Khúc Ngẫu Hứng Thanh Mai

Chương 56: Kẹp chặt chân (H)

Trước Sau
Edit: nynuvola

Trước khi mặt trời lặn, cả hai đến được Kaikoura, hai người dừng xe ngay một tảng đá bên đường để chơi với mấy chú hải cẩu nhỏ.

Hải cẩu có bàn tay bàn chân ngắn cũn cỡn ngốc ngốc nhảy tới nhảy lui quanh phiến đá, Giang Vũ bẻ những mẩu bánh mì chưa ăn xong cho tụi nó, một nửa rơi vào miệng hải cẩu, phần còn lại rơi trên mặt đất, hải cẩu đập đập đôi tay hồi lâu vẫn không nhặt được, Giang Vũ vui vẻ cười không ngừng.

Chỗ dừng chân ngày hôm nay là một ngôi nhà nhỏ kiểu nông trại dành cho gia đình, nằm gần với nhà của chủ hộ cách đó khoảng 200 mét.

Trong lúc check in nhận phòng và trò chuyện, chủ nhà gợi ý ngoài việc đi ngắm cá voi, hai người có thể ra biển câu tôm hùm, tôm sau khi được câu về sẽ mang đến nhà hàng chế biến, vừa ngon lại vừa tươi. Bàn bạc một chút, Giang Vũ và Đường Nhạc quyết định qua hôm sau sẽ đi câu tôm hùm.

New Zealand là đất nước không sống về đêm, khi mặt trời khuất bóng thì một bóng người cũng không nhìn thấy. Bọn họ chỉ có thể lái xe đến siêu thị mua một ít nguyên liệu nấu ăn, làm bò bít tết bằng chảo rán trong nhà nhỏ, tùy tiện ăn sơ bữa tối.

Tắm rửa xong, hai người dựa vào đầu giường xem TV, Đường Nhạc ngửi thấy mùi hương trên người Giang Vũ, nhìn kỹ sau gáy cậu, phát hiện nó hơi ửng đỏ.

"Tiểu Vũ, em có muốn bổ sung dấu hiệu tạm thời không? Hương vị của em tràn ra khắp phòng rồi."

"Hình như vậy...... Chẳng phải lúc đến Ý chúng ta đã làm rồi sao? Mới mấy ngày mà em có cảm giác hơi ngứa." Giang Vũ gãi gãi tuyến thể.

"Đừng nhúc nhích, để tôi." Đường Nhạc xoay người Giang Vũ lại, giam cầm cậu trong lồng ngực anh, cúi đầu liếm lên tuyến thể Omega.

Omega khẽ rùng mình, thấp giọng: "Đừng liếm ưm...... Đường Nhạc...... Anh nhanh cắn......"

Alpha hôn mút tuyến thể Omega trong chốc lát, sau đó mới xuyên thủng tuyến thể rót vào tin tức tố thuộc về anh.

Giống như cắn phải một quả thanh mai chua ngọt, không kìm được muốn hôn liếm càng lâu hơn.

Có lẽ vì hai người ngày càng trở nên thân mật, cậu phát hiện lúc hoàn thành đánh dấu tạm thời xong sẽ muốn đòi thêm nhiều tin tức tố nữa.

Omega cảm giác cơ thể phiêu diêu giữa những đám mây, thoải mái đến mức chẳng muốn nhúc nhích dù chỉ đầu ngón tay.

Mà người bên trên cậu cũng không thành thật, vừa kết thúc đánh dấu, Alpha vén áo ngủ của Omega lên, lưu lại trên lưng cậu từng dấu hôn một.

Quần ngủ và quần lót đều bị kéo xuống, ngón tay thon dài của Alpha luồn vào giữa khe mông Omega, sờ đến một mảng dinh dính.

"Tiểu Vũ, em thật mẫn cảm." Giọng nói khàn khàn vang lên bên tai, Giang Vũ vội vàng giữ chặt bàn tay anh, quay đầu nói: "Đường Nhạc, hôm nay đừng làm được không? Hành trình hai ngày tới rất dày......"

"Không được......" Đường Nhạc đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, nhanh chóng bổ sung, "Nếu em lại gọi tôi là 'anh', tôi sẽ ngừng."

Đường Nhạc vẫn còn ghi hận chuyện lúc trưa, đè Giang Vũ xuống đòi chơi trò "Gọi anh đi", nhưng Giang Vũ sớm không còn ngây thơ như trước nữa, dễ gì mắc mưu vậy.

"Không gọi......" Nếu cậu gọi thật thì chắc chắn bị đè anh ra thịt ngay tại chỗ, cậu không có ngốc đâu.



"Chỉ cần em gọi thêm vài lần, tôi hứa hôm nay nhất định không làm," Đường Nhạc dẫn dắt từng bước, "Trừ phi em chủ động đưa ra yêu cầu, có được không?"

"Anh hứa nha?"

"Tôi hứa với em."

Giang Vũ vùi mặt vào gối đầu, nhẹ giọng kêu một tiếng "Anh ơi!".

"Tôi không nghe rõ."

"Anh Đường Nhạc ơi......" Thanh âm lần này lớn hơn trước một chút.

Lời vừa dứt liền cảm giác có gì đó chen vào giữa hai chân, cọ cọ đùi cậu.

Vừa cứng vừa nóng.

Cậu lập tức xoay người nhìn Đường Nhạc: "Chẳng phải anh hứa là không làm sao?"

"Tôi chỉ cọ chút thôi, không hề đi vào, em xem đi, nó ở đây......" Đường Nhạc kéo tay Giang Vũ chạm vào dục vọng đã hoàn toàn cương cứng của anh.

Giang Vũ rụt tay về, rốt cuộc vẫn mềm lòng, cho anh động chạm.

"Lúc em gọi tôi hai từ 'anh ơi' này, tôi không thể nào nhịn nổi."

"Vậy sao anh còn bắt em gọi......"

"Càng nhịn không nổi, lại càng muốn nghe."

Cự vật to lớn không ngừng ma sát qua lại với khe mông và cửa động trắng mịn, Đường Nhạc thật sự không tiến vào, nâng mặt Giang Vũ lên cùng cậu hôn môi, một bên dùng sức ép hai chân cậu chặt hơn, liên tục mài qua lối vào đang tràn đầy ái dịch rồi đẩy tới bắp đùi khô ráo, mãi cho đến khi cả hai nơi đều nhớp nháp giống nhau.

Quy đầu gần như đã chạm trúng miệng huyệt mấy lần, thậm chí hơi chọc vào trong một chút, mỗi lần như vậy Giang Vũ đều cho rằng món hàng thô dài sắp sửa đâm sâu vô, nhưng anh rất nhanh rút nó ra, tiếp tục di chuyển đến đùi trong của cậu.

Càng về sau Giang Vũ lại dần sinh ra cảm giác tiếc nuối, dục vọng mãnh liệt được hung hăng lấp đầy xâm chiếm cậu.

Omega biết tư vị khi cây gậy th*t kia nhét kín là gì...... Cậu ngửi thấy hương nho trắng nồng nàn trên người Alpha, nghe thấy tiếng thở dốc quanh quẩn bên tai, tốc độ đưa đẩy không quá nhanh, lại khiến lỗ nhỏ mất mát hụt hẫng......

Tin tức tố của họ dây dưa với nhau lan tỏa khắp căn phòng, mang theo hương thơm đắm say lòng người.

"Tiểu Vũ ngoan, kẹp chặt hai chân thêm chút......" Alpha thấp giọng thở hổn hển bên tai cậu.

Omega nghe lời kẹp chặt, hậu huyệt không chịu khống chế chảy ra rất nhiều chất nhầy, ngay cả cậu nhóc của Giang Vũ cũng đã cứng lên trong drap trải giường mềm mại, cương đến đáng sợ.



"Tiểu Vũ, gọi anh nào......"

"Anh Đường Nhạc ơi......" Thâm tâm cậu không phân rõ là hy vọng Đường Nhạc nhanh chóng kết thúc hay kéo dài quá trình tra tấn này lâu hơn.

Hỏa dục thô dài như đang cố ý dụ dỗ cậu, thỉnh thoảng cọ sát ngay động nhỏ, khiến nó chen sâu vào một chút.

Đường Nhạc nghiêng người ôm Giang Vũ vào lòng, đặt gậy th*t nơi miệng huyệt và túi tinh, dùng tay phải bao bọc cậu bé của Giang Vũ, vuốt ve qua lại.

"A...ư..." Nhóc con đột nhiên được chăm sóc, Giang Vũ không khỏi rên lên một tiếng.

Nghĩ đến đây là bàn tay của Đường Nhạc, cậu cúi đầu nhìn thử, đập vào mắt là những ngón tay tinh xảo thấm đẫm ái dịch, đầu ngón tay như nhiễm một tầng sắc tình, bàn tay khác của anh đi vào trong hậu huyệt, nhưng chỉ thăm dò ngoài rìa, đảo quanh nơi đó chứ không chịu cho cậu thống khoái.

"Tiểu Vũ, em ướt thế này rồi......" Đường Nhạc rút tay ra, giơ lên trước mặt Giang Vũ, chỉ thấy ngón trỏ và ngón giữa của anh dính nhớp dịch trong suốt.

Giang Vũ rốt cuộc quyết định từ bỏ, cậu túm tay anh kéo tới hai đầu nhũ trước ngực, chủ động nhếch mông đẩy về sau, tìm góc độ để gậy th*t của Đường Nhạc áp vào hoa huy*t cậu.

Đường Nhạc dừng động tác, có chút không xác định thử hỏi: "Tiểu Vũ?"

"Anh cho vào đi......" Giang Vũ đỏ mặt, nhắm mắt nói.

"Nhưng tôi đã hứa với em hôm nay sẽ không làm......" Đường Nhạc lúc này lại bày ra dáng vẻ chính nhân quân tử.

"Đừng nói lời dư thừa nữa, anh...... Muốn vào hay không?!" Giang Vũ khẽ cắn môi, giọng nói mang theo khí thế, nhưng kỳ thật đáng yêu vô cùng.

Vừa dứt lời, cậu đã bị Đường Nhạc xấu xa nhéo hai điểm nhỏ ửng hồng, hạ thân thúc mạnh, trực tiếp tiến quân thần tốc đâm vào nơi sâu nhất.

"Vậy chỉ làm một lần thôi, chúng ta làm được chậm chút, tôi sẽ nhẹ nhàng, nhé?"

Kế tiếp mỗi cú đâm thọc của Alpha đều hết sức dịu dàng, cạ qua điểm mẫn cảm, lại ngừng ở địa phương xa xôi nhất mài mòn. Mông Omega dính sát với eo bụng và hai lạng thịt của Alpha, sự động chạm mềm mại này khiến Alpha không muốn tách ra một giây phút nào.

Mỗi lần đụng đến miệng tử cung, Omega sẽ không kìm được rên rỉ vài tiếng, cái mông lui ra muốn né tránh nhưng bị Alpha cố định tại chỗ chịu hết thảy mọi thao túng, cảm giác bủn rủn ùa vào thân thể, làm cho khóe mắt Omega ngập nước.

Toàn bộ quá trình cực kỳ chậm rãi và ôn nhu, lúc Giang Vũ nghĩ mình sắp bắn, Đường Nhạc liền dừng động tác rồi dụ cậu gọi đi gọi lại hai từ kia, mỗi lần gọi tốc độ lại nhanh thêm một chút, mãi đến khi Giang Vũ hoàn toàn bắn hết, tiếng anh ơi đã cất lên không biết bao nhiêu lần.

Tựa hồ như để thực thi lời hứa "Chỉ làm một lần", Đường Nhạc cố ý kéo dài thời gian đặc biệt lâu, chứng tỏ khả năng của người 'anh' xấu xa này, lúc Giang Vũ khóc lóc nỉ non bắn lần thứ hai, anh mới chịu xuất ra.

Tuy rằng quá trình rất dằn vặt, nhưng hiệu quả vô cùng tốt, ngày hôm sau khi đi xem cá voi và câu tôm hùm, bước chân Giang Vũ như bay, thân thể nhẹ như yến.

Hai người hoàn toàn đắm chìm trong niềm vui sướng tuần trăng mật, không hề hay biết tam giác ngược luyến đã dần hạ nhiệt, rời khỏi màn thảo luận sôi nổi, lại bị bài tuyên bố có một không hai của Đường Nhạc nổi lên một hồi phong ba mới.

- -----------DFY--------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau