[Làm Giàu] Kinh Ngạc! Sau Khi Làm Ruộng Thủ Phủ Bệnh Kiều Nặng Thêm

Chương 47: Ngươi Có Thuốc Không?

Trước Sau
Lạc Hi nghĩ về mấy dược liệu ở nhà, đồng ý rồi lấy dược liệu ra và bắt đầu làm việc.

Biết nàng muốn bán thuốc nhuộm tóc, Lục Vân Cẩm đang đánh bóng gỗ, bóng dáng bận rộn thỉnh thoảng hiện lên trước mắt hắn.

Hắn cảm thấy bình tĩnh hơn bao giờ hết.

Trên tài liệu khi ở mạt thế có có ghi chú rằng cổ đại có hai loại thuốc nhuộm tóc tự nhiên.

Đậu đen ngâm trong giấm từ một đến hai ngày, đun sôi, lọc bỏ bã rồi đun thành hỗn hợp sệt. Khi sử dụng chỉ cần thoa trực tiếp lên tóc là được.

Ngoài đậu đen, còn có một cách khác là dùng quả mâm xôi làm nguyên liệu, đun sôi thành hỗn hợp sệt rồi bôi. Cả hai đều là biện pháp khắc phục tốt cho tóc đen.

Khi nồi giấm chua bắt đầu sôi ở nhiệt độ cao, một hương vị kỳ lạ bay vào trong không khí, mũi Lục Vân Cẩm khẽ giật giật.

Hỏi Lạc Hi: “Nguyên liệu chính để làm thuốc nhuộm tóc là giấm chua và đậu đen à?”

"Làm sao ngươi biết?" Lạc Hi cảm thấy hơi kinh ngạc.

Lục Vân Cẩm chỉ vào đậu đen đang ngâm ở ngoài sân, sau đó chỉ vào phòng bếp: “Mùi nồng như vậy thì không biết còn khó.”

"Mấy người chỉ cần suy nghĩ một chút thì việc bắt chước ngươi chế ra sản phẩm không khó, ngươi có biết tại sao không?"

Lạc Hi nghĩ một chút thì thấy như vậy đúng thật, nàng đến từ mạt thế cho nên không quá quen với mùi dấm, nhưng người ở đây ngửi thấy là biết.



Giống như nàng có thể tìm ra các loại dị chủng thông qua khứu giác vậy.

Nàng còn muốn dựa vào thuốc nhuộm tóc để kiếm một bút tiền lớn, cho nên tạm thời không muốn tiết lộ phương pháp điều chế, ánh mắt nàng không nhịn được mà nhìn về phía phương pháp cổ thứ hai.

Quả mâm xôi.

Nhìn thấy nàng quyết định rất nhanh, trong mắt Lục Vân Cẩm lộ ra vẻ tìm tòi. Người này không chỉ thông minh mà còn rất hiểu biết.

Nàng thực sự là Lạc Hi vì tình yêu mà chết ở kiếp trước sao?

Hắn không thể không bắt đầu suy nghĩ.

Trời đã muộn, Lạc Hi đang cầm một lọ thạch cao màu đen, nhìn chằm chằm vào mái tóc đen như sa tanh của Lục Vân Cẩm.

Chắp tay lại thành hình chữ thập: "Người tốt... Lục ca ca, huynh phối hợp một chút, thử một chút đi."

Lúc này, sắc mặt của Lục Vân Cẩm còn đen hơn cả mực, sau khi nghe tiếng ' Lục ca ca' xong thì trên trán hắn nổi đầy gân xanh.

Hít sâu một hơi, nụ cười không đạt tới trong mắt: "Ngươi có thể thử xem."

Giọng điệu âm trầm, kiểu như chỉ cần nàng dám thử thì hắn liền bóp chết nàng luôn vậy.

Lạc Hi bĩu môi, ánh mắt đột nhiên sáng bừng lên lên...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau