Kịch Bản

Chương 15

Trước Sau
233L Anh giai có thiếu bạn trai không: Chân ca à cậu bị gì mà cứ bạn cùng phòng bạn cùng phòng, tôi biết bạn cùng phòng của cậu rất đẹp trai rồi, không cần nhắc mãi đâu. Thế này nhé chủ thớt, không kháng cự được thì quất luôn đi, trời sập còn có người cao to chống.

234L Bạn cùng phòng đẹp trai tới mức ****: …

235L Đây là giang sơn trẫm đánh chiếm được: Tôi đoán chủ thớt đã nhắn tin làm tới với người ta rồi. Mẹ nó tứk ák, bạn cùng phòng của tôi dạo này đang bận yêu qua mạng, tôi rủ nó lập team chơi game nó cũng không thèm phản ứng tôi. (mặt lạnh nhạt)

236L Bạn gái thứ 10 của Giang Triều: Sơn ca vừa nghe là biết không nói chuyện yêu đương bao giờ. Nói không chừng người ta không phải không lập team mà chỉ là không muốn lập team với cậu thôi. Bồ cũ của tôi cũng vậy đó, ngày nào cũng gạt tôi chat voice với chị gái mới quen nè. Trong nụ cười lộ ra tiếng chửi thề.jpg

237 Nặc danh:

Chào mọi người, tôi quả thực đã làm tới với anh giai rồi — dùng thân phận một cô gái, trước mắt đang trong giai đoạn mập mờ. Anh giai thật sự quá cao tay, tôi đoán chắc trước kia ảnh từng quen nhiều bạn gái lắm rồi. Tôi phải cảm ơn mấy cô gái đó vì đã chia tay với ảnh, nếu không chẳng biết giờ tôi đang ở đâu.

Là thế này, bây giờ tôi đã hoàn toàn thả lỏng rồi. Mặc kệ nói gì thì cũng coi như ảnh tán tôi trước, về sau ra sao đâu ai biết được. Tục ngữ nói rất hay, phải tận hưởng thú vui trước mắt. Cho nên cứ sướng trước tính sau.

Tôi lấy số mới đăng ký WeChat, chỉ thêm một mình anh giai. Lúc đầu tôi còn khá lo lắng rằng anh ấy sẽ thường xuyên gọi cho tôi, sau đó mới phát hiện chỉ thỉnh thoảng lúc gửi tin nhắn thoại WeChat cho tôi ảnh mới hỏi tôi vì sao không nói tiếng nào mà chỉ gửi tin nhắn.

Xin mọi người đề cử cho tôi vài phần mềm biến giọng tốt một chút, cảm ơn.

238L Bách ca hôm nay tán fan không: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha.

239L Chị gái có gai: Chủ thớt hôm nay kể ngắn gọn quá ha, vội tán tỉnh WeChat với anh giai hay gì???

240L Lộ ca thịnh thế mỹ nhan: Phần mềm biến giọng rất dễ bị phát hiện, chi bằng học vài chiêu giả giọng nói đi?

241L Đây là giang sơn trẫm đánh chiếm được: Đau lòng một giây cho anh giai bên kia di động dù ảnh không cảm kích chút nào, sau này tìm bạn gái nên bình tĩnh chút, nếu không biết đâu chừng lại là cú có gai.

242L Chị gái có gai: Sơn ca cậu nói tôi đó à?

243L Đây là giang sơn trẫm đánh chiếm được: … Không nói cậu.

244L Nặc danh:

Vừa nãy mới đi WC. Thật ra chuyện WeChat không phải trọng điểm hôm nay, chuyện tôi muốn kể là hôm nay tôi gặp anh giai trong thư viện đó. Lầu bốn thư viện cực kỳ đông người, nhưng mà chỉ cần liếc mắt là tôi đã nhận ra bóng dáng ảnh trong biển người rồi.

Hôm nay ảnh mặc một cái áo thể thao có mũ trùm và quần jeans rộng thùng thình, tai không đeo khuyên gì cả. Nói thật thì phong cách thể thao không phải kiểu tôi thích, nhưng mà sau khi thích ảnh rồi tôi thấy ảnh bận cái gì cũng là kiểu mình thích hết.

Anh giai ngồi ở bàn gần lối đi cúi đầu lật sách, bên tay trái đặt một chiếc mũ lưỡi trai, góc bàn bên tay phải có một cái ly gốm màu trắng.

Kể ra cũng hài lắm, tôi đứng sau lưng chứng kiến quá trình một nữ sinh yêu thầm anh ấy muốn tiếp cận ảnh. Cô bé tóc ngắn kia đứng chếch sau lưng anh giai, ánh mắt dính chặt vào nửa bên mặt anh ấy rất lâu, sau đó quay đầu nhìn chằm chằm cái ly gốm trên bàn ảnh.



Cô ấy bỏ đi một lát, không biết mượn đâu ra một cái áo yukata ngắn cổ tay rất rộng khoác lên người, bước nhanh về phía trước va nhẹ vào bàn của anh giai, cổ tay áo quạt gió quét tới chỗ ly gốm của ảnh, mắt thấy sắp rơi xuống đất rồi —

Tôi đúng lúc tiến lên hai bước, vươn tay vững vàng bắt được cái ly gốm kia.

Cô bé tóc ngắn vừa xấu hổ vừa ngạc nhiên quay đầu nhìn tôi, cuối cùng vội vội vàng vàng bỏ lại một câu “Em xin lỗi” rồi cúi đầu đi mất. Tôi còn đang duy trì tư thế tay giữ ly ngồi xổm nửa người bên cạnh bàn, ngẩng đầu nhìn người bên cạnh.

Anh giai híp mắt lại đánh giá tôi một lúc lâu, trên mặt viết rõ ràng mấy chữ “Sao lại là cậu”.

Tôi bình tĩnh mỉm cười nói với ảnh: “Trùng hợp ghê.”

Anh giai lãnh đạm đưa một tay ra trước mặt tôi, lời ít ý nhiều: “Cảm ơn.”

Lúc đó tôi chẳng nghĩ ngợi gì hết, hoàn toàn do tiềm thức sâu trong tâm hồn làm chủ, vô cùng vui sướng đặt bàn tay mình lên, muốn vịn vào tay ảnh mượn lực đứng dậy.

Đối phương nhanh chóng tránh khỏi rồi vỗ lên mu bàn tay tôi một phát, nhướng mày cao cao: “Trả ly cho tôi.”

Tôi hơi thất vọng đứng dậy, một bàn tay đưa cái ly gốm cho ảnh, dư quang khóa chặt vào mấy ngón tay mà anh giai duỗi ra. Mắt thấy tay ảnh sắp chạm vào thành ly, tôi buông lỏng đầu ngón tay ra, ly gốm lập tức rơi khỏi tay tôi, loảng xoảng một tiếng rớt xuống sàn đá cẩm thạch nhẵn bóng, bể tan tành.

Trong nháy mắt tất cả mọi người đều nhìn về phía tụi tôi. Tôi mới phát hiện thì ra nam sinh ngồi cạnh anh giai là bạn học Lúm Đồng Tiền tôi đã gặp mấy lần. Cũng chẳng biết có phải ảo giác không, lúc thấy hình như tôi thấy khóe miệng Lúm Đồng Tiền khẽ run run.

Nói tóm lại, hơi ngại chút, nhưng mà đâu phải chỉ có cô bé tóc ngắn biết chuyện ly gốm ở Đại học Tứ Xuyên*, tôi cũng đọc rồi.

* Một câu chuyện diễn ra ở đại học Tứ Xuyên Trung Quốc khá nổi tiếng trên mạng. Cô gái kể trên diễn đàn chuyện mình muốn thả thính một chàng trai nên vờ lỡ tay làm vỡ cái ly thuỷ tinh của cậu ta, sau đó phát hiện cái ly đó giá đắt kinh khủng khiếp. Chàng trai chủ cái ly vỡ đọc được bài đăng này thì trả lời, thật ra cậu ta rất vui vì cô gái đã thêm WeChat mình, không cần bồi thường mà chỉ cần đi xem phim với cậu ta là được. Sau đó hai người quen nhau.

Anh giai lập tức đen mặt. Tôi vừa tỏ vẻ áy náy vừa xoa xoa tay nhỏ giọng nói, “Tôi sẽ đền cho anh.”

Nhưng mà sau khi nói xong câu ấy tôi mới nhớ ra. Mục đích của nhân vật chính trong câu chuyện ly thuỷ tinh là muốn xin được số WeChat người mình thích. Nhưng mà WeChat với số điện thoại của anh giai tôi đều có hết rồi, cái này khiến tôi hơi hụt hẫng chút.

Tôi cứ đứng đờ ra đó, phút chốc chưa nghĩ ra tiếp theo phải nói gì. Anh giai đột nhiên chống bàn đứng dậy, nâng mũi chân chỉa chỉa mảnh sứ vỡ dưới đất, thúc giục: “Còn không mau nhặt lên cho tôi.”

Tôi nghe lời cầm lấy một quyển sách trên bàn ngồi xổm xuống, nhặt mấy mảnh sứ vỡ lên quyển sách. Lúc đứng dậy phát hiện đối phương đã bước thẳng ra khỏi thư viện không thèm quay đầu, tôi vội há miệng định hỏi xem ảnh đi đâu, song lại nhớ ra trong thư viện không được làm ồn.

Trong lòng tôi không đoán được anh giai có phải đang tức giận không, cúi đầu khom lưng hỏi thăm bạn học Lúm Đồng Tiền xem giá cả và xuất xứ cụ thể của cái ly vỡ này.

Bạn học Lúm Đồng Tiền nhìn tôi với một ánh mắt phức tạp: “Mấy tuần trước ở siêu –”

Trên thực tế tôi không biết Lúm Đồng Tiền muốn nói gì, cậu ấy nói được một nửa thì di động tôi rung lên. Tôi cắt ngang lời cậu ấy lấy điện thoại ra, phát hiện anh giai đã gửi một tin nhắn WeChat cho mình, kêu tôi lập tức ra ngoài.



Tôi cất di động vào, quên béng luôn việc hỏi lại Lúm Đồng Tiền nửa câu chưa nói hết, không dám chậm trễ giây phút nào ra khỏi thư viện.

Anh giai dựa vào cửa sổ ngoài thư viện mặt vô cảm nhìn tôi, một lúc lâu vẫn không mở miệng nói chuyện. Tôi bị ảnh nhìn chằm chằm tới mức trong lòng phát hoảng, cuối cùng vẫn ráng tỏ vẻ bình tĩnh, căng da đầu hỏi ảnh: “Cái ly của anh mua bao nhiêu tiền?”

Lúc đó tôi đã cân nhắc rồi, một cái ly gốm trơn không có hoa văn gì phức tạp, hẳn là cũng đâu thể nào mắc hơn cái ly thuỷ tinh của anh chàng đại học Tứ Xuyên.

Anh giai nhếch môi cười lạnh một tiếng, hỏi ngược lại tôi: “Mua?”

Tôi sửng sốt một giây, trong lòng đột nhiên có dự cảm chẳng lành. Lẽ nào không phải mua? Lẽ nào là đồ cổ đào dưới đất lên hay là cái ly gia truyền của tổ tiên nhà ảnh?

Tôi đoán đối phương chỉ cần nháy mắt là nhìn thấu suy nghĩ trong lòng tôi, trầm giọng mỉa mai: “Đầu óc cậu thủng lỗ hả?”

Nói xong, anh giai đút tay vào túi quần jeans, hất cằm tỏ vẻ thâm trầm liếc nhìn tôi, bày ra bộ dạng việc công xử theo phép công, không nể nang gì nói: “Cái ly này là bà nội tôi tự mình nung cho tôi, bây giờ bà đã không còn nữa rồi. Tôi không cần cậu đền, cậu tới tiệm gốm thủ công làm một cái y như vậy trả lại cho tôi.”

Không biết vì sao, tuy rằng hai câu trước nhắc tới bà khiến người nghe cảm thấy hơi buồn thương, nhưng mà tôi vẫn cứ có cảm giác… ừm… giống như mình nghe ra một chút ý làm nũng “Tôi mặc kệ, tôi muốn phải tự nung không phải mua”? Nhất định là gần đây tôi đeo tai nghe nghe giọng nói của ảnh quá nhiều lần rồi, thính lực bị tổn hại…

245L Bạn cùng phòng đẹp trai tới mức ****: Chủ thớt, cậu không nghe hết lời của người bạn học kia, rất có thể cậu đã bỏ lỡ một trăm triệu.

246L Người kế thừa chủ nghĩa xã hội: Hèn chi hôm nay trong thư viện tôi nghe một tiếng xoảng thiệt to, còn tưởng xảy ra chuyện gì chứ.

247L Lộ ca thịnh thế mỹ nhan: Tự tưởng tượng cảnh Lộ ca mặt lạnh làm nũng??? Không được không được, mau đưa thuốc trợ tim liều cao cho tôi.

248L Không vẽ được SSR không đổi danh: Chào cả nhà, tôi xin thông báo một chuyện ngoài lề. Không phải sắp tới kỳ nghỉ Quốc khánh rồi sao, giáo sư của chúng tôi ra bài tập cho chúng tôi phải vẽ người thật, tổ của tụi tôi mới phân cho tôi tìm người mẫu, mọi người đề cử giúp xem có ai làm người mẫu được không? Không cần con gái.

249L Bách ca hôm nay tán fan không: Danh ca êi, đại học A không có ai hợp làm người mẫu vẽ tranh hơn Bách ca nhà tôi đâu.

250L Bạn gái thứ 10 của Giang Triều: Bạn gái của Triều ca là tôi đây rất không phục, đề cử Triều ca nhà tôi nè. Hơn nữa, tính tình Lộ Bách không tốt, tôi đề nghị Danh ca vẫn nên tìm Triều ca nhà tôi thì hơn. Làm mẫu vẽ thì cần gương mặt đẹp có ích gì??? Quan trọng là dáng người chứ, Triều ca nhà tôi là thành viên chủ lực đội bóng rổ á.

251L Đây là giang sơn trẫm đánh chiếm được: Đừng tìm Giang Triều, Giang Triều không có hứng với mấy chuyện này đâu. Tìm Đồ Bạch đi.

252L Bạn cùng phòng đẹp trai tới mức ****: … Tìm Đồ Bạch đi.

253L Chị gái có gai: Sơn ca với Chân ca nhận tiền PR của Đồ Bạch hả???

254L Đây là giang sơn trẫm đánh chiếm được: Chân ca với với tôi tâm linh tương thông, tình chắc như vàng.

255L Bạn cùng phòng đẹp trai tới mức ****: Cút mẹ đi, gợi ý tìm Đồ Bạch hoặc Ninh Trí Viễn, Ninh Trí Viễn cũng không tồi.

256L Anh giai có thiếu bạn trai không: Danh ca học ngành Mỹ thuật à! Nghe nói bên ngành Mỹ thuật nhiều chị gái xinh đẹp lắm rất muốn móc nối nè! Tuy rằng không biết Chân ca sau màn là đại thần phương nào, nhưng mà lúc này đây tôi cũng nghĩ giống Chân ca, tìm Đồ Bạch với Ninh Trí Viễn đi. Có lẽ sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn hihi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau