[Làm Giàu] Kinh Ngạc! Sau Khi Làm Ruộng Thủ Phủ Bệnh Kiều Nặng Thêm

Chương 34: Vào Thành Mua Bán, Kéo Người Chôn Cùng

Trước Sau
Dưới thân phận khách hàng, nàng chạm vào xem giá cả dược liệu.

Tiểu nhị thấy nàng ăn mặc rách nát thì không kiên nhẫn đáp lời, nói hai câu rồi đuổi người ra ngoài.

Lạc Hi đã có được đáp án mong muốn nên đi thẳng đến căn y quán tiếp theo.

Tới giữa buổi chiều khi đã thăm dò rõ ràng gần hết giá cả dược liệu, được ông chủ tiệm bánh bao chỉ điểm nàng đi một đường đến Vĩnh Hòa Đường.

Lúc này người tới xem bệnh trong Vĩnh Hòa Đường không nhiều lắm, chưởng quầy đứng ở sau cái bàn đang gảy bàn tính với khuôn mặt đầy sự u sầu.

Ông ta ngẩng đầy thấy một thiếu niên tuấn tú đeo giỏ tre trên lưng đến gần thì buông bàn tính rút lại vẻ mặt u sầu, cười tủm tỉm hỏi: “Tiểu ca đây là tới xem bệnh hay bốc thuốc?”

Lạc Hi đưa mắt đánh giá tiệm dược đường này, trong quầy thuốc cao ngất trời chứa đủ các loại dược liệu, hai người đại phu già không thèm ngẩng đầu dậy vì đang khám cho người bệnh, mấy dược đồng khác thì đang làm việc.

Nàng đi đến trước mặt chưởng quầy, hỏi thẳng thừng: “Cây thiên ma với hà thủ ô giá bản thu vào như thế?”

*Cây thiên ma có tên khoa học là Gastrodia Elata Blume, thuộc họ phong lan Orchidaceae, là một dược liệu khá quen thuộc trong Đông y.

“Ngươi có loại hà thủ ô nào?” Chưởng quầy thôi không cười nữa, vẻ mặt cấp bách nói: “Được bao năm rồi, mau mau lấy ra cho ta nhìn thử.”



Lạc Hi gỡ giỏ xuống lấy ra mấy cây hà thủ ô mà gần đây nàng đào được ra đặt lên trên quầy.

Chưởng quầy xem xong, vẻ thất vọng không thèm giấu: “Mọc hai mươi năm rồi,chất lượng dược liệu không tệ, bảo quản ổn thỏa, ta cho ngươi con số này.”

Ông ta dựng lên ba ngón tay.

“Ba mươi lượng?” Lạc Hi nhướng mày, quả là cho cái giá cao hơn so với thành nam, nàng lại lấy linh chi ra: “Cái này thì sao?”

Ánh mắt chưởng quầy sáng rực, ông ta nhận lấy chỗ linh chi mà thiếu niên đưa qua cẩn thận xem xét, cuối cùng ra cái giá ba trăm năm mươi cho cả hai.

Điều đó không khác mấy so với dự đoán của Lạc Hi, lại trải qua một lần cò kè mặc cả, linh chi hà thủ ô với cây thiên ma tổng cộng kiếm được bốn trăm lượng.

Cánh rừng trúc ở sau núi kia nắm chắc rồi.

Lạc Hi cầm lấy bốn tờ ngân phiếu mình vừa nhận được… đang định quay người lại thì chưởng quầy phía sau nàng nhìn hà thủ ô trên quầy, không có ý định từ bỏ mà hỏi:

"Trong tay tiểu ca có loại hà thủ ô nào có niên đại cao hơn không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau