, phải chịu trách nhiệm nuôi dưỡng tất cả bọn họ.
Quản gia gia gia:"Đặc biệt là đồ chơi cùng điểm tâm của hai vị tiểu thiếu gia, đều là do tiên sinh mỗi ngày nỗ lực kiếm tiền mới có thể mua được, cho nên về sau mỗi lần các ngươi nhìn thấy tiên sinh đều cần phải thân cận hắn, hắn nhất định sẽ thật cao hứng."
Trước mắt, quản gia đang tận lực lừa gạt tiểu Griffin để thời điểm nó nhìn thấy tiên sinh liền dâng lên một cái hôn nhẹ moah moah.
......Đây đương nhiên cũng bởi vì hắn đã thu hoạch được moah moah của Ruin tiểu thiếu gia nên mới bằng lòng vì tiên sinh nhà mình mưu cầu chút phúc lợi.
Đáng tiếc không biết vì cái gì Leo tiểu thiếu gia lại vô cùng mâu thuẫn với loại hành vi thân mật này, mỗi lần quản gia muốn hắn moah moah hay muốn moah moah hắn đều sẽ bị đệm thịt vô tình chụp bay.
Ngây thơ vô tri, lại có chút hiểu biết ngôn ngữ ngoại tinh - tiểu Griffin rốt cuộc vẫn bị dụ dỗ, lập tức tỏ vẻ về sau gặp Cecil sẽ cho hắn một cái moah moah.
Về sau, tiểu Griffin liền vô sự tự thông, bắt đầu moah moah những người vẫn thường xuyên chăm sóc chiếu cố tụi nó, chọc đến mọi người đối với hai cái con non càng thêm yêu thích, các loại đồ chơi cùng đồ ăn vặt tựa như cung phụng mà đưa đến trước mặt tụi nó.
Tiểu Griffin được đến chỗ tốt đương nhiên càng thêm ra sức phụng hiến moah moah.
Quay đầu lại đối với Tổ Vũ kêu "Pi pi pi".
Chỉ có Tổ Vũ mới có thể hiểu những gì tiểu Griffin nói nguyên lai là cái dạng này: Mama, về sau chúng ta không cần vất vả đi săn nữa. Người nơi này thật nhỏ yếu, chỉ cần mổ bọn họ một chút liền có đồ ngon để ăn có đồ tốt để chơi a~(≧▽≦)/~
Tổ Vũ:"....."
[ phải gọi là ca ca.]
Hiện tại tiểu Griffin đang ngày càng thông minh, thế nên Tổ Vũ bắt đầu tận sức làm nó từ bỏ xưng hô " mama", miễn cho sau này bị lộ.
Phim hoạt hình mà quản gia cho bọn họ xem là hoạt hình trẻ con do chính Griffin tộc sản xuất, vai chính là một con Griffin non, nội dung chính chủ yếu giảng giải quá trình trưởng thành của con non Griffin sau khi nở.
Tổ Vũ mỗi ngày đều theo đuôi quản gia xem phim hoạt hình, từ bên trong học được không ít kiến thức về Griffin non.
Con non sau khi chào đời cái gì cũng không hiểu, nhưng sau một năm không sai biệt lắm chúng sẽ có thể hiểu được lời nói của người lớn. Vào lúc này, tuy rằng bởi vì vẫn là hình thú nên chúng không thể nói được tiếng Liên bang thông dụng, nhưng chúng lại có thể nói được một ít tiếng Griffin tộc đơn giản, tới lúc đó, Griffin trưởng thành đã có thể nghe hiểu được những gì chúng nói.
Tuy rằng hiện tại tiểu Griffin bất quá mới được hai tháng tuổi, nhưng dưới sự cải tạo của linh khí, nó so với con non cùng tuổi càng thêm thông minh, lớn lên cũng đặc biệt nhanh, khả năng không tới nửa năm nữa nó sẽ có thể nói được ngôn ngữ của tộc Griffin.
Mà những tộc nhân Griffin sống tại trang viên nhà Melved mà Tổ Vũ biết, ngoài tiểu Griffin ra còn có một con Griffin trưởng thành khác, nói không chừng còn không dừng lại ở con số đó.
Cho nên vì ngăn chặn nguy cơ bại lộ thân phận không biết ngày nào sẽ xảy ra, Tổ Vũ cho rằng từ giờ trở đi cần thiết phải cải chính lại cách xưng hô của tiểu Griffin.
Tiểu Griffin không chỉ thông minh mà còn rất nghe lời Tổ Vũ nói, tuy rằng có chút không vui, nhưng dưới sự kiên trì của Tổ Vũ nó vẫn phải đổi giọng gọi ca ca.
Bất quá nó thực thường xuyên quên điều này, thời điuểm đặc biệt cao hứng, "ca ca" luôn biến thành "mama", làm Tổ Vũ không thể không thường xuyên nhắc nhở nó.
Cũng may theo thời gian trôi đi, loại tình huống này xuất hiện càng ngày càng ít.
Bị nhắc nhở, tiểu Griffin luôn biết sai liền sửa:"Pi pi pi pi." [ ca ca, chúng ta đi chơi đi ~ ]
Trình độ ngôn ngữ con non của Tổ Vũ cũng là hạng nhất, dưới cái nhìn của một đám người, cầm đầu là quản gia, mặt không đổi sắc đáp lại một tiếng đồng dạng thanh thúy:"Pi pi?" [ chơi cái gì?]
Được đáp lại, tiểu Griffin liền hưng phấn đập đập cánh nhỏ xù xù:" Pi pi pi!" [ phải giống Lỗ Lỗ ( vai chính trong phim hoạt hình) đi thám hiểm ]
Thám hiểm? Tổ Vũ nghiêng đầu ( quản gia đứng bên cạnh ánh mắt sáng lên) tự hỏi một chút, đối với đề nghị của tiểu Griffin cảm thấy có chút hứng thú.
Từ khi bọn họ tiến vào nơi này tính ra cũng đã hai mươi ngày, nhưng trừ bỏ phòng của bọn họ, đại sảnh dùng để ăn cơm cùng xem ti vi và hoa viên, những địa phương khác cũng chưa từng đi qua.
Liền nơi ở của chính mình cũng không hiểu rõ, đây thật sự không phải một chuyện tốt.
Huống chi.....
Tổ Vũ nhìn nhìn tiểu Griffin bên người chính mình, con non lông xù xù mượt mà thoạt nhìn thực đáng yêu, nhưng là bụng nhỏ béo đô đô thật khiến người ta không thể tiếp nhận nổi.
Hắn cũng không quên lời bác sĩ nói trong đợt kiểm tra định kì lần trước.
Bọn họ siêu, nặng!!!
Tiểu Griffin lớn nhanh, vì phối hợp với nó, Tổ Vũ cũng chậm rãi đem thân hình của mình biến lớn lên, mà đối với tiêu chuẩn thân hình so với tiểu Griffin lớn hơn một vòng của hắn mà nói, tiểu Griffin bị nói nặng, hắn đương nhiên cũng nhận được lời bình tương tự.
Không còn có thể sử dụng vấn đề lông tơ dày tới thuyết phục chính mình, bọn họ đã từ tiểu Griffin tròn vo khỏe mạnh, biến thành tiểu phì pi càng thêm tròn vo nhưng không quá khỏe mạnh.
Này sao có thể!
Chính là hắn những năm đó làm trạch nam cũng chưa từng bị người ta nói béo bao giờ a!
Nghĩ đến đây, Tổ Vũ vung lên chân trước:" Pi!"
Tiểu Griffin thấy hắn đồng ý liền lập tức nhảy nhót chạy lên, chạy được vài bước thấy Tổ Vũ đi chậm, liền quay lại dùng đầu nhỏ đỉnh đỉnh giục hắn đi nhanh hơn.
Quản gia ngay từ đầu nghe bọn họ pi tới pi lui không biết đang thảo luận cái gì, chỉ cảm thấy bộ dáng kia đáng yêu cực kỳ, trong lòng cũng tự động suy đoán nội dung đối thoại của hai vị tiểu thiếu gia, hiện giờ thấy bọn nó muốn ra ngoài cũng không ngăn cản, chỉ cười ha hả theo sát phía sau, nhìn xem bọn họ muốn đi đâu.
Mọi người vốn là chơi đùa tại đại sảnh, bên ngoài có hoa viên cùng đài phun nước mà tụi nó vẫn hay dạo qua, lại hoàn toàn không biết phía sau hai hàng bụi cây được tu bổ chỉnh tề là một mảnh đất rộng lớn để chúng nó thám hiểm, chỉ biết đẩy Tổ Vũ hướng trong nhà mà đi.
Nó đã nghĩ kỹ, trước muốn đem những con đường thật dài ( hành lang) trước nay chưa đi qua cùng những cánh cửa luôn đóng lại kia xem hết một lần.
Cửa bị đóng tiểu Griffin đương nhiên mở không ra, thân cao không đủ, cánh nhỏ cũng chỉ là bài trí, liền tính là cố hết sức nhảy lên cũng không với tới tay then cửa.
Lúc này, chỉ có thể quay đầu lại nhìn quản gia vẫn đi theo bọn họ.
Quản gia gia gia phi thường hiểu ý giúp bọn họ mở cửa, liền nhận được một tiếng cảm ơn "Pi pi".
Melved trang viên phi thường rộng lớn, trừ bỏ có đồng ruộng rộng lớn, lượng kiến trúc cũng vô cùng nhiều, trong đó tại trung ương nhà chính tuy rằng chỉ có một vị chủ nhân cư trú, thế nhưng số phòng ở lại không dưới một trăm.
Toàn bộ trang viên trừ bỏ quản gia có thể ở phòng lớn, tôi tớ còn lại chỉ khi phải trực đêm mới có thể ở lại nhà chính nghỉ ngơi, những thời điểm khác, bọn họ sẽ ở tại nhà ký túc xá cho công nhân phía sau nhà chính.
Tổ Vũ đã từng xuyên qua cửa sổ nhìn đến tòa nhà ký túc xá kia, tuy rằng độ xa hoa so ra kém nhà chính, thế nhưng trình độ bài trí cũng là bậc nhất.
Suốt năm tầng nhà chính, bởi vì có cái chủ nhân thích thanh tĩnh cho nên dư ra rất nhiều phòng trống, nhưng những phòng ở do tổ tiên truyền xuống vô luận là phòng nào cũng đều được bố trí tỉ mỉ, tới hiện giờ, cho dù không có người sử dụng cũng sẽ được quét tước định kì.
Mà hôm này những căn phòng này liền trở thành khu vui chơi trong mắt tiểu Griffin.
Ngay cả Tổ Vũ mới đầu mang thái độ có thể có có thể không cũng biến thành hứng thú nồng đậm.
Trước khi mở cửa, ngươi nhất định sẽ không đoán được phía sau cánh cửa sẽ là phong cảnh như thế nào.
Theo như quản gia nói, trang viên này đã tồn tại từ ngàn năm trước, mỗi đời gia chủ đều có phong cách cùng yêu thích của chính mình, mà nhóm hậu nhân nhà Melved vẫn luôn giữ lại những căn phòng này không hề sửa đổi cải biến cũng vì muốn lấy đây làm vật kỉ niệm đối với tổ tiên.
Tòa nhà này đã từng có biết bao đời chủ nhân cư trú, liền có bấy nhiêu căn phòng được trang trí với phong cách bất đồng được lưu giữ đến nay.
Hoa lệ, đơn giản, ấm áp, mộng ảo, thời thượng,....., cần cái gì là có cái đó.
Thậm chí, trong đống phòng ở đó Tổ Vũ còn thấy được phong cách trang trí của Trung Hoa cổ đại, bên trong còn bài trí không ít đồ cổ vừa thấy liền biết niên đại xa xăm.
Mà lấy trình độ giàu có của nhà Melved, Tổ Vũ thậm chí còn hoài nghi tất cả những thứ này đều là hàng thật.
Hàng thật được mang đến từ Trung Hoa.
Chỉ điểm này thôi, đã khiến cho hắn đối với căn phòng này có một niềm yêu thương sâu sắc.
Bất quá bọn họ cũng không ngốc ở đó quá lâu, tiểu Griffin đối với mấy thứ kia hoàn toàn không có hứng thú, quản gia cũng lo lắng các vị tiểu thiếu gia sẽ đem mấy vật phẩm dễ vỡ kia làm hỏng khiến chính mình bị thương, rất nhanh liền đưa bọn họ sang những phòng khác tham quan.
Mà sau khi đem lầu một đến lầu bốn nhìn một lượt, Tổ Vũ vốn dĩ cho rằng chuyến tham quan hôm nay đã kết thúc, dù sao thì từ tình huống mà mọi người thường xuyên nhắc tới, được biết rằng tầng năm là lãnh địa của gia chủ đương nhiệm Cecil Melved, cho dù có là tôi tớ có thâm niên trong nhà cũng không thể đi lên.
Nhưng bọn họ lại được quản gia đem đi lên.
Tác giả có lời muốn nói: Sau khi được nhắc nhở mới phát hiện ra có một cái lỗ hổng, sửa lại thành quản gia không phải tộc Griffin.
..........
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất