Chương 26: Không có thiên phú
Mất tới một tiếng, Chu Phàm mới làm được cơ nhục khi mãnh hổ đẩu mao đều rung rung đồng bộ, tư thế của hắn cũng không thể bới móc, mỗi lần toàn thân run lên, chính là phát ra một tiếng vang, tựa như tiếng vô số đôi giày quân đội đồng loạt giẫm lên nền xi-măng vậy, một tiếng chỉnh tề này, chứng tỏ hắn cuối cùng cũng làm được rung đồng bộ.
Nhưng Chu Phàm cảm thấy ngực tưng tức, hắn biết đó là bởi vì nguyên nhân tiết tấu hô hấp không đúng, hắn lại bắt đầu thử điều chỉnh hô hấp trong động tác.
Lại qua nửa tiếng, Chu Phàm mỗi lần khi 'Mãnh Hổ Đẩu Mao' cơ nhục nhất trí đồng bộ, hô hấp cũng biến thành tiết tấu riêng biệt ba hít một thở.
Mãnh Hổ Đẩu Mao cũng được Chu Phàm luyện một cách hoàn mỹ, Chu Phàm đứng lên, đánh ra một quyền vào không trung, thậm chí cảm thấy cơ nhục toàn thân đều hơi rung rung theo.
Có điều, hoàn thành Mãnh Hổ Đẩu Mao chỉ là khởi đầu.
Chu Phàm nghỉ ngơi một lúc, về trong phòng uống một ngụm nước, đợi sau khi trạng thái tinh thần, thân thể hồi phục, sắc mặt hắn ngưng trọng đứng trên mặt đất ở hậu viện, hai tay hóa trảo, bắt đầu luyện tập từ Mãnh Hổ Thân Yêu.
Sau khi Mãnh Hổ Thân Yêu đã chính xác, chính là hoàn thành Mãnh Hổ Tẩy Trảo, Mãnh Hổ Tẩy Trảo, hai tay Chu Phàm chống xuống đất trồng cây chuối, sử ra Mãnh Hổ Đạn Thối.
Chỉ là khi Mãnh Hổ Đạn Thối, Chu Phàm rất nhanh đã nhào lộn đứng thẳng trở lại, bởi vì động tác Mãnh Hổ Đạn Thối của hắn không ra được.
Hắn phải nối liền Mãnh Hổ Tứ Thức một cách hoàn mỹ vô khuyết, mới là xem như hoàn thành một lần tu luyện Tô Tỉnh Tứ Thức của Hổ Hình Thập Nhị Thức.
Lại bắt đầu tập lại, Mãnh Hổ Thân Yêu, Mãnh Hổ Tẩy Trảo rồi đến Mãnh Hổ Đạn Thối đều không có vấn đề, chỉ là khi hai chân chỉ chạm đất chuyển thành Mãnh Hổ Đẩu Mao thì lại vẫn có lỗi.
Lần thứ ba, lần thứ tư cho đến lần thứ năm, tứ chi Chu Phàm chạm đất, toàn thân run lên.
Rắc một tiếng, ba hít một thở, cơ nhục từ thả lỏng đến căng cứng, Chu Phàm chỉ cảm thấy thời gian giống như biến thành chậm lại, hắn có thể cảm thấy quanh người có khí đặc thù bao bọc thân thể hắn rồi lưu động.
Đáng tiếc là khí này giống như bị một tầng màng mỏng ngăn cách, thủy chung không thể thấu vào thân thể của Chu Phàm.
Chỉ một thoáng, Chu Phàm đã thoát khỏi loại trạng thái này.
- Khí đó chính là nguyên khí à?
Sắc mặt Chu Phàm hơi biến hóa.
Bất kể là bản sao của Hổ Hình Thập Nhị Thức hay là lời Lỗ Khôi nói, tu tập Tô Tỉnh Tứ Thức này liền mạch lưu loát, là có thể hút vào thiên địa nguyên khí, từ đó thối luyện nhục thân, khiến cho khí lực của hắn tăng mạnh, mới xem như vượt qua được ngưỡng cửa của võ đạo, trở thành võ giả chân chính.
Về phần làm như thế nào mới có thể hút vào thiên địa nguyên khí?
Cách nói của Lỗ Khôi chính là khổ luyện, số lần luyện nhiều rồi, bản thân lại có thiên phú võ đạo, vậy rồi sẽ có một ngày có thể dẫn nguyên khí nhập thể.
Chu Phàm dám khẳng định, động tác của mình là hoàn toàn dựa theo bản sao của Hổ Hình Thập Nhị Thức để hoàn thành, chỉ cần bản sao không có lầm lỗi, vậy động tác của hắn tuyệt đối là tiêu chuẩn, cho dù có khác biệt rất nhỏ, cũng sẽ không quá lớn.
Đương nhiên, có thể nhanh như vậy đã thể ngộ được sự tồn tại của thiên địa nguyên khí, cũng bởi vì động tác của Chu Phàm quá tiêu chuẩn mà dẫn tới.
Chu Phàm bắt đầu lần lượt luyện tập, đáng tiếc là cho đến lúc chạng vạng, Chu Phàm thành công hoàn thành mấy lần Tô Tỉnh Tứ Thức, mỗi lần đều có thể nhận thấy sự tồn tại của thiên địa nguyên khí, nhưng thủy chung không thể khiến thiên địa nguyên khí nhập thể.
Chu Phàm vỗ vỗ bụi trên người, hôm nay có thể có tiến bộ như vậy, đã là thu hoạch rất lớn rồi, chuyện dẫn nguyên khí nhập thể, có lẽ không gấp được.
Dẫu sao lúc trước Lỗ Khôi mất một tháng mới bước vào được ngưỡng cửa của võ đạo.
Huống hồ Chu Phàm có thể cảm thấy rõ ràng mình tu luyện một ngày, khí lực đã tăng lên không ít.
Chỉ là đêm đó Chu Phàm tới nhà Lỗ Khôi, hắn nói lại với Lỗ Khôi tình trạng tu luyện lúc ban ngày, hắn tính nghiêm trọng của sự việc.
- Ngươi là nói ngươi có thể một mạch hoàn thành Tô Tỉnh Tứ Thức, đồng thời còn cảm ngộ được sự tồn tại của thiên địa nguyên khí?
Vẻ mặt Lỗ Khôi kinh ngạc, có chút không thể tin được hỏi lại một lần.
Chu Phàm gật đầu khẳng định.
- Ngươi ở đây luyện lại một lần ta xem thử.
Lỗ Khôi gãi gãi đầu nói.
Không gian đại sảnh trong nhà trong nhà rất rộng lớn, Chu Phàm ở ngay trong đại sảnh luyện Tô Tỉnh Tứ Thức một lần, bởi vì ban ngày đã luyện không ít lần, Chu Phàm sớm đã quen thuộc với bốn thức, làm một lần là xong.
Chu Phàm lại cảm thấy thiên địa nguyên khí xung quanh, chỉ là trong nháy mắt, hắn đã thoát ly khỏi loại trạng thái đó, hắn đứng lên, vỗ vỗ bụi đó tay, nhìn về phía Lỗ Khôi.
Sắc mặt Lỗ Khôi rất quái dị, trong mắt hắn có kinh ngạc cũng có khó hiểu.
Nhưng Chu Phàm cảm thấy ngực tưng tức, hắn biết đó là bởi vì nguyên nhân tiết tấu hô hấp không đúng, hắn lại bắt đầu thử điều chỉnh hô hấp trong động tác.
Lại qua nửa tiếng, Chu Phàm mỗi lần khi 'Mãnh Hổ Đẩu Mao' cơ nhục nhất trí đồng bộ, hô hấp cũng biến thành tiết tấu riêng biệt ba hít một thở.
Mãnh Hổ Đẩu Mao cũng được Chu Phàm luyện một cách hoàn mỹ, Chu Phàm đứng lên, đánh ra một quyền vào không trung, thậm chí cảm thấy cơ nhục toàn thân đều hơi rung rung theo.
Có điều, hoàn thành Mãnh Hổ Đẩu Mao chỉ là khởi đầu.
Chu Phàm nghỉ ngơi một lúc, về trong phòng uống một ngụm nước, đợi sau khi trạng thái tinh thần, thân thể hồi phục, sắc mặt hắn ngưng trọng đứng trên mặt đất ở hậu viện, hai tay hóa trảo, bắt đầu luyện tập từ Mãnh Hổ Thân Yêu.
Sau khi Mãnh Hổ Thân Yêu đã chính xác, chính là hoàn thành Mãnh Hổ Tẩy Trảo, Mãnh Hổ Tẩy Trảo, hai tay Chu Phàm chống xuống đất trồng cây chuối, sử ra Mãnh Hổ Đạn Thối.
Chỉ là khi Mãnh Hổ Đạn Thối, Chu Phàm rất nhanh đã nhào lộn đứng thẳng trở lại, bởi vì động tác Mãnh Hổ Đạn Thối của hắn không ra được.
Hắn phải nối liền Mãnh Hổ Tứ Thức một cách hoàn mỹ vô khuyết, mới là xem như hoàn thành một lần tu luyện Tô Tỉnh Tứ Thức của Hổ Hình Thập Nhị Thức.
Lại bắt đầu tập lại, Mãnh Hổ Thân Yêu, Mãnh Hổ Tẩy Trảo rồi đến Mãnh Hổ Đạn Thối đều không có vấn đề, chỉ là khi hai chân chỉ chạm đất chuyển thành Mãnh Hổ Đẩu Mao thì lại vẫn có lỗi.
Lần thứ ba, lần thứ tư cho đến lần thứ năm, tứ chi Chu Phàm chạm đất, toàn thân run lên.
Rắc một tiếng, ba hít một thở, cơ nhục từ thả lỏng đến căng cứng, Chu Phàm chỉ cảm thấy thời gian giống như biến thành chậm lại, hắn có thể cảm thấy quanh người có khí đặc thù bao bọc thân thể hắn rồi lưu động.
Đáng tiếc là khí này giống như bị một tầng màng mỏng ngăn cách, thủy chung không thể thấu vào thân thể của Chu Phàm.
Chỉ một thoáng, Chu Phàm đã thoát khỏi loại trạng thái này.
- Khí đó chính là nguyên khí à?
Sắc mặt Chu Phàm hơi biến hóa.
Bất kể là bản sao của Hổ Hình Thập Nhị Thức hay là lời Lỗ Khôi nói, tu tập Tô Tỉnh Tứ Thức này liền mạch lưu loát, là có thể hút vào thiên địa nguyên khí, từ đó thối luyện nhục thân, khiến cho khí lực của hắn tăng mạnh, mới xem như vượt qua được ngưỡng cửa của võ đạo, trở thành võ giả chân chính.
Về phần làm như thế nào mới có thể hút vào thiên địa nguyên khí?
Cách nói của Lỗ Khôi chính là khổ luyện, số lần luyện nhiều rồi, bản thân lại có thiên phú võ đạo, vậy rồi sẽ có một ngày có thể dẫn nguyên khí nhập thể.
Chu Phàm dám khẳng định, động tác của mình là hoàn toàn dựa theo bản sao của Hổ Hình Thập Nhị Thức để hoàn thành, chỉ cần bản sao không có lầm lỗi, vậy động tác của hắn tuyệt đối là tiêu chuẩn, cho dù có khác biệt rất nhỏ, cũng sẽ không quá lớn.
Đương nhiên, có thể nhanh như vậy đã thể ngộ được sự tồn tại của thiên địa nguyên khí, cũng bởi vì động tác của Chu Phàm quá tiêu chuẩn mà dẫn tới.
Chu Phàm bắt đầu lần lượt luyện tập, đáng tiếc là cho đến lúc chạng vạng, Chu Phàm thành công hoàn thành mấy lần Tô Tỉnh Tứ Thức, mỗi lần đều có thể nhận thấy sự tồn tại của thiên địa nguyên khí, nhưng thủy chung không thể khiến thiên địa nguyên khí nhập thể.
Chu Phàm vỗ vỗ bụi trên người, hôm nay có thể có tiến bộ như vậy, đã là thu hoạch rất lớn rồi, chuyện dẫn nguyên khí nhập thể, có lẽ không gấp được.
Dẫu sao lúc trước Lỗ Khôi mất một tháng mới bước vào được ngưỡng cửa của võ đạo.
Huống hồ Chu Phàm có thể cảm thấy rõ ràng mình tu luyện một ngày, khí lực đã tăng lên không ít.
Chỉ là đêm đó Chu Phàm tới nhà Lỗ Khôi, hắn nói lại với Lỗ Khôi tình trạng tu luyện lúc ban ngày, hắn tính nghiêm trọng của sự việc.
- Ngươi là nói ngươi có thể một mạch hoàn thành Tô Tỉnh Tứ Thức, đồng thời còn cảm ngộ được sự tồn tại của thiên địa nguyên khí?
Vẻ mặt Lỗ Khôi kinh ngạc, có chút không thể tin được hỏi lại một lần.
Chu Phàm gật đầu khẳng định.
- Ngươi ở đây luyện lại một lần ta xem thử.
Lỗ Khôi gãi gãi đầu nói.
Không gian đại sảnh trong nhà trong nhà rất rộng lớn, Chu Phàm ở ngay trong đại sảnh luyện Tô Tỉnh Tứ Thức một lần, bởi vì ban ngày đã luyện không ít lần, Chu Phàm sớm đã quen thuộc với bốn thức, làm một lần là xong.
Chu Phàm lại cảm thấy thiên địa nguyên khí xung quanh, chỉ là trong nháy mắt, hắn đã thoát ly khỏi loại trạng thái đó, hắn đứng lên, vỗ vỗ bụi đó tay, nhìn về phía Lỗ Khôi.
Sắc mặt Lỗ Khôi rất quái dị, trong mắt hắn có kinh ngạc cũng có khó hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất