Chương 34
*Lời con Shuu: Bởi vì có nhận xét cho rằng cách gọi của hai nhân vật chính khá khó phân biệt, ngẫm lại cảm thấy khá đúng, thế nên từ giờ mình sẽ đổi cách gọi Cecil từ hắn chuyển thành y nhé.
_______________________
Dự cảm xấu rất nhanh thành sự thật, tựa như một đạo tia chớp bổ tới trên người của hắn.
Tổ Vũ cảm thấy mình muốn xong đời.
Lúc này hắn mới ý thức được, nguy cơ lớn nhất trong lịch sử sắp bạo phát ngay trước mắt.
Một vấn đề bị hắn xem nhẹ đã lâu, rốt cuộc cũng tìm về cảm giác tồn tại bên trong bộ não bị cuộc sống mới an nhàn thoải mái bào mòn của Tổ Vũ.
Vẻ xấu xí trong kỳ thay lông đã tính là cái gì, biến thành hình người mới chân chính là lịch sử đen tối a!
Không chỉ là lịch sử đen tối, nó còn có khả năng khiến hắn không thể tiếp tục sống trong căn nhà này, là vấn đề sinh tồn a!
Chỉ lo kinh ngạc với biến hóa của tiểu Griffin, hắn hoàn toàn quên mất hình người của hắn không thể để người khác nhìn thấy, ít nhất là không thể để Cecil cùng lão quản gia - người biết rõ thân phận (giả) của hắn - nhìn thấy.
Thiên phú thần thông của Tổ Vũ quả thực phi thường lợi hại, điều này cũng khiến hắn thập phần đắc ý ( yêu quái khác không có được thiên phú thần thông lợi hại như vậy), nhưng thời điểm hắn quyết định ở lại nhà Melved, lại quên suy xét đến một vấn đề quan trọng.
Hắn quên việc bản thân sử dụng thiên phú thần thông biến thành chủng tộc khác đều chỉ có một tạo hình duy nhất.
Đồng thời,nhân hình của hắn cũng là một vấn đề lớn.
Nhân hình của Tổ Vũ không phải do hắn nuốt ai đó biến thành, mà là do hắn chân chính nỗ lực tu luyện sau đó biến hóa ra, thế nhưng tuy rằng quá trình không giống nhau, kết quả cuối cùng cũng chỉ có một - hắn không thể biến thành bộ dáng của những nhân loại khác.
Thế nên cho dù hiện tại hắn bắt trước tiểu Griffin biến thành hình người, hắn cũng không có biến pháp hóa thành hình dáng giống tiểu Griffin.
Nhân hình của hắn, như cũ vẫn nguyên bản là bộ dáng của chính hắn.
Nếu để hắn biến thành hình người giống tiểu Griffin, hắn có thể đem bản thân thu nhỏ về cùng độ tuổi với nó, thế nhưng gương mặt hắn vẫn là cái dạng kia, không có biện pháp biến thành giống tiểu Griffin như đúc.
Nhưng thân phận mà hắn đang sử dụng hiện tại là người nhân bản của tiểu Griffin, lý thuyết trẻ song sinh lớn lên cũng không quá giống nhau lại không thể áp dụng lên trường hợp của bọn hắn.
Hơn nữa cho tới tận bây giờ Tổ Vũ vẫn có điểm không biết cầu tiến ( vừa lười vừa trạch), lại quá mức ỷ lại vào thiên phú thần thông, thế nên hắn cũng không đi học tập các loại thuật pháp biến hóa khác như các yêu quái còn lại.
Cho nên chỉ cần Tổ Vũ biến đổi về nhân hình, này cũng đồng nghĩa với việc thân phận của hắn bại lộ.
Vậy cho nên, tuyệt đối không thể biến!
Nói không biến liền không biến, dù sao thì chẳng phải trong Liên Bang vẫn có rất nhiều phi nhân tộc cả đời vẫn không thể biến thành hình người sao?
Hắn nhất định phải trở thành một con Griffin như thế! Không phải hình người cũng không có gì không tốt, nghe nói những công dân đó khi lên mạng vẫn có thể sử dụng hình người giả thuyết.
Cho nên một chút vấn đề cũng không có!
Cái gì? Gen của hắn giống tiểu Griffin, thế nên tiểu Griffin có thể hóa thành hình người thì hắn cũng có thể?
Trên đời vẫn luôn có những việc ngoài ý muốn mà, không phải sao? Ai quy định việc gen giống nhau thì phải có năng lực tương đồng?
Nếu như thật sự không được, hắn liền trở về tìm một chút trong tay áo càn khôn, xem xem một chút công pháp mà lão bằng hữu cho hắn, ảo thuật cùng kết giới hắn đều học trong đó, bên trong hẳn cũng ghi lại thuật pháp giúp bản thân biến thành người khác.
Ách, hắn, hẳn là, có đem sách bỏ vào đi?
Tổ Vũ đối với thói quen vứt đồ bừa bãi thật sự không tự tin cho lắm. Hắn che dấu bất an cùng chột dạ, tựa như không hiểu lời quản gia nói mà ngồi xổm chỗ đó nghiêng đầu pi một tiếng, lại lắ lắc lắc cái đuôi nhỏ, bộ dáng muốn bao nhiêu vô tội liền có bấy nhiêu.
Quản gia chẳng qua là kích thích Tổ Vũ một chút, hi vọng hắn có thể sớm thẳng thắn thành khẩn công khai biểu lộ thân phận của mình, cứ luôn ngụy trang như vậy cũng không tốt a.
Nhưng hắn cũng biết không thể làm quá, sau khi đem bộ dáng của Tổ Vũ xem trong mắt cười trong lòng liền đem chuyện này bỏ qua một bên.
Kiểm tra cũng không lâu lắm, tiểu Griffin đã rất quen thuộc với việc làm kiểm tra, rất nhanh liền được ôm ra.
"Trừ bỏ thể trọng vượt ngưỡng, còn lại những mặt khác không xuất hiện bất cứ vấn đề gì." Bác sĩ nhịn không được tán thưởng, trên mặt mang theo điểm không thể tưởng tượng:"Nếu không phải vì vấn đề thể trọng, hắn tuyệt đối là đứa trẻ khỏe mạnh nhất trong đám trẻ cùng lứa, địa cầu quả là nơi thần kỳ, con non chào đời ở đó cùng những con khác không giống nhau."
"Tại sao lại nói như vậy?"
Quản gia vui tươi hớn hở từ trong tay bác sĩ ôm về béo thiếu gia nhà mình, tuy rằng đã sớm chuẩn bị tinh thần, thế nhưng trọng lượng trong tay quả thực khiến người khác không thể tin nổi.
Bất quá tuy có già đi chăng nữa, tiểu thiếu gia hắn vẫn là ôm được!
Đặc biệt là sau khi béo thiếu gia thấy được ôm liền tự động vươn tay ôm lấy cổ hắn, quản gia liền cảm thấy đây là gánh nặng ngọt ngào nhất.
Vậy mà bác sĩ so với hắn trẻ hơn không ít, thế nhưng sau khi giao hài tử ra liền lắc lắc cổ tay tê mỏi của chính mình, ai bảo hắn vẫn luôn công tác trong nhà khuyết thiếu rèn luyện a.
Sau đó bác sĩ cũng mở miệng giải thích cho hai người:"Trước đó chẳng phải có hai con non khác cùng hai vị thiếu gia trở về từ địa cầu sao? Ta cùng bác sĩ phụ trách chăm sóc bọn họ có chút giao tình, nghe nói thân thể của hai con non kia cũng phi thường tốt, từ khi trở về từ địa cầu đến giờ chưa từng sinh bệnh."
Bác sĩ vừa có danh vọng lại có năng lực tại chủ tinh, đếm tới đếm lui cũng chỉ có những người đó, thường xuyên cùng nhau họp mặt mở cái hội thảo linh tinh, cho nên bác sĩ có quen biết đối phương cũng không có gì lạ, bối cảnh của hai nhà kia tuy rằng không bằng gia tộc Melved, nhưng có thể vận dụng năng lực đem hai quả trứng không thể nở ra nhét vào Khoa Khảo Đội để họ đem theo cùng đến địa cầu cũng chứng minh được rằng họ cũng không phải người bình thường.
Tuy rằng cùng đối phương không quen thuộc cho lắm, nhưng xuất phát từ việc con non ba nhà đã cùng trải qua biến cố, nếu hắn liên hệ với đối phương dò hỏi tình trạng sức khỏe của con non, đối phương cũng sẽ không giấu giếm.
Chỗ này muốn nhấn mạnh một chút, trẻ mới sinh tại Liên bang đang ngày một giảm bớt, ngoại trừ nguyên nhân tỉ lệ sinh đẻ của các chủng tộc ngày một suy giảm, còn có một nguyên nhân lớn khác chính là con non mới sinh ra rất dễ chết non.
Mất đi chất trung hòa mang tên "máu địa cầu", các loại gen khác nhau trong cơ thể con non rất có thể từ lúc chúng nó chào đời đã biểu hiện ra sự bài xích lẫn nhau, loại bài xích này có lẽ không đến mức đem gen phá hủy, nhưng đối với trẻ mới sinh thân kiều thể nhược mà nói, điều này cũng đủ để chúng bệnh tật quấn thân, thể dễ nuôi sống.
Huống chi con non nhà Melved cùng con non của hai nhà kia đã từng bởi vì mất tích mà ở trong hoàn cảnh hoang dã không có một chút biện pháp bảo đảm sức khỏe nào sinh hoạt hơn nửa tháng.
Ban đầu, thời điểm nghe tin chúng nó bị mất tích, cơ hồ ngay cả đội cứu hộ phụ trách tìm chúng nó cũng cho rằng chúng sống không được lâu.
Thậm chí là sau khi chúng đã được tìm thấy, loại lo lắng này vẫn luôn canh cánh trong lòng các vị gia trưởng.
Nhưng hiện thực lại là, mấy cái con non này, đừng nói chết non, ngay cả bệnh đau đầu nhức óc bình thường mà con non thường gặp phải cũng chưa từng xuất hiện trên người chúng nó, từ khi đón trở về đến giờ đã qua mấy tháng, chúng nó vẫn tung tăng nhảy nhót, không nhìn ra chỗ nào không khỏe.
Đối với nhóm nhân sĩ chuyên nghiệp luôn biết rõ con non rốt cuộc có bao nhiêu yếu ớt mà nói, đây quả thực là kỳ tích.
Bọn họ đương nhiên cũng có ý đồ nghiên cứu nhân tố mấu chốt tạo nên hiện tượng này, cuối cùng nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể quy công cho viên tinh cầu thần kỳ mang tên "địa cầu" này.
Rốt cuộc thì đây cũng không phải lần đầu địa cầu biểu lộ cho họ thấy chỗ thần kỳ của nó, nó chính là tinh cầu đã cứu vớt toàn bộ Liên bang.
Địa cầu rốt cuộc có bao nhiêu thần kỳ, Cecil không biết.
Nhưng y ít nhiều cũng đoán được, sở dĩ ba cái con non so với các con non khác thì khỏe mạnh hơn, nguyên nhân có lẽ cũng không phải là địa cầu.
Cecil đem ánh mắt hướng về con non giả bên người, trong ánh mắt nghi hoặc của hắn mà đem hắn bế lên, nhẹ nhàng gãi gãi cằm nhỏ của hắn.
Nghe được tiếng rầm rì thả lỏng của con non giả, khóe miệng Cecil mơ hồ gợi lên một độ cong tựa như tươi cười.
Hơn nữa nhận được lợi ích cũng không chỉ có các con non.
Đây cũng là sau khi y phát hiện thân phận của Tổ Vũ mới dần dần hiểu được.
Bởi vì một số nguyên nhân, Cecil tuy rằng rất cường đại, thế nhưng thân thể của y lại không hề khỏe mạnh, cho tới nay đều là dựa vào thuốc duy trì dáng vẻ khỏe mạnh mà mọi người vẫn nhìn thấy.
Nhưng mấy tháng gần đây số liệu thân thể biểu hiện cho thấy, thân thể của y đang ngày một chuyển biến tốt đẹp.
Ngay từ đầu Cecil còn cho rằng nghỉ ngơi thả lỏng nhiều là nguyên nhân khiến cơ thể y chuyển biến tốt, thế nhưng sau khi phát hiện thân phận của Tổ vũ, Cecil liền chú ý tới một số chi tiết trước gì chưa chú ý qua.
Tỷ như cảm giác ấm áp tựa tắm mình dưới ánh mắt trời khi ba con Griffin bọn họ ngủ cùng nhau.
Mới đầu Cecil thật sự cho rằng đó là công lao của ánh mặt trời, dù sao thì bọn họ đều ngủ trưa tại những nơi ánh mặt trời có thể chiếu đến, bởi quản gia cho rằng phơi nắng nhiều một chút có lợi cho thân thể con non.
Sau khi phát hiện thân phận của Tổ Vũ, Cecil liền đem notebook tổ tiên chuyền lại xem kỹ một lượt, mới mơ hồ minh bạch loại cảm giác thoải mái này là gì.
Hơn nữa, thân thể chuyển biến tốt đẹp không chỉ có y, quản gia làm người dùng đa số thời gian đi bầu bạn với các con non mới là người được lợi lớn nhất ( đương nhiên đây là không tính tiểu Griffin), cơ thể vốn dĩ đã bắt đầu già cả lại có xu thế hòa hoãn, cả người thoạt nhìn trẻ lại không ít.
Bất quá bởi vì không rõ nội tình, quản gia vẫn luôn cho rằng thân thể hắn tốt lên là do trong nhà có con non, sinh hoạt trở nên càng thêm sung sướng.
Bất quá cũng không chênh lệch lắm.
"Ai nha, Ruin thiếu gia."
Tiếng hô nhỏ của quản gia đánh gãy suy nghĩ của Cecil.
Quay đầu lại thấy, vốn dĩ là bộ dáng béo oa oa tiểu Griffin lại một lần nữa biến trở về bộ dáng con non rồi.
Bác sĩ cũng đồng dạng chứng kiến, thấy quản gia có chút kinh hoảng, liền cười nói:"Không sao, đây là hiện tượng bình thường."
Các con non lúc mới biến thành hình người đều không qua thuần thục trong việc không chế hình dạng của mình, một giây trước là con non, giây sau chuyển hóa thành hình người, lại qua một lát liền quay về dáng vẻ con non là việc thường thấy hàng ngày, một ngày biến hóa ba đến năm lần còn ít, bọn họ cần phải trải qua một thời gian dài thích ứng cùng luyện tập mới có thể đem hình thái của bản thân không chế tốt.
Quản gia cũng chỉ là vừa mới không phản ứng kịp mới khẩn trương như thế, chờ hắn phản ứng lại liền trấn định hơn nhiều.
"Cái này cũng kiểm tra đi."
Mang tâm tư vi diệu nào đó,Cecil đem con non giả trong lòng ngực giao cho bác sĩ.
"Nếu ngay cả Ruin cũng đã thành công hóa hình, thân làm ca ca biết đâu hắn cũng có thể, kiểm tra một chút nếu không có vấn đề gì thì cho chúng học tập tri thức liên quan đi."
Giống như không nhìn thấy kinh ngạc trong mắt con non giả, Cecil mặt không đổi sắc căn dặn bác sĩ như thế.
Đồng dạng được quản gia nuôi lớn, y kỳ thực cũng có chút ác thú vị.
Tác giả có lời muốn nói:
Tổ Vũ( vô cùng đau đớn): Ngươi sao lại có thể là loại Griffin hư đốn này?! Ngươi cùng quản gia học hư!
Cecil( gãi gằm vuốt lông mao): Ngoan, công khai sớm một chút, chúng ta mới có cơ hội tiến thêm một bước.
....................
_______________________
Dự cảm xấu rất nhanh thành sự thật, tựa như một đạo tia chớp bổ tới trên người của hắn.
Tổ Vũ cảm thấy mình muốn xong đời.
Lúc này hắn mới ý thức được, nguy cơ lớn nhất trong lịch sử sắp bạo phát ngay trước mắt.
Một vấn đề bị hắn xem nhẹ đã lâu, rốt cuộc cũng tìm về cảm giác tồn tại bên trong bộ não bị cuộc sống mới an nhàn thoải mái bào mòn của Tổ Vũ.
Vẻ xấu xí trong kỳ thay lông đã tính là cái gì, biến thành hình người mới chân chính là lịch sử đen tối a!
Không chỉ là lịch sử đen tối, nó còn có khả năng khiến hắn không thể tiếp tục sống trong căn nhà này, là vấn đề sinh tồn a!
Chỉ lo kinh ngạc với biến hóa của tiểu Griffin, hắn hoàn toàn quên mất hình người của hắn không thể để người khác nhìn thấy, ít nhất là không thể để Cecil cùng lão quản gia - người biết rõ thân phận (giả) của hắn - nhìn thấy.
Thiên phú thần thông của Tổ Vũ quả thực phi thường lợi hại, điều này cũng khiến hắn thập phần đắc ý ( yêu quái khác không có được thiên phú thần thông lợi hại như vậy), nhưng thời điểm hắn quyết định ở lại nhà Melved, lại quên suy xét đến một vấn đề quan trọng.
Hắn quên việc bản thân sử dụng thiên phú thần thông biến thành chủng tộc khác đều chỉ có một tạo hình duy nhất.
Đồng thời,nhân hình của hắn cũng là một vấn đề lớn.
Nhân hình của Tổ Vũ không phải do hắn nuốt ai đó biến thành, mà là do hắn chân chính nỗ lực tu luyện sau đó biến hóa ra, thế nhưng tuy rằng quá trình không giống nhau, kết quả cuối cùng cũng chỉ có một - hắn không thể biến thành bộ dáng của những nhân loại khác.
Thế nên cho dù hiện tại hắn bắt trước tiểu Griffin biến thành hình người, hắn cũng không có biến pháp hóa thành hình dáng giống tiểu Griffin.
Nhân hình của hắn, như cũ vẫn nguyên bản là bộ dáng của chính hắn.
Nếu để hắn biến thành hình người giống tiểu Griffin, hắn có thể đem bản thân thu nhỏ về cùng độ tuổi với nó, thế nhưng gương mặt hắn vẫn là cái dạng kia, không có biện pháp biến thành giống tiểu Griffin như đúc.
Nhưng thân phận mà hắn đang sử dụng hiện tại là người nhân bản của tiểu Griffin, lý thuyết trẻ song sinh lớn lên cũng không quá giống nhau lại không thể áp dụng lên trường hợp của bọn hắn.
Hơn nữa cho tới tận bây giờ Tổ Vũ vẫn có điểm không biết cầu tiến ( vừa lười vừa trạch), lại quá mức ỷ lại vào thiên phú thần thông, thế nên hắn cũng không đi học tập các loại thuật pháp biến hóa khác như các yêu quái còn lại.
Cho nên chỉ cần Tổ Vũ biến đổi về nhân hình, này cũng đồng nghĩa với việc thân phận của hắn bại lộ.
Vậy cho nên, tuyệt đối không thể biến!
Nói không biến liền không biến, dù sao thì chẳng phải trong Liên Bang vẫn có rất nhiều phi nhân tộc cả đời vẫn không thể biến thành hình người sao?
Hắn nhất định phải trở thành một con Griffin như thế! Không phải hình người cũng không có gì không tốt, nghe nói những công dân đó khi lên mạng vẫn có thể sử dụng hình người giả thuyết.
Cho nên một chút vấn đề cũng không có!
Cái gì? Gen của hắn giống tiểu Griffin, thế nên tiểu Griffin có thể hóa thành hình người thì hắn cũng có thể?
Trên đời vẫn luôn có những việc ngoài ý muốn mà, không phải sao? Ai quy định việc gen giống nhau thì phải có năng lực tương đồng?
Nếu như thật sự không được, hắn liền trở về tìm một chút trong tay áo càn khôn, xem xem một chút công pháp mà lão bằng hữu cho hắn, ảo thuật cùng kết giới hắn đều học trong đó, bên trong hẳn cũng ghi lại thuật pháp giúp bản thân biến thành người khác.
Ách, hắn, hẳn là, có đem sách bỏ vào đi?
Tổ Vũ đối với thói quen vứt đồ bừa bãi thật sự không tự tin cho lắm. Hắn che dấu bất an cùng chột dạ, tựa như không hiểu lời quản gia nói mà ngồi xổm chỗ đó nghiêng đầu pi một tiếng, lại lắ lắc lắc cái đuôi nhỏ, bộ dáng muốn bao nhiêu vô tội liền có bấy nhiêu.
Quản gia chẳng qua là kích thích Tổ Vũ một chút, hi vọng hắn có thể sớm thẳng thắn thành khẩn công khai biểu lộ thân phận của mình, cứ luôn ngụy trang như vậy cũng không tốt a.
Nhưng hắn cũng biết không thể làm quá, sau khi đem bộ dáng của Tổ Vũ xem trong mắt cười trong lòng liền đem chuyện này bỏ qua một bên.
Kiểm tra cũng không lâu lắm, tiểu Griffin đã rất quen thuộc với việc làm kiểm tra, rất nhanh liền được ôm ra.
"Trừ bỏ thể trọng vượt ngưỡng, còn lại những mặt khác không xuất hiện bất cứ vấn đề gì." Bác sĩ nhịn không được tán thưởng, trên mặt mang theo điểm không thể tưởng tượng:"Nếu không phải vì vấn đề thể trọng, hắn tuyệt đối là đứa trẻ khỏe mạnh nhất trong đám trẻ cùng lứa, địa cầu quả là nơi thần kỳ, con non chào đời ở đó cùng những con khác không giống nhau."
"Tại sao lại nói như vậy?"
Quản gia vui tươi hớn hở từ trong tay bác sĩ ôm về béo thiếu gia nhà mình, tuy rằng đã sớm chuẩn bị tinh thần, thế nhưng trọng lượng trong tay quả thực khiến người khác không thể tin nổi.
Bất quá tuy có già đi chăng nữa, tiểu thiếu gia hắn vẫn là ôm được!
Đặc biệt là sau khi béo thiếu gia thấy được ôm liền tự động vươn tay ôm lấy cổ hắn, quản gia liền cảm thấy đây là gánh nặng ngọt ngào nhất.
Vậy mà bác sĩ so với hắn trẻ hơn không ít, thế nhưng sau khi giao hài tử ra liền lắc lắc cổ tay tê mỏi của chính mình, ai bảo hắn vẫn luôn công tác trong nhà khuyết thiếu rèn luyện a.
Sau đó bác sĩ cũng mở miệng giải thích cho hai người:"Trước đó chẳng phải có hai con non khác cùng hai vị thiếu gia trở về từ địa cầu sao? Ta cùng bác sĩ phụ trách chăm sóc bọn họ có chút giao tình, nghe nói thân thể của hai con non kia cũng phi thường tốt, từ khi trở về từ địa cầu đến giờ chưa từng sinh bệnh."
Bác sĩ vừa có danh vọng lại có năng lực tại chủ tinh, đếm tới đếm lui cũng chỉ có những người đó, thường xuyên cùng nhau họp mặt mở cái hội thảo linh tinh, cho nên bác sĩ có quen biết đối phương cũng không có gì lạ, bối cảnh của hai nhà kia tuy rằng không bằng gia tộc Melved, nhưng có thể vận dụng năng lực đem hai quả trứng không thể nở ra nhét vào Khoa Khảo Đội để họ đem theo cùng đến địa cầu cũng chứng minh được rằng họ cũng không phải người bình thường.
Tuy rằng cùng đối phương không quen thuộc cho lắm, nhưng xuất phát từ việc con non ba nhà đã cùng trải qua biến cố, nếu hắn liên hệ với đối phương dò hỏi tình trạng sức khỏe của con non, đối phương cũng sẽ không giấu giếm.
Chỗ này muốn nhấn mạnh một chút, trẻ mới sinh tại Liên bang đang ngày một giảm bớt, ngoại trừ nguyên nhân tỉ lệ sinh đẻ của các chủng tộc ngày một suy giảm, còn có một nguyên nhân lớn khác chính là con non mới sinh ra rất dễ chết non.
Mất đi chất trung hòa mang tên "máu địa cầu", các loại gen khác nhau trong cơ thể con non rất có thể từ lúc chúng nó chào đời đã biểu hiện ra sự bài xích lẫn nhau, loại bài xích này có lẽ không đến mức đem gen phá hủy, nhưng đối với trẻ mới sinh thân kiều thể nhược mà nói, điều này cũng đủ để chúng bệnh tật quấn thân, thể dễ nuôi sống.
Huống chi con non nhà Melved cùng con non của hai nhà kia đã từng bởi vì mất tích mà ở trong hoàn cảnh hoang dã không có một chút biện pháp bảo đảm sức khỏe nào sinh hoạt hơn nửa tháng.
Ban đầu, thời điểm nghe tin chúng nó bị mất tích, cơ hồ ngay cả đội cứu hộ phụ trách tìm chúng nó cũng cho rằng chúng sống không được lâu.
Thậm chí là sau khi chúng đã được tìm thấy, loại lo lắng này vẫn luôn canh cánh trong lòng các vị gia trưởng.
Nhưng hiện thực lại là, mấy cái con non này, đừng nói chết non, ngay cả bệnh đau đầu nhức óc bình thường mà con non thường gặp phải cũng chưa từng xuất hiện trên người chúng nó, từ khi đón trở về đến giờ đã qua mấy tháng, chúng nó vẫn tung tăng nhảy nhót, không nhìn ra chỗ nào không khỏe.
Đối với nhóm nhân sĩ chuyên nghiệp luôn biết rõ con non rốt cuộc có bao nhiêu yếu ớt mà nói, đây quả thực là kỳ tích.
Bọn họ đương nhiên cũng có ý đồ nghiên cứu nhân tố mấu chốt tạo nên hiện tượng này, cuối cùng nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể quy công cho viên tinh cầu thần kỳ mang tên "địa cầu" này.
Rốt cuộc thì đây cũng không phải lần đầu địa cầu biểu lộ cho họ thấy chỗ thần kỳ của nó, nó chính là tinh cầu đã cứu vớt toàn bộ Liên bang.
Địa cầu rốt cuộc có bao nhiêu thần kỳ, Cecil không biết.
Nhưng y ít nhiều cũng đoán được, sở dĩ ba cái con non so với các con non khác thì khỏe mạnh hơn, nguyên nhân có lẽ cũng không phải là địa cầu.
Cecil đem ánh mắt hướng về con non giả bên người, trong ánh mắt nghi hoặc của hắn mà đem hắn bế lên, nhẹ nhàng gãi gãi cằm nhỏ của hắn.
Nghe được tiếng rầm rì thả lỏng của con non giả, khóe miệng Cecil mơ hồ gợi lên một độ cong tựa như tươi cười.
Hơn nữa nhận được lợi ích cũng không chỉ có các con non.
Đây cũng là sau khi y phát hiện thân phận của Tổ Vũ mới dần dần hiểu được.
Bởi vì một số nguyên nhân, Cecil tuy rằng rất cường đại, thế nhưng thân thể của y lại không hề khỏe mạnh, cho tới nay đều là dựa vào thuốc duy trì dáng vẻ khỏe mạnh mà mọi người vẫn nhìn thấy.
Nhưng mấy tháng gần đây số liệu thân thể biểu hiện cho thấy, thân thể của y đang ngày một chuyển biến tốt đẹp.
Ngay từ đầu Cecil còn cho rằng nghỉ ngơi thả lỏng nhiều là nguyên nhân khiến cơ thể y chuyển biến tốt, thế nhưng sau khi phát hiện thân phận của Tổ vũ, Cecil liền chú ý tới một số chi tiết trước gì chưa chú ý qua.
Tỷ như cảm giác ấm áp tựa tắm mình dưới ánh mắt trời khi ba con Griffin bọn họ ngủ cùng nhau.
Mới đầu Cecil thật sự cho rằng đó là công lao của ánh mặt trời, dù sao thì bọn họ đều ngủ trưa tại những nơi ánh mặt trời có thể chiếu đến, bởi quản gia cho rằng phơi nắng nhiều một chút có lợi cho thân thể con non.
Sau khi phát hiện thân phận của Tổ Vũ, Cecil liền đem notebook tổ tiên chuyền lại xem kỹ một lượt, mới mơ hồ minh bạch loại cảm giác thoải mái này là gì.
Hơn nữa, thân thể chuyển biến tốt đẹp không chỉ có y, quản gia làm người dùng đa số thời gian đi bầu bạn với các con non mới là người được lợi lớn nhất ( đương nhiên đây là không tính tiểu Griffin), cơ thể vốn dĩ đã bắt đầu già cả lại có xu thế hòa hoãn, cả người thoạt nhìn trẻ lại không ít.
Bất quá bởi vì không rõ nội tình, quản gia vẫn luôn cho rằng thân thể hắn tốt lên là do trong nhà có con non, sinh hoạt trở nên càng thêm sung sướng.
Bất quá cũng không chênh lệch lắm.
"Ai nha, Ruin thiếu gia."
Tiếng hô nhỏ của quản gia đánh gãy suy nghĩ của Cecil.
Quay đầu lại thấy, vốn dĩ là bộ dáng béo oa oa tiểu Griffin lại một lần nữa biến trở về bộ dáng con non rồi.
Bác sĩ cũng đồng dạng chứng kiến, thấy quản gia có chút kinh hoảng, liền cười nói:"Không sao, đây là hiện tượng bình thường."
Các con non lúc mới biến thành hình người đều không qua thuần thục trong việc không chế hình dạng của mình, một giây trước là con non, giây sau chuyển hóa thành hình người, lại qua một lát liền quay về dáng vẻ con non là việc thường thấy hàng ngày, một ngày biến hóa ba đến năm lần còn ít, bọn họ cần phải trải qua một thời gian dài thích ứng cùng luyện tập mới có thể đem hình thái của bản thân không chế tốt.
Quản gia cũng chỉ là vừa mới không phản ứng kịp mới khẩn trương như thế, chờ hắn phản ứng lại liền trấn định hơn nhiều.
"Cái này cũng kiểm tra đi."
Mang tâm tư vi diệu nào đó,Cecil đem con non giả trong lòng ngực giao cho bác sĩ.
"Nếu ngay cả Ruin cũng đã thành công hóa hình, thân làm ca ca biết đâu hắn cũng có thể, kiểm tra một chút nếu không có vấn đề gì thì cho chúng học tập tri thức liên quan đi."
Giống như không nhìn thấy kinh ngạc trong mắt con non giả, Cecil mặt không đổi sắc căn dặn bác sĩ như thế.
Đồng dạng được quản gia nuôi lớn, y kỳ thực cũng có chút ác thú vị.
Tác giả có lời muốn nói:
Tổ Vũ( vô cùng đau đớn): Ngươi sao lại có thể là loại Griffin hư đốn này?! Ngươi cùng quản gia học hư!
Cecil( gãi gằm vuốt lông mao): Ngoan, công khai sớm một chút, chúng ta mới có cơ hội tiến thêm một bước.
....................
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất