Kịch Bản Trọng Sinh Của Ảnh Đế
Chương 19
Tất cả mọi người, bao gồm cả Trình Gia Mục đều rất sửng sốt, tiết mục này cũng không phải mang phong cách đối chọi gay gắt. Những vấn đề hơi sắc bén được hỏi đều đã thông qua thương lượng giữa khách mời và MC, tựa như những minh tinh muốn tự hắc, từng câu từng chữ trong kịch bản cũng là họ lựa chọn đối diện.
Chủ nhiệm tiết mục ngồi bên dưới nhíu nhíu mày, hỏi phó đạo diễn bên cạnh: “Vấn đề này thỏa thuận trước rồi sao?”
Phó đạo diễn lắc đầu, nhìn trên đài mà đau đầu một trận, đáp: “Không được thì đem đoạn này cắt bỏ..”
Nhưng Trình Gia Mục phản ứng rất nhanh, trên mặt không hề có chút sợ hãi hay không vui, biểu tình trước màn ảnh thập phần hoàn mỹ, ha ha cười nói: “Đương nhiên…… Không phải! Cái này phải nói cho rõ ràng, Lý Tiểu Yến, anh còn ghi hận chuyện chị Lam mời tôi mà không mời anh sao?”
Trừ bỏ nguyên nhân quan hệ của hai người rất tốt, cũng là bởi Tô Bội Lam đang ở trạng thái đỉnh cao. Dù là sự nghiệp hay dung mạo, nữ nhân ở tuổi này đã rút đi sự ngây ngô điềm mỹ, lại trở nên quyến rũ thành thục. Hình tượng phú bà tiêu tiền bao dưỡng tiểu nam sinh cách xa vạn dặm, người xem đương nhiên sẽ không coi là thật.
Phản ứng của Tô Bội Lam cũng thực nhanh, lập tức giống như bất đắc dĩ mà nói: “Được rồi, tôi bồi thường còn không được sao? Nếu như dùng một bữa gà rán là có thể bao dưỡng Trình Gia Mục, tôi nghĩ sau khi tiết mục phát sóng, sinh ý của các cửa hàng gà rán đều sẽ bạo phát đi?”
Hai người phối hợp vô cùng hoàn hảo, tất cả mọi người nhẹ nhõm thở dài một hơi. Người xem dưới đài không rõ chân tướng, cho rằng đây là một phần của tiết mục, tuy rằng không có lôi ra được chuyện hay từ “Tiểu thịt tươi”, nhưng loại kịch bản trước gây sốc sau trấn an này rất mới mẻ.
Khán giả từ bắt đầu kinh ngạc trầm mặc, ngay sau đó bộc phát ra một trận cười to, MC cũng vội vàng đi theo, ồn ào yêu cầu Trình Gia Mục biểu diễn tiết mục.
Tâm trạng đang treo cao của tổ tiết mục cũng thả xuống dưới, thực ra có thể dùng biên tập cắt nối mà loại bỏ bớt những hình ảnh không tốt, nhưng người xem ở hiện trường nhiều như vậy, nếu bọn họ đem chuyện này truyền lên mạng.. tổn thất sẽ không chỉ là danh dự của Trình Gia Mục mà tựa như hai mươi năm trước, loại sự tình này được gọi là “sự cố tiết mục”, đài truyền hình liên quan đều sẽ bị phạt.
Sóng gió nhỏ này tuy đã bị Trình Gia Mục cơ trí hóa giải, nhưng Lý An Yến là một tân binh mới ra mắt lại dám quấy rối như vậy. Không chỉ là đài Sơn Trúc, chuyện rất nhanh sẽ truyền tới tai các đài truyền hình khác, nếu không có nhân lực hỗ trợ, chỉ sợ cuối cùng sẽ không có ai nguyện ý mời hắn tới.
Lại tạm dừng một lúc, MC cùng dàn diễn viên tạm thời xuống đài nghỉ ngơi. Đại diện nhóm tiết mục lên đài cùng người xem trò chuyện, bảo trì nhiệt tình của bọn họ.
Đạo diễn tiết mục vội vàng hỏi Trình Gia Mục: “Tiếp theo sẽ diễn tiết mục gì? Cậu có sở trường gì đặc biệt không?” Trình Gia Mục nghĩ nghĩ: “Đàn dương cầm được không?” Đàn dương cầm đương nhiên được nhưng mà không có chuẩn bị trước, trong khoảng thời gian ngắn khẳng định không kịp dọn đàn dương cầm lên.
Lại hỏi người trong đoàn phim: “Trình Gia Mục trước đây đã từng hát qua hay chưa? Hiện tại biểu hiện một chút có được không? Không được thì hát nhép đi, thông qua xử lý hậu trưởng hẳn là nhìn không ra đâu.”
Người trong đoàn phim đều hai mặt nhìn nhau, Trình Gia Mục vốn dĩ là tân binh, là sinh viên năm ba hệ biểu diễn, làm sao lại hát qua ở đâu? Ngay cả nếu đã từng đi hát, bọn họ chẳng qua chỉ là một đoàn phim, lại không phải công ty quản lý, trong tay cũng không có nhiều tư liệu như vậy a.
Cứu tràng như cứu hoả, Trình Gia Mục nghĩ nghĩ, nói: “Nếu không để em hát một đoạn đi, nếu không được thì nhờ các vị chỉnh sửa hậu kỳ một chút.”
Đạo diễn tiết mục thực sự lo lắng màn biểu diễn ngoài dự kiến này có thể mắc sai lầm. Một đứa nhỏ mới xuất đạo, cũng không biết có tài nghệ gì, chỉ có thể hi vọng đứa nhỏ này sẽ không tới mức ngũ âm không tốt, để khậu hậu kỳ chỉnh sửa tốt một chút là được rồi. Đạo diễn tâm tình bực bội, mặt ủ mày ê mà nói: “Cũng chỉ có thể như vậy.”
MC nhân cơ hội ghi lại một đoạn tiễng vỗ tay và tiếng cười để sau này sử dụng lúc biên tập. Màn làm nóng không khí kết thúc, âm nhạc chậm rãi vang lên.
“Anh sợ mình sẽ đợi không nổi bóng hình của em. Anh sợ mình sẽ không nghe được tiếng cười nhẹ tựa ánh dương của em. Em nói, em sẽ dạy anh thế nào là tình ái…” Làn điệu du dương, âm thanh trong sáng, Trình Gia Mục cất tiếng hát một cái toàn bộ hội trường đều an tĩnh lại.
“Nhưng tới giờ anh vẫn không học được yêu thương một người là như thế nào, bởi em đã rời đi mất rồi. Anh còn chưa được nghe qua tiếng em gọi tên anh, đã phải quên em đi…”
“Anh sợ mình sẽ đợi không nổi bóng hình của em. Anh sợ mình sẽ không nghe được tiếng cười nhẹ tựa ánh dương của em. Em nói, em sẽ dạy anh thế nào là tình ái…”
Đây là ca khúc của Viên Mục, dưới tình thế cấp bách Trình Gia Mục lựa chọn ca khúc mà mình quen thuộc nhất. Năm đó cậu vừa diễn vừa đi hát, cũng từng ra một album, bài hát “Từng trải” này chính là ca khúc chủ đề của album năm ấy. Tuy nhiên luật bảo hộ bản quyền ở quốc nội quá kém, dựa vào việc bán album căn bản không kiếm được bao nhiêu tiền. Mà năm đó, cậu vừa phải trả nợ, vừa phải chăm nuôi em gái, có mấy ca khúc để chạy sô là đủ dùng rồi.
Nhưng cậu lại không biết, bài hát này đã được các fan hâm mộ dùng làm nhạc nền cho video tưởng niệm Viên Mục, hơn nữa còn công bố: ngoại trừ Viên Mục, người khác hát sẽ không tôn lên được ý nghĩa của ca khúc này.
Khúc ca kết thúc, dưới khán đài cũng đã có rất nhiều người khóe mắt đỏ lên, bên quay phim liền ghi lại cảnh quay đặc tả người xem. Trong đó người khóc lợi hại nhất chính là Viên Đào Đào, dường như đã khóc không thành tiếng.
Thẳng tới khi kết thúc thu hình cho tiết mục này, Viên Đào Đào vẫn không để ý tới ai quanh mình nữa. Trình Gia Mục không nhìn được cảnh cô khóc, cố ý dỗ: “Có phải anh hát quá khó nghe không, đã dọa tới em rồi?”
Viên Đào Đào lắc đầu như trống bỏi, sau một lúc lâu mới khe khẽ thấp giọng nói: “Em nhớ anh trai em.”
Môi Trình Gia Mục không khỏi run run, đây là lần đầu tiên Viên Đào Đào nói nhớ mình, nhất thời trong lòng cậu thật hỗn loạn, tựa như đã sắp buột miệng thốt lên: “Không cần đau lòng, anh vẫn đang sống tốt mà.”
Nhưng giây tiếp theo cậu đã bị Tô Bội Lam và mấy người cùng tổ xông tới kéo ra ngoài, bọn họ mồm năm miệng mười mà trêu chọc cậu: “Thâm tàng bất lộ a, Tiểu Mục Mục!” Trình Gia Mục cười cười: “Mọi người cũng đừng giễu cợt em.”
Bởi vì muốn nhanh chóng ra mắt trong kỳ nghỉ hè, cho nên tiết mục tuyên truyền này cũng phải phối hợp cùng thời điểm. Ấn theo trình tự phát sóng, tập này đại khái cỡ hai tháng sau mới lên sóng, còn phải trải qua quá trình phối hợp với bên nhà đài. Tiết mục này nếu ổn thì có lẽ hết tháng sau, tới tháng 7 là có thể cho lên sóng trước.
Trình Gia Mục từ trước đến nay chưa từng xem phim truyền hình, phim điện ảnh hay tiết mục mà mình tham gia. Bất luận hiệu quả xuất sắc cỡ nào thì tự mình xem cũng sẽ cảm thấy rất kỳ quái. Đơn giản trực tiếp lướt weibo nhìn xem có cái gì được hưởng ứng không là được.
Nào biết được trên weibo đã sớm bùng nổ rồi, Trình Gia Mục lại một lần nữa ngồi lên hot search. Bên dưới weibo của cậu cũng rất náo nhiệt, nhoắt một cái khu bình luận weibo đã bị vây hãm, mấy bình luận đứng đầu có lượt thích tương đối cao, lúc mở ra lại là: “Nam thần quá đẹp trai!”, “Có người nói đợt tuyên truyền trước đều là photoshop, sau lại nói cánh hoa kia là dùng ánh sáng làm nhu hoa, hiện tại lên chương trình truyền hình rồi, tôi xem các antifan còn muốn nói cái gì.”, “Có người nói Trình Gia Mục đẹp trai, tôi lúc ấy liền cho hắn một bạt tai: Còn cần cậu nói!”
“Tiểu Mục nhà tôi đáng yêu quá đi, muốn ôm hôn cậu ấy một cái”, “Ca khúc ‘Từng trải’ thực sự quá hay, không ngờ một bài hát lại có thể khiến tôi rơi lệ, tôi không phục.”, “Trời ạ, ca khúc cậu ấy hát làm tôi bật khóc, các bạn có phát hiện không? A Mục thật sự có điểm giống Ảnh đế đó? Mấy người có tin vào luân hồi không?”
“Ai có thể đoán được chứ, có phải có cùng quan hệ huyết thống với Ảnh đế hay không? Hay là con riêng?”, “Không chê cũng không muốn bôi nhọ ai, nhưng phiền tôn trọng người đã khuất, dừng ở đây đi được chứ?”
Trình Gia Mục nhìn xem tới mức khóe miệng run rẩy, cái quỷ gì a? Lúc mình chết mới 32 tuổi, thân thể hiện tại cũng đã 21 tuổi, chẳng lẽ mình mười một tuổi đã có con riêng chắc?
Đây là anti nhà ai! Nói bậy cũng không nên như vậy chứ. Trình Gia Mục cẩn thận mở bình luận trên mấy diễn đàn, còn may không có thực sự lộ ra cái gì. Nhưng cũng kinh ngạc phát hiện trang tieba (*) của mình, tựa như lúc vừa lộ ra ảnh tạo hình photoshop đã có trang tieba riêng rồi.
(*) Tieba: Một trong những nền tảng MXH, truyền thông lớn nhất Trung Quốc.
Chỉ là lúc ấy nhân số chưa lớn mạnh, lúc lại tiến vào mới phát hiện số lượng thiệp dành cho Trình Gia Mục đã vượt qua 4 con số, lần trước xem mới chỉ có mấy chục người? Tốc độ tăng trưởng này quá nhanh rồi đi?
Nghĩ tới việc đời trước rõ ràng mình đã nắm được danh hiệu Ảnh đế, vậy mà các fan dù có nhiệt tình nhưng dường như không có tập trung, bùng nổ như vậy. Chẳng lẽ là bởi vì đời trước nổi tiếng quá muộn, hiện tại các fan đều yêu thích tiểu thịt tươi? Trình Gia Mục không khỏi có điểm tâm tắc.
Huống hồ Lấn Ma ký còn chưa phát sóng, lấy đâu ra nhiều tư liệu sống để thảo luận như vậy? Kết quả lúc vào xem mới phát hiện các fan quả nhiên thật sự tài tình, sở hữu đoạn chụp hình lúc cậu tham gia gameshow, đoạn video ngắn… Nhân khí cao nhất là đoạn quay cậu hát ca khúc chủ đề “Từng trải” kia, đương nhiên còn có mấy bài weibo chính thức up ảnh tạo hình nhân vật.
Trừ mấy cái này, vậy mà còn rất nhiều ảnh chụp ca hát, chơi trò chơi, có mấy hình còn chụp không tồi, bình luận bên dưới cũng cực kỳ nhiệt liệt: “Gia Mục của chúng ta thực sự đẹp trai quá đi! Mấy người không biết chứ người thật còn đẹp hơn trên TV.”, “Đúng vậy, đúng vậy, làn da đẹp đẽ tinh tế, ai nha Gia Mục không ăn ảnh đó. Mấy bạn không được nhìn thấy người thật quả thực đáng tiếc hahaha.”
“Mấy người kéo thù hận đủ rồi đó, nói làm thế nào để nhận vé đi. Tôi đã lập đội từ lâu vậy mà kết quả lập tức bị cướp sạch!”, “Ai nói là nhận nha, tôi chính là mua từ chỗ bọn đầu cơ đó, tới 2000 tệ lận!”
“Cái gì, cái gì? Không phải vé miễn phí sao?”, “Không có sao lớn thì mới miễn phí, lúc có mấy tiết mục tốt thì đã sớm phân phát cho nội bộ. Không biết khi nào Gia Mục mới mở buổi biểu diễn, thật không cam lòng để tiền cho đám đầu cơ kiếm lời.”
“Các ngươi đủ rồi… còn có người qua đường đó….”
Vậy mà lại là dùng tiền mua vé sao? Trình Gia Mục có chút không tiếp thu nổi, nhanh chóng gọi điện cho đoàn phim: “A lô, anh Tôn. Em là tiểu Mục, tiết mục kia em thấy hiệu quả không tồi, làm phiền các anh rồi, ha ha. Mời fans tâng bốc bao nhiêu tiền vậy? Mấy cô nàng chuyện nghiệp như vậy, tuy là tiền của đoàn phim nhưng em có chút không đành lòng. A? Phải không? Không có mời sao?”
Bên đầu kia điện thoại: “Cũng không phải hoàn toàn không mời, có một vị lãnh đạo đã mời không ít fans.” Hắn thấp giọng nói: “Chính là vị họ Lý kia, cũng không có cách nào. Đài truyền hình bên kia rất tức giận, vốn dĩ muốn cắt hết cảnh của hắn nhờ cha hắn ra mặt thì mới không bị cắt. Nhưng mà em xem, trên hình cut đều không có tấm nào đẹp, vẻ mặt đều khó tả haha.”
Ngắt điện thoại rồi tâm tình của Trình Gia Mục rất tốt, ôm di động tiếp tục xem.
Chưa xem được mấy trang đã bị một cuộc gọi cắt ngang: “Xin chào, tôi liên hệ từ giải trí Gia Sang, xin hỏi là Trình Gia Mục tiên sinh phải không?”
Trình Gia Mục: “Đúng vậy.”
“Xin lỗi vì đã quấy rầy ngài, chủ tịch của chúng tôi muốn gặp mặt, cùng ngài nói chuyện về việc ký hợp đồng vào lúc 2h chiều thứ Hai tuần sau, tại tầng 35 của cao ốc truyền thông Gia Sang, xin hỏi ngài có thể tới được chứ?”
Ký hợp đồng? Hoắc Dật muốn mình gia nhập? Trình Gia Mục có chút nghi hoặc, vì sao anh ta không trực tiếp nói với mình đi? Đúng rồi, tên kia hôm nay hẳn vẫn chưa về, kỳ này anh ta tới quốc đảo dự họp, thứ Hai tuần sau mới về nước.
“Chẳng lẽ ngao tổng bị phong thái của mình thuyết phục?” Trình Gia Mục triển khai tưởng tượng.
Nhưng tới thời gian hẹn trước, lúc bước vào văn phòng tổng tài cậu lại ngây ngẩn cả người.
Chủ nhiệm tiết mục ngồi bên dưới nhíu nhíu mày, hỏi phó đạo diễn bên cạnh: “Vấn đề này thỏa thuận trước rồi sao?”
Phó đạo diễn lắc đầu, nhìn trên đài mà đau đầu một trận, đáp: “Không được thì đem đoạn này cắt bỏ..”
Nhưng Trình Gia Mục phản ứng rất nhanh, trên mặt không hề có chút sợ hãi hay không vui, biểu tình trước màn ảnh thập phần hoàn mỹ, ha ha cười nói: “Đương nhiên…… Không phải! Cái này phải nói cho rõ ràng, Lý Tiểu Yến, anh còn ghi hận chuyện chị Lam mời tôi mà không mời anh sao?”
Trừ bỏ nguyên nhân quan hệ của hai người rất tốt, cũng là bởi Tô Bội Lam đang ở trạng thái đỉnh cao. Dù là sự nghiệp hay dung mạo, nữ nhân ở tuổi này đã rút đi sự ngây ngô điềm mỹ, lại trở nên quyến rũ thành thục. Hình tượng phú bà tiêu tiền bao dưỡng tiểu nam sinh cách xa vạn dặm, người xem đương nhiên sẽ không coi là thật.
Phản ứng của Tô Bội Lam cũng thực nhanh, lập tức giống như bất đắc dĩ mà nói: “Được rồi, tôi bồi thường còn không được sao? Nếu như dùng một bữa gà rán là có thể bao dưỡng Trình Gia Mục, tôi nghĩ sau khi tiết mục phát sóng, sinh ý của các cửa hàng gà rán đều sẽ bạo phát đi?”
Hai người phối hợp vô cùng hoàn hảo, tất cả mọi người nhẹ nhõm thở dài một hơi. Người xem dưới đài không rõ chân tướng, cho rằng đây là một phần của tiết mục, tuy rằng không có lôi ra được chuyện hay từ “Tiểu thịt tươi”, nhưng loại kịch bản trước gây sốc sau trấn an này rất mới mẻ.
Khán giả từ bắt đầu kinh ngạc trầm mặc, ngay sau đó bộc phát ra một trận cười to, MC cũng vội vàng đi theo, ồn ào yêu cầu Trình Gia Mục biểu diễn tiết mục.
Tâm trạng đang treo cao của tổ tiết mục cũng thả xuống dưới, thực ra có thể dùng biên tập cắt nối mà loại bỏ bớt những hình ảnh không tốt, nhưng người xem ở hiện trường nhiều như vậy, nếu bọn họ đem chuyện này truyền lên mạng.. tổn thất sẽ không chỉ là danh dự của Trình Gia Mục mà tựa như hai mươi năm trước, loại sự tình này được gọi là “sự cố tiết mục”, đài truyền hình liên quan đều sẽ bị phạt.
Sóng gió nhỏ này tuy đã bị Trình Gia Mục cơ trí hóa giải, nhưng Lý An Yến là một tân binh mới ra mắt lại dám quấy rối như vậy. Không chỉ là đài Sơn Trúc, chuyện rất nhanh sẽ truyền tới tai các đài truyền hình khác, nếu không có nhân lực hỗ trợ, chỉ sợ cuối cùng sẽ không có ai nguyện ý mời hắn tới.
Lại tạm dừng một lúc, MC cùng dàn diễn viên tạm thời xuống đài nghỉ ngơi. Đại diện nhóm tiết mục lên đài cùng người xem trò chuyện, bảo trì nhiệt tình của bọn họ.
Đạo diễn tiết mục vội vàng hỏi Trình Gia Mục: “Tiếp theo sẽ diễn tiết mục gì? Cậu có sở trường gì đặc biệt không?” Trình Gia Mục nghĩ nghĩ: “Đàn dương cầm được không?” Đàn dương cầm đương nhiên được nhưng mà không có chuẩn bị trước, trong khoảng thời gian ngắn khẳng định không kịp dọn đàn dương cầm lên.
Lại hỏi người trong đoàn phim: “Trình Gia Mục trước đây đã từng hát qua hay chưa? Hiện tại biểu hiện một chút có được không? Không được thì hát nhép đi, thông qua xử lý hậu trưởng hẳn là nhìn không ra đâu.”
Người trong đoàn phim đều hai mặt nhìn nhau, Trình Gia Mục vốn dĩ là tân binh, là sinh viên năm ba hệ biểu diễn, làm sao lại hát qua ở đâu? Ngay cả nếu đã từng đi hát, bọn họ chẳng qua chỉ là một đoàn phim, lại không phải công ty quản lý, trong tay cũng không có nhiều tư liệu như vậy a.
Cứu tràng như cứu hoả, Trình Gia Mục nghĩ nghĩ, nói: “Nếu không để em hát một đoạn đi, nếu không được thì nhờ các vị chỉnh sửa hậu kỳ một chút.”
Đạo diễn tiết mục thực sự lo lắng màn biểu diễn ngoài dự kiến này có thể mắc sai lầm. Một đứa nhỏ mới xuất đạo, cũng không biết có tài nghệ gì, chỉ có thể hi vọng đứa nhỏ này sẽ không tới mức ngũ âm không tốt, để khậu hậu kỳ chỉnh sửa tốt một chút là được rồi. Đạo diễn tâm tình bực bội, mặt ủ mày ê mà nói: “Cũng chỉ có thể như vậy.”
MC nhân cơ hội ghi lại một đoạn tiễng vỗ tay và tiếng cười để sau này sử dụng lúc biên tập. Màn làm nóng không khí kết thúc, âm nhạc chậm rãi vang lên.
“Anh sợ mình sẽ đợi không nổi bóng hình của em. Anh sợ mình sẽ không nghe được tiếng cười nhẹ tựa ánh dương của em. Em nói, em sẽ dạy anh thế nào là tình ái…” Làn điệu du dương, âm thanh trong sáng, Trình Gia Mục cất tiếng hát một cái toàn bộ hội trường đều an tĩnh lại.
“Nhưng tới giờ anh vẫn không học được yêu thương một người là như thế nào, bởi em đã rời đi mất rồi. Anh còn chưa được nghe qua tiếng em gọi tên anh, đã phải quên em đi…”
“Anh sợ mình sẽ đợi không nổi bóng hình của em. Anh sợ mình sẽ không nghe được tiếng cười nhẹ tựa ánh dương của em. Em nói, em sẽ dạy anh thế nào là tình ái…”
Đây là ca khúc của Viên Mục, dưới tình thế cấp bách Trình Gia Mục lựa chọn ca khúc mà mình quen thuộc nhất. Năm đó cậu vừa diễn vừa đi hát, cũng từng ra một album, bài hát “Từng trải” này chính là ca khúc chủ đề của album năm ấy. Tuy nhiên luật bảo hộ bản quyền ở quốc nội quá kém, dựa vào việc bán album căn bản không kiếm được bao nhiêu tiền. Mà năm đó, cậu vừa phải trả nợ, vừa phải chăm nuôi em gái, có mấy ca khúc để chạy sô là đủ dùng rồi.
Nhưng cậu lại không biết, bài hát này đã được các fan hâm mộ dùng làm nhạc nền cho video tưởng niệm Viên Mục, hơn nữa còn công bố: ngoại trừ Viên Mục, người khác hát sẽ không tôn lên được ý nghĩa của ca khúc này.
Khúc ca kết thúc, dưới khán đài cũng đã có rất nhiều người khóe mắt đỏ lên, bên quay phim liền ghi lại cảnh quay đặc tả người xem. Trong đó người khóc lợi hại nhất chính là Viên Đào Đào, dường như đã khóc không thành tiếng.
Thẳng tới khi kết thúc thu hình cho tiết mục này, Viên Đào Đào vẫn không để ý tới ai quanh mình nữa. Trình Gia Mục không nhìn được cảnh cô khóc, cố ý dỗ: “Có phải anh hát quá khó nghe không, đã dọa tới em rồi?”
Viên Đào Đào lắc đầu như trống bỏi, sau một lúc lâu mới khe khẽ thấp giọng nói: “Em nhớ anh trai em.”
Môi Trình Gia Mục không khỏi run run, đây là lần đầu tiên Viên Đào Đào nói nhớ mình, nhất thời trong lòng cậu thật hỗn loạn, tựa như đã sắp buột miệng thốt lên: “Không cần đau lòng, anh vẫn đang sống tốt mà.”
Nhưng giây tiếp theo cậu đã bị Tô Bội Lam và mấy người cùng tổ xông tới kéo ra ngoài, bọn họ mồm năm miệng mười mà trêu chọc cậu: “Thâm tàng bất lộ a, Tiểu Mục Mục!” Trình Gia Mục cười cười: “Mọi người cũng đừng giễu cợt em.”
Bởi vì muốn nhanh chóng ra mắt trong kỳ nghỉ hè, cho nên tiết mục tuyên truyền này cũng phải phối hợp cùng thời điểm. Ấn theo trình tự phát sóng, tập này đại khái cỡ hai tháng sau mới lên sóng, còn phải trải qua quá trình phối hợp với bên nhà đài. Tiết mục này nếu ổn thì có lẽ hết tháng sau, tới tháng 7 là có thể cho lên sóng trước.
Trình Gia Mục từ trước đến nay chưa từng xem phim truyền hình, phim điện ảnh hay tiết mục mà mình tham gia. Bất luận hiệu quả xuất sắc cỡ nào thì tự mình xem cũng sẽ cảm thấy rất kỳ quái. Đơn giản trực tiếp lướt weibo nhìn xem có cái gì được hưởng ứng không là được.
Nào biết được trên weibo đã sớm bùng nổ rồi, Trình Gia Mục lại một lần nữa ngồi lên hot search. Bên dưới weibo của cậu cũng rất náo nhiệt, nhoắt một cái khu bình luận weibo đã bị vây hãm, mấy bình luận đứng đầu có lượt thích tương đối cao, lúc mở ra lại là: “Nam thần quá đẹp trai!”, “Có người nói đợt tuyên truyền trước đều là photoshop, sau lại nói cánh hoa kia là dùng ánh sáng làm nhu hoa, hiện tại lên chương trình truyền hình rồi, tôi xem các antifan còn muốn nói cái gì.”, “Có người nói Trình Gia Mục đẹp trai, tôi lúc ấy liền cho hắn một bạt tai: Còn cần cậu nói!”
“Tiểu Mục nhà tôi đáng yêu quá đi, muốn ôm hôn cậu ấy một cái”, “Ca khúc ‘Từng trải’ thực sự quá hay, không ngờ một bài hát lại có thể khiến tôi rơi lệ, tôi không phục.”, “Trời ạ, ca khúc cậu ấy hát làm tôi bật khóc, các bạn có phát hiện không? A Mục thật sự có điểm giống Ảnh đế đó? Mấy người có tin vào luân hồi không?”
“Ai có thể đoán được chứ, có phải có cùng quan hệ huyết thống với Ảnh đế hay không? Hay là con riêng?”, “Không chê cũng không muốn bôi nhọ ai, nhưng phiền tôn trọng người đã khuất, dừng ở đây đi được chứ?”
Trình Gia Mục nhìn xem tới mức khóe miệng run rẩy, cái quỷ gì a? Lúc mình chết mới 32 tuổi, thân thể hiện tại cũng đã 21 tuổi, chẳng lẽ mình mười một tuổi đã có con riêng chắc?
Đây là anti nhà ai! Nói bậy cũng không nên như vậy chứ. Trình Gia Mục cẩn thận mở bình luận trên mấy diễn đàn, còn may không có thực sự lộ ra cái gì. Nhưng cũng kinh ngạc phát hiện trang tieba (*) của mình, tựa như lúc vừa lộ ra ảnh tạo hình photoshop đã có trang tieba riêng rồi.
(*) Tieba: Một trong những nền tảng MXH, truyền thông lớn nhất Trung Quốc.
Chỉ là lúc ấy nhân số chưa lớn mạnh, lúc lại tiến vào mới phát hiện số lượng thiệp dành cho Trình Gia Mục đã vượt qua 4 con số, lần trước xem mới chỉ có mấy chục người? Tốc độ tăng trưởng này quá nhanh rồi đi?
Nghĩ tới việc đời trước rõ ràng mình đã nắm được danh hiệu Ảnh đế, vậy mà các fan dù có nhiệt tình nhưng dường như không có tập trung, bùng nổ như vậy. Chẳng lẽ là bởi vì đời trước nổi tiếng quá muộn, hiện tại các fan đều yêu thích tiểu thịt tươi? Trình Gia Mục không khỏi có điểm tâm tắc.
Huống hồ Lấn Ma ký còn chưa phát sóng, lấy đâu ra nhiều tư liệu sống để thảo luận như vậy? Kết quả lúc vào xem mới phát hiện các fan quả nhiên thật sự tài tình, sở hữu đoạn chụp hình lúc cậu tham gia gameshow, đoạn video ngắn… Nhân khí cao nhất là đoạn quay cậu hát ca khúc chủ đề “Từng trải” kia, đương nhiên còn có mấy bài weibo chính thức up ảnh tạo hình nhân vật.
Trừ mấy cái này, vậy mà còn rất nhiều ảnh chụp ca hát, chơi trò chơi, có mấy hình còn chụp không tồi, bình luận bên dưới cũng cực kỳ nhiệt liệt: “Gia Mục của chúng ta thực sự đẹp trai quá đi! Mấy người không biết chứ người thật còn đẹp hơn trên TV.”, “Đúng vậy, đúng vậy, làn da đẹp đẽ tinh tế, ai nha Gia Mục không ăn ảnh đó. Mấy bạn không được nhìn thấy người thật quả thực đáng tiếc hahaha.”
“Mấy người kéo thù hận đủ rồi đó, nói làm thế nào để nhận vé đi. Tôi đã lập đội từ lâu vậy mà kết quả lập tức bị cướp sạch!”, “Ai nói là nhận nha, tôi chính là mua từ chỗ bọn đầu cơ đó, tới 2000 tệ lận!”
“Cái gì, cái gì? Không phải vé miễn phí sao?”, “Không có sao lớn thì mới miễn phí, lúc có mấy tiết mục tốt thì đã sớm phân phát cho nội bộ. Không biết khi nào Gia Mục mới mở buổi biểu diễn, thật không cam lòng để tiền cho đám đầu cơ kiếm lời.”
“Các ngươi đủ rồi… còn có người qua đường đó….”
Vậy mà lại là dùng tiền mua vé sao? Trình Gia Mục có chút không tiếp thu nổi, nhanh chóng gọi điện cho đoàn phim: “A lô, anh Tôn. Em là tiểu Mục, tiết mục kia em thấy hiệu quả không tồi, làm phiền các anh rồi, ha ha. Mời fans tâng bốc bao nhiêu tiền vậy? Mấy cô nàng chuyện nghiệp như vậy, tuy là tiền của đoàn phim nhưng em có chút không đành lòng. A? Phải không? Không có mời sao?”
Bên đầu kia điện thoại: “Cũng không phải hoàn toàn không mời, có một vị lãnh đạo đã mời không ít fans.” Hắn thấp giọng nói: “Chính là vị họ Lý kia, cũng không có cách nào. Đài truyền hình bên kia rất tức giận, vốn dĩ muốn cắt hết cảnh của hắn nhờ cha hắn ra mặt thì mới không bị cắt. Nhưng mà em xem, trên hình cut đều không có tấm nào đẹp, vẻ mặt đều khó tả haha.”
Ngắt điện thoại rồi tâm tình của Trình Gia Mục rất tốt, ôm di động tiếp tục xem.
Chưa xem được mấy trang đã bị một cuộc gọi cắt ngang: “Xin chào, tôi liên hệ từ giải trí Gia Sang, xin hỏi là Trình Gia Mục tiên sinh phải không?”
Trình Gia Mục: “Đúng vậy.”
“Xin lỗi vì đã quấy rầy ngài, chủ tịch của chúng tôi muốn gặp mặt, cùng ngài nói chuyện về việc ký hợp đồng vào lúc 2h chiều thứ Hai tuần sau, tại tầng 35 của cao ốc truyền thông Gia Sang, xin hỏi ngài có thể tới được chứ?”
Ký hợp đồng? Hoắc Dật muốn mình gia nhập? Trình Gia Mục có chút nghi hoặc, vì sao anh ta không trực tiếp nói với mình đi? Đúng rồi, tên kia hôm nay hẳn vẫn chưa về, kỳ này anh ta tới quốc đảo dự họp, thứ Hai tuần sau mới về nước.
“Chẳng lẽ ngao tổng bị phong thái của mình thuyết phục?” Trình Gia Mục triển khai tưởng tượng.
Nhưng tới thời gian hẹn trước, lúc bước vào văn phòng tổng tài cậu lại ngây ngẩn cả người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất