Làm Bảo Mẫu Cho Bé Ngốc Ai Ngờ Lại Được Cưới Vào Cửa

Chương 9: Ép sữa dâu bằng hoa huyệt

Trước Sau
Edit: onecolour

Mỗi lần làm tình Hạ Tầm đều cực kỳ oán giận tại sao sữa lại chảy nhanh như vậy, quá lãng phí, uống không đủ sữa khiến cậu khóc rưng rức. Chung Sở Nam không làm gì được, suy nghĩ một hồi rồi quyết định lên mạng mua hai cái máy hút sữa. Lúc họ làm tình hai cái máy hút sữa sẽ treo trên đầu v* của anh, nhìn qua cực kỳ quái dị.

Ngược lại dường như Hạ Tầm lại tìm được một món đồ chơi mới, cậu không thèm chơi lego và gấu bông nữa. Ngoại trừ lúc làm tình, lúc nào cậu cũng muốn Chung Sở Nam đeo nó, sau đó cậu toàn quanh quẩn xung quanh anh, nghịch nghịch máy hút sữa.

Đây là máy hút sữa vừa có thể chạy bằng điện, vừa có thế dùng tay, lực hút rất mạnh, treo trên ngực cũng không sợ rơi xuống. Bình thường chỉ cần bật chế độ tự động để nó tự hút sữa là được nhưng Hạ Tầm rất tò mò, toàn tự mình hút sữa cho Chung Sở Nam.

Theo lý thuyết, Chung Sở Nam đã có thói quen bị Hạ Tầm mút sữa mỗi ngày nhưng hiện tại chỉ cần một chiếc máy hút sữa đã khiến hoa huy*t của anh sướng đến phun nước, cứ nửa ngày là phải đổi quần lót một lần. Như thế lại vừa đẹp với Hạ Tầm, cứ có cơ hội là cậu sẽ liếm láp hoa huy*t của anh. Mỗi ngày đều lăn lộn đến mức Chung Sở Nam chỉ có thế mở chân ngồi trên ghế sô pha, bầu ngực của anh rung lên bần bật vì máy hút sữa, hoa huy*t bị liếm đến ướt dầm dề, hoa đế vì vậy mà lớn hơn không ít. Liếm láp một chút liền biến thành Hạ Tầm xuất trận. Sau lần trước đâm vào hậu huyệt của anh, Hạ Tầm giống như phát hiện được châu lục mới, mỗi ngày sau khi đâm vào hoa huy*t của anh đều phải đâm hậu huyệt một chút mới được.

Cũng không biết có phải tinh lực quá nhiều hay không mà ngày nào họ cũng làm tình, Hạ Tầm càng ngày càng có tinh thần còn Chung Sở Nam thì ngược lại, hôm nào anh cũng phải nấu cơm, làm việc nhà, đã vậy còn bị chịch đến cực kỳ mệt. Eo đau lưng mỏi vất vả lắm mới có thể dỗ Hạ Tầm đi ngủ, anh liền vào phòng tắm, rửa hai cái động bị Hạ Tầm bắn đến căng tràn.

Rửa xong hai huyệt, Chung Sở Nam đã cực kỳ mệt. Lúc anh đi ra liền thấy Hạ Tầm nằm trên giường vẫn còn chưa ngủ, cậu đang mở to đôi mắt mà nhìn anh. Đôi mắt sáng lấp lánh kia thực sự quá dọa người, hai cái huyệt của anh mới bị đâm quá mạnh bạo, không cái nào là ổn hết. Vì thế anh quyết đoán quay đầu đi vào phòng bảo mẫu vẫn chưa từng ngủ lần nào, sau khi đóng cửa anh thấy an tâm hẳn ra.

Phòng dành cho bảo mẫu không lớn, có thể để được một cái giường đơn, một cái bàn nhỏ và một tủ quần áo nhưng được cái phòng được ánh nắng chiếu vào, rất sáng sủa, tường cũng được sơn màu trắng. Chiếc giường đơn cũng được trải một bộ chăn ga màu sáng, ngồi lên giường liền biết nó thoải mái bao nhiêu. Chung Sở Nam vừa nằm xuống liền mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ, không phát hiện cửa phòng đã bị trộm mở ra.

Hạ Tầm lặng lẽ bước vào, giống như kẻ trộm mà nhìn xung quanh. Miệng không được ngậm đầu v* khiến cậu không ngủ được cho nên mới tìm Chung Sở Nam, muốn anh ngủ với cậu. Vừa mở cửa, đập vào mắt cậu là bờ mông trắng nõn mượt mà, bởi vì tư thế nên hậu huyệt bị lộ ra trong không khí hơi co rút lại, nhìn kỹ còn thấy nó lấp lánh ánh nước, nhìn xuống chút nữa là hoa huy*t sưng đỏ đang ướt nước dầm dề, hoa đế của anh lại lớn hơn một chút. Có lẽ là do máy hút sữa đang hoạt động trên ngực Chung Sở Nam nên tính khí mềm nhũn của anh cũng dần dần đứng lên.

Hạ Tầm nhìn chằm chằm, rõ ràng cậu vừa mới bắn mấy lần mà bây giờ tính khí đáng sợ lại tiếp tục hùng dũng, đầy hiên ngang mà ngóc đầu dậy. Cậu nuốt nuốt nước miếng, đi ra ngoài.

Chung Sở Nam ngủ đến mơ màng, anh cảm thấy ngực có chút ngứa, dường như có thứ gì đó được rút ra. Anh than nhẹ một tiếng, nâng tay gãi gãi bộ ngực, sờ thấy một mảnh mềm mại ướt át liền cảm thấy có gì đó không thích hợp nhưng anh lại không biết có chỗ nào không đúng.

Anh cảm giác nửa người dưới của mình như được ngâm trong làn nước ấm, tiếp đó có thứ gì đó được rót đầy vào trong hoa huy*t của anh, rồi lại chảy một ít ra ngoài. Dường như có một ngón tay búng nhẹ cánh hoa của anh, nhẹ nhàng mở nó ra. Sau đó có một vật cứng chặn ở hoa huy*t, mông anh được nhấc lên một cách đầy nhẹ nhàng rồi phần eo được thứ gì đó lót bên dưới. Lại một có một luồng chất lỏng ấm áp chảy vào hoa huy*t, anh thấy cực kỳ quái dị nhưng cũng thấy thoải mái. Chung Sở Nam nhịn không được mà co rút hoa huy*t nhưng lại bị một vật cứng chặn ở cửa động mà không thể nào khép được. Anh vô lực giãy giụa, hoa huy*t không nhịn được mà khép mở, cảm giác được toàn bộ chỗ chất lỏng kia chảy xuống tử cung khiến anh sinh ra cảm giác ấm áp đầy quỷ dị. Kích thích như vậy khiến anh không nhịn được mà dựng thẳng eo, phát ra một tiếng rên rỉ.

Anh cảm giác thứ đang chặn ở hoa huy*t của mình được lấy ra, không lâu sau nó lại đâm vào, rót từng luồng chất lỏng ấm áp vào sâu bên trong. Chất lỏng kia rất nhiều, trong chốc lát, Chung Sở Nam liền thấy bụng nhỏ của mình phồng lên, giãy giụa một chút lại có cảm giác mình vừa nghe thấy tiếng "rầm".

Đồ vật chặn ở hoa huy*t lại được lấy ra, Chung Sở Nam nghĩ mọi chuyện đã xong rồi nhưng sau đó có một thứ gì đó lớn hơn còn hơi sần sùi được nhét vào trong, không chỉ một cái mà phải đến ba bốn cái. Chung Sở Nam có mệt thế nào cũng không ngủ nổi nữa. Anh mở mắt ra liền thấy Hạ Tầm cầm một quả dâu tây đang nhét vào bên trong hoa huy*t mình.

Chung Sở Nam tưởng rằng mình còn đang nằm mơ, anh nhắm mắt lại rồi mở ra, Hạ Tầm đã miết miết quả dâu tây rồi tiếp tục nhét vào bên trong. Anh khó chịu than nhẹ một tiếng, phát hiện hai chân của mình đang kẹp trên cổ của cậu, bờ mông anh nâng cao, máy hút sữa bị ném sang một bên. Kỳ lạ là bên trong vốn nên đầy sữa giờ chẳng còn giọt nào.



Chung Sở Nam nghĩ về giấc mộng cổ quái vừa rồi, anh không dám tin nhìn máy hút sữa, run rẩy hỏi: "Tiểu... Tiểu Tầm... em uống hết sữa rồi sao?"

"Em chưa uống." Hạ Tầm nhét quả dâu tây cuối cùng vào, lại đưa tay đẩy vào bên trong, cho đến khi hoa huy*t bị nhét kín không còn một kẽ hở. Chung Sở Nam bị cậu đẩy đến hoa huy*t co rút, phun ra một chút nước sốt. Vì thế anh trơ mắt nhìn hoa huy*t bị nhét kín của mình chảy ra hỗn hợp sữa và d*m thủy, thậm chí còn có một chút chất lỏng màu hồng phấn.

Hạ Tầm lập tức cúi đầu liếm sạch chất lỏng vừa trào ra, lúc này mới chưa đã thèm mà nói tiếp: "Nước chảy ra từ miệng nhỏ của anh rất ngọt, sữa chảy ra từ ngực của anh cũng rất ngon, hôm nay dâu tây anh mua cũng ngọt lắm, em muốn trộn hết với nhau rồi nếm xem hương vị thế nào."

Cậu nói lời này với vẻ mặt cực kỳ ngây thơ hồn nhiên, nếu không phải hoa huy*t bị sữa và dâu tây nhét kín, trướng đến mức khiến Chung Sở Nam thấy khó chịu thì anh đã nâng tay mà xoa đầu cậu.

"Em.. ưm... tên nhóc này... mỗi ngày đều nghĩ cái gì vậy..." Cả người Chung Sở Nam vô lực, kia là dâu tây mà anh đặc biệt mua cho Hạ Tầm, quả nào cũng lớn và căng mọng, chỉ cần cắn một miếng là nếm được thịt quả thơm ngon nhiều nước. Chung Sở Nam co rút hoa huy*t theo bản năng, mỗi lần co rút đều sẽ thấy có thứ gì đó đè ép bên trong hoa huy*t của mình, nước sốt văng tung tóe.

Thịt quả bị văng ra, hỗn hợp sữa và d*m thủy chảy ra ngoài, Hạ Tầm liền nóng nảy, cậu dán miệng lên mà liếm phần nước xung quanh, hương vị vậy mà lại cực kỳ ngon. Nước sốt chảy xuống hậu huyệt của Chung Sở Nam, Hạ Tầm liền chuyên tâm mà liếm láp hậu huyệt của anh, đầu lưỡi của cậu đỉnh vào lỗ nhỏ mới rồi bị đâm đến ướt át. Động tác ấy lại kích thích cực lớn tới Chung Sở Nam, theo động tác liếm láp hậu huyệt của Hạ Tầm mà hoa huy*t của anh thít chặt lại, dâu tây cũng bị hoa huy*t ép thành nước.

Hạ Tầm phát hiện kích thích hậu huyệt có thế khiến hoa huy*t của anh ép nước, nhưng nếu cậu chăm chăm kích động hậu huyệt thì hỗn hợp bên trong hoa huy*t sẽ bị chảy ra, cực kỳ lãng phí. Cậu cực kỳ buồn, trong lúc nhìn xung quanh liền thấy máy hút sữa đang được vất ở một bên, Hạ Tầm nảy ra ý tưởng, đặt giác hút sữa lên hoa huy*t của Chung Sở Nam, không ngờ vậy mà lại thành công. Khoái cảm đến đột ngột hút hết dâu tây và sữa trong hoa huy*t của Chung Sở Nam ra nhưng anh lại kẹp chặt chúng lại theo bản năng.

"Ưm... a a... Tiểu, Tiểu Tầm đừng đùa... a a... bỏ nó ra... ha... bỏ, bỏ nó ra đi..." Mặt Chung Sở Nam đỏ bừng, chỉ có thể run rẩy mà kẹp chặt hoa huy*t lại, anh yếu ớt cầu xin: "A a... ha... Tiểu, Tiểu Tầm a... miệng nhỏ của anh trướng quá... a a... giúp anh... a... giúp anh liếm sạch được không..."

Bình thường cho Hạ Tầm liếm huyệt thì cậu sẽ cực kỳ vui vẻ mà xáp lại nhưng lần này cậu lại quyết tâm phải để cho hoa huy*t của anh ép nước, kiên định không liếm nó. Ngược lại, cậu đỡ căn dương v*t to lớn của mình, khẽ chọc xung quanh hậu huyệt của anh rồi đâm thẳng vào nơi ấm áp ấy.

"Ưm... a... a..."

Chung Sở Nam rên nhẹ, cảm giác này rất kỳ quái. Hậu huyệt của anh bị một cây gậy lấp kín, hoa huy*t thì bị dâu tây và sữa nhét đầy, đã vậy hai cái động chỉ cách nhau một lớp thịt mỏng, mỗi lần Hạ Tầm đâm vào đều sẽ tác động đến hoa huy*t, nếu cậu đỉnh tới tuyến tiền liệt thì hoa huy*t sẽ kịch liệt co rút mà "phụt" một tiếng.

Đây là lần tiên Chung Sở Nam cảm nhận được khi hậu huyệt bị đâm thì hoa huy*t làm gì, nó co rút theo từng cú đâm của Hạ Tầm và thắt lại khi cậu đâm tới tuyến tiền liệt. Máy hút sữa đã hút được không ít chất lỏng màu đỏ nhạt, Hạ Tầm sợ nó rơi xuống liền duỗi tay giữ nó trên hoa huy*t của Chung Sở Nam, tính khí đang chôn trong hậu huyệt cũng luật động càng lúc càng nhanh.

"A a... a a... không, không... a a không được... miệng nhỏ trướng quá... a... trướng đến chết mất a a..." Cơn buồn ngủ của Chung Sở Nam bị động tác của Hạ Tầm thổi bay sạch sẽ. Tay anh nắm lấy đầu v* của mình, định vắt ra một chút sữa để hấp dẫn lực chú ý của Hạ Tầm nhưng dường như cơ thể muốn đối nghịch với anh, trước giờ chỉ cần làm tình là ngực anh sẽ chảy sữa nhưng lúc nãy hai người đã làm tình một lần rồi, sau đó lại bị máy hút sữa hút hết phần còn lại, bây giờ anh chẳng thể chảy ra giọt sữa nào.

Trong lòng anh kêu khổ không ngừng, dù đau cũng phải sung sướng mà chịu, cũng may Hạ Tầm phân ra một phần tâm trí ở hoa huy*t của anh cho nên không ở lâu trong hậu huyệt. Sau mấy trăm cú đâm, cuối cùng cậu cũng bắn hết ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau