Chương 50
Gào!!!
- Liên.
Thương Huyền nhẹ giọng trấn an quái vật trước mắt, nhưng hiển nhiên nó vô dụng, Liên Tư Vũ đã mất đi ý thức của con người.
Thương Huyền không từ bỏ, vẫn cố dùng kha năng của tang thi để giao tiếp.
Nhưng cuối cùng vẫn thất bại, Liên Tư Vũ bây giờ chỉ muốn tiến lại xé xác hắn ra mà thôi.
Thương Huyền rũ mắt, đáy mắt hiện lên ánh sáng âm u như ác ma.
...
1 năm sau...
Mơ màng mở mắt, đập vào mắt là trần nhà trắng tinh cùng đèn trùm thủy tinh.
Ký ức khi còn là tang thi bỗng ùa về...
- Liên, ăn cơm.
Được đút tinh hạch.
- Liên ~ Thay quần áo.
Được thay giúp.
- Liên , tắm cùng ta...
-...
Ăn uống, sinh hoạt, ngủ nghỉ đều do người ta giúp đỡ...
Liên Tư Vũ ôm mặt.
Ai đó đào cho y một cái hố! Y cảm ơn!
Liên Tư Vũ mở cửa khoang dưỡng sinh, ngồi dậy.
Cánh cửa lặng lẽ mở ra, một tuyệt sắc giai nhân cầm tinh hạch bước vào.
Ánh mắt khinh thường đảo qua người trên giường, sau đó đặt mạnh tinh hạch xuống bàn, nâng giày cao gót rời đi.
- Chờ đã...
Liên Tư Vũ bỏ tay ra ,khàn khàn nói ra hai chữ.
Mỹ nữ kinh ngạc nhìn qua, sau đó lập tức dùn áng mắt ác ý chán ghét nhìn Liên Tư Vũ .
Nhưng y không để bụng, y muốn biết tình hình bây giờ của thế giới này, và... thân nhân của nguyên chủ.
- Đây là đâu?
- Hừ.
Mỹ nữ hừ lạnh, dùng ánh mắt cao cao tại thượng đánh giá Liên Tư Vũ một vòng, sau đó nói.
- Đương nhiên là phủ đệ của Thương Huyền Đại Nguyên Soái!
- Thời gian bây giờ là?
- Ngày xx tháng xx năm xx.
- 1 năm rồi sao...
Liên Tư Vũ trầm mặt, ánh mắt rét lạnh.
Vô tình va phải ánh mắt của y, mỹ nữ run run thân thể, nhưng sau đó lấy dũng khí hùng hồn , chỉ tay vào y mà cảnh cáo.
- Tôi không cần biết anh dùng phương pháp gì khiến Nguyên Soái tình nguyện nuôi dưỡng tiểu bạch kiểm như anh!Nhưng tôi nói cho anh biết, thân là một phế vật không có dị năng,anh không xứng với Nguyên Soái! Thư Thượng Tướng mới là bạn lữ hợp với ngài ấy nhất!
Mỹ nữ tức giận đi ra ngoài, sau đó đóng mạnh cánh cửa. Là fan của Thư Thượng Tướng, lại chính mắt nhìn thần tượng bị Thương Nguyên Soái từ chối hết lần này đến lần khác, mà lý do lại là vì một phế vật không có dị năng, mỹ nữ sớm đã bất mãn cực điểm với Liên Tư Vũ.
Liên Tư Vũ ngơ ngác nhìn phía cửa, mới tỉnh dậy ,đầu óc y còn có chút mơ hồ, cho nên phải mất vài phút y mới tiêu hóa xong tin tức mà mỹ nữ tỷ tỷ cung cấp.
Trong ký ức khi còn là nhân loại, y nhớ rõ y bị đám người trong kế hoạch Vĩnh Sinh tiêm virus, sau đó chìm vào mê mang, tỉnh lại thì chỉ khát vọng với máu thịt nhân loại bên ngoài, mà lúc đó thị lực y cũng bị ảnh hưởng, y chỉ nhớ trước mặt mình hình như có một bóng đen liên tục lải nhải, còm chắn đường y, không cho y ra ngoài ăn uống, cho nên y không kiên nhẫn, muốn xé xác bóng đen chắn đường ra.
Nhưng không ngờ y không những không xé xác được người ta, mà còn bị người ta dễ dàng khống chế, sau đó nhốt trong phòng tối... ừ thì lâu lâu cũng trói gô rồi dắt y ra ngoài dạo chơi...
Bóng đen từ từ xâm nhập vào cuộc sống của y, chỉ mất 6 tháng, y hoàn toàn quen thuộc với hắn, không coi hắn là kẻ chắn đường nữa, cũng không muốn xé xác hắn nữa, nhưng mà...
Chính lúc đó y phát hiện, bóng đen càng ngày càng xa cách y, thời gian đến chơi cùng y càng lúc càng dài, mà thay vào đó là rất nhiều người xa lạ, hương vị xa lạ.
Có lần một kẻ tự tiện động tay động chân với y, còn xoa xoa cổ y, bị uy hiếp, y theo bản năng... bẻ cổ kẻ đó,sau đó... y bị khóa lại...
Liên Tư Vũ loạng choạng đứng dậy, muốn đi ra bên ngoài.
Bây giờ y tuy rằng đã có ký ức, nhưng thân thể vẫn còn cứng nhắc, mà dị năng của y... biến mất rồi.
- Ể? Cậu là ai vậy? Lạ mặt quá...
Thanh Dịch không nghĩ người trước mắt là "tiểu bạch kiểm" mà Nguyên Soái nuôi dưỡng, cậu ta chỉ nghĩ đây là người mới tới thôi.
- Tôi...
Liên Tư Vũ đang định lên tiếng, không ngờ Thanh Dịch như lâm đại địch, kéo người vào góc khuất.
Thích giác Liên Tư Vũ rất nhạy, có thể nghe thấy bước chân tiêu sát phóng khoáng của một người bước qua.
- Hô...
Thanh Dịch khoa trương vỗ ngực thở phào.
- Đó... là ai?
Cả năm chưa nói chuyện, ngữ khí của Liên Tư Vũ vẫn có chút cứng nhắc.
- Cậu... không biết đó là ai? Cậu mới từ Mặt Trăng hay Sao Hỏa xuống vậy?
Thanh Dịch bày ra vẻ mặt kinh dị, giống như chưa tin trên thế giới còn có người không biết Thư Thượng Tướng.
Liên Tư Vũ dùng vẻ mặt nghiêm túc và ánh mắt lạnh lẽo, bày tỏ mình thực sự không biết.
Thanh Dịch gặp ánh mắt của Liên Tư Vũ thì vô thức rùng mình, nhủ thầm.
Sao tên này có ánh mắt giống khối băng kia thế không biết! Giống như cùng một khuân đúc ra...
- Người đó à , là Thư Thượng Tướng a!
Nói đến Thư Thượng Tướng, chính là không người không biết không người không hiểu, từ thực lực đến dung mạo đều thuộc hàng nhất đẳng, tính tình tiêu sái hào sảng, là đối tượng mà mọi nam nữ trên toàn cầu ưng ý, nhưng đa số người vẫn ghép Thư Thượng Tướng với Thương Nguyên Soái.
Làm sao được a?
Hai người này chính là Kim Đồng Ngọc Nam!Trời sinh một cặp mà!
- Liên.
Thương Huyền nhẹ giọng trấn an quái vật trước mắt, nhưng hiển nhiên nó vô dụng, Liên Tư Vũ đã mất đi ý thức của con người.
Thương Huyền không từ bỏ, vẫn cố dùng kha năng của tang thi để giao tiếp.
Nhưng cuối cùng vẫn thất bại, Liên Tư Vũ bây giờ chỉ muốn tiến lại xé xác hắn ra mà thôi.
Thương Huyền rũ mắt, đáy mắt hiện lên ánh sáng âm u như ác ma.
...
1 năm sau...
Mơ màng mở mắt, đập vào mắt là trần nhà trắng tinh cùng đèn trùm thủy tinh.
Ký ức khi còn là tang thi bỗng ùa về...
- Liên, ăn cơm.
Được đút tinh hạch.
- Liên ~ Thay quần áo.
Được thay giúp.
- Liên , tắm cùng ta...
-...
Ăn uống, sinh hoạt, ngủ nghỉ đều do người ta giúp đỡ...
Liên Tư Vũ ôm mặt.
Ai đó đào cho y một cái hố! Y cảm ơn!
Liên Tư Vũ mở cửa khoang dưỡng sinh, ngồi dậy.
Cánh cửa lặng lẽ mở ra, một tuyệt sắc giai nhân cầm tinh hạch bước vào.
Ánh mắt khinh thường đảo qua người trên giường, sau đó đặt mạnh tinh hạch xuống bàn, nâng giày cao gót rời đi.
- Chờ đã...
Liên Tư Vũ bỏ tay ra ,khàn khàn nói ra hai chữ.
Mỹ nữ kinh ngạc nhìn qua, sau đó lập tức dùn áng mắt ác ý chán ghét nhìn Liên Tư Vũ .
Nhưng y không để bụng, y muốn biết tình hình bây giờ của thế giới này, và... thân nhân của nguyên chủ.
- Đây là đâu?
- Hừ.
Mỹ nữ hừ lạnh, dùng ánh mắt cao cao tại thượng đánh giá Liên Tư Vũ một vòng, sau đó nói.
- Đương nhiên là phủ đệ của Thương Huyền Đại Nguyên Soái!
- Thời gian bây giờ là?
- Ngày xx tháng xx năm xx.
- 1 năm rồi sao...
Liên Tư Vũ trầm mặt, ánh mắt rét lạnh.
Vô tình va phải ánh mắt của y, mỹ nữ run run thân thể, nhưng sau đó lấy dũng khí hùng hồn , chỉ tay vào y mà cảnh cáo.
- Tôi không cần biết anh dùng phương pháp gì khiến Nguyên Soái tình nguyện nuôi dưỡng tiểu bạch kiểm như anh!Nhưng tôi nói cho anh biết, thân là một phế vật không có dị năng,anh không xứng với Nguyên Soái! Thư Thượng Tướng mới là bạn lữ hợp với ngài ấy nhất!
Mỹ nữ tức giận đi ra ngoài, sau đó đóng mạnh cánh cửa. Là fan của Thư Thượng Tướng, lại chính mắt nhìn thần tượng bị Thương Nguyên Soái từ chối hết lần này đến lần khác, mà lý do lại là vì một phế vật không có dị năng, mỹ nữ sớm đã bất mãn cực điểm với Liên Tư Vũ.
Liên Tư Vũ ngơ ngác nhìn phía cửa, mới tỉnh dậy ,đầu óc y còn có chút mơ hồ, cho nên phải mất vài phút y mới tiêu hóa xong tin tức mà mỹ nữ tỷ tỷ cung cấp.
Trong ký ức khi còn là nhân loại, y nhớ rõ y bị đám người trong kế hoạch Vĩnh Sinh tiêm virus, sau đó chìm vào mê mang, tỉnh lại thì chỉ khát vọng với máu thịt nhân loại bên ngoài, mà lúc đó thị lực y cũng bị ảnh hưởng, y chỉ nhớ trước mặt mình hình như có một bóng đen liên tục lải nhải, còm chắn đường y, không cho y ra ngoài ăn uống, cho nên y không kiên nhẫn, muốn xé xác bóng đen chắn đường ra.
Nhưng không ngờ y không những không xé xác được người ta, mà còn bị người ta dễ dàng khống chế, sau đó nhốt trong phòng tối... ừ thì lâu lâu cũng trói gô rồi dắt y ra ngoài dạo chơi...
Bóng đen từ từ xâm nhập vào cuộc sống của y, chỉ mất 6 tháng, y hoàn toàn quen thuộc với hắn, không coi hắn là kẻ chắn đường nữa, cũng không muốn xé xác hắn nữa, nhưng mà...
Chính lúc đó y phát hiện, bóng đen càng ngày càng xa cách y, thời gian đến chơi cùng y càng lúc càng dài, mà thay vào đó là rất nhiều người xa lạ, hương vị xa lạ.
Có lần một kẻ tự tiện động tay động chân với y, còn xoa xoa cổ y, bị uy hiếp, y theo bản năng... bẻ cổ kẻ đó,sau đó... y bị khóa lại...
Liên Tư Vũ loạng choạng đứng dậy, muốn đi ra bên ngoài.
Bây giờ y tuy rằng đã có ký ức, nhưng thân thể vẫn còn cứng nhắc, mà dị năng của y... biến mất rồi.
- Ể? Cậu là ai vậy? Lạ mặt quá...
Thanh Dịch không nghĩ người trước mắt là "tiểu bạch kiểm" mà Nguyên Soái nuôi dưỡng, cậu ta chỉ nghĩ đây là người mới tới thôi.
- Tôi...
Liên Tư Vũ đang định lên tiếng, không ngờ Thanh Dịch như lâm đại địch, kéo người vào góc khuất.
Thích giác Liên Tư Vũ rất nhạy, có thể nghe thấy bước chân tiêu sát phóng khoáng của một người bước qua.
- Hô...
Thanh Dịch khoa trương vỗ ngực thở phào.
- Đó... là ai?
Cả năm chưa nói chuyện, ngữ khí của Liên Tư Vũ vẫn có chút cứng nhắc.
- Cậu... không biết đó là ai? Cậu mới từ Mặt Trăng hay Sao Hỏa xuống vậy?
Thanh Dịch bày ra vẻ mặt kinh dị, giống như chưa tin trên thế giới còn có người không biết Thư Thượng Tướng.
Liên Tư Vũ dùng vẻ mặt nghiêm túc và ánh mắt lạnh lẽo, bày tỏ mình thực sự không biết.
Thanh Dịch gặp ánh mắt của Liên Tư Vũ thì vô thức rùng mình, nhủ thầm.
Sao tên này có ánh mắt giống khối băng kia thế không biết! Giống như cùng một khuân đúc ra...
- Người đó à , là Thư Thượng Tướng a!
Nói đến Thư Thượng Tướng, chính là không người không biết không người không hiểu, từ thực lực đến dung mạo đều thuộc hàng nhất đẳng, tính tình tiêu sái hào sảng, là đối tượng mà mọi nam nữ trên toàn cầu ưng ý, nhưng đa số người vẫn ghép Thư Thượng Tướng với Thương Nguyên Soái.
Làm sao được a?
Hai người này chính là Kim Đồng Ngọc Nam!Trời sinh một cặp mà!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất