Chương 20: Điểm danh
''Thầy soạn giáo án xong chưa vậy? em đói bụng rồi, đói bụng,đói bụng lắm rồi ~''
Cố Phong nằm uể oải trên ghế sofa không một chút lực, gương mặt xụ xuống nhìn Dương Vũ ngồi sát bên soạn giáo án từ chiều đến bây giờ.
Cậu liếc mắt nhìn đồng hồ, chín giờ rồi, từ lúc tan học đến giờ là chưa ăn gì hết, tên này dẫn cậu đi xong còn không cho cậu ăn gì mà bắt cậu ngồi nhìn hắn soạn giáo án.
[Tên điên]
Dương Vũ chưa thay đồ, vẫn mặc áo sơ mi lúc chiều đi dạy đến giờ, anh không trả lời Cố Phong, đợt một lát đến 9giờ35 anh mới gập máy tính lại nhìn qua Cố Phong, anh quay người nghiên một chút hôn Cố Phong đang nằm một cái rồi khàn giọng đáp.
''Đi ăn thôi ''
Cố Phong ''.....À ừm''
Chiếc xe hơi màu đen chạy ra từ bãi đổ xe của chung cư, mỗi kho tan học về Dương Vũ sẽ chở Cố Phong đến thẳng nhà mình với tư cách là dạy thêm cho cậu, bởi vì sau khi Cố Phong được Dương Vũ dậy kèm thì thành tích cực cậu nhóc này đã cao rất nhiều nên mẹ của Cố Phong mới yên tâm vui vẻ mong muốn ngày nào Dương Vũ cũng dạy kèm cho Cố Phong đến mấy giờ cũng được.
Cố Phong ngồi trên xe nhìn ra cửa sổ, ánh mắt vô hồn nhìn khung cảnh bên ngoài...
Sau đêm mà Dương Vũ đề nghị muốn cậu làm mối quan hệ kiểu đó đổi lấy điểm, lúc ấy cậu thật sự chẳng nghĩ gì mà tức giận bỏ đi. Suốt một tuần sau mẹ cậu liên tục mắng cậu vì điểm kém, còn tìm hai gia sư dạy kèm cùng một môn văn khiến cậu học đến 23giờ đêm mới xong.
Chẳng biết bản thân nghĩ gì mà sau khi học xong đến đêm thật sự đã mệt mỏi chợt nghĩ lại lời đề nghị kia của Dương Vũ một lúc rất lâu,cuối cùng cậu đã lựa chọn gọi cho anh và nói bản thân chấp nhận lời đề nghị đó.
[Điên rồ thật]
Sau đêm đó thì Cố Phong đã nói với mẹ rằng có thầy giáo dạy kèm rất giỏi, và mẹ cậu đã đồng ý rồi đuổi hai gia sư kia để cậu đi học thêm cùng Dương Vũ.
Điểm thì thật sự đã tiến bộ vượt bậc, nhưng bản thân cậu không vui, không vui một chút nào cả vì mỗi lần kiểm tra quan trọng đều là cậu phải ngủ cùng với Dương Vũ đề đổi lấy điểm.
Ánh mắt cậu nhìn ra cửa sổ chợt bừng tỉnh khi thấy Dực Dụ cùng Trạch Trực Cảnh đang đi cùng nhau, cậu vội quay đầu lại nhìn họ.
Dực Dụ còn đeo cặp với mặc đồng phục...họ đi cùng nhau từ lúc tan học đến giờ à? đi đường này thì chắc là đang về nhà Dực Dụ.
Nhưng mà Trạch Trực Cảnh đi theo làm gì? Dực Dụ thân với tên nói nhiều kia rồi à?
''....''
Cái tên học giỏi cao ráo nói luyên thuyên lúc nào cũng bám theo Dực Dụ, ghét muốn chết, cậu liếc mắt bặm môi nhìn phía sau. Dương Vũ nhìn cậu khó hiểu.
''Sao vậy? ''
Cố Phong lắc đầu, lòng ngực tức tối nhìn anh ''Không có, kệ em đi thầy hỏi hoài ''
Dương Vũ bậc cười lắc đầu bất lực với bộ dạng của cậu học sinh nhỏ này ''Em cứ làm cái mặt đó thì người khác nhìn vào còn tưởng thầy bắt cóc em''
Nghe đến đây cậu chuyển mục tiêu của đôi mắt liếc láo của mình sang người anh.
''Thì thầy cũng ép em qua nhà thầy còn gì? ''
Dương Vũ ''.....''
...----------------...
Đến ngày đại hội thể thao toàn trường đều mặc đồ thể dục, Dực Dụ bị giáo viên chủ nhiệm họ Thừa kia lừa phải ngồi ở đây viết báo danh tham gia. Tô Tranh Tử không tranh giành tham gia thi được nhưng cô vẫn may mắn tự nghĩ cách đến gần Dực Dụ lạnh lùng đẹp trai của các cô gái.
Thời tiết nóng như này mà phải ở ngoài trời đông đúc học sinh nhốn nháo thì chỉ có cách phải tạo ra gió mới khiến bạn học đẹp trai bàn dưới có thiện cảm với mình.
Tô Tranh Tử đứng sát bên Dực Dụ đang ngồi điểm danh, cô cầm cây quạt tay quạt mát cho Dực Dụ, Dực Dụ cũng chẳng đuổi cô đi vì con nhóc này biết điều hơn mấy nhỏ khác, cô luôn im mồm mà vui vẻ đứng đó, đó là điểm cộng của cô trong mắt cậu.
Cố Phong ngồi sát bên, tuy cậu không tham gia thi, cũng không bị ép phải điểm danh giống Dực Dụ nên cậu mới rảnh rỗi nhất ngồi sát bên cạnh Dực Dụ vừa ăn kem que vừa được hưởng ké tí gió.
''Số 145, Trạch Dương tham gia hạng mục chạy tiếp sức ''
Nghe đến họ Trạch, Dực Dụ liền ngửa đầu nhìn người trước mặt. Tên này giữa cái nắng nóng oi bức mà vẫn cười tươi hay nhỉ? cái bản mặt cũng cà rởn i chang tên Trạch Trực Cảnh.
''Nè bạn học, cậu đánh dấu tích cho tôi nhanh đi, tôi còn phải đi mua kem cho bạn nhỏ của tôi nữa đó''
Dực Dụ bừng tỉnh vội vàng đánh dấu tích ở mục ''Có mặt '', Trạch Dương nhìn thấy Dực Dụ đánh dấu tích xong thì liền cười tươi đo ra khỏi hàng khoác vai một bạn học nam nhỏ con đang nhăn nhó mặt mày bên kia.
Cố Phong ''Woaaa bạn học vừa rồi là Trạch Dương đó à''
Tô Tranh Tử ''Cậu biết cậu ấy à''
Cố Phong gật đầu ''Biết chứ, cậu ấy ở trong đội tuyển bóng rổ trong trường, đánh bóng rổ rất giỏi ''
...****************...
Trạch Dương và cậu bạn Trạch Dương khoác vai là Bạch Tuấn Minh, hai nhân vật chính ở bộ truyện “năm ấy ở ký túc xá” của mình, bộ này đã end vào cuối năm trước rồi.
Cảnh này họ xuất hiện để làm cameo nè.
Dễ thương hong…
Cố Phong nằm uể oải trên ghế sofa không một chút lực, gương mặt xụ xuống nhìn Dương Vũ ngồi sát bên soạn giáo án từ chiều đến bây giờ.
Cậu liếc mắt nhìn đồng hồ, chín giờ rồi, từ lúc tan học đến giờ là chưa ăn gì hết, tên này dẫn cậu đi xong còn không cho cậu ăn gì mà bắt cậu ngồi nhìn hắn soạn giáo án.
[Tên điên]
Dương Vũ chưa thay đồ, vẫn mặc áo sơ mi lúc chiều đi dạy đến giờ, anh không trả lời Cố Phong, đợt một lát đến 9giờ35 anh mới gập máy tính lại nhìn qua Cố Phong, anh quay người nghiên một chút hôn Cố Phong đang nằm một cái rồi khàn giọng đáp.
''Đi ăn thôi ''
Cố Phong ''.....À ừm''
Chiếc xe hơi màu đen chạy ra từ bãi đổ xe của chung cư, mỗi kho tan học về Dương Vũ sẽ chở Cố Phong đến thẳng nhà mình với tư cách là dạy thêm cho cậu, bởi vì sau khi Cố Phong được Dương Vũ dậy kèm thì thành tích cực cậu nhóc này đã cao rất nhiều nên mẹ của Cố Phong mới yên tâm vui vẻ mong muốn ngày nào Dương Vũ cũng dạy kèm cho Cố Phong đến mấy giờ cũng được.
Cố Phong ngồi trên xe nhìn ra cửa sổ, ánh mắt vô hồn nhìn khung cảnh bên ngoài...
Sau đêm mà Dương Vũ đề nghị muốn cậu làm mối quan hệ kiểu đó đổi lấy điểm, lúc ấy cậu thật sự chẳng nghĩ gì mà tức giận bỏ đi. Suốt một tuần sau mẹ cậu liên tục mắng cậu vì điểm kém, còn tìm hai gia sư dạy kèm cùng một môn văn khiến cậu học đến 23giờ đêm mới xong.
Chẳng biết bản thân nghĩ gì mà sau khi học xong đến đêm thật sự đã mệt mỏi chợt nghĩ lại lời đề nghị kia của Dương Vũ một lúc rất lâu,cuối cùng cậu đã lựa chọn gọi cho anh và nói bản thân chấp nhận lời đề nghị đó.
[Điên rồ thật]
Sau đêm đó thì Cố Phong đã nói với mẹ rằng có thầy giáo dạy kèm rất giỏi, và mẹ cậu đã đồng ý rồi đuổi hai gia sư kia để cậu đi học thêm cùng Dương Vũ.
Điểm thì thật sự đã tiến bộ vượt bậc, nhưng bản thân cậu không vui, không vui một chút nào cả vì mỗi lần kiểm tra quan trọng đều là cậu phải ngủ cùng với Dương Vũ đề đổi lấy điểm.
Ánh mắt cậu nhìn ra cửa sổ chợt bừng tỉnh khi thấy Dực Dụ cùng Trạch Trực Cảnh đang đi cùng nhau, cậu vội quay đầu lại nhìn họ.
Dực Dụ còn đeo cặp với mặc đồng phục...họ đi cùng nhau từ lúc tan học đến giờ à? đi đường này thì chắc là đang về nhà Dực Dụ.
Nhưng mà Trạch Trực Cảnh đi theo làm gì? Dực Dụ thân với tên nói nhiều kia rồi à?
''....''
Cái tên học giỏi cao ráo nói luyên thuyên lúc nào cũng bám theo Dực Dụ, ghét muốn chết, cậu liếc mắt bặm môi nhìn phía sau. Dương Vũ nhìn cậu khó hiểu.
''Sao vậy? ''
Cố Phong lắc đầu, lòng ngực tức tối nhìn anh ''Không có, kệ em đi thầy hỏi hoài ''
Dương Vũ bậc cười lắc đầu bất lực với bộ dạng của cậu học sinh nhỏ này ''Em cứ làm cái mặt đó thì người khác nhìn vào còn tưởng thầy bắt cóc em''
Nghe đến đây cậu chuyển mục tiêu của đôi mắt liếc láo của mình sang người anh.
''Thì thầy cũng ép em qua nhà thầy còn gì? ''
Dương Vũ ''.....''
...----------------...
Đến ngày đại hội thể thao toàn trường đều mặc đồ thể dục, Dực Dụ bị giáo viên chủ nhiệm họ Thừa kia lừa phải ngồi ở đây viết báo danh tham gia. Tô Tranh Tử không tranh giành tham gia thi được nhưng cô vẫn may mắn tự nghĩ cách đến gần Dực Dụ lạnh lùng đẹp trai của các cô gái.
Thời tiết nóng như này mà phải ở ngoài trời đông đúc học sinh nhốn nháo thì chỉ có cách phải tạo ra gió mới khiến bạn học đẹp trai bàn dưới có thiện cảm với mình.
Tô Tranh Tử đứng sát bên Dực Dụ đang ngồi điểm danh, cô cầm cây quạt tay quạt mát cho Dực Dụ, Dực Dụ cũng chẳng đuổi cô đi vì con nhóc này biết điều hơn mấy nhỏ khác, cô luôn im mồm mà vui vẻ đứng đó, đó là điểm cộng của cô trong mắt cậu.
Cố Phong ngồi sát bên, tuy cậu không tham gia thi, cũng không bị ép phải điểm danh giống Dực Dụ nên cậu mới rảnh rỗi nhất ngồi sát bên cạnh Dực Dụ vừa ăn kem que vừa được hưởng ké tí gió.
''Số 145, Trạch Dương tham gia hạng mục chạy tiếp sức ''
Nghe đến họ Trạch, Dực Dụ liền ngửa đầu nhìn người trước mặt. Tên này giữa cái nắng nóng oi bức mà vẫn cười tươi hay nhỉ? cái bản mặt cũng cà rởn i chang tên Trạch Trực Cảnh.
''Nè bạn học, cậu đánh dấu tích cho tôi nhanh đi, tôi còn phải đi mua kem cho bạn nhỏ của tôi nữa đó''
Dực Dụ bừng tỉnh vội vàng đánh dấu tích ở mục ''Có mặt '', Trạch Dương nhìn thấy Dực Dụ đánh dấu tích xong thì liền cười tươi đo ra khỏi hàng khoác vai một bạn học nam nhỏ con đang nhăn nhó mặt mày bên kia.
Cố Phong ''Woaaa bạn học vừa rồi là Trạch Dương đó à''
Tô Tranh Tử ''Cậu biết cậu ấy à''
Cố Phong gật đầu ''Biết chứ, cậu ấy ở trong đội tuyển bóng rổ trong trường, đánh bóng rổ rất giỏi ''
...****************...
Trạch Dương và cậu bạn Trạch Dương khoác vai là Bạch Tuấn Minh, hai nhân vật chính ở bộ truyện “năm ấy ở ký túc xá” của mình, bộ này đã end vào cuối năm trước rồi.
Cảnh này họ xuất hiện để làm cameo nè.
Dễ thương hong…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất