Kịch Bản Trọng Sinh Của Ảnh Đế
Chương 15
Đã mấy ngày liên tiếp không thấy bóng dáng của em gái, tuy vậy cậu cũng không có nóng nảy, dù sao cũng vẫn còn một thời gian nữa, vả lại kỳ thực cậu cũng chưa biết phải mở lời thế nào.
Chương trình học của năm ba cũng không nhiều, chủ yếu là hệ biểu diễn thanh nhạc, học lời kịch, hình thể và diễn xuất. Mấy chuyện yêu cầu thiên phú và chương trình học, luyện tập khắc khổ đối với Trình Gia Mục mà nói rất đơn giản – thiên phú hẳn là có đi, luyện tập khắc khổ ư, mười mấy năm thực tiễn của cậu có tính không?
Mặc khác còn có khóa học văn hóa cơ sở, tỷ như nghệ thuật tu dưỡng, ngôn ngữ nghe, nhìn, danh tác âm nhạc, điện ảnh… trừ mấy cái này còn có lớp tiếng Anh và chính trị. Dẫu vậy đây là trường nghệ thuật nên các chương trình học ấy không quá được đề cao, hơn nữa các giáo sư cũng không có quyết đoán như giáo sư Khổng vì vậy những tiết này trở thành tiết có tỷ lệ trốn học cao nhất khoa.
Đời trước, Trình Gia Mục mới 18 đã phải bất đắc dĩ mang theo đứa nhỏ Đào Đào phiêu bạt, tuy rằng sau đó lại mua một văn bằng nghiên cứu sinh nhưng căn bản là chưa từng vào đại học. Lý lịch cá nhân khi ấy cũng chỉ có thể hàm hồ mà làm giản lược, vốn cho rằng đi học cũng chỉ là giáo sư ở bên trên giảng, học sinh bên dưới thì ngồi chơi, sống uổng phí bốn năm rồi nhận văn bằng.
Nhưng khi chân chính dung nhập vào sinh hoạt vườn trường cậu mới cảm giác được, nguyên lai đại học là cái dạng này. Giáo thụ việc học, hỗn hào không xem ra gì cũng có, dù vậy cũng không thiếu các diễn viên công thành danh toại, hoặc là các nghệ thuật gia đức cao vọng trọng, thậm chí là nhân tài đứng đầu các lĩnh vực, cùng với các lão giáo sư không có tiếng tăm nhưng thâm tàng bất lộ.
Đời trước vì nhiều nguyen nhân mà Trình Gia Mục cũng quen với không ít giáo sư ở nơi này, đặc biệt là các giáo sư khoa biểu diễn. Rất nhiều người cũng chưa tách khỏi việc quay, diễn hay công tác điện ảnh, cùng với dạng nghệ sĩ liều mạng kiếm tiền như cậu hòa toàn khác nhau. Ở bọn họ có một loại dáng vẻ thư sinh không cách nào rời khỏi, thậm chí còn mang theo một chút thanh cao.
Ví dụ như Hoàng Văn Hạo, Phương Chí Viễn, lúc mang Trình Gia Mục cùng đi luyện thanh, đi học, lúc tập luyện và khi ở đoàn phim trạng thái hoàn toàn khác nhau.
Trình Gia Mục cảm thấy loại cảm giác này thực mới lạ, giống như một lần nữa làm quen lại với bạn cũ, cũng học được thêm rất nhiều thứ. Cậu nghĩ nếu như trước đây có cơ hội trải qua bốn năm học tập nghiêm túc ở Trung Ảnh thì những nhóm người thích bôi đen mình sẽ mất đi không ít tư liệu mắng chửi.
Tuy rằng có đôi khi các lớp sẽ học chéo nhưng tuyệt không có chuyện hai khóa học chung một lớp, Trình Gia Mục chỉ có thể nhân dịp nghỉ trưa mà chạy qua bên ký túc xá nữ. Cậu để lại không ít bất động sản, nhưng vì thuế di sản cao nên Viên Đào Đào buộc phải bán đi hai căn mới có thể kế thừa toàn bộ. Những căn không dùng tới, với giá nhà tăng vọt hiện nay cũng đủ để Viên Đào Đào sống một đời phú quý, rảnh rỗi, còn chưa nói đến mấy cổ phần công ty hoặc tài sản được ủy thác.
Nhưng Viên Đào Đào vẫn ở lại ký túc xá nữ, việc này khiến Trình Gia Mục rất vui mừng, còn trẻ tuổi vẫn là nên dốc lòng phấn đấu học tập nha. Trình Gia Mục còn chưa gặp được Viên Đào Đào, nhưng gương mặt hiền hòa từ ái vẫn nhìn về hướng ký túc xá mà cảm khái, em gái nhỏ cũng đã trưởng thành rồi.
“Đào Đào, cậu xem người biến thái kia lại tới nữa.” Nữ sinh Giáp nói.
“Không phải bạn trai cậu ư? Tớ còn nhớ rõ anh ta, còn không phải tiểu soái ca hôm đó tới tìm cậu sao? Người đem Đào Đào túm đi đó, oa đẹp trai quá ha, quả thực vừa đẹp trai vừa bá đạo! Mấy ngày nay tới trưa hắn đều qua đây đợi trước ký túc xá nữ, tớ cảm thấy chính là đến tìm cậu nha.” Nữ sinh Ất nói.
“Vậy thì thế nào, đẹp trai thì có thể rình rập trước ký túc xá nữ sao, nhất định là biến thái!” Nữ sinh Giáp quyết giữ ý mình, thập phần chính khí lẫm liệt.
“Đừng gọi người ta là biến thái, có biến thái nào lại đẹp trai như vậy chứ?” Nữ sinh Bính vẻ mặt hoa si mà nói.
Nữ sinh Đinh nói: “Aizz từ từ, anh ta không phải Trình Gia Mục sao? Người đóng Lấn Ma Ký, thời gian trước còn lên hot search weibo, không thể tưởng tượng được hóa ra anh ấy còn là học trưởng của chúng ta a!”
“Cái gì? Cái gì? Là Trình Gia Mục?! Aaa vậy mà là anh ấy ư?” Nữ sinh Giáp nháy mắt phản chiến.
“Thật vậy sao, tôi tới nhìn xem, thật đúng là anh ấy! Aaa đẹp trai quá! Người thật so với ảnh chụp còn đẹp trai hơn! Chả trách hôm qua tôi không nhận ra!!” Ba người Ất, Bính, Đinh cùng nhau hét chói tai.
Viên Đào Đào: “… Từ lầu 5 mà các cậu có thể thấy rõ diện mạo người ta?”
“Nhìn quanh anh ấy có nhiều nữ sinh như vậy liền hiểu nha! Vừa rồi đã có sáu nữ sinh không cẩn thận đụng phải anh ấy, tám nữ sinh bị cự tuyệt không cho số điện thoại!”
Viên Đào Đào: “… Mấy cậu làm sao nhìn ra anh ta cự tuyệt không cho số, xa như vậy mà nghe được sao?”
Giáp, Ất, Bính, Đinh: “Tớ mặc kệ! Bây giờ mau xuống gặp nam thần của cậu đi!”
“Làm sao lại thành nam thần của tớ, này! Tớ còn chưa xỏ dép đâu!” Viên Đào Đào mặc đồ ở nhà, đi dép lê, còn mang mắt kính bị đám bạn không chút lương tâm lôi kéo đi gặp nam thần.
Cô tuyệt vọng, giãy giụa nói một câu: “Đám kỹ nữ tâm cơ mấy cậu, dựa vào đâu các cậu thấy nam thần liền trang điểm còn tớ thì mặt mộc?”
Lần nữa gặp lại đứa em này, Trình Gia Mục thực sự nhẹ nhõm thở dài một hơi, lần này cô không có làm người ta hoa mắt với kiểu trang điểm môi thâm kì dị kia nữa, mái tóc vẫn ngắn ngủn. Ngũ quan của Viên Đào Đào và Viên Mục không giống nhau, không đạt tới độ nhan sắc xinh đẹp khiến người choáng ngợp. Nhưng dù vận khí kém vẫn có gen trội của gia đình hỗ trợ, lúc không trang điểm thoạt nhìn cũng rất thanh thuần lại phi thường ngoan ngoãn.
Trình Gia Mục không khỏi suy nghĩ: “Chỉ vì một lần đứa nhỏ này nói không lựa lời mà đã thương tâm định rời đi, này cũng quá không chịu trách nhiệm rồi. Đã bảo mà, Đào Đào tuy có chút phản nghịch nhưng vẫn là một đứa nhỏ, còn rất đơn thuần cái gì cũng không hiểu.” Nghĩ lại liền cười vô cùng từ ái.
Viên Đào Đào bị điệu cười ấy làm ghê sợ đến mức run lên: “Anh mỗi ngày đều đến ký túc xá là có đam mê đặc thù sao? Anh là kẻ cuồng theo dõi ư?”
Trình Gia Mục: “Khụ khụ… Em nói cái gì?! Cái gì gọi là đam mê đặc thù, cái gì mà cuồng theo dõi? Em ở đâu nghe thấy mấy từ này, không được nói hươu nói vượn!”
Nữ sinh Giáp: “Đáng yêu quá! Vậy mà còn giáo dục cô ấy, không ngờ lại tương phản mà bán manh như vậy!”
Nữ sinh Ất: “Aaaa, anh đẹp trai! Anh là Trình Gia Mục kia sao?”
Trình Gia Mục: “Ách, chào mọi người…”
“Aaaaaaa! Anh ấy chào tôi!”
Trình Gia Mục: “….”
Thật vất vả mới thoát khỏi vòng vây của đám nữ sinh, Trình Gia Mục hạ quyết tâm về sau sẽ không bao giờ qua ký túc xá nữ chờ Viên Đào Đào nữa. Mấy nữ sinh kia còn nhìn về hướng Viên Đào Đào làm một cái thủ thế ‘cố lên’. Vẻ mặt Trình Gia Mục đầy mây đen, đây là em gái tôi được chứ!
“Đào Đào, gần đây em thế nào?”
Viên Đào Đào: “Khá tốt, nghe nói anh đi đóng phim?”
Trình Gia Mục: “Đúng vậy, hình như là cải biên từ tiểu thuyết, rất được hoan ngênh.”
Viên Đào Đào: “Là Lấn Ma Ký đi, tôi đã xem qua nguyên tác, rất hay. Nhưng là Cao Nhậm quay thì sẽ cải biên rất nhiều.”
Trình Gia Mục gãi gãi đầu, có chút không thích ứng với cô em nói nhiều này: “Có thể là vậy, anh chưa đọc tiểu thuyết nhưng mà tên của nhân vật đều rất kì lạ, haha bọn họ nói Cao Nhậm thích quay loại hình kì lạ này. Tuy rằng anh cảm thấy đạo diễn Cao cũng không giống như lời đồn, thật ra rất nghiêm túc.”
Hai người hàn huyên vài câu, rất hòa thuận, vui vẻ. Trình Gia Mục phát hiện lúc Đào Đào nói chuyện phiếm với bạn bè cùng lứa sẽ chủ động nhắc tới mấy đề tài gì đó, cũng rất ôn hòa. Thậm chí còn chủ động nói mấy câu chuyện cười, chọc Trình Gia Mục cười phá lên, không giống lúc trò chuyện cùng “Viên Mục”, khi đó đều là thứ cảm xúc thiếu kiên nhẫn.
“Đúng rồi, em thích đóng phim sao?” Trình Gia Mục do dự một lúc lâu mới hỏi tới.
Viên Đào Đào bị hỏi liền sửng sốt, cười nói: “Thích a, nếu không vì sao lại ghi danh vào Trung Ảnh chứ?”
Trình Gia Mục buột miệng thốt ra: “Anh cho rằng, em là bởi vì quyết định của anh em nên mới …” Năm đó cậu muốn đứa em này ghi danh vào Trung Ảnh, thứ nhất là vì thành tích của Viên Đào Đào không quá tốt, dù đã tương đối ra sức, mà Trung Ảnh đối với trình độ văn hóa phổ không yêu cầu không cao. Nhưng cái khác, đều nhờ có mặt mũi của người anh trai Viên Mục, Viên Đào Đào theo học khóa đạo diễn chuyên nghiệp, một cô bé lại theo khoa này, nếu không có tài chính và nhân mạch trợ giúp thì rất khó kiếm được cơ hội trải nghiệm thực tiễn tốt.
Viên Đào Đào nói: “Kỳ thật tôi cũng là vì anh hai, là anh ấy thay tôi báo danh.” Trình Gia Mục cảm thấy thực áy náy, hiện tại ‘Viên Mục’ đã chết. Cậu chủ trương quyết định tiền đồ tương lai cho cô, rốt cuộc lại không có năng lực giúp cô lót đường.
“Nhưng tôi thật sự rất thích việc quay phim, nếu có cơ hội, tôi rất muốn trở thành một đạo diễn thật lợi hại.” Đây cũng là nguyện vọng của anh ấy đi, Viên Đào Đào nghĩ thầm.
Trình Gia Mục không ngờ em gái cậu lại có tâm tư như vậy, đột nhiên thấy rất lạ đồng thời như thể buông bỏ được gánh nặng, đem lời đã chuẩn bị thật lâu nói ra: “Giáo sư Khổng giới thiệu cho anh một cơ hội thử vai. Chính là giáo sư Khổng Nhạc Tiềm, ông ấy đang dạy anh lịch sử phát triển phim truyền hình, nếu có thể tham diễn em có muốn đi cùng anh không? Nhưng là lấy thân phận trợ lý của anh.” Cậu vội vàng đảm bảo: “Chỉ là một thân phận thôi, không cần em làm việc! Dù sao chỉ cần như vậy là đủ để nhìn thấy Thạch Trường An rồi.”
Cậu còn nhớ em gái mình rất thích đạo diễn Thạch Trường An, chỉ là khi đó bản thân vẫn luôn vội vàng làm việc, lại cảm thấy em gái còn nhỏ, về sau vẫn còn rất nhiều cơ hội giới thiệu.
Quả nhiên Viên Đào Đào hét lên một tiếng: “Thạch Trường An? Thật vậy ư? Aaaaa!”
Trình Gia Mục vì xây dựng hình tượng ổn trọng trong lòng em gái, rốt cuộc cũng nhịn được xúc động muốn đưa tay bịt tai. Các tiểu cô nương ngày nay vì sao đều thích hét như vậy a? Nhất thời cảm thấy không thể lý giải nổi thế giới của người trẻ tuổi.
Viên Đào Đào: “Anh Mục, anh thật tốt!! Cảm ơn anh!”
Trình Gia Mục: “A, không, không cần khách khí.” Danh xưng đổi thành ‘Anh Mục’ cũng nhanh quá đi. Nghĩ tới chính mình trước đây ‘diễn hay thì đi hát’, còn tổ chức mấy buổi biểu diễn, lúc tới đưa vé đứa em này cũng chưa từng kích động như vậy, không khỏi có chút ghen ghét với Thạch Trường An.
Đồng thời còn hoài nghi thẩm mỹ của đứa nhỏ này, trước mặt có một soái ca chất lượng cao như mình nhưng lại muốn đi làm fans của một ông chú râu xồm? Từ lúc để lại số di động, Viên Đào Đào chưa từng chủ động liên hệ qua nhưng từ khi nhắc đến Thạch Trường An, em gái cậu lại nhắn tin không ngừng, thường hỏi một chút sự tình về buổi thử vai.
Trình Gia Mục cũng không khỏi tự mình chú tâm tới việc này.
Đảo mắt một cái đã đến buổi thử vai, chỉ là một vai phụ nhưng lại có không dưới 30 người cạnh tranh, loại trường hợp này không thể so với đoàn phim của Cao Nhậm. Vẫn là Triệu Khang Nhạc đưa Trình Gia Mục đi, cũng không thiếu những diễn viên đã có chút danh tiếng tới thử vai. Viên Đào Đào khẩn trương tới mức ra một thân mồ hôi, trước khi xuất phát nhất định phải lấy lại niềm tin, chốc lát đã bay đến Trảo Oa quốc.
Chương trình học của năm ba cũng không nhiều, chủ yếu là hệ biểu diễn thanh nhạc, học lời kịch, hình thể và diễn xuất. Mấy chuyện yêu cầu thiên phú và chương trình học, luyện tập khắc khổ đối với Trình Gia Mục mà nói rất đơn giản – thiên phú hẳn là có đi, luyện tập khắc khổ ư, mười mấy năm thực tiễn của cậu có tính không?
Mặc khác còn có khóa học văn hóa cơ sở, tỷ như nghệ thuật tu dưỡng, ngôn ngữ nghe, nhìn, danh tác âm nhạc, điện ảnh… trừ mấy cái này còn có lớp tiếng Anh và chính trị. Dẫu vậy đây là trường nghệ thuật nên các chương trình học ấy không quá được đề cao, hơn nữa các giáo sư cũng không có quyết đoán như giáo sư Khổng vì vậy những tiết này trở thành tiết có tỷ lệ trốn học cao nhất khoa.
Đời trước, Trình Gia Mục mới 18 đã phải bất đắc dĩ mang theo đứa nhỏ Đào Đào phiêu bạt, tuy rằng sau đó lại mua một văn bằng nghiên cứu sinh nhưng căn bản là chưa từng vào đại học. Lý lịch cá nhân khi ấy cũng chỉ có thể hàm hồ mà làm giản lược, vốn cho rằng đi học cũng chỉ là giáo sư ở bên trên giảng, học sinh bên dưới thì ngồi chơi, sống uổng phí bốn năm rồi nhận văn bằng.
Nhưng khi chân chính dung nhập vào sinh hoạt vườn trường cậu mới cảm giác được, nguyên lai đại học là cái dạng này. Giáo thụ việc học, hỗn hào không xem ra gì cũng có, dù vậy cũng không thiếu các diễn viên công thành danh toại, hoặc là các nghệ thuật gia đức cao vọng trọng, thậm chí là nhân tài đứng đầu các lĩnh vực, cùng với các lão giáo sư không có tiếng tăm nhưng thâm tàng bất lộ.
Đời trước vì nhiều nguyen nhân mà Trình Gia Mục cũng quen với không ít giáo sư ở nơi này, đặc biệt là các giáo sư khoa biểu diễn. Rất nhiều người cũng chưa tách khỏi việc quay, diễn hay công tác điện ảnh, cùng với dạng nghệ sĩ liều mạng kiếm tiền như cậu hòa toàn khác nhau. Ở bọn họ có một loại dáng vẻ thư sinh không cách nào rời khỏi, thậm chí còn mang theo một chút thanh cao.
Ví dụ như Hoàng Văn Hạo, Phương Chí Viễn, lúc mang Trình Gia Mục cùng đi luyện thanh, đi học, lúc tập luyện và khi ở đoàn phim trạng thái hoàn toàn khác nhau.
Trình Gia Mục cảm thấy loại cảm giác này thực mới lạ, giống như một lần nữa làm quen lại với bạn cũ, cũng học được thêm rất nhiều thứ. Cậu nghĩ nếu như trước đây có cơ hội trải qua bốn năm học tập nghiêm túc ở Trung Ảnh thì những nhóm người thích bôi đen mình sẽ mất đi không ít tư liệu mắng chửi.
Tuy rằng có đôi khi các lớp sẽ học chéo nhưng tuyệt không có chuyện hai khóa học chung một lớp, Trình Gia Mục chỉ có thể nhân dịp nghỉ trưa mà chạy qua bên ký túc xá nữ. Cậu để lại không ít bất động sản, nhưng vì thuế di sản cao nên Viên Đào Đào buộc phải bán đi hai căn mới có thể kế thừa toàn bộ. Những căn không dùng tới, với giá nhà tăng vọt hiện nay cũng đủ để Viên Đào Đào sống một đời phú quý, rảnh rỗi, còn chưa nói đến mấy cổ phần công ty hoặc tài sản được ủy thác.
Nhưng Viên Đào Đào vẫn ở lại ký túc xá nữ, việc này khiến Trình Gia Mục rất vui mừng, còn trẻ tuổi vẫn là nên dốc lòng phấn đấu học tập nha. Trình Gia Mục còn chưa gặp được Viên Đào Đào, nhưng gương mặt hiền hòa từ ái vẫn nhìn về hướng ký túc xá mà cảm khái, em gái nhỏ cũng đã trưởng thành rồi.
“Đào Đào, cậu xem người biến thái kia lại tới nữa.” Nữ sinh Giáp nói.
“Không phải bạn trai cậu ư? Tớ còn nhớ rõ anh ta, còn không phải tiểu soái ca hôm đó tới tìm cậu sao? Người đem Đào Đào túm đi đó, oa đẹp trai quá ha, quả thực vừa đẹp trai vừa bá đạo! Mấy ngày nay tới trưa hắn đều qua đây đợi trước ký túc xá nữ, tớ cảm thấy chính là đến tìm cậu nha.” Nữ sinh Ất nói.
“Vậy thì thế nào, đẹp trai thì có thể rình rập trước ký túc xá nữ sao, nhất định là biến thái!” Nữ sinh Giáp quyết giữ ý mình, thập phần chính khí lẫm liệt.
“Đừng gọi người ta là biến thái, có biến thái nào lại đẹp trai như vậy chứ?” Nữ sinh Bính vẻ mặt hoa si mà nói.
Nữ sinh Đinh nói: “Aizz từ từ, anh ta không phải Trình Gia Mục sao? Người đóng Lấn Ma Ký, thời gian trước còn lên hot search weibo, không thể tưởng tượng được hóa ra anh ấy còn là học trưởng của chúng ta a!”
“Cái gì? Cái gì? Là Trình Gia Mục?! Aaa vậy mà là anh ấy ư?” Nữ sinh Giáp nháy mắt phản chiến.
“Thật vậy sao, tôi tới nhìn xem, thật đúng là anh ấy! Aaa đẹp trai quá! Người thật so với ảnh chụp còn đẹp trai hơn! Chả trách hôm qua tôi không nhận ra!!” Ba người Ất, Bính, Đinh cùng nhau hét chói tai.
Viên Đào Đào: “… Từ lầu 5 mà các cậu có thể thấy rõ diện mạo người ta?”
“Nhìn quanh anh ấy có nhiều nữ sinh như vậy liền hiểu nha! Vừa rồi đã có sáu nữ sinh không cẩn thận đụng phải anh ấy, tám nữ sinh bị cự tuyệt không cho số điện thoại!”
Viên Đào Đào: “… Mấy cậu làm sao nhìn ra anh ta cự tuyệt không cho số, xa như vậy mà nghe được sao?”
Giáp, Ất, Bính, Đinh: “Tớ mặc kệ! Bây giờ mau xuống gặp nam thần của cậu đi!”
“Làm sao lại thành nam thần của tớ, này! Tớ còn chưa xỏ dép đâu!” Viên Đào Đào mặc đồ ở nhà, đi dép lê, còn mang mắt kính bị đám bạn không chút lương tâm lôi kéo đi gặp nam thần.
Cô tuyệt vọng, giãy giụa nói một câu: “Đám kỹ nữ tâm cơ mấy cậu, dựa vào đâu các cậu thấy nam thần liền trang điểm còn tớ thì mặt mộc?”
Lần nữa gặp lại đứa em này, Trình Gia Mục thực sự nhẹ nhõm thở dài một hơi, lần này cô không có làm người ta hoa mắt với kiểu trang điểm môi thâm kì dị kia nữa, mái tóc vẫn ngắn ngủn. Ngũ quan của Viên Đào Đào và Viên Mục không giống nhau, không đạt tới độ nhan sắc xinh đẹp khiến người choáng ngợp. Nhưng dù vận khí kém vẫn có gen trội của gia đình hỗ trợ, lúc không trang điểm thoạt nhìn cũng rất thanh thuần lại phi thường ngoan ngoãn.
Trình Gia Mục không khỏi suy nghĩ: “Chỉ vì một lần đứa nhỏ này nói không lựa lời mà đã thương tâm định rời đi, này cũng quá không chịu trách nhiệm rồi. Đã bảo mà, Đào Đào tuy có chút phản nghịch nhưng vẫn là một đứa nhỏ, còn rất đơn thuần cái gì cũng không hiểu.” Nghĩ lại liền cười vô cùng từ ái.
Viên Đào Đào bị điệu cười ấy làm ghê sợ đến mức run lên: “Anh mỗi ngày đều đến ký túc xá là có đam mê đặc thù sao? Anh là kẻ cuồng theo dõi ư?”
Trình Gia Mục: “Khụ khụ… Em nói cái gì?! Cái gì gọi là đam mê đặc thù, cái gì mà cuồng theo dõi? Em ở đâu nghe thấy mấy từ này, không được nói hươu nói vượn!”
Nữ sinh Giáp: “Đáng yêu quá! Vậy mà còn giáo dục cô ấy, không ngờ lại tương phản mà bán manh như vậy!”
Nữ sinh Ất: “Aaaa, anh đẹp trai! Anh là Trình Gia Mục kia sao?”
Trình Gia Mục: “Ách, chào mọi người…”
“Aaaaaaa! Anh ấy chào tôi!”
Trình Gia Mục: “….”
Thật vất vả mới thoát khỏi vòng vây của đám nữ sinh, Trình Gia Mục hạ quyết tâm về sau sẽ không bao giờ qua ký túc xá nữ chờ Viên Đào Đào nữa. Mấy nữ sinh kia còn nhìn về hướng Viên Đào Đào làm một cái thủ thế ‘cố lên’. Vẻ mặt Trình Gia Mục đầy mây đen, đây là em gái tôi được chứ!
“Đào Đào, gần đây em thế nào?”
Viên Đào Đào: “Khá tốt, nghe nói anh đi đóng phim?”
Trình Gia Mục: “Đúng vậy, hình như là cải biên từ tiểu thuyết, rất được hoan ngênh.”
Viên Đào Đào: “Là Lấn Ma Ký đi, tôi đã xem qua nguyên tác, rất hay. Nhưng là Cao Nhậm quay thì sẽ cải biên rất nhiều.”
Trình Gia Mục gãi gãi đầu, có chút không thích ứng với cô em nói nhiều này: “Có thể là vậy, anh chưa đọc tiểu thuyết nhưng mà tên của nhân vật đều rất kì lạ, haha bọn họ nói Cao Nhậm thích quay loại hình kì lạ này. Tuy rằng anh cảm thấy đạo diễn Cao cũng không giống như lời đồn, thật ra rất nghiêm túc.”
Hai người hàn huyên vài câu, rất hòa thuận, vui vẻ. Trình Gia Mục phát hiện lúc Đào Đào nói chuyện phiếm với bạn bè cùng lứa sẽ chủ động nhắc tới mấy đề tài gì đó, cũng rất ôn hòa. Thậm chí còn chủ động nói mấy câu chuyện cười, chọc Trình Gia Mục cười phá lên, không giống lúc trò chuyện cùng “Viên Mục”, khi đó đều là thứ cảm xúc thiếu kiên nhẫn.
“Đúng rồi, em thích đóng phim sao?” Trình Gia Mục do dự một lúc lâu mới hỏi tới.
Viên Đào Đào bị hỏi liền sửng sốt, cười nói: “Thích a, nếu không vì sao lại ghi danh vào Trung Ảnh chứ?”
Trình Gia Mục buột miệng thốt ra: “Anh cho rằng, em là bởi vì quyết định của anh em nên mới …” Năm đó cậu muốn đứa em này ghi danh vào Trung Ảnh, thứ nhất là vì thành tích của Viên Đào Đào không quá tốt, dù đã tương đối ra sức, mà Trung Ảnh đối với trình độ văn hóa phổ không yêu cầu không cao. Nhưng cái khác, đều nhờ có mặt mũi của người anh trai Viên Mục, Viên Đào Đào theo học khóa đạo diễn chuyên nghiệp, một cô bé lại theo khoa này, nếu không có tài chính và nhân mạch trợ giúp thì rất khó kiếm được cơ hội trải nghiệm thực tiễn tốt.
Viên Đào Đào nói: “Kỳ thật tôi cũng là vì anh hai, là anh ấy thay tôi báo danh.” Trình Gia Mục cảm thấy thực áy náy, hiện tại ‘Viên Mục’ đã chết. Cậu chủ trương quyết định tiền đồ tương lai cho cô, rốt cuộc lại không có năng lực giúp cô lót đường.
“Nhưng tôi thật sự rất thích việc quay phim, nếu có cơ hội, tôi rất muốn trở thành một đạo diễn thật lợi hại.” Đây cũng là nguyện vọng của anh ấy đi, Viên Đào Đào nghĩ thầm.
Trình Gia Mục không ngờ em gái cậu lại có tâm tư như vậy, đột nhiên thấy rất lạ đồng thời như thể buông bỏ được gánh nặng, đem lời đã chuẩn bị thật lâu nói ra: “Giáo sư Khổng giới thiệu cho anh một cơ hội thử vai. Chính là giáo sư Khổng Nhạc Tiềm, ông ấy đang dạy anh lịch sử phát triển phim truyền hình, nếu có thể tham diễn em có muốn đi cùng anh không? Nhưng là lấy thân phận trợ lý của anh.” Cậu vội vàng đảm bảo: “Chỉ là một thân phận thôi, không cần em làm việc! Dù sao chỉ cần như vậy là đủ để nhìn thấy Thạch Trường An rồi.”
Cậu còn nhớ em gái mình rất thích đạo diễn Thạch Trường An, chỉ là khi đó bản thân vẫn luôn vội vàng làm việc, lại cảm thấy em gái còn nhỏ, về sau vẫn còn rất nhiều cơ hội giới thiệu.
Quả nhiên Viên Đào Đào hét lên một tiếng: “Thạch Trường An? Thật vậy ư? Aaaaa!”
Trình Gia Mục vì xây dựng hình tượng ổn trọng trong lòng em gái, rốt cuộc cũng nhịn được xúc động muốn đưa tay bịt tai. Các tiểu cô nương ngày nay vì sao đều thích hét như vậy a? Nhất thời cảm thấy không thể lý giải nổi thế giới của người trẻ tuổi.
Viên Đào Đào: “Anh Mục, anh thật tốt!! Cảm ơn anh!”
Trình Gia Mục: “A, không, không cần khách khí.” Danh xưng đổi thành ‘Anh Mục’ cũng nhanh quá đi. Nghĩ tới chính mình trước đây ‘diễn hay thì đi hát’, còn tổ chức mấy buổi biểu diễn, lúc tới đưa vé đứa em này cũng chưa từng kích động như vậy, không khỏi có chút ghen ghét với Thạch Trường An.
Đồng thời còn hoài nghi thẩm mỹ của đứa nhỏ này, trước mặt có một soái ca chất lượng cao như mình nhưng lại muốn đi làm fans của một ông chú râu xồm? Từ lúc để lại số di động, Viên Đào Đào chưa từng chủ động liên hệ qua nhưng từ khi nhắc đến Thạch Trường An, em gái cậu lại nhắn tin không ngừng, thường hỏi một chút sự tình về buổi thử vai.
Trình Gia Mục cũng không khỏi tự mình chú tâm tới việc này.
Đảo mắt một cái đã đến buổi thử vai, chỉ là một vai phụ nhưng lại có không dưới 30 người cạnh tranh, loại trường hợp này không thể so với đoàn phim của Cao Nhậm. Vẫn là Triệu Khang Nhạc đưa Trình Gia Mục đi, cũng không thiếu những diễn viên đã có chút danh tiếng tới thử vai. Viên Đào Đào khẩn trương tới mức ra một thân mồ hôi, trước khi xuất phát nhất định phải lấy lại niềm tin, chốc lát đã bay đến Trảo Oa quốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất