Chương 53: Đóng dấu
Edit: nynuvola
Trước sự kiên trì của Giang Vũ, trưa ngày hôm đó bọn họ đã làm thủ tục xuất viện, cùng nhau trở về nhà của Giang Vũ ở Milan.
Nhà cậu là một căn chung cư nhỏ ở ngoại thành, nằm trên tầng 6, diện tích khoảng 100m2, có hai phòng ngủ một phòng khách, trong đó một phòng ngủ đã được cải tạo thành phòng đàn piano, còn có một phòng chứa đồ nhỏ, với đầy đủ các trang bị cho môn thể thao ngoài trời.
"Anh ngồi đi, em sắp xếp dì giúp việc đến dọn dẹp rồi quay lại." Giang Vũ dẫn Đường Nhạc tham quan một vòng quanh nhà, hai người ngồi xuống sofa trong phòng khách.
Bộ sofa có màu cam tươi mới, khiến cả căn phòng đều bừng lên không khí sáng sủa.
"Chỗ này chỉ có một mình em ở?" Đường Nhạc nhận nước khoáng mà cậu lấy từ trong tủ lạnh đưa cho anh, mở nắp rót nửa bình.
"Ừm, nhà của ba mẹ ở trung tâm thành phố, luôn có người đến người đi, em lại ngại phiền phức nên tự mua một cái ở đây."
"Nơi này ánh sáng rất tốt," Đường Nhạc nắm tay Giang Vũ, tỉ mỉ đánh giá sắc mặt cậu, "Bác sĩ dặn em hai ngày này vẫn nên tập trung nghỉ ngơi cho khỏe, những việc lớn gì đó đừng đụng vào, sức khỏe của em mới là quan trọng nhất, biết chưa hả?"
Giang Vũ gật đầu, cân nhắc lời Đường Nhạc nói, do dự mở miệng: "Những tin tức trên mạng...... Anh biết hết rồi?"
"Ừ, tôi nhìn thấy cả rồi." Đường Nhạc thản nhiên trả lời.
"Xin lỗi anh, do em nên chuyện riêng tư của anh mới bị người khác chí trích......" Giang Vũ vô cùng tự trách, chỉ vì cậu là nhân vật của công chúng, mới có thể bị người ta nhân cơ hội tung tin đồn bịa đặt.
Cậu trước kia tham gia phỏng vấn hoặc hoạt động nào đó, đều sẽ cố gắng tránh những vấn đề liên quan đến cha mẹ mình, được cậu nhắc đến không phải chỉ có mỗi vinh dự và hào quang, mà còn có thể bị người khác dị nghị hoặc xoi mói, cậu không mong cha mẹ sẽ trở thành đề tài cho người ta kể chuyện lúc trà dư tửu hậu.
Nhưng cậu không ngờ rằng chuyện của mình, Đường Nhạc và Tống Thích sẽ bị người khác sắp đặt như vậy.
"Tiểu Vũ, tôi sẽ giận nếu em cứ nói những lời đó."
"Đời sống cá nhân hiện tại của tôi đều có liên quan đến em, tôi sẵn lòng cùng em đối mặt với nó."
"Nhưng...... Nếu anh cưới một Omega bình thường, hai người sẽ không bị bàn tán sau lưng, anh đang là một giáo sư đại học đáng kính, lại bị nói thành ra vậy, họ căn bản không hề biết rõ về anh mà vẫn tung tin đồn nhảm nhí, anh ở trường học chẳng phải sẽ bị ảnh hưởng sao?" Giang Vũ cố gắng sắp xếp từ ngữ, cậu thật sự thật không am hiểu cách xử lý vấn đề tình cảm, bản thân giống hệt một đứa trẻ vụng về, không muốn phải mang đến phiền phức cho bất cứ ai.
Đường Nhạc không muốn nhìn thấy Omega của anh phải rơi vào những cảm xúc tiêu cực này, anh bế cậu lên, tách hai chân để cậu ngồi trên đùi của mình.
"Nếu tôi nói, chuyện này vốn sẽ xảy ra thì sao?"
Giang Vũ nghi hoặc nhìn Đường Nhạc: "Anh có ý gì?"
Đường Nhạc thở dài.
"Xin lỗi em Tiểu Vũ, chỉ sợ lần này không phải là em liên lụy tôi, khả năng cao vấn đề bắt nguồn từ tôi mới đúng."
Lúc ở trên máy bay, anh nhận được thông tin của Cố Duẫn Mộng và La Khôn.
1616 Unpopular News là một kênh tự truyền thông, chuyên thu hút sự chú ý của mọi người bằng cách đăng các tin tức khích bác. Người quản lý tài khoản này trong ngành có biệt danh là Lão Tân, ông ta thường ngày thích chơi mấy môn thể thao vận động ngoài trời, lão cũng được kha khá người biết đến, thủ đoạn chẳng mấy sạch sẽ.
Về tình hình của Tạp chí C, La Khôn tìm hiểu được là do Đại học Kinh Phong dẫn dắt, trải qua một thời gian dài bàn bạc đi đến quyết định liên kết với một vài nhân vật nổi tiếng trong giới văn học cùng tờ 《 Thời đại văn học》, nhất trí thỏa thuận thành lập một tổ chức văn học hoàn toàn mới trên thế giới, thu hút nhiều nhân tài và nhà đầu tư tham gia, hàng năm phải trả một khoản phí thành viên nhất định. Sau khi trở thành thành viên, có thể được hưởng một số đặc quyền, chẳng hạn như tài trợ và hoạt động dưới danh nghĩa tổ chức.
Tuy rằng không nói thẳng ra, nhưng về sau《Thời đại văn học》đăng bài luận thì phân nửa sẽ ưu tiên những người từ tổ chức này, không rõ mức thu phí là bao nhiêu.
Mà trong đó vừa hay có một vị đại lão, cũng có nghiên cứu về phương diện văn học cổ điển và còn đi chung với anh đến khu mộ cổ Tây Nguyên Thành.
Đây là một chuỗi lợi ích liên hoàn, đem thanh danh, tiền tài và địa vị buộc chặt với nhau. Dưới lợi ích lớn như vậy, tự nhiên sẽ có rất nhiều loại người chạy đến tự nguyện hỗ trợ dọn dẹp chướng ngại.
Mà anh trùng hợp chính là một trong số những chướng ngại.
Cho dù có được làm sáng tỏ thì cũng chỉ là ảnh hưởng nhất thời, không cách nào gửi và đăng bản thảo trước được.
Hơn nữa tạp chí C trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có chỗ để chen chân vào.
Sau khi Đường Nhạc đơn giản phân tích những việc này cho Giang Vũ nghe, cậu chớp chớp mắt: "Lão Tân?"
Giang Vũ liền lấy điện thoại mở WeChat tìm một lát, cuối cùng mò được nhóm đi dã ngoại Oanh Sơn hôm nọ, phát hiện trong đó cũng có một Lão Tân.
"Là người này, lúc ở Oanh Sơn chúng ta đã gặp." Giang Vũ nhớ mang máng sau hôm Đường Nhạc tới Oanh Sơn gia nhập với cậu, mọi người chào hỏi có giới thiệu qua, ông ta nói mình làm bên mảng truyền thông.
"Xâu chuỗi sự việc, ông ta biết chúng ta, có thể là làm theo chỉ thị của ai đó, mà cũng có khả năng liên quan đến vòng lợi ích kia, tóm lại sẽ không dưng mà tung tin đồn vô căn cứ."
"Em không ngờ bên giới văn học của anh còn có chuyện như vậy......"
"Chuyện dơ bẩn? Nghề nào cũng có, chỉ là lần này đặc biệt trắng trợn táo bạo hơn mà thôi."
"Vậy luận văn của anh làm thế nào bây giờ?"
"Từ từ tính, chắc chắn có cách. Có lẽ mô hình cũ đã không còn thích ứng với sự phát triển của văn học hiện tại nữa."
Đường Nhạc ôm eo Giang Vũ, hai người tựa đầu gần bên nhau, hương thanh mai từ Omega như có như không tỏa ra trên người Omega, Đường Nhạc hôn nhẹ lên chóp mũi cậu.
"Thật ra, tôi rất vui," Đường Nhạc nở nụ cười, "Bây giờ tất cả mọi người đều biết em là vợ của tôi rồi."
Đường Nhạc lại thuận thế hôn xuống môi Omega: "Ngay đây, đóng dấu."
Thần kinh vẫn luôn căng thẳng của Giang Vũ cuối cùng cũng buông lỏng.
Đáng ra phải là thời khắc hoa hảo nguyệt viên, đột nhiên giữa chừng lại vang lên một tiếng "ùng ục".
Truyền đến từ bụng Giang Vũ.
Hai người cùng bật cười thành tiếng.
"Vợ tôi muốn ăn cái gì nào?"
Giang Vũ nghiêm túc nghĩ ngợi, quyết định cậy sủng mà kiêu.
"Muốn ăn đồ anh làm á."
"Cứ để tôi lo."
Đường Nhạc bừng bừng khí thế mở tủ lạnh, nhưng chỉ tìm được một ít mì ống và cà chua nghiền đóng hộp.
Anh giơ hai món đồ vật lên bất đắc dĩ nhìn Giang Vũ, trong mắt mang theo hàm ý "Chỉ với cái này?"
Giang Vũ nén cười chạy đến tủ lạnh lấy ra thêm một hộp thịt bò viên đóng hộp, bỏ vào tay Đường Nhạc.
"Phiền Alpha của em làm cho em món Spagetti Bolognese nha." Dứt lời cậu chủ động lên môi anh, "Đột nhiên em rất muốn ăn nó."
Mấy lí do "Tôi chưa từng làm cơm Tây", "Hay là chúng ta ra ngoài ăn đi" để thoái thác đều bị anh vứt ra sau đầu.
Vợ mình muốn ăn, làm thôi!
5 phút sau.
Giáo sư Đường nghiêm túc đứng trong phòng bếp tìm tòi thực đơn làm mì Ý trên di động.
Giang Vũ từ phòng khách nhìn anh bắt đầu nấu nước, luộc mì, xắt nhỏ thịt, trong lòng bỗng bình yên lạ.
Thời gian nghỉ phép kết hôn thế này, không tồi chút nào.
- -----------DFY--------------
Trước sự kiên trì của Giang Vũ, trưa ngày hôm đó bọn họ đã làm thủ tục xuất viện, cùng nhau trở về nhà của Giang Vũ ở Milan.
Nhà cậu là một căn chung cư nhỏ ở ngoại thành, nằm trên tầng 6, diện tích khoảng 100m2, có hai phòng ngủ một phòng khách, trong đó một phòng ngủ đã được cải tạo thành phòng đàn piano, còn có một phòng chứa đồ nhỏ, với đầy đủ các trang bị cho môn thể thao ngoài trời.
"Anh ngồi đi, em sắp xếp dì giúp việc đến dọn dẹp rồi quay lại." Giang Vũ dẫn Đường Nhạc tham quan một vòng quanh nhà, hai người ngồi xuống sofa trong phòng khách.
Bộ sofa có màu cam tươi mới, khiến cả căn phòng đều bừng lên không khí sáng sủa.
"Chỗ này chỉ có một mình em ở?" Đường Nhạc nhận nước khoáng mà cậu lấy từ trong tủ lạnh đưa cho anh, mở nắp rót nửa bình.
"Ừm, nhà của ba mẹ ở trung tâm thành phố, luôn có người đến người đi, em lại ngại phiền phức nên tự mua một cái ở đây."
"Nơi này ánh sáng rất tốt," Đường Nhạc nắm tay Giang Vũ, tỉ mỉ đánh giá sắc mặt cậu, "Bác sĩ dặn em hai ngày này vẫn nên tập trung nghỉ ngơi cho khỏe, những việc lớn gì đó đừng đụng vào, sức khỏe của em mới là quan trọng nhất, biết chưa hả?"
Giang Vũ gật đầu, cân nhắc lời Đường Nhạc nói, do dự mở miệng: "Những tin tức trên mạng...... Anh biết hết rồi?"
"Ừ, tôi nhìn thấy cả rồi." Đường Nhạc thản nhiên trả lời.
"Xin lỗi anh, do em nên chuyện riêng tư của anh mới bị người khác chí trích......" Giang Vũ vô cùng tự trách, chỉ vì cậu là nhân vật của công chúng, mới có thể bị người ta nhân cơ hội tung tin đồn bịa đặt.
Cậu trước kia tham gia phỏng vấn hoặc hoạt động nào đó, đều sẽ cố gắng tránh những vấn đề liên quan đến cha mẹ mình, được cậu nhắc đến không phải chỉ có mỗi vinh dự và hào quang, mà còn có thể bị người khác dị nghị hoặc xoi mói, cậu không mong cha mẹ sẽ trở thành đề tài cho người ta kể chuyện lúc trà dư tửu hậu.
Nhưng cậu không ngờ rằng chuyện của mình, Đường Nhạc và Tống Thích sẽ bị người khác sắp đặt như vậy.
"Tiểu Vũ, tôi sẽ giận nếu em cứ nói những lời đó."
"Đời sống cá nhân hiện tại của tôi đều có liên quan đến em, tôi sẵn lòng cùng em đối mặt với nó."
"Nhưng...... Nếu anh cưới một Omega bình thường, hai người sẽ không bị bàn tán sau lưng, anh đang là một giáo sư đại học đáng kính, lại bị nói thành ra vậy, họ căn bản không hề biết rõ về anh mà vẫn tung tin đồn nhảm nhí, anh ở trường học chẳng phải sẽ bị ảnh hưởng sao?" Giang Vũ cố gắng sắp xếp từ ngữ, cậu thật sự thật không am hiểu cách xử lý vấn đề tình cảm, bản thân giống hệt một đứa trẻ vụng về, không muốn phải mang đến phiền phức cho bất cứ ai.
Đường Nhạc không muốn nhìn thấy Omega của anh phải rơi vào những cảm xúc tiêu cực này, anh bế cậu lên, tách hai chân để cậu ngồi trên đùi của mình.
"Nếu tôi nói, chuyện này vốn sẽ xảy ra thì sao?"
Giang Vũ nghi hoặc nhìn Đường Nhạc: "Anh có ý gì?"
Đường Nhạc thở dài.
"Xin lỗi em Tiểu Vũ, chỉ sợ lần này không phải là em liên lụy tôi, khả năng cao vấn đề bắt nguồn từ tôi mới đúng."
Lúc ở trên máy bay, anh nhận được thông tin của Cố Duẫn Mộng và La Khôn.
1616 Unpopular News là một kênh tự truyền thông, chuyên thu hút sự chú ý của mọi người bằng cách đăng các tin tức khích bác. Người quản lý tài khoản này trong ngành có biệt danh là Lão Tân, ông ta thường ngày thích chơi mấy môn thể thao vận động ngoài trời, lão cũng được kha khá người biết đến, thủ đoạn chẳng mấy sạch sẽ.
Về tình hình của Tạp chí C, La Khôn tìm hiểu được là do Đại học Kinh Phong dẫn dắt, trải qua một thời gian dài bàn bạc đi đến quyết định liên kết với một vài nhân vật nổi tiếng trong giới văn học cùng tờ 《 Thời đại văn học》, nhất trí thỏa thuận thành lập một tổ chức văn học hoàn toàn mới trên thế giới, thu hút nhiều nhân tài và nhà đầu tư tham gia, hàng năm phải trả một khoản phí thành viên nhất định. Sau khi trở thành thành viên, có thể được hưởng một số đặc quyền, chẳng hạn như tài trợ và hoạt động dưới danh nghĩa tổ chức.
Tuy rằng không nói thẳng ra, nhưng về sau《Thời đại văn học》đăng bài luận thì phân nửa sẽ ưu tiên những người từ tổ chức này, không rõ mức thu phí là bao nhiêu.
Mà trong đó vừa hay có một vị đại lão, cũng có nghiên cứu về phương diện văn học cổ điển và còn đi chung với anh đến khu mộ cổ Tây Nguyên Thành.
Đây là một chuỗi lợi ích liên hoàn, đem thanh danh, tiền tài và địa vị buộc chặt với nhau. Dưới lợi ích lớn như vậy, tự nhiên sẽ có rất nhiều loại người chạy đến tự nguyện hỗ trợ dọn dẹp chướng ngại.
Mà anh trùng hợp chính là một trong số những chướng ngại.
Cho dù có được làm sáng tỏ thì cũng chỉ là ảnh hưởng nhất thời, không cách nào gửi và đăng bản thảo trước được.
Hơn nữa tạp chí C trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có chỗ để chen chân vào.
Sau khi Đường Nhạc đơn giản phân tích những việc này cho Giang Vũ nghe, cậu chớp chớp mắt: "Lão Tân?"
Giang Vũ liền lấy điện thoại mở WeChat tìm một lát, cuối cùng mò được nhóm đi dã ngoại Oanh Sơn hôm nọ, phát hiện trong đó cũng có một Lão Tân.
"Là người này, lúc ở Oanh Sơn chúng ta đã gặp." Giang Vũ nhớ mang máng sau hôm Đường Nhạc tới Oanh Sơn gia nhập với cậu, mọi người chào hỏi có giới thiệu qua, ông ta nói mình làm bên mảng truyền thông.
"Xâu chuỗi sự việc, ông ta biết chúng ta, có thể là làm theo chỉ thị của ai đó, mà cũng có khả năng liên quan đến vòng lợi ích kia, tóm lại sẽ không dưng mà tung tin đồn vô căn cứ."
"Em không ngờ bên giới văn học của anh còn có chuyện như vậy......"
"Chuyện dơ bẩn? Nghề nào cũng có, chỉ là lần này đặc biệt trắng trợn táo bạo hơn mà thôi."
"Vậy luận văn của anh làm thế nào bây giờ?"
"Từ từ tính, chắc chắn có cách. Có lẽ mô hình cũ đã không còn thích ứng với sự phát triển của văn học hiện tại nữa."
Đường Nhạc ôm eo Giang Vũ, hai người tựa đầu gần bên nhau, hương thanh mai từ Omega như có như không tỏa ra trên người Omega, Đường Nhạc hôn nhẹ lên chóp mũi cậu.
"Thật ra, tôi rất vui," Đường Nhạc nở nụ cười, "Bây giờ tất cả mọi người đều biết em là vợ của tôi rồi."
Đường Nhạc lại thuận thế hôn xuống môi Omega: "Ngay đây, đóng dấu."
Thần kinh vẫn luôn căng thẳng của Giang Vũ cuối cùng cũng buông lỏng.
Đáng ra phải là thời khắc hoa hảo nguyệt viên, đột nhiên giữa chừng lại vang lên một tiếng "ùng ục".
Truyền đến từ bụng Giang Vũ.
Hai người cùng bật cười thành tiếng.
"Vợ tôi muốn ăn cái gì nào?"
Giang Vũ nghiêm túc nghĩ ngợi, quyết định cậy sủng mà kiêu.
"Muốn ăn đồ anh làm á."
"Cứ để tôi lo."
Đường Nhạc bừng bừng khí thế mở tủ lạnh, nhưng chỉ tìm được một ít mì ống và cà chua nghiền đóng hộp.
Anh giơ hai món đồ vật lên bất đắc dĩ nhìn Giang Vũ, trong mắt mang theo hàm ý "Chỉ với cái này?"
Giang Vũ nén cười chạy đến tủ lạnh lấy ra thêm một hộp thịt bò viên đóng hộp, bỏ vào tay Đường Nhạc.
"Phiền Alpha của em làm cho em món Spagetti Bolognese nha." Dứt lời cậu chủ động lên môi anh, "Đột nhiên em rất muốn ăn nó."
Mấy lí do "Tôi chưa từng làm cơm Tây", "Hay là chúng ta ra ngoài ăn đi" để thoái thác đều bị anh vứt ra sau đầu.
Vợ mình muốn ăn, làm thôi!
5 phút sau.
Giáo sư Đường nghiêm túc đứng trong phòng bếp tìm tòi thực đơn làm mì Ý trên di động.
Giang Vũ từ phòng khách nhìn anh bắt đầu nấu nước, luộc mì, xắt nhỏ thịt, trong lòng bỗng bình yên lạ.
Thời gian nghỉ phép kết hôn thế này, không tồi chút nào.
- -----------DFY--------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất