Chương 22: Bắt Cóc (1)
- Cậu cởi mở hơn rồi đấy //Hạ Tuấn Lâm//
- Ừ, vào phòng đi //Đinh Trình Hâm//
Y nhìn quanh phòng
- Hôm qua cậu không về à? //Đinh Trình Hâm//
- Ừ
- Tôi sẽ dọn qua phòng của Mã Gia Kỳ ở //Đinh Trình Hâm//
- Cậu với anh ta tiến xa vậy rồi à? //Hạ Tuấn Lâm//
- Không có, chỉ là tớ muốn máu của cậu ta//Đinh Trình Hâm//
- Mà Đinh Nhi này! Cậu bao nhiêu tuổi rồi? //Hạ Tuấn.Lâm//
- 16 tuổi
- Ya vậy là tôi lớn hơn cậu rồi, tôi năm nay đã 19 rồi, hay là chúng ta kết nghĩa đi //Hạ Tuấn Lâm//
- Được
- Sau này cậu là em trai tôi, tôi gọi cậu là Đinh nhi được không? //Hạ Tuấn Lâm//
- Được, Hạ ca //Đinh Trình Hâm//
- Anh cũng từng có một đứa em, em ấy rất ngoan ngoãn //Hạ Tuấn Lâm//
- Vậy đứa em đó của anh đâu rồi? //Đinh Trình Hâm//
- Mất tích rồi, em về để dọn đồ sao? Anh giúp em //Hạ Tuấn Lâm//
- Cảm ơn
______ Chuyển cảnh
( Lúc này Tống Á Hiên đã nhớ về quá khứ xong và quay lại thực tại)
- Tiểu Tường em biết hết rồi đấy, nếu anh nói ra em sẽ tha thứ hay không? //Tống Á Hiên//
Tống Á Hiên mỉm cười rồi nói
- Cũng đúng, em không thể nghe được, Tiểu Tường Anh Yêu Em //Tống Á Hiên//
Những lời nói này của Hắn chỉ biết giữ ở trong lòng. Tống Á Hiên dứt lời liền bỏ đi, Nghiêm Hạo Tường mở mắt nhìn theo bước hắn rồi đi
- Anh tưởng em ngốc sao? Em đã biết người làm chính là ông ta Tống Khưu, trong một lần tình cờ em đã thấy ông ta cùng họ bàn bạc gì đó. Lúc đó, em sợ hãi lắm, em hận ông ta chứ không phải là anh. Suốt 1 năm trời anh luôn hành hạ em, em đau lắm chứ,nhưng em rất yêu anh. Chỉ là lúc đó em đã trở nên dơ bẩn rồi thì làm sao xứng đáng với Anh? //Nghiêm Hạo Tường//
Dơ Bẩn? Không Xứng Đáng? Tại sao Nghiêm Hạo Tường phải nghĩ như thế chứ?
Vì Cậu yêu Hắn, một khi yêu là luôn muốn giữ bản thân trong sạch giành cho Hắn nhưng lại bị dập tắt bởi ông ta Tống Khưu.
Cả 2 người họ không thể nói rõ cho nhau biết được, họ luôn che giấu mọi thứ đến cuối cùng họ sẽ có kết cục thế nào? Đau Thương? Hạnh Phúc?
Nhưng Cậu cũng hiểu rõ Ông ta làm như vậy là vì đứa con nhỏ bé kia còn chưa kịp nhìn mặt mà đã biến mất rồi. Làm Cha Làm Mẹ không ai là không đau lòng. Năm đó cậu vẫn đi trên chiéc giày bình thường kia nhưng Tại sao lúc đó nó lại trơn?
Bên ngoài cửa
- Nghiêm Hạo Tường mày đau khổ như thế tao vui lắm đấy. Còn Tống Á Hiên mày lại nhu nhược như thế à? Thế mà còn dám thừa kế vương vị. //Tống Lâm Hiên//
Tại sao Tống Lâm Hiên lại như thế? Không phải là Tống Á Hiên rất thương yêu gã lắm sao? Bây giờ gã còn nói những lời này kia chứ? Có phải gã muốn hại cả 2 người hay không?
(Phản diện xuất hiện rồi, Tình địch của Đinh nhi xuất hiện rồi)
___________Tua
Đinh Trình Hâm và Hạ Tuấn Lâm cũng thu dọn đồ xong. Đinh Trình Hâm trở về phòng.
Hạ Tuấn Lâm đang đi trên đường thì bị một cánh tay nắm chặt, cậu sợ hãi hét toáng lên
- Aaaaaa
- Bảo bối em sao vậy? //Lưu Diệu Văn//
- Anh làm em giật mình, anh làm gì ở đây?//Hạ Tuấn Lâm//
- Đến bảo em dọn đến phòng anh đó, anh cho người sang dọn đồ của em rồi chúng ta đi ăn thôi //Lưu Diệu Văn//
- Vâng
_____ Quay về chỗ Trình Hâm
Đinh Trình Hâm đang nằm trên giường thì nghe tiếng gõ cửa, Y chạy ra mở cửa vì tưởng Mã Gia Kỳ đã trở về nhưng không ngờ lại là một người khác. Gã ta đột nhiên đánh ngất Y rồi đưa Y đến nơi tâm tối
Bên Gia Kỳ
- Hử
- Con sao vậy A Kỳ? // Trương Tố Nhi//
- Con cảm thấy khó chịu //Mã Gia Kỳ//
- Sao lại như vậy? //Trương Tố Nhi//
- Mẫu thân con trở về kí túc, con cảm nhận được A Trình gặp chuyện //Mã Gia Kỳ//
- Đi đi //Trương Tố Nhi//
Hắn chạy nhanh về kí túc nhưng vừa về đã thấy cửa mở còn người thì không thấy đâu. Hắn vội vã đi tìm khắp nơi cũng chằng thấy, đột nhiên hắn nhớ ra giữa Y và Hắn còn có khế ước vì vậy chỉ cần bình tĩnh cảm nhận thì có thể biết Y ở đâu.
Hân tiếp tục đi theo cảm nhận chạy đi tìm cậu
___Bên Trình Hâm
Y bị trói chặt vào chiếc ghế, một người đàn ông lấy nước tạt lên người Y, Y tỉnh lại nhìn họ
- Các người là ai? //Đinh Trình Hâm//
- Tao là ai không quan trọng, quan trọng là mày dám ở bên Gia Kỳ của tao? //Người bí ẩn//
- Ai là Gia Kỳ của cậu? //Đinh Trình Hâm//
- Cái thằng này mày dám nói vậy sao? //Người bí ẩn//
- Thả tôi ra đi //Đinh Trình Hâm//
- Mày mơ đi, mày thuộc giới tính C sao? Tụi bây hôm nay làm nó có thai cho tao //Người bí ẩn//
- Vâng//Đàn em//
- Tránh xa,đừng qua đây //Đinh Trình Hâm//
- Cậu em ngoan ngoãn đi, bọn này sẽ nhẹ nhàng //Đàn em//
Bọn chúng càng ngày càng lại gần Y
- Tránh ra, MÃ GIA KỲ mau đên đây đi //Đinh Trình Hâm//
Y sợ hãi mà hét tên Mã Gia Kỳ để cầu cứu. Không xong rồi bọn họ đã xé rách chiếc áo trên người Y xuống. Y phải chấp nhận cho họ làm nhục sao?
- Ừ, vào phòng đi //Đinh Trình Hâm//
Y nhìn quanh phòng
- Hôm qua cậu không về à? //Đinh Trình Hâm//
- Ừ
- Tôi sẽ dọn qua phòng của Mã Gia Kỳ ở //Đinh Trình Hâm//
- Cậu với anh ta tiến xa vậy rồi à? //Hạ Tuấn Lâm//
- Không có, chỉ là tớ muốn máu của cậu ta//Đinh Trình Hâm//
- Mà Đinh Nhi này! Cậu bao nhiêu tuổi rồi? //Hạ Tuấn.Lâm//
- 16 tuổi
- Ya vậy là tôi lớn hơn cậu rồi, tôi năm nay đã 19 rồi, hay là chúng ta kết nghĩa đi //Hạ Tuấn Lâm//
- Được
- Sau này cậu là em trai tôi, tôi gọi cậu là Đinh nhi được không? //Hạ Tuấn Lâm//
- Được, Hạ ca //Đinh Trình Hâm//
- Anh cũng từng có một đứa em, em ấy rất ngoan ngoãn //Hạ Tuấn Lâm//
- Vậy đứa em đó của anh đâu rồi? //Đinh Trình Hâm//
- Mất tích rồi, em về để dọn đồ sao? Anh giúp em //Hạ Tuấn Lâm//
- Cảm ơn
______ Chuyển cảnh
( Lúc này Tống Á Hiên đã nhớ về quá khứ xong và quay lại thực tại)
- Tiểu Tường em biết hết rồi đấy, nếu anh nói ra em sẽ tha thứ hay không? //Tống Á Hiên//
Tống Á Hiên mỉm cười rồi nói
- Cũng đúng, em không thể nghe được, Tiểu Tường Anh Yêu Em //Tống Á Hiên//
Những lời nói này của Hắn chỉ biết giữ ở trong lòng. Tống Á Hiên dứt lời liền bỏ đi, Nghiêm Hạo Tường mở mắt nhìn theo bước hắn rồi đi
- Anh tưởng em ngốc sao? Em đã biết người làm chính là ông ta Tống Khưu, trong một lần tình cờ em đã thấy ông ta cùng họ bàn bạc gì đó. Lúc đó, em sợ hãi lắm, em hận ông ta chứ không phải là anh. Suốt 1 năm trời anh luôn hành hạ em, em đau lắm chứ,nhưng em rất yêu anh. Chỉ là lúc đó em đã trở nên dơ bẩn rồi thì làm sao xứng đáng với Anh? //Nghiêm Hạo Tường//
Dơ Bẩn? Không Xứng Đáng? Tại sao Nghiêm Hạo Tường phải nghĩ như thế chứ?
Vì Cậu yêu Hắn, một khi yêu là luôn muốn giữ bản thân trong sạch giành cho Hắn nhưng lại bị dập tắt bởi ông ta Tống Khưu.
Cả 2 người họ không thể nói rõ cho nhau biết được, họ luôn che giấu mọi thứ đến cuối cùng họ sẽ có kết cục thế nào? Đau Thương? Hạnh Phúc?
Nhưng Cậu cũng hiểu rõ Ông ta làm như vậy là vì đứa con nhỏ bé kia còn chưa kịp nhìn mặt mà đã biến mất rồi. Làm Cha Làm Mẹ không ai là không đau lòng. Năm đó cậu vẫn đi trên chiéc giày bình thường kia nhưng Tại sao lúc đó nó lại trơn?
Bên ngoài cửa
- Nghiêm Hạo Tường mày đau khổ như thế tao vui lắm đấy. Còn Tống Á Hiên mày lại nhu nhược như thế à? Thế mà còn dám thừa kế vương vị. //Tống Lâm Hiên//
Tại sao Tống Lâm Hiên lại như thế? Không phải là Tống Á Hiên rất thương yêu gã lắm sao? Bây giờ gã còn nói những lời này kia chứ? Có phải gã muốn hại cả 2 người hay không?
(Phản diện xuất hiện rồi, Tình địch của Đinh nhi xuất hiện rồi)
___________Tua
Đinh Trình Hâm và Hạ Tuấn Lâm cũng thu dọn đồ xong. Đinh Trình Hâm trở về phòng.
Hạ Tuấn Lâm đang đi trên đường thì bị một cánh tay nắm chặt, cậu sợ hãi hét toáng lên
- Aaaaaa
- Bảo bối em sao vậy? //Lưu Diệu Văn//
- Anh làm em giật mình, anh làm gì ở đây?//Hạ Tuấn Lâm//
- Đến bảo em dọn đến phòng anh đó, anh cho người sang dọn đồ của em rồi chúng ta đi ăn thôi //Lưu Diệu Văn//
- Vâng
_____ Quay về chỗ Trình Hâm
Đinh Trình Hâm đang nằm trên giường thì nghe tiếng gõ cửa, Y chạy ra mở cửa vì tưởng Mã Gia Kỳ đã trở về nhưng không ngờ lại là một người khác. Gã ta đột nhiên đánh ngất Y rồi đưa Y đến nơi tâm tối
Bên Gia Kỳ
- Hử
- Con sao vậy A Kỳ? // Trương Tố Nhi//
- Con cảm thấy khó chịu //Mã Gia Kỳ//
- Sao lại như vậy? //Trương Tố Nhi//
- Mẫu thân con trở về kí túc, con cảm nhận được A Trình gặp chuyện //Mã Gia Kỳ//
- Đi đi //Trương Tố Nhi//
Hắn chạy nhanh về kí túc nhưng vừa về đã thấy cửa mở còn người thì không thấy đâu. Hắn vội vã đi tìm khắp nơi cũng chằng thấy, đột nhiên hắn nhớ ra giữa Y và Hắn còn có khế ước vì vậy chỉ cần bình tĩnh cảm nhận thì có thể biết Y ở đâu.
Hân tiếp tục đi theo cảm nhận chạy đi tìm cậu
___Bên Trình Hâm
Y bị trói chặt vào chiếc ghế, một người đàn ông lấy nước tạt lên người Y, Y tỉnh lại nhìn họ
- Các người là ai? //Đinh Trình Hâm//
- Tao là ai không quan trọng, quan trọng là mày dám ở bên Gia Kỳ của tao? //Người bí ẩn//
- Ai là Gia Kỳ của cậu? //Đinh Trình Hâm//
- Cái thằng này mày dám nói vậy sao? //Người bí ẩn//
- Thả tôi ra đi //Đinh Trình Hâm//
- Mày mơ đi, mày thuộc giới tính C sao? Tụi bây hôm nay làm nó có thai cho tao //Người bí ẩn//
- Vâng//Đàn em//
- Tránh xa,đừng qua đây //Đinh Trình Hâm//
- Cậu em ngoan ngoãn đi, bọn này sẽ nhẹ nhàng //Đàn em//
Bọn chúng càng ngày càng lại gần Y
- Tránh ra, MÃ GIA KỲ mau đên đây đi //Đinh Trình Hâm//
Y sợ hãi mà hét tên Mã Gia Kỳ để cầu cứu. Không xong rồi bọn họ đã xé rách chiếc áo trên người Y xuống. Y phải chấp nhận cho họ làm nhục sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất