Làm Giàu: Ta Quyến Rũ Tể Tướng Đại Nhân Cấm Dục

Chương 43: Người Nam Nhân Này Là Sao Trời

Trước Sau
Khương Dao làm món ăn thứ hai là gà cay. Cắt thịt đùi gà thành khối nhỏ, chiên qua dầu rồi lại vớt lên. Sau đó đổ hành tỏi đã băm nhuyễn vào xào. Xào kỹ một lát rồi đổ thịt gà đã chiên qua vào xào. Hương vị này càng thơm nồng hơn canh xương sườn, quả thật là thiên đường cho những người có khẩu vị nặng.

Còn làm một món vịt nướng khoai tây, vịt rất ngon miệng, khoai tây rất thơm.

Khương Dao lại làm khoai sọ chiên dầu, thịt xào giao bạch, rau cần xào, ba món ăn này được xào một ít. Số lượng trong mỗi món ăn được nàng làm rất đủ ăn.

Lúc này, mấy người Triệu thị cũng ăn xong rồi, bàn ăn cũng được dọn dẹp xong rồi.

Khương Dao bưng đồ ăn lên bàn.

Triệu thị nhìn ngó từng món từng món được bưng lên bàn.

Vốn dĩ bà ta cảm thấy Khương Dao có nhiều người như vậy, chỉ có thể ăn cơm trắng, ai biết sẽ như vậy!

Nhìn từng món đồ ăn này khiến bà ta mạnh mẽ nuốt nước miếng.

So sánh với đồ ăn do Khương Dao làm thì đồ ăn mà bà ta vừa mới ăn không khác gì đồ ăn cho heo!

Trình lão thái cũng cảm thấy mình ăn không đủ, bụng lại đói rồi nên thò qua nói: “Dao Dao……”

“Không thể” Mặt Khương Dao không biểu cảm nói.

Tâm tư muốn ăn ké một bữa của Trình lão thái lập tức tan biến.

Khương Dao nhớ rõ trước kia Trình lão thái bắt nạt nàng như thế nào, nàng là người rất mang thù. Tuy rằng trong khoảng thời gian này Trình lão thái biểu hiện khá tốt, nhưng mà vẫn chưa đủ.

Loại người như bà ta sợ kẻ mạnh bắt nạt kẻ yếu, ngươi càng đối tốt với bà ta thì bà ta liền càng được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, vì vậy càng không thể nhường nhịn bà ta.

Khương Dao bảo Cẩu Nhi canh giữ, không cho người khác ăn vụng, lại bảo Điềm Bảo đi gọi Chu Đại Cẩu ăn cơm.



Mấy người Chu Đại Cẩu ngửi được mùi hương thì đã sớm ngóng trông. Điềm Bảo vừa gọi một tiếng thì liền vội vàng chạy tới.

“Rửa tay trước, rửa sạch sẽ một chút” Khương Dao nói.

“Dạ, lão đại” Mấy người Chu Đại Cẩu cười ngây ngô, chạy tới rửa tay.

Khương Dao gõ cửa phòng Cơ Hoài Dã rồi đỡ hắn đi ăn cơm.

Ánh mắt Khương Tú vẫn luôn vô tình mà cố ý quét về phía căn phòng kia, nàng ta rất tò mò Khương Dao đã nhặt được một nam nhân như thế nào về……

Nghe nói là nam nhân kia được nhặt về lúc nửa đêm, nương nàng ta cũng chưa từng gặp.

Nàng ta cảm thấy chắc chắn là kém rất xa Chương Tài Sinh.

Khi Khương Dao đỡ người ra ngoài, Khương Tú lập tức trừng mắt nhìn chằm chằm.

Người nam nhân rất cao lớn, vóc dáng thon dài, vẻ ngoài cực kỳ đẹp.

Ngũ quan của hắn lập thể, đôi mắt phượng đen nhánh, mũi cao thẳng, môi mỏng mím chặt, giống như một lớp băng. Trên người hắn lộ ra sự quý khí, cho dù đang mặc áo tang vải thô thì cũng không thể che đậy khí chất quanh người.

Khương Tú chưa bao giờ nhìn thấy người nam nhân nào đẹp như thế.

So với người nam nhân này thì Chương Tài Sinh chẳng là gì.

Người nam nhân này là sao trời, Chương Tài Sinh là hạt bụi dưới đất.

Chỉ có người nam nhân xuất trần như thế này mới xứng đôi với mình, Chương Tài Sinh là cái thá gì chứ?!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau