[Làm Giàu] Kinh Ngạc! Sau Khi Làm Ruộng Thủ Phủ Bệnh Kiều Nặng Thêm

Chương 15: Cút! Ngươi Cũng Cút!

Trước Sau
Thôn dân run rẩy lẩy bẩy đang bao vây thành nửa vòng tròn bọc ba con lợn rừng cuồng bạo ở chính giữa.

Một bên thì hiện lên sự sợ hãi, còn một bên thì ồn ào đập đầu xuống đất chuẩn bị để bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công.

Khí thể trước đó của đoàn người hoàn toàn biến mất, nhìn qua giống như bị lợn rừng bao vây thì đúng hơn.

“Lui ra sau đi, mọi người lui ra sau đi. Chúng ta lấy việc đuổi chúng đi là chính, không cần phải chạm vào tính hung dữ của lợn rừng để tránh nó làm người mình bị thương.”

Thiết thợ săn to giọng chỉ đạo, một phần sắc mặt nghiêm túc.

Tuổi tác của ông ấy đã lớn, nếu không phải trưởng thôn vừa đe dọa vừa dụ dỗ thì ông tuyệt đối sẽ không tham gia vào cái chuyện muốn mạng này.

Bất chợt một con có hình thể lớn nhất trong đó tựa như đã nhẫn nhịn đến cực hạn rồi, nó gào rống lên một tiếng và lao thật mạnh về phía trước hướng tới Thiết thợ săn mà không hề báo trước.

Ông ấy dựa vào kinh nghiệm nhiều năm đi săn quay tròn một vòng, nguy hiểm vô cùng né được một đợt tấn công.

Tuy nhiên ngay sau đó đã có chuyện không thể ngờ xảy ra, ba con lợn rừng như đã gặp phải kích thích, chúng cùng lúc tấn công tới hướng Thiết thợ săn.

Sức lực to lớn ập tới có thể dễ dàng nghiền nát bất kỳ con người nào.



Nhìn cái đầu heo rất to gần trong gang tấc, ông lão Thiết thầm bảo xong rồi, ánh mắt cuối cùng của ông quyến luyến muốn nhìn con trai một cái.

Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc thì cơ thể ông bỗng trở nên nhẹ bẫng rồi bị một lực cực lớn kéo lên trên cây, ngước mắt lên thì bốn mắt gặp nhau với một đôi mắt đào hoa sáng ngời.

Lạc Hi la lên một tiếng: “Chú Thiết! Đừng hoảng loạn, con bắt được chú rồi!”

Dứt lời nàng ném ông ấy tới chỗ cao hơn còn bản thân thì mượn lực nhảy xuống dưới thân cây.

Nháy mắt khi rơi xuống, con dao chẻ củi trong tay thuận thế vào trong cổ họng một con lợn rừng, sau đó hai tay nàng nắm lấy cán dao dùng sức xoay tròn…

Phập phập —- ục ục.

Máu tươi bắn đầy đầu đầy cổ của thôn dân gần đó, bọn họ lại không chạy đi mà ngây ngốc nhìn Lạc Hi ở giữa vòng tròn giống như sát thần, vẻ mặt có thể gọi là kinh sợ.

Lắc lắc mu bàn tay bị bắn đầy máu heo ở phía trên, Lạc Hi chỉ một bước vượt lên phía trước muốn đi làm thịt con lợn thứ hai…

Tần công tử không biết từ khi nào đã leo xuống từ trên cây, hắn ta vội vã phân phó cho người bên cạnh: “Đi hỗ trợ đi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau