Chương 36: Ngươi còn chưa đi!
Trong sự ngỡ ngàng của Hứa Quân Dao, Mạc Ảnh Quân đi vào. Giờ này lý ra hắn phải ở bên ngoài làm việc hôm nay lại về sớm hơn mọi ngày.
“ Tiểu hoàng thúc vạn an!”
Như không nhìn thấy có người khác trong sảnh Mạc Ảnh Quân không biểu cảm đi thẳng tới chỗ Hứa Quân Dao.
Tâm trạng hắn không tốt sao?
“ Hôm nay sao chàng về sớm vậy?” Hứa Quân Dao thuận miệng hỏi một câu.
Không thèm để ý trong sảnh vẫn còn người thứ ba hắn cứ thế cúi xuống ôm Hứa Quân Dao đầu tựa vào vai nàng không nói chuyện. Hứa Quân Dao nhận ra có gì không đúng lắm, tâm trạng hắn không tốt là do công việc không thuận lợi ư. Hai người đứng đó ôm nhau quên mất người còn đang hành lễ bên kia.
Thời Tịnh Kỳ nắm chặt khăn tay, Thời Quân Dao công khai thể hiện tình cảm như vậy để thị uy với mình sao?
Lúc này Hứa Quân Dao mới nhớ ra trong sảnh vẫn còn người khác liền đẩy hắn ra, giả vờ đưa tay lên ho nhẹ một tiếng che giấu đi sự ngượng ngùng của mình, gần đây người này cực kỳ không biết xấu hổ, hễ ở gần hắn dù là trước mắt có bao nhiêu người hắn cũng bình thản như không, gần gũi với nàng. Người hầu trong nhà đều đã quen nam chủ nhân thỉnh thoảng ôm, hôn nữ chủ nhân cứ thấy là chủ động lui đi. Hôm nay trước mặt là Thời Tịnh Kỳ làm Hứa Quân Dao không biết phải phản ứng thế nào.
“ Ngươi còn chưa đi!”
Đến cả Hứa Quân Dao cũng ngớ người không nghĩ hắn sẽ nói thẳng mặt như vậy. Thân ảnh của Thời Tịnh Kỳ thoáng run rẩy nàng ta đã bao giờ chịu xỉ nhục nhã bậc này chứ. Giọng nói lạnh nhạt của hắn lại càng khiến Thời Tịnh Kỳ cảm giác như mình là thứ không nên tồn tại vậy. Cố gắng bảo trì ưu nhã hành lễ thêm một lần rồi nhanh chóng rời đi.
Về tới Thất vương phủ dưới cơn nóng giận nàng gạt đổ bộ ấm trà trên bàn, sau khi tỉnh táo lại mới nhớ ra đây là bộ Tứ Tử vừa hôm qua Mạc Phong Tức sai người mang tới. Còn chưa kịp kêu người thu dọn thì Mạc Phong Tức đã tới, Thời Tịnh Kỳ nhanh chóng ra kéo dài thời gian.
“ Vương gia!”
“ Sao thế nhìn thấy bản vương nàng không vui sao?” Mạc Phong Tức gần đây tính tình rất kém, trên triều Thái tử không thuận lợi nhưng hắn cũng chẳng được lợi lộc gì.
Lục hoàng huynh kia của hắn không biết gần đây ăn phải tiên đan thần dược gì, bỗng nhiên trở nên cực kỳ nhạy bén thông minh còn không ít lần được phụ hoàng tán thưởng. Lại có thêm một Mạc Ảnh Quân không để ai vào mắt, Mạc Phong Tức còn có ảo giác mặc dù Mạc Ảnh Quân đứng ở trung lập nhưng mà dường như người này nắm thóp của tất cả mọi người. Ngay cả phụ hoàng cũng mơ hồ nhường hắn một phần.
“ Không có, làm sao lại thế chứ thần thiếp vui còn không hết nữa!” Thời Tịnh Kỳ nhanh chóng nói.
“ Hôm nay thế nào.” Mạc Phong Tức nhìn qua nàng một cái rồi đi vào trong.
Thời Tịnh Kỳ biết hắn hỏi là việc hôm nay nàng tới Thần vương phủ, nàng ta liền gượng cười nói: “ Tất cả đều ổn, thiếp đã theo lời dặn của vương gia đem thiếp mời giao cho tiểu hoàng thẩm.” Thời Tịnh Kỳ âm thầm thở phào vì bên trong phòng đã dọn dẹp sạch sẽ.
Cẩn thận quan sát Thời Tịnh Kỳ một hồi, dáng vẻ của nàng ta hắn cũng biết ở Thần vương phủ chắc chắn cũng không thuận lợi như nàng ta nói. Chắc đã ăn qua một ít khổ, Mạc Phong Tức nâng mặt nàng ta lên. “ Ta biết nàng phải hạ mình sẽ khó chịu nhưng hãy nghĩ tới tương lai của hai ta, thời gian này rất nhạy cảm ta rất cần thế lực sau lưng Mạc Ảnh Quân, nàng hiểu chứ?” Mạc Phong Tức rất biết dỗ dành người khác, quả nhiên bao nhiêu bực tức của nàng ta bay sạch sẽ.
Khẽ dựa vào người hắn nói: “ Thiếp hiểu mà, vì Vương gia thiếp đều nhịn được.” Thời Tịnh Kỳ e lệ nói. Mạc Phong Tức thấy cảnh này tâm bỗng nhộn nhạo lên, đứng dậy ôm Thời Tịnh Kỳ vào phòng trong.
…….
Về tới Sương Viên hắn hỏi: “ Nàng ta tới làm gì?” Ấn tượng của Mạc Ảnh Quân về Thời Tịnh Kỳ rất xấu, hắn cảm thấy người này quá giả tạo so với nữ nhân ngốc ngếch nhà hắn thì thủ đoạn hơn nhiều vậy nên hắn không thể không sinh ra lòng phòng bị với Thời Tịnh Kỳ.
“ Nói là muốn tạ lỗi với ta vì chưa làm tròn bổn phận, với lại đưa cái này.” Nàng đưa bái thiếp tới trước mặt hắn. Mạc Ảnh Quân nhìn nàng nói: “ Nàng sẽ đi sao?”
“ Ta không muốn đi lắm nhưng mà cũng không thể để tứ biểu tỷ một mình được!” Hứa Quân Dao mím môi suy tư một chút. Quay đầu liền thấy ánh mắt tìm tòi của hắn đang nhìn mình, nàng vô thức nhìn lại bản thân cũng không có gì không thích hợp mà, sau đó liền nghe thấy tiếng hắn…
“ Hôm đó là ngày nghỉ!”
Thì sao? Hứa Quân Dao khó hiểu, sau đó liền bừng tỉnh, ngày nghỉ thì Mạc Phong Tức sẽ ở nhà. Quay qua nhìn hắn, ánh mắt hắn vẫn ở trên người nàng, đôi mắt đen sâu thẳm không ai biết hắn đang nghĩ gì. Tên này không phải cho rằng mình muốn tới Thất vương phủ để gặp tên tra nam Mạc Phong Tức kia chứ.
Hứa Quân Dao cười cười nói: “ Chàng nghĩ nhiều!”
Không nghĩ tới hắn lại cười: “ Ta chỉ muốn nói ngày nghỉ ta ở nhà còn nàng lại bỏ ta một mình mà ra ngoài thôi!” Hứa Quân Dao trợn mắt ngươi có khi nào rảnh rỗi chứ, mấy ngày nghỉ trước không phải còn bận hơn ngày thường sao?
Nàng thấy mình không thể tiếp tục nói chuyện với người này được nữa, sức chiến đấu cặn bã của nàng không đấu lại hắn được. Hứa Quân Dao đứng dậy đang muốn rời đi thì bị hắn kéo lại, Mạc Ảnh Quân đang ngồi trên ghế, Hứa Quân Dao bị ép ngồi trên đùi hắn.
Mạc Ảnh Quân không nói lời nào chỉ nhẹ nhàng ôm nàng, đầu gục trên vai nàng như là rất mệt mỏi. Hứa Quân Dao thấy hắn như vậy liền nhẹ nhàng hỏi: “ Ta thấy chàng có vẻ rất mệt, không có chuyện gì chứ? Công việc không thuận lợi sao?”
“ Bắc Cảnh không yên bình, hoàng huynh lệnh ta sau trung thu dẫn binh đi dẹp loạn.” Tay cũng không buông ra chỉ trầm giọng lên tiếng.
“ Là quân xâm lược sao?” Hứa Quân Dao vô thức hỏi. Trong lòng cũng giật mình, do từ lúc nàng gả tới hắn luôn ở Kinh thành nên suýt chút nữa thì nàng quên mất hắn là một tướng quân.
“ Không là thổ phỉ?”
Hứa Quân Dao giật khoé miệng, chỉ là một đám thổ phỉ kêu một chiến thần như hắn đi đánh không phải là lấy dao mổ trâu đi giết gà sao? Hứa Quân Dao không khỏi suy nghĩ, Hoàng đế đây là muốn hạ nhuệ khí của Mạc Ảnh Quân ư. Thảo nào tâm trạng hắn lại kém vậy, nhất thời nàng cũng không biết nên nói thế nào chỉ mặc cho hắn ôm.
“ Vậy chàng sẽ đi mất bao lâu.”
“ Nhanh thì khoảng hai tháng, còn muộn thì trước Lễ năm mới ta sẽ trở về. Khoảng thời gian này ta sẽ rất bận có lẽ buổi tối cũng sẽ không trở về, ta muốn báo trước cho nàng một tiếng.”
Hứa Quân Dao gật gật đầu nàng hiểu ý hắn, từ giờ tới trung thu còn khoảng 5 ngày, thế là cách ngày hắn đi còn khoảng 7 ngày vẫn kịp chuẩn bị đồ đạc.
“ Vậy giờ chàng tới thư phòng làm việc đi, ta kêu người chuẩn bị chút thức ăn xong sẽ đem tới. Ta đi tìm Vệ tổng quản sắp xếp đồ cho chàng chuẩn bị hành quân nha.”
Nàng sắp xếp đâu ra đấy làm Mạc Ảnh Quân hơi bất ngờ trước đó hắn hành quân làm gì có chuẩn bị thứ gì. Đi đánh trận chứ có phải đi nghỉ dưỡng đâu mà đem nhiều đồ làm gì, nhưng hắn cũng không làm nàng mất hứng, ôm mặt nàng hôn nhẹ một cái nói….
“ Được.” Hứa Quân Dao ngơ ra một chút sau đó nhanh chóng rời đi, không ngoảnh đầu quay lại.
Mạc Ảnh Quân sờ sờ mũi cái hắn muốn thấy là quyến luyến của tiểu thê tử khi phu quân sắp ra trận kìa, nữ nhân ngốc này.
“ Tiểu hoàng thúc vạn an!”
Như không nhìn thấy có người khác trong sảnh Mạc Ảnh Quân không biểu cảm đi thẳng tới chỗ Hứa Quân Dao.
Tâm trạng hắn không tốt sao?
“ Hôm nay sao chàng về sớm vậy?” Hứa Quân Dao thuận miệng hỏi một câu.
Không thèm để ý trong sảnh vẫn còn người thứ ba hắn cứ thế cúi xuống ôm Hứa Quân Dao đầu tựa vào vai nàng không nói chuyện. Hứa Quân Dao nhận ra có gì không đúng lắm, tâm trạng hắn không tốt là do công việc không thuận lợi ư. Hai người đứng đó ôm nhau quên mất người còn đang hành lễ bên kia.
Thời Tịnh Kỳ nắm chặt khăn tay, Thời Quân Dao công khai thể hiện tình cảm như vậy để thị uy với mình sao?
Lúc này Hứa Quân Dao mới nhớ ra trong sảnh vẫn còn người khác liền đẩy hắn ra, giả vờ đưa tay lên ho nhẹ một tiếng che giấu đi sự ngượng ngùng của mình, gần đây người này cực kỳ không biết xấu hổ, hễ ở gần hắn dù là trước mắt có bao nhiêu người hắn cũng bình thản như không, gần gũi với nàng. Người hầu trong nhà đều đã quen nam chủ nhân thỉnh thoảng ôm, hôn nữ chủ nhân cứ thấy là chủ động lui đi. Hôm nay trước mặt là Thời Tịnh Kỳ làm Hứa Quân Dao không biết phải phản ứng thế nào.
“ Ngươi còn chưa đi!”
Đến cả Hứa Quân Dao cũng ngớ người không nghĩ hắn sẽ nói thẳng mặt như vậy. Thân ảnh của Thời Tịnh Kỳ thoáng run rẩy nàng ta đã bao giờ chịu xỉ nhục nhã bậc này chứ. Giọng nói lạnh nhạt của hắn lại càng khiến Thời Tịnh Kỳ cảm giác như mình là thứ không nên tồn tại vậy. Cố gắng bảo trì ưu nhã hành lễ thêm một lần rồi nhanh chóng rời đi.
Về tới Thất vương phủ dưới cơn nóng giận nàng gạt đổ bộ ấm trà trên bàn, sau khi tỉnh táo lại mới nhớ ra đây là bộ Tứ Tử vừa hôm qua Mạc Phong Tức sai người mang tới. Còn chưa kịp kêu người thu dọn thì Mạc Phong Tức đã tới, Thời Tịnh Kỳ nhanh chóng ra kéo dài thời gian.
“ Vương gia!”
“ Sao thế nhìn thấy bản vương nàng không vui sao?” Mạc Phong Tức gần đây tính tình rất kém, trên triều Thái tử không thuận lợi nhưng hắn cũng chẳng được lợi lộc gì.
Lục hoàng huynh kia của hắn không biết gần đây ăn phải tiên đan thần dược gì, bỗng nhiên trở nên cực kỳ nhạy bén thông minh còn không ít lần được phụ hoàng tán thưởng. Lại có thêm một Mạc Ảnh Quân không để ai vào mắt, Mạc Phong Tức còn có ảo giác mặc dù Mạc Ảnh Quân đứng ở trung lập nhưng mà dường như người này nắm thóp của tất cả mọi người. Ngay cả phụ hoàng cũng mơ hồ nhường hắn một phần.
“ Không có, làm sao lại thế chứ thần thiếp vui còn không hết nữa!” Thời Tịnh Kỳ nhanh chóng nói.
“ Hôm nay thế nào.” Mạc Phong Tức nhìn qua nàng một cái rồi đi vào trong.
Thời Tịnh Kỳ biết hắn hỏi là việc hôm nay nàng tới Thần vương phủ, nàng ta liền gượng cười nói: “ Tất cả đều ổn, thiếp đã theo lời dặn của vương gia đem thiếp mời giao cho tiểu hoàng thẩm.” Thời Tịnh Kỳ âm thầm thở phào vì bên trong phòng đã dọn dẹp sạch sẽ.
Cẩn thận quan sát Thời Tịnh Kỳ một hồi, dáng vẻ của nàng ta hắn cũng biết ở Thần vương phủ chắc chắn cũng không thuận lợi như nàng ta nói. Chắc đã ăn qua một ít khổ, Mạc Phong Tức nâng mặt nàng ta lên. “ Ta biết nàng phải hạ mình sẽ khó chịu nhưng hãy nghĩ tới tương lai của hai ta, thời gian này rất nhạy cảm ta rất cần thế lực sau lưng Mạc Ảnh Quân, nàng hiểu chứ?” Mạc Phong Tức rất biết dỗ dành người khác, quả nhiên bao nhiêu bực tức của nàng ta bay sạch sẽ.
Khẽ dựa vào người hắn nói: “ Thiếp hiểu mà, vì Vương gia thiếp đều nhịn được.” Thời Tịnh Kỳ e lệ nói. Mạc Phong Tức thấy cảnh này tâm bỗng nhộn nhạo lên, đứng dậy ôm Thời Tịnh Kỳ vào phòng trong.
…….
Về tới Sương Viên hắn hỏi: “ Nàng ta tới làm gì?” Ấn tượng của Mạc Ảnh Quân về Thời Tịnh Kỳ rất xấu, hắn cảm thấy người này quá giả tạo so với nữ nhân ngốc ngếch nhà hắn thì thủ đoạn hơn nhiều vậy nên hắn không thể không sinh ra lòng phòng bị với Thời Tịnh Kỳ.
“ Nói là muốn tạ lỗi với ta vì chưa làm tròn bổn phận, với lại đưa cái này.” Nàng đưa bái thiếp tới trước mặt hắn. Mạc Ảnh Quân nhìn nàng nói: “ Nàng sẽ đi sao?”
“ Ta không muốn đi lắm nhưng mà cũng không thể để tứ biểu tỷ một mình được!” Hứa Quân Dao mím môi suy tư một chút. Quay đầu liền thấy ánh mắt tìm tòi của hắn đang nhìn mình, nàng vô thức nhìn lại bản thân cũng không có gì không thích hợp mà, sau đó liền nghe thấy tiếng hắn…
“ Hôm đó là ngày nghỉ!”
Thì sao? Hứa Quân Dao khó hiểu, sau đó liền bừng tỉnh, ngày nghỉ thì Mạc Phong Tức sẽ ở nhà. Quay qua nhìn hắn, ánh mắt hắn vẫn ở trên người nàng, đôi mắt đen sâu thẳm không ai biết hắn đang nghĩ gì. Tên này không phải cho rằng mình muốn tới Thất vương phủ để gặp tên tra nam Mạc Phong Tức kia chứ.
Hứa Quân Dao cười cười nói: “ Chàng nghĩ nhiều!”
Không nghĩ tới hắn lại cười: “ Ta chỉ muốn nói ngày nghỉ ta ở nhà còn nàng lại bỏ ta một mình mà ra ngoài thôi!” Hứa Quân Dao trợn mắt ngươi có khi nào rảnh rỗi chứ, mấy ngày nghỉ trước không phải còn bận hơn ngày thường sao?
Nàng thấy mình không thể tiếp tục nói chuyện với người này được nữa, sức chiến đấu cặn bã của nàng không đấu lại hắn được. Hứa Quân Dao đứng dậy đang muốn rời đi thì bị hắn kéo lại, Mạc Ảnh Quân đang ngồi trên ghế, Hứa Quân Dao bị ép ngồi trên đùi hắn.
Mạc Ảnh Quân không nói lời nào chỉ nhẹ nhàng ôm nàng, đầu gục trên vai nàng như là rất mệt mỏi. Hứa Quân Dao thấy hắn như vậy liền nhẹ nhàng hỏi: “ Ta thấy chàng có vẻ rất mệt, không có chuyện gì chứ? Công việc không thuận lợi sao?”
“ Bắc Cảnh không yên bình, hoàng huynh lệnh ta sau trung thu dẫn binh đi dẹp loạn.” Tay cũng không buông ra chỉ trầm giọng lên tiếng.
“ Là quân xâm lược sao?” Hứa Quân Dao vô thức hỏi. Trong lòng cũng giật mình, do từ lúc nàng gả tới hắn luôn ở Kinh thành nên suýt chút nữa thì nàng quên mất hắn là một tướng quân.
“ Không là thổ phỉ?”
Hứa Quân Dao giật khoé miệng, chỉ là một đám thổ phỉ kêu một chiến thần như hắn đi đánh không phải là lấy dao mổ trâu đi giết gà sao? Hứa Quân Dao không khỏi suy nghĩ, Hoàng đế đây là muốn hạ nhuệ khí của Mạc Ảnh Quân ư. Thảo nào tâm trạng hắn lại kém vậy, nhất thời nàng cũng không biết nên nói thế nào chỉ mặc cho hắn ôm.
“ Vậy chàng sẽ đi mất bao lâu.”
“ Nhanh thì khoảng hai tháng, còn muộn thì trước Lễ năm mới ta sẽ trở về. Khoảng thời gian này ta sẽ rất bận có lẽ buổi tối cũng sẽ không trở về, ta muốn báo trước cho nàng một tiếng.”
Hứa Quân Dao gật gật đầu nàng hiểu ý hắn, từ giờ tới trung thu còn khoảng 5 ngày, thế là cách ngày hắn đi còn khoảng 7 ngày vẫn kịp chuẩn bị đồ đạc.
“ Vậy giờ chàng tới thư phòng làm việc đi, ta kêu người chuẩn bị chút thức ăn xong sẽ đem tới. Ta đi tìm Vệ tổng quản sắp xếp đồ cho chàng chuẩn bị hành quân nha.”
Nàng sắp xếp đâu ra đấy làm Mạc Ảnh Quân hơi bất ngờ trước đó hắn hành quân làm gì có chuẩn bị thứ gì. Đi đánh trận chứ có phải đi nghỉ dưỡng đâu mà đem nhiều đồ làm gì, nhưng hắn cũng không làm nàng mất hứng, ôm mặt nàng hôn nhẹ một cái nói….
“ Được.” Hứa Quân Dao ngơ ra một chút sau đó nhanh chóng rời đi, không ngoảnh đầu quay lại.
Mạc Ảnh Quân sờ sờ mũi cái hắn muốn thấy là quyến luyến của tiểu thê tử khi phu quân sắp ra trận kìa, nữ nhân ngốc này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất