Lam Khải Vu Mặc

Chương 15

Trước Sau
Du Tử Mặc thấy Lam Anh im lặng không trả lời liền đi qua thì......Lam Nguyệt ngồi đối diện Lam Anh lúc này Du Tử Mặc mới nhìn thấy. Hai mắt nhìn nhau cuối cùng Lam Anh liền phải lên tiếng kêu Du Tử Mặc trước đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân trước đã. Sau khi từ trong phòng tắm đi ra Du Tử Mặc đi lại ngồi xuống bên cạnh Lam Anh.

"Tiểu Anh, cậu ta là ai?" Lam Nguyệt nhìn Du Tử Mặc nghiêm túc nhìn Du Tử Mặc rồi nhìn qua Lam Anh ngồi trước mặt.

Lam Anh đang ăn mì nghe vậy hơi giật mình ngẩng đầu nhìn chị mình lại quay qua nhìn Du Tử Mặc:"À, anh ấy là bạn của em tên là Du Tử Mặc!"

"Bạn sao?" Lam Nguyệt nhìn Du Tử Mặc:"Là bạn thật sao?"

"Chị hỏi vậy là có ý gì?" Lam Anh khó hiểu hỏi Lam Nguyệt.

Nhìn Lam Anh Lam Nguyệt nhẹ giọng nói:"Đừng tưởng chuyện lần trước em vào viện chị không biết, nếu không phải anh họ em làm việc ở viện đó có phải là em định giấu chị mãi không? Còn nữa việc em là omega thuần lặn mà cậu ta lại là alpha....Vậy ở với nhau là có ý gì? Cô nheo mắt lại nhìn hai người.

"......" Lam Anh không nghĩ Lam Nguyệt lại biết chuyện lần trước cậu vào viện, lần đó cậu định ổn định rồi mới nói với Lam Nguyệt nhưng không ngờ lại bị anh rể biết được kể cho chị gái mình:"Chị, chuyện đó em định một thời gian nữa rồi mới nói với chị.....!"

Lam Nguyệt nghe vậy không tin nổi nhìn Lam Anh:"Một thời gian nữa hay không định nói? Còn nữa cậu ta sao lại ở đây cùng em?"

Thấy cô như vậy Lam Anh cũng không còn cách nào đành kể tất cả mọi chuyện cho Lam Nguyệt nghe sau khi kể xong mọi chuyện Lam Nguyệt nhìn Du Tử Mặc ánh mắt như toát ra tia lửa. Du Tử Mặc thấy Lam Nguyệt nhìn mình như vậy chỉ dám im lặng không dám nói một câu nào cả. Im lặng một lúc cuối cùng Lam Anh đành phải lên tiếng để phá vỡ sự im lặng trong phòng.

"Chị, anh ấy cũng chỉ là lo lắng cho em nên mới làm vậy!"

Lam Nguyệt nghe vậy lườm em mình một cái cậu lập tức im bặt không dám ho he gì nữa Du Tử Mặc thấy vậy liền lên tiếng:"Chị Lam Nguyệt, chị đừng hiểu nhầm em với Lam Anh ở cùng với nhau không có làm ra chuyện gì quá giới hạn cả, em mặc dù là alpha nhưng em cũng sẽ không vì thế.....?"

"Đủ rồi, từ ngày mai cậu dọn đồ ra khỏi nhà em trai tôi, cậu nói cậu không làm gì em trai tôi nhưng đó chỉ là hiện tại còn về sau tôi làm sao biết được, còn Lam Anh lần sau nếu còn để chị biết em có việc gì dám giấu diếm với chị thì chị không để yên đâu!" Lam Nguyệt nói xong liền đứng dậy giọng nói không hề tốt một chút nào nói:"Chị phải về trước đây, anh rể em thấy chị về muộn lại ầm ĩ lên nữa!"

Sau khi Lam Nguyệt về trong phòng bếp Lam Anh cùng Du Tử Mặc ngồi im lặng trong không ai nói gì cuối cùng Du Tử Mặc im lặng không lên tiếng gì đứng dậy đi về phòng của mình. Lam Anh thấy cậu đứng dậy liền lên tiếng gọi anh lại.



"Anh, làm sao vậy?"

Du Tử Mặc nghe vậy quay lại nhìn cậu nói:"Không phải vừa rồi chị gái em không cho phép em ở cùng với anh sao? Bây giờ anh vào dọn đồ về nhà!"

"Anh định đi thật sao?" Lam Anh ánh mắt có chút không tin nhìn Du Tử Mặc cũng có chút không muốn anh rời đi mà nhìn anh.

Thấy cậu như vậy Du Tử Mặc liền đi quay lại đứng trước mặt cậu:"Vậy....em không muốn anh trở về sao?"

"Tôi....Tôi đâu nói như vậy?" Lam Anh ngượng đỏ chín mặt nhìn Du Tử Mặc không đầy 2s sau liền quay mặt đi cầm bát mì đã ăn xong rồi đi rửa. Thấy cậu như vậy Du Tử Mặc liền đi theo phía sau cậu:"Vậy em nỡ lòng nào để anh đi sao?"

"Anh linh tinh vừa thôi, dù sao thì nhà anh anh cũng phải về thôi tôi việc gì phải không cho anh về!" Lam Anh đem bát cất lên tủ lại lấy từ trong tủ bên cạnh ra một gói mì hỏi Du Tử Mặc:"Anh ăn mì gì?"

"Em nấu là được!" Du Tử Mặc nói xong liền vào trong phòng của mình thay quần áo, Lam Anh nấu xong đem bát mì trứng đặt ra ngoài bàn rồi ra ngoài phòng khách ngồi xem điện thoại.

Thay quần áo xong Du Tử Mặc ra ngoài phòng ăn ăn xong mì sau đó liền đi qua bên ghế ngoài phòng khách ngồi xuống bên cạnh Lam Anh. Đang ngồi xem điện thoại đột nhiên bên cạnh thêm một người Lam Anh liền nhìn qua Du Tử Mặc ngồi bên cạnh thấy anh ăn mặc đơn giản đồ ở nhà cậu liền ngạc nhiên.

"Anh không đến công ty sao?"

Du Tử Mặc đang xem chương trình biểu diễn thời trang trên điện thoại nghe cậu hỏi vậy liền nhìn qua:"Không có cuộc họp nào trong hôm nay nên anh không đến ở nhà làm việc cũng được!" Nói xong liền quay sang nhìn cậu hỏi:"Hôm nay em không đến cửa tiệm sao?"

"À, hôm nay mọi người nói đóng cửa một buổi, mỗi tháng tiệm đều đóng cửa một lần nhưng không cố định!" Lam Anh xoay ngang điện thoại mở game lên chơi.

Du Tử Mặc không đến công ty liền cùng Lam Anh ở nhà cắm cọc xem tv sau đó cùng chơi game rồi lại cùng nhau đi ra ngoài đi mua đồ cho bữa tối. Tiểu Miêu Miêu mấy ngày nay Du Tử Mặc ở nhà thành quen thuộc chỉ cần thấy Du Tử Mặc ngồi ở chỗ nào liền nhảy lên trên đùi anh an tọa cuốn đuôi mà ngủ. Lam Anh ở trong phòng dọn đồ xong đi ra thấy một cảnh như vậy mèo thì nằm trên đùi ngủ còn người thì ngồi xem điện thoại liền đi qua đứng bên cạnh đưa tay vuốt ve cái tai vểnh lên của Tiểu Miêu Miêu trêu đùa Du Tử Mặc.

"Anh với nó thân quá nhỉ?"

"Vậy sao?" Du Tử Mặc cười nói:"Lúc trước nó còn hận không thể đuổi anh đi, giờ còn thân hơn cả ngoài suy nghĩ của anh!"



Lam Anh cười nhìn anh sau đó để ý đến video đang phát trên điện thoại của Du Tử Mặc Lam Anh liền tò mò hỏi:"Anh đang xem cái gì vậy?"

"À, cái này là hội thời trang ở nước ngoài lần trước anh không tham gia được nên bây giờ xem lại!" Du Tử Mặc vừa nói vừa vuốt nhẹ lông trên người mèo con. Lam Anh nhìn video trầm tư một lúc không biết nghĩ đến cái gì Du Tử Mặc ở một bên gọi mãi cậu mới hoàn hồn trở lại. Buổi tối Du Tử Mặc không ở nhà Lam Anh mà phải trở về nhà vì có việc phải giải quyết.

Ở trong căn hộ Tiểu Bạch đang nằm trong ổ đề phòng nhìn người ngồi ở trên sofa trong phòng khách cổ họng phát ra tiếng gầm gừ khó chịu nhưng khi người kia vừa quay lại đối nó lườm một cái liền cụp đuôi lại. Du Tử Mặc lái xe đến dưới căn chung cư đi thang máy lên trên vừa mở cánh cửa nhà ra thì đã bị một vật lớn màu trắng từ trong nhà lao ra chồm lên người. Đem vật kia tránh sang một bên Du Tử Mặc nhìn Tiểu Bạch tỏ ra vô cùng ủy khuất mà nhìn mình liền chỉ biết dùng tay đỡ chán đứng dậy đi vào trong nhà.

"Thiếu gia, cậu về rồi!" Giúp việc nhân áo khoác từ trên tay Du Tử Mặc giúp cậu vào trong treo lên giá, Du Tử Mặc đi và trong nhìn nữ nhân đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách xem tv ăn trái cây ánh mắt liền không chút vui vẻ gì:"Du Tử Hi chị đến đây làm gì?"

Du Tử Hi đang cắn giở miếng táo nghe thấy Du Tử Mặc hỏi vậy liền không vui vẻ gì nói:"Còn hỏi? Nếu không phải vì em thì chị phải đến tận đây để tìm em về sao?"

"Em không về cũng nhờ chị bảo với cha cùng anh hai không cần phải dụng tâm mà tìm omega cho em nữa, cũng bảo mẹ đừng có sắp xếp xem mắt cho em!" Du Tử Mặc lấy một ly nước uống một ngụm.

Nghe em trai mình nói hết ra như vậy Du Tử Hi liền cạn lời, cũng đâu phải là cô là người ép thằng nhỏ này làm gì đâu mà sao lần nào cô cũng bị lôi ra đè đầu như vậy chứ. Oán thầm trong lòng một câu Du Tử Hi liền nói:"Mấy ngày nay nghe nói em đều không về đây, có chuyện gì sao?"

"Không có chuyện gì, chị không cần phải để ý, nếu chị đến chỉ để khuyên e ngoan ngoãn về nhà thì chị từ bỏ đi!" Du Tử Mặc đi qua ngồi xuống ghế, Tiểu Bạch thấy vậy liền đi qua nằm xuống bên chân cậu, Du Tử Hi cầm một miếng dưa lên miệng ăn trong giây lát đột nhiên có mùi hương lạ phảng phất trên mũi cô liền hơi khẽ nhíu mày nhìn Du Tử Mặc, thấy Du Tử Hi đột nhiên nhìn mình Du Tử Mặc liền khó hiểu:"Tử Mặc, em đợt này có người nào rồi sao? Nếu có rồi sao không dẫn về nhà cho anh chị cùng ba mẹ xem?"

Nghe cô nói vậy Du Tử Mặc liền nhíu mày không hiểu ý cô nói là gì, thấy anh như vậy Du Tử Hi cũng không lòng vòng nữa:"Trên người em bây giờ có mùi nhẹ của một omega, em đang ở cùng omega sao?"

"Mùi?" Du Tử Mặc khẽ cau mày tâm trạng thoáng chốc liền thay đổi từ trong túi lấy ra điện thoại gọi cho Lăng Vũ, lúc sau vừa tắt điện thoại cậu liền đứng phắt dậy đi ra ngoài. Thấy cậu đột nhiên vội vàng như vậy Du Tử Hi khó hiểu chạy ra ngoài nhưng vừa ra đến ngoài cửa liền không còn thấy người đâu nữa.

Giúp việc từ ngoài ban công tưới cây xong đi vào liền thấy trong phòng chỉ còn mỗi Du Tử Hi liền ngạc nhiên, không nghĩ rằng thiếu gia nhà mình lại có thể nhanh như vậy để cho nhị tiểu thư ở lại trong nhà im lặng. Thấy giúp việc đi vào Du Tử Hi liền lôi kéo người đi qua hỏi về Du Tử Mặc mấy ngày nay.

"Omega ạ?" Giúp việc suy nghĩ một chút rồi lắc đầu nói:"Nhị tiểu thư cô cũng biết tôi là beta nào có biết về mấy cái đó cũng đâu có cảm nhận được nhưng mấy ngày trước tôi có thấy thiếu gia bế theo một thiếu niên trở về từ sau ngày hôm đó thiếu gia gần như không trở về nhà nhiều nữa!"

Du Tử Hi nghe vậy ánh mắt liền léo sáng lên đứng dậy bảo giúp việc là mình trở về luôn không ở lại đây sau đó liền rời đi luôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau