Chương 5
Liên Tư Vũ lật sách, nhưng ánh mắt căn bản không đặt trong sách.
Huyết Vương nằm dựa vào bàn, dùng ánh mắt chăm chú mà nhìn y.
Đây là thói quen mỗi ngày của hắn. Người này thực tốt, ngắm cả đời cũng sẽ không chán.
Liên Tư Vũ gấp sách lại,nhìn qua chỗ Huyết Vương.
- Vương, người còn công vụ cần sử lý.
Huyết Vương không quan tâm, chỉ hỏi một câu.
- Em là đang nghĩ đến sủng vật của Phelan.
Giọng điệu giấu chút vị chua của giấm.
Liên Tư Vũ không trả lời, vào trong mắt Huyết Vương thì thành ngầm thừa nhận.
-Cô ta có gì tốt?! Không phải cô ta đã là của Phelan sao?! Không phải là ngươi tự tay đưa cô ta cho Phelan sao?!
Hắn có chút uất ức, người này... tại sao còn nhớ nhân loại kia?! Bởi vì máu tươi của cô ta đặc biệt thơm ngon sao?!
- Thứ nhất, cô ấy rất tốt, thứ hai ta không quan tâm cô ấy là của ai,thứ ba khi Phelan đến... trong mắt cô ấy dâng lên tia vui mừng và tin tưởng.
Liên Tư Vũ vẫn bình tĩnh trả lời từng câu hỏi của Huyết Vương.
- Cho nên... ngươi giao cô ta cho Phelan...
Huyết Vương âm u hỏi... cho nên kỳ thực, Liên giao cô ta cho Phelan không phải bởi vì Liên đã mất hứng thú với cô ta, mà là bởi vì như vậy cô ta sẽ vui vẻ ?!
Từ lúc nào ...Liên lại để ý đến cảm nhận của một người như vậy? Quan tâm một người như vậy? !
- Vương, người không thích cô ta sao? Lúc trước...
- Ưm!
Huyết Vương nghe không nổi, sát lại gần hôn môi y.
Bởi vì không kịp phòng bị, Huyết Vương rất dễ dàng công thành đoạt đất, đầu lưỡi giảo hoạt quét qua mọi ngóc ngách trong khoang miệng, còn cuốn lấy lưỡi người kia để chơi đùa...
"Rầm!"
- Vương, ta có việc gấp, cáo từ!
Liên Tư Vũ ngay cả chữ "thần" cũng không kịp xưng liền vội vàng chạy ra ngoài.
Huyết Vương ngồi dưới đất ,ngẩn người nhìn bóng dáng chạy chối chết của Liên Tư Vũ, ánh mắt dâng lên chút bi thương.
Vẫn là do hắn quá nóng vội... dọa người kia chạy rồi.
Đến khi biết Huyết Vương đã không còn nhìn thấy chính mình, bước chân Liên Tư Vũ chậm lại.
Rũ mắt nhìn chằm chằm mặt đất dưới chân, khiến không ai có thể nhìn rõ biểu cảm của y.
Biết rõ đây là yêu cầu của nhiệm vụ, nhưng trong lúc nhất thời, Liên Tư Vũ vẫn chưa thể thích ứng...
Chỉ là... dường như cũng không phản cảm như tưởng tượng .
Vô thức miết miết đôi môi, khi y ngẩng đầu, đôi mắt đã lấy lại sự tao nhã của ngày thường.
...
Đêm trăng máu.
Một sự kiện đặc biệt của Huyết tộc.
Vào đêm trăng máu, sức mạnh của huyết tộc sẽ tăng lên đáng kể, đây cũng là thời điểm huyết tộc lâm vào mất kiểm soát.
Để tránh tình trạng mất kiểm soát đả thương người khác, huyết tộc đều tiến hành ngủ say.
Nhưng không ai ngờ được, ngay đêm trăng máu có một đội ngũ yên lặng không tiếng động đi vào địa phận của Huyết Vương.
Đó là thủ hạ của Bernie Đại Thân Vương.
Huyết tộc đứng đầu là Huyết Vương, phía dưới là tam Đại Thân Vương : Phelan, Bernie và Finn,dưới Tam Đại Thân Vương là 10 Thân Vương tạm thời chưa cần nhắc đến.
Mỗi Đại Thân Vương đều có một cỗ thế lực của riêng mình, người trung tâm còn được, nhưng nếu hai Đại Thân Vương hợp tác... muốn giết Huyết Vương cũng không phải khó.
Lúc trước Huyết Vương nhận được mật báo rằng Bernie Đại Thân Vương và Finn Đại Thân Vương muốn hợp tác với nhau, hòng lật đổ chính mình.
Huyết Vương tiên hạ thủ vi cường, giết gà dọa khỉ, khiến Finn từ bỏ ý định phản bội.
Ai biết thuộc hạ dưới trướng Bernie Đại Thân Vương không phục, nhân ngày trăng máu mà tập kích Huyết Vương.
Nhưng cũng không biết bọn họ dùng biệt pháp gì, vậy mà có thể không bị trăng máu ảnh hưởng.
Ngày trăng máu , trong cung điện của Huyết Vương rất yên tĩnh, bởi vì tất cả huyết tộc đã lâm vào ngủ say, khi ánh trăng biến đổi, bọn họ mới có thể thức tỉnh.
Tự biết đây là điểm yếu của huyết tộc, trước khi lâm vào ngủ say, Huyết Vương đã tạo rất nhiều màng chắn bảo vệ cung điện và huyết tộc.
Ai biết mấy huyết tộc này lại dễ dàng đi vào như vậy?
"Lạch cạch... "
Tiếng bước chân có chút dồn dập, bởi vì không gian không có một bóng người, tạo thành khung cảnh quỷ dị cực điểm.
- Hôm nay Vương không tiếp khách, nhưng nếu các vị đã đến, vậy cũng đừng về.
Nến trong cung điện vụt sáng, trên ghế chủ vị, có người đang ngồi.
Tây trang màu trắng có họa tiết thêu bằng chỉ vàng , lớp áo choàng màu đen tuyền thêu vài bông tường vy, bởi vì là họa tiết ẩn nên không dễ nhìn ra.
Gương mặt trắng ngọc tinh tế, huyết đồng ẩn chứa một tia lăng lệ tà khí, đôi môi màu máu cong lên một độ cung vừa phải, hoàn mỹ như được vẽ ra.
Quần áo vô cùng chỉnh tề, nhìn là biết không phải vội vàng mặc vào, nghĩa là...
Người này biết bọn họ sẽ trà trộn vào đây nên ở đây đợi bọn họ như sủi cảo nhảy vào nồi !
Thủ hạ của Bernie Đại Thân Vương rùng mình, đối với ánh mắt chứa đựng ý cười của Liên Tư Vũ, bọn họ không những không cảm thấy thân thiện mà ngược lại, trực giác cho bọn họ biết, nếu bọn họ không chạy đi,bọn họ sẽ chết ở đây!
Huyết Vương nằm dựa vào bàn, dùng ánh mắt chăm chú mà nhìn y.
Đây là thói quen mỗi ngày của hắn. Người này thực tốt, ngắm cả đời cũng sẽ không chán.
Liên Tư Vũ gấp sách lại,nhìn qua chỗ Huyết Vương.
- Vương, người còn công vụ cần sử lý.
Huyết Vương không quan tâm, chỉ hỏi một câu.
- Em là đang nghĩ đến sủng vật của Phelan.
Giọng điệu giấu chút vị chua của giấm.
Liên Tư Vũ không trả lời, vào trong mắt Huyết Vương thì thành ngầm thừa nhận.
-Cô ta có gì tốt?! Không phải cô ta đã là của Phelan sao?! Không phải là ngươi tự tay đưa cô ta cho Phelan sao?!
Hắn có chút uất ức, người này... tại sao còn nhớ nhân loại kia?! Bởi vì máu tươi của cô ta đặc biệt thơm ngon sao?!
- Thứ nhất, cô ấy rất tốt, thứ hai ta không quan tâm cô ấy là của ai,thứ ba khi Phelan đến... trong mắt cô ấy dâng lên tia vui mừng và tin tưởng.
Liên Tư Vũ vẫn bình tĩnh trả lời từng câu hỏi của Huyết Vương.
- Cho nên... ngươi giao cô ta cho Phelan...
Huyết Vương âm u hỏi... cho nên kỳ thực, Liên giao cô ta cho Phelan không phải bởi vì Liên đã mất hứng thú với cô ta, mà là bởi vì như vậy cô ta sẽ vui vẻ ?!
Từ lúc nào ...Liên lại để ý đến cảm nhận của một người như vậy? Quan tâm một người như vậy? !
- Vương, người không thích cô ta sao? Lúc trước...
- Ưm!
Huyết Vương nghe không nổi, sát lại gần hôn môi y.
Bởi vì không kịp phòng bị, Huyết Vương rất dễ dàng công thành đoạt đất, đầu lưỡi giảo hoạt quét qua mọi ngóc ngách trong khoang miệng, còn cuốn lấy lưỡi người kia để chơi đùa...
"Rầm!"
- Vương, ta có việc gấp, cáo từ!
Liên Tư Vũ ngay cả chữ "thần" cũng không kịp xưng liền vội vàng chạy ra ngoài.
Huyết Vương ngồi dưới đất ,ngẩn người nhìn bóng dáng chạy chối chết của Liên Tư Vũ, ánh mắt dâng lên chút bi thương.
Vẫn là do hắn quá nóng vội... dọa người kia chạy rồi.
Đến khi biết Huyết Vương đã không còn nhìn thấy chính mình, bước chân Liên Tư Vũ chậm lại.
Rũ mắt nhìn chằm chằm mặt đất dưới chân, khiến không ai có thể nhìn rõ biểu cảm của y.
Biết rõ đây là yêu cầu của nhiệm vụ, nhưng trong lúc nhất thời, Liên Tư Vũ vẫn chưa thể thích ứng...
Chỉ là... dường như cũng không phản cảm như tưởng tượng .
Vô thức miết miết đôi môi, khi y ngẩng đầu, đôi mắt đã lấy lại sự tao nhã của ngày thường.
...
Đêm trăng máu.
Một sự kiện đặc biệt của Huyết tộc.
Vào đêm trăng máu, sức mạnh của huyết tộc sẽ tăng lên đáng kể, đây cũng là thời điểm huyết tộc lâm vào mất kiểm soát.
Để tránh tình trạng mất kiểm soát đả thương người khác, huyết tộc đều tiến hành ngủ say.
Nhưng không ai ngờ được, ngay đêm trăng máu có một đội ngũ yên lặng không tiếng động đi vào địa phận của Huyết Vương.
Đó là thủ hạ của Bernie Đại Thân Vương.
Huyết tộc đứng đầu là Huyết Vương, phía dưới là tam Đại Thân Vương : Phelan, Bernie và Finn,dưới Tam Đại Thân Vương là 10 Thân Vương tạm thời chưa cần nhắc đến.
Mỗi Đại Thân Vương đều có một cỗ thế lực của riêng mình, người trung tâm còn được, nhưng nếu hai Đại Thân Vương hợp tác... muốn giết Huyết Vương cũng không phải khó.
Lúc trước Huyết Vương nhận được mật báo rằng Bernie Đại Thân Vương và Finn Đại Thân Vương muốn hợp tác với nhau, hòng lật đổ chính mình.
Huyết Vương tiên hạ thủ vi cường, giết gà dọa khỉ, khiến Finn từ bỏ ý định phản bội.
Ai biết thuộc hạ dưới trướng Bernie Đại Thân Vương không phục, nhân ngày trăng máu mà tập kích Huyết Vương.
Nhưng cũng không biết bọn họ dùng biệt pháp gì, vậy mà có thể không bị trăng máu ảnh hưởng.
Ngày trăng máu , trong cung điện của Huyết Vương rất yên tĩnh, bởi vì tất cả huyết tộc đã lâm vào ngủ say, khi ánh trăng biến đổi, bọn họ mới có thể thức tỉnh.
Tự biết đây là điểm yếu của huyết tộc, trước khi lâm vào ngủ say, Huyết Vương đã tạo rất nhiều màng chắn bảo vệ cung điện và huyết tộc.
Ai biết mấy huyết tộc này lại dễ dàng đi vào như vậy?
"Lạch cạch... "
Tiếng bước chân có chút dồn dập, bởi vì không gian không có một bóng người, tạo thành khung cảnh quỷ dị cực điểm.
- Hôm nay Vương không tiếp khách, nhưng nếu các vị đã đến, vậy cũng đừng về.
Nến trong cung điện vụt sáng, trên ghế chủ vị, có người đang ngồi.
Tây trang màu trắng có họa tiết thêu bằng chỉ vàng , lớp áo choàng màu đen tuyền thêu vài bông tường vy, bởi vì là họa tiết ẩn nên không dễ nhìn ra.
Gương mặt trắng ngọc tinh tế, huyết đồng ẩn chứa một tia lăng lệ tà khí, đôi môi màu máu cong lên một độ cung vừa phải, hoàn mỹ như được vẽ ra.
Quần áo vô cùng chỉnh tề, nhìn là biết không phải vội vàng mặc vào, nghĩa là...
Người này biết bọn họ sẽ trà trộn vào đây nên ở đây đợi bọn họ như sủi cảo nhảy vào nồi !
Thủ hạ của Bernie Đại Thân Vương rùng mình, đối với ánh mắt chứa đựng ý cười của Liên Tư Vũ, bọn họ không những không cảm thấy thân thiện mà ngược lại, trực giác cho bọn họ biết, nếu bọn họ không chạy đi,bọn họ sẽ chết ở đây!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất