Kỳ Huyễn Dị Điển

Chương 65

Trước Sau
Dị hoá thú quả thực có thể ly khai chủ nhân, trên thực tế, chúng ta lúc bình thường cần dị hoá thú giúp làm việc, chúng nó có thể ly khai chúng ta là chuyện đương nhiên, thế nhưng, không thể lâu lắm, dù sao —— "

Nam tử cao gầy dừng lại chốc lát, sau đó tiếp tục nói: "Trên thế giới này, dị hoá thú không riêng gì do người dị hoá năng lực sinh thành, còn có nhiều hơn dị hoá thú là ám vật chất trong không khí tự động tụ tập, ngưng thực mà thành, dị hoá thú sinh trong tự nhiên tuyệt đại đa số rất yếu, thế nhưng cũng có rất cường đại, cùng người năng lực sinh thành dị hoá thú bất đồng, chúng nó hơn phân nửa không có ý thức hoàn chỉnh của mình, loại dị hoá thú này tuyệt đại đa số dựa vào bản năng hành động, mà ám vật chất bản năng tựa hồ chính là..."

Nam tử nhìn thoáng qua phía trước: "Tụ tập, ngưng thực."

"Không sai, tuy rằng tụ tập, ngưng thực xem như là hành vi của người dị hoá năng lực chúng ta, thế nhưng chúng ta không làm như vậy, ám vật chất bản thân đã có bản năng, chúng nó nhìn như rời rạc phân tán trong không khí, nhưng mà một khi có cơ hội, chúng nó sẽ kết đoàn."

"Có ám vật chất gần thuộc tính kết hợp với nhau, từng điểm từng điểm hội tụ, quá trình này phi thường thong thả, so người dị hoá năng lực tiến hành ngưng kết yếu chậm hơn, nhưng một khi chờ chúng nó tụ tập tới trình độ nhất định, chúng nó lớn mạnh quá trình trái lại so người năng lực dị hoá tốc độ phải nhanh hơn."

"Vô luận là loại phương thức nào sinh ra dị hoá thú, tụ tập, ngưng thực đều là bản năng bọn nó."

"Mà phương thức thực hiện loại bản năng này trên cơ bản chủ yếu chỉ có một: Thôn phệ."

"Vô luận là dị hoá thú hoang dã, hay là dị hóa thú dị năng giả."

"Chỉ cần dị hoá thú ở bên người chúng ta, trên cơ bản sẽ không tiến hành thôn phệ, bởi vì dị năng giả có thể cung cấp ám vật chất để chúng nó duy trì triệu chứng hoặc là liên tục lớn mạnh, song khi dị hoá thú ly khai dị năng giả tồn tại, trong thời gian tương đối dài, ám vật chất bản năng sẽ quật khởi, để duy trì triệu chứng hoặc để cho mình càng thêm lớn mạnh, nó sẽ hữu ý vô ý thôn phệ dị thú hóa hoang dại, những dị hóa thú này chưa trải qua dị năng giả sàng chọn tinh lọc một khi dị hoá thú trong cơ thể chiếm đoạt tỉ lệ cao tới trình độ nhất định, dị hoá thú sẽ trở nên luống cuống, thoát ly khống chế."

Nam tử cao gầy mím môi: "Trên thực tế, trước đây chúng ta phụ trách một người dị hoá năng lực chính là như vậy, nàng là một trù sư, sớm nhất sinh thành dị hoá thú mục đích là muốn xử lý rác thải, cho nên, dị hoá thú của nàng trời sinh liền có bản năng thôn phệ cực mạnh, hay hoặc là nói, thôn phệ chính là nguyên nhân nó sinh ra."

"Người năng lực đó mặc kệ dị hoá thú của mình mỗi ngày bên ngoài du đãng, trong quá trình lảng vãng, nó không ngừng tiến hành thôn phệ, không chỉ có ăn đồ ăn loài người, ăn dị hoá thú hoang dại, thậm chí còn cùng đi săn giết dị hoá thú dị năng giả khác!"

"Kết quả của dị hóa thú ăn quá hiều ý thức chính là —— "

"Nó nổ tung."

"Chúng ta đã từng đụng phải tình huống càng cực đoan hơn, đó chính là trong quá trình, dị hoá thú tốc độ lớn vượt qua xa chủ nhân của nó, dưới loại tình huống này, dị hoá thú trực tiếp thoát ly chủ nhân, trở thành dị hoá thú hoang dại, hơn nữa còn là cực kỳ cường đại dị hoá thú hoang dại."

"Dị hoá thú và chủ nhân cùng một nhịp thở, vô luận là loại tình huống nào, dị hoá thú trạng thái đều sẽ ảnh hưởng đến chủ nhân, một khi dị hoá thú nổ tung hoặc thoát ly, dị năng giả nhẹ thì thụ thương, nặng thì tử vong, sở dĩ báo cho đại gia, để dị hoá thú ly khai chính mình một đoạn thời gian thì có thể, nhưng mà thứ nhất, không nên quá dài, thứ hai, lúc rời đi mệnh lệnh dị hoá thú không được ăn, thứ ba, vô luận là đồ ăn loài người hay là dị hoá thú hoang dại, đều không đề nghị mọi người cho nó ăn cơm, nhất là cái sau."

Hướng mọi người ý vị thâm trường nhìn thoáng qua, mắt nhìn phía dưới bởi vì mình vừa nói trong nháy mắt rơi vào ồn ào, nam tử cao gầy bỗng nhiên mỉm cười: "Bất quá mọi người cũng không cần rất lo lắng, tuy rằng thôn phệ là bản năng, thế nhưng trừ phi như ta nói dị hoá thú người dị hoá kia, trời sinh chính là vì thôn phệ mà sinh, bằng không giống các dị hoá thú đơn giản sẽ không tiến hành thôn phệ loại hành vi này, dù sao, nếu như dị hoá hình thái là vật phẩm hay là dị hoá thú ăn chay, phương diện này lo lắng càng nhỏ một chút, dù sao, cho dù là dị hoá hình thái, nó thiên phú thuộc tính cũng là do hình thái của nó trực tiếp ban cho. "

Nói xong đoạn này, nam tử cao gầy liền nhẹ nhàng gật đầu lui xuống, thời gian kế tiếp, bọn họ còn hướng tất cả mọi người dị hoá năng lực phô bày một chút năng lực của mình.

Tỷ như trước xuất hiện qua A Tam, nàng dùng hồ điệp phô bày một chút năng lực theo dõi: Trên cánh hồ điệp của nàng cùng hồ điệp thực sự như nhau, bột phấn bám vào thật nhiều, khi hồ điệp theo dõi một mục tiêu ly khai, sẽ ven đường lưu lại bột phấn trên cánh, người khác không nhìn ra, nhưng A Tam lại có thể theo những bột phấn này chính xác tìm được mục tiêu;

Còn lão Vương trước đây đã nói qua với Lâm Uyên về năng lực của hắn chính là lợi dụng ám vật chất tăng thêm cơ thịt của cơ thể, những bắp thịt do ám vật chất tạo thành vừa là áo giáp điều kiện tốt nhất, vừa là vũ khí tốt nhất, khi năng lực của hắn phát động, trong mắt người thường hắn khả năng chính là một tráng hán bắp thịt, mà trong mắt người dị hoá năng lực hắn lại quả thực thành "Người xanh biếc khổng lồ"!

Cao gầy lãnh diễm nữ cảnh sát dị hoá vật phẩm là súng ngắm, hình dạng súng ống quấn vòng quanh cánh tay đi ra ngoài quả thực suất kinh người; mà gã cảnh sát cầm vợt đập muỗi vừa xuất hiện đã khiến mọi người cười tràng, nhưng mà, khi điện áp vợt đập muỗi trong tay hắn bị nghi khí trắc lượng ra, nhìn trên dụng cụ hiện ra cực kỳ cao điện áp, mọi người cũng không cười nổi nữa ——

Trên cơ bản, người ở chỗ này ai cũng có thu hoạch, bọn họ thấy được các loại các dạng dị hoá hình thái, cũng nhìn thấy phương pháp những người khác sử dụng năng lực của mình.

Vì vậy, sau nam tử cao gầy nói ra mong muốn mọi người có thể đăng ký một chút tin tức của mình, để ngày sau sẽ tổ chức tương ứng học tập thời gian, trên cơ bản không ai cự tuyệt.

Kỳ thực chuyện cho tới bây giờ, ai cũng biết: Đăng ký hay không trên cơ bản không sai, chính họ nguyên bổn chính là đối tượng bị quản chế, trong hệ thống đối phương nguyên vốn là có tư liệu của mình ← chẳng qua là đối phương căn cứ kết quả quan sát tự hành điền, cùng với như vậy, chẳng bằng chính mình chủ động đi ra một lần nữa đăng ký.



Mọi người đứng xếp hàng tiến hành đăng ký.

Thật ra chỉ là đăng ký rất đơn giản, không có tình huống đem người đưa phòng tối, có chỉ là một nghi khí, nghe nói là trắc "Khí giá trị", bất quá kết quả chỉ có nhân viên đăng ký và bản thân có thể thấy được, có nữa chính là đăng ký dị hoá hình thái của người dị hóa năng lực, Lâm Uyên chú ý tới, đại bộ phận người năng lực dị hoá hình thái đều là động vật, cũng có cổ quái động vật, trên cơ bản đều là sinh vật thường gặp trên địa cầu, dị năng giả cùng Lâm Uyên như nhau là cá cũng có, đối phương còn chủ động lại gần lên tiếng chào hỏi Lâm Uyên, hai người nhìn dị hóa thú như nhau của đối phương, sau đó câm nín:

Lâm Uyên dị hoá thú —— lớn bằng đầu ngón tay lớn Cá khô nhi;

Đối phương dị hoá thú —— cá trích một đuôi ← không sai, là loại trong thị trường.

Quả thực không biết ai nên cười.

Lâm Uyên rất nhanh hoàn thành đăng ký, hắn khí giá trị là 100, tuy rằng không biết số này giá trị cao hay thấp, trên thực tế, hắn còn một lần lo lắng cho mình căn bản trắc không nổi giá trị, còn là Thâm Bạch trước đó ở trên người hắn "Cọ" một chút "Hắc vụ", cũng không biết điểm ấy khí giá trị cùng Thâm Bạch hắc vụ có quan hệ hay không...

Sau đó, liền đến phiên Thâm Bạch.

Khí giá trị "1000", đã sớm biết đối phương nhất định đã nắm giữ cặn kẽ các loại tình huống của hắn, Thâm Bạch cũng không có tận lực đè thấp khí giá trị; sau đó, dị hoá thú là "Mèo mun".

Tuy rằng ngày hôm nay Thâm bạch chỉ dẫn theo Lê Hoa nhi, bất quá hắn và đối phương đều lòng biết rõ: Dị hoá thú Thâm Bạch không chỉ một con.

Đơn giản đăng ký hoàn tất, nam tử cao gầy bỗng nhiên ngẩng đầu lên, đối Thâm Bạch nở nụ cười:

"Mèo sao... Tuy rằng hình thể nhỏ, thế nhưng nó là động vật ăn thịt cỡ nhỏ a ~ "

Hắn cười, Thâm Bạch cũng hướng hắn cười.

Hai người không nói chuyện với nhau nữa, lập tức tới Tông Hằng bắt đầu đăng ký, mà Thâm Bạch lại lên lầu chạy đến bên người Lâm Uyên —— Lâm Uyên ở phía trên chờ hắn.

"Thế nào?" Lâm Uyên thấp giọng hỏi hắn.

"Hết thảy đều tốt." Thâm Bạch đối với hắn nói.

"Ngày hôm nay bọn họ giới thiệu đồ đâu?" Lâm Uyên lại hỏi: "Lê Hoa nhi sẽ trảo dị hoá thú khác ăn, đối với cậu có ảnh hưởng gì không?"

"Chiếu bọn họ nói, nếu như không phải lấy thôn phệ làm mục đích tạo thành dị hóa thú, thì ngay từ đầu sẽ không có loại hành vi này a..." Bởi đây chính là mục đích của chuyến đi, cho nên Lâm Uyên đối với phương diện này ấn tượng có thể nói là phi thường khắc sâu.

Thâm Bạch hướng hắn mỉm cười, nhìn thoáng qua bên trong cánh cửa nơi thang lầu, hắn nói: "Bọn họ nói đại bộ phận đều là đúng, bất quá cũng có chỗ mâu thuẫn, không thể nói là nói dối, thế nhưng, bọn họ giới thiệu cũng không toàn bộ."

"Tỷ như hắn nói, dị hoá hình thái là vật phẩm hay động vật ăn chay, dục vọng thôn phệ dị hoá vật sẽ nhỏ đi một ít."

"Em không cho là như vậy."

"Dị hoá hình thái chỉ là hình thái mà thôi, vô luận là với động vật ăn thịt, hay là lấy ăn chay thậm chí vật phẩm hình thái hiện ra, trên cơ bản chúng nó đều là ám vật chất, nếu như có dục vọng nảy sinh cùng ngưng tụ, trình độ dục vọng hai thứ sẽ không có khác nhau chút nào."

"Như vầy phải không?" Lâm Uyên suy nghĩ một chút, sau đó không thể không nói, hắn nghĩ Thâm Bạch nói có lý.

"Nhưng thật ra em đối A Tam giới thiệu mấy cuốn sách rất cảm thấy hứng thú, cùng với nghe bọn hắn giới thiệu, em càng muốn chính mình đi thư viện nhìn, sau này chúng ta cùng đi thư viện bọn họ nói thế nào?"



Thâm Bạch cứ như vậy xóa khai cái đề tài này.

Bọn họ nói chuyện công phu, trên thang lầu lại đi tới một người, không phải Tông Hằng, mà là OL nữ tính dị hoá thú chim to, đối phương nhìn bọn họ liếc mắt, sau đó rời đi, nàng bắt đầu không bao lâu Tông Hằng cũng lên tới, ba người lần thứ hai đi tới bên tàu điện ngầm, nhắc tới cũng xảo, bọn họ cư nhiên lại gặp cô gái kia.

Hữu ý vô ý, mọi người tựa hồ vô ý thức lựa chọn toa xe lúc tới không sai biệt lắm.

"Người kia nói tôi khí giá trị rất cao, nhất định là người dị hoá năng lực không sai, dị hoá vật xuất hiện là chuyện sớm hay muộn, có lẽ nó đã xuất hiện, chỉ là tôi còn chưa phát giác được." Sau khi tàu lần thứ hai chuyển động, Tông Hằng nói khẽ với Lâm Uyên về chuyện phát sinh lúc ở dưới.

Bởi vì đối phương giải thích thời gian hơi chút dài quá điểm, hắn lúc này mới đi lên chậm một ít.

"Thâm Bạch nói sau này muốn đi thư viện tra một chút sách lý luận, cậu có muốn đi chung hay không?" Lâm Uyên gật đầu, sau đó hỏi hắn.

Tông hằng lắc đầu cự tuyệt: "Tôi vừa nhìn sách liền đau đầu, Thâm Bạch đầu óc tốt, để hắn giúp cậu xem đi, tiện thể giúp tôi lưu ý một chút loại tình huống đó, trở về nói cho tôi nghe là tốt rồi."

Ba người ở bên cạnh xì xào bàn tán, mà đối diện OL vẫn nhắm mắt lại, dọc theo đường đi thẳng đến xuống xe, cũng không nói thêm một câu.

Tối hôm nay, Thâm Bạch ngoài dự đoán của mọi người sớm xuống xe.

"Ngày mai sáng sớm em có khóa, có bản bài chuyên ngành thư tịch, em phải đi học." Hắn nói, cười tạm biệt Lâm Uyên và Tông Hằng.

Đối với lần này hoàn toàn không có dị nghị, Lâm Uyên và Tông Hằng tiếp tục ngồi ở trên tàu.

Lê Hoa nhi vẫn không có cùng Thâm Bạch về, mà trái lại ngồi xổm bên trái bóng đặt Cá khô nhi.

Lẳng lặng, trong mắt nó tựa hồ chỉ có Cá khô nhi.

Mà cùng lúc đó, Thâm Bạch không có trực tiếp về nhà.

Ra cửa tàu điện ngầm, hắn không có hoán ngồi, mà là trực tiếp ra tàu, lắc lắc đãng đãng đi ở trên đường.

Không có bị các loại cửa hàng bên cạnh mê hoặc, hắn chỉ là đi về phía trước.

Tựa hồ không có mục đích, tựa hồ có mục tiêu kiên định.

Hai bên trái phải có quần tam tụ ngũ OL nữ tính nhìn hắn dáng dấp đẹp trai, vẫn cùng hắn đến gần tới, Thâm Bạch chỉ là cười cười, sau đó tiếp tục đi về phía trước.

Ngày hôm nay, hắn đối Lâm Uyên nói, đại bộ phận là thật, hắn cũng không nói dối lời gì, bất quá, có giấu diếm.

Nam tử cao gầy hôm nay nói một câu khơi dậy hồi ức của hắn, đã chôn ở chỗ sâu hồi ức ——

"... Bất quá mọi người cũng không cần rất lo lắng, tuy rằng thôn phệ là bản năng, thế nhưng trừ phi như ta nói dị hoá thú dị năng giả kia, trời sinh chính là vì thôn phệ mà sinh, bằng không giống dị hoá thú đơn giản sẽ không tiến hành loại hành vi thôn phệ này..."

Hắn chợt nhớ tới, những mèo mun này, lúc ban đầu... Tựa hồ có thật không chính là vì thôn phệ mà thành...

Híp mắt một cái, tiện tay gọi ra một con mèo mun ôm, Thâm Bạch tiếp tục đi về phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau