Không Xong! Ngủ Quên Rồi!!

Chương 6

Trước Sau
Tiếng chuông cảnh báo dồn dập thật sự làm người ta tinh -thần - phấn - chấn!

Loại thanh âm này không lâu trước đó Tổ Vũ đã nghe qua một lần, đương nhiên sẽ không quên nó đại biểu cho điều gì.

Thực rõ ràng, cái rương ấp trứng bị hắn bỏ ở gốc cây lại có động tĩnh.

Trấn an tiểu Griffin cũng bị tiếng vang đánh thức, làm cho nó ngoan ngoãn ngốc một chỗ, Tổ Vũ liền vươn thân mình từ trong hốc cây ra ngoài dò xét.

Bên ngoài như cũ vẫn là sương mù tràn ngập. Thời tiết như vậy thật sự rất ảnh hưởng tới tầm nhìn, ngay cả thú săn mồi ban đêm cũng không thích ra ngoài trong hoàn cảnh này. Tiếng chuông cảnh báo hiển nhiên đã dọa không ít động vật, tuy rằng không nhìn thấy, nhưng Tổ Vũ vẫn dễ dàng nghe được ẩn dưới tiếng chuông cảnh báo dồn dập là những tiếng bước chân nhỏ vụn kinh hoảng chạy trốn.

Từ trên cây nhảy xuống, Tổ Vũ trước tiên liền biến về hình người đem rương ấp trứng lật lại.

Quả nhiên cửa rương lại một lần nữa lộ ra một khe hở, trứng bên trong đã được ấp xong, hai con vật nhỏ bên trong bị tiếng chuông cảnh báo dọa sợ không biết làm gì, chỉ có thể sát vào một chỗ run bần bật.

Hai cái trứng còn lại cùng nhau phá xác.

Lại là hai sinh vật phi thường mộng ảo.

Một con lớn cỡ chiếc đũa, bộ dạng giống như vũ xà* trong truyền thuyết, trên lưng mọc cánh chim màu trắng, toàn thân phủ một lớp vảy màu xanh lam, dưới bụng có hai cái móng vuốt nhỏ, trên đầu lại mang hai cái sừng nhỏ nghiêng về phía sau, thoạt nhìn kì dị giống giao long**.

*vũ xà: rắn có cánh

**giao long: rắn sắp hóa rồng

Mà một con còn lại mang tạo hình ngựa có cánh, thế nhưng nhìn kĩ lại thấy trên cái đầu nhỏ còn đội một mảnh vỏ trứng của nó lộ ra một cái sừng dạng soắn ốc.

Vậy nên lần này là vũ giao cùng phi mã* một sừng?

*phi mã: ngựa bay

Tổ Vũ trong ngày hôm nay coi như được mở rộng tầm mắt, thế mà lại liên tiếp gặp được ba sinh vật chỉ có trong truyền thuyết.

....thế nhưng nhìn thế nào cũng thấy cả ba con đều là sản vật của con người, không biết ngoại trừ vẻ ngoài ra thì chúng nó có còn điểm nào khác đặc biệt hay không.

Bởi vì bị tiếng chuông cảnh báo dọa đến, trong rương hai cái con non đều hết sức hãi hùng. Phi Mã một sừng lúc này trốn ở sau cái vỏ trứng so với nó thấp hơn không ít, run bần bật. Tiểu Vũ Xà so với cái đũa không dài bao nhiêu thì trốn trong đống vỏ trứng cuộn thành một đoàn, đầu chôn bên dưới thân thể, không những thế còn phi thường nhân tính hóa đem hai cái móng vuốt nho nhỏ bịt chặt vị trí có vẻ như là lỗ tai.

Sau khi Tổ Vũ mở rương ấp trứng ra thì tiếng cảnh báo cũng đột nhiên im bặt.

Thanh âm dọa người đã không còn, hai tiểu gia hỏa mới dám nâng đầu lên hướng ra bên ngoài nhìn xem.

Hai tiểu gia hỏa này cũng giống tiểu Griffin, tuy rằng vừa mới phá xác nhưng cũng không có bộ dáng suy yếu của thú non mới sinh. Thời điểm trứng vừa nở chúng đã mở mắt, tình huống thân thể cũng gần giống con non một tháng, chỉ có cái đầu là có chút nhỏ.

Tuy vậy sinh mệnh của chúng nó vẫn là vô cùng yếu ớt, cần phải cần thận chăm sóc che chở mới có thể khỏe mạnh lớn lên.

Thời điểm nhìn đến Tổ Vũ, hai vật nhỏ này cũng không tỏ ra thân mật giống tiểu Griffin mà có chút cảnh giác, hiển nhiên là bị tiếng cảnh báo vừa rồi dọa không nhẹ.



Bất quá lúc Tổ Vũ vươn tay muốn đem chúng nó ôm ra, chúng cũng không tỏ ra bài xích hay giãy giụa nhiều, còn nguyên nhân, đương nhiên là do trước đó Tổ Vũ đã cho mỗi con ăn một chút thức ăn.

Châu chấu chuẩn bị cho tiểu Griffin lại lần nữa phát huy tác dụng, Vũ Giao có vẻ cũng rất thích côn trùng loại này. Xét đến một con khác là Phi Mã lớn so với tiểu Griffin cũng không sai biệt lắm, bộ dáng cũng càng giống ngựa hơn, vậy nên Tổ Vũ cho nó ăn chính là quả dại bữa tối còn thừa lại.

Bị đồ ăn hấp dẫn, hai cái con non hoàn toàn quên mất cảnh giác, thật dễ dàng liền bị Tổ Vũ ôm ra khỏi rương ấp trứng.

Lúc này đêm đã khuya, ánh trăng đều bị sương mù dày đặc che đậy, chỉ có ánh đèn từ rương ấp trứng chiếu ra thắp sáng một khoảng địa phương nho nhỏ.

Hai cái con non mới sinh bị Tổ Vũ đặt trên đỉnh rương ấp trứng. Có vết xe đổ phía trước, Tổ Vũ sau khi cho chúng nó ăn no liền giúp chúng nó thực hiện lần đầu tiên bài tiết, sau khi rửa sạch sẽ mới chuẩn bị mang chúng nó về hốc cây đi ngủ.

Tổ Vũ giãn thân thể một chút, vẫn như cũ duy trì hình người nhưng sau lưng lại mọc ra một đôi cánh đen xen lẫn xám nhạt, hai cánh thật lớn giang rộng ra ước chừng hơn ba mét, lại hoàn toàn không tổn hại đến quần áo hắn mắc trên người.

...Quần áo do lông của hắn biến ảo mà ra đương nhiên không dễ hư tổn như vậy.

Tổ Vũ đột nhiên mọc ra một đôi cánh đã chứng minh được rằng " Không chỉ có thiên sứ mới có thể mọc cánh, điểu nhân* cũng có thể."

*điểu nhân: người chim(nửa người nửa chim)

Hắn đột nhiên biến hóa khiến cho hai vật nhỏ đang ăn cơm tò mò không thôi, ý tứ chính là bao gồm cả Tổ Vũ một lớn ba nhỏ, bốn cái sinh vật quây quần lại đều mang bộ dáng không giống nhau, nhưng bọn hắn đều mọc một đôi cánh chim.

Đôi cánh kia tựa hồ khiến tiểu Vũ Giao cùng tiểu Phi Mã cảm thấy càng thêm thân thiết, cộng thêm hành vi cho ăn trước đó, chờ đến khi Tổ Vũ lại lần nữa duỗi tay ôm chúng nó, hai cái tiểu gia hỏa không chỉ không sợ hãi mà còn thân mật cọ cọ tay của hắn.

Tiểu Griffin chờ ở hốc cây đã sớm không còn kiên nhẫn, bất đắc dĩ là cửa hốc cây nằm trên cao, khoảng cách từ cửa đến mặt đất so với chiều cao của nó cao hơn quá nhiều, nó căn bản đừng nghĩ đến chuyện đi ra, chỉ có thể ở hốc cây pi pi pi không ngừng. Mà nếu không phải như vậy, Tổ Vũ cũng không dám bỏ nó một mình ngốc ở đó.

Tiểu Griffin kêu một lúc lâu, kết quả "mama" đúng là trở về, nhưng lại đột nhiên nhiều ra hai con kì quái gia hỏa.

Sau khi buông xuông tiểu Vũ Giao cùng tiểu Phi Mã, Tổ Vũ cũng biến trở về nguyên hình, chui vào hốc cây.

Tuy rằng đã làm hàng xóm của nhau trong rương ấp trứng một đoạn thời gian dài nhưng ba cái con non khi ở trong trứng chỉ có thể cảm nhận đại khái hoàn cảnh xung quanh mà lại không có cách nào cảm nhận được sự tồn tại của đồng bọn khi chúng còn ở trong trứng, cho nên có thể nói lần này là lần đầu tiên chúng nó gặp mặt.

Cũng may hình như thật sự có một chút cảm ứng, sau một đoạn thời gian xa lạ cùng thăm dò lẫn nhau, chúng rất mau liền trở nên thân quen mà lăn cùng một chỗ.

Tổ Vũ cũng mặc kệ chúng nó, dù sao thì chúng cũng không lăn ra ngoài được. Tùy tiện bày một cái kết giới cách âm, tránh cho tiếng ồn của lũ nhóc dẫn thú săn mồi tới tăng thêm một nét bút cho một ngày đầy biến cố, Tổ Vũ liền ghé vào trên cái ổ nhỏ mềm xốp, an tâm nhắm mắt lại.

Ba cái con non, dù sao tuổi cũng còn nhỏ, náo loạn một hồi cũng cảm thấy mệt nhọc liền tự giác chui vào dưới cánh chim của Tổ Vũ, lần lượt ngủ.

Mà sau khi bọn họ ngủ không lâu, đám người Ulrich cùng A Lai rốt cuộc tìm tới.

Tuy rằng sớm đã xác định được phương vị đại khái, nhưng do sương mù quá dày, bọn họ vốn dĩ tính toán chờ mặt trời mọc khiến sương mù tan bớt đi lại xuống dưới tìm kiếm. Dù sao hiện tại sương mù trên địa cầu đều chứa một loại vật chất khiến các thiết bị như máy định vị, thiết bị liên lạc vân vân chạy không nhạy, phi hành khí nếu tiến vào giữa sương mù dày đặc liền sẽ không có biện pháp xuyên qua sương mù rà quét cảnh vật xung quanh. Tại loại địa phương nơi nơi đều là chướng ngại vật như rừng rậm như này, làm không tốt rất có thể sẽ khiến bọn họ lạc nhau, mãi mày mò trong sương mù dày đặc.

Nhưng tiếng cảnh báo lúc nửa đêm thật sự quá mức lảnh lót, không chỉ đánh thức Tổ Vũ mà ngay cả đám người Ulrich cũng không ngoại lệ.

"Kì lạ, hình như ta nghe được tiếng cảnh báo?" A Lai đang viết báo cáo nghi hoặc ngẩng đầu:"Phi hành khí của chúng ta chắc hẳn là không xảy ra vấn đề gì đi?"

Cũng đồng dạng không ngủ- Ulrich đang lật xem tư liệu liên quan đến nhiệm vụ lần này cũng vô cùng nghi hoặc, không biết tiếng cảnh báo này là đến từ nơi nào.

Sau đó hắn như đột nhiên nhớ tới cái gì, sắc mặt biến đổi nhanh chóng, tay nhanh chóng tra tìm trong quang não, rất nhanh liền tìm được nội dung mình muốn biết.



Nhìn kĩ càng tỉ mỉ lời văn giới thiệu, sắc mặt Ulrich rất nhanh đã đen như đáy nồi.

A Lai nhìn hắn:"Làm sao vậy?"

Ulrich hít sâu một hơi, ép chính mình bình tĩnh lại:"Đây là máy cảnh báo trang bị trên rương ấp trứng. Loại thanh âm này đại biểu cho việc trứng bên trong đã nở, hơn nữa con non bên trong đã tự mình mở rương từ bên trong."

Mở ra từ bên trong?! A Lai nghe xong cũng ngồi không yên, kinh hãi mà đứng lên:"Khóa gen có thể mở ra từ nên trong? Đây là cái thiết lập quái quỷ gì vậy?!"

Gen khóa chẳng phải là khokng người nào mở ra được ngoài người khóa gen sao? Thế mà lại có thể mở ra từ bên trong?

Ulrich cười khổ:"Ta cũng là vừa mới nhớ ra, rương ấp trứng bình thường tuy rất khó mở ra từ bên ngoài, thế nhưng muốn mở ra từ bên trong lại vô cùng dễ dàng, cho dù có áp dụng loại khóa gen tốt nhất cũng như nhau. Hơn nữa sở dĩ nếu rương bị mở từ bên trong sẽ kích hoạt cảnh báo, cũng là vì phòng ngừa người bên ngoài không để ý đến trứng đã ấp xong mà đặc biệt thiết trí, cũng chỉ có rương ấp trứng mới trang bị thiết bị loại này."

Tới bây giờ vẫn còn độc thân, hắn đương nhiên sẽ không đi tìm hiểu mấy vấn đề về rương ấp trứng. Biết được mấy cái này vẫn là do ngẫu nhiên nghe được những người khác đàm luận qua.

Sau đó, tại lúc bọn họ còn rối rắm thảo luận vấn đề này, tiếng cảnh báo vốn còn loáng thoáng đâu đây bỗng chốc im bặt.

Không cần Ulrich phải nói, A Lai cũng biết điều này đại biểu cho cái gì.

"Không được, chúng ta không thể chờ thêm nữa, bây giờ liền đi xuống, để lâu liền không kịp."

Phi hành khí không thể đáp xuống, xe huyền phù cũng không có cách nào sử dụng trong loại thời tiết như thế này, bọn họ bèn dứt khoát chọn dùng phương pháp nguyên thủy nhất - nhảy dù.

Ulrich cùng A Lai tự mình dẫn đội, chỉ để lại hai người trên phi hành khí làm tiếp ứng.

Vài người mặc đồ tác chiến cõng dù trên lưng nhảy xuống. Tuy rằng trước đó đã tra ra phạm vi đại khái của rương ấp trứng, nhưng lại vô pháp tra ra địa điểm chính xác. Cũng may hôm nay không có gió, vị trí bọn họ rơi xuống cũng không sai biệt lắm, đoàn người tụ tập lại điểm số xong liền tản ra, bắt đầu đi tìm vị trí của phu hóa rương.

"Đáng chết, kính nhìn ban đêm cũng không có tác dụng, cái gì cũng không nhìn thấy." A Lai vỗ vỗ cái kính nhìn ban đêm trên mặt, đây rõ ràng là kiểu dáng tân tiến nhất, lúc này lại thuần túy trở thành vật bài trí.

Ulrich đã sớm biết sẽ như vậy, căn bản là ngay từ đầu đã không mang:"Động tĩnh nhỏ một chút, đừng rút dây động rừng."

Đêm đen như mực, sản phẩm công nghệ cao cơ hồ không có tác dụng, bọn họ lại không biết rương ấp trứng ở nơi nào, còn không thể để người mang rương đi phát giác, đành phải hết sức cẩn thận mà hành động.

Có lẽ vận khí của bọn họ không tồi. Sau khi Tổ Vũ lấy con non mang đi liền đem rương ấp trứng vứt tại chỗ mặc kệ. Tuy không còn trứng bên trong nhưng rương ấp trứng vẫn trong trạng thái hoạt động, ánh đèn từ bên trong hắt ra trong màn đêm đặc biệt rõ ràng.

Rất nhanh đã có binh lính phát hiện nguồn sáng, nhanh chóng giả tiếng chim kêu lên vài tiếng báo cho đồng đội.

Ulrich cùng A Lai nhận được tín hiệu liền hướng về phía đó chạy đến, thực mau liền phát hiện điểm sáng kia.

Nhưng khi bọn hắn chạy tới nơi....

Đi đến trước rương ấp trứng, Ulrich rõ ràng nhìn đến một đống vỏ trứng vỡ nát trong rương.

Bên trong đã không có phát hiện bất kì một cái con non nào.

........

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau