Kịch Bản Trọng Sinh Của Ảnh Đế

Chương 75

Trước Sau
Cuối cùng tin tức nhận được là, Hộ Bằng đã tự nhận lấy tất cả tội danh rồi ngồi tù. Bởi vì đây là chuyện có liên quan đến Ảnh đế Viên Mục, cho nên lập tức được đưa lên trang đầu của các tạp chí lớn.

“Tin sốc! Ảnh đế Viên Mục bỏ mạng không phải vì tai nạn xe cộ!”

“Hung thủ đã vào tù, Viên Mục đã được giải oan!”

“Hiện trường tai nạn xe cộ biến thành hung án! Rốt cuộc vì sao hung thủ lại ra tay thâm độc như vậy? Mời vào xx xem chi tiết.”

“Tiễn biệt Viên mỹ nhân! Những gì chúng ta biết đều sai rồi, cầu nguyện anh được an nghỉ!”

Cư dân mạng cũng lập tức sôi trào, fan hâm mộ của Viên Mục thậm chí còn khóc không thành tiếng. Họ khởi xướng các hoạt động tưởng niệm Viên Mục cả trên mạng lẫn ngoài đời.

Dưới weibo sớm đã bỏ không của Viên Mục, các fan đang không ngừng nhắn nhủ an ủi. Chỉ trong mấy tiếng đã có hàng vạn bình luận, có vẻ sẽ tiếp tục tăng cao.

Thấy những bình luận ấy, trong lòng Trình Gia Mục lại có chút khó chịu. Bọn họ đều cho rằng cậu đã chết rồi, nhưng cậu lại chẳng thể nói rằng mình vẫn còn sống, để cho bọn họ yên tâm.

Tuy nhiên nhờ có áp lực từ phía dư luận, Hộ Bằng có muốn xin giảm án cũng không có khả năng.

Có lúc chính là như vậy, hiện tại sức nặng của dư luận quá lớn, thậm chí còn có thể chi phối việc cân nhắc hình phạt nặng nhẹ của bên tư pháp. Thậm chí còn có người cười cợt nói là, lúc trước có khó khăn thì cứ tới tìm cảnh sát nhưng hiện giờ thì đi tìm phóng viên. Nhất định là sẽ xử lý càng nhanh chóng và triệt để hơn.

Đương nhiên đây chỉ là câu nói đùa, nhưng tác dụng của phóng viên và giới truyền thông đúng là không thể khinh thường.

Trình Gia Mục ôm điện thoại di động mà đọc tin nhắn. Trong đó chủ yếu là hai thành phần: Hoài niệm Viên Mục và yêu cầu nghiêm trị Hộ Bằng.

“Hóa ra Viên mỹ nhân bị người ta hại chết, lúc thấy tin tức này tôi đã khóc đến tỉnh cả ngủ! Đó là cả tuổi thanh xuân của tôi! Là thần tượng trong suốt thời niên thiếu của tôi!”

“Ảnh đế ra đi an bình. Cầu nguyện trên thiên đường sẽ không tồn tại âm mưu xấu xa nào.”

“Nhưng mà rốt cuộc vì sao hắn lại phải giết Viên mỹ nhân, hình như hắn là trợ lý của Khương Tư Thuân?”

“Lầu trên nói đúng. Đến giờ vẫn chưa công bố nguyên nhân, tôi cảm thấy vẫn còn bí ẩn trong chuyện này! Yêu cầu điều tra Khương Tư Thuân!”

“Mọi người an tâm, đừng vội vàng. Bạn của cậu tôi chính là cảnh sát đang xử lý vụ này! Tôi đã năn nỉ, hỏi được một chút, nghe nói ban đầu tên Hộ Bằng kia không chịu nhận tội, thế nhưng sau đó lại đột nhiên nghĩ thông? Bởi vì các chú cảnh sát bắt đầu hoài nghi Khương Tư Thuân, cho nên hắn liền lập tức nhận tội! Mọi người nói xem, có phải tên Hộ Bằng này đang che giấu điều gì không?”

“Cầu lầu trên tìm hiểu kỹ hơn!”

“Ủng hộ lầu trên!”

“Lời cô nói rất đúng! Nói đến thì chúng ta cũng nên làm chút chuyện vì anh ấy, tuyệt đối không thể bỏ qua kẻ tình nghi.”

“Đúng đó, Khương Tư Thuân và Viên mỹ nhân đều là diễn viên, nhất định sẽ có xung đột lợi ích, hoặc có khi chính là đố kỵ! Nhưng Hộ Bằng chỉ là một trợ lý, hắn có lập trường gì?”



Thấy những bình luận này đã dần dần tiếp cận chân tướng, Trình Gia Mục nhịn không nổi mà âm thầm tán thưởng trí thông minh của cư dân mạng. Quả nhiên người ra sao thì fan như vậy, fan của mình đúng là rất thông minh mà!

Chẳng qua chuyện này vẫn chỉ là suy đoán của cư dân mạng, dù đoán đúng thì có thể thế nào? Cho dù hiện giờ người người đòi đánh Tiết Vũ và Khương Tư Thuân, thế nhưng không có chứng cứ thì bọn họ vẫn sẽ ung dung ngoài vòng pháp luật. Huống hồ hai người họ đã bị Hoắc Dật phong sát từ sớm.

“Không phải tôi có ý gì, nhưng gã Hộ Bằng kia nhìn xấu thật ý.”

“Đúng đấy, tướng do tâm sinh, nội tâm ghê tởm cho nên dáng vẻ nhìn cũng giống biến thái!”

“Thế mà lại là loại người xấu xí không đáng để chú ý này, tên ác độc giết chết nam thần của tôi! Ai cho tôi xin địa chỉ đi, tôi muốn tự tay đâm chết hắn!”

“Tự tay đâm +1.”

“Tự tay đâm +2.”

“Mọi người đừng kích động, hắn đã bị phán tử hình không phải ngồi tù đâu, cũng chẳng sống thêm được mấy ngày.”

“Tử hình, xử bắn sao?”

“Nghe nói dường như có người thay hắn cầu được chết nhân đạo, nhưng mà không được phê chuẩn.”

“Chết nhân đạo? Loại người này cần bị lăng trì xử tử mới đúng!”

“Trước hết nên để Dương giáo thụ kéo hắn đi chích điện!”

“Thực sự tức chết tôi mà. Lúc Viên Mục qua đời là bị xe tải hạng nặng cán qua đấy! DM nó tôi còn chẳng nói nổi nên lời! Tôi còn nhớ lúc đó phải tìm thi thể của Viên ảnh đế mất mấy ngày, khi tìm được thì đã không còn nguyên vẹn nữa rồi. Vì sao tên hung thủ này lại có thể nhận một phát súng rồi cứ thế mà chết?!”

“Ủng hộ Dương giáo thụ ra tay!”

“Loại người này nên bị lôi lên ghế điện!”

“Tôi nghe nói ở nước ngoài có loại hình phạt này, nhưng mà dòng điện không đủ lớn nên không thể chết ngay. Hộ Bằng nên bị đưa đi ngồi ghế điện!”

Cảm xúc của nhóm cư dân mạng cực kỳ kích động, trừ việc hô hào xử chết Hộ Bằng, còn khiến Tiết Vũ và Khương Tư Thuân không dám ra ngoài vì có người đã tìm được địa chỉ của bọn họ. Đừng tưởng là minh tinh rồi lẩn trốn trong khu ở cao cấp, có thiết bị tân tiến và bảo an bảo vệ là có thể yên thân.

Trong thời buổi thông tin cá nhân bị đưa đi mua bán ngang ngược như thời nay, dù là thông tin hay mật mã thẻ ngân hàng đều có thể bị hack để mua bán, huống chi chỉ là địa chỉ nhà? Mấy thứ như thẻ căn cước, địa chỉ, số điện thoại của người bình thường mất chút tiền là có thể mua được. Minh tinh thì sao? Dù có quý giá hơn thì cũng không cao hơn mười vạn!

Mạng lưới thông tin hiện nay rất phát triển, vừa mang đến sự thuận lợi lại vừa ẩn chứa không ít tệ nạn. Thông tin cá nhân của Khương Tư Thuân đã sớm bị cư dân mạng đào bới, mọi người đều tràn đầy lòng căm phẫn. Cho nên lúc bảo an của tòa nhà chặn nhóm người ấy lại, cũng không làm quá nghiêm túc. Chẳng ai biết được, mấy vị bảo an kia cũng là fan hâm mộ của Viên Mục.

Viên Mục xuất thân bần hàn, mặc dù sau này đã là Ảnh đế, còn diễn không ít vai diễn có hình tượng phú nhị đại hay Jack (Titanic) trong lòng các fan nữ. Nhưng tiểu sử và sự phấn đấu của anh, đã trở thành sự khích lệ không nhỏ đối với nhiều người. Rất nhiều thanh niên trẻ tuổi có gia cảnh không tốt đã chịu ảnh hưởng từ anh, cũng biết cố gắng phấn đấu mong mỏi một ngày đạt được vinh quanh. Không thể không nói, hình tượng Viên Mục để lại trong lòng mọi người cực kỳ chính trực, mọi mặt đều có thể thu hút nhiều kiểu fan hâm mộ khác nhau. Khó trách sự nổi tiếng của anh luôn cao như vậy, quả thực có thể xem là nam thần quốc dân.



Hiện giờ dù anh đã qua đời, nhưng khi mọi người hay tin vẫn không ngăn nổi mà thổn thức, thậm chí còn có thể gây ảnh hưởng tới mức này. Người ta vẫn nói rằng ‘hành vi của fan hâm mộ rồi thần tượng sẽ phải trả giá’, nhưng vị ‘thần tượng’ này chưa từng làm ra bất cứ hành vi kích động nào. Hơn nữa giờ anh đã qua đời, còn là bị người ta hại chết, như vậy những hành vi này của fan hâm mộ đều dễ dàng được tha thứ.

Rất nhiều người hâm mộ đã xông vào biệt thự của Khương Tư Thuân. Hôm qua nhà của Tiết Vũ đã bị tấn công một lần, cho nên hôm nay đành phải trốn qua chỗ Khương Tư Thuân, nhưng người hâm mộ đã nhanh chóng phát hiện. Hai người họ đành phải đóng kỹ toàn bộ cửa sổ rồi trốn lên lầu, run rẩy báo cảnh sát.

Thế nhưng những điều này cũng không thể ngăn cản họ, họ đang trong tâm trạng kích động vì thần tượng nhà mình nên đã phá cửa xông vào, đạp nát cửa sổ thủy tinh. Thậm chí còn đập phá tất cả những món đồ có thể nhìn thấy trong phòng khách và phòng bếp dưới tầng một, cứ như bạo động vậy, khiến cho hai người bên trên sợ vỡ mật.

Lúc cảnh sát đột phá vòng vây để vào trong, hai người Tiết Vũ và Khương Tư Thuân đang trốn trong phòng ngủ, suýt chút nữa cánh cửa cũng bị phá luôn rồi. Đáng nói là họ cũng không làm gì thêm nữa, tất cả sự băn khoăn đều dồn về phía Khương Tư Thuân và Tiết Vũ, về bí mật rằng vì sao họ lại ở chung với nhau. Điều này không khỏi khiến người khác hoài nghi động cơ Tiết Vũ đi cùng gã.

Có phải là có liên quan đến việc mưu sát Viên Mục không?

Không biết là phía cảnh sát cố ý nhường nhịn hay là vì người đến quá đông, cho nên khó mà xét được xem ai đã đập phá cái gì, còn ai thì vô tội… Lúc giải quyết họ chỉ hỏi xem rốt cuộc ai là người cầm đầu, vậy mà mọi người đều nhao nhao đồng lòng nói: “Chúng tôi đều tự nguyện, không có người dẫn đầu!”

Vì vậy nhóm cảnh sát cũng không truy hỏi nhiều nữa, chỉ ghi chép lại rồi giáo dục bọn họ một phen, cảnh cáo không được làm như vậy nữa rồi thả người đi.

Khương Tư Thuân và Tiết Vũ trốn được một kiếp, tạm thời không dám ở trong nước nữa. Ngay cả nhà cửa bị đập tan, không đòi bồi thường được chút nào họ cũng chả dám so đo, mà lập tức đặt chuyến bay gần nhất ra nước ngoài.

Hộ Bằng cũng nhanh chóng bị xử bắn.

Sau khi tin tức được truyền ra, Khương Tư Thuân cũng chỉ nhàn nhạt nhìn lướt qua. Người trợ lý này đã vì gã mà vào sinh ra tử, trước khi chết cũng không chịu khai ra gã. Vậy mà khi nghe tin người ta chết, gã còn không buồn nháy mắt lấy một cái.

Tiết Vũ thấy như vậy cũng có chút không đành lòng, nói: “Hộ Bằng chết rồi, hay là chúng ta trở về giúp hắn lo liệu đi.”

Khương Tư Thuân lạnh lùng nói: “Trở về lo liệu? Chúng ta trở về, có khi còn phải lo nhặt xác cho chính mình đó!”

Tiết Vũ nói: “Chờ một thời gian nữa rồi đi, rốt cuộc hắn cũng đã chết vì chúng ta. Anh như vậy… Không khỏi quá lạnh lùng.”

Vì theo đuổi Tiết Vũ, cái gì Khương Tư Thuân cũng dám làm. Hiện giờ gặp phải nghịch cảnh gã liền không cẩn thận để lộ bản tính, mà dù muốn cứu vãn thì gã cũng chẳng có lòng. Bây giờ đến thân mình gã còn khó đảm bảo.

Nếu như chỉ là bị Hoắc Dật cố ý phong sát, có lẽ hắn còn có thể lợi dụng fan hâm mộ của mình, lợi dụng áp lực dư luận để xoay chuyển một lần nữa.

Nhưng bây giờ, dư luận đang thiên về hướng bất lợi cho gã. Chuyện này dù nhìn hướng nào gã cũng đều đuối lý, không thể ra ngoài lý luận với người ta. Đúng là bực bội! Ở nước ngoài trốn tránh một thời gian đã rồi tính sau, tao sẽ trở về sớm thôi. Trình Gia Mục, Hoắc Dật, chúng mày cứ chờ đấy.

Dù chưa bắt được hung thủ nhưng kẻ giết người cũng đã chết, oán hận trong lòng Trình Gia Mục cũng nhẹ đi một chút. Ngày nghỉ bên phía Tống Thần vẫn còn nhưng Trình Gia Mục đã quyết định sẽ trở về sớm, quay cho xong bộ phim này.

Hoắc Dật có chút tiếc nuối, hắn đã nghĩ tới chuyện sẽ đến hòn đảo nhỏ kia, vì Maldives quá đông du khách. Tới hòn đảo vô danh kia rồi bao trọn toàn bộ sẽ thoải mái hơn.

Nhưng vợ yêu đã lên tiếng, hắn đành phải nghe theo mà trở về.

Lúc trở về không tránh được việc phải trấn an Viên Đào Đào một hồi. Dường như Đào Đào đã trưởng thành, tuy đau lòng cho anh trai nhưng cô không gào thét khóc lớn gây phiền toái cho anh, mà ngược lại còn nhẹ giọng an ủi Trình Gia Mục. Nói với cậu rằng những chuyện này đều sẽ qua, về sau sẽ ngày càng tốt hơn.

Bộ phim ‘Lệ Minh Châu’ quay được một nửa thì bộ phim ‘Tư Mã Chiêu’ cũng đóng máy. Viên Đào Đào trở lại trường học, nhưng nghe nói Thạch Trường An rất coi trọng cô nàng. Ông còn gửi lời mời, hi vọng sau này còn có cơ hội để cô làm trợ lý cho mình, coi cô nàng như học trò mà mình dẫn dắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau